Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1171: Hắc Ma, làm thịt nó
- Con kiến nhân loại, chết đi!
Trong khi Vu Nhai dào dạt tự tin thì Lam Thương Tử khống chế cự long băng hệ xung phong, lực lượng thánh giai cửu đoạn khủng bố ngập trời đụng bay Hắc Ma Cự Thiên Hống, lực lượng vẫn cách biệt rất xa. Mũi tên sắc băng lam bắn ra, các múi tên nối tiếp nhau kèm theo uy lực cự long băng hệ bắn hướng Vu Nhai như các sao băng màu xanh.
- Mục tiêu của hắn là ta?
Mắt Vu Nhai chợt lóe nói:
- Hắc Ma, hết sức bảo vệ ta, tiếp tục xung phong liều chết, chúng ta đánh cận chiến.
Vu Nhai bình tĩnh không sợ, Vu Nhai và Hắc Ma Cự Thiên Hống tuyệt đối không có khả năng nhân ma hợp nhất, dù sử dụng binh linh câu thông với nó cũng không được, ra lệnh cưỡng ép cũng thua. Đấy là trạng thái kỳ diệu, cần người và thú tin tưởng lẫn nhau mới được.
Nếu không phải Hắc Ma Cự Thiên Hống bị khống chế thì nó rất muốn giết Vu Nhai ngay bây giờ, nói gì đến tin phục?
Nhưng Vu Nhai có thể khiến Hắc Ma Cự Thiên Hống hết sức bảo vệ hắn, che chở tầng tầng kín mít rồi đánh xáp lá cà. Khi Vu Nhai biến thân toái hồn rồng đa số nhờ vào đánh cận chiến, lúc hắn hóa thành rồng biết dùng ma pháp cự long nhưng đó không phải ma pháp của hắn, ngượng tay. Đánh xáp lá cà thích hơn. Muốn tấn công cự ly xa gặp vấn đề là Vu Nhai không rành ma pháp của Hắc Ma Cự Thiên Hống.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lam Thương Tử dung ợp lực lượng cự long băng hệ phát huy ra thực lực mạnh hơn gã, tuy không đến trình độ thánh giai cửu đoạn nhưng dư sức giết Vu Nhai, đó là nếu hắn không được che chở.
Lam Thương Tử thấy tình huống của Vu Nhai, lạnh lùng cười:
- Hừ! Thì ra ngươi là con ma thú hắc ám này chưa hoàn toàn quen thuộc, dùng đa số lực lượng bảo vệ ngươi? Thực lực của con ma thú này đang giảm mạnh, ngươi chết chắc.
Lần này gã sẽ không tính sai nữa, Lam Thương Tử tự tin sẽ thắng chắc.
Hắc Ma Cự Thiên Hống rất đồng ý lời của Lam Thương Tử, bi thương nghĩ: Chết, chết chắc rồi.
Hắc Ma Cự Thiên Hống có trí tuệ rất cao, đặc biệt là bản năng chiến đấu. Hắc Ma Cự Thiên Hống cảm thấy quyết định của Vu Nhai không khác gì chịu chết. Vốn đẳng cấp lực lượng của Hắc Ma Cự Thiên Hống đã yếu hơn cự long băng hệ, giờ nó dốc hết phần lớn sức mạnh bảo vệ Vu Nhai, không biết nên nói cái gì.
Nhưng Hắc Ma Cự Thiên Hống không thể cãi lời Vu Nhai, nó phải ngoan ngoãn làm theo.
Ấn phù cưỡng chế ma thú khiến Hắc Ma Cự Thiên Hống thậm chí nghe lời đi chết, không cách nào chống đối. Thứ của Cổ Ma tộc thật đáng sợ.
Vu Nhai cười khẩy nói:
- Vậy sao?
Keng một tiếng, Thí Thần Ma Nhẫn bông đổi thành cây thơng rực rỡ sắc vàng.
Cự long băng hệ hét to:
- Long Bi Minh! Cây thương của ngươi . . .
