Triệu Hoán Thần Binh
Chương 954: Đồng lòng
Công chúa Nguyệt Lâm Sa không thể nào độc chiếm được bản đồ ma pháp hoàn chỉnh, có lẽ trước khi phát hiện manh mối Cổ Duệ chi dân thì còn có thể. Sau khi Nguyệt Lâm Sa giao quyền lợi thăm dò di tích ma pháp viễn cổ cho đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc thì trở thành chuyện không thể.
Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc thực hiện theo kế hoạch đã định trước, bọn họ không biết trong di tích ma pháp viễn cổ bắt đầu có chuyện vượt tầm kiểm soát. Ví dụ đám người Hoàng Phủ Cung, Ngũ Thanh, Hình Uyển bỗng nhiên chết hết, đạo cụ ma pháp không có phản ứng. Tức là đến bây giờ Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc còn chưa biết có người luồn lách kẽ hở giết người.
Có diều Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc không biết nữa là ai đó đã chuẩn bị tiến sâu vào di tích ma pháp viễn cổ. Khi Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc còn đang lên kế hoạch, ai đó định vào di tích ma pháp viễn cổ trước hết, cướp sạch báu vật.
Nghĩ đến khi biểu tình người hai đế quốc vào sâu trong di tích ma pháp viễn cổ, phát hiện thứ bên trong đã bị người dọn sạch thì Vu Nhai cười gian:
- Ha ha ha ha ha ha!
Đặc biệt là Nguyệt Lâm Sa, cô nương này luôn cho rằng nàng nhìn thấu hắn, Vu Nhai quyết tâm tặng nàng niềm vui bất ngờ cực lớn. Không biết không gian trong không gian giới chỉ có đủ chỗ không?
- Siêu lừa đảo, ngươi cười gian quá, lại có âm mưu gì lừa gạt chúng ta?
Từ khi biết Vu Nhai là U Hoang thì Tiểu Mỹ luôn thêm chữ 'siêu' vào, nàng cảm giác ba chữ kẻ lừa đảo đã không đủ để hình dung lão công tương lai của mình.
Vu Nhai chớp mắt nói:
- Đâu có? Bây giờ ta không dám lừa các nàng nữa, cùng lắm là cùng các nàng lừa người khác.
Giờ là ngày thứ ba sau khi Hoàng Phủ Cung, Ngũ Thanh, Hình Uyển chết. Một nam ba nữ không đi tìm báu vật gì nhưng phải di chuyển cách xa đại sảnh chỗ thế tử Mông thân vương chết. Vu Nhai, đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá vừa đi dạo trong di tích ma pháp viễn cổ vừa nói chuyện rất là vui.
Vu Nhai buồn bực, vui gì được? Có Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ ở, Dạ Tình sẽ không cho hắn táy máy tay chân. Vu Nhai cùng lắm là thừa cơ ăn bớt một chút, không thể làm gì quá hơn được.
Vu Nhai thầm suy nghĩ tà ác:
- Thật tình, có nên cưỡng ép Nghiêm Sương không? Nàng thật vướng víu tay chân.
Đương nhiên Vu Nhai chỉ dám nghĩ trong đầu, lý trí bóp chết hành động.
Bốn người rảnh rỗi đi dạo trong di tích ma pháp viễn cổ, mệt thì tìm góc khuất nghỉ ngơi, tu luyện. Vu Nhai nhân tiện chỉ điểm ba nữ địa binh sư. Về bí mật của Vu Nhai, hắn ngẫm nghĩ quyết định không nói nhiều, không phải hắn sợ đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá để lộ bí mật.
Vu Nhai nói thế này với Dạ Tình:
- Tuy nói cho nàng biết cũng không sao, nhưng Thủy Tinh ở Huyền Binh đế đô xa xôi không biết ta có Thất Tinh Thần Kích, nếu ngày nào đó nàng ta biết ta nói hết bí mật cho nàng thì toi đời.
