Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1280: Đòi nợ (hạ)?

Mọi người biết Vu Nhai chắc chắn sẽ băng đạo thành thánh, chỉ kém vài bước cuối cùng.

Nếu băng bị hòa tan thì là lực lượng đối lập với băng, nếu băng càng mạnh chứng minh lực lượng không cực hạn huyền khí băng của Băng bà bà mà biến thành huyền khí băng của Vu Nhai.

Mọi người nhìn nhau sau đó liếc hướng Băng bà bà, biểu tình của nàng ngơ ngác.

Bùm!

Không lâu sau băng trên người Vu Nhai vỡ vụn li ti như đốm sang bay lượn trên bầu trời, không bị hòa tan thành nước mà biến mất trong không khí. Vu Nhai thong dong bước ra.

Vu Nhai mỉm cười chắp tay hướng Băng bà bà:

- Đa tạ Băng bà bà thành toàn.

Mặt Băng bà bà suýt đỏ lên, may là nàng dùng huyền khí băng ức chế. Băng bà bà không biết nên nói cái gì, nàng dùng huyền khí băng phủ trùm Vu Nhai không hề có ý thành toàn hắn. Mặc dù Băng bà bà không muốn giết Vu Nhai nhưng khiến hắn biết khó mà lui, ai ngờ chưa đến mười phút đã bị hắn phá tan. Vu Nhai không phá bằng sức mạnh mà cảm ngộ băng đạo thành thánh.

Chẳng lẽ băng đạo của hắn chỉ kém một bước là băng đạo thành thánh?

Băng bà bà có muốn tiếp tục làm khó Vu Nhai cũng không được, ngay mặt đồng ý là nàng thành toàn hắn thì ôm cục nghẹn. Băng bà bà đứng cứng ngắc tại chỗ. Nếu Vu Nhai băng đạo thành thánh trong hai canh giờ chứ không phải mười phút thì còn dễ nói.

Mười phút, ai tin Băng bà bà không hề có ý định thành toàn Vu Nhai? Hắn cố ý nói như vậy.

Vu Nhai thong dong, khiêm tốn như bàn tay tát mạnh vào mặt Băng bà bà, nàng không có sức đánh trả.

Băng bà bà hừ lạnh một tiếng:


- Hừ!

Băng bà bà cứng miệng nói:

- Coi như ngươi còn có chút hy vọng, thiên phú không hoàn toàn bất trị, dốc sức tu luyện có lẽ sẽ có cơ hội đến thánh binh sư thất đoạn trở lên.

Vu Nhai vẫn rất khiêm tốn nói:

- Vâng, đa tạ Băng bà bà khích lệ.

Thánh binh sư thất đoạn, sát ý, kiếm đạo thành thánh của Vu Nhai sắp đến trình độ đó. Vu Nhai không muốn nói nhiều, cảnh giới làm bẽ mặt cao nhất là khi nàng lợi hại hơn ngươi rất nhiều, nhưng ngươi đánh nàng hộc máu nàng cũng không cách nào đánh trả.

Hội trưởng Lữ Giả giảng hòa:

- Ha ha ha ha ha ha! Được rồi, nếu đã không có chuyện gì thì mọi người tiếp tục nghỉ ngơi đi.

Ánh mắt hội trưởng Lữ Giả nhìn Vu Nhai đã thay đổi, thầm nghĩ:

- Tuy thiên phú của tiểu tử này không đặc sắc nhưng ít ra giải mở căng thẳng trước đó, nói chuyện biết điều. Tuy nhiên thiên phú của hắn thật sự giống như ngọc bài lữ hành biểu hiện sao? Theo Độc Cô Cửu Tà nói thì hắn đã có bốn loại lực lượng thành thánh, cộng thêm băng đạo thành thánh là năm loại lực lượng.

- Năm loại lực lượng không phải ai cũng cảm ngộ được, chẳng lẽ tiểu tử này dở tệ căn cơ địa binh sư lại siêu giỏi quy tắc lực lượng? Thế này là không cân bằng!

Mặc kệ thế nào ít nhất hắn may mắn, lúc trước băng đạo chỉ kém một bước là thành thánh.


Mọi người đều chung suy nghĩ này, cho rằng băng đạo của Vu Nhai sắp thành thánh vừa lúc gặp Băng bà bà.

Chỉ có Vu Nhai và đám binh linh biết nếu đổi lại Hỏa bà bà gì đó thì kết quả vẫn như nhau. Lúc trước Vu Nhai thu nhiều thanh kiếm, mỗi thanh có lực lượng riêng của nó, ví dụ phong của Phong Doanh kiếm.

Vu Nhai hơi hiểu thấu quy tắc lực lượng của những thanh kiếm này, quy tắc lực lượng đa số từ nguyên tố đại thuộc tính tổ thành. Vu Nhai chưa xem rõ cảm ngộ của hắn là quy tắc lực lượng tiểu thuộc tính gì dưới đại thuộc itnhs, nhưng chính vì điều đó mà khả năng đào tạo càng cao. Vu Nhai hiểu biết lực lượng băng, sức mạnh của Băng bà bà là băng thuần túy.

