Triệu Hoán Thần Binh
Chương 570: Quang minh thánh nữ rối loạn (hạ)
Quang minh thánh nữ dẫn theo thánh quang ma kỵ đoàn đến nơi, nhìn dấu móng ngựa tách ra, cười khẩy nói:
- Binh chia làm hai đường, hừ, cho rằng làm như vậy có thể vời đến cứu binh sao?
Quang minh thánh nữ cảm nhận hơi thở còn sót lại, nói:
- Vu Nhai nằm trong mười tọa kỵ đó, tuy hắn cố gắng dùng dược vật che giấu hơi thở nhưng hắn đã quên Quang Minh thần điện là tồn tại tinh khiết nhất, bất cứ hơi thở nào sót lại đều làm hắn lộ mặt. Vu Nhai không nên để lại hàng chữ đó.
Quang minh thánh nữ từ dòng chữ khắc trong nhà đá bắt được hơi thở của Vu Nhai, hắn có che giấu cách mấy cũng vô dụng.
- Tính toán rất giỏi, thủ lĩnh Vu Nhai rời đi, tự cho là chúng ta sẽ đuổi theo đoàn đội, nằm mơ.
Quang minh thánh nữ kiêu ngạo nói:
- Đi, chúng ta đuổi theo đội mười ngựa này!
- Nhưng đại đội đi tây bắc . . .
Quang minh thánh nữ lạnh nhạt nói:
- Mặc kệ nó.
Quang minh thánh nữ mang theo toàn bộ Độc Cô Chiến Phong truy đuổi Vu Nhai, không ai chú ý đến quang minh thánh tử luôn im lặng bông nhiên cau mày.
Vu Nhai không ngờ quang minh thánh nữ quyết tâm bắt hắn mãnh liệt như vậy, hắn chạy một khoảng cách rồi trốn đi.
Mới rồi quang minh thánh nữ cảm nhận 'hơi thở yếu ớt bị dược vật che giấu' đương nhiên là Vu Nhai cố ý lộ ra ngoài, khi hắn trốn đi đã không để lại hơi thở gì. Năm xưa chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh đại náo Ma Pháp đế quốc, ám ảnh tiệt sát thuật giết người như ngóe, không để lại chút dấu vết. Vu Nhai dung hợp hai thứ lại biến thành hồn ma.
Khi Vu Nhai dùng phong túng bộ, U Linh kiếm ý chạy hướng bắc đuổi theo đại đội thì đoàn người quang minh thánh nữ đuổi kịp mười lân giác mã lúc trước hắn dắt đi. Lân giác mã nhàn ãnh tản bộ trong hoang nguyên, nhưng ở trong mắt quang minh thánh nữ như thể chúng nó đang cười nhạo nàng.
- Không thể nào! Sao hắn không ở đây được?
Quang minh thánh nữ nhắm mắt cảm nhận:
- Không thể nào! Tại sao không có chút hơi thở?
Quang minh thánh nữ vẫn kiên quyết cho rằng Vu Nhai chỉ mới rời đi, vì còn sót lại 'hơi thở yếu ớt bị dược vật che giấu'. Nhưng bây giờ quang minh thánh nữ không cảm nhận được hơi thở nào thuộc về Vu Nhai trừ lân giác mã ra.
Quang minh thánh nữ nhíu mày lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ tên họ Vu cố ý tung hỏa mù? Hắn không có trong mười con ngựa này mà là đại đội? Không, không thể nào. Rõ ràng lúc trước ta không cảm nhận được hơi thở của hắn trong đại đội, rõ ràng mười con ngựa này có hơi thở của Vu Nhai.
Quang minh thánh nữ dùng tâm linh quang minh tinh thuần cảm nhận hơi thở tà ác của Vu Nhai, nhưng hơi thở tà ác che giấu quá sâu, như thể binh chia ba đường.
Quang Minh thần thánh không ngừng cảm nhận, cảm nhận, sau đó quang minh thánh nữ rối loạn.
