Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Chương 189
PHIÊN NGOẠI – BÁNH KEM NHỎ CHẠY TRỐN
Tình trạng tinh thần của Thiên Già Hoàng tệ hơn nhiều so với những gì Moose nghĩ.
Thiên Già Hoàng lại có thể duy trì vẻ bình thường bề ngoài, dù tinh thần lĩnh vực đã bị tổn thương nghiêm trọng như vậy.
Hơn nữa, hắn vẫn có thể ra trận, dễ dàng nghiền nát Nhị hoàng tử cấp S của Trùng tộc.
Khả năng của hắn thực sự khiến Moose ngạc nhiên.
Nếu không phải Thiên Già Hoàng đưa ra quyết định ‘cấp quyền tự do hôn nhân cho giống đực’ – một quyết định hoàn toàn trái ngược với hình tượng của Thiên Già Hoàng.
Moose có lẽ đã không phát hiện ra vấn đề tinh thần của Thiên Già Hoàng.
Moose phát tán tinh thần lực, tỉ mỉ tiến hành việc chải vuốt tinh thần cho Thiên Già Hoàng, từ ngoài vào trong.
Mặc dù Thiên Già Hoàng có cấp bậc cao hơn cậu và tình trạng tinh thần vô cùng tồi tệ nhưng việc chải vuốt lại dễ dàng hơn Moose tưởng tượng.
Thiên Già Hoàng không hề chống lại tinh thần lực của cậu, mà ngược lại, vô hạn bao dung cho cậu.
Giống như một con quái thú vũ trụ nằm xuống trước mặt cậu, lộ bụng ra, mặc cho cậu mày mò, tùy ý nhào nặn.
Đây là tình huống mà Moose chưa bao giờ gặp phải trong bất kỳ lĩnh vực tinh thần nào của những quân thư.
Những quân thư đó mặc dù sẽ mở rộng lĩnh vực tinh thần cho cậu nhưng tuyệt đối không bao giờ bao dung không giới hạn như vậy.
Đôi khi, họ thậm chí muốn nuốt chửng cậu, muốn giữ cậu lại mãi mãi.
Nhưng Thiên Già Hoàng lại giao cho cậu toàn quyền kiểm soát.
Khó hay dễ khi chải vuốt tinh thần có liên quan mật thiết đến mức độ tin tưởng giữa hai bên.
Có tình huống này, chứng tỏ Thiên Già Hoàng rất tin tưởng cậu.
Tin tưởng đến mức sẵn sàng giao tính mạng cho cậu.
Điều này thật kỳ lạ.
Có lúc, Moose thậm chí hoài nghi tất cả những kiến thức và kinh nghiệm mà mình tích lũy trong bao năm qua đều là giả.
Thiên Già Hoàng làm sao có thể tin tưởng cậu hoàn toàn?
Cậu từng ám sát Thiên Già Hoàng.
Cậu còn từng trốn khỏi hoàng cung, trốn khỏi Thiên Già.
Đó đối với Thiên Già Hoàng là một sự phản bội.
Thế mà tinh thần lĩnh vực của Thiên Già Hoàng lại nói với cậu rằng, hắn hoàn toàn tin tưởng cậu, tin tưởng vào một giống đực đã phản bội hắn nhiều lần.
Làn sóng nhiệt nhẹ nhàng lan tỏa lên tai.
Thiên Già Hoàng còn đang ngậm lấy tai của cậu.
Dù không cắn nhưng không chịu buông ra.
Những chiếc răng cứng đột ngột rơi vào chiếc khuyên tai của cậu.
Thiên Già Hoàng thật sự thích trang sức quý giá như vậy sao?
Moose bỗng nảy sinh một nghi vấn trong đầu.
Suy nghĩ kỹ lại, Thiên Già Hoàng đã từng tặng cậu rất nhiều đồ trang sức.
Nhưng ngoài chiếc vòng cổ bắt buộc giống đực phải đeo, những thứ khác cậu ít khi đeo, huống chi là mang lên giường.
