Top 30 Bài thơ báo tường hay và ý nghĩa nhất ngày nhà giáo Việt Nam
Đôn - ki - xtôi đã có câu nói nổi tiếng rằng: "Dưới ánh sáng hào quang của ánh sáng mặt trời, không có nghề nào cao quý bằng nghề dạy học". Nhắc đến ngày nhà ... xem thêm...giáo Việt Nam 20-11 là ngày trọng đại, ý nghĩa nhất trong những ngày ý nghĩa. Lại một mùa 20-11 nữa chuẩn bị đến, các bạn học sinh lại nô nức chuẩn bị làm báo tường để thay lời tri ân đến các thầy cô giáo. Hôm nay, toplist xin được gửi đến bạn đọc một số bài thơ hay và ý nghĩa nhất về thầy cô để đăng lên báo tường nhé.
-
Vẫn bên em tiếng thầy cô vang vọng
Nay xa rồi sao vẫn ngỡ hôm qua
Dạy chúng em từng nét chữ thiết tha
Một tình thương bao la vô bờ bếnCả cuộc đời đưa đón khách qua sông
Ai còn nhớ? Người lái đò thầm lặngBến sông đây ... người lái đò đâu thấy
Thầy cô đâu? Giữa trăm vạn nẻo đườngĐôi dòng thơ gửi thay lời cảm tạ
Chúc Cô - Thầy luôn mạnh khỏe bình an
Tình tthầy trò suốt đời ghi khắc mãi
Bụi phấn xa rồi ...xin gửi chút thương yêu !
Nguyễn Phượng
-
Người lái đò trên "dòng sông tri thức"
Bao năm rồi đưa tiễn "khách" qua sông
Chẳng quản chi ngày nắng với đêm đông
Tận tụy sớm khuya vì học trò yêu quýRèn đức rèn tài rèn thêm ý chí
Thắp sáng niềm tin hướng tới tương lai
Kỷ niệm thầy trò đâu dễ nhạt phai
Còn đọng lại trong tim mình tất cảBước vào đời mỗi người một ngả
Bác sĩ kỹ sư nhà giáo Doanh nhân
Và những người mang sắc phục quân nhân
Vẫn đêm ngày đứng cạnh trời gác biểnChưa bao giờ quên công lao trời biển
Của thầy cô đã dạy dỗ tháng ngày
Để thành người có ích hôm nay
Ăn quả ngọt nhớ công người trồng cấyNgày nhà giáo trong lòng vui biết mấy
Xin tặng cô thầy triệu triệu đóa hoa thơm.Phạm Trung
-
Trọng thầy mới được làm thầy
Tục ngữ đã dạy đong đầy lời khuyên
Thầy cô là bậc thánh hiền
Đã đem kiến thức để truyền đời sauCon đò thầm lặng mong mau
Tiếp nhận kết quả ngọt ngào của con
Là học trò con phải ngoan
Lắng nghe lời giảng thập toàn tương laiCác con ánh sáng ngày mai
Con đường tri thức mãi dài đường xa
Cùng nhau gánh vác san hà
Tu mi nam tử hay là thuyền quyênCùng chung tổ quốc mọi miền
Bản đồ nước Việt thắm duyên đượm tình
Bắc Trung Nam cũng quê mình
Con Hồng cháu Lạc thắm tình bên nhauTrau giồi học thức thanh cao
Ngày mai tiếp bước ngàn sau lưu truyền
Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ phải yêu mến thầy.Kim Nguyệt
-
Con lặng nhìn bến nước sông quê.