Tạp Đức thiếu gia thăm dò hỏi:
- Thánh nữ . . .
Tạp Đức muốn biết tiếp theo nên làm sao? Cứ kéo dài thế này thì Vu Nhai không chạy thoát cũng khó.
Quang minh thánh nữ biết cứ kéo dài thế này vô ích, nàng không cam lòng nhưng đành chấp nhận sự thật tàn nhẫn.
- Đi, chúng ta đuổi theo đại đội, ta muốn xem hắn ẩn giấu như thế nào.
Quang minh thánh nữ không biết lúc trước công chúa Nguyệt Lâm Sa cố gắng chấp nhận sự thật ba phen bốn lượt bị tiểu binh thủ thành phát hiện.
Thánh quang ma kỵ đoàn quang minh thánh nữ lại đuổitheo đại đội Vu Nhai, khi bọn họ chạy tới một nửa lại phát hiện dấu móng ngựa chia ra mười con ngựa.
Tạp Đức thiếu gia lại hỏi:
- Thánh nữ, chúng ta nên làm như thế nào?
Quang minh thánh nữ bình tĩnh nói:
- Hơi thở của họ Vu vẫn nằm trong mười tọa kỵ này. Đuổi theo, đuổi theo với tốc độ nhanh nhất!
Trong mắt quang minh thánh nữ không còn cảm xúc kiêu ngạo, có sự tức giận, không phục.
Tạp Đức thiếu gia gợi ý:
- Thánh nữ, hay chúng ta đừng tách ra, đối phương chỉ có mười tọa kỵ.
Quang minh thánh nữ cố ý không thèm nghe Tạp Đức góp ý:
- Đi đi, đuổi theo.
Lời Tạp Đức thiếu gia nói càng chọc tức quang minh thánh nữ, cái này rõ ràng là đang nghi ngờ phán đoán của nàng. Quang minh thánh nữ không cho phép điều đó. Hừ, chắc chắn Vu Nhai nằm trong mười tọa kỵ này, không biết hắn lợi dụng khưu phong thú hay gì mà đột nhiên biến mất.
Vì nghi ngờ có khưu phong thú nên lần này quang minh thánh nữ tính luôn khả năng đó, khiến thánh quang ma kỵ đoàn bay cao lên ít nhất có thể nhìn thấu tầng mây, nhìn xa hơn. Nhưng mảnh hoang nguyên này không phải sa mạc mênh mông vô bờ, khắp nơi có đồi núi. Mặc dù bay cao có thể nhìn xa nhưng đồi núi trập trùng, khó thấy được hết. Nếu không như vậy Vu Nhai chẳng chạy trốn làm gì, trự tiếp liều mạng với thánh quang ma kỵ đoàn.
Lần này quang minh thánh tử không nhíu mày, mặt gã không biểu tình như thể chuyện gì cũng không liên quan tới gã.
Quang minh thánh nữ đuổi kịp đội mười tọa kỵ thứ hai, nhưng tình huống giống lần thứ nhất, mười lân giác mã nhàn nhã tản bộ trong hoang nguyên. Hơi thở Vu Nhai lại biến mất trên người một lân giác mã.
- Không thể nào! Hắn lại mất tích?
- Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Rõ ràng hắn ở trong mười tọa kỵ này!
Nghe quang minh thánh nữ nhắc đi nhắc lại, mọi người, bao gồm Tạp Đức thiếu gia đều im lặng.
Bọn họ thầm nghĩ:
- Chắc chắn là quang minh thánh nữ cảm giác sai, họ Vu kia ở trong đại đội.
Nhưng không ai dám nói ra.
Không ai nhìn hướng quang minh thánh tử, là người Quang Minh thần điện đều biết vị quang minh thánh nữ này không chút bắt mắt.
Quang minh thánh nữ không tin tà, nàng cưỡi tọa kỵ bay lên cao, quan sát bốn phía, trên dưới, không đào ra Vu Nhai từ trong xó xỉnh nào thì quyết không bỏ qua.
