Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Chương 206
PHIÊN NGOẠI – TIỆC TRÀ CỦA NHÓM BÁNH KEM NHỎ
“Đợi đã, ngươi nói… con ư?”
Dị năng giả Moose bàng hoàng đến choáng váng.
Vì đây là giao tiếp giữa các thể tinh thần nên không tồn tại rào cản ngôn ngữ hay sự hiểu nhầm.
Do đó, Dị năng giả Moose chắc chắn rằng, từ ‘con’ mà Thân vương nói không phải chỉ động vật nhỏ hay thú cưng, mà là đứa con của hắn và Aks.
Hắn, cùng với Aks… có con???
Dị năng giả Moose đơ người.
Đối diện anh ta là Thân vương, có ngoại hình và vóc dáng rất giống anh ta, dù để tóc dài và đẹp đến mức khó phân biệt nam nữ nhưng tuyệt đối không phải nữ giới.
Chẳng lẽ là Aks….
Dị năng giả Moose tưởng tượng không nổi cảnh Aks thay đổi giới tính và mang thai.
“Chuyện này có gì mà kỳ lạ chứ?” Thân vương không hiểu, hỏi ngược lại:
“Chẳng lẽ các ngươi không có con sao?”
Hoàng phi cũng không giấu vẻ ngạc nhiên, nói:
“Ta và bệ hạ có một đứa con, tên là Ái Mộ.”
“Ái Mộ…. quả nhiên là cái tên Aks sẽ đặt.” Thân vương cười.
Quái xúc tu nhỏ cũng giơ xúc tu lên: “Chúng ta có cả một ổ con!”
“Một ổ? Đây là cách dùng từ gì kỳ cục vậy?”
Những tộc như Trùng tộc hay Thiên Già, nơi việc sinh sản khó khăn, đều tỏ ra khó hiểu.
“Không phải đều tính theo ổ sao? Đếm từng cái phiền lắm.”
Quái xúc tu, với khả năng sinh sản hàng đầu vũ trụ, hờ hững nói.
“Nhưng ổ đầu tiên của chúng ta có ít thôi, chỉ có sáu quả trứng.”
Quái xúc tu nhỏ không muốn cơ thể của Aks bị chiếm hết chỗ bởi trứng.
Bởi Aks là của cậu ta.
Mọi thứ của Aks đều là của cậu ta.
Vậy nên, sau khi Aks sinh ổ trứng đầu tiên, Quái xúc tu nhỏ đã ngừng sinh sản suốt 20 năm.
Đối với một quái xúc tu trưởng thành, đặc biệt khi nguồn thức ăn dồi dào, việc này cực kỳ hiếm.
Điều này chứng tỏ sự chiếm hữu của quái xúc tu với cá thể mang thai vượt qua cả bản năng sinh sản của nó.
“Chỉ có….”
“Sáu quả trứng…”
Lần này, không chỉ Dị năng giả Moose, mà cả Thân vương và Hoàng phi đều kinh ngạc đến mức thốt lên.
Với khả năng sinh sản của Trùng tộc và Thiên Già, dù yêu thương Aks cả đời, họ cũng chưa chắc có được nhiều con như vậy.
Tại sao họ lại có con?
Và còn cả một ổ sáu đứa? Đây là thứ con người có thể làm ra sao?
À đúng rồi, rõ ràng họ không phải con người.
Dị năng giả Moose quyết định bỏ qua những giống loài phi nhân loại này, nhìn về phía người duy nhất trông có vẻ bình thường – một người đàn ông giống như Hoàng đế thời phong kiến cổ đại, hy vọng tìm được sự đồng cảm.
“Khụ, trẫm và Ảnh Nhất thành hôn được mười năm, có hai đứa con.”
Hoàng đế nói, rồi hỏi lại:
“Chẳng lẽ các ngươi không có quả mang thai sao?”
“Quả mang thai? Đó lại là cái gì nữa?!”
Dị năng giả Moose nghĩ rằng thế giới của mình đã đủ kỳ quái lắm rồi.