Cậu chưa bao giờ nhận ra Thiên Già Hoàng lại có sở thích như vậy.
Cũng giống như cậu chưa nhận ra sự tin tưởng mà Thiên Già Hoàng dành cho mình.
Hình ảnh của Thiên Già Hoàng trong đầu cậu, một lần nữa hòa lẫn với hình ảnh của trung tướng trong ký ức.
Dần dần hòa nhập.
Những điều ban đầu cứng nhắc cũng vì sự hòa nhập mà biến mất.
Chắc chắn Trung tướng sẽ tin tưởng cậu, vì họ đã có nhiều năm ở trong quân đội.
Chỉ vậy thôi.
Dù cho thân phận thay đổi, thái độ của ‘Trung tướng’ đối với cậu cũng không nên thay đổi quá nhanh như vậy.
Chỉ là, sự tin tưởng của Thiên Già Hoàng đối với cậu ẩn giấu dưới bóng hoàng quyền uy nghi, khiến cậu không thể nhận ra.
Thiên Già Hoàng tin tưởng cậu, nhưng không yêu cậu.
Moose không khỏi suy nghĩ, không biết mình trong lòng Thiên Già Hoàng là như thế nào?
Chiến hữu???
Hay là một người bạn đời không có tình cảm nhưng sẽ cùng nhau trải qua những năm tháng còn lại?
Vậy thì…. Thiên Già Hoàng thực sự có vẻ rộng lượng một cách bất ngờ.
Dù đã trải qua nhiều lần phản bội của cậu, Thiên Già Hoàng vẫn sẵn sàng tiếp nhận cậu lần nữa.
Lòng nhân từ và khoan dung của Hoàng đế.
Moose gạt bỏ những cảm xúc lạ lùng trong lòng, chăm chỉ làm công việc chải vuốt tinh thần.
Chỉ có điều, Thiên Già Hoàng đang phát tán tin tức tố, rơi vào trạng thái khao khát giống đực nhất.
Điều này cũng làm cho trong lĩnh vực tinh thần xuất hiện nhiều hình ảnh kỷ niệm thân mật với cậu.
Điều này khiến Moose cảm thấy có chút xấu hổ.
Khó có thể hoàn toàn tập trung tinh thần.
Điều duy nhất may mắn là, trong các hình ảnh kỷ niệm, tất cả đều là về Thiên Già Hoàng và cậu.
Nếu có xuất hiện kỷ niệm với những giống đực khác.
Moose chắc chắn không thể chịu đựng nổi.
Bất chợt, Moose nhìn thấy một hình ảnh kỷ niệm rất lạ.
Đó là Thiên Già Hoàng ngồi trong phi thuyền, cau mày nhìn nội dung trên màn hình ảo.
Với thái độ nghiêm túc như nghiên cứu tài liệu hay xử lý công vụ, hắn đang học về… sự thân mật giữa giống đực và giống cái cùng với sự thức tỉnh sinh lý.
Moose bị nội dung hiển thị trên màn hình ảo làm choáng váng.
Thiên Già Hoàng lại xem những thứ này sao?
Điều này hoàn toàn không phù hợp với hình tượng lạnh lùng và nghiêm khắc của Thiên Già Hoàng.
Mặc dù chính cậu đã cùng Thiên Già Hoàng có vô số lần thân mật.
Thậm chí những tiếp xúc gần gũi nhất cũng từng có.
Thực tế, Thiên Già Hoàng hiện tại đang phát tán tin tức tố, cơ thể đang tràn ngập mùi hương.
Nhưng vẫn rất khó để kết nối những thứ mang nghĩa tình yêu với Thiên Già Hoàng.
Có lẽ vì ảnh hưởng từ suy nghĩ của Thiên Già Hoàng, nội dung trong kỷ niệm thay đổi rất nhanh.
Một khoảnh khắc còn là đang trong phi thuyền xem tài liệu.
Khoảnh khắc tiếp theo đã ở trong một căn phòng tối tăm và kín mít.