Trong lòng Dạ Tình có chút khó chịu nhưng nàng biết Thủy Tinh xếp hạng nhất trong tim Vu Nhai, mặc dù nàng ghen tuông cũng đành chịu, ai kêu nàng dính vào oan gia này?
Dạ Tình buồn bực nói:
- Ừm! Ta biết rồi, từ khi ta và ngươi gặp nhau hay có chuyện nguy hiểm, không chừng ngày nào đó sẽ bị người cưỡng épc tra xét ký ức. Chờ khi trên Huyền Binh đế quốc không ai có thể đụng vào ngươi thì hãy nói bí ậmt cho ta biết.
Dạ Tình nói thật lòng, nàng không phải loại nữ nhân chỉ biết ghen tuồng.
Tuy Dạ Tình kiêu ngạo, thích làm gì cũng đứng nhất nhưng trong lòng nàng vẫn là tiểu nữ nhân, suy nghĩ cho người thân của mình. Dạ Tình là cô nhi, người bình thường không hiểu được cảm giác khao khát người thân của nàng mãnh liệt cỡ nào.
Dạ Tình kiêu ngạo, không phục chỉ vì nàng từng là cô nhi bình thường nhất.
- Đa tạ.
Vu Nhai chỉ biết nói như thế này, hắn quá cảm động.
Vu Nhai không cảm động bao lâu thì Dạ Tình đổi sắc mặt nói:
- Đương nhiên Thủy Tinh cùng lắm chỉ biết được nhiều như ta.
- Cái này . . . Lần đầu tiên của ta là dành cho nàng.
Nói thật ra Vu Nhai cũng không hiểu tại sao. Có lẽ vì tình đầu là Thủy Tinh, có lẽ vì mắt nàng mù khiến người đau lòng, có lẽ trong Mê Vụ sơn mạch Thủy Tinh bất chấp tất cả sóng vai cùng Vu Nhai. Có mấy lần Vu Nhai muốn nói về Huyền Binh Điển cho Thủy Tinh biết.
Đầu óc Vu Nhai không đứng đắn, điều đầu tiên nhớ là lần đầu tiên của mình.
Dạ Tình nhướng mày, hung dữ nói:
- Xem ra ngươi thật sự muốn nói cho Vu Nhai biết nhiều bí mật của ngươi?
Dạ Tình nhớ lần đầu tiên của Vu Nhai là với mình, lòng thầm đắc ý.
Dạ Tình không biểu hiện ra ngoài, hỏi:
- Nói là vậy nhưng nụ hôn đầu tiên của ngươi chắc chắn không phải cho ta, là cho Thủy Tinh đúng không?
- A!
Khóe môi Vu Nhai co giật. Hình như nụ hôn đầu là tặng cho Nguyệt Lâm Sa? Đánh chết Vu Nhai cũng không dám nói, đành cười xòe sau đó thay đổi sắc mặt, ánh mắt đưa tình nhìn Dạ Tình.
Vu Nhai nói:
- Có vẻ nàng canh cánh trong lòng chuyện này hơi nặng, vậy bây giờ ta bồi thường cho nàng đây. Nàng muốn hôn bao nhiêu lần, bao lâu cũng được. Nào, nhắm mắt lại.
Dạ Tình không chịu nổi Vu Nhai đột nhiên biến sắc mặt, dịu dàng như vậy. Dạ Tình bản năng nhắm mắt lại, môi bị cướp lấy, bàn tay tên khốn xấu xa sờ lung tung khiến nàng kiềm nén nhiều ngày trong phút chốc mê mẩn.
- A! Siêu lừa đảo chơi trò hôn với Dạ Tình tỷ tỷ!
Tiểu Mỹ từ đâu chạy ra, vẫn thói quen che mắt, khe hở tay rất to có thể trông thấy. Dạ Tình kêu lên, đẩy Vu Nhai ra, nàng muốn tìm chỗ trốn nhưng không được vì con dê chết tiệt sắp ăn Tiểu Mỹ.
