Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1201: Khúc dạo đầu lữ hành giả
Cùng lúc đó, trong sân đơn giản của Lữ gia Kích Lĩnh hành tỉnh, Lữ Nham mới trở về từ tiền tuyến mở mắt ra tức giận quát:
- Là ai? Đi ra!
Tiền tuyến giao cho thế hệ trước, thanh niên như Lữ Nham tôi luyện một lúc thì được, ở trong chiến trường lâu dài là không khôn ngoan.
Thiên tài cần rèn luyện nhưng cũng cần được bảo vệ.
Một bóng người kỳ dị xuất hiện:
- Không uổng là người được Thiên Chiến thần kích chọn trúng.
- Ngươi là ai?
Bóng người chậm rãi nói:
- Biết công hội lữ giả không?
- Không biết.
- Vậy ngươi quen một vị Bạch lão sư thích kheo mẽ không? Là người cho Vu Nhai mượn kiếm, ta là bằng hữu của hắn.
Lữ Nham biết Bạch lão sư hơi bất phàm, hỏi:
- A? Ngươi có việc gì hay Bạch lão sư cần nhờ ta nhắn lại?
Người đó khẽ thở dài:
- Không không không, là Bạch lão sư giới tiệu ngươi cho ta. Ài, hết cách, người ta nhìn trúng đã chết trên chiến trường, đành tìm người khác.
Người đó bước ra bóng ma, vóc dáng hơi ẻo lả.
Lữ Nham chân chất nói:
- Bạch lão sư giới thiệu ta cho ngươi? Ta không phải đồng tính luyến ái!
Nam nhân ẻo lả vụt tắt nụ cười, mặt đen như lọ nồi, gân xanh nổi lên nhưng vẫn rất xinh đẹp.
- Ta nhớ kỹ lời ngươi nói hôm nay, bây giờ ngươi hãy cầm thứ này đi lữ hành, muốn biến mạnh thì hãy đi du lịch.
- Lữ hành, ngươi đang nói cái gì?
- Nói thế này đi . . .
Nam nhân ẻo lả cố kiên nhẫn giải thích cho Lữ Nham:
- Nếu ngươi không nâng huyền khí lên thánh binh sư thì không cần lữ hành sớm như vậy, đáng tiếc, huyền khí của ngươi không đến thánh binh sư thì tốt rồi.
Lữ Nham hơi quan tâm hỏi:
- Ý ngươi nói Vu Nhai cũng tham gia hành động lần này?
- Đúng vậy!
- Tốt, vậy ta cũng tham gia. Nhưng lữ hành có ích gì cho chúng ta?
Nam nhân ẻo lả hỏi:
- Biết, giết ba đỉnh thánh giai Cổ Duệ chi dân trong chiến tranh ở Côn vực.
Nam nhân ẻo lả nói:
- Đúng vậy! Trương Tả ra từ công hội lữ giả, những thánh binh sư nổi tiếng không thuộc đại gia tộc có tám phần xuất thân từ công hội lữ giả. Tại sao ngày càng nhiều cao thủ trong dân gian trong ngàn năm qua? Tại sao có càng nhiều gia tộc cường đại hơn? Là bởi vì có công hội lữ giả chúng ta.
Công hội lữ giả bồi dưỡng cao thủ, đương nhiên những cao thủ này sẽ đơm hao kết trái trong chốn dân gian, ví dụ như công hội võ học của Đan Đạo Hùng, đa số người tạo dựng gia tộc của mình. Tức là nếu không có công hội lữ giả vận động thì thực lực tổng thể trong Thần Huyền đại lục sẽ không cường đại như hôm nay.
Nam nhân ẻo lả tiếp tục bảo:
- Nhiều thành viên trung tâm đại gia tộc ra từ công hội lữ giả, đương nhiên khi là người của đại gia tộc thì bọn họ vĩnh viễn không vào được trung tâm công hội lữ giả.
Lữ Nham lộ biểu tình giật mình nhưng chỉ thoáng qua, hỏi:
- Ngươi mới nói đáng tiếc ta đã đến thánh binh sư?
Nam nhân ẻo lả nói:
- Đúng vậy! Ngươi nên biết rõ ngươi mới cảm ngộ một loại quy tắc lực lượng đã nâng huyền khí lên thánh binh sư thì cảm ngộ lực lượng khác sẽ vô cùng khó khăn, nếu không phải không tìm được ai khác chưa chắc ta tìm ngươi.