Thiên Già Hoàng cúi người, áp xuống thân thể của giống đực, tay chạm nhẹ lên nửa khuôn mặt dưới chiếc bịt mắt.
Đây là cảnh tượng mà Moose chưa từng thấy trong trí nhớ của mình.
Cậu không muốn nhìn thấy Thiên Già Hoàng thân mật với giống đực khác, vội vã muốn thoát ra.
Nhưng đột nhiên cậu nhìn thấy chính mình.
Khả năng nhìn của giống đực trong bóng tối không thể so sánh với giống cái nhưng đây là kỷ niệm của Thiên Già Hoàng, những gì cậu nhìn thấy đều là những hình ảnh mà Thiên Già Hoàng đã thấy và xử lý qua bộ não.
Vì thế, dù căn phòng tối mịt, Moose vẫn có thể nhìn rõ khuôn mặt của giống đực trong hình ảnh đó… là khuôn mặt của cậu.
Mái tóc ánh bạch kim dài xõa trên giường, như ánh trăng chiếu xuống.
Gương mặt trắng trẻo tinh xảo, mắt bị bịt kín bằng chiếc bịt mắt màu đen không thể nhìn thấy.
Đôi môi với hình dáng hoàn hảo khép chặt, thậm chí tạo ra một sắc màu tươi tắn.
Những cơn thở nhẹ làm cơ thể hơi run rẩy, vô cùng yếu đuối, xinh đẹp, khiến Thiên Già Hoàng cảm thấy thương tiếc.
Moose: “………”
Đây rõ ràng là hình ảnh đã qua xử lý trong bộ não của Thiên Già Hoàng.
Trong mắt Thiên Già Hoàng, cậu giống như được áp dụng bộ lọc.
Nhưng, tại sao Thiên Già Hoàng lại có những kỷ niệm về sự thức tỉnh sinh lý của cậu?
Chẳng lẽ, giống cái Thiên Già…..?
Trong kỷ niệm, Thiên Già Hoàng bế cậu lên, hai tay ôm chặt lấy cậu, ép khuôn mặt cậu vào c*p ng*c đầy đặn.
Moose như bị đông cứng.
Ngực đầy đặn như đã sinh ra rất nhiều con non, nhưng kỹ thuật lại tồi tệ, giống như một lão quý tộc giống cái hoàn toàn không yêu thương giống đực…. là Thiên Già HSo???
Kỷ niệm vẫn tiếp tục.
Khi làm cậu phát ra tiếng r*n r*, Thiên Già Hoàng cúi xuống, nâng khuôn mặt cậu lên, dịu dàng và vui vẻ hôn lên đôi môi của cậu.
Tất cả giống hệt như trong trí nhớ của cậu.
Chỉ là một góc nhìn khác, một phong cách khác của ký ức.
Ký ức của cậu là những điều tối tăm, nhục nhã và đau đớn, như con cá trên thớt để cho Thiên Già xa lạ xẻ thịt.
Trong khi ký ức của Thiên Già Hoàng lại như bộ lọc, ngọt ngào và đầy yêu thương của tình yêu giữa đôi lứa.
Sự thật đang hiện ra trước mắt.
Không thể chối cãi.
Thiên Già Hoàng chính là người dẫn dắt của cậu.
Trung tướng của cậu không phải là không đến, không phải là để cậu vật vã trong đau khổ.
Hắn đã đến, mà cậu không biết.
Cậu lại nghĩ đó là một phần của đau khổ của mình.
Moose rơi nước mắt.
Nước mắt rơi xuống cổ Thiên Già Hoàng, hóa thành cảm giác lạnh lẽo.
Thiên Già Hoàng, đang ngậm tai Moose, bất ngờ giật mình, vội vã buông ra, hoảng hốt nhìn Moose.
“Sese? Em sao vậy? Có phải bị lĩnh vực tinh thần của ta làm tổn thương không? Mau ra ngoài! Ta đưa em đến phòng y tế!”
