Triệu Hoán Thần Binh
Chương 831: Chơi tự sát trước mặt lão tử?
- Tinh linh tộc các ngươi vẫn chưa không thấy rõ sao? Chẳng lẽ muốn tiếp tục giết người bách tộc loạn địa cho nhân loại? Các trưởng lão, nữ vương Tinh linh tương lai của các ngươi ngu ngốc nhưng chẳng lẽ các ngươi cũng ngu theo?
Bố Ân Đặc không bị trói, dù là số lượng thuộc hạ của gã hay Ải Nhân tộc cường đại đều không cho phép Tinh linh tộc làm gì quá đáng. Bố Ân Đặc cũng không khuấy động được gì, nhưng gã không quên vai diễn của mình, đó là thêm mắm thêm muối, không có việc gì rống vài câu dao động lòng người.
Bố Ân Đặc không quên vừa rồi bị nhân loại kia nhục nhã, nói:
- Các ngươi không chú ý thấy sao? Nhân loại đó đã biến mất.
Ồn ào!
Xảy ra chuyện khủng hoảng. Thú Đằng tộc nhân tự sát bi tráng, nhân loại bốc hơi, Ải Nhân tộc điên cuồng gầm rống. Tinh linh tộc có thể tin ai? Không lẽ thật sự là âm mưu của nhân loại? Chớp mắt các Tinh linh tộc nhân mặt trắng bệch.
Tinh linh tộc cũng bồng bột nhưng tắt rất nhanh, bọn họ đã không phải là chủng tộc có tự tin.
Tuyết Đế Nhi hết sức tự an ủi mình:
- Không . . . Không thể nào . . .
Đại nữ vương Tinh linh chợt nhớ mục đích của nhân loại nam kia, hắn có đồng bạn bị Sương trưởng lão bắt đi, nay hắn mất tích là vì cứu người?
Tuyết Đế Nhi không dám suy nghĩ nữa, nhưng nàng không kiềm được phải suy nghĩ, càng nghĩ càng sợ hãi.
Đang lúc các Tinh linh tộc nhân không biết làm sao thì một thanh âm nhởnn hơ vang lên:
- A? Xảy ra chuyện gì? Tinh linh tộc các ngươi hô to gọi nhỏ làm gì?
Mọi người nhìn hướng phát ra thanh âm, thấy một người lén lút chui ra từ cung điện Tinh linh, là nhân loại kia. Hắn vào cung điện Tinh linh làm cái gì? Không lẽ hắn . . .
Mấy nữ trưởng lão Tinh linh tộc hét to:
- Nhân loại, ngươi vào cung điện làm gì?
Bọn họ không dám xông lên bắt giữ nhân loại này, tình huống bây giờ không rõ ràng, hỗn độn. Nhưng thái độ của bọn họ đã nói lên tất cả, nếu nhân loại này không giải thích được rõ ràng thì sẽ chém chết hắn tại đây, cũng cho Thú Đằng tộc một lời giải thích. Bây giờ Tinh linh tộc rất nhức đầu.
Vu Nhai khinh thường liếc các trưởng lão:
- Còn làm gì? Không thấy ta đổi bộ đồ sạch sẽ sao? Ngụy trang Thú Đằng tộc quá khó chịu nên ta phải tìm chỗ đổi đồ, chẳng lẽ các ngươi lớn tuổi vậy còn muốn nhìn ta thay quần áo?
Không chờ các trưởng lão Tinh linh tộc nổi giận, Vu Nhai nhìn hướng đại nữ vương Tinh linh.
Vu Nhai hỏi:
- Xảy ra chuyện gì? Tình huống đang tốt sao bỗng nhiên biến quái dị?
Thay quần áo . . .
Tinh linh tộc nhân không biết nên làm gì với nhân loại nam này. Đây là đại điện quan trọng nhất Tinh linh tộc, bên trong thờ phụng Tinh linh nữ thần, vậy mà nhân loại chạy đi thay quần áo trước mặt Tinh linh nữ thần, chắc chắn lộ ra thứ xấu xa của nhân loại.