- Dùng toái hồn cự long luyện chế thành long thương, như thế nào? Không tệ đúng không?
Vu Nhai lạnh lùng cười:
- Nhưng lỗ tai nào của ngươi nghe long bi minh? Rõ ràng là thanh âm vui sướng.
Vu Nhai không nói bậy, sau khi mở gút, dù chỉ là toái hồn nhưng cũng rất vui.
- Nhân loại, đáng chết!
Cự long băng hệ cảm giác được trong long thương có điều lạ, nhưng bị luyện chế thành binh khí làm sao có thể vui sướng? Tuyệt đối là ảo giác.
- Lúc trước ngươi nói sẽ không giết ta sao bây giờ lại bảo là ta đáng chết? Cự long đều là loại nói không giữ lời sao?
- Grao!
Cự long băng hệ bị Vu Nhai nói cứng họng, lúc trước nó ba hoa chích chòe làm gì? Nuốt sống nhân loại bình thường này là được, giờ bị người ta tát mặt. Đường đường là cự long lại uất nghẹn đến tận đây.
Bất chấp, nhân loại này rất đáng chết, đáng chết, đáng chết!
Lam Thương Tử thấy Vu Nhai lấy long thương ra thì thầm nhủ không ổn. Quả nhiên cự long dưới thân Lam Thương Tử cuồng bạo, cảm giác nhân ma hợp nhất hầu như bị đánh tan. Dù sao thực lực của Lam Thương Tử yếu hơn tọa kỵ, sau khi dung hợp cự long băng hệ nắm quyền chủ đạo.
- Gia Lý Đốn, bình tĩnh, đừng xúc động.
Vu Nhai lai chỉ huy:
- Ngay lúc này! Hắc Ma, vòng qua góc bốn mươi tám độ, đụng mạnh vào cự long đi!
Hắc Ma Cự Thiên Hống làm theo, thân thể cồng kềnh đụng vào cự long băng hệ. Bùm một tiếng, Gia Lý Đốn lại bị đánh trúng điểm yếu và đánh bay.
- Gia Lý Đốn, đừng xúc động, đừng lọt vào bẫy của đối phương!
Đôi mắt băng lam của Lam Thương Tử bốc cháy lửa giận. Nhân loại này rất đáng chết, báo hại gã cứ bị yếu thế.
Lam Thương Tử thầm nghĩ:
- Nhưng ngươi đã quá coi thường trình độ dung hợp giữa ta và Gia Lý Đốn!
Không biết Lam Thương Tử sử dụng quỷ thuật gì mà trong phút chốc cự long băng hệ tỉnh táo lại, cự long và kỵ sĩ lần thứ hai dung hợp, mang theo lửa giận ngút trời phản kích. Hắc Ma Cự Thiên Hống rơi vào bị động.
Lam Thương Tử không ngừng điều khiển kỹ pháp cường đại của Lam Sương thần tộc phối hợp cùng cự long băng hệ, đánh Hắc Ma Cự Thiên Hống và Vu Nhai liên tục lùi.
Hắc Ma Cự Thiên Hống rất bực tức, cơ thể nó không ngừng thêm vết thương. Tại sao Hắc Ma Cự Thiên Hống dễ dàng bị thương? Bởi vì đa phần lực lượng bảo vệ nhân loại ngồi trên nó.
Lam Thương Tử cười khẩy nói:
- Hừ! Không giết ngươi được thì giết ma thú của ngươi trước!
Những người có thể nhìn thấy chiến trường trên không xem kinh tâm động phách. Người Cổ Duệ chi dân vững lòng, người Bắc Đẩu hành tỉnh thì trái tim treo cao.
Phương xa, Mộc Tinh Tinh, Xích Mãng cũng thấy bầu trời liên tục biến đổi.
- Lam đại ca đã chiếm ưu thế? Mặc kệ thế nào hãy mau chạy tới!