Thiên Già Hoàng vội vàng bế Moose lên, mặc kệ bộ quần áo đầy mùi tin tức tố và lộn xộn của mình, chuẩn bị ra ngoài.
“Không, ta không sao.” Moose lấy lại tinh thần.
Trước đó cậu đã hoàn toàn tập trung vào lĩnh vực tinh thần, không nhận ra mình đã khóc.
Cậu đưa tay lên lau nước mắt trên mặt nhưng lại càng lau càng nhiều.
Thiên Già Hoàng càng hoảng sợ, hoàn toàn không tin những gì Moose nói, vẫn muốn bế cậu đến phòng y tế.
“Không, không đến phòng y tế.”
Moose ngăn lại, đưa tay ôm lấy cổ Thiên Già Hoàng, vùi mặt vào cổ hắn, nghẹn ngào nói:
“Xin ngài hãy ôm lấy ta, bệ hạ, Trung tướng….. Aks.”
Thiên Già Hoàng vội vàng ôm chặt lấy Moose.
Hắn ôm Moose đứng bên giường, lúng túng không biết phải làm gì.
Hắn suy nghĩ rất nhiều.
Có lẽ là do lĩnh vực tinh thần hỗn loạn của hắn làm Hoàng phi sợ hãi.
Hoặc là Hoàng phi chán ghét việc ở lại bên cạnh hắn, không muốn trở về Thiên Già.
Cũng có thể là Hoàng phi…. nhớ trùng cái Trùng tộc kia.
Thiên Già Hoàng cảm thấy lòng mình đầy đắng cay, trái tim đau đến mức gần như mất cảm giác, chỉ còn lại những cơn đau nhói từ gốc ngón cái lan tỏa theo cảm xúc.
“Trùng cái kia…. hắn không thể cho em điều tốt hơn.”
Thiên Già Hoàng nói một cách khó khăn.
“Hắn là Nhị hoàng tử. huynh trưởng của hắn đã sớm được phong làm thân vương, là ‘ngôi sao’ của Trùng tộc, vị Trùng Hoàng trước kia cũng đã là một ‘ngôi sao’, tương đương với việc đã xác nhận sẽ lên ngôi. Ngôi vị hoàng đế không dành cho hắn.”
Thiên Già Hoàng cố gắng kiềm chế sự đau đớn và cay đắng trong lòng, phân tích với Hoàng phi.
“Hắn chỉ có thể phát triển trong quân đội, cao nhất chỉ có thể làm Nguyên soái thôi.”
Thiên Già Hoàng cũng là Nguyên soái, là tướng quân tối cao.
Thiên Già và Trùng tộc khác nhau ở chỗ, trong xã hội của Thiên Già, ngoài việc giống cái cầm quyền, quân quyền cũng nằm trong tay giống cái.
Đặc biệt là đối với Thiên Già Hoàng Aks.
Hắn vốn là quân thư, nắm quyền quân đội của Đế quốc đã lâu, cuối cùng lật đổ tiền triều, thống trị xưng đế.
Quyền lực của Đế quốc tập trung trên người hắn.
Hắn là hoàng đế, cũng là Nguyên soái tối cao.
Quyền lực thực sự.
So với Nguyên soái Trùng tộc phải chịu sự ràng buộc của Trùng Hoàng, quyền lực của hắn rõ ràng mạnh mẽ hơn nhiều.
“Hơn nữa, hắn cũng chưa chắc có thể làm Nguyên soái lâu dài.”
Thiên Già Hoàng không ngừng hạ thấp ‘tình địch’.
“Vị trữ quân của Trùng tộc là trùng đực. Nếu hắn lên ngôi, hắn chắc chắn sẽ lấy những tướng lĩnh cấp cao trong quân đội làm Hoàng phi, củng cố chính quyền. Đến lúc đó, chức Nguyên soái này, có thể sẽ là của hắn, hoặc là của Hoàng phi mới, chẳng ai nói được.”
“……”
Moose ngây ra.
Cậu từ từ chớp mắt, trong mắt còn vương chút nước mắt, lòng đầy nghi ngờ.