Dù gì thì nơi đó cũng có tận thế, tang thi và dị năng.
Ai ngờ các thế giới khác của chính anh ta, nơi này còn hoang đường hơn nơi khác.
Ngay cả vương triều phong kiến nhìn có vẻ bình thường nhất cũng có thứ kỳ dị như ‘quả mang thai’.
Dị năng giả Moose bàng hoàng nhìn sang Tang thi nhỏ đang gặm thịt khô bên cạnh.
Thật không ngờ, có một ngày, đồng minh duy nhất còn lại của anh ta lại chỉ là một con tang thi.
“Grừ?”
Tang thi nhỏ ngơ ngác.
Cậu ta tiếp tục gặm thịt khô.
Thân vương nhạy bén bắt được từ khóa trong lời Hoàng đế:
__Thành hôn mười năm.
“Các ngươi ở bên nhau lâu như vậy? Tình cảm không phai nhạt sao?” Thân vương thăm dò.
“Sao lại phai nhạt được?”
Nhớ đến dáng vẻ dính lấy mình của Ảnh Nhất trong tẩm cung, Hoàng đế không nhịn được cười.
Nhưng hắn ta vẫn nghiêm túc trả lời:
“Sau khi trở thành Hoàng hậu của trẫm, Ảnh Nhất càng chú ý lời ăn tiếng nói, ra ngoài rất có phong thái mẫu nghi, nhưng ở riêng thì… luôn dính lấy trẫm.”
Thân vương: Ghen tị quá.
Hắn cắn vài miếng bánh kem chanh trên bàn, càng ăn càng chua, đến mức cả tin tức tố của hắn cũng sắp mang mùi chanh.
Không ăn nữa!
Thân vương cắm dĩa bạc vào bánh, cuối cùng không nhịn được hỏi:
“Vậy các ngươi không có lúc nào mà…. Aks không còn nhiệt tình sao?”
“….”
Họ không nỡ đả kích bản thân ở thế giới của Trùng tộc này, người thì che miệng ho khan, người nhấp trà hoa, người cúi đầu ăn điểm tâm.
Chỉ có Quái xúc tu nhỏ là chẳng biết nhìn sắc mặt.
“Aks lúc nào cũng nhiệt tình lắm, vì ta là món thạch nhỏ ngon nhất thế giới mà.”
Cơ thể quái xúc tu nhỏ ửng lên sắc hồng, khẽ đung đưa, vừa xấu hổ vừa tự hào.
“……..”
Thân vương không cảm xúc đáp: “Mang lên một phần thạch.”
Một phần thạch giống hệt Quái xúc tu nhỏ, chỉ nhỏ xíu hơn, xuất hiện trước mặt Thân vương.
Hắn cầm thìa lên, lạnh lùng múc một miếng lớn từ đỉnh miếng thạch.
“A….”
Quái xúc tu nhỏ giơ xúc tu lên che đầu mình.
Bản thân ở đây thật hung dữ.
Sợ quá, muốn trốn vào túi thai của Aks mới thấy an tâm.
Hoàng phi không đành lòng nhìn Quái xúc tu nhỏ bị dọa, cũng không muốn thấy Thân vương cứ mãi tự làm khó mình.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ngươi có thể kể rõ cho chúng ta nghe không?”
Hoàng phi nhìn Thân vương với ánh mắt dịu dàng nhưng vững chãi, giọng nói mềm mại mà tràn đầy sức mạnh.
“Chúng ta đều là ngươi, ngươi có thể tin tưởng chúng ta.”
Thân vương im lặng một lúc.
Hắn biết, mọi sự che giấu của mình trước ‘chính mình’ đều vô ích.
Chỉ có mình mới hiểu bản thân nhất.
Dù tính cách có chút khác biệt vì trải nghiệm khác nhau, nhưng bản chất sâu thẳm vẫn giống nhau.
“Được rồi….”
Thân vương thở dài, lựa chọn bộc bạch.
“Aks ngày càng lạnh nhạt với ta, mất đi nhiệt tình.”
