Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1218: Bênh vực người ngoài (hạ)
Độc Cô Cửu Dương lạnh lùng cười:
- Cửu Lan, nếu nàng dám lộ biểu tình giật mình, vẻ mặt nào làm ta khó chịu thì trong số người Thiên Tội Uyên sau lưng nàng sẽ có người chết.
- Lúc trước ta không dám quang minh chính đại giết bọn họ là vì không có cớ, lần này Vu Nhai mang Dị Ma tộc giết đến Kiếm Thần đài. Dị Ma tộc 'Bụng dạ khó lường', giết vài người Độc Cô gia là rất bình thường.
Độc Cô Cửu Lan nhắm mắt lại, nàng trông thấy Vu Nhai định đứng lên buộc phải ngừng lại, biểu tình giật mình, vui sướng dần biến mất. Nàng chết cũng không sao, dù gì Vu Nhai đã đến, nhưng Độc Cô Cửu Lan liếc hướng sau lưng trông thấy người Thiên Tội Uyên bị ngăn cách, khống chế.
Cái tên điên này . . .
Độc Cô Cửu Lan không biết nên hình dung tâm tình như thế nào. Vu Nhai thật sự đến, đúng như đám người Độc Cô Cửu Tà nói. Nhưng Độc Cô Cửu Lan chỉ có thể mặt không biểu tình nhìn Vu Nhai. Độc Cô Cửu Dương là đồ điên, gã dám làm mọi thứ.
- Cửu Lan, hôm nay nàng nhất định sẽ cam tâm tình nguyện trở thành nữ nhân của ta.
Độc Cô Cửu Dương nói rồi ôm vai Độc Cô Cửu Lan.
- Nếu nàng dám phản kháng, chống cự thì hai đứa trẻ sau lưng sẽ có một đứa chết.
Cơ thể Độc Cô Cửu Lan lại cứng ngắc, biểu tình hoảng loạn, rất nhanh Vu Nhai sẽ trông thấy.
- Ủa? Đó là . . .
Vu Nhai thật sự nhìn thấy. Vu Nhai biết Độc Cô Cửu Lan, biết Độc Cô Chiến Đồng. Lúc trước Vu Nhai nghe Dị Ma tộc vương nói tất cả nhân loại trong thôn Thiên Tội Uyên được đón ra ngoài. Nhưng Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan . . . Khoan, người ngồi bên cạnh Độc Cô Cửu Lan là Độc Cô Cửu Dương.
Đúng rồi, Diệp Vũ Phong nói muốn đi giết hết Dị Ma tộc, nói muốn tặng đầu người Dị Ma tộc làm quà cho một nữ nhân. Chỉ có người trong thôn dưới Thiên Tội Uyên mới có mối thù lớn lao với Dị Ma tộc.
- Là các ngươi . . . Là các ngươi khiến người đồ sát giết chúng ta!
Dị Ma tộc không có nhiều tình cảm với Vu Nhai, hắn không kích động nhưng Dị Ma nhân thì khác. Bọn họ biết mặt Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan. Đặc biệt Độc Cô Chiến Đồng từng là ác mộng của bọn họ.
Nghĩ đến tộc nhân bị đồ sát là Dị Ma nhân lửa giận ngút trời nhìn Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Chiến Đồng chằm chằm.
Độc Cô Cửu Dương không nói chuyện, người nịnh bợ gã vội vàng ton hót gầm lên:
- Càn rỡ! Dị tộc, đừng quên đây là nơi nào!
Cùng lúc đó, nhiều binh sĩ thuộc Kiếm Thần đài Độc Cô gia chạy ra bảo vệ quanh Kiếm Thần đài, ai nấy có thực lực rất mạnh.
- Bọn họ do ta mang đến, dù là dị tộc cũng có quyền lên tiếng.
Vu Nhai không biết tâm tình hiện giờ là gì, không biết nên nói cái gì. Vu Nhai không thấy đám Tiểu Loan, Tiểu Dịch, bởi vì đường núi uốn lượn, Kiếm Thần đài lại cao chót vót. Lúc này còn đang đi đường, hắn chỉ thấy vài hàng đầu.