Lúc này Tuyết Đế Nhi không có cảm giác gì, mới rồi nàng hoảng loạn, nghi ngờ là vì không thấy nhân loại nam này, giờ gặp hắn thì nàng không luống cuống nữa. Mọi nghi ngờ biến mất, đại nữ vương Tinh linh như bị tẩy não. Tuyết Đế Nhi không chút suy nghĩ tiểu tử này thay đồ trước mặt Tinh linh nữ thần có gì không đúng, còn nhanh nhẩu giải thích trước khi các trưởng lão Tinh linh tộc tức giận.
Nghe Tuyết Đế Nhi giải thích, các trưởng lão bất đắc dĩ. Bọn họ tạm lùi xuống, đôi mắt tóe lửa nhìn nhân loại dám khinh nhờn mình và Tinh linh nữ thần. Các trưởng lão Tinh linh tộc thề nam nhân này lộ ra một chút đáng ngờ là sẽ giết hắn ngay.
Nói thật là Tinh linh tộc có ác cảm với nhân loại nam này nhiều hơn là hảo cảm, đó là bản năng, tựa như bọn họ bản năng sinh ra hảo cảm với Ứng thiếu soái. Nhưng sự thật chứng minh bản năng thích cái đẹp dễ gây sai lầm, bản năng của Tinh linh tộc không đáng tin.
Tóm lại Tinh linh tộc nhân ôm thái độ cực kỳ phức tạp đối với nhân loại nam và Ứng thiếu soái.
Vu Nhai mắng:
- A? Các ngươi thế này mà gọi là thẩm vấn? Tinh linh tộc các ngươi còn ngu hơn trong truyền thuyết. Đặc biệt là nàng, lúc trước nàng cũng thấy ta giết Khúc Khảo Nhĩ, nàng không thấy hắn trực tiếp tự sát sao?
Vu Nhai nhìn hướng Ứng thiếu soái, nói:
- Ứng thiếu soái, các ngươi đừng nhúc nhích, nếu không ta lại chạy vào trong cung điện thay quần áo!
Sắc mặt Ứng thiếu soái trở nên cực kỳ âm trầm, ánh mắt nghi ngờ chớp lóe.
Làm sao Vu Nhai không biết chuyện xảy ra bên ngoài cung điện? Nhưng tình huống lúc đó Vu Nhai trốn trước là tốt nhất. Ứng thiếu soái chơi thủ đoạn quá đẹp, xuống tay từ điểm ngây thơ của Tinh linh tộc. Như Tinh linh tộc biểu hiện sau khi Vu Nhai biến mất, các loại cảm xúc công kích suýt tan vỡ, tốc độ nhanh hơn Ứng thiếu soái ước chừng.
Nhưng trong Tinh linh tộc xen lẫn một nhân loại cực kỳ gian xảo, nhân loại này phải chết.
Trong chớp mắt Ứng thiếu soái lập kế hoạch, gã nháy mắt với đám người Hùng tướng quân nhưng rồi nhân loại đột nhiên biến mất, tình huống không cho gã thời gian phản ứng nhiều. Nơi này là địa bàn của Tinh linh tộc, chỉ có thể thực hiện theo kế hoạch vốn có.
Ứng thiếu soái cầu nguyện nhân loại này thật sự có mưu đồ, không thật lòng giúp Tinh linh tộc.
Ngay khi Vu Nhai trở ra thì Ứng thiếu soái biết lời cầu nguyện của gã không chút hiệu quả. Vì vậy Ứng thiếu soái muốn mạo hiểm chọc giận Tinh linh tộc xử lý nhân loại này, kết quả là hắn nói vài câu vạch ra hết.
Nghe Vu Nhai nói, Tuyết Đế Nhi ngạc nhiên, mờ mịt chớp mắt. Đại nữ vương Tinh linh không phát hiện Vu Nhai và Ứng thiếu soái tranh đấu gay gắt.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Nàng thật ngốc, vẫn không nghĩ ra. Nếu lần trước Khúc Khải Nhĩ vì giữ bí mật của Ứng thiếu soái mà chơi trò tự sát trước mặt ta thì tại sao những người này không thể?
