Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Chương 164
PHIÊN NGOẠI – TIẾNG LÒNG
Dưới yêu cầu của Thân vương, Aks đã điều chỉnh một chút các mô-đun huấn luyện của mình để làm nội dung huấn luyện cho Thân vương.
Tất nhiên, mỗi điều chỉnh đều được thực hiện dựa trên mức độ có thể chịu đựng được của cơ thể Thân vương, sẽ không còn xảy ra tình huống như lúc đầu, khiến trùng kiệt sức nữa.
Nhưng sau mỗi buổi huấn luyện, Aks vẫn tiếp tục xoa bóp và thư giãn cho Thân vương như thường lệ.
Đây là cơ hội duy nhất để anh có thể tiếp xúc cơ thể với Thân vương ngoài việc huấn luyện chiến đấu.
Thân vương tựa vào lòng anh, vẻ mặt thư thái, im lặng và thoải mái.
Thỉnh thoảng Aks cũng cảm thấy bất an.
Không có huấn luyện viên nào sẽ ôm chặt binh sĩ như vậy.
Hành động này trái ngược với đạo đức nghề nghiệp của một quân nhân.
Aks đấu tranh nội tâm nhưng lại không thể buông tay.
Chỉ có lúc này, Thân vương mới không nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng.
Thân vương thư giãn dựa vào ngực anh, tâm trạng cũng trở nên bình yên.
[Hừm, thích quá.]
[Thoải mái quá.]
[Lúc trước không phải bảo sẽ làm khó Aks sao?]
[Tất cả đều là do Aks luôn dùng cơ thể của mình để dụ dỗ ta!]
[Trùng cái gian xảo!]
[Ngày mai nhất định phải…]
[Cái ngực rộng ấy, lại cho ta tựa thêm một chút.]
[Mùi tin tức tố thật dễ chịu, rõ ràng không có mùi gì nhưng lại lạnh lạnh và rất thoải mái.]
[Mùi tin tức tố ngửi vào thấy lạnh lẽo nhưng nhiệt độ cơ thể lại rất cao, ôm vào rất ấm, nếu ngủ cùng sẽ càng ấm hơn.]
Aks cúi đầu, giả vờ như không nghe thấy gì.
Lỗ tai của anh vẫn không thể ngừng đỏ lên.
Anh cũng không biết mối quan hệ giữa họ là gì.
Thân vương do ảnh hưởng của người dẫn dắt nên có cảm giác thân cận và gắn bó với cơ thể anh.
Còn anh thì sao? Anh đang làm gì?
Có phải như Thân vương nói, anh đang vô liêm sỉ dụ dỗ Thân vương?
Anh và Thân vương không có mối quan hệ hôn nhân, anh không phải là thư hầu của Thân vương, thậm chí còn không phải là thư nô.
Nhưng anh lại đang làm những chuyện không thể chấp nhận như vậy.
Aks cảm thấy xấu hổ về hành động của mình.
Anh nghiến răng, buộc mình phải buông tay và rời khỏi.
[Hả?]
Moose ngẩng đầu nghi hoặc, “Không tiếp tục sao?”
[Không ôm nữa sao?]
“Xin lỗi, Thân vương, ta có việc phải làm, xin phép đi trước.”
Aks hơi cúi đầu, rồi nhanh chóng quay người rời đi.
Chỉ còn lại Moose ngồi mơ màng trong phòng huấn luyện.
“Chắc là Aks gặp chuyện gì rồi, sao mặt anh ấy lại khó coi vậy?”
Thường thì sau mỗi buổi huấn luyện, Aks sẽ đưa hắn đến nhà ăn và sau đó đưa hắn về chỗ ở.
Giờ chỉ còn lại một mình Moose.
Như lẽ tự nhiên, nhiều trùng cái bắt đầu tiếp cận và làm quen với hắn.
Moose lúc đầu còn lịch sự từ chối từng trùng.
Thái độ thân thiện đó lại thu hút thêm nhiều trùng cái hơn.
Vì vậy, Moose đã học cách lạnh lùng và tỏa ra áp suất thấp, khiến những trùng cái không dám lại gần.
Bị chậm trễ như vậy, khi hắn về đến chỗ ở thì trời đã tối.
Moose nhìn qua cửa sổ của biệt thự sĩ quan bên cạnh, không chắc là Aks có ở đó không.
Hắn quay lại phòng và mở thiết bị đầu cuối.
Đã tra xét một chút, nhưng không thấy có thông tin gì đặc biệt về công việc của Aks hôm nay.
