Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1246: Phù văn rất quen thuộc

Thông qua Huyền Binh Điển Vu Nhai mới biết tiểu thế giới binh linh của mỗi thanh huyền binh là khác nhau nhưng da số dựa theo chủ nhân cảm ngộ địa diễn.

Tiểu thế giới binh linh của thần kiếm cũng không ngoại lệ.

Vu Nhai cực kỳ giật mình, là người nào có thể rèn ra thanh thần kiếm như vậy? Thanh thần kiếm của Độc Cô gia này so với nhất kiếm kinh thiên của Cổ Duệ chi dân thì ra sao? Có lẽ vẫn yếu hơn chút.

Mặc kệ thế nào, Vu Nhai cảm giác tiểu thế giới binh linh này giúp ích diễn biến địa diễn tốt hơn Vu Nhai tự mày mò nhiều, có rất nhiều thứ có thể ghi chép lại. Bởi vì bên trong ẩn chứa kiếm ý nên rất khó bóc tách kiếm ý chỉ cảm ngộ địa diễn, tất cả cần nhờ vào tâm tình tự nhiên. Vu Nhai phải thấy non xanh nước biếc, quên kiếm đi.

Vu Nhai đi một vòng lại một vòng, tuy tiểu thế giới binh linh của Lạc Thiên thần kiếm siêu lớn nhưng hắn chỉ đi ba ngày là hết. Ít nhất chỗ kiếm linh thần kiếm mở ra cho Vu Nhai thám hiểm đã hết, hắn không đi nhanh.

Tiểu thế giới binh linh có lớn đến mấy thì chỉ là tiểu thế giới, Vu Nhai đi ba ngày, có nhiều nơi hắn bước chậm đi đường vòng.

Dù vậy nhưng tiểu thế giới binh linh thần binh này siêu nghịch thiên. Ngẫm nghĩ xem nếu một chiếc không gian giới chỉ chỉ có không gian to như vậy, có thể chứa mấy tòa thành lớn là khái niệm gì? Tóm lại lớn hơn Thí Thần Ma Nhẫn rất nhiều.

Vu Nhai đi sáu vòng, mãi đến ba vòng cuối hắn hoàn toàn bình tĩnh trở lại, hết thảy quay về tự nhiên.

- Thu hoạch thật lớn, nhưng còn nhiều chỗ bỏ sót. Không biết ngọc bài lữ hành có ghi chép lại không?

Vu Nhai nói xong tìm một chỗ môi trường rất tốt ngồi xuống, lấy khối ngọc bài lữ hành thứ hai ra, tức là ngọc bài hắn xin thêm cái mới. Quả nhiên bên trong ngọc bài lữ hành ghi chép nhiều linh cảm chợt thoáng qua.


Vu Nhai lại mất hai ngày đem tất cả linh cảm biến thành của mình, hắn cảm giác về địa diễn lại tiến một bước dài. Đỉnh thiên binh sư đúng là không giới hạn.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Không biết có thể khắc ra phù văn ngũ giác?

Vu Nhai lại khắc phù văn, mây bay nước chảy. Trong ánh mắt giật mình của kiếm linh thần kiếm, Vu Nhai hoàn thành phù văn lúc trước còn trong bình cảnh nay đơn giản làm xong, rất khó tin.

- Thì ra phù văn của tiểu tử này ẩn chứa thiên địa huyền bí, hèn gì hắn cần cảm ngộ căn cơ địa binh sư.

Kiếm linh thần kiếm càng lúc càng thích tiểu tử có thiên phú cao này.

Kiếm linh thần kiếm thấy phù văn ngũ giác chậm rãi bay tới trước mặt nó, lại ấn xuống nối tiếp với bốn góc trước. Lúc trước khi Vu Nhai nghiên cứu đã hoàn chỉnh đánh ra phù văn nhất giác, bởi vậy kiếm linh thần kiếm không thiếu góc nào.

Lúc này kiếm linh thần kiếm hoàn toàn yên tâm về các phù văn, vì bên trong ẩn chứa thiên địa huyền bí rất cao sâu.

Vu Nhai ngẩn ngơ, không ngờ thành công đến đột ngột như vậy. Vu Nhai cười khẽ, lữ hành nhiều ngày, tâm tình của hắn đã bình lặng như nước. Vu Nhai tiếp tục nghiên cứu phù văn lục giác.


Mỗi khi Vu Nhai hoàn thành một góc phù văn sẽ có phù văn mới xuất hiện từ Huyền Binh Điển, Vu Nhai nghiên cứu mãi không xong.

Vu Nhai chỉ mất ba ngày là giải quyết xong phù văn lục giác, sau đó là phù văn thất giác. Tám ngày sau đến bát giác. Lại mười hai ngày, đến cửu giác. Y lại gặp bình cảnh, trong thời gian ngắn khó thể hoàn thành.

Chỉ mỗi tiểu thế giới binh linh kiếm linh thần kiếm không đủ thỏa mãn Vu Nhai tiếp tục cảm ngộ địa diễn.

