Triệu Hoán Thần Binh
Chương 759: Chỉ số tình cảm của đoàn tạo sư (hạ)
Độc Cô Cửu Diệp thật sự kinh thán. Tuy lúc trước Độc Cô Cửu Diệp cảm nhận được đấu trường hoàng gia biến đổi nhưng không tận mắt thấy tình hình bên trong mỗi gian hình vuông, gã không ngờ Vu Nhai còn biết rèn.
Độc Cô Cửu Diệp cứ tưởng là hai cây thiết côn rèn giúp Vu Nhai, không ngờ hắn tự mình hành động. Thiên tài Thần Tượng hành tỉnh say mê nhìn Vu Nhai vung mấy búa.
Độc Cô Cửu Diệp thông minh sao có thể không nhìn ra tạo nghệ của Vu Nhai về rèn?
Trừ kinh thán ra Độc Cô Cửu Diệp còn nói gì được?
Không, còn cười khổ. Độc Cô Cửu Diệp hơi hiểu trên đường đến đế đô Độc Cô Cửu Huyền từng nói một câu, cái tên này là kho báu vô tận đào mãi không xong. Độc Cô Cửu Diệp mong chờ cuộc chiến sắp tới.
Độc Cô Cửu Diệp thầm nghĩ:
- Ta mong chờ? Đã lâu không có loại cảm giác này.
Tuy Độc Cô Cửu Diệp kinh thán nhưng mặt ngoài không lộ rõ, hờ hững hỏi:
- Phải rồi, kiếm tốt như vậy chắc có tên?
Nhiều người vãnh tai lắng nghe, thanh kiếm như vậy chắc có cái tên rất lợi hại mới đúng.
Vu Nhai chớp mắt nói:
- Tên? Gọi là thâm hải kim tinh kiếm đi, nó dùng huyền hoàng kim tinh cùng thâm hải huyền tinh làm chủ thể rèn ra.
Kiếm dùng tạm thời ai biết đặt tên gì? Nhưng nếu Độc Cô Cửu Diệp có hứng hỏi thì hắn đặt đại.
- A! Các ngươi nhìn ta như thế là sao? Chẳng lẽ mới rồi miệng mũi ta trào máu nên mặt lấm lem?
Thâm hải kim tinh kiếm? Cái này mà là tên gì? Quá tùy tiện.
Mọi người rất muốn đánh xỉu Vu Nhai rồi tổ chức đại hội đặt tên. Bọn họ nhìn hướng hai cây thiết côn là hai người rèn.
- Thâm hải kim tinh kiếm, ừm, rất chính xác.
Hai cây thiết côn nói lời làm người tan vỡ. Chẳng lẽ đoàn tạo sư đều là kẻ chỉ số tình cảm thấp? Hèn gì tên các huyền binh cường đại trong Thần Huyền đại lục đều tệ hại như vậy, còn những huyền binh vô dụng thì tên rất oách.
Vu Nhai phát hiện ánh mắt mọi người là lạ, không ai thèm trả lời câu hỏi của hắn.
Chẳng lẽ mới rồi thật sự miệng mũi trào máu nên mặt lấm lem?
Vu Nhai cầm thâm hải kim tinh kiếm làm gương soi, hành động này làm vài người yêu kiếm thành si suýt lao xuống quyết đấu với hắn. Lấy kiếm làm gương đúng là nhục nhã thanh kiếm.
Nhưng người ta tạo ra kiếm, ngươi có phản đối cũng không được gì.
- Đúng là xấu thật.
Vu Nhai vội dùng tay áo lau vết máu trên mặt, sau đó phớt lờ mọi người đi hướng đài rèn, định dọn dẹp đài rèn và tài liệu bên trên.
Thấy động tác của Vu Nhai, hai cây thiết côn vội kêu lên:
- Chờ chút, Vu Nhai huynh đệ, chúng ta chưa rèn xong! Chẳng phải bảo còn ma nhẫn cần chúng ta rèn sao? Cái ma nhẫn lấy móng vuốt làm chủ thể, nhớ không?