Tuyết Đế Nhi uất ức gật đầu, mắt long lanh nhìn Vu Nhai.
- Gặp nữ vương ngớ ngẩn như nàng làm ta không biết nên nói cái gì, thẩm vấn không phải như vậy. Thôi, ta biểu thị cho nàng một lần. Ài, làm đại hiệp đúng là số mệt nhọc.
Vu Nhai than ngắn thở dài đi hướng một Thú Đằng tộc nhân.
Thú Đằng tộc nhân vụt ngẩng đầu, quát to:
- Nhân loại . . .
Rầm!
Thú Đằng tộc nhân chưa nói hết đã bị Vu Nhai đá bay.
- Nhân cái đầu ngươi, đừng hòng dời chú ý của lão tử! Tự sát? Ngươi dám tự tử trước mặt lão tử xem? Lão tử bị Khúc Khảo Nhĩ gì đó tự sát trước mặt đã rất bực mình, ngươi còn lặp lại? Thật sự coi lão tử là những Tinh linhn ngu ngốc này sao?
Chân Vu Nhai đạp mạnh xuống chấn nát lực lượng trung tâm trên người Thú Đằng tộc nhân.
Thú Đằng tộc nhân phun búng máu, nhưng chưa xong, khi gã định đập đầu xuống đất liều mạng tự tử thì . . .
Rầm!
- Đập cái đầu ngươi, lão tử nói rồi, đừng chơi trò tự sát trước mặt ta!
Vu Nhai lại một cước đá bay Thú Đằng tộc nhân. Vu Nhai hơi phục Ứng thiếu soái, gã có thể bụng đen đến trình độ này cũng xem như lợi hại, thế nhưng khiến thuộc hạ liều mạng vì gã. Cuối cùng Ứng thiếu soái đập nồi chìm thuyền cho Tinh linh tộc bắt hết cả đám vì gã rất tin tưởng vào thuộc hạ, tin rằng dù phải chết thì thuộc hạ sẽ không bán đứng ra một li.
Triệu Hoán Thần Binh
Bố Ân Đặc không bị trói, dù là số lượng thuộc hạ của gã hay Ải Nhân tộc cường đại đều không cho phép Tinh linh tộc làm gì quá đáng. Bố Ân Đặc cũng không khuấy động được gì, nhưng gã không quên vai diễn của mình, đó là thêm mắm thêm muối, không có việc gì rống vài câu dao động lòng người.
Bố Ân Đặc không quên vừa rồi bị nhân loại kia nhục nhã, nói:
- Các ngươi không chú ý thấy sao? Nhân loại đó đã biến mất.
Ồn ào!
Xảy ra chuyện khủng hoảng. Thú Đằng tộc nhân tự sát bi tráng, nhân loại bốc hơi, Ải Nhân tộc điên cuồng gầm rống. Tinh linh tộc có thể tin ai? Không lẽ thật sự là âm mưu của nhân loại? Chớp mắt các Tinh linh tộc nhân mặt trắng bệch.
Tinh linh tộc cũng bồng bột nhưng tắt rất nhanh, bọn họ đã không phải là chủng tộc có tự tin.
Tuyết Đế Nhi hết sức tự an ủi mình:
- Không . . . Không thể nào . . .
Đại nữ vương Tinh linh chợt nhớ mục đích của nhân loại nam kia, hắn có đồng bạn bị Sương trưởng lão bắt đi, nay hắn mất tích là vì cứu người?
Tuyết Đế Nhi không dám suy nghĩ nữa, nhưng nàng không kiềm được phải suy nghĩ, càng nghĩ càng sợ hãi.
Đang lúc các Tinh linh tộc nhân không biết làm sao thì một thanh âm nhởnn hơ vang lên:
- A? Xảy ra chuyện gì? Tinh linh tộc các ngươi hô to gọi nhỏ làm gì?