Thiên Già Hoàng đang nói gì vậy?
Sao Thiên Già lại phân tích tình hình nội chính của kẻ thù trong khi an ủi giống đực?
Ừm… Với tính cách của giống cái Thiên Già, chuyện này có lẽ là chuyện thường xuyên xảy ra.
Dù sao bị Thiên Già Hoàng ngắt lời, Moose cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Không khí căng thẳng cũng tan biến.
Nhưng Moose không muốn nói chuyện về chính trị nội bộ của kẻ thù với Thiên Già Hoàng.
Cậu lau khô nước mắt trên mặt, yêu cầu Thiên Già Hoàng đặt cậu trở lại giường.
Thiên Già Hoàng làm theo lời cậu.
Tránh xa phần giường bị tin tức tố dính vào, kéo chăn lên che lại, rồi đặt Moose sang một bên.
Thiên Già Hoàng không dám lên giường, sợ sẽ khiến Hoàng phi chán ghét và phản cảm, chỉ đứng một bên.
Mắt và mũi của Hoàng phi đỏ ửng, lông mi vẫn còn vương nước mắt chưa lau sạch, nhìn thấy khiến Thiên Già Hoàng vừa thương tiếc vừa đau lòng.
Moose chớp mắt vài lần, mắt còn hơi sưng, đưa tay nắm lấy tay Thiên Già Hoàng đang treo bên cạnh, kéo hắn lại gần hơn.
Cậu ngước lên nhìn Thiên Già Hoàng đứng trước mặt, nói:
“Bệ hạ, người dẫn dắt ta chính là ngài.”
Thiên Già Hoàng ngừng lại một chút, gật đầu nhẹ, nói:
“Đúng vậy.”
Mặc dù theo thỏa thuận không thể chủ động tiết lộ những điều liên quan đến giống đực nhưng nếu giống đực tự suy đoán ra, rõ ràng không tính là tiết lộ.
Nếu không…. Hoàng phi cũng không cần phải đoán.
Họ đã ở trong quân đội nhiều năm, Hoàng phi chắc chắn đã nhận ra tin tức tố của hắn.
Khi nghe câu trả lời của Thiên Già Hoàng, cảm xúc của Moose suýt chút nữa lại dâng lên.
May mà cậu đã khóc xong rồi, không đến mức lại khóc nữa.
“Vì sao ngài không nói cho ta biết?” Moose không hiểu.
“Có thỏa thuận bảo mật, không thể tiết lộ.” Thiên Già Hoàng đáp.
“Thỏa thuận bảo mật….”
Moose vừa tức giận lại vừa uất ức, cảm thấy lúc trước mình đã chịu khổ một cách vô ích.
Mặc dù nghĩ rằng Thiên Già Hoàng nên ám chỉ cho mình, nhưng…. với tính cách của Thiên Già Hoàng, có lẽ hắn đã ám chỉ rồi, chỉ là mình không nhận ra.
Lúc đó, cậu trải qua xong ‘trị liệu tin tức tố’, lại tưởng mình bị Trung tướng bỏ rơi, bị ‘lão quý tộc giống cái xa lạ’ chiếm đoạt, rồi lại bị ‘Trung tướng là Thiên Già Hoàng còn đang mang thai’ kích động.
Cảm xúc trở nên cực đoan, không thể suy nghĩ lý trí.
Giờ nghĩ lại thì….
Cậu được đưa vào hoàng cung sau một tháng thức tỉnh sinh lý và lúc đó Thiên Già Hoàng đã mang thai một tháng …
Moose nhìn chằm chằm vào bụng Thiên Già Hoàng, rồi đột ngột ngẩng đầu lên nhìn Thiên Già Hoàng, hoàn toàn kinh ngạc.
Moose c*n m** d***, nhìn Thiên Già Hoàng rồi nhìn vào bụng hắn, vài lần đi qua đi lại, sau đó thử đưa tay ra, xuyên qua bộ quân phục hơi rối, chạm nhẹ vào bụng mang thai phía trước.
