Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1102: Người duy nhất biết bí mật
Bóng đen hình người nhìn Vu Nhai chằm chằm, nói:
- Tiểu tử, nữ nhân của ngươi bây giờ không chết, đợi sau này. Nhưng ngươi biết quá nhiều bí mật, phải chết. Chỉ trách ngươi có thể xóa sức mạnh hắc chú của ta, còn thân mật với công chúa. Giờ hãy chết đi!
- Hừ! Bây giờ không gian này đã tan vỡ, Thôn Thiên Nghịch Không thức!
Vu Nhai thở hắt ra. Đan Đạo Hùng đến, vậy là mọi người đều an toàn, Vu Nhai không cần e ngại gì nữa. Lúc này Vu Nhai quên sống chết, nếu Đan Đạo Hùng không đến thì Thôn Thiên kiếm sẽ rút sạch lực lượng chẳng biết hắn sẽ như thế nào. Chết so với người thân an toàn thì không đáng sợ chút nào.
Cảm giác vô lực là thứ buồn bực nhất, bực mình hơn cả chết. Vì vậy Vu Nhai không quan tâm sự sống chết.
Giờ thì tốt rồi, Đan Đạo Hùng đến, mọi người an toàn, bản thân hắn có sống hay chết thì sợ gì? Lúc này Vu Nhai nhìn thấu nhiều thứ, như trở lại kiếp trước vị chiến hữu kia chết trước mặt mình.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Thì ra có vài thứ quan trọng hơn mạng sống của mình.
Vu Nhai không chút do dự lại sử dụng Thôn Thiên Nghịch Không thức điên cuồng chém vào lão nhân đại quản sự đã bị trói chặt. Cơ thể Vu Nhai nứt toác, không chịu nổi áp lực khủng bố của Thôn Thiên Nghịch Không thức. Tuy Vu Nhai mới nuốt hồi khí đan nhưng cách thời gian quá ngắn.
Lúc truyền thừa Thôn Thiên kiếm linh có dặn Vu Nhai sử dụng cẩn thận, hắn đã dùng Thôn Thiên Nghịch Không thức mấy lần làm sao cẩn thận đây?
A, không gian đã tan vỡ, lão nhân đại quản sự không có cách nào ổn định không gian để làm Thôn Thiên Nghịch Không thức mất hiệu quả.
- Tiểu quỷ chết tiệt, a a a! Ngươi cho rằng như vậy là ta không giết ngươi được sao? Ta tuyệt đối sẽ không để ngươi tuyền ra bí mật Thần Duệ chi tộc, dù có tổn thương thần thể!
Vu Nhai đã tiêu hao huyền khí quá nhiều, dù lão nhân đại quản sự bị trói lại nhưng khó giết được lão. Uy lực của Thôn Thiên Nghịch Không thức nhỏ hơn nhiều, nhưng vẫn có tác dụng. Ít nhất lão nhân đại quản sự không thể bùng nổ lực lượng mạnh hơn trong thời gian ngắn, nên biết có phong ấn bóng đen hình người cũng không ích gì. Dù sao bóng đen hình người chỉ là một phần nhỏ sức mạnh của lão nhân đại quản sự, lúc trước Vu Nhai giam cầm nhưng lão vẫn dùng không gian bị phong tỏa định nhào hướng Thủy Tinh.
Bây giờ ít nhất lão nhân đại quản sự không thể giết Vu Nhai trước khi Đan Đạo Hùng phản ứng lại.
Thôn Thiên Nghịch Không thức không cách nào giết chết đối phương nhưng nó là bức tường bảo vệ Vu Nhai, khiến bóng đen hình người tạm thời không cách nào xuống tay được. Nhưng lão nhân đại quản sự lại tuyên bố có cách giết chết Vu Nhai, lão rất tự tin.
- Không gian chuyển di, tiểu tử, tới chỗ khác trước đi!
