Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1263: Dương Tiên Nặc (hạ)
- Giết!
Dương Tiên Nặc đúng là mạnh, tuy gã cũng là đỉnh thiên binh sư nhưng không đơn giản vượt cấp khiêu chiến thánh binh sư. Dương Tiên Nặc bắt lấy cơ họi cự kiếm chém thẳng xẻ đôi thủ lĩnh sát thủ ra, máu phun tung tóe. Trước khi chết thủ lĩnh sát thủ nhìn Vu Nhai chằm chằm, chết không nhắm mắt. Có lẽ đến lúc này thủ lĩnh sát thủ vẫn đang suy nghĩ đây là đâu? Nhân loại bình thường này muốn làm gì?
Thủ lĩnh sát thủ đã chết, nếu không gã sẽ mang tin tức về. Đã chết sao? Hai nửa xác chết nhếch môi, đám người Dương Tiên Nặc không chú ý thấy điều này.
Cuộc chiến kết thúc, một thiếu nữ thành viên lữ hành giả đỏ mặt đưa khăn tay cho Dương Tiên Nặc.
- Dương đại ca, này, đừng để máu Cổ Duệ chi dân làm dơ người.
Dương Tiên Nặc rất là ưu nhã cảm ơn thiếu nữ:
- Đa tạ.
Dương Tiên Nặc thật tự nhiên cầm khăn tay, lau mặt dính máu. Mọi người vây quanh xác chết, muốn lục tìm không gian giới chỉ của thủ lĩnh sát thủ.
Một người nhặt lên không gian giới chỉ nói:
- Dương đại ca, trong không gian giới chỉ trừ một quyển giống quyển trục ma pháp, đồ ăn, đan dược hồi khí bình thường ra không có gì khác. Những sát thủ khác chỉ có đan dược.
Trước mắt bao người nên không ai dám chiếm của riêng.
- Đây là . . .
Dương Tiên Nặc không hứng thú với đan dược hồi khí, gã nhắm vào quyển tục.
Dương Tiên Nặc nhìn một lúc, nói:
- Chắc là quyển trục của Cổ Duệ chi dân, bên trên có dao động nhưng không biết tác dụng là gì?
Có người nhìn quyển trục chằm chằm, nói:
- Có lẽ không phải vật tầm thường.
Một người khác nhắc nhở:
- Chỉ có một quyển trục, nên thuộc về ai đây?
Thiếu nữ lúc trước tặng khăn tay cho Dương Tiên Nặc mở miệng nói:
- Đương nhiên thuộc về người giết thủ lĩnh sát thủ, vậy thì mọi người không có gì phản đối đúng không?
Là người được công hội lữ giả lựa chọn đa số là cao thủ chốn dân gian hoặc gia tộc nhỏ, dù toàn là thiên tài có vài người đặc biệt, không phải ai cũng ngạo cốt kiêu ngạo, bọn họ khát vọng đại gia tộc.
Dương Tiên Nặc giả bộ từ chối, cuối cùng nhận đồ như rất miễn cưỡng.
- Phải rồi, tiện nhân dẫn sát thủ đến đã đi đâu?
- Xì, chắc không phải còn đang bổ khuyết đi?
- Chắc thói quen giống con chuột núp trong gốc không dám ra đây, nhân phẩm cặn bã. Chúng ta xử lý đám sát thủ kia giúp hắn vậy mà không cảm ơn một tiếng. Đặc biệt là Dương đại ca, thái độ của hắn là sao?
Lúc này mọi người chợt nhớ Vu Nhai, bọn họ cười trào phúng, biết rõ ở ngay bên cạnh vẫn nói năng bỗ bã.
Dương Tiên Nặc bào chữa cho Vu Nhai:
- Mọi người đừng noi vậy, bổ khuyết cũng không sao, chẳng qua vị huynh đệ này xem thường thực lực của chúng ta. Ta không biết sở trường của hắn, có lẽ hắn chỉ giỏi ám sát. Vị huynh đệ kia thấy ta nói đúng không?