Vu Nhai cứ tưởng đối tượng được Độc Cô Cửu Dương tặng quà là Độc Cô Cửu Vận, ai ngờ người đó lại là Độc Cô Cửu Lan.
Người ta và Dị Ma tộc vốn chính là kẻ thù truyền kiếp, đồ sát cũng không có gì đáng trách. Thế nhưng Độc Cô Cửu Lan đi theo Độc Cô Cửu Dương, Độc Cô Chiến Đồng có vẻ rất thân mật với Độc Cô Chiến Đồng, chẳng lẽ . . .
Vu Nhai lòng thầm rít gào:
- Cha nó, uổng công lúc trước ta xúi giục Độc Cô Chiến Đồng đi quấy rầy Độc Cô Chiến Phong, ai ngờ người ta trở thành lão bà của Độc Cô Chiến Phong. Tổ cha nó, ta đã quá coi thường lực lượng tình yêu sao?
Hết cách, bây giờ Vu Nhai đành làm bộ không quen Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan, nói chuyện trên lập trường của mình.
Tâm tình Vu Nhai rất buồn bực, cảm giác dở khóc dở cười. Vu Nhai chưa từng gặp tình huống kỳ lạ này.
Độc Cô Cửu Dương thầm cuồng cười, tâm lý gã biến thái đương nhiên phát hiện cảm xúc của Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Chiến Đồng, và cả Vu Nhai.
- Đúng vậy! Ngươi là kim bào Độc Cô gia, có quyền lên tiếng. Nhưng ta rất muốn biết ngươi mang Dị Ma tộc đến Độc Cô gia làm gì? Đây là Kiếm Thần đài, Dị Ma tộc được phép đến sao?
Vu Nhai lấy lại bình tĩnh, dù sao hắn không có nhiều tình cảm với Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan. Vu Nhai không biết Độc Cô Cửu Lan mong chờ vào hắn rất nhiều.
- A! Nhưng ta nghe nói Dị Ma tộc đã được gia chủ bảo vệ, xóa đi thù hận lúc trước. Nhưng có người vì lấy lòng nữ nhân mà độc ác muốn diệt toàn tộc người ta, không buông tha cho cả người già, trẻ nhỏ, còn lấy đầu bọn họ làm quà tặng. Ta không nhịn được muốn nhìn xem là ai to gan như vậy, dám xem lời gia chủ nói là rác!
Nếu Tiểu Loan, Tiểu Dịch có mặt thì Vu Nhai sẽ dùng cách nói chuyện khác, hai đứa nhỏ bị kéo ra sau trói chặt. Tiểu Loan, Tiểu Dịch chỉ nghe giọng của Vu Nhai, hai đứa nhỏ không thể phát ra tiếng.
Độc Cô Cửu Lan nghe lời Vu Nhai nói, mắt liếc hướng Độc Cô Cửu Dương. Rốt cuộc Độc Cô Cửu Lan đã biết hôm qua Độc Cô Cửu Dương nói quà tặng là cái gì, nàng cũng nghe ra ẩn ý lời Vu Nhai nói. Vu Nhai cho rằng là nàng kêu Độc Cô Cửu Dương làm sao?
Mắt Độc Cô Cửu Lan hoảng loạn, nhưng nàng không dám nói một câu nào, lúc này nàng rất muốn chết.
Long báo dưới chân Độc Cô Cửu Dương kêu lên:
- U u u . . .
Không có hiệu quả gì, Vu Nhai đã quên nó, hoặc tạm thời bỏ qua long báo.
Long báo đáng thương cũng rất mong chờ Vu Nhai đến, thế nhưng bị người ta bỏ qua.
Độc Cô Cửu Dương đầy chính khí nói:
- Mệnh lệnh của gia chủ chẳng lẽ có thể xóa đi thù hận những tộc nhân đã chết sao? Có thể thay đổi đau thương của chúng ta không? Đám người Cửu Lan có biết bao nhiêu người thân chết dưới liêm đao của bọn họ?
