Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1705: Trêu hoa ghẹo nguyệt
. Ở trong mắt hắn, Nguyệt Lâm Sa kém hơn so với Vu Nhai rất nhiều. Gia tộc Mạc Luân Tạp Đế và liên minh bách tộc có khoảng cách rất gần. Hiện tại đại lục hỗn loạn, đến lúc đó đầu phục ai còn chưa biết? Đúng vậy, dã tâm gia chủ Mạc Luân Tạp Đế đặt ở sự lựa chọn của Ma Thiên Chân Thần. Nhưng sau khi thấy Vu Nhai có thể khiến cho Ma Thiên Chân Thần, dã tâm đó đã hoàn toàn biến mất.
Được rồi, hắn cảm giác lão đầu tử hắn còn kém hơn cả Nguyệt Lâm Sa.
Vu Nhai tất nhiên cũng đi từng bước nhỏ về phía trước. Không biết từ lúc nào vong linh huynh đã tới ở bên cạnh hắn. Hai người đi tới trước mặt đám thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương. Nhìn hành động của Vu Nhai, gia chủ Mạc Luân Tạp Đế đương nhiên cũng di động theo...
- Ai, Băng Tuyết Ma Vương đã chết. Chúng ta nguyện ý toàn tâm toàn ý cống hiến cho công chúa.
Cuối cùng, sau khi trầm mặc một hồi, vị Thần Vương, thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương thở dài, nặng nề cúi người, bái lễ với công chúa. Nguyệt Lâm Sa thắng. Nàng cùng Ma Thiên Nguyên Giới ký khế ước. Thời điểm nàng trở về, nhất định sẽ nhận được sự ủng hộ của Thần Hoàng cấp, trấn quốc chi bảo của đế quốc Ma Pháp. Vậy bọn họ còn đấu thế nào? Đừng nói trở lại, cho dù đánh với đám người đang có mặt ở đây, bọn họ cũng không có bất kỳ lòng tin nào.
- Được, hoan nghênh các vị. Mọi người sau này cùng nhau chiến đấu.
Nguyệt Lâm Sa mỉm cười, nâng mọi người lên. Nàng đã dần dần có phong phạm nữ đại đế. Kế tiếp, đám người của đế quốc Ma Pháp dĩ nhiên bắt đầu trao đổi về các chuyện cần làm sau khi trở về. Còn giảng giải cho Nguyệt Lâm Sa nghe về tình thế đại lục Thần Huyền hiện nay...
Vu Nhai ở bên cạnh, cùng gia chủ Mạc Luân Tạp Đế hàn huyên. Đương nhiên còn có Thủy Tinh. Nàng cũng từ thế giới Huyền Binh Điển đi ra.
Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế đương nhiên không thể nào biết không biết hiện tại nên tỏ thái độ gì. Hắn chỉ l biểu thị rất hữu hảo. Thủy Tinh vẫn có thể là một thành viên trong gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, có thể tiếp tục lấy thân phận của Vưu Y Nhi ở lại gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. A, đây cũng là một cách biểu thị thái độ.
Có lẽ là đưa ra hành động để tránh khỏi bị mất mặt trong lúc thời cuộc chưa ổn định.
Chỉ có điều Minh bà bà vốn chính là người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Mặc dù Thủy Tinh nàng không có thân phận của Vưu Y Nhi, cũng xem như một nửa là người của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Giữ Thủy Tinh ở lại gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, cũng có thể mượn mối quan hệ giữa nàng cùng Vu Nhai, lưu lại cho mình một đường lui. Kể từ khi biết có sự tồn tại của Thần Chi Nguyên Giới, gia chủ Mạc Luân Tạp Đế mới biết được hắn chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
Thủy Tinh cũng vui vẻ tiếp nhận. Dù sao có thân phận Vưu Y Nhi này, khi nàng ở đế quốc Ma Pháp hành động tương đối dễ dàng hơn.
- Ai, cầu cho các ngươi có thể yên nghỉ...
Phía bên Nguyệt Lâm Sa cũng chỉ nói chuyện sơ qua, cũng đi không quá sâu. Hiện tại cũng không phải lúc để nói chuyện. Sau khi nói xong, Nguyệt Lâm Sa vừa nhìn về phía Ma Thiên Trận Pháp giữa quảng trường, khẽ thở dài tiếng. Ở bên trong có các chiến hữu đã chết của nàng, có linh hồn của bọn họ.
- Ta tới để siêu thoát cho bọn họ.
Vong linh huynh chậm rãi đi tới, phát ra giọng nói thâm trầm.
Nguyệt Lâm Sa có phần sững sờ, chợt gật đầu.