Chỉ mới chạm vào, ngoài sự cứng rắn ra, cậu không cảm nhận được gì, Moose lập tức rụt tay lại.
Cậu nghi ngờ nhìn vào bụng Thiên Già Hoàng.
Thiên Già Hoàng biết Hoàng phi không thích giống cái, không muốn làm Hoàng phi sợ hãi.
Hắn lùi lại một bước, tạo khoảng cách.
Lợi dụng động tác chỉnh lại quần áo, Thiên Già Hoàng cố gắng thu bụng lại, che giấu cái bụng mang thai.
Nhưng điều này hoàn toàn không thể thực hiện được.
Hắn đã mang thai nhiều tháng, bụng đã lộ rõ.
“Ngài không có giống đực nào khác sao?”
Moose dè dặt hỏi thử.
Thiên Già Hoàng là người dẫn dắt cậu, quả trứng cũng là do lần đó.
Vậy thì, liệu có khả năng, giống đực mà Thiên Già Hoàng yêu thương chính là cậu? Và chỉ có cậu thôi?
Liệu có khả năng…… thứ tình yêu thuần khiết và hoàn mỹ mà cậu luôn mong muốn lại luôn ở ngay bên cạnh cậu?
Moose nhìn Thiên Già Hoàng với ánh mắt đầy hy vọng.
Nhưng cậu không dám hy vọng quá nhiều.
Sợ rằng khi khát khao quá lớn sẽ chỉ nhận lại câu trả lời mà mình đã biết rõ từ trước.
Thiên Già Hoàng ngừng lại động tác, im lặng nhìn Hoàng phi, ánh mắt có chút trống rỗng.
Hoàng phi vừa bị bụng của hắn làm cho sợ hãi, lại vào lúc này lại nhắc đến những giống đực khác…
Hoàng phi không muốn cung cấp tin tức tố cho quả trứng trong bụng hắn, muốn hắn đi tìm những giống đực khác sao?
Thiên Già Hoàng cử động môi, cảm thấy cổ họng khô khốc, giọng nói của hắn thẳng thừng, không có chút cảm xúc.
“Không có…”
Nói xong, Thiên Già Hoàng khó khăn nhắm mắt lại.
Hắn muốn nói rằng hắn sẽ không ép Hoàng phi cung cấp tin tức tố.
Muốn nói rằng không có tin tức tố cũng không sao.
Hắn đã quyết định sẽ lấy quả trứng ra, sử dụng công nghệ đông lạnh để bảo quản, chờ đợi cơ hội có thể nở ra trong tương lai.
Muốn nói rằng Hoàng phi hãy giữ gìn sức khỏe, đừng làm tổn thương bản thân.
Chỗ máu đó…. hắn sẽ không dùng, cũng không dám dùng.
Lúc trước, khi thấy những giọt máu mà Hoàng phi để lại, hắn đau đớn đến mức suýt chết đi.
Nếu cần Hoàng phi dùng máu để nuôi dưỡng quả trứng của họ.
Hắn thà tự sát.
Cùng chết với đứa con.
Chỉ là, với tư cách là thư chủ cũng như thư phụ, hắn cuối cùng vẫn không nỡ tự tay g**t ch*t đứa con của mình và Hoàng phi.
Vì vậy, hắn quyết định sẽ lấy quả trứng ra và bảo quản.
Chờ đợi cơ hội có thể đến trong tương lai.
Dù cơ hội đó cực kỳ mỏng manh.
Thiên Già Hoàng đã quyết định mọi thứ.
Số phận của chính mình và con cái của hắn.
Thiên Già Hoàng đang chuẩn bị mở miệng.
Thì Hoàng phi đột ngột đứng dậy lao tới, nhiệt tình ôm chặt lấy hắn, hôn lên môi hắn.
______________________________________________________________________________
(⌐_)
Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Đánh giá:
Truyện Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Story
Chương 189
10.0/10 từ 13 lượt.