Mấy Moose liếc nhìn nhau, trong mắt ai cũng đầy vẻ ngạc nhiên.
“Chuyện này thật khó tin….”
Hoàng phi nói ra suy nghĩ của mọi người.
“Chuyện đó bắt đầu từ khi nào?” Hoàng phi cầm một tách trà hoa đặt trước mặt Thân vương, tiện tay đổi đĩa thạch đi.
Thân vương hồi tưởng:
“Tối hôm ấy, ta chuẩn bị một màn pháo hoa lớn cho Aks, tổ chức tiệc tối tại phủ Thân vương, mời nhiều bạn bè đồng nghiệp của Aks trong quân đội cùng một số quý tộc đến góp mặt.”
“Nghe không có vấn đề gì cả.” Hoàng đế nhận xét.
Ở Mộ Triều, mỗi dịp lễ lớn đều tổ chức yến tiệc và lễ hội trong cung.
Sinh nhật Hoàng đế thì khỏi phải nói, sinh nhật Hoàng hậu và Hoàng thái nữ cũng là ngày rất được coi trọng.
Dù không tổ chức linh đình nhưng cũng không thiếu phần lễ nghi và chúc mừng.
Tuy nhiên, kỷ niệm ngày cưới thì Hoàng đế không để các quan viên tham gia, chỉ cùng người thân dùng bữa, ngắm trăng.
Sau khi cho bọn trẻ lui, hắn và Ảnh Nhất sẽ có thời gian riêng tư để thưởng thức cái đuôi mới vừa đeo.
Thân vương tiếp tục:
“Ta và Aks cùng nhảy một điệu mở màn, sau đó ta dành cho Aks không gian riêng để tụ họp cùng bạn bè.”
Hoàng phi gật đầu, cảm thấy sắp xếp như vậy rất hợp lý.
Thiên Già Hoàng khi tổ chức yến tiệc trong cung cũng thường để cậu ta có không gian riêng với các bạn bè giống đực.
Có lẽ ở Trùng tộc cũng vậy.
“Sau đó, có một trùng cái mời ta khiêu vũ. Aks rõ ràng đang trò chuyện với bạn bè không xa, vậy mà không đi đến, thậm chí còn quay lưng lại, cố tình không nhìn ta!”
Moose càng nói càng giận.
Nhưng điều quá đáng nhất, hắn vẫn chưa kể.
Sau khi hắn trừng mắt nhìn bóng lưng Aks mấy lần, Aks lại rời đi.
Rời khỏi yến tiệc ngay lập tức! Bỏ mặc hắn!
“Thật quá đáng!”
Quái xúc tu nhỏ phẫn nộ vung xúc tu, lần đầu cùng phe với Thân vương.
Nếu Aks bỏ rơi cậu ta, chắc chắn cậu ta sẽ tức giận vô cùng.
Tức đến mức bùng nổ.
Và sẽ rất khó dỗ dành.
Thân vương cảm động nhìn Quái xúc tu nhỏ, hiếm khi thấy đối phương dễ mến hơn chút.
Rồi nghe Quái xúc tu nhỏ vung xúc tu hùng hồn tuyên bố:
“Trói anh ấy lại! Làm cạn kiệt anh ấy! Bắt anh ấy mang cả bụng trứng! Phải ngậm xúc tu của ta! Trước khi đẻ xong không được nhả ra! Cũng không được rời xa ta!”
Thân vương: “…..”
Hắn không nên đồng cảm với sinh vật tà ác như thế này.
Dù Trùng tộc, Thiên Già hay quái xúc tu đều là phản diện của vũ trụ nhưng mức độ tà ác lại không giống nhau.
Mà quái xúc tu, hiển nhiên đứng đầu trong bảng xếp hạng tà ác.
Dị năng giả Moose bịt tai, vẻ mặt đầy mâu thuẫn.
Đây có phải thứ anh ta nên nghe không?
Cảm giác bị ô nhiễm tinh thần.
Hoàng đế Moose cũng xoa trán, che mặt, biểu cảm chẳng khác nào lúc nghe Ảnh Nhất nói muốn làm bàn, ghế, gươm, chó, hay… vật chứa của hắn ta.