Quang minh thánh nữ phải thất vọng, nàng đành tiếp tục đuổi theo đại đội Vu Nhai. Trong mắt quang minh thánh nữ không còn chứa một tầng tức giận mà là mười tầng, còn có một tầng sốt ruột. Hôm nay Lộ Luân Na mất hết mặt mũi.
Làm quang minh thánh nữ vĩnh viễn đại biểu cho quang huy và hy vọng, vĩnh viễn là người thắng, nhưng hôm nay nếu không đào ra họ Vu thì không thể chứng minh Lộ Luân Na phán đoán chính xác, quang minh của nàng sẽ phủ bóng ma.
Thánh quang ma kỵ đoàn đuổi theo mãi lần thứ ba thấy dấu móng ngựa tách ra, vẫn là mười tọa kỵ.
Quang minh thánh nữ rối loạn đứng giữa dấu móng ngựa phân nhánh lung tung.
Bởi vì quang minh thánh nữ không cảm giác hơi thở Vu Nhai trong mười tọa kỵ, hắn vẫn còn trong đại đội. Bây giờ quang minh thánh nữ không dám mở miệng nói ra suy đoán, vì rất có thể nàng đoán sai.
Lòng kiêu hãnh, thần thánh không cho phép quang minh thánh nữ tiếp tục sai lầm, dù có sai cũng không thể để người ta biết.
Quang minh thánh nữ đã quên người khác không biết nhưng Quang Minh thần nàng sùng kính nhất đang ở đâu đó mỉm cười nhìn nàng.
- Đi theo ta.
Quang minh thánh nữ do dự một hồi lâu, rốt cuộc chọn đuổi theo nhánh mười tọa kỵ. Quang minh thánh nữ không còn tin vào phán đoán của mình.
Tạp Đức thiếu gia muốn nói nhưng nhìn mặt quang minh thánh nữ lạnh băng thì không nói nên lời. Thánh quang ma kỵ đoàn lại chạy hướng mười tọa kỵ, quang minh thánh nữ lần nữa đi vào ngõ cụt.
Triệu Hoán Thần Binh
- Binh chia làm hai đường, hừ, cho rằng làm như vậy có thể vời đến cứu binh sao?
Quang minh thánh nữ cảm nhận hơi thở còn sót lại, nói:
- Vu Nhai nằm trong mười tọa kỵ đó, tuy hắn cố gắng dùng dược vật che giấu hơi thở nhưng hắn đã quên Quang Minh thần điện là tồn tại tinh khiết nhất, bất cứ hơi thở nào sót lại đều làm hắn lộ mặt. Vu Nhai không nên để lại hàng chữ đó.
Quang minh thánh nữ từ dòng chữ khắc trong nhà đá bắt được hơi thở của Vu Nhai, hắn có che giấu cách mấy cũng vô dụng.
- Tính toán rất giỏi, thủ lĩnh Vu Nhai rời đi, tự cho là chúng ta sẽ đuổi theo đoàn đội, nằm mơ.
Quang minh thánh nữ kiêu ngạo nói:
- Đi, chúng ta đuổi theo đội mười ngựa này!
- Nhưng đại đội đi tây bắc . . .
Quang minh thánh nữ lạnh nhạt nói:
- Mặc kệ nó.
Quang minh thánh nữ mang theo toàn bộ Độc Cô Chiến Phong truy đuổi Vu Nhai, không ai chú ý đến quang minh thánh tử luôn im lặng bông nhiên cau mày.
Vu Nhai không ngờ quang minh thánh nữ quyết tâm bắt hắn mãnh liệt như vậy, hắn chạy một khoảng cách rồi trốn đi.
Mới rồi quang minh thánh nữ cảm nhận 'hơi thở yếu ớt bị dược vật che giấu' đương nhiên là Vu Nhai cố ý lộ ra ngoài, khi hắn trốn đi đã không để lại hơi thở gì. Năm xưa chủ nhân cũ của U Hoang kiếm linh đại náo Ma Pháp đế quốc, ám ảnh tiệt sát thuật giết người như ngóe, không để lại chút dấu vết. Vu Nhai dung hợp hai thứ lại biến thành hồn ma.