Hai cây thiết côn đã lên cơn ghiền rèn. Quá trình Vu Nhai rèn thành thu hoạch lớn nhất cho chuến đi đế đô của hai người. Đặc biệt là Vu Nhai cướp thâm hải kim tinh kiếm về, gõ vài nhát búa cuối cùng như giã vào trái tim thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ.
Từ nửa canh giờ trước công tác của thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ đã kết thúc, phần việc Vu Nhai giao cho đã hết. Mấy khâu cuối cùng vốn thuộc về Vu Nhai, nhưng hai cây thiết côn không cam lòng, quyết định gõ cho hoàn mỹ mới chịu. Kết quả thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ gõ nửa canh giờ mà thâm hải kim tinh kiếm vẫn không thành hình, có sai sót. Cuối cùng Vu Nhai chỉ cần mấy búa đã dễ dàng hoàn thành công tác hai cây thiết côn chưa làm được, tức là khâu làm việc cuối cùng.
Hỏi sao hai cây thiết côn cam lòng? Không tìm hiểu rõ kỹ pháp thì như có vô số con kiến bò trong lòng.
Vu Nhai nhún vai nói:
- Thôi đi, không còn thời gian, chờ lần sau đi.
Trong kế hoạch của Vu Nhai thì nửa canh giờ trước hai cây thiết côn đã rèn kiếm xong, sau đó bắt tay làm dao găm, ít nhất làm ra cái khuông. Ba người hợp sức có thể dung hợp những tài liệu cực phẩm vào trước, nhưng tiếc rằng kế hoạch không theo kịp biến đổi.
Hai cây thiết côn hết sức thuyết phục Vu Nhai:
- Sao có thể như vậy? Rõ ràng ngươi nói chúng ta thua thì sẽ phối hợp ngươi rèn hai thanh huyền binh, sao ngươi có thể nói chuyện nuốt lời?
Thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ nói như thể Vu Nhai không cho bọn họ cơ hội chính là tội ác tày trời.
Người trong đấu trường hoàng gia khóe môi giật giật. Lúc trước hai cây thiết côn còn làm bộ dạng thua quá mất mặt sao bây giờ đổi giọng? Kỹ xảo rèn của Vu Nhai lợi hại đến mức nào?
Vu Nhai câm nín:
- À, thật sự là không có thời gian. Hay chờ thánh hội kết thúc, tối hôm nay tiếp tục?
Người cuồng nhiệt vừa dễ đối phó nhưng có lúc rất phiền phức, ví dụ Liễu đại sư, lão già Mê Thành.
- Được được, nhưng ngươi nhớ giữ lời, nam nhân phải giữ lời hứa.
Cuối cùng thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ đành thoa hiệp, sợ ép gắt quá Vu Nhai không cho cơ hội rèn.
Vu Nhai vội đồng ý, biểu thị hắn sẽ rất nam nhân. Vu Nhai lại hứa hẹn vài câu cuối cùng xua hai cây thiết côn cuồng nhiệt đi. Vu Nhai cất đài rèn và tài liệu, cuối cùng nghênh đón đại chiến với Độc Cô Cửu Diệp.
Khi Vu Nhai đi hướng Độc Cô Cửu Diệp thì Vu Tiểu Dạ lên tiếng nhắc nhở:
- Biểu ca, lúc trước biểu ca nói muốn dùn thanh kiếm này phá vỡ mai rùa của con rùa kia.
Vu Tiểu Dạ chỉ hướng Vệ Hiên nằm trong góc, có vẻ nàng thuộc loại người thù dai.
Vu Nhai vỗ gáy:
- À đúng rồi, suýt quên.
Vu Nhai nháy mắt xin lỗi Độc Cô Cửu Diệp sau đó vội đi hướng Vệ Hiên.
Tuy bây giờ Vệ Hiên có cũng được, không có cũng chẳng sao nhưng lúc trước chuyện gã muốn làm với Cự Xỉ nên có kết thúc. Mặc kệ bây giờ Vệ Hiên có trạng thái gì, Vu Nhai đâm một nhát kiếm xuống là chắc chắn sẽ phá mở phòng ngự.