Chỉ có Tang thi nhỏ là cổ vũ nhiệt tình:
Cắn anh ấy! Ăn anh ấy! Bám lên người anh ấy! Xé nát anh ấy! Cắn anh ấy đến sưng to!
Hai sinh vật không não hợp tác ăn ý, bắt đầu thảo luận về cách nào để bắt giữ cá thể mang thai hoặc ăn thức ăn của mình.
Hoàng phi đau đầu xoa trán.
Cậu ta đưa cho Tang thi nhỏ túi thịt khô, đưa Quái xúc tu nhỏ một chiếc lọ thủy tinh, bảo bọn họ chơi ở một bên.
Rồi trấn tĩnh lại, nói với Thân vương:
“Tiếp tục bàn luận chuyện lúc nãy đi. Aks bỏ ngươi lại với những trùng cái khác, chuyện này không bình thường.”
Chỉ cần có giống cái nào đứng cạnh cậu ta, Thiên Già Hoàng đã bốc mùi ghen tuông, huống chi là để cậu ta nhảy cùng giống cái khác.
Nếu cậu ta thật sự khiêu vũ với kẻ khác, luồng khí lạnh và cơn ghen của Thiên Già Hoàng đủ sức làm sập cả yến tiệc.
Áp lực từ hắn sẽ khiến những giống cái có mặt run chân, quỳ gục.
Hoàng phi chợt nhận ra điều gì đó.
Thiên Già và Trùng tộc không giống nhau.
Dù hiện tại Đế quốc Thiên Già đang dần thay đổi nhưng trong quan niệm chung, giống đực vẫn là tài sản của giống cái.
Ở Thiên Già, giống cái có thể thoải mái thể hiện sự chiếm hữu đối với giống đực.
Đặc biệt, giống cái tầng lớp thượng lưu đã quen với việc độc chiếm giống đực.
Nếu có kẻ dám nhòm ngó giống đực đã có thư chủ thì phải sẵn sàng lên võ đài quyết đấu.
Phải lên võ đài thay vì xông vào đánh đấm tại chỗ, đây là kết quả của việc nỗ lực kiềm chế từ luật pháp Đế quốc.
Nhưng ở Trùng tộc, tình huống này không thể xảy ra.
Trùng cái Trùng tộc đã quen với việc chia sẻ trùng đực với những trùng cái khác.
Cũng như những giống cái tầng lớp dưới ở Thiên Già, dù muốn hay không muốn, vẫn phải hợp sức để nuôi một giống đực.
Điểm khác biệt là, ngay cả những giống cái tầng lớp dưới ở Thiên Già vẫn có quyền quyết định rất lớn với giống đực của mình.
Dù phải cùng nuôi, cùng chia sẻ, nhưng lựa chọn ai cùng nuôi giống đực vẫn nằm trong tay giống cái.
Cái này càng giống như chọn những giống cái phù hợp với nhau.
Tất nhiên, vì hòa thuận gia đình, nhóm giống cái cũng sẽ hỏi ý kiến của giống đực.
Miễn là giống đực không phản đối quá gay gắt, đề xuất sẽ được thông qua.
Còn ở Trùng tộc, quyền quyết định thuộc về trùng đực.
Có lẽ, trùng cái có địa vị cao có thể gợi ý cho trùng đực để một trùng cái mình xem trọng gia nhập gia đình.
Nhưng người quyết định cuối cùng vẫn là trùng đực.
Hoàng phi chưa từng sống ở Trùng tộc.
Nhưng với tư cách người ngoài cuộc, đặc biệt là của một giống loài vừa tương đồng vừa đối lập, cậu ta lại nhìn nhận điều này rất rõ.
“Có lẽ, thư quân của ngươi không phải không muốn đứng cạnh ngươi, tuyên bố chủ quyền trước những trùng cái khác, mà là… không thể.”
________________________________________________________________________________
o()o
Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Đánh giá:
Truyện Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Story
Chương 206
10.0/10 từ 13 lượt.