Khi Vu Nhai dùng phong túng bộ, U Linh kiếm ý chạy hướng bắc đuổi theo đại đội thì đoàn người quang minh thánh nữ đuổi kịp mười lân giác mã lúc trước hắn dắt đi. Lân giác mã nhàn ãnh tản bộ trong hoang nguyên, nhưng ở trong mắt quang minh thánh nữ như thể chúng nó đang cười nhạo nàng.
- Không thể nào! Sao hắn không ở đây được?
Quang minh thánh nữ nhắm mắt cảm nhận:
- Không thể nào! Tại sao không có chút hơi thở?
Quang minh thánh nữ vẫn kiên quyết cho rằng Vu Nhai chỉ mới rời đi, vì còn sót lại 'hơi thở yếu ớt bị dược vật che giấu'. Nhưng bây giờ quang minh thánh nữ không cảm nhận được hơi thở nào thuộc về Vu Nhai trừ lân giác mã ra.
Quang minh thánh nữ nhíu mày lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ tên họ Vu cố ý tung hỏa mù? Hắn không có trong mười con ngựa này mà là đại đội? Không, không thể nào. Rõ ràng lúc trước ta không cảm nhận được hơi thở của hắn trong đại đội, rõ ràng mười con ngựa này có hơi thở của Vu Nhai.
Quang minh thánh nữ dùng tâm linh quang minh tinh thuần cảm nhận hơi thở tà ác của Vu Nhai, nhưng hơi thở tà ác che giấu quá sâu, như thể binh chia ba đường.
Quang Minh thần thánh không ngừng cảm nhận, cảm nhận, sau đó quang minh thánh nữ rối loạn.
Tạp Đức thiếu gia thăm dò hỏi:
- Thánh nữ . . .
Tạp Đức muốn biết tiếp theo nên làm sao? Cứ kéo dài thế này thì Vu Nhai không chạy thoát cũng khó.
Quang minh thánh nữ biết cứ kéo dài thế này vô ích, nàng không cam lòng nhưng đành chấp nhận sự thật tàn nhẫn.
- Đi, chúng ta đuổi theo đại đội, ta muốn xem hắn ẩn giấu như thế nào.
Quang minh thánh nữ không biết lúc trước công chúa Nguyệt Lâm Sa cố gắng chấp nhận sự thật ba phen bốn lượt bị tiểu binh thủ thành phát hiện.
Thánh quang ma kỵ đoàn quang minh thánh nữ lại đuổitheo đại đội Vu Nhai, khi bọn họ chạy tới một nửa lại phát hiện dấu móng ngựa chia ra mười con ngựa.
Tạp Đức thiếu gia lại hỏi:
- Thánh nữ, chúng ta nên làm như thế nào?
Quang minh thánh nữ bình tĩnh nói:
- Hơi thở của họ Vu vẫn nằm trong mười tọa kỵ này. Đuổi theo, đuổi theo với tốc độ nhanh nhất!
Trong mắt quang minh thánh nữ không còn cảm xúc kiêu ngạo, có sự tức giận, không phục.
Tạp Đức thiếu gia gợi ý:
- Thánh nữ, hay chúng ta đừng tách ra, đối phương chỉ có mười tọa kỵ.
Quang minh thánh nữ cố ý không thèm nghe Tạp Đức góp ý:
- Đi đi, đuổi theo.
Lời Tạp Đức thiếu gia nói càng chọc tức quang minh thánh nữ, cái này rõ ràng là đang nghi ngờ phán đoán của nàng. Quang minh thánh nữ không cho phép điều đó. Hừ, chắc chắn Vu Nhai nằm trong mười tọa kỵ này, không biết hắn lợi dụng khưu phong thú hay gì mà đột nhiên biến mất.
