Top 20 Bài thơ tình buồn hay nhất
Thơ tình buồn là tập hợp những bài thơ thấm đẫm nước mắt. Đó là khoảnh khắc nghẹn lòng khi yêu xa, khi chia tay, hay khi nhung nhớ nhưng bất lực… Khi ấy những ... xem thêm...vần thơ sẽ dễ dàng bày tỏ tình cảm của chính mình. Vì vậy toplist mong muốn chia sẻ đến bạn những bài thơ tình buồn hy vọng bạn nhanh vượt qua khoảng thời gian này nhé!
-
Ừ thôi ta dừng lại
Kết thúc một chuyện tình
Dẫu lòng buồn tê tái
Đành cất bước câm thinhThôi đừng buồn người ạ
Tình có lẽ cạn rồi
Từng thương hơn tất cả
Vẫn một ngày chia phôiXưa thương người quá đỗi
Chẳng toan tính điều gì
Cứ khạo khờ nông nổi
Gạn chân tình trao điAi biết đâu ngày tháng
Làm nhạt những ấm nồng
Tình dần rơi lãng đãng
Trả lại hết hư khôngBây giờ ta chẳng cố
Níu gạn hương yêu đầu
Trái tim càng nức nở
Cả hai người cùng đauÔm nhau lần cuối nhé
Vòng tay ấy dịu hiền
Mong người luôn vui vẻ
Sống một đời bình yên.Đồng Ánh Liễu
-
Anh im lặng, em cũng sẽ lặng im
Dù con tim hình bóng anh khuất lấp
Niềm nhớ thương dành cho anh duy nhất
Cũng im lìm chẳng nhắn gọi anh đâuEm là thế ... yêu thì rất đậm sâu
Và trân trọng người em thương nhiều lắm
Nhưng điều chi cũng giữ trong thầm lặng
Chẳng thích dỗi hờn ... chẳng thích phiền aiCó những đêm thao thức suốt canh dài
Em chênh chao nghe gió buông nhịp thở
Chia nỗi niềm với sương khuya vụn vỡ
Bặt câm lời chẳng muốn nhắn cho anh!Bởi em thấy tình mình rất mong manh
Nên lặng lẽ không níu ghì cảm xúc
Hai chúng ta nửa vời hư và thực
Tha thiết rất nhiều ... nhưng cũng chênh vênhCó lẽ nào buông tình ấy nhẹ tênh
Ta cũng chỉ ngang đời nhau như thế
Trao ngọt ngào, trao mi buồn hoen lệ
Rồi tình này ... để cả đời giấu đi!Đừng trách em ... hờ hững thế làm gì
Yêu lắm đấy
Nhưng biệt ly
Chẳng níu...!Đồng Ánh Liễu
-
Biết bây giờ anh còn nhớ em không ?
Bao trăn trở trong lòng em muốn hỏi
Lời yêu xưa anh cũng từng đã nói
Sao hững hờ như mây khói đang trôiCó lẽ là em cũng cố quên thôi
Bởi lâu lắm anh quên lời nhắn nhủ
Đêm khuya rồi nhớ ngủ nhé nha em
Trời sương lạnh em nhớ nhé buông rèmKẻo lại ốm là anh thương lắm đó
Đã lâu rồi dòng tin anh bỏ ngỏ
Lời yêu nào đã theo gió bay đi
Đã lâu rồi em chẳng nhận được gìNgoài khoảng trống mênh mông buồn vô hạn
Đêm khuya nay ánh trăng suông làm bạn
Ngắm sao trời man mác lệ lòng rơi
Anh nơi nào? Sao em thấy chơi vơiGiá như anh đừng nói lời yêu trước
Thì bây giờ em đâu chuốc nỗi đau
Có lẽ là mình chẳng thể có nhau
Nên anh ạ mình chia tay thôi nhéĐể từ nay trong lòng em vơi nhẹ
Không buồn lòng bởi lẽ một người dưng !Bích Liên
-
Anh nên nhớ dù yêu nhiều đến mấy
Nhưng em không bi luỵ để khổ sầu
Người lỡ xa em cũng chẳng cưỡng cầu
Không trân trọng - vì đâu em phải giữ?Anh cũng biết em yêu không tư lự
Luôn chân thành và hết mực hy sinh
Nhưng không để mình khổ đau vì tình
Người không đáng - em buông tay chẳng tiếc!Em mạnh mẽ - chắc là anh cũng biết
Sau bao lần thương tổn anh gây ra
Em không khóc mà chỉ cười xót xa
Sẽ buông lơi ánh nhìn về phía khácĐừng ngạc nhiên khi thấy em lạnh nhạt
Thờ ơ buông dù yêu đến khát lòng
Anh quan trọng nhưng cũng sẽ bằng không
Khi đánh mất niềm tin em từng cóAnh đừng tưởng em không bao giờ lỡ
Buông tay anh để vụn vỡ duyên mình
Em yêu người trao em nụ cười xinh
Chứ tình mình ngược xuôi toàn nước mắt!!!Anh đừng buồn khi tình em dần tắt
Sau lỗi lầm góp nhặt anh gây lên
Yêu vẫn nhiều - nhưng chẳng dịu dàng thêm!