Trong bóng tối Vu Nhai cười lạnh, nhìn Dương Tiên Nặc là biết ngay loại ngụy quân tử trang nghiêm đạo mạo. Miệng Dương Tiên Nặc nói rộng rãi nhưng rõ ràng ám chỉ mọi người rằng Vu Nhai giỏi ám sát, phải cẩn thận hắn đánh lén, còn muốn thu mua lòng người.
Mọi người có hảo cảm với Dương Tiên Nặc tăng theo cấp số nhân, có vài người thì thầm giật mình. Thật ra bọn họ không phát hiện được Vu Nhai còn ở trong nhà hay không, hắn đang ở góc xó nào?
Tức là bọn họ không cảm giác được Vu Nhai tồn tại.
Dương Tiên Nặc cũng vậy, khi gã nói câu này là muốn thăm dò Vu Nhai đã đi chưa. Nếu người này còn ở trong góc phòng thì rất đáng sợ, ít nhất thủ đoạn ám sát siêu kinh dị.
Thiếu nữ tặng khăn tay phụ họa Dương Tiên Nặc:
- Thôi đi đi, để hắn tiếp tục bổ khuyết gì đó. Chúng ta vào gian phòng có truyền tống trận xem thử.
Mọi người gật gù đi vào phòng.
Bọn họ mới đến cửa phòng truyền tống trận, chỉ khoảng hơn mười giây bỗng nghe sau lưng vang tiếng hét thảm thiết.
- A! Ngươi . . .
Trong khoảnh khắc đám người ngoái đầu nhìn, trợn mắt há hốc mồm. Xác thủ lĩnh sát thủ bị chém thành hai nửa đã ghép lại, gã xông tới cửa bị người túm lại
Người bắt thủ lĩnh sát thủ không ai khác hơn là kẻ nói sẽ bổ sung sau, hắn thật sự làm được?
Thủ lĩnh sát thủ chưa chết hẳn, run rẩy nói:
- Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . . Sao ngươi có thể . . .?
Vu Nhai cười khẩy nói:
- Ngươi biết rõ ta từng giết người Hắc Nguyệt thần tộc từ các ngươi còn dám trọng sinh trước mặt ta? A, có lẽ vì sức mạnh hắc chú của ngươi quá yếu, bất đắc dĩ sống lại nếu không sẽ không còn cơ hội nữa?
Thủ lĩnh sát thủ nghe lời Vu Nhai nói, gã nhìn hắn chằm chằm sau đó té xuống.
Một người đứng bên cạnh Vu Nhai mờ mịt hỏi:
- Đây . . . Đây là sao?
Vu Nhai thản nhiên nói:
- Sức mạnh hắc chú của Hắc Nguyệt thần tộc, có kỹ năng sống lại nên cần có một người bố khuyết.
Huyền khí chấn động mãnh liệt, huyền khí điên cuồng chui vào xác linh giác phá thần lực bản mệnh tan tác để gã không sống lại được nữa.
Mọi người hoang mang, khó tin:
- Sức mạnh hắc chú, sống lại? Đây là kỹ năng gì?
Vu Nhai không trả lời, một lão nhân đi vào từ cửa sau, tức là lão nhân phong ấn căn nhà năm phút.
Lão nhân vừa đi vừa nói:
- Không thể trách các ngươi kỗ ràng, Hắc Nguyệt thần tộc là chủng tộc bí ẩn nhất trong Cổ Duệ chi dân,bọn họ am hiểu ám sát, các loại thuật quỷ dị. Lúc lên chiến trường cũng ít ai biết Hắc Nguyệt thần tộc tồn tại như thế nào.