Khi Vu Nhai cảm giác sắp tàn đời thì lời của lão nhân đại quản sự làm hắn dấy lên hy vọng. Thì ra không phải lão nhân đại quản sự muốn giết Vu Nhai trực tiếp mà chuyển hắn đến nơi khác, chỗ này có Đan Đạo Hùng.
Chờ Đan Đạo Hùng phản ứng lại thì bóng đen hình người sẽ tiêu đời, lão nhân đại quản sự không thể giết Vu Nhai. Hắn sống nghĩa là tin tức Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh phản bội sẽ bị truyền ra, Hắc Nguyệt thần tộc trở thành tội nhân hậu duệ của thần.
Lão nhân đại quản sự hối hận, sớm biết có Đan Đạo Hùng thì lão không nên nghĩ cho cảm giác của công chúa Hắc Nguyệt, lão nên giết nhân loại này ngay.
Tiếc rằng lúc trước lão nhân đại quản sự thích khoe mẽ, hậu quả là bây giờ lão phải liều hao tổn thần thể, mượn lực lượng không gian bị phong tỏa chưa tan vỡ hoàn toàn gấp rút dời Vu Nhai đi nơi khác, đến chỗ Đan Đạo Hùng không tìm thấy.
Bóng đen hình người rống to với Đan Đạo Hùng sắp phản ứng lại:
- Con kiến cây gậy bên trên kia, ta hao tổn thần thể chuyển di thì ngươi đừng hòng truy tung được, tiểu tử này chết chắc rồi!
không gian bị phong tỏa bắt đầu vặn vẹo, khi Đan Đạo Hùng lao xuống bóng đen hình người đột ngột biến mất.
Thủy Tinh hét lên:
- Phụ thân!
Vu Nhai sắp bị mang đi!
- Chít!
Đan Đạo Hùng không hành động, Tiểu Hắc vọt tới trước, biến mất trong không gian bị phong tỏa.
Ngay khi Tiểu Hắc biến mất thì phía chân trời vang giọng nói của Lãnh Thu Dương:
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao chỗ này ra như vậy? Vu Nhai bị gì?
Một đội tọa kỵ bay nhanh chóng lao tới, cá các cao thủ được đám người Dạ Tình, Dạ a di thông báo từ Bắc Đẩu thành chạy đến đây.
Nếu Vu Nhai không bị truyền tống đi, trông thấy các cao thủ Bắc Đẩu thành chắc chắn sẽ chửi cha.
Các ngươi giống như mấy cảnh sát trong bộ phim ta xem kiếp trước, chờ các nhân vật chính đánh xong mới xuất hiện, chọn đúng lúc như vậy.
Thủy Tinh không tâm tình để ý đến các cao thủ Bắc Đẩu thành, nàng ngây ngốc nhìn không gian trống rỗng trước mặt.
Lúc này nơi không gian bị phong tỏa đã thành một cái hố to sau cuộc chiến, không còn gì.
Các dân chúng phát ra tiếng hét chói tai. Tại sao chỗ này bỗng có một cái hố to? Lúc trước chiến đấu là sao? Đám người choáng váng, hét chói tai chạy xa.
Dạ Tình ngây ngẩn, tuy nàng không rõ ràng tình hình cụ thể nhưng nàng biết Vu Nhai không đi ra.
Dạ a di, các cô nhi đứng cách xa Dạ Tình. Sau khi Tiểu Hắc cứu bọn họ ra thì Dạ Tình đưa Dạ a di và bọn nhỏ đến chỗ an toàn, nàng chờ bên ngoài không gian bị phong tỏa, thông báo Bắc Đẩu thành, nóng ruột nóng gan chờ đợi.
May mắn giữa đường Thủy Tinh chạy đến khiến Dạ Tình yên tâm hơn, nhưng không ngờ sự việc phát triển thành như vậy.
Thủy Tinh thẫn thờ nhìn cái hố to dưới đất, vụt ngoái đầu xem hướng Đan Đạo Hùng.
- Phụ thân?
Đan Đạo Hùng nói:
- Yên tâm, Tiểu Hắc đã đuổi theo, chỉ cần biết vị trí di chuyển là ta giết qua ngay.