Kể từ khi hắn gia nhập quân đội, nhiệm vụ chính của Aks là huấn luyện hắn và giải quyết một số vấn đề liên quan đến quân đoàn Huyết Nhận.
Ngoài ra không có công việc nào khác.
Vậy thì rốt cuộc Aks bị làm sao?
Tại sao đột nhiên lại không để ý đến hắn nữa?
Moose tắm xong, bước ra và đi ra ban công, nhìn sang bên cạnh.
Trời đã hoàn toàn tối và căn nhà của Aks vẫn tối om, không có ánh đèn.
Moose có linh cảm rằng Aks đang ở nhà.
Ngoài việc điều khiển cơ giáp và huấn luyện chiến đấu, Aks không có sở thích hay giải trí gì đặc biệt, anh là kiểu quân nhân cứng nhắc, đến giờ là về ký túc xá, vệ sinh cá nhân, tắt đèn và đi ngủ.
Nhưng dù đã tắt đèn, thời gian này cũng quá sớm để đi ngủ.
Moose cảm thấy lo lắng và muốn đi tìm hiểu.
Nếu gõ cửa, với thái độ của Aks hôm nay, có thể anh sẽ không thèm để ý.
Dù anh mở cửa gặp hắn, cũng không chắc sẽ nói chuyện.
Nhưng nếu không gõ cửa, thì phải làm sao?
Ánh mắt của Moose dừng lại trên ban công đối diện.
Chỗ ở của hắn và biệt thự của Aks rất gần, chỉ cách nhau vài mét.
Cánh của trùng đực đã thoái hóa, không thể bay.
Nhưng khoảng cách này thì không cần bay.
Hắn có thể nhảy qua.
Nói làm là làm.
Moose lùi lại một bước, chạy đà, đặt chân lên lan can và nhẹ nhàng nhảy qua.
Hắn rơi xuống ban công của Aks như một con mèo dài lông xinh đẹp, động tác mượt mà, không phát ra tiếng động nào thừa.
[Hoàn hảo.]
[Rất tốt.]
Aks – ngồi trong bóng tối trong nhà: “……”
Ngay từ khi Thân vương lang thang trên ban công bên kia, anh đã cảm nhận được.
Ban đầu anh tưởng Thân vương chỉ ra ngoài ngắm trăng, không ngờ lại nhảy sang đây.
Thân vương muốn làm gì?
Aks tự hỏi liệu Thân vương có định thực hiện trò đùa ác ý gì đối với anh không?
Nhưng anh không có ý định ngăn cản.
Chỉ cần có thể khiến Thân vương vui vẻ, anh cũng sẵn sàng chịu đựng để thỏa mãn Thân vương.
Trong cảm nhận của anh, Thân vương đang đi nhẹ nhàng, chậm rãi tiến gần đến phòng của anh.
Động tác của Thân vương thực sự rất nhẹ và cẩn thận, nhưng trong cảm nhận của một trùng cái cấp siêu S, điều này không khác gì việc khiêu vũ với loa lớn.
[Anh ấy không thể thấy ta, anh ấy sẽ không phát hiện ra ta.]
Đột nhiên, tất cả âm thanh biến mất, như thể Thân vương bị xóa bỏ khỏi cảm nhận của anh.
Aks ngạc nhiên mở to mắt.
Có phải Thân vương đã áp dụng ảnh hưởng tinh thần lên anh?
Khả năng gợi ý tinh thần của trùng đực cấp S+ lại mạnh mẽ đến vậy.
Có thể che mờ năm giác quan đáng tin cậy nhất của trùng cái.
[Anh ấy không thể thấy ta, không thể thấy ta.]
[Aks không phát hiện ra Moose.]
“……”
Nhưng tiếng nói trong tâm trí của Thân vương vẫn không biến mất.
Đó giống như những ánh sáng lóe lên trong bóng tối.
Anh thực sự không thể cảm nhận được sự hiện diện của Thân vương.
Nhưng ít nhất anh biết Thân vương vẫn ở đó, chưa rời đi.
Aks do dự một lúc rồi nằm xuống giường, nhắm mắt, làm bộ như đang ngủ say.
Trường năng lượng trong phòng có chút thay đổi.
Cửa mở rồi đóng lại.
Dĩ nhiên, trong cảm nhận của Aks, chỉ có một cơn gió thoảng qua cửa.
Nhưng Aks biết, Thân vương đã vào rồi.
Tiếng nói trong tâm trí cũng chứng tỏ điều này.
[Thật sự đang ngủ à.]