- Nghe nói sức mạnh hắc chú không phải lực lượng Hắc Nguyệt thần tộc tu luyện chính yếu, chỉ là phụ trợ, một loại lực lượng rất kỳ lạ. Tu luyện đến trình độ sâu sẽ có kỹ năng sống lại, trong cơ thể hắn còn sót lại thần lực bản mệnh cấu thành sức mạnh hắc chú nếu muốn giết họ phải làm giống như vị tiểu huynh đệ này, dùng huyền khí có độ mạnh hơn thần lực bản mệnh của Cổ Duệ chi dân đánh tan thần lực bản mệnh còn sót lại.
Nói xong lão nhân liếc mọi người, thấy bọn họ còn đang giật mình.
Vu Nhai nhìn hướng Vu Nhai, nheo mắt nói:
- Vị lữ hành giả nhỏ này, xem ra ngươi tiếp xúc với Cổ Duệ chi dân nhiều hơn tưởng tượng, thậm chí giết Hắc Nguyệt thần tộc.
Vu Nhai cười nói:
- Đáng tiếc ta vẫn không hiểu nhiều, không biết trong mấy sát thủ có một người hay toàn bộ sống lại, thời gian sống lại là bao lâu. Ta không dám đánh rắn động ocr, đành núp trong bóng tối làm con chuột.
Vu Nhai nhìn đám người Dương Tiên Nặc, nói:
- A, dù sao thì cảm ơn mọi người hỗ trợ, nếu không ta đã chết trong tay Cổ Duệ chi dân.
Vu Nhai nói câu đầu đã khiến mặt mọi người nóng ran, đặc biệt vị thiên tài bảo Vu Nhai là con chuột. Vu Nhai nói câu tiếp theo điều giải cảm xúc, rồi câu nói và hành động sau đó của Vu Nhai làm Vu Nhai rất bất mãn, đặc biệt là Dương Tiên Nặc.
Vu Nhai nhắc nhở mọi người:
- Sự thực chứng minh đối phó Cổ Duệ chi dân phải hết sức cẩn thận, đặc biệt với Hắc Nguyệt thần tộc cần có một người đứng ngoài bổ khuyết.
Triệu Hoán Thần Binh
Dương Tiên Nặc đúng là mạnh, tuy gã cũng là đỉnh thiên binh sư nhưng không đơn giản vượt cấp khiêu chiến thánh binh sư. Dương Tiên Nặc bắt lấy cơ họi cự kiếm chém thẳng xẻ đôi thủ lĩnh sát thủ ra, máu phun tung tóe. Trước khi chết thủ lĩnh sát thủ nhìn Vu Nhai chằm chằm, chết không nhắm mắt. Có lẽ đến lúc này thủ lĩnh sát thủ vẫn đang suy nghĩ đây là đâu? Nhân loại bình thường này muốn làm gì?
Thủ lĩnh sát thủ đã chết, nếu không gã sẽ mang tin tức về. Đã chết sao? Hai nửa xác chết nhếch môi, đám người Dương Tiên Nặc không chú ý thấy điều này.
Cuộc chiến kết thúc, một thiếu nữ thành viên lữ hành giả đỏ mặt đưa khăn tay cho Dương Tiên Nặc.
- Dương đại ca, này, đừng để máu Cổ Duệ chi dân làm dơ người.
Dương Tiên Nặc rất là ưu nhã cảm ơn thiếu nữ:
- Đa tạ.
Dương Tiên Nặc thật tự nhiên cầm khăn tay, lau mặt dính máu. Mọi người vây quanh xác chết, muốn lục tìm không gian giới chỉ của thủ lĩnh sát thủ.
Một người nhặt lên không gian giới chỉ nói:
- Dương đại ca, trong không gian giới chỉ trừ một quyển giống quyển trục ma pháp, đồ ăn, đan dược hồi khí bình thường ra không có gì khác. Những sát thủ khác chỉ có đan dược.
Trước mắt bao người nên không ai dám chiếm của riêng.
- Đây là . . .
Dương Tiên Nặc không hứng thú với đan dược hồi khí, gã nhắm vào quyển tục.