Lời Đan Đạo Hùng nói làm mọi người gửi gắm hy vọng vào gã lòng chìm xuống đáy cốc. Thì ra Đan Đạo Hùng cũng không biết không gian chuyển dời đến đâu.
Đan Đạo Hùng tiếp tục bảo:
- Yên tâm, dù bây giờ ta không biết bọn họ là gì, tại sao có thể sử dụng kỹ năng khủng bố dịch chuyển không gian nhưng ta biết để làm như vậy sẽ tiêu hao rất lớn. Đối thủ có mạnh đến mấy cũng cách xa ngàn dặm, vị trí dịch chuyển sẽ không quá xa, chắc chắn còn trong phạm vi Bắc Đẩu hành tỉnh.
Thủy Tinh vẫn không yên tâm, sốt ruột nói:
- Nhưng mà . . . Nhưng dù là trong hành tỉnh thì chúng ta không thể tìm được Vu Nhai ngay, hắn sẽ bị nguy hiểm!
Đan Đạo Hùng cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử kia đã dặn các ngươi là phải tin tưởng, hắn sẽ không chết dễ dàng. Ngươi cũng thấy là mới rồi dù ta không xuất hiện thì hắn vẫn có thể bảo vệ ngươi an toàn. Tiểu tử đó có rất nhiều thủ đoạn, cứ yên tâm.
Nhưng Đan Đạo Hùng nói câu này cứng nhắc, đặc biệt là khi gã không giỏi an ủi người. Cuối cùng trước ánh mắt của nữ nhi, Đan Đạo Hùng gục đầu xuống.
Mặt Đan Đạo Hùng nghiêm nghị nói:
- Cao thủ kỳ dị đó bởi vì dịch chuyển không gian đã tổn thương thần thể gì đó tức là bị thương căn bản, không thể nào tiếp tục tiêu hao 'Thần thể'. Khả năng lớn nhất là nhốt Vu Nhai lại.
Triệu Hoán Thần Binh
- Tiểu tử, nữ nhân của ngươi bây giờ không chết, đợi sau này. Nhưng ngươi biết quá nhiều bí mật, phải chết. Chỉ trách ngươi có thể xóa sức mạnh hắc chú của ta, còn thân mật với công chúa. Giờ hãy chết đi!
- Hừ! Bây giờ không gian này đã tan vỡ, Thôn Thiên Nghịch Không thức!
Vu Nhai thở hắt ra. Đan Đạo Hùng đến, vậy là mọi người đều an toàn, Vu Nhai không cần e ngại gì nữa. Lúc này Vu Nhai quên sống chết, nếu Đan Đạo Hùng không đến thì Thôn Thiên kiếm sẽ rút sạch lực lượng chẳng biết hắn sẽ như thế nào. Chết so với người thân an toàn thì không đáng sợ chút nào.
Cảm giác vô lực là thứ buồn bực nhất, bực mình hơn cả chết. Vì vậy Vu Nhai không quan tâm sự sống chết.
Giờ thì tốt rồi, Đan Đạo Hùng đến, mọi người an toàn, bản thân hắn có sống hay chết thì sợ gì? Lúc này Vu Nhai nhìn thấu nhiều thứ, như trở lại kiếp trước vị chiến hữu kia chết trước mặt mình.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Thì ra có vài thứ quan trọng hơn mạng sống của mình.
Vu Nhai không chút do dự lại sử dụng Thôn Thiên Nghịch Không thức điên cuồng chém vào lão nhân đại quản sự đã bị trói chặt. Cơ thể Vu Nhai nứt toác, không chịu nổi áp lực khủng bố của Thôn Thiên Nghịch Không thức. Tuy Vu Nhai mới nuốt hồi khí đan nhưng cách thời gian quá ngắn.
Lúc truyền thừa Thôn Thiên kiếm linh có dặn Vu Nhai sử dụng cẩn thận, hắn đã dùng Thôn Thiên Nghịch Không thức mấy lần làm sao cẩn thận đây?