- Cũng đúng, bây giờ Vu Nhai mới là thiên binh sư, lúc trước ta còn đang mừng thầm.
Không biết Lữ Nham lầm bầm một mình hay nói với nam nhân ẻo lả.
Mắt Lữ Nham lóe tia sáng hỏi:
- Bây giờ Vu Nhai cảm ngộ bao nhiêu quy tắc lực lượng thành thánh?
Lữ Nham nhe răng hỏi:
- Nói vậy là nếu chúng ta cùng đến thần binh sư thì ta sẽ làm vướng chân hắn? Hoặc Vu Nhai có thể đến thần binh sư nhưng ta thì không?
Nam nhân ẻo lả đầy kiên nhẫn giải thích rằng:
- Không sai, trừ phi ngươi siêu cấp nghịch thiên, trong thánh binh sư vẫn cảm ngộ được quy tắc lực lượng khác. Hoặc ngươi tu luyện một loại lực lượng đến cảnh giới cực độ trước giờ chưa từng có, bởi vì một loại lực lượng chưa chắc yếu nên công hội lữ giả không cấm những thiên tài sớm vào thánh giai tham gia hành động lần này.
Lữ Nham tự giễu nói:
- Một loại lực lượng đến cảnh giới tận cùng? Xác suất rấtthấp đúng không? A, ta không nghĩ rằng thiên phú của ta mạnh hơn Vu Nhai, hắn còn ngừng lại ở đỉnh thiên binh sư chẳng lẽ ta không cần? Hơn nữa ta không quá hài lòng lực lượng hiện có.
- Không hài lòng cũng không có cách nào . . .
- Có cách, tự phế huyền khí là được.
Lữ Nham nhếch môi cười, không chút do dự đánh tan huyền khí thánh binh sư của mình. Lữ Nham phun búng máu, huyền khí bạo động tạc người gã thủng lỗ chỗ chảy máu, thực lực rớt xuống thiên binh sư ngũ đoạn.
Nam nhân ẻo lả há hốc mồm nhìn Lữ Nham chằm chằm, không nói nên lời.
Lữ Nham hỏi:
- Bây giờ ta có thể cảm ngộ quy tắc lực lượng khác được không?
Lữ Nham nhìn nam nhân ẻo lả trân trân.
- Có thể!
- Cũng được, nhưng ngươi không cần lên đường ngay nữa.
- Cứ như vậy đi.
Lữ Nham không nghe câu nói sau của nam nhân ẻo lả, huyền khí nhanh chóng cầm máu cho gã. Lữ Nham cầm Thiên Chiến thần kích từ khi nào, nó kêu vù vù dường như rất có hứng thú hành động tự phế huyền khí của gã.
Nam nhân ẻo lả không nói nên lời, chỉ có thể hình dung hành động của Lữ Nham là bá đạo, dứt khoát. Làm gì có thánh binh sư nào tự phế ma pháp mà không chau mày?
Nam nhân ẻo lả rất vừa lòng mượn kiếm huynh Bạch lão sư giới thiệu người cho gã. Tự phế sẽ đem lại tổn thương, nhưng có dược vật bổ sung thì không có di chứng gì. Thiên binh sư ngũ đoạn cũng không sao, chỉ cần có đan dược đầy đủ là được.
Phế huyền khí có vượt qua nhất là cửa tâm lý, Lữ Nham không có vấn đề này.
Dù không dùng đan dược, trước khi công hội lữ giả bắt đầu hành động Lữ Nham sẽ liên tục tiến bộ, nhưng Lữ gia thì . . .
- Thực lực của ngươi đột nhiên rớt cấp bậc, sợ là Lữ gia đối với ngươi . . .
Lữ Nham cười to bảo:
- Ta quan tâm làm gì?
Lữ Nham không hề rối rắm, cầm ngọc bài lữ hành nam nhân ẻo lả đưa cho ném vào không gian giới chỉ, cất Thiên Chiến thần kích, bước thẳng ra sân. Lữ Nham rời khỏi Lữ gia, bắt đầu chuyến du lịch không có mục đích.
* * *
- Phụt!
- Nhị thiếu gia . . .
Lý gia Chuy Lĩnh hành tỉnh, Lý Thân Bá phun ngụm máu. Mấy nam nhân cao to, cơ bắp cuồn cuộn đứng bên cạnh Lý Thân Bá, gã bị bọn họ bao quanh. Các nam nhân cơ bắp đau lòng nhìn Lý Thân Bá, tuy gã là đại lý gia chủ nhưng không khác gì gia chủ thật sự.