Phập!
Quả nhiên, kiếm đâm sâu vào ngực Vệ Hiên lút chuôi kiếm, không chút trở ngại.
Không đúng, sao có thể không bị cản trở? Quá yếu đi?
Vu Nhai vội cúi đầu nhìn, kinh ngạc hỏi:
- Tấm thuẫn đâu? Sao không thấy? Lúc này nên tự động đổi chủ mới đúng. A, không đúng, hơi thở này là . . . Tấm thuẫn của hắn bị tổn hại nghiêm trọng, thậm chí thương tổn đến binh linh, chuyện gì? Là ai làm?
Vu Nhai hỏi câu cuối mắt nhìn hướng Độc Cô Cửu Tà, chỉ bọn họ mới có thực lực này.
- Khụ khụ, Vu Nhai, là cự kiếm kỹ của ngươi lúc trước đập trúng hắn mấy nhát sau đó tấm thuẫn của Vệ Hiên vỡ.
Cơ mặt đám người Độc Cô Cửu Tà co giật. Con người gì đây? Chuyện mình làm mà đi đổ lên thân người khác.
Vu Nhai ngạc nhiên kêu lên:
- A!
Vu Nhai cố gắng nhớ lại, hình như mới rồi hắn chìm đắm trong Đế Long kiếm kỹ, đan dược Đế Long tộc tính tìm một cái bia, sau đó thuận lợi tìm thấy, ra cái bia đó là Vệ Hiên.
- Nguy rồi, ta mới đâm một kiếm mang theo huyền khí mãnh liệt, thánh hội không cho phép giết người. Ngươi tuyệt đối không thể chết!
Vu Nhai nói xong vội vàng kiểm tra Vệ Hiên.
Đương nhiên Vệ Hiên không chết, nhát kiếm huyền khí của Vu Nhai không trí mạng nếu không gã đã tự động bị loại, không thể nào còn ở chiến trường. Mới rồi Vệ Hiên bị choáng váng vì Vu Nhai, đến giờ vẫn không tỉnh táo lại.
Triệu Hoán Thần Binh
Độc Cô Cửu Diệp cứ tưởng là hai cây thiết côn rèn giúp Vu Nhai, không ngờ hắn tự mình hành động. Thiên tài Thần Tượng hành tỉnh say mê nhìn Vu Nhai vung mấy búa.
Độc Cô Cửu Diệp thông minh sao có thể không nhìn ra tạo nghệ của Vu Nhai về rèn?
Trừ kinh thán ra Độc Cô Cửu Diệp còn nói gì được?
Không, còn cười khổ. Độc Cô Cửu Diệp hơi hiểu trên đường đến đế đô Độc Cô Cửu Huyền từng nói một câu, cái tên này là kho báu vô tận đào mãi không xong. Độc Cô Cửu Diệp mong chờ cuộc chiến sắp tới.
Độc Cô Cửu Diệp thầm nghĩ:
- Ta mong chờ? Đã lâu không có loại cảm giác này.
Tuy Độc Cô Cửu Diệp kinh thán nhưng mặt ngoài không lộ rõ, hờ hững hỏi:
- Phải rồi, kiếm tốt như vậy chắc có tên?
Nhiều người vãnh tai lắng nghe, thanh kiếm như vậy chắc có cái tên rất lợi hại mới đúng.
Vu Nhai chớp mắt nói:
- Tên? Gọi là thâm hải kim tinh kiếm đi, nó dùng huyền hoàng kim tinh cùng thâm hải huyền tinh làm chủ thể rèn ra.
Kiếm dùng tạm thời ai biết đặt tên gì? Nhưng nếu Độc Cô Cửu Diệp có hứng hỏi thì hắn đặt đại.
- A! Các ngươi nhìn ta như thế là sao? Chẳng lẽ mới rồi miệng mũi ta trào máu nên mặt lấm lem?