A, không gian đã tan vỡ, lão nhân đại quản sự không có cách nào ổn định không gian để làm Thôn Thiên Nghịch Không thức mất hiệu quả.
- Tiểu quỷ chết tiệt, a a a! Ngươi cho rằng như vậy là ta không giết ngươi được sao? Ta tuyệt đối sẽ không để ngươi tuyền ra bí mật Thần Duệ chi tộc, dù có tổn thương thần thể!
Vu Nhai đã tiêu hao huyền khí quá nhiều, dù lão nhân đại quản sự bị trói lại nhưng khó giết được lão. Uy lực của Thôn Thiên Nghịch Không thức nhỏ hơn nhiều, nhưng vẫn có tác dụng. Ít nhất lão nhân đại quản sự không thể bùng nổ lực lượng mạnh hơn trong thời gian ngắn, nên biết có phong ấn bóng đen hình người cũng không ích gì. Dù sao bóng đen hình người chỉ là một phần nhỏ sức mạnh của lão nhân đại quản sự, lúc trước Vu Nhai giam cầm nhưng lão vẫn dùng không gian bị phong tỏa định nhào hướng Thủy Tinh.
Bây giờ ít nhất lão nhân đại quản sự không thể giết Vu Nhai trước khi Đan Đạo Hùng phản ứng lại.
Thôn Thiên Nghịch Không thức không cách nào giết chết đối phương nhưng nó là bức tường bảo vệ Vu Nhai, khiến bóng đen hình người tạm thời không cách nào xuống tay được. Nhưng lão nhân đại quản sự lại tuyên bố có cách giết chết Vu Nhai, lão rất tự tin.
- Không gian chuyển di, tiểu tử, tới chỗ khác trước đi!
Khi Vu Nhai cảm giác sắp tàn đời thì lời của lão nhân đại quản sự làm hắn dấy lên hy vọng. Thì ra không phải lão nhân đại quản sự muốn giết Vu Nhai trực tiếp mà chuyển hắn đến nơi khác, chỗ này có Đan Đạo Hùng.
Chờ Đan Đạo Hùng phản ứng lại thì bóng đen hình người sẽ tiêu đời, lão nhân đại quản sự không thể giết Vu Nhai. Hắn sống nghĩa là tin tức Vệ gia Thuẫn Lĩnh hành tỉnh phản bội sẽ bị truyền ra, Hắc Nguyệt thần tộc trở thành tội nhân hậu duệ của thần.
Lão nhân đại quản sự hối hận, sớm biết có Đan Đạo Hùng thì lão không nên nghĩ cho cảm giác của công chúa Hắc Nguyệt, lão nên giết nhân loại này ngay.
Tiếc rằng lúc trước lão nhân đại quản sự thích khoe mẽ, hậu quả là bây giờ lão phải liều hao tổn thần thể, mượn lực lượng không gian bị phong tỏa chưa tan vỡ hoàn toàn gấp rút dời Vu Nhai đi nơi khác, đến chỗ Đan Đạo Hùng không tìm thấy.
Bóng đen hình người rống to với Đan Đạo Hùng sắp phản ứng lại:
- Con kiến cây gậy bên trên kia, ta hao tổn thần thể chuyển di thì ngươi đừng hòng truy tung được, tiểu tử này chết chắc rồi!
không gian bị phong tỏa bắt đầu vặn vẹo, khi Đan Đạo Hùng lao xuống bóng đen hình người đột ngột biến mất.
Thủy Tinh hét lên:
- Phụ thân!
Vu Nhai sắp bị mang đi!
- Chít!
Đan Đạo Hùng không hành động, Tiểu Hắc vọt tới trước, biến mất trong không gian bị phong tỏa.
Ngay khi Tiểu Hắc biến mất thì phía chân trời vang giọng nói của Lãnh Thu Dương:
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao chỗ này ra như vậy? Vu Nhai bị gì?
Một đội tọa kỵ bay nhanh chóng lao tới, cá các cao thủ được đám người Dạ Tình, Dạ a di thông báo từ Bắc Đẩu thành chạy đến đây.