Dương Tiên Nặc nhìn một lúc, nói:
- Chắc là quyển trục của Cổ Duệ chi dân, bên trên có dao động nhưng không biết tác dụng là gì?
Có người nhìn quyển trục chằm chằm, nói:
- Có lẽ không phải vật tầm thường.
Một người khác nhắc nhở:
- Chỉ có một quyển trục, nên thuộc về ai đây?
Thiếu nữ lúc trước tặng khăn tay cho Dương Tiên Nặc mở miệng nói:
- Đương nhiên thuộc về người giết thủ lĩnh sát thủ, vậy thì mọi người không có gì phản đối đúng không?
Là người được công hội lữ giả lựa chọn đa số là cao thủ chốn dân gian hoặc gia tộc nhỏ, dù toàn là thiên tài có vài người đặc biệt, không phải ai cũng ngạo cốt kiêu ngạo, bọn họ khát vọng đại gia tộc.
Dương Tiên Nặc giả bộ từ chối, cuối cùng nhận đồ như rất miễn cưỡng.
- Phải rồi, tiện nhân dẫn sát thủ đến đã đi đâu?
- Xì, chắc không phải còn đang bổ khuyết đi?
- Chắc thói quen giống con chuột núp trong gốc không dám ra đây, nhân phẩm cặn bã. Chúng ta xử lý đám sát thủ kia giúp hắn vậy mà không cảm ơn một tiếng. Đặc biệt là Dương đại ca, thái độ của hắn là sao?
Lúc này mọi người chợt nhớ Vu Nhai, bọn họ cười trào phúng, biết rõ ở ngay bên cạnh vẫn nói năng bỗ bã.
Dương Tiên Nặc bào chữa cho Vu Nhai:
- Mọi người đừng noi vậy, bổ khuyết cũng không sao, chẳng qua vị huynh đệ này xem thường thực lực của chúng ta. Ta không biết sở trường của hắn, có lẽ hắn chỉ giỏi ám sát. Vị huynh đệ kia thấy ta nói đúng không?
Trong bóng tối Vu Nhai cười lạnh, nhìn Dương Tiên Nặc là biết ngay loại ngụy quân tử trang nghiêm đạo mạo. Miệng Dương Tiên Nặc nói rộng rãi nhưng rõ ràng ám chỉ mọi người rằng Vu Nhai giỏi ám sát, phải cẩn thận hắn đánh lén, còn muốn thu mua lòng người.
Mọi người có hảo cảm với Dương Tiên Nặc tăng theo cấp số nhân, có vài người thì thầm giật mình. Thật ra bọn họ không phát hiện được Vu Nhai còn ở trong nhà hay không, hắn đang ở góc xó nào?
Tức là bọn họ không cảm giác được Vu Nhai tồn tại.
Dương Tiên Nặc cũng vậy, khi gã nói câu này là muốn thăm dò Vu Nhai đã đi chưa. Nếu người này còn ở trong góc phòng thì rất đáng sợ, ít nhất thủ đoạn ám sát siêu kinh dị.
Thiếu nữ tặng khăn tay phụ họa Dương Tiên Nặc:
- Thôi đi đi, để hắn tiếp tục bổ khuyết gì đó. Chúng ta vào gian phòng có truyền tống trận xem thử.
Mọi người gật gù đi vào phòng.
Bọn họ mới đến cửa phòng truyền tống trận, chỉ khoảng hơn mười giây bỗng nghe sau lưng vang tiếng hét thảm thiết.
- A! Ngươi . . .
Trong khoảnh khắc đám người ngoái đầu nhìn, trợn mắt há hốc mồm. Xác thủ lĩnh sát thủ bị chém thành hai nửa đã ghép lại, gã xông tới cửa bị người túm lại
Người bắt thủ lĩnh sát thủ không ai khác hơn là kẻ nói sẽ bổ sung sau, hắn thật sự làm được?
Thủ lĩnh sát thủ chưa chết hẳn, run rẩy nói:
- Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . . Sao ngươi có thể . . .?