Thâm hải kim tinh kiếm? Cái này mà là tên gì? Quá tùy tiện.
Mọi người rất muốn đánh xỉu Vu Nhai rồi tổ chức đại hội đặt tên. Bọn họ nhìn hướng hai cây thiết côn là hai người rèn.
- Thâm hải kim tinh kiếm, ừm, rất chính xác.
Hai cây thiết côn nói lời làm người tan vỡ. Chẳng lẽ đoàn tạo sư đều là kẻ chỉ số tình cảm thấp? Hèn gì tên các huyền binh cường đại trong Thần Huyền đại lục đều tệ hại như vậy, còn những huyền binh vô dụng thì tên rất oách.
Vu Nhai phát hiện ánh mắt mọi người là lạ, không ai thèm trả lời câu hỏi của hắn.
Chẳng lẽ mới rồi thật sự miệng mũi trào máu nên mặt lấm lem?
Vu Nhai cầm thâm hải kim tinh kiếm làm gương soi, hành động này làm vài người yêu kiếm thành si suýt lao xuống quyết đấu với hắn. Lấy kiếm làm gương đúng là nhục nhã thanh kiếm.
Nhưng người ta tạo ra kiếm, ngươi có phản đối cũng không được gì.
- Đúng là xấu thật.
Vu Nhai vội dùng tay áo lau vết máu trên mặt, sau đó phớt lờ mọi người đi hướng đài rèn, định dọn dẹp đài rèn và tài liệu bên trên.
Thấy động tác của Vu Nhai, hai cây thiết côn vội kêu lên:
- Chờ chút, Vu Nhai huynh đệ, chúng ta chưa rèn xong! Chẳng phải bảo còn ma nhẫn cần chúng ta rèn sao? Cái ma nhẫn lấy móng vuốt làm chủ thể, nhớ không?
Hai cây thiết côn đã lên cơn ghiền rèn. Quá trình Vu Nhai rèn thành thu hoạch lớn nhất cho chuến đi đế đô của hai người. Đặc biệt là Vu Nhai cướp thâm hải kim tinh kiếm về, gõ vài nhát búa cuối cùng như giã vào trái tim thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ.
Từ nửa canh giờ trước công tác của thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ đã kết thúc, phần việc Vu Nhai giao cho đã hết. Mấy khâu cuối cùng vốn thuộc về Vu Nhai, nhưng hai cây thiết côn không cam lòng, quyết định gõ cho hoàn mỹ mới chịu. Kết quả thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ gõ nửa canh giờ mà thâm hải kim tinh kiếm vẫn không thành hình, có sai sót. Cuối cùng Vu Nhai chỉ cần mấy búa đã dễ dàng hoàn thành công tác hai cây thiết côn chưa làm được, tức là khâu làm việc cuối cùng.
Hỏi sao hai cây thiết côn cam lòng? Không tìm hiểu rõ kỹ pháp thì như có vô số con kiến bò trong lòng.
Vu Nhai nhún vai nói:
- Thôi đi, không còn thời gian, chờ lần sau đi.
Trong kế hoạch của Vu Nhai thì nửa canh giờ trước hai cây thiết côn đã rèn kiếm xong, sau đó bắt tay làm dao găm, ít nhất làm ra cái khuông. Ba người hợp sức có thể dung hợp những tài liệu cực phẩm vào trước, nhưng tiếc rằng kế hoạch không theo kịp biến đổi.
Hai cây thiết côn hết sức thuyết phục Vu Nhai:
- Sao có thể như vậy? Rõ ràng ngươi nói chúng ta thua thì sẽ phối hợp ngươi rèn hai thanh huyền binh, sao ngươi có thể nói chuyện nuốt lời?
Thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ nói như thể Vu Nhai không cho bọn họ cơ hội chính là tội ác tày trời.
Người trong đấu trường hoàng gia khóe môi giật giật. Lúc trước hai cây thiết côn còn làm bộ dạng thua quá mất mặt sao bây giờ đổi giọng? Kỹ xảo rèn của Vu Nhai lợi hại đến mức nào?