Vong linh huynh bắt đầu thi triển ma pháp cho những vong linh đã chết ở chỗ này, hoặc những linh hồn bị Băng Tuyết Ma Vương hút từ ma pháp trận tự nhiên bên ngoài tới đây, tiến hành nghi thức của pháp sư vong linh.
Sự thực chứng minh, pháp sư vong linh cũng không phải là tà ác...
- Vu Nhai đại đế, cảm ơn ngươi và liên minh bách tộc đã giúp đỡ. Đế quốc Ma Pháp sẽ ghi nhớ trong lòng.
Nguyệt Lâm Sa nhìn những linh hồn nhẹ nhàng bay đi, sau đó mới đi về phía Vu Nhai. Trong mắt mang theo tình cảm chỉ có khi nhìn nam nhân mình yêu mến. Đáng tiếc hiện tại Thủy Tinh đứng ở bên cạnh tiểu binh đáng chết này. Nàng lại đại biểu cho cả đế quốc Ma Pháp, lời nàng nói cũng trở thành lời của chính phủ.
Đúng vậy, hiện tại đã không phải là thời gian nhìn thấy tử thần dường như đang ở trước mắt nữa. Nàng không thể lại kích động và liều lĩnh như vậy.
- Công chúa khách khí. Nói vậy lần này công chúa trở lại tranh đế vị cũng sẽ có chút phiền toái nho nhỏ. Ta lại dệt hoa trên gấm thôi. Lát nữa ra ngoài, ta sẽ bảo những người đã theo ta trước đó cống hiến cho công chúa. Đương nhiên, cùng lắm ta sẽ nói với bọn họ một chút. Bọn họ có thể nghe lời hay không lại không biết được.
Vu Nhai mỉm cười trả lời, hắn nói có phần tùy ý hơn.
- Được. Vậy lại cám ơn Vu Nhai đại đế.
Nguyệt Lâm Sa vẫn có chút bi thương vì những người của đoàn ủng hộ công chúa, giọng nói tương đối khẽ, không quá phong cách như lúc trước. Nhưng rất nhanh, sau khi nhìn thấy Thủy Tinh cùng Vu Nhai có vẻ như rất ân ái, nàng vẫn không nhịn được, ghen tuông bạo phát. Mắt nàng bắt đầu về phía ma nữ:
- Ta đoán vị này chính là đại phu nhân của Vu Nhai đại đế. Đúng rồi, nàng cần phải chú ý hắn nhiều hơn. Nếu không Vu Nhai đại đế sẽ lại trêu hoa ghẹo nguyệt. Ta cũng là một con bướm trong đó. Chỉ có điều con bướm như ta mang theo gai gió. Có cơ hội nhất định sẽ phát động công kích, đoạt hắn đi, để hắn làm đại phu nhân của ta.
- Cảm ơn công chúa đã quan tâm. Về chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt, ta cũng không có cách nào. Ai bảo gia hỏa kia người nhìn người thích như vậy? Ai, làm đại phu nhân như ta thật sự rất đau đầu. Chỉ có điều là nữ nhân, ta vẫn rất hiểu nữ nhân. Nếu những người này thật sự có thể chết vì hắn, ta cũng không phải chú ý cho hắn thu thêm một tiểu phu nhân. Đương nhiên, chỉ cần nhu thuận nghe lời.
Thủy Tinh híp mắt nói.
Tuy rằng trong tính cách Thủy Tinh có chút trầm tĩnh, nhưng không có nghĩa là nàng thật sự nhu nhược. Các nàng lại không phải chưa từng đấu qua. Ngay thời điểm ở trong quảng trường thế giới Lữ Giả, các nữ nhân đã từng tranh đấu. Đương nhiên, Thủy Tinh phản kích vẫn rất có tiêu chuẩn.
A, không thể lấy quan niệm của người hiện đại để so sánh với nữ nhân đại lục Thần Huyền.
Nguyệt Lâm Sa có cảm giác bị đánh bại. Nàng muốn đoạt nam nhân, Thủy Tinh lại ôn nhu nguyện ý vì hắn hi sinh. Từ góc độ nam nhân mà nhìn, nàng đã thua. Nhưng làm nữ đại đế hình như cũng không thể thua như vậy đi? Không thể nói cái gì, ta cũng sẽ gả cho hắn, cũng có thể làm đại phu nhân. Cái gọi là quyền lực và tình cảm có đôi khi không thể dung hòa.
Trong lúc bất chợt, Nguyệt Lâm Sa cảm thấy chuyện lên làm nữ đại đế quả nhiên không phải là hạnh phúc. Nhưng hiện tại nàng không có khả năng lùi bước. Bởi vì nàng không thể để cho các chiến hữu trong đoàn ủng hộ công chúa chết vô ích, không thể trơ mắt nhìn đế quốc Ma Pháp bị huỷ diệt. Trước đó, nàng nghĩ có thể liều lĩnh, không muốn làm nữ đại đế, cũng phải ở lại bên cạnh Vu Nhai, đặt ý định ở bên cạnh Vu Nhai lên trên việc làm nữ đại đế.