Vu dê chúa nói:
- Tiểu Mỹ, nếu nàng đã quyết định gả cho ta thì chúng ta cũng chơi tò hôn đi, tựa như ta mới chơi với Dạ Tình tỷ vậy.
Tiểu Mỹ hưng phấn nói:
- Tốt, tốt!
Tiểu Mỹ không phải người tùy tiện, chẳng qua nàng rất đơn thuần.
Dạ Tình tỷ tỷ, các tỷ tỷ Tham Lang doanh dạy Tiểu Mỹ là chỉ lão công mới được tùy ý đụng chạm thân thể mình, được hành động thân mật. Nếu siêu lừa đảo là lão công của nàng thì đâu có lý do gì từ chối cho hắn hôn nàng?
- Không được, không cho ăn hiếp Tiểu Mỹ!
Dạ Tình bay về ngăn cản con dê. Tuy Dạ Tình đã chịu nhận, hứa cho Vu Nhai cưới Tiểu Mỹ nhưng nàng vẫn muốn ngăn cản hắn 'hành hung' Tiểu Mỹ. Có lẽ vì Tiểu Mỹ cho người cảm giác như con nít, có lẽ vì tâm tình thiếu nữ, cũng có lẽ Dạ Tình 'bảo vệ Tiểu Mỹ' nên quyết định tiếp tục 'hiến thân' cho Vu dê chúa.
- Chẳng phải Dạ Tình tỷ tỷ nói là . . .
Dạ Tình trừng Tiểu Mỹ:
- Ngươi chưa gả cho hắn nên không được.
Tiểu Mỹ uất ức nói:
- Nhưng Dạ Tình tỷ tỷ cũng chưa gả cho siêu lừa đảo.
- Cái kia . . . Ta khác, ta lớn tuổi hơn ngươi. Ngươi vẫn còn nhỏ.
Dạ Tình thật sự không tìm thấy lý do chính đáng, nhìn vẻ mặt muốn khóc của Tiểu Mỹ làm nàng mềm lòng.
Triệu Hoán Thần Binh
Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc thực hiện theo kế hoạch đã định trước, bọn họ không biết trong di tích ma pháp viễn cổ bắt đầu có chuyện vượt tầm kiểm soát. Ví dụ đám người Hoàng Phủ Cung, Ngũ Thanh, Hình Uyển bỗng nhiên chết hết, đạo cụ ma pháp không có phản ứng. Tức là đến bây giờ Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc còn chưa biết có người luồn lách kẽ hở giết người.
Có diều Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc không biết nữa là ai đó đã chuẩn bị tiến sâu vào di tích ma pháp viễn cổ. Khi Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc còn đang lên kế hoạch, ai đó định vào di tích ma pháp viễn cổ trước hết, cướp sạch báu vật.
Nghĩ đến khi biểu tình người hai đế quốc vào sâu trong di tích ma pháp viễn cổ, phát hiện thứ bên trong đã bị người dọn sạch thì Vu Nhai cười gian:
- Ha ha ha ha ha ha!
Đặc biệt là Nguyệt Lâm Sa, cô nương này luôn cho rằng nàng nhìn thấu hắn, Vu Nhai quyết tâm tặng nàng niềm vui bất ngờ cực lớn. Không biết không gian trong không gian giới chỉ có đủ chỗ không?
- Siêu lừa đảo, ngươi cười gian quá, lại có âm mưu gì lừa gạt chúng ta?
Từ khi biết Vu Nhai là U Hoang thì Tiểu Mỹ luôn thêm chữ 'siêu' vào, nàng cảm giác ba chữ kẻ lừa đảo đã không đủ để hình dung lão công tương lai của mình.
Vu Nhai chớp mắt nói:
- Đâu có? Bây giờ ta không dám lừa các nàng nữa, cùng lắm là cùng các nàng lừa người khác.