Lúc trước màu lam bị màu đen ức chế, bây giờ rốt cuộc thấy sắc lam ức chế lại, lòng Mộc Tinh Tinh, Xích Mãng thầm nhẹ nhõm. Nhưng hai người vẫn rất lo, tình huống lúc trước quá nguy hiểm, đến bây giờ còn run. Mộc Tinh Tinh, Xích Mãng ra lệnh quân đoàn toàn là Cổ Duệ chi dân nhanh chóng đi tới.
Động Minh yếu tắc, Nghiêm Lôi hoàn toàn xử lý Cổ Duệ chi dân Lạc Thiên quân nhìn vệt đen phía xa, đó là mấy chục đội quân hắc ám Vu Nhai nói, từ xa chỉ thấy một lằn dài.
- Đáng sợ quá, thật sự rất dáng sợ. Đây thật sự là viện binh của Bắc Đẩu chúng ta sao? Có bọn họ thì sợ gì không giữ được Bắc Đẩu?
Lúc quân đoàn đi qua hù người Động Minh yếu tắc sợ muốn chết, đến bây giờ còn tim đập chân run.
Nhưng ngẫm lại đội này là đi cứu viện Bắc Đẩu hành tỉnh thì Nghiêm Lôi mừng rỡ như thấy ánh nắng tuyệt vời phái chân trời.
Nghiêm Lôi nhếch môi nói:
- Thật không hiểu Vu tiểu tử kiếm đâu ra kỵ đội kỳ lạ mà khủng bố như thế.
Một cao thủ đỉnh thiên binh sư Độc Cô gia khẽ thở dài:
- Ta chỉ muốn nói ánh mắt của Thanh Hải trưởng lão quá sắc bén.
Cao thủ đỉnh thiên binh sư Độc Cô gia lòng thầm sợ hãi, mới rồi quan sát người cưỡi trên ma thú hắc ám bay toàn là không có sức sống, giống như con rối. Nhiều con rối đỉnh thiên giai, rất khủng bố.
Triệu Hoán Thần Binh
Trong khi Vu Nhai dào dạt tự tin thì Lam Thương Tử khống chế cự long băng hệ xung phong, lực lượng thánh giai cửu đoạn khủng bố ngập trời đụng bay Hắc Ma Cự Thiên Hống, lực lượng vẫn cách biệt rất xa. Mũi tên sắc băng lam bắn ra, các múi tên nối tiếp nhau kèm theo uy lực cự long băng hệ bắn hướng Vu Nhai như các sao băng màu xanh.
- Mục tiêu của hắn là ta?
Mắt Vu Nhai chợt lóe nói:
- Hắc Ma, hết sức bảo vệ ta, tiếp tục xung phong liều chết, chúng ta đánh cận chiến.
Vu Nhai bình tĩnh không sợ, Vu Nhai và Hắc Ma Cự Thiên Hống tuyệt đối không có khả năng nhân ma hợp nhất, dù sử dụng binh linh câu thông với nó cũng không được, ra lệnh cưỡng ép cũng thua. Đấy là trạng thái kỳ diệu, cần người và thú tin tưởng lẫn nhau mới được.
Nếu không phải Hắc Ma Cự Thiên Hống bị khống chế thì nó rất muốn giết Vu Nhai ngay bây giờ, nói gì đến tin phục?
Nhưng Vu Nhai có thể khiến Hắc Ma Cự Thiên Hống hết sức bảo vệ hắn, che chở tầng tầng kín mít rồi đánh xáp lá cà. Khi Vu Nhai biến thân toái hồn rồng đa số nhờ vào đánh cận chiến, lúc hắn hóa thành rồng biết dùng ma pháp cự long nhưng đó không phải ma pháp của hắn, ngượng tay. Đánh xáp lá cà thích hơn. Muốn tấn công cự ly xa gặp vấn đề là Vu Nhai không rành ma pháp của Hắc Ma Cự Thiên Hống.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lam Thương Tử dung ợp lực lượng cự long băng hệ phát huy ra thực lực mạnh hơn gã, tuy không đến trình độ thánh giai cửu đoạn nhưng dư sức giết Vu Nhai, đó là nếu hắn không được che chở.