Cộng với Băng bà bà là thần binh sư, cảm ngộ lực lượng băng đạo rất mạnh, như thể khi áp chế Vu Nhai cũng nói quy tắc cho hắn nghe. Trong chớp mắt linh cảm bùng nổ, Vu Nhai băng đạo thành thánh.

Có lẽ mười phút là nhờ may mắn, còn cảm ngộ huyền khí của Băng bà bà trong vòng hai canh giờ thì Vu Nhai tin tưởng tuyệt đối.

Khi hội trưởng Lữ Giả cổ vũ mọi người nhanh chóng nghỉ ngơi thì lại một thanh âm vang bên tai Vu Nhai:

- Chờ đã.

Mọi người bị hấp dẫn ánh mắt nhìn sang, sau đó ngẩn ngơ. Trán hội trưởng Lữ Giả toát mồ hôi lạnh, đưa Băng bà bà đi lại có Minh bà bà đến.

Tiểu tử này sao mà lăng nhăng quá!

Người đến chính là sư phụ của Thủy Tinh, Minh bà bà.

Vu Nhai câm nín, lúc trước hắn còn nghĩ có nên lấy khối ngọc bài lữ hành thứ hai ra hấp dẫn chú ý không, bây giờ thì quá bắt mắt.

Minh bà bà cười nói:

- Ngươi yên tâm, ta không phải đến khuyên ngươi chủ động rời xa Tinh Tinh. Tuy ta không xem trọng ngươi nhưng có nghe nói sự kiện ma pháp sư mạnh nhất Huyền Binh đế quốc, biểu hiện của ngươi xứng với Tinh Tinh. Lúc trước ta có khuyên nàng nhưng vô dụng.


Người Minh bà bà như tỏa sáng, gọi nàng là bà bà nhưng mặt ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy, làm nhiều người ham thích thục nữ nhìn ngây ngẩn.

Minh bà bà tiếp tục bảo:

- Ta tìm ngươi chủ yếu là đòi nợ.

Vu Nhai kinh ngạc hỏi:

- Đòi nợ?

Vu Nhai không hiểu ra sau.

Nhưng linh giác của Vu Nhai rất nhạy, hắn cảm giác ánh mắt kỳ dị từ bốn phía bắn tới. Các trưởng lão thần giai, cao tầng hội trưởng Lữ Giả toát mồ hôi lạnh, đồng tình nhìn Vu Nhai.

Trong phút chốc Vu Nhai nổi lên cảnh giác, chờ đợi sư phụ Thủy Tinh trả lời.

- Là như vầy, mọi người đều biết Minh bà bà ta làm việc toàn xem tiền trước hết. Ta rất thích nha đầu Thủy Tinh, tội nghiệp cho mắt nàng và gia đình cực khổ nên khi thu nàng làm đồ đệ ta không nhận một đồng nào. Chuyện như vậy làm trái với lý niệm làm việc của ta.

Minh bà bà âm hiểm nói:

- Bây giờ đã biết ngươi là vị hôn phu của nàng, còn là tử tôn kim bào Độc Cô gia thì chắc rất có tiền, vì vậy nên tính phí.

Vu Nhai ngơ ngác hỏi:


- Công hội võ học là gia đình tràn ngập cực khổ?

Minh bà bà vừa nói vừa giơ ngón tay đáng yêu chạm vào nhau:

- Đúng vậy! Tiểu tử Đan Đạo Hùng rất nghèo, công hội võ học đồng nát đó còn kiêm công tác nghĩa vụ được bao nhiêu tiền? Quan trọng nhất nữ nhân lấy chồng theo chồng, đương nhiên là vị hôn phu trả tiền cho nàng.

Đám nam sinh thiên tài thích thục nữ mắt nhìn đăm đăm muốn tự chọt mù mắt mình.

Vu Nhai cười khổ nói:

- Không biết Minh bà bà tiền bối muốn bao nhiêu tiền?

Minh bà bà đã nói như vậy thì Vu Nhai biết trả lời thế nào? Chẳng lẽ bảo ta không có tiền? Sẽ bị Minh bà bà khinh thường, cũng thuận tiện kêu Vu Nhai và Thủy Tinh chia tay.

- Không nhiều, chỉ bao nhiêu đây.

Minh bà bà ném một trang giấy qua, mặt mày hớn hở.

Vu Nhai tiện tay đón lấy, khi thấy rõ con số thì há hốc mồm nói:

- Minh bà bà đang kêu ta đi cướp quốc khố Huyền Binh đế quốc sao?

Ánh mắt Minh bà bà sắc bén:

- Như thế nào, ngươi không có tiền? Không có tiền còn muốn cưới thê tử?

Triệu Hoán Thần Binh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh Truyện Triệu Hoán Thần Binh Story Chương 1280: Đòi nợ (hạ)?
10.0/10 từ 29 lượt.
loading...