- Ta báo thù cho Cửu Lan thì có gì sai? Ta báo thù cho nữ nhân của mình có gì sai?
- Còn ngươi, đang muốn lấy lại lẽ phải cho Dị Ma tộc sao? Ngươi đã quên thân phận của mình, hoặc không xem mình là người Độc Cô gia! Quả nhiên ngươi chỉ nghĩ mình họ Vu.
- Gia chủ đã nhìn lầm ngươi, gia chủ từng nói dù ngươi họ Vu cũng có trái tim thuộc về Độc Cô gia. Ngươi có không?
Người Độc Cô Cửu Dương như phát ra ánh sáng.
- Đúng vậy! Họ Vu này bênh người ngoài!
- Vì một đám Dị Ma tộc chạy đến đây đòi lẽ phải, buồn cười quá.
- Ta nói rồi, họ Vu này sớm muộn gì sẽ là tai họa!
Cùng lúc đó, vô số người bắt đầu ủng hộ Độc Cô Cửu Dương, trách mắng Vu Nhai. Bọn họ có niềm kiêu hãnh Độc Cô gia mãnh liệt, khó chịu vì Vu Nhai không họ Độc Cô, bây giờ càng bất mãn với hắn hơn nhiều. Dù không cố ý nịnh bợ Độc Cô Cửu Dương thì bọn họ vẫn ủng hộ gã trong chuyện này.
Độc Cô Cửu Dương đạp trên điểm cao đạo đức, vinh diệu.
Vu Nhai ngẩn ngơ, hắn không ngờ sẽ bị động thế này. Đúng, Dị Ma tộc là dị tộc, còn Vu Nhai là kim bào khác họ Độc Cô gia. Khi Vu Nhai đi vào nên nghĩ tới tình huống bị động thế này mới đúng.
Người Thiên Tội Uyên đúng là có tư cách báo thù.
Triệu Hoán Thần Binh
- Cửu Lan, nếu nàng dám lộ biểu tình giật mình, vẻ mặt nào làm ta khó chịu thì trong số người Thiên Tội Uyên sau lưng nàng sẽ có người chết.
- Lúc trước ta không dám quang minh chính đại giết bọn họ là vì không có cớ, lần này Vu Nhai mang Dị Ma tộc giết đến Kiếm Thần đài. Dị Ma tộc 'Bụng dạ khó lường', giết vài người Độc Cô gia là rất bình thường.
Độc Cô Cửu Lan nhắm mắt lại, nàng trông thấy Vu Nhai định đứng lên buộc phải ngừng lại, biểu tình giật mình, vui sướng dần biến mất. Nàng chết cũng không sao, dù gì Vu Nhai đã đến, nhưng Độc Cô Cửu Lan liếc hướng sau lưng trông thấy người Thiên Tội Uyên bị ngăn cách, khống chế.
Cái tên điên này . . .
Độc Cô Cửu Lan không biết nên hình dung tâm tình như thế nào. Vu Nhai thật sự đến, đúng như đám người Độc Cô Cửu Tà nói. Nhưng Độc Cô Cửu Lan chỉ có thể mặt không biểu tình nhìn Vu Nhai. Độc Cô Cửu Dương là đồ điên, gã dám làm mọi thứ.
- Cửu Lan, hôm nay nàng nhất định sẽ cam tâm tình nguyện trở thành nữ nhân của ta.
Độc Cô Cửu Dương nói rồi ôm vai Độc Cô Cửu Lan.
- Nếu nàng dám phản kháng, chống cự thì hai đứa trẻ sau lưng sẽ có một đứa chết.
Cơ thể Độc Cô Cửu Lan lại cứng ngắc, biểu tình hoảng loạn, rất nhanh Vu Nhai sẽ trông thấy.
- Ủa? Đó là . . .