Triệu Hoán Thần Binh
Được rồi, hắn cảm giác lão đầu tử hắn còn kém hơn cả Nguyệt Lâm Sa.
Vu Nhai tất nhiên cũng đi từng bước nhỏ về phía trước. Không biết từ lúc nào vong linh huynh đã tới ở bên cạnh hắn. Hai người đi tới trước mặt đám thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương. Nhìn hành động của Vu Nhai, gia chủ Mạc Luân Tạp Đế đương nhiên cũng di động theo...
- Ai, Băng Tuyết Ma Vương đã chết. Chúng ta nguyện ý toàn tâm toàn ý cống hiến cho công chúa.
Cuối cùng, sau khi trầm mặc một hồi, vị Thần Vương, thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương thở dài, nặng nề cúi người, bái lễ với công chúa. Nguyệt Lâm Sa thắng. Nàng cùng Ma Thiên Nguyên Giới ký khế ước. Thời điểm nàng trở về, nhất định sẽ nhận được sự ủng hộ của Thần Hoàng cấp, trấn quốc chi bảo của đế quốc Ma Pháp. Vậy bọn họ còn đấu thế nào? Đừng nói trở lại, cho dù đánh với đám người đang có mặt ở đây, bọn họ cũng không có bất kỳ lòng tin nào.
- Được, hoan nghênh các vị. Mọi người sau này cùng nhau chiến đấu.
Nguyệt Lâm Sa mỉm cười, nâng mọi người lên. Nàng đã dần dần có phong phạm nữ đại đế. Kế tiếp, đám người của đế quốc Ma Pháp dĩ nhiên bắt đầu trao đổi về các chuyện cần làm sau khi trở về. Còn giảng giải cho Nguyệt Lâm Sa nghe về tình thế đại lục Thần Huyền hiện nay...
Vu Nhai ở bên cạnh, cùng gia chủ Mạc Luân Tạp Đế hàn huyên. Đương nhiên còn có Thủy Tinh. Nàng cũng từ thế giới Huyền Binh Điển đi ra.
Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế đương nhiên không thể nào biết không biết hiện tại nên tỏ thái độ gì. Hắn chỉ l biểu thị rất hữu hảo. Thủy Tinh vẫn có thể là một thành viên trong gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, có thể tiếp tục lấy thân phận của Vưu Y Nhi ở lại gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. A, đây cũng là một cách biểu thị thái độ.
Có lẽ là đưa ra hành động để tránh khỏi bị mất mặt trong lúc thời cuộc chưa ổn định.
Chỉ có điều Minh bà bà vốn chính là người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Mặc dù Thủy Tinh nàng không có thân phận của Vưu Y Nhi, cũng xem như một nửa là người của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Giữ Thủy Tinh ở lại gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, cũng có thể mượn mối quan hệ giữa nàng cùng Vu Nhai, lưu lại cho mình một đường lui. Kể từ khi biết có sự tồn tại của Thần Chi Nguyên Giới, gia chủ Mạc Luân Tạp Đế mới biết được hắn chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
Thủy Tinh cũng vui vẻ tiếp nhận. Dù sao có thân phận Vưu Y Nhi này, khi nàng ở đế quốc Ma Pháp hành động tương đối dễ dàng hơn.
- Ai, cầu cho các ngươi có thể yên nghỉ...
Phía bên Nguyệt Lâm Sa cũng chỉ nói chuyện sơ qua, cũng đi không quá sâu. Hiện tại cũng không phải lúc để nói chuyện. Sau khi nói xong, Nguyệt Lâm Sa vừa nhìn về phía Ma Thiên Trận Pháp giữa quảng trường, khẽ thở dài tiếng. Ở bên trong có các chiến hữu đã chết của nàng, có linh hồn của bọn họ.
- Ta tới để siêu thoát cho bọn họ.
Vong linh huynh chậm rãi đi tới, phát ra giọng nói thâm trầm.
Nguyệt Lâm Sa có phần sững sờ, chợt gật đầu.
Vong linh huynh bắt đầu thi triển ma pháp cho những vong linh đã chết ở chỗ này, hoặc những linh hồn bị Băng Tuyết Ma Vương hút từ ma pháp trận tự nhiên bên ngoài tới đây, tiến hành nghi thức của pháp sư vong linh.
Sự thực chứng minh, pháp sư vong linh cũng không phải là tà ác...