Giờ là ngày thứ ba sau khi Hoàng Phủ Cung, Ngũ Thanh, Hình Uyển chết. Một nam ba nữ không đi tìm báu vật gì nhưng phải di chuyển cách xa đại sảnh chỗ thế tử Mông thân vương chết. Vu Nhai, đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá vừa đi dạo trong di tích ma pháp viễn cổ vừa nói chuyện rất là vui.
Vu Nhai buồn bực, vui gì được? Có Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ ở, Dạ Tình sẽ không cho hắn táy máy tay chân. Vu Nhai cùng lắm là thừa cơ ăn bớt một chút, không thể làm gì quá hơn được.
Vu Nhai thầm suy nghĩ tà ác:
- Thật tình, có nên cưỡng ép Nghiêm Sương không? Nàng thật vướng víu tay chân.
Đương nhiên Vu Nhai chỉ dám nghĩ trong đầu, lý trí bóp chết hành động.
Bốn người rảnh rỗi đi dạo trong di tích ma pháp viễn cổ, mệt thì tìm góc khuất nghỉ ngơi, tu luyện. Vu Nhai nhân tiện chỉ điểm ba nữ địa binh sư. Về bí mật của Vu Nhai, hắn ngẫm nghĩ quyết định không nói nhiều, không phải hắn sợ đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá để lộ bí mật.
Vu Nhai nói thế này với Dạ Tình:
- Tuy nói cho nàng biết cũng không sao, nhưng Thủy Tinh ở Huyền Binh đế đô xa xôi không biết ta có Thất Tinh Thần Kích, nếu ngày nào đó nàng ta biết ta nói hết bí mật cho nàng thì toi đời.
Trong lòng Dạ Tình có chút khó chịu nhưng nàng biết Thủy Tinh xếp hạng nhất trong tim Vu Nhai, mặc dù nàng ghen tuông cũng đành chịu, ai kêu nàng dính vào oan gia này?
Dạ Tình buồn bực nói:
- Ừm! Ta biết rồi, từ khi ta và ngươi gặp nhau hay có chuyện nguy hiểm, không chừng ngày nào đó sẽ bị người cưỡng épc tra xét ký ức. Chờ khi trên Huyền Binh đế quốc không ai có thể đụng vào ngươi thì hãy nói bí ậmt cho ta biết.
Dạ Tình nói thật lòng, nàng không phải loại nữ nhân chỉ biết ghen tuồng.
Tuy Dạ Tình kiêu ngạo, thích làm gì cũng đứng nhất nhưng trong lòng nàng vẫn là tiểu nữ nhân, suy nghĩ cho người thân của mình. Dạ Tình là cô nhi, người bình thường không hiểu được cảm giác khao khát người thân của nàng mãnh liệt cỡ nào.
Dạ Tình kiêu ngạo, không phục chỉ vì nàng từng là cô nhi bình thường nhất.
- Đa tạ.
Vu Nhai chỉ biết nói như thế này, hắn quá cảm động.
Vu Nhai không cảm động bao lâu thì Dạ Tình đổi sắc mặt nói:
- Đương nhiên Thủy Tinh cùng lắm chỉ biết được nhiều như ta.
- Cái này . . . Lần đầu tiên của ta là dành cho nàng.
Nói thật ra Vu Nhai cũng không hiểu tại sao. Có lẽ vì tình đầu là Thủy Tinh, có lẽ vì mắt nàng mù khiến người đau lòng, có lẽ trong Mê Vụ sơn mạch Thủy Tinh bất chấp tất cả sóng vai cùng Vu Nhai. Có mấy lần Vu Nhai muốn nói về Huyền Binh Điển cho Thủy Tinh biết.
Đầu óc Vu Nhai không đứng đắn, điều đầu tiên nhớ là lần đầu tiên của mình.