Mọi người nhìn hướng phát ra thanh âm, thấy một người lén lút chui ra từ cung điện Tinh linh, là nhân loại kia. Hắn vào cung điện Tinh linh làm cái gì? Không lẽ hắn . . .
Mấy nữ trưởng lão Tinh linh tộc hét to:
- Nhân loại, ngươi vào cung điện làm gì?
Bọn họ không dám xông lên bắt giữ nhân loại này, tình huống bây giờ không rõ ràng, hỗn độn. Nhưng thái độ của bọn họ đã nói lên tất cả, nếu nhân loại này không giải thích được rõ ràng thì sẽ chém chết hắn tại đây, cũng cho Thú Đằng tộc một lời giải thích. Bây giờ Tinh linh tộc rất nhức đầu.
Vu Nhai khinh thường liếc các trưởng lão:
- Còn làm gì? Không thấy ta đổi bộ đồ sạch sẽ sao? Ngụy trang Thú Đằng tộc quá khó chịu nên ta phải tìm chỗ đổi đồ, chẳng lẽ các ngươi lớn tuổi vậy còn muốn nhìn ta thay quần áo?
Không chờ các trưởng lão Tinh linh tộc nổi giận, Vu Nhai nhìn hướng đại nữ vương Tinh linh.
Vu Nhai hỏi:
- Xảy ra chuyện gì? Tình huống đang tốt sao bỗng nhiên biến quái dị?
Thay quần áo . . .
Tinh linh tộc nhân không biết nên làm gì với nhân loại nam này. Đây là đại điện quan trọng nhất Tinh linh tộc, bên trong thờ phụng Tinh linh nữ thần, vậy mà nhân loại chạy đi thay quần áo trước mặt Tinh linh nữ thần, chắc chắn lộ ra thứ xấu xa của nhân loại.
Lúc này Tuyết Đế Nhi không có cảm giác gì, mới rồi nàng hoảng loạn, nghi ngờ là vì không thấy nhân loại nam này, giờ gặp hắn thì nàng không luống cuống nữa. Mọi nghi ngờ biến mất, đại nữ vương Tinh linh như bị tẩy não. Tuyết Đế Nhi không chút suy nghĩ tiểu tử này thay đồ trước mặt Tinh linh nữ thần có gì không đúng, còn nhanh nhẩu giải thích trước khi các trưởng lão Tinh linh tộc tức giận.
Nghe Tuyết Đế Nhi giải thích, các trưởng lão bất đắc dĩ. Bọn họ tạm lùi xuống, đôi mắt tóe lửa nhìn nhân loại dám khinh nhờn mình và Tinh linh nữ thần. Các trưởng lão Tinh linh tộc thề nam nhân này lộ ra một chút đáng ngờ là sẽ giết hắn ngay.
Nói thật là Tinh linh tộc có ác cảm với nhân loại nam này nhiều hơn là hảo cảm, đó là bản năng, tựa như bọn họ bản năng sinh ra hảo cảm với Ứng thiếu soái. Nhưng sự thật chứng minh bản năng thích cái đẹp dễ gây sai lầm, bản năng của Tinh linh tộc không đáng tin.
Tóm lại Tinh linh tộc nhân ôm thái độ cực kỳ phức tạp đối với nhân loại nam và Ứng thiếu soái.
Vu Nhai mắng:
- A? Các ngươi thế này mà gọi là thẩm vấn? Tinh linh tộc các ngươi còn ngu hơn trong truyền thuyết. Đặc biệt là nàng, lúc trước nàng cũng thấy ta giết Khúc Khảo Nhĩ, nàng không thấy hắn trực tiếp tự sát sao?
Vu Nhai nhìn hướng Ứng thiếu soái, nói:
- Ứng thiếu soái, các ngươi đừng nhúc nhích, nếu không ta lại chạy vào trong cung điện thay quần áo!
Sắc mặt Ứng thiếu soái trở nên cực kỳ âm trầm, ánh mắt nghi ngờ chớp lóe.