Vu Nhai cười khẩy nói:
- Ngươi biết rõ ta từng giết người Hắc Nguyệt thần tộc từ các ngươi còn dám trọng sinh trước mặt ta? A, có lẽ vì sức mạnh hắc chú của ngươi quá yếu, bất đắc dĩ sống lại nếu không sẽ không còn cơ hội nữa?
Thủ lĩnh sát thủ nghe lời Vu Nhai nói, gã nhìn hắn chằm chằm sau đó té xuống.
Một người đứng bên cạnh Vu Nhai mờ mịt hỏi:
- Đây . . . Đây là sao?
Vu Nhai thản nhiên nói:
- Sức mạnh hắc chú của Hắc Nguyệt thần tộc, có kỹ năng sống lại nên cần có một người bố khuyết.
Huyền khí chấn động mãnh liệt, huyền khí điên cuồng chui vào xác linh giác phá thần lực bản mệnh tan tác để gã không sống lại được nữa.
Mọi người hoang mang, khó tin:
- Sức mạnh hắc chú, sống lại? Đây là kỹ năng gì?
Vu Nhai không trả lời, một lão nhân đi vào từ cửa sau, tức là lão nhân phong ấn căn nhà năm phút.
Lão nhân vừa đi vừa nói:
- Không thể trách các ngươi kỗ ràng, Hắc Nguyệt thần tộc là chủng tộc bí ẩn nhất trong Cổ Duệ chi dân,bọn họ am hiểu ám sát, các loại thuật quỷ dị. Lúc lên chiến trường cũng ít ai biết Hắc Nguyệt thần tộc tồn tại như thế nào.
- Nghe nói sức mạnh hắc chú không phải lực lượng Hắc Nguyệt thần tộc tu luyện chính yếu, chỉ là phụ trợ, một loại lực lượng rất kỳ lạ. Tu luyện đến trình độ sâu sẽ có kỹ năng sống lại, trong cơ thể hắn còn sót lại thần lực bản mệnh cấu thành sức mạnh hắc chú nếu muốn giết họ phải làm giống như vị tiểu huynh đệ này, dùng huyền khí có độ mạnh hơn thần lực bản mệnh của Cổ Duệ chi dân đánh tan thần lực bản mệnh còn sót lại.
Nói xong lão nhân liếc mọi người, thấy bọn họ còn đang giật mình.
Vu Nhai nhìn hướng Vu Nhai, nheo mắt nói:
- Vị lữ hành giả nhỏ này, xem ra ngươi tiếp xúc với Cổ Duệ chi dân nhiều hơn tưởng tượng, thậm chí giết Hắc Nguyệt thần tộc.
Vu Nhai cười nói:
- Đáng tiếc ta vẫn không hiểu nhiều, không biết trong mấy sát thủ có một người hay toàn bộ sống lại, thời gian sống lại là bao lâu. Ta không dám đánh rắn động ocr, đành núp trong bóng tối làm con chuột.
Vu Nhai nhìn đám người Dương Tiên Nặc, nói:
- A, dù sao thì cảm ơn mọi người hỗ trợ, nếu không ta đã chết trong tay Cổ Duệ chi dân.
Vu Nhai nói câu đầu đã khiến mặt mọi người nóng ran, đặc biệt vị thiên tài bảo Vu Nhai là con chuột. Vu Nhai nói câu tiếp theo điều giải cảm xúc, rồi câu nói và hành động sau đó của Vu Nhai làm Vu Nhai rất bất mãn, đặc biệt là Dương Tiên Nặc.
Vu Nhai nhắc nhở mọi người:
- Sự thực chứng minh đối phó Cổ Duệ chi dân phải hết sức cẩn thận, đặc biệt với Hắc Nguyệt thần tộc cần có một người đứng ngoài bổ khuyết.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 1263: Dương Tiên Nặc (hạ)
10.0/10 từ 29 lượt.