Lam Thương Tử thấy tình huống của Vu Nhai, lạnh lùng cười:
- Hừ! Thì ra ngươi là con ma thú hắc ám này chưa hoàn toàn quen thuộc, dùng đa số lực lượng bảo vệ ngươi? Thực lực của con ma thú này đang giảm mạnh, ngươi chết chắc.
Lần này gã sẽ không tính sai nữa, Lam Thương Tử tự tin sẽ thắng chắc.
Hắc Ma Cự Thiên Hống rất đồng ý lời của Lam Thương Tử, bi thương nghĩ: Chết, chết chắc rồi.
Hắc Ma Cự Thiên Hống có trí tuệ rất cao, đặc biệt là bản năng chiến đấu. Hắc Ma Cự Thiên Hống cảm thấy quyết định của Vu Nhai không khác gì chịu chết. Vốn đẳng cấp lực lượng của Hắc Ma Cự Thiên Hống đã yếu hơn cự long băng hệ, giờ nó dốc hết phần lớn sức mạnh bảo vệ Vu Nhai, không biết nên nói cái gì.
Nhưng Hắc Ma Cự Thiên Hống không thể cãi lời Vu Nhai, nó phải ngoan ngoãn làm theo.
Ấn phù cưỡng chế ma thú khiến Hắc Ma Cự Thiên Hống thậm chí nghe lời đi chết, không cách nào chống đối. Thứ của Cổ Ma tộc thật đáng sợ.
Vu Nhai cười khẩy nói:
- Vậy sao?
Keng một tiếng, Thí Thần Ma Nhẫn bông đổi thành cây thơng rực rỡ sắc vàng.
Cự long băng hệ hét to:
- Long Bi Minh! Cây thương của ngươi . . .
- Dùng toái hồn cự long luyện chế thành long thương, như thế nào? Không tệ đúng không?
Vu Nhai lạnh lùng cười:
- Nhưng lỗ tai nào của ngươi nghe long bi minh? Rõ ràng là thanh âm vui sướng.
Vu Nhai không nói bậy, sau khi mở gút, dù chỉ là toái hồn nhưng cũng rất vui.
- Nhân loại, đáng chết!
Cự long băng hệ cảm giác được trong long thương có điều lạ, nhưng bị luyện chế thành binh khí làm sao có thể vui sướng? Tuyệt đối là ảo giác.
- Lúc trước ngươi nói sẽ không giết ta sao bây giờ lại bảo là ta đáng chết? Cự long đều là loại nói không giữ lời sao?
- Grao!
Cự long băng hệ bị Vu Nhai nói cứng họng, lúc trước nó ba hoa chích chòe làm gì? Nuốt sống nhân loại bình thường này là được, giờ bị người ta tát mặt. Đường đường là cự long lại uất nghẹn đến tận đây.
Bất chấp, nhân loại này rất đáng chết, đáng chết, đáng chết!
Lam Thương Tử thấy Vu Nhai lấy long thương ra thì thầm nhủ không ổn. Quả nhiên cự long dưới thân Lam Thương Tử cuồng bạo, cảm giác nhân ma hợp nhất hầu như bị đánh tan. Dù sao thực lực của Lam Thương Tử yếu hơn tọa kỵ, sau khi dung hợp cự long băng hệ nắm quyền chủ đạo.
- Gia Lý Đốn, bình tĩnh, đừng xúc động.
Vu Nhai lai chỉ huy:
- Ngay lúc này! Hắc Ma, vòng qua góc bốn mươi tám độ, đụng mạnh vào cự long đi!
Hắc Ma Cự Thiên Hống làm theo, thân thể cồng kềnh đụng vào cự long băng hệ. Bùm một tiếng, Gia Lý Đốn lại bị đánh trúng điểm yếu và đánh bay.