Không phải tiểu thế giới binh linh của kiếm linh thần kiếm không đủ mạnh, không đủ cho Vu Nhai cảm ngộ mà là tiểu thế giới binh linh của mỗi thần binh khác nhau. Bây giờ đồ vật trong tiểu thế giới binh linh kiếm linh thần kiếm đã không thích hợp Vu Nhai.

Như Thí Thần Ma Nhẫn, Diệt Thần Ma Nhẫn toàn là cung điện, mảnh đất hắc ám chắc chắn không hoàn toàn thích hợp Vu Nhai.

- Phù văn bát giác, hy vọng lần này có thể thành công.

Vu Nhai không rối rắm về phù văn cửu giác nữa, hắn bắt đầu từ phù văn ngũ giác. Hắn không khắc thêm phù văn vào một trăm tám mươi chín huyền kiếm thánh giai. Vu Nhai tìm thanh kiếm thứ nhất, bắt đầu khắc.

Ngũ giác vẫn chỉ khiến liên kết mạnh thêm một chút. Lục giác, Vu Nhai cảm nhận được máu thịt liền nhau. Đến thất giác, liên két máu thịt biến thành thực thể, từ thân kiếm có thể cảm giác hơi thở của hắn và Huyền Binh Điển. Trong lòng Vu Nhai có cảm giác chỉ cần hắn muốn là có thể thu thanh kiếm vào trong cơ thể.

Vu Nhai lại khắc phù văn bát giác, cảm giác máu thịt liền nhau không thay đổi, thanh kiếm tăng tiếnn hiều.

Khi Vu Nhai hoàn thành, hắn thấy kiếm linh giật mình bay ra khỏi thân kiếm nhìn hắn chằm chằm. Vu Nhai mỉm cười ra hiệu im lặng cho kiếm linh, hắn tiếp tục với thanh kiếm thứ hai.


kiếm linh của mỗi thanh kiếm rất là giật mình sau khi Vu Nhai khắc phù văn xong, rất hưng phấn, bọn chúng sắp được thấy ánh mặt trời.

Vu Nhai khắc xong một trăm tám mươi chín thanh kiếm, hắn thở phào:

- Phù.

Vu Nhai lộ biểu tình hưng phấn. Một trăm tám mươi chín thanh huyền kiếm thánh giai, toàn bộ rơi vào túi mình, ngươi có tưởng tượng được cảm giác này không?

Nếu là lúc trước Vu Nhai còn rầu vì một thanh huyền kiếm lục, thất giai thì tuyệt đối khó thể tưởng tượng.

- Không thể quá kích động, không thể quá kích động, tâm như nước lặng.

Hiện tại Vu Nhai còn trong tiểu thế giới binh linh của người ta, tuy thoạt trông kiếm linh thần kiếm tốt tính nhưng hắn âm thầm chiếm nhiều thanh kiếm, trời biết nó sẽ tức giận cỡ nào.

Vu Nhai muốn kiếm đạo thành thánh ngay, nhanh chóng ra ngoài. Nói nhanh chóng nhưng không phải tùy tiện làm, cần thực hiện theo ý mình thích.

Nghĩ đến đây Vu Nhai mở miệng nói:


- Kiếm linh tiền bối, ta đã không thể nghiên cứu phù văn tiếp, gặp bình cảnh rất lớn. Ta nghĩ bây giờ ta có thể tiếp tục thử thách kiếm thần bí địa thuộc về mình.

Kiếm linh thần kiếm sớm đoán trước:

- Vậy sao? Thế thì vào đi.

Trong khoảnh khắc một con đường chạy xép lên trên hiện ra trước mặt Vu Nhai, nó như cự kiếm nghiêng. Vu Nhai không quá giật mình, hắn đạp lưng kiếm chậm rãi bước đi.

Vu Nhai thoát khỏi thế giới nón xanh nước biếc dưới chân, gió cuốn mây trôi. Vu Nhai mở mắt ra, đó đâu phải là mây, rõ ràng là vô số phù văn.

Vu Nhai lấy làm lạ thầm nghĩ:

- Tại sao những phù văn này quen mắt quá?

Vu Nhai quan sát những phù văn này.

Vu Nhai khẳng định trước kia hắn chưa từng thấy phù văn này, đây là một phù văn trận công kích siêu khổng lồ, với thực lực hiện tại của hắn không tạo ra được. Dù Vu Nhai tạo ra phù văn trận như thế cũng cần thời gian dài dặc.

Con đường hình kiếm nhìn như không dài nhưng Vu Nhai đi rất lâu. Cuối cùng Vu Nhai thấy phù văn quay quanh một hòn đảo nhỏ, khá giống đảo nổi trong Huyền Binh Điển. Nhưng quanh Huyền Binh Điển là hỗn độn chưa khám phá, trước mắt Vu Nhai thì cho cảm giác mây mù dày đặc. Vu Nhai từng thấy nhiều loại thần kỳ nên không quá bất ngờ.

Triệu Hoán Thần Binh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh Truyện Triệu Hoán Thần Binh Story Chương 1246: Phù văn rất quen thuộc
10.0/10 từ 29 lượt.
loading...