Dạ Tình nhướng mày, hung dữ nói:
- Xem ra ngươi thật sự muốn nói cho Vu Nhai biết nhiều bí mật của ngươi?
Dạ Tình nhớ lần đầu tiên của Vu Nhai là với mình, lòng thầm đắc ý.
Dạ Tình không biểu hiện ra ngoài, hỏi:
- Nói là vậy nhưng nụ hôn đầu tiên của ngươi chắc chắn không phải cho ta, là cho Thủy Tinh đúng không?
- A!
Khóe môi Vu Nhai co giật. Hình như nụ hôn đầu là tặng cho Nguyệt Lâm Sa? Đánh chết Vu Nhai cũng không dám nói, đành cười xòe sau đó thay đổi sắc mặt, ánh mắt đưa tình nhìn Dạ Tình.
Vu Nhai nói:
- Có vẻ nàng canh cánh trong lòng chuyện này hơi nặng, vậy bây giờ ta bồi thường cho nàng đây. Nàng muốn hôn bao nhiêu lần, bao lâu cũng được. Nào, nhắm mắt lại.
Dạ Tình không chịu nổi Vu Nhai đột nhiên biến sắc mặt, dịu dàng như vậy. Dạ Tình bản năng nhắm mắt lại, môi bị cướp lấy, bàn tay tên khốn xấu xa sờ lung tung khiến nàng kiềm nén nhiều ngày trong phút chốc mê mẩn.
- A! Siêu lừa đảo chơi trò hôn với Dạ Tình tỷ tỷ!
Tiểu Mỹ từ đâu chạy ra, vẫn thói quen che mắt, khe hở tay rất to có thể trông thấy. Dạ Tình kêu lên, đẩy Vu Nhai ra, nàng muốn tìm chỗ trốn nhưng không được vì con dê chết tiệt sắp ăn Tiểu Mỹ.
Vu dê chúa nói:
- Tiểu Mỹ, nếu nàng đã quyết định gả cho ta thì chúng ta cũng chơi tò hôn đi, tựa như ta mới chơi với Dạ Tình tỷ vậy.
Tiểu Mỹ hưng phấn nói:
- Tốt, tốt!
Tiểu Mỹ không phải người tùy tiện, chẳng qua nàng rất đơn thuần.
Dạ Tình tỷ tỷ, các tỷ tỷ Tham Lang doanh dạy Tiểu Mỹ là chỉ lão công mới được tùy ý đụng chạm thân thể mình, được hành động thân mật. Nếu siêu lừa đảo là lão công của nàng thì đâu có lý do gì từ chối cho hắn hôn nàng?
- Không được, không cho ăn hiếp Tiểu Mỹ!
Dạ Tình bay về ngăn cản con dê. Tuy Dạ Tình đã chịu nhận, hứa cho Vu Nhai cưới Tiểu Mỹ nhưng nàng vẫn muốn ngăn cản hắn 'hành hung' Tiểu Mỹ. Có lẽ vì Tiểu Mỹ cho người cảm giác như con nít, có lẽ vì tâm tình thiếu nữ, cũng có lẽ Dạ Tình 'bảo vệ Tiểu Mỹ' nên quyết định tiếp tục 'hiến thân' cho Vu dê chúa.
- Chẳng phải Dạ Tình tỷ tỷ nói là . . .
Dạ Tình trừng Tiểu Mỹ:
- Ngươi chưa gả cho hắn nên không được.
Tiểu Mỹ uất ức nói:
- Nhưng Dạ Tình tỷ tỷ cũng chưa gả cho siêu lừa đảo.
- Cái kia . . . Ta khác, ta lớn tuổi hơn ngươi. Ngươi vẫn còn nhỏ.
Dạ Tình thật sự không tìm thấy lý do chính đáng, nhìn vẻ mặt muốn khóc của Tiểu Mỹ làm nàng mềm lòng.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 954: Đồng lòng
10.0/10 từ 29 lượt.