[Chắc chắn là thói quen của trùng già rồi.]
Aks: “……”
Sau đó là một khoảng im lặng dài. Đến khi Aks đang tự hỏi liệu Thân vương đã rời đi chưa, bỗng dưng anh có cảm giác ngứa ngáy nhẹ trên má.
Aks ngẩn ra một lúc mới nhận ra là Thân vương đang chạm vào anh.
Sự nhận thức này khiến cơ thể Aks cứng lại trong chốc lát.
Nhưng anh nhanh chóng điều chỉnh lại, không để Thân vương chú ý.
[Khi ngủ… trông anh ấy cũng khá dễ thương.]
[Rốt cuộc là chuyện gì đã khiến anh ấy đột ngột rời đi?]
[Tại sao lại thay đổi thái độ với ta? Tại sao không để ý ta nữa?]
[Tại sao… không yêu ta?]
Tiếng nói trong tâm trí của Thân vương càng lúc càng trầm xuống.
Aks cảm thấy rất đau lòng khi nghe thấy.
Anh ước gì có thể dâng hiến tất cả chỉ để Thân vương đừng buồn nữa.
Nếu có thể làm Thân vương nở nụ cười, anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì.
Dù đó có thể là… chính bản thân anh.
Thân vương muốn có ‘tình yêu’ của anh.
Anh là người dẫn dắt Thân vương, Thân vương có sự lưu luyến với cơ thể anh.
Trùng cái và trùng đực có sự nhận thức rất khác biệt về tình yêu.
Trùng cái đơn giản và thẳng thắn, cho rằng tình yêu chính là sự chiếm hữu cơ thể, là sự giao thoa của tin tức tố, là những lần nhập sâu vào nhau.
Còn trùng đực với dây thần kinh nhạy cảm và cảm xúc tinh tế, thì lại chú trọng hơn vào sự thỏa mãn cảm xúc và sự cộng hưởng của linh hồn.
Vậy là, nhận ra rằng Thân vương muốn ‘tình yêu’ của mình, Aks, đã nắm lấy tay Thân vương đang đặt trên mặt mình.
Dựa vào những động tác và tư thế của Thân vương, Aks nghiêng người về phía trước, áp môi mình vào môi Thân vương.
Khi Aks nắm lấy tay mình, Moose đã hoảng hốt, theo bản năng muốn chạy trốn.
Chưa kịp hành động thì hắn đã bị Aks ngăn lại bằng một nụ hôn.
Moose đứng sững lại, phản ứng chậm mất một chút.
Khi hắn tỉnh táo lại, hắn đã bị Aks kéo lên giường.
Aks cúi xuống, phủ người lên.
“Khoan đã!”
Moose không còn quan tâm liệu việc này có lộ ra bản thân hay không, dù sao thì những gì cần lộ đã sớm lộ rồi.
Hắn hoảng hốt lên tiếng: “Aks, anh biết mình đang làm gì không?”
“Thưa điện hạ.” Aks cúi xuống, nhẹ nhàng chạm môi lên khóe miệng Moose, gọi nhỏ.
Một tiếng ‘Điện hạ’ ấy khiến Moose ngay lập tức bỏ hết ý định chống cự, mặc cho Aks tìm tòi cơ thể mình.
Một lúc sau, hắn đưa tay ôm lại Aks, cùng anh cuốn vào vòng xoáy mê đắm.
[Aks.]
[Aks.]
[Thật ấm áp.]
[Vẫn nóng thế này.]
[Hừ, thích quá.]
Sau hai lần giao cảm, Moose nằm trong vòng tay Aks, cảm thấy thoải mái, dễ chịu và ngủ thiếp đi.
Trước khi ngủ say, hắn còn không quên chôn mặt vào ngực Aks mà dụi dụi.
Aks nhìn Moose trong vòng tay mình, dùng ánh mắt ngắm nhìn khuôn mặt thư giãn của hắn, nhìn mãi cho đến khi trời sáng mới nhắm mắt lại, ngủ một lát.
Khi ánh nắng ấm áp chiếu vào phòng, Moose là người mở mắt trước, hắn mơ màng ngẩng đầu ra khỏi lồng ngực đầy đặn của Aks.
Dần dần nhận thức được mình đang ở đâu, Moose ngẩn ra một lúc.
Những ký ức của đêm qua trỗi dậy trong đầu khiến hắn ngạc nhiên mở to mắt.
Chuyện đêm qua thật sự quá hoang đường, như một giấc mơ màu sắc không đáng tin, nhưng lại là sự thật.