Vu Nhai thật sự nhìn thấy. Vu Nhai biết Độc Cô Cửu Lan, biết Độc Cô Chiến Đồng. Lúc trước Vu Nhai nghe Dị Ma tộc vương nói tất cả nhân loại trong thôn Thiên Tội Uyên được đón ra ngoài. Nhưng Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan . . . Khoan, người ngồi bên cạnh Độc Cô Cửu Lan là Độc Cô Cửu Dương.
Đúng rồi, Diệp Vũ Phong nói muốn đi giết hết Dị Ma tộc, nói muốn tặng đầu người Dị Ma tộc làm quà cho một nữ nhân. Chỉ có người trong thôn dưới Thiên Tội Uyên mới có mối thù lớn lao với Dị Ma tộc.
- Là các ngươi . . . Là các ngươi khiến người đồ sát giết chúng ta!
Dị Ma tộc không có nhiều tình cảm với Vu Nhai, hắn không kích động nhưng Dị Ma nhân thì khác. Bọn họ biết mặt Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan. Đặc biệt Độc Cô Chiến Đồng từng là ác mộng của bọn họ.
Nghĩ đến tộc nhân bị đồ sát là Dị Ma nhân lửa giận ngút trời nhìn Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Chiến Đồng chằm chằm.
Độc Cô Cửu Dương không nói chuyện, người nịnh bợ gã vội vàng ton hót gầm lên:
- Càn rỡ! Dị tộc, đừng quên đây là nơi nào!
Cùng lúc đó, nhiều binh sĩ thuộc Kiếm Thần đài Độc Cô gia chạy ra bảo vệ quanh Kiếm Thần đài, ai nấy có thực lực rất mạnh.
- Bọn họ do ta mang đến, dù là dị tộc cũng có quyền lên tiếng.
Vu Nhai không biết tâm tình hiện giờ là gì, không biết nên nói cái gì. Vu Nhai không thấy đám Tiểu Loan, Tiểu Dịch, bởi vì đường núi uốn lượn, Kiếm Thần đài lại cao chót vót. Lúc này còn đang đi đường, hắn chỉ thấy vài hàng đầu.
Vu Nhai cứ tưởng đối tượng được Độc Cô Cửu Dương tặng quà là Độc Cô Cửu Vận, ai ngờ người đó lại là Độc Cô Cửu Lan.
Người ta và Dị Ma tộc vốn chính là kẻ thù truyền kiếp, đồ sát cũng không có gì đáng trách. Thế nhưng Độc Cô Cửu Lan đi theo Độc Cô Cửu Dương, Độc Cô Chiến Đồng có vẻ rất thân mật với Độc Cô Chiến Đồng, chẳng lẽ . . .
Vu Nhai lòng thầm rít gào:
- Cha nó, uổng công lúc trước ta xúi giục Độc Cô Chiến Đồng đi quấy rầy Độc Cô Chiến Phong, ai ngờ người ta trở thành lão bà của Độc Cô Chiến Phong. Tổ cha nó, ta đã quá coi thường lực lượng tình yêu sao?
Hết cách, bây giờ Vu Nhai đành làm bộ không quen Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan, nói chuyện trên lập trường của mình.
Tâm tình Vu Nhai rất buồn bực, cảm giác dở khóc dở cười. Vu Nhai chưa từng gặp tình huống kỳ lạ này.
Độc Cô Cửu Dương thầm cuồng cười, tâm lý gã biến thái đương nhiên phát hiện cảm xúc của Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Chiến Đồng, và cả Vu Nhai.
- Đúng vậy! Ngươi là kim bào Độc Cô gia, có quyền lên tiếng. Nhưng ta rất muốn biết ngươi mang Dị Ma tộc đến Độc Cô gia làm gì? Đây là Kiếm Thần đài, Dị Ma tộc được phép đến sao?
Vu Nhai lấy lại bình tĩnh, dù sao hắn không có nhiều tình cảm với Độc Cô Chiến Đồng, Độc Cô Cửu Lan. Vu Nhai không biết Độc Cô Cửu Lan mong chờ vào hắn rất nhiều.