Chợt bâng khuâng nghĩ về trường cũ
Nắng đã rớt, hoàng hôn buông rủ
Bến sông xưa đò đã thay rồi.Thổn thức lòng, con nước đầy vơi
Lòng chạnh nhớ một thời thơ ấu
Thầy cô ơi tháng ngày yêu dấu
Vẫn theo con đau đáu nỗi niềm.Nhìn con đò thấp thoáng chao nghiêng
Con thấu hiểu thiêng liêng nghề giáo
Vững tay chèo vượt qua giông bão
Thầy cô luôn chỉ bảo yêu thương.Bao thế hệ nay đã ra trường
Bao đàn chim kiên cưỡng tung cánh
Con vẫn luôn giữ gìn hình ảnh
Người lái đò chở ánh bình minh.Ngoài kiến thức đã được lập trình
Thầy cô gửi niềm tin mong ước
Mong các em mạnh mẽ vững bước
Dẫu dòng đời chảy ngược hay xuôi.Con muốn viết tri ân mấy lời
Xin đa tạ những người vĩ đại
Sự nghiệp trồng người sẽ sáng mãi
Cùng năm châu đâu ngại sánh vai.
Phạm Thanh Dương -
Ngày sắp đến Hiến chương nhà giáo
Với tấm lòng trọng đạo, tôn sư
Ghép vần, xếp chữ thành thơ
Gửi trao bằng cả bến bờ yêu thương.Thuở xưa dưới mái trường ngồi học
Thương thầy, cô mái tóc bụi vương
Nào đâu ai đã tỏ tường
Miếng ăn chưa đủ, má hường sạm phai.Trải qua chín tháng dài vất vả
Dạy trò ngoan bằng cả tấm lòng
Hết giờ gồng gánh bán buôn
Đêm về giáo án đoạn trường canh thâu.Nay mái tóc trên đầu điểm bạc
Nhớ công ơn đã tạc ghi lòng
Chắp cho đôi cánh ước mong
Trao cho kiến thức theo dòng thời gianMới thấu hiểu đò ngang một thuở
Thầy và trò gắn bó bên nhau
Chữ tâm luôn trọng làm đầu
Đò ngang cập bến trọn câu ân tình.Dẫu đất nước chuyển mình sao nữa
Người lái đò vẫn tựa sao đêm
Luôn mang dáng mẹ dịu hiền
Thắp sáng ngọn lửa...ngoài hiên gió lùa.Dẫu cuộc sống bây giờ còn khó
Giá và lương...vẫn khổ bao nghề
Tin rằng chính sách chở che
Thầy cô vẫn mãi yêu nghề như xưa.Vần thơ viết...nếu thừa câu, ý ?
Muốn tỏ bày ủy mị lương tâm
Còn luôn mong đến ngàn lần
Ghi lòng, tạc dạ công ơn cô thầy.
Phạm Hải -
Bài thơ em tặng thầy cô
Đã cho em những ước mơ vào đời
Đong bằng phấn bụi vương rơi
Thầy cô đã dạy bằng lời yêu thươngCô ơi mặt trận chiến trường
Cô truyền kiến thức... Tình thương làm người
Chăm cho mầm sống xanh tươi
Cây xanh đứng thẳng đẹp ngời tương laiTình thầy cô mãi không phai
Theo em năm tháng ... tóc tai bạc màu
Em xin kính chúc nguyện cầu
Mong thầy cô mãi trẻ lâu ... khỏe người. V.v...Trần Liên -CB
-
Mừng ngày nhà giáo Việt Nam
Chúc thầy cô giáo ngập tràn niềm vui
Trăm năm sự nghiệp trồng người
Cho đời rạng rỡ nụ cười vinh hoa
Từ thời thế hệ ông cha
Nghe lời Bác dạy thiết tha trồng người
Sớm trưa mưa nắng mặc trời
Con đò vẫn vững yêu đời thênh thang
Mỗi lần cập bến đò ngang
Khách nên hết cả lòng càng sướng vui
Tuyệt vời nghành giáo người ơi
Tâm hồn cao cả đời đời kính yêu.Vũ Diệu
-
Bài học đầu tiên
Cô người mẹ hiền
Từng lời ấm áp
Nét phấn nghiêng nghiêngBài học đầu tiên
Non sông đất nước
Rừng vàng biển bạc
Con cháu Rồng tiênBài học đầu tiên
Toán văn lịch sử ...