Làm sao Vu Nhai không biết chuyện xảy ra bên ngoài cung điện? Nhưng tình huống lúc đó Vu Nhai trốn trước là tốt nhất. Ứng thiếu soái chơi thủ đoạn quá đẹp, xuống tay từ điểm ngây thơ của Tinh linh tộc. Như Tinh linh tộc biểu hiện sau khi Vu Nhai biến mất, các loại cảm xúc công kích suýt tan vỡ, tốc độ nhanh hơn Ứng thiếu soái ước chừng.
Nhưng trong Tinh linh tộc xen lẫn một nhân loại cực kỳ gian xảo, nhân loại này phải chết.
Trong chớp mắt Ứng thiếu soái lập kế hoạch, gã nháy mắt với đám người Hùng tướng quân nhưng rồi nhân loại đột nhiên biến mất, tình huống không cho gã thời gian phản ứng nhiều. Nơi này là địa bàn của Tinh linh tộc, chỉ có thể thực hiện theo kế hoạch vốn có.
Ứng thiếu soái cầu nguyện nhân loại này thật sự có mưu đồ, không thật lòng giúp Tinh linh tộc.
Ngay khi Vu Nhai trở ra thì Ứng thiếu soái biết lời cầu nguyện của gã không chút hiệu quả. Vì vậy Ứng thiếu soái muốn mạo hiểm chọc giận Tinh linh tộc xử lý nhân loại này, kết quả là hắn nói vài câu vạch ra hết.
Nghe Vu Nhai nói, Tuyết Đế Nhi ngạc nhiên, mờ mịt chớp mắt. Đại nữ vương Tinh linh không phát hiện Vu Nhai và Ứng thiếu soái tranh đấu gay gắt.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Nàng thật ngốc, vẫn không nghĩ ra. Nếu lần trước Khúc Khải Nhĩ vì giữ bí mật của Ứng thiếu soái mà chơi trò tự sát trước mặt ta thì tại sao những người này không thể?
Tuyết Đế Nhi uất ức gật đầu, mắt long lanh nhìn Vu Nhai.
- Gặp nữ vương ngớ ngẩn như nàng làm ta không biết nên nói cái gì, thẩm vấn không phải như vậy. Thôi, ta biểu thị cho nàng một lần. Ài, làm đại hiệp đúng là số mệt nhọc.
Vu Nhai than ngắn thở dài đi hướng một Thú Đằng tộc nhân.
Thú Đằng tộc nhân vụt ngẩng đầu, quát to:
- Nhân loại . . .
Rầm!
Thú Đằng tộc nhân chưa nói hết đã bị Vu Nhai đá bay.
- Nhân cái đầu ngươi, đừng hòng dời chú ý của lão tử! Tự sát? Ngươi dám tự tử trước mặt lão tử xem? Lão tử bị Khúc Khảo Nhĩ gì đó tự sát trước mặt đã rất bực mình, ngươi còn lặp lại? Thật sự coi lão tử là những Tinh linhn ngu ngốc này sao?
Chân Vu Nhai đạp mạnh xuống chấn nát lực lượng trung tâm trên người Thú Đằng tộc nhân.
Thú Đằng tộc nhân phun búng máu, nhưng chưa xong, khi gã định đập đầu xuống đất liều mạng tự tử thì . . .
Rầm!
- Đập cái đầu ngươi, lão tử nói rồi, đừng chơi trò tự sát trước mặt ta!
Vu Nhai lại một cước đá bay Thú Đằng tộc nhân. Vu Nhai hơi phục Ứng thiếu soái, gã có thể bụng đen đến trình độ này cũng xem như lợi hại, thế nhưng khiến thuộc hạ liều mạng vì gã. Cuối cùng Ứng thiếu soái đập nồi chìm thuyền cho Tinh linh tộc bắt hết cả đám vì gã rất tin tưởng vào thuộc hạ, tin rằng dù phải chết thì thuộc hạ sẽ không bán đứng ra một li.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 831: Chơi tự sát trước mặt lão tử?
10.0/10 từ 29 lượt.