- Vu Nhai đại đế, cảm ơn ngươi và liên minh bách tộc đã giúp đỡ. Đế quốc Ma Pháp sẽ ghi nhớ trong lòng.
Nguyệt Lâm Sa nhìn những linh hồn nhẹ nhàng bay đi, sau đó mới đi về phía Vu Nhai. Trong mắt mang theo tình cảm chỉ có khi nhìn nam nhân mình yêu mến. Đáng tiếc hiện tại Thủy Tinh đứng ở bên cạnh tiểu binh đáng chết này. Nàng lại đại biểu cho cả đế quốc Ma Pháp, lời nàng nói cũng trở thành lời của chính phủ.
Đúng vậy, hiện tại đã không phải là thời gian nhìn thấy tử thần dường như đang ở trước mắt nữa. Nàng không thể lại kích động và liều lĩnh như vậy.
- Công chúa khách khí. Nói vậy lần này công chúa trở lại tranh đế vị cũng sẽ có chút phiền toái nho nhỏ. Ta lại dệt hoa trên gấm thôi. Lát nữa ra ngoài, ta sẽ bảo những người đã theo ta trước đó cống hiến cho công chúa. Đương nhiên, cùng lắm ta sẽ nói với bọn họ một chút. Bọn họ có thể nghe lời hay không lại không biết được.
Vu Nhai mỉm cười trả lời, hắn nói có phần tùy ý hơn.
- Được. Vậy lại cám ơn Vu Nhai đại đế.
Nguyệt Lâm Sa vẫn có chút bi thương vì những người của đoàn ủng hộ công chúa, giọng nói tương đối khẽ, không quá phong cách như lúc trước. Nhưng rất nhanh, sau khi nhìn thấy Thủy Tinh cùng Vu Nhai có vẻ như rất ân ái, nàng vẫn không nhịn được, ghen tuông bạo phát. Mắt nàng bắt đầu về phía ma nữ:
- Ta đoán vị này chính là đại phu nhân của Vu Nhai đại đế. Đúng rồi, nàng cần phải chú ý hắn nhiều hơn. Nếu không Vu Nhai đại đế sẽ lại trêu hoa ghẹo nguyệt. Ta cũng là một con bướm trong đó. Chỉ có điều con bướm như ta mang theo gai gió. Có cơ hội nhất định sẽ phát động công kích, đoạt hắn đi, để hắn làm đại phu nhân của ta.
- Cảm ơn công chúa đã quan tâm. Về chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt, ta cũng không có cách nào. Ai bảo gia hỏa kia người nhìn người thích như vậy? Ai, làm đại phu nhân như ta thật sự rất đau đầu. Chỉ có điều là nữ nhân, ta vẫn rất hiểu nữ nhân. Nếu những người này thật sự có thể chết vì hắn, ta cũng không phải chú ý cho hắn thu thêm một tiểu phu nhân. Đương nhiên, chỉ cần nhu thuận nghe lời.
Thủy Tinh híp mắt nói.
Tuy rằng trong tính cách Thủy Tinh có chút trầm tĩnh, nhưng không có nghĩa là nàng thật sự nhu nhược. Các nàng lại không phải chưa từng đấu qua. Ngay thời điểm ở trong quảng trường thế giới Lữ Giả, các nữ nhân đã từng tranh đấu. Đương nhiên, Thủy Tinh phản kích vẫn rất có tiêu chuẩn.
A, không thể lấy quan niệm của người hiện đại để so sánh với nữ nhân đại lục Thần Huyền.
Nguyệt Lâm Sa có cảm giác bị đánh bại. Nàng muốn đoạt nam nhân, Thủy Tinh lại ôn nhu nguyện ý vì hắn hi sinh. Từ góc độ nam nhân mà nhìn, nàng đã thua. Nhưng làm nữ đại đế hình như cũng không thể thua như vậy đi? Không thể nói cái gì, ta cũng sẽ gả cho hắn, cũng có thể làm đại phu nhân. Cái gọi là quyền lực và tình cảm có đôi khi không thể dung hòa.
Trong lúc bất chợt, Nguyệt Lâm Sa cảm thấy chuyện lên làm nữ đại đế quả nhiên không phải là hạnh phúc. Nhưng hiện tại nàng không có khả năng lùi bước. Bởi vì nàng không thể để cho các chiến hữu trong đoàn ủng hộ công chúa chết vô ích, không thể trơ mắt nhìn đế quốc Ma Pháp bị huỷ diệt. Trước đó, nàng nghĩ có thể liều lĩnh, không muốn làm nữ đại đế, cũng phải ở lại bên cạnh Vu Nhai, đặt ý định ở bên cạnh Vu Nhai lên trên việc làm nữ đại đế.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 1705: Trêu hoa ghẹo nguyệt
10.0/10 từ 29 lượt.