Từng câu từng chữ
Em nhớ không quênTháng ngày đến lớp
Cô dạy điều hay
Thầy trao tri thức
Dạy cách làm ngườiMai em khôn lớn
Giang rộng cánh bay
Em luôn ghi nhớ
Công ơn cô thầy.Vũ Phương Chung
-
Công trời biển ghi sâu trong dạ
Ơn Thầy cô trò mãi khắc sâu
Tuổi thơ chập chững ban đầu
Mái trường cô dậy từng câu ghép vần.Dạy trò kiến thức rèn thân
Mang tình thương ái từ sân mái trường
Thắm nồng tình cảm mến thương
Chuyến đò mơ ước con đường cho ta.Giáo dục cao quý nhất là:
Tạo ra nguyên khí – Hiền tài quốc gia
Dựng xây đất nước quê nhà
Công lao to lớn “Thầy” ca giảng bài.Trò ngoan có đức có tài
“Tâm hồn cửa sổ” sớm mai ân cần
Thầy cô dạy dỗ thiện chân
Tiếp cho sức trẻ nâng tầm bay cao.Hàng năm em nhớ làm sao
“ Hiến chương nhà giáo” dâng trào trong em
Nhớ Cô cầm bút chỉ em
Nhớ hạt bịu phấn rơi trên tóc Thầy.Cho ta khôn lớn sau này
Công thầy cô giáo lắng đầy yêu thương
Nhớ ngày “Hiến chương nhà giáo”
Kính chúc “Thầy” vui khỏe mãi dài lâu./.TG; Hoa Minh
-
Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Rất gian khổ còn hơn cày ruộng cứng
Tràn nhiệt huyết thầy cô cùng xây dựng
Đức rạng ngời mẫu mực xứng mẹ chaTừ trong tâm coi trường lớp như nhà
Thương trò nhỏ tựa con ta ruột thịt
Các em dại kèm mỗi ngày một ít
Mai vào đời khỏi mù mịt tương laiÁnh đèn khuya đêm đêm vẫn miệt mài
Từng nét chữ nặng tình ai trong đó
Trang giáo án như thì thầm hỏi nhỏ
Đêm sắp tàn cô chịu khó vậy saoBài chưa xong đâu có dám ngủ nào
Là trách nhiệm đối với bao trò nữa
Cùng cố gắng hai bên cùng chia lửa
Nhiệt huyết trào chan chứa tận trong timGiờ cách xa vẫn dõi mắt theo tìm
Bởi hình bóng từng ghim sâu đáy dạ
Bao thế hệ nhớ ơn thầy vất vả
Rất tự hào nghề ta đã đam mê.Tg Yên Đào
-
Mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam
Tưng bừng lễ hội trên toàn nước ta
Phút giây tình nghĩa gọi là
Vui mừng kính tặng quà hoa Cô Thầy.
Nhớ công bền bỉ hăng say
Nhiều năm khó nhọc miệt mài cần chuyên
Hằng đêm thao thức bên đèn
Từng trang giáo án ngẫm nghiền cho thông.
Bằng kho kiến thức nằm lòng
Kiên trì giảng dạy nào mong đáp đền
Trong giờ lên lớp thường khuyên
Học trò tu dưỡng luyện rèn đức tâm.
Âm thầm phấn đấu từng năm
Bồi vun thế hệ ươm mầm tương lai
Chân thành xin chúc Cô Thầy
Bình an hạnh phúc ngập đầy niềm vui.