Vì nghi ngờ có khưu phong thú nên lần này quang minh thánh nữ tính luôn khả năng đó, khiến thánh quang ma kỵ đoàn bay cao lên ít nhất có thể nhìn thấu tầng mây, nhìn xa hơn. Nhưng mảnh hoang nguyên này không phải sa mạc mênh mông vô bờ, khắp nơi có đồi núi. Mặc dù bay cao có thể nhìn xa nhưng đồi núi trập trùng, khó thấy được hết. Nếu không như vậy Vu Nhai chẳng chạy trốn làm gì, trự tiếp liều mạng với thánh quang ma kỵ đoàn.
Lần này quang minh thánh tử không nhíu mày, mặt gã không biểu tình như thể chuyện gì cũng không liên quan tới gã.
Quang minh thánh nữ đuổi kịp đội mười tọa kỵ thứ hai, nhưng tình huống giống lần thứ nhất, mười lân giác mã nhàn nhã tản bộ trong hoang nguyên. Hơi thở Vu Nhai lại biến mất trên người một lân giác mã.
- Không thể nào! Hắn lại mất tích?
- Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Rõ ràng hắn ở trong mười tọa kỵ này!
Nghe quang minh thánh nữ nhắc đi nhắc lại, mọi người, bao gồm Tạp Đức thiếu gia đều im lặng.
Bọn họ thầm nghĩ:
- Chắc chắn là quang minh thánh nữ cảm giác sai, họ Vu kia ở trong đại đội.
Nhưng không ai dám nói ra.
Không ai nhìn hướng quang minh thánh tử, là người Quang Minh thần điện đều biết vị quang minh thánh nữ này không chút bắt mắt.
Quang minh thánh nữ không tin tà, nàng cưỡi tọa kỵ bay lên cao, quan sát bốn phía, trên dưới, không đào ra Vu Nhai từ trong xó xỉnh nào thì quyết không bỏ qua.
Quang minh thánh nữ phải thất vọng, nàng đành tiếp tục đuổi theo đại đội Vu Nhai. Trong mắt quang minh thánh nữ không còn chứa một tầng tức giận mà là mười tầng, còn có một tầng sốt ruột. Hôm nay Lộ Luân Na mất hết mặt mũi.
Làm quang minh thánh nữ vĩnh viễn đại biểu cho quang huy và hy vọng, vĩnh viễn là người thắng, nhưng hôm nay nếu không đào ra họ Vu thì không thể chứng minh Lộ Luân Na phán đoán chính xác, quang minh của nàng sẽ phủ bóng ma.
Thánh quang ma kỵ đoàn đuổi theo mãi lần thứ ba thấy dấu móng ngựa tách ra, vẫn là mười tọa kỵ.
Quang minh thánh nữ rối loạn đứng giữa dấu móng ngựa phân nhánh lung tung.
Bởi vì quang minh thánh nữ không cảm giác hơi thở Vu Nhai trong mười tọa kỵ, hắn vẫn còn trong đại đội. Bây giờ quang minh thánh nữ không dám mở miệng nói ra suy đoán, vì rất có thể nàng đoán sai.
Lòng kiêu hãnh, thần thánh không cho phép quang minh thánh nữ tiếp tục sai lầm, dù có sai cũng không thể để người ta biết.
Quang minh thánh nữ đã quên người khác không biết nhưng Quang Minh thần nàng sùng kính nhất đang ở đâu đó mỉm cười nhìn nàng.
- Đi theo ta.
Quang minh thánh nữ do dự một hồi lâu, rốt cuộc chọn đuổi theo nhánh mười tọa kỵ. Quang minh thánh nữ không còn tin vào phán đoán của mình.
Tạp Đức thiếu gia muốn nói nhưng nhìn mặt quang minh thánh nữ lạnh băng thì không nói nên lời. Thánh quang ma kỵ đoàn lại chạy hướng mười tọa kỵ, quang minh thánh nữ lần nữa đi vào ngõ cụt.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 570: Quang minh thánh nữ rối loạn (hạ)
10.0/10 từ 29 lượt.