Sẽ buông tay để bình yên tim nhỏEm từng quen anh yêu thương nhắc nhở
Không hẳn là "không thể sống thiếu anh"!
Đồng Ánh Liễu -
Nhớ nhiều đến nỗi ngẩn ngơ.
Đêm nằm không ngủ thức chờ sao đêm.
Ánh trăng rọi chiếu bên thềm
Hương cau thơm ngát người êm giấc nồng.
Em giờ lòng vẫn nhớ mong .
Lệ rơi đơn chiếc gối hồng cô đơn.Nhớ anh qua những lối mòn.
Nhớ anh những buổi chiều hôm em về.
Nhớ nhiều trên quãng đường đê
Đưa em về ngoại vỗ về yêu thương.
Nhơ anh da diết đêm trường.
Nhớ anh cả lúc yêu thương mặn nồng!
Anh đi đã bốn mùa đông.
Để em lẻ bóng đi trong lối về.
Nhớ anh tim buốt tái tê.
Vu vơ em gửi tình về nơi đâu ?
Mênh mang gió núi mây chiều
Đơn côi em gửi lệ sầu tới Anh.Sưu tầm
-
Chẳng ai muốn suốt đời làm bạn với cô đơn
Chỉ tại những tổn thương khiến họ tự thu mình vào vỏ ốc
Chỉ tại những dở dang khiến họ tự giam mình trong tinh cầu cô độc
Chỉ tại trái tim đã vụn vỡ tan tànhNgười đời vẫn thường bảo ký ức rất mong manh
Sao lại quá khó khăn để quên đi một người mình không còn muốn nhớ
Sao trái tim vẫn đớn đau theo từng nhịp thở
Sao chẳng thể bỏ buông cho thanh thản cõi lòng?Có những ngày chỉ ước mình tan vào cõi hư không
Xóa sạch trong tim mọi buồn vui nhân thế
Mắt mi không còn nặng vương dòng lệ
Niềm đau thôi không tàn phá một kiếp ngườiCó những ngày chỉ muốn tự ôm lấy mình thôi
Khước từ mọi sự quan tâm của loài người dối trá
Vết thương trong tim chỉ muốn tự mình khâu vá
Mệt mỏi lắm rồi những ồn ã vây quanhKể từ ngày người bước đi...
bầu trời không thắm nổi một màu xanh
Không giấc ngủ an lành
Chẳng bình yên nơi đáy mắt
Ánh sáng tin yêu cũng dần lịm tắt
Mình mải miết loay hoay với những nỗi buồnThật ra chính mình cũng chẳng muốn cô đơn
Chỉ là lòng người đã đi qua bão giông nên không còn rộng mở
Chỉ là nỗi đau vẫn len lén trở mình trong từng giấc ngủ
Chỉ là trái tim đã chật những muộn phiềnNhưng rồi sẽ có ngày mình lại thấy bình yên...
Sưu tầm -
Nếu mỗi lúc buồn đều có người lắng nghe
Tới tận đêm khuya hoặc thức cùng tới sáng
Sợ ta buồn nhiều thi thoảng nghêu ngáo hát
Chọc cho ta vui, chắc ta sẽ cười thôi.Nếu mỗi lúc buồn, và thấy quá chơi vơi
Có người ở đây nói vài lời an ủi
Rồi cứ lặng yên, lặng yên nghe ta nói
Đến lúc thiếp đi, chắc mệt mỏi vơi dần.Nếu mỗi lúc buồn có ai đó quan tâm
Bảo ta "Đồ hâm, đừng nghĩ nhiều thế nữa."
Kiên nhẫn ngồi bên, chìa vai cho ta tựa
Thì buồn cỡ nào, chắc cũng sẽ quên nhanh.Nếu mỗi lúc buồn được ai đó dỗ dành
Ai đó chở che khi biết mình yếu đuối
Hoặc cả khi vui đều không quên thăm hỏi
Mỗi ngày qua đi chắc sẽ nói cười nhiều.Sưu tầm
-
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Đem cho em kèm với một lá thư
Em không lấy là tình anh đã mất
Tình đã cho không lấy lại bao giờ
Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo
Tình thì buồn như tất cả chia ly
Xếp khuôn giấy để hoài trong túi áo
Mãi trăm lần mới gấp lại đưa đi
Em xé như lòng non cùng giấy mới
Mây dần trôi hôm