Hắn thực sự đã ngủ cùng Aks?
Mặc dù đây không phải lần đầu, nhưng vẫn cảm thấy rất kỳ lạ.
Moose do dự, không biết có nên trốn đi không.
Dù sao việc hắn lén lút vào nơi ở của Aks cũng khó giải thích.
Nhưng việc Aks kéo hắn lên giường thì càng khó mà chấp nhận hơn!
[Là Aks kéo ta lên!]
[Là Aks chủ động!]
Moose lập tức cảm thấy mình có lý do để kiêu ngạo.
Ngay từ khi Thân vương ngẩng đầu lên, Aks đã tỉnh dậy.
Nghe được suy nghĩ của Thân vương, Aks chỉ khẽ chớp mi, từ từ mở mắt.
Moose lập tức ngẩng đầu nhìn anh, chờ anh giải thích cho mình.
Aks lại chỉ khẽ nói “Chào buổi sáng, điện hạ”, rồi đứng dậy bắt đầu mặc quần áo, như thể mọi thứ vẫn bình thường.
[Anh ấy phản ứng gì thế này?]
[Không định nói gì sao!]
Aks lại không biết nên nói gì.
Thân vương muốn anh, vậy anh đã tự nguyện đến gần.
Đã hoàn toàn biến mình thành một món đồ chơi, thậm chí còn không bằng cả thư nô, chẳng có chút danh phận nào.
Lúc này, nếu còn bắt anh phải nói gì, chẳng phải là giẫm lên lòng tự trọng của anh sao?
Aks nhắm mắt một chút, rồi mở ra, bình thản nói:
“Điện hạ cần gì thì có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào. Chỉ cần là giờ nghỉ, ta đều có thể.”
“… Một lát nữa có lớp học sáng, điện hạ đừng đến trễ.”
Nói xong, Aks đứng dậy rời khỏi phòng ngủ chính, đi đến phòng khác để vệ sinh, để phòng tắm của phòng ngủ chính cho Thân vương.
Moose: “???”
Anh rốt cuộc có ý gì?
‘Cần gì thì đến tìm ta bất cứ lúc nào’, nhưng lại chẳng nói thêm gì nữa.
Đây là… đang coi hắn như một chiếc máy massage tự động à?
Moose tức giận ném gối vào cửa phòng.
Ở phòng tắm của phòng bên, Aks nghe thấy âm thanh đó, ngẩng đầu lên, nghe thấy tiếng bước chân giận dữ của Thân vương rời đi.
Cửa phòng bị đập mạnh đến rung chuyển.
Cuối cùng, Thân vương còn trèo qua ban công để đi ra.
Sau khi trở về, trong biệt thự bên cạnh lại vang lên một loạt âm thanh hỗn độn.
Ngay cả trùng trì độn cũng có thể nhận ra Thân vương đang rất không hài lòng, rất bực bội.
Aks đứng bất lực trong phòng tắm, đối diện với gương.
Có vẻ như anh đã làm hỏng mọi thứ.
Cảm xúc của Thân vương thật khó đoán, lúc trước còn đầy ân cần, ngay sau đó có thể lạnh lùng đối xử.
Cả ngày hôm đó, Aks không nhận được một thái độ tốt nào từ Thân vương.
Thậm chí khi anh chủ động muốn mát-xa cho Thân vương, Thân vương cũng tránh đi.
Trở về nơi ở, Aks cảm thấy lòng trống rỗng.
Thân vương càng ghét anh hơn rồi.
Anh đã làm hỏng tất cả mọi thứ.
Nhìn lên bầu trời qua cửa sổ, Aks kéo rèm lại.
Tối nay Thân vương sẽ không đến.
Sau này cũng sẽ không.
Chỉ nghĩ đến điều đó, Aks cảm thấy trong bụng khó chịu, như có gì đó quay cuồng.
…
Ở biệt thự bên cạnh.
Moose tức giận một hồi lâu, trong lòng mắng Aks không biết bao nhiêu lần.
Hắn chỉ cảm thấy mình tối qua mê muội quấn quýt với Aks như một tên ngốc.
Trời đã tối rồi.
Moose không muốn đi tìm Aks.
Nhưng ngay sau đó hắn lại cảm thấy, ở đây một mình tức giận còn không bằng đi tra tấn Aks.
Nếu Aks dám coi hắn như một chiếc máy massage tự động, thì đừng trách hắn tàn nhẫn.
Trùng đực có vô số cách để hành hạ trùng cái.