Triệu Hoán Thần Binh
- Là ai? Đi ra!
Tiền tuyến giao cho thế hệ trước, thanh niên như Lữ Nham tôi luyện một lúc thì được, ở trong chiến trường lâu dài là không khôn ngoan.
Thiên tài cần rèn luyện nhưng cũng cần được bảo vệ.
Một bóng người kỳ dị xuất hiện:
- Không uổng là người được Thiên Chiến thần kích chọn trúng.
- Ngươi là ai?
Bóng người chậm rãi nói:
- Biết công hội lữ giả không?
- Không biết.
- Vậy ngươi quen một vị Bạch lão sư thích kheo mẽ không? Là người cho Vu Nhai mượn kiếm, ta là bằng hữu của hắn.
Lữ Nham biết Bạch lão sư hơi bất phàm, hỏi:
- A? Ngươi có việc gì hay Bạch lão sư cần nhờ ta nhắn lại?
Người đó khẽ thở dài:
- Không không không, là Bạch lão sư giới tiệu ngươi cho ta. Ài, hết cách, người ta nhìn trúng đã chết trên chiến trường, đành tìm người khác.
Người đó bước ra bóng ma, vóc dáng hơi ẻo lả.
Lữ Nham chân chất nói:
- Bạch lão sư giới thiệu ta cho ngươi? Ta không phải đồng tính luyến ái!
Nam nhân ẻo lả vụt tắt nụ cười, mặt đen như lọ nồi, gân xanh nổi lên nhưng vẫn rất xinh đẹp.
- Ta nhớ kỹ lời ngươi nói hôm nay, bây giờ ngươi hãy cầm thứ này đi lữ hành, muốn biến mạnh thì hãy đi du lịch.
- Lữ hành, ngươi đang nói cái gì?
- Nói thế này đi . . .
Nam nhân ẻo lả cố kiên nhẫn giải thích cho Lữ Nham:
- Nếu ngươi không nâng huyền khí lên thánh binh sư thì không cần lữ hành sớm như vậy, đáng tiếc, huyền khí của ngươi không đến thánh binh sư thì tốt rồi.
Lữ Nham hơi quan tâm hỏi:
- Ý ngươi nói Vu Nhai cũng tham gia hành động lần này?
- Đúng vậy!
- Tốt, vậy ta cũng tham gia. Nhưng lữ hành có ích gì cho chúng ta?
Nam nhân ẻo lả hỏi:
- Biết, giết ba đỉnh thánh giai Cổ Duệ chi dân trong chiến tranh ở Côn vực.
Nam nhân ẻo lả nói:
- Đúng vậy! Trương Tả ra từ công hội lữ giả, những thánh binh sư nổi tiếng không thuộc đại gia tộc có tám phần xuất thân từ công hội lữ giả. Tại sao ngày càng nhiều cao thủ trong dân gian trong ngàn năm qua? Tại sao có càng nhiều gia tộc cường đại hơn? Là bởi vì có công hội lữ giả chúng ta.
Công hội lữ giả bồi dưỡng cao thủ, đương nhiên những cao thủ này sẽ đơm hao kết trái trong chốn dân gian, ví dụ như công hội võ học của Đan Đạo Hùng, đa số người tạo dựng gia tộc của mình. Tức là nếu không có công hội lữ giả vận động thì thực lực tổng thể trong Thần Huyền đại lục sẽ không cường đại như hôm nay.
Nam nhân ẻo lả tiếp tục bảo:
- Nhiều thành viên trung tâm đại gia tộc ra từ công hội lữ giả, đương nhiên khi là người của đại gia tộc thì bọn họ vĩnh viễn không vào được trung tâm công hội lữ giả.
Lữ Nham lộ biểu tình giật mình nhưng chỉ thoáng qua, hỏi:
- Ngươi mới nói đáng tiếc ta đã đến thánh binh sư?
Nam nhân ẻo lả nói:
- Đúng vậy! Ngươi nên biết rõ ngươi mới cảm ngộ một loại quy tắc lực lượng đã nâng huyền khí lên thánh binh sư thì cảm ngộ lực lượng khác sẽ vô cùng khó khăn, nếu không phải không tìm được ai khác chưa chắc ta tìm ngươi.
- Cũng đúng, bây giờ Vu Nhai mới là thiên binh sư, lúc trước ta còn đang mừng thầm.
Không biết Lữ Nham lầm bầm một mình hay nói với nam nhân ẻo lả.