- Vô danh -
-
Mừng ngày nhà giáo Việt Nam
Đường quê, ngõ phố ngập tràn sắc hoa
Trò vui ríu rít hát ca
Nét mặt tươi rói, ôm hoa tặng thầy
Thầy vui cảm súc tràn đầy
Nhận hoa mà để lòng thầy nở hoa
Tình thầy nhân ái bao la
Yêu trò dậy dỗ như cha mẹ hiền
Mong trò học giỏi mãi lên
Là người có trí làm nên cơ đồ
Thầy luôn mong mãi ở trò
Học tài tu đức, suốt cho cuộc đời
Chúng em luôn nhớ mãi lời
Thầy cô dậy dỗ suốt đời không quên
Thầy cô khơi trí tuệ lên
Thổi vào hồn trẻ, dệt nên thành người
Thầy cô nghề rất tuyệt vời
Thanh cao, xã hội mọi người tôn vinh
Tiên học lễ, hậu học văn
Tôn sư trọng đạo, ngàn năm lưu truyền
Nước nhà có tiến mãi lên
Là nhờ có học, mới nên nước giầu
Hiền tài, nguyên khí dẫn đầu
Quốc gia vẫn mãi thiếu cầu, cần cung
Thầy cô là chốt khơi thông
Tổ quốc, xã hội vẫn mong vẫn chờ
Văn minh khai phá từng giờ
Thầy cô trách nhiệm cầm cờ tiên phong
Mong rằng đất nước thành công
Sánh vai cường quốc, với cùng năm châu
Vinh danh với những công đầu
Là thầy cô đấy, trước sau hết mình
Ơn thầy đối với học sinh
Là nghĩa cử lớn, thầy giành dạy cho
Mừng thầy, mừng cả các cô
Chúc cho các bậc kỹ sư tâm hồn
Yêu nghề tâm huyết nghề hơn
Thành công, hạnh phúc ngập tràn yêu thương
Yêu trò, yêu quý mái trường
Xứng danh nhà giáo, trò thương kính thầy.
- Vô danh - -
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng... năm nay hè cuối cấp..."
Chút nghẹn ngào... bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
- Vô danh -
-
Nhân ngày nhà giáo hôm nay
Xin dâng lời chúc đến thầy và cô
Tâm tư gởi những vần thơ
Chúc thầy cô trọn ước mơ trồng người
Thầy cô luôn nở nụ cười
Niềm vui kiến thức trao dồi học sinh
Hành trang là tấm chân tình
Thầy cô gởi cả đời mình vào đây
Ước mơ, hạnh phúc mỗi ngày
Thấy trò ngoan giỏi vâng lời mẹ cha
Tương lai trò cố vươn xa
Thành người tài giỏi ấy là thầy vui
Chúc thầy cô khắp nơi nơi
Luôn nhiều sức khỏe niềm vui dạt dào
Để lòng thầy trọn ước ao
Trò ơi xin khắc nghi vào trong tim
Những lời thầy đã răn khuyên
Đừng quên cố gắng trở nên đức tài.
- Vô danh -
-
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
- Vô danh - -
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian.
- Nguyễn Quốc Đạt -
-
Một đời người - một dòng sông...
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
"Muốn qua sông phải lụy đò"
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa...
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc - mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...
- Vô danh -
-
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu...
- Ngân Hoàng -
-
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,"bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
- Nguyễn Thị Chí Mỹ -
-
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng quơ.
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người…
- Vô danh -
-
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con, một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con.
- Vô danh -
-
Thầy chính là những vì sao thắp sáng
Là đèn đường soi rạng lối em đi
Còn Cô là người mẹ hiền phú quí
Mà trời dành để dậy dỗ chúng em
Mỗi năm chỉ có một lần
Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy – Cô
Học trò bao nét điểm tô
Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng
Trời thu nắng đẹp tưng bừng
Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh
Tung tăng biểu lộ ân tình
Bao ngày mệt nhọc Thầy – Cô dỗ dành
Bây giờ vài phút mỏng manh
Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy
Ngày vui nhà giáo sum vầy
Mong thầy – cô khỏe, trồng người tiếp sau.
- Vô danh -
-
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20/11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi
Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông…
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Cành hoa cô có còn cài?
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô – những mùa quả ngọt
Em bỗng thành hoa lúc nào.
- Vô danh -
-
Có thể bây giờ cô đã quên em
Học trò quá nhiều, làm sao cô nhớ hết
Xa trường rồi, em cũng đi biền biệt
Vẫn nhớ lời tự nhủ: sẽ về thăm.
Có thể bây giờ chiếc lá bàng non
Của ngày em đi đã úa màu nâu thẫm
Ai sẽ nhặt dùm em xác lá
Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ ?
Ước gì... Hiện tại chỉ là mơ
Cho em được trở về chốn ấy
Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái
Được vui-buồn-cười-khóc hồn nhiên
Em nhớ hoài tiết học đầu tiên
Lời cô dạy: "Văn học là nhân học"
Và chẳng ai học xong bài học làm người!