- Gia Lý Đốn, đừng xúc động, đừng lọt vào bẫy của đối phương!
Đôi mắt băng lam của Lam Thương Tử bốc cháy lửa giận. Nhân loại này rất đáng chết, báo hại gã cứ bị yếu thế.
Lam Thương Tử thầm nghĩ:
- Nhưng ngươi đã quá coi thường trình độ dung hợp giữa ta và Gia Lý Đốn!
Không biết Lam Thương Tử sử dụng quỷ thuật gì mà trong phút chốc cự long băng hệ tỉnh táo lại, cự long và kỵ sĩ lần thứ hai dung hợp, mang theo lửa giận ngút trời phản kích. Hắc Ma Cự Thiên Hống rơi vào bị động.
Lam Thương Tử không ngừng điều khiển kỹ pháp cường đại của Lam Sương thần tộc phối hợp cùng cự long băng hệ, đánh Hắc Ma Cự Thiên Hống và Vu Nhai liên tục lùi.
Hắc Ma Cự Thiên Hống rất bực tức, cơ thể nó không ngừng thêm vết thương. Tại sao Hắc Ma Cự Thiên Hống dễ dàng bị thương? Bởi vì đa phần lực lượng bảo vệ nhân loại ngồi trên nó.
Lam Thương Tử cười khẩy nói:
- Hừ! Không giết ngươi được thì giết ma thú của ngươi trước!
Những người có thể nhìn thấy chiến trường trên không xem kinh tâm động phách. Người Cổ Duệ chi dân vững lòng, người Bắc Đẩu hành tỉnh thì trái tim treo cao.
Phương xa, Mộc Tinh Tinh, Xích Mãng cũng thấy bầu trời liên tục biến đổi.
- Lam đại ca đã chiếm ưu thế? Mặc kệ thế nào hãy mau chạy tới!
Lúc trước màu lam bị màu đen ức chế, bây giờ rốt cuộc thấy sắc lam ức chế lại, lòng Mộc Tinh Tinh, Xích Mãng thầm nhẹ nhõm. Nhưng hai người vẫn rất lo, tình huống lúc trước quá nguy hiểm, đến bây giờ còn run. Mộc Tinh Tinh, Xích Mãng ra lệnh quân đoàn toàn là Cổ Duệ chi dân nhanh chóng đi tới.
Động Minh yếu tắc, Nghiêm Lôi hoàn toàn xử lý Cổ Duệ chi dân Lạc Thiên quân nhìn vệt đen phía xa, đó là mấy chục đội quân hắc ám Vu Nhai nói, từ xa chỉ thấy một lằn dài.
- Đáng sợ quá, thật sự rất dáng sợ. Đây thật sự là viện binh của Bắc Đẩu chúng ta sao? Có bọn họ thì sợ gì không giữ được Bắc Đẩu?
Lúc quân đoàn đi qua hù người Động Minh yếu tắc sợ muốn chết, đến bây giờ còn tim đập chân run.
Nhưng ngẫm lại đội này là đi cứu viện Bắc Đẩu hành tỉnh thì Nghiêm Lôi mừng rỡ như thấy ánh nắng tuyệt vời phái chân trời.
Nghiêm Lôi nhếch môi nói:
- Thật không hiểu Vu tiểu tử kiếm đâu ra kỵ đội kỳ lạ mà khủng bố như thế.
Một cao thủ đỉnh thiên binh sư Độc Cô gia khẽ thở dài:
- Ta chỉ muốn nói ánh mắt của Thanh Hải trưởng lão quá sắc bén.
Cao thủ đỉnh thiên binh sư Độc Cô gia lòng thầm sợ hãi, mới rồi quan sát người cưỡi trên ma thú hắc ám bay toàn là không có sức sống, giống như con rối. Nhiều con rối đỉnh thiên giai, rất khủng bố.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 1171: Hắc Ma, làm thịt nó
10.0/10 từ 29 lượt.