Vu Nhai câm nín:
- À, thật sự là không có thời gian. Hay chờ thánh hội kết thúc, tối hôm nay tiếp tục?
Người cuồng nhiệt vừa dễ đối phó nhưng có lúc rất phiền phức, ví dụ Liễu đại sư, lão già Mê Thành.
- Được được, nhưng ngươi nhớ giữ lời, nam nhân phải giữ lời hứa.
Cuối cùng thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ đành thoa hiệp, sợ ép gắt quá Vu Nhai không cho cơ hội rèn.
Vu Nhai vội đồng ý, biểu thị hắn sẽ rất nam nhân. Vu Nhai lại hứa hẹn vài câu cuối cùng xua hai cây thiết côn cuồng nhiệt đi. Vu Nhai cất đài rèn và tài liệu, cuối cùng nghênh đón đại chiến với Độc Cô Cửu Diệp.
Khi Vu Nhai đi hướng Độc Cô Cửu Diệp thì Vu Tiểu Dạ lên tiếng nhắc nhở:
- Biểu ca, lúc trước biểu ca nói muốn dùn thanh kiếm này phá vỡ mai rùa của con rùa kia.
Vu Tiểu Dạ chỉ hướng Vệ Hiên nằm trong góc, có vẻ nàng thuộc loại người thù dai.
Vu Nhai vỗ gáy:
- À đúng rồi, suýt quên.
Vu Nhai nháy mắt xin lỗi Độc Cô Cửu Diệp sau đó vội đi hướng Vệ Hiên.
Tuy bây giờ Vệ Hiên có cũng được, không có cũng chẳng sao nhưng lúc trước chuyện gã muốn làm với Cự Xỉ nên có kết thúc. Mặc kệ bây giờ Vệ Hiên có trạng thái gì, Vu Nhai đâm một nhát kiếm xuống là chắc chắn sẽ phá mở phòng ngự.
Phập!
Quả nhiên, kiếm đâm sâu vào ngực Vệ Hiên lút chuôi kiếm, không chút trở ngại.
Không đúng, sao có thể không bị cản trở? Quá yếu đi?
Vu Nhai vội cúi đầu nhìn, kinh ngạc hỏi:
- Tấm thuẫn đâu? Sao không thấy? Lúc này nên tự động đổi chủ mới đúng. A, không đúng, hơi thở này là . . . Tấm thuẫn của hắn bị tổn hại nghiêm trọng, thậm chí thương tổn đến binh linh, chuyện gì? Là ai làm?
Vu Nhai hỏi câu cuối mắt nhìn hướng Độc Cô Cửu Tà, chỉ bọn họ mới có thực lực này.
- Khụ khụ, Vu Nhai, là cự kiếm kỹ của ngươi lúc trước đập trúng hắn mấy nhát sau đó tấm thuẫn của Vệ Hiên vỡ.
Cơ mặt đám người Độc Cô Cửu Tà co giật. Con người gì đây? Chuyện mình làm mà đi đổ lên thân người khác.
Vu Nhai ngạc nhiên kêu lên:
- A!
Vu Nhai cố gắng nhớ lại, hình như mới rồi hắn chìm đắm trong Đế Long kiếm kỹ, đan dược Đế Long tộc tính tìm một cái bia, sau đó thuận lợi tìm thấy, ra cái bia đó là Vệ Hiên.
- Nguy rồi, ta mới đâm một kiếm mang theo huyền khí mãnh liệt, thánh hội không cho phép giết người. Ngươi tuyệt đối không thể chết!
Vu Nhai nói xong vội vàng kiểm tra Vệ Hiên.
Đương nhiên Vệ Hiên không chết, nhát kiếm huyền khí của Vu Nhai không trí mạng nếu không gã đã tự động bị loại, không thể nào còn ở chiến trường. Mới rồi Vệ Hiên bị choáng váng vì Vu Nhai, đến giờ vẫn không tỉnh táo lại.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 759: Chỉ số tình cảm của đoàn tạo sư (hạ)
10.0/10 từ 29 lượt.