Chúng em nhìn nhau khúc khích tiếng cười
Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp
Rồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngược
Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môi
Những lúc buồn em nhớ quá - Cô ơi!
Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ...
- Nguyễn Thụy Diễm Chi -
-
Thu tàn trời đã sang đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp cho đôi cánh em bay vào đời
Bao chuyến đò lặng không lời
Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua
Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mõi mòn khuya sớm gian nan
Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng
Bao thế hệ đã sang sông
Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc cho mưa gió bão bùng
Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ
Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân hai tiếng... vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu có thịnh suy
Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy
Mừng ngày nhà giáo hôm nay
Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang hạnh phúc rạng ngời
Gia can êm ấm trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách trở ngàn phương
Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy.- Vô danh -
-
Nghề Nhà giáo muôn đời vẫn vậy
Tiễn trò đi là thấy vinh quang
Một nghề cao quý đàng hoàng
Mỗi năm một chuyến "đò ngang" gửi lòng
Mặc dù vậy không mong báo đáp
Chẳng ngại ngần bão táp mưa sa
Thương trò tình nghĩa ruột rà
Trồng cây chỉ muốn nở hoa đẹp đều
Mặc trời đất bao điều năng động
Sự biến thiên cuộc sống luân hồi
Đời người từ lúc nằm nôi
Đến khi nhắm mắt mới thôi học thầy
Chẳng so tính nơi đây nới đó
Yêu thầy cô để tỏ hiền tài
Kiến thức không của riêng ai
Chỉ cần chăm chỉ miệt mài tu nhân
Ngày hiến chương muôn lần ghi tạc
Nghĩa thầy trò không khác cha con
"Trăm năm bia đá thì mòn"
Ơn thầy dạy dỗ lòng son vững bền.- Vô danh -
-
Bầu trời ngàn sao lấp lánh
Lung linh ước vọng học trò
Mái trường long lanh mắt sáng
Ngời ngời ước vọng thầy cô…
Trường ơi, là dòng sông mát
Giọt trong kiến thức loài người
Cho em tắm trong sự thật
Lớn dần nhân nghĩa – tinh khôi.
Trường ơi, mái nhà em đấy
Tuổi thơ gởi mãi nơi này
Bảng đen nở dòng chữ trắng
Tay thầy vẫy ước mơ bay.
Thầy chưa từng dang tay đánh
Búp hoa còn giấu trong cành
Tuổi thơ cần nhiều cá tính
Cho đời đủ sắc tươi xanh
Cô ơi dang đôi tay rộng
Ôm em siết chặt vào lòng
Để đôi mắt em ngấn lệ
Long lanh hạt ngọc tình thương
Cô ơi ngọt ngào giọng nói
Bây giờ đời thiếu tiếng ru
Tình thương chảy trên trang giấy
Vào đời rửa sạch nỗi đau
Thầy cô cùng nhau thắp sáng
Niềm tin trong mắt học trò
Ngàn sao giữa trời ước vọng
Sáng ngời ánh mắt nên thơ.
- Vô danh -
-
Tháng mười một mùa tri ân bất tận
Khi tiết trời giữa cái rét mùa đông
Khi đàn chim bay tìm hơi ấm nồng
Khi tuổi đời như quay về ký ức
Tìm dấu chân thầy ôn bao kỷ niệm
Tìm lại hồn nhiên nghịch phá xa xưa
Thầy ơi! con mãi tìm mặc nắng mưa
Tìm chút khoảng lặng tìm con đò nhỏ
Tìm lời thầy trong bài giảng hôm nao
Mắt đưa ngang, bụi phấn còn mãi rơi
Con mong tìm lại chút gì thương nhớ
Cố gắng tìm hơi ấm của ngày xưa
Con sẽ về nhặt, cành còn rơi lá
Gói lại yêu thương một thời ngây dại.
Con sẽ về trong mái ấm tình thương
Được dại khờ được thầy cô che chở.
- Nguyễn Hùng -
Tran Van 2019-10-30 20:08:52
Bài gửi về cô giáo dạy văn rất hay tôi đã viết bài này vào báo tường ở trường tôi