Hắn sẽ khiến Aks không thể sống nổi, không thể chết đi.
Khiến anh khóc lóc, hối hận không thôi.
Dĩ nhiên, Moose không trèo qua ban công lần nữa.
Hắn đi đến dưới nhà Aks, ấn chuông cửa.
Một lúc sau, Aks mới ra mở cửa.
Mặc dù đã khuya nhưng Aks vẫn mặc quân phục chỉnh tề.
Khi nhìn thấy hắn, Aks tỏ vẻ ngạc nhiên, nhưng vẫn đứng sang một bên để mời hắn vào.
“Điện hạ, ta còn một cuộc họp trực tuyến, khoảng hai mươi phút nữa mới xong.”
Aks có chút lo lắng.
Moose gật đầu, hắn không định chiếm dụng thời gian họp của quân đội.
Aks nhanh chóng sắp xếp một ít trái cây và đồ ăn vặt cho Thân vương, rồi quay người lên lầu, vào phòng làm việc.
Moose chẳng hề quan tâm đến những món trái cây và đồ ăn vặt trước mặt.
Những món ăn vặt đầy màu sắc, chỉ có những đứa trùng đực nhỏ mới thích.
Moose đứng dậy từ sofa, khoanh tay nhìn quanh biệt thự.
Lúc đến tối qua trời quá tối nên không để ý, sáng nay ra đi thì trong cơn tức giận càng không thể quan sát kỹ.
Giờ mới nhận ra, nơi ở của Aks trống vắng, chỉ có đồ đạc cơ bản, không có dấu vết của cuộc sống.
Ngay cả trái cây và đồ ăn vặt cũng là lấy từ trong không gian.
[Thật lạnh lẽo. Chẳng có gì cả, anh ấy sống sao nhỉ?]
[Anh ấy là một con trùng máy móc à?]
Trong phòng làm việc, ánh mắt tĩnh lặng của Aks khẽ động.
Trùng máy móc
Có phải nói… anh rất vô vị?
Aks tự cảm thấy mình là một con trùng vô vị.
Ngoài cơ giáp và chiến đấu, anh gần như không có sở thích gì khác.
Những năm qua, anh đã dành hết sức lực để tích lũy công lao và tìm kiếm trùng đực nhỏ, sống như một xác chết không hồn.
Ám Tinh đã bị Đế quốc chiếm đóng, tất cả các loài trùng và sinh vật thông minh trên hành tinh đều phải đăng ký lại.
Nhưng trùng đực nhỏ ‘mất xác’ và ‘biến mất không dấu vết’ không được liệt kê.
Vì vậy, trong Đế quốc, trùng đực nhỏ là một trùng không tồn tại.
Aks thậm chí không thể công khai tìm kiếm trùng đực nhỏ trong các hồ sơ chính thức.
Anh chỉ có thể dựa vào mạng đen, chợ đen và các kênh xám để tìm dấu vết của trùng đực nhỏ.
Hơn mười năm qua, anh chẳng thu được gì.
Dĩ nhiên, anh không thể tìm thấy.
Ai có thể nghĩ đến, một trùng đực nhỏ mù một mắt trong Ám Tinh lại có mối liên hệ với Hoàng thái tử vô cùng cao quý của Đế quốc?
May mắn thay, những năm qua, trùng đực nhỏ sống rất tốt.
Thế là đủ rồi.
Aks đang đối mặt với hình ảnh 3D của các tướng lĩnh quân đội nhưng tâm trí anh đã sớm bay về phía Thân vương.
Khi cuộc họp kết thúc.
Aks vội vã rời khỏi phòng làm việc để tìm Thân vương.
Thân vương không có mặt ở dưới lầu, mà là…
Aks dùng cảm giác tìm kiếm.
Thân vương đang ở trong phòng ngủ.
Aks đi đến cửa phòng ngủ, khẽ gõ hai cái lên cửa, chỉ khi nhận được sự đồng ý của Thân vương thì mới mở cửa bước vào.
Thân vương đang ngồi khoanh chân trên giường, xung quanh là đủ loại đồ chơi vương vãi trên giường.
Thân vương chống cằm bằng một tay, tay kia cầm một chiếc còng tay màu bạc, ngẩng đầu lên mỉm cười với anh.
“Anh muốn bắt đầu từ đâu, thưa trưởng quan?”
________________________________________________________________________________
(__)z(__)z(__)z
Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Đánh giá:
Truyện Tra Công Cải Tạo, BE Chuyển HE
Story
Chương 164
10.0/10 từ 13 lượt.