Mắt Lữ Nham lóe tia sáng hỏi:
- Bây giờ Vu Nhai cảm ngộ bao nhiêu quy tắc lực lượng thành thánh?
Lữ Nham nhe răng hỏi:
- Nói vậy là nếu chúng ta cùng đến thần binh sư thì ta sẽ làm vướng chân hắn? Hoặc Vu Nhai có thể đến thần binh sư nhưng ta thì không?
Nam nhân ẻo lả đầy kiên nhẫn giải thích rằng:
- Không sai, trừ phi ngươi siêu cấp nghịch thiên, trong thánh binh sư vẫn cảm ngộ được quy tắc lực lượng khác. Hoặc ngươi tu luyện một loại lực lượng đến cảnh giới cực độ trước giờ chưa từng có, bởi vì một loại lực lượng chưa chắc yếu nên công hội lữ giả không cấm những thiên tài sớm vào thánh giai tham gia hành động lần này.
Lữ Nham tự giễu nói:
- Một loại lực lượng đến cảnh giới tận cùng? Xác suất rấtthấp đúng không? A, ta không nghĩ rằng thiên phú của ta mạnh hơn Vu Nhai, hắn còn ngừng lại ở đỉnh thiên binh sư chẳng lẽ ta không cần? Hơn nữa ta không quá hài lòng lực lượng hiện có.
- Không hài lòng cũng không có cách nào . . .
- Có cách, tự phế huyền khí là được.
Lữ Nham nhếch môi cười, không chút do dự đánh tan huyền khí thánh binh sư của mình. Lữ Nham phun búng máu, huyền khí bạo động tạc người gã thủng lỗ chỗ chảy máu, thực lực rớt xuống thiên binh sư ngũ đoạn.
Nam nhân ẻo lả há hốc mồm nhìn Lữ Nham chằm chằm, không nói nên lời.
Lữ Nham hỏi:
- Bây giờ ta có thể cảm ngộ quy tắc lực lượng khác được không?
Lữ Nham nhìn nam nhân ẻo lả trân trân.
- Có thể!
- Cũng được, nhưng ngươi không cần lên đường ngay nữa.
- Cứ như vậy đi.
Lữ Nham không nghe câu nói sau của nam nhân ẻo lả, huyền khí nhanh chóng cầm máu cho gã. Lữ Nham cầm Thiên Chiến thần kích từ khi nào, nó kêu vù vù dường như rất có hứng thú hành động tự phế huyền khí của gã.
Nam nhân ẻo lả không nói nên lời, chỉ có thể hình dung hành động của Lữ Nham là bá đạo, dứt khoát. Làm gì có thánh binh sư nào tự phế ma pháp mà không chau mày?
Nam nhân ẻo lả rất vừa lòng mượn kiếm huynh Bạch lão sư giới thiệu người cho gã. Tự phế sẽ đem lại tổn thương, nhưng có dược vật bổ sung thì không có di chứng gì. Thiên binh sư ngũ đoạn cũng không sao, chỉ cần có đan dược đầy đủ là được.
Phế huyền khí có vượt qua nhất là cửa tâm lý, Lữ Nham không có vấn đề này.
Dù không dùng đan dược, trước khi công hội lữ giả bắt đầu hành động Lữ Nham sẽ liên tục tiến bộ, nhưng Lữ gia thì . . .
- Thực lực của ngươi đột nhiên rớt cấp bậc, sợ là Lữ gia đối với ngươi . . .
Lữ Nham cười to bảo:
- Ta quan tâm làm gì?
Lữ Nham không hề rối rắm, cầm ngọc bài lữ hành nam nhân ẻo lả đưa cho ném vào không gian giới chỉ, cất Thiên Chiến thần kích, bước thẳng ra sân. Lữ Nham rời khỏi Lữ gia, bắt đầu chuyến du lịch không có mục đích.
* * *
- Phụt!
- Nhị thiếu gia . . .
Lý gia Chuy Lĩnh hành tỉnh, Lý Thân Bá phun ngụm máu. Mấy nam nhân cao to, cơ bắp cuồn cuộn đứng bên cạnh Lý Thân Bá, gã bị bọn họ bao quanh. Các nam nhân cơ bắp đau lòng nhìn Lý Thân Bá, tuy gã là đại lý gia chủ nhưng không khác gì gia chủ thật sự.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 1201: Khúc dạo đầu lữ hành giả
10.0/10 từ 29 lượt.