- A! Nhưng ta nghe nói Dị Ma tộc đã được gia chủ bảo vệ, xóa đi thù hận lúc trước. Nhưng có người vì lấy lòng nữ nhân mà độc ác muốn diệt toàn tộc người ta, không buông tha cho cả người già, trẻ nhỏ, còn lấy đầu bọn họ làm quà tặng. Ta không nhịn được muốn nhìn xem là ai to gan như vậy, dám xem lời gia chủ nói là rác!
Nếu Tiểu Loan, Tiểu Dịch có mặt thì Vu Nhai sẽ dùng cách nói chuyện khác, hai đứa nhỏ bị kéo ra sau trói chặt. Tiểu Loan, Tiểu Dịch chỉ nghe giọng của Vu Nhai, hai đứa nhỏ không thể phát ra tiếng.
Độc Cô Cửu Lan nghe lời Vu Nhai nói, mắt liếc hướng Độc Cô Cửu Dương. Rốt cuộc Độc Cô Cửu Lan đã biết hôm qua Độc Cô Cửu Dương nói quà tặng là cái gì, nàng cũng nghe ra ẩn ý lời Vu Nhai nói. Vu Nhai cho rằng là nàng kêu Độc Cô Cửu Dương làm sao?
Mắt Độc Cô Cửu Lan hoảng loạn, nhưng nàng không dám nói một câu nào, lúc này nàng rất muốn chết.
Long báo dưới chân Độc Cô Cửu Dương kêu lên:
- U u u . . .
Không có hiệu quả gì, Vu Nhai đã quên nó, hoặc tạm thời bỏ qua long báo.
Long báo đáng thương cũng rất mong chờ Vu Nhai đến, thế nhưng bị người ta bỏ qua.
Độc Cô Cửu Dương đầy chính khí nói:
- Mệnh lệnh của gia chủ chẳng lẽ có thể xóa đi thù hận những tộc nhân đã chết sao? Có thể thay đổi đau thương của chúng ta không? Đám người Cửu Lan có biết bao nhiêu người thân chết dưới liêm đao của bọn họ?
- Ta báo thù cho Cửu Lan thì có gì sai? Ta báo thù cho nữ nhân của mình có gì sai?
- Còn ngươi, đang muốn lấy lại lẽ phải cho Dị Ma tộc sao? Ngươi đã quên thân phận của mình, hoặc không xem mình là người Độc Cô gia! Quả nhiên ngươi chỉ nghĩ mình họ Vu.
- Gia chủ đã nhìn lầm ngươi, gia chủ từng nói dù ngươi họ Vu cũng có trái tim thuộc về Độc Cô gia. Ngươi có không?
Người Độc Cô Cửu Dương như phát ra ánh sáng.
- Đúng vậy! Họ Vu này bênh người ngoài!
- Vì một đám Dị Ma tộc chạy đến đây đòi lẽ phải, buồn cười quá.
- Ta nói rồi, họ Vu này sớm muộn gì sẽ là tai họa!
Cùng lúc đó, vô số người bắt đầu ủng hộ Độc Cô Cửu Dương, trách mắng Vu Nhai. Bọn họ có niềm kiêu hãnh Độc Cô gia mãnh liệt, khó chịu vì Vu Nhai không họ Độc Cô, bây giờ càng bất mãn với hắn hơn nhiều. Dù không cố ý nịnh bợ Độc Cô Cửu Dương thì bọn họ vẫn ủng hộ gã trong chuyện này.
Độc Cô Cửu Dương đạp trên điểm cao đạo đức, vinh diệu.
Vu Nhai ngẩn ngơ, hắn không ngờ sẽ bị động thế này. Đúng, Dị Ma tộc là dị tộc, còn Vu Nhai là kim bào khác họ Độc Cô gia. Khi Vu Nhai đi vào nên nghĩ tới tình huống bị động thế này mới đúng.
Người Thiên Tội Uyên đúng là có tư cách báo thù.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 1218: Bênh vực người ngoài (hạ)
10.0/10 từ 29 lượt.