Nếu Vu Nhai không bị truyền tống đi, trông thấy các cao thủ Bắc Đẩu thành chắc chắn sẽ chửi cha.
Các ngươi giống như mấy cảnh sát trong bộ phim ta xem kiếp trước, chờ các nhân vật chính đánh xong mới xuất hiện, chọn đúng lúc như vậy.
Thủy Tinh không tâm tình để ý đến các cao thủ Bắc Đẩu thành, nàng ngây ngốc nhìn không gian trống rỗng trước mặt.
Lúc này nơi không gian bị phong tỏa đã thành một cái hố to sau cuộc chiến, không còn gì.
Các dân chúng phát ra tiếng hét chói tai. Tại sao chỗ này bỗng có một cái hố to? Lúc trước chiến đấu là sao? Đám người choáng váng, hét chói tai chạy xa.
Dạ Tình ngây ngẩn, tuy nàng không rõ ràng tình hình cụ thể nhưng nàng biết Vu Nhai không đi ra.
Dạ a di, các cô nhi đứng cách xa Dạ Tình. Sau khi Tiểu Hắc cứu bọn họ ra thì Dạ Tình đưa Dạ a di và bọn nhỏ đến chỗ an toàn, nàng chờ bên ngoài không gian bị phong tỏa, thông báo Bắc Đẩu thành, nóng ruột nóng gan chờ đợi.
May mắn giữa đường Thủy Tinh chạy đến khiến Dạ Tình yên tâm hơn, nhưng không ngờ sự việc phát triển thành như vậy.
Thủy Tinh thẫn thờ nhìn cái hố to dưới đất, vụt ngoái đầu xem hướng Đan Đạo Hùng.
- Phụ thân?
Đan Đạo Hùng nói:
- Yên tâm, Tiểu Hắc đã đuổi theo, chỉ cần biết vị trí di chuyển là ta giết qua ngay.
Lời Đan Đạo Hùng nói làm mọi người gửi gắm hy vọng vào gã lòng chìm xuống đáy cốc. Thì ra Đan Đạo Hùng cũng không biết không gian chuyển dời đến đâu.
Đan Đạo Hùng tiếp tục bảo:
- Yên tâm, dù bây giờ ta không biết bọn họ là gì, tại sao có thể sử dụng kỹ năng khủng bố dịch chuyển không gian nhưng ta biết để làm như vậy sẽ tiêu hao rất lớn. Đối thủ có mạnh đến mấy cũng cách xa ngàn dặm, vị trí dịch chuyển sẽ không quá xa, chắc chắn còn trong phạm vi Bắc Đẩu hành tỉnh.
Thủy Tinh vẫn không yên tâm, sốt ruột nói:
- Nhưng mà . . . Nhưng dù là trong hành tỉnh thì chúng ta không thể tìm được Vu Nhai ngay, hắn sẽ bị nguy hiểm!
Đan Đạo Hùng cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử kia đã dặn các ngươi là phải tin tưởng, hắn sẽ không chết dễ dàng. Ngươi cũng thấy là mới rồi dù ta không xuất hiện thì hắn vẫn có thể bảo vệ ngươi an toàn. Tiểu tử đó có rất nhiều thủ đoạn, cứ yên tâm.
Nhưng Đan Đạo Hùng nói câu này cứng nhắc, đặc biệt là khi gã không giỏi an ủi người. Cuối cùng trước ánh mắt của nữ nhi, Đan Đạo Hùng gục đầu xuống.
Mặt Đan Đạo Hùng nghiêm nghị nói:
- Cao thủ kỳ dị đó bởi vì dịch chuyển không gian đã tổn thương thần thể gì đó tức là bị thương căn bản, không thể nào tiếp tục tiêu hao 'Thần thể'. Khả năng lớn nhất là nhốt Vu Nhai lại.
Triệu Hoán Thần Binh
Đánh giá:
Truyện Triệu Hoán Thần Binh
Story
Chương 1102: Người duy nhất biết bí mật
10.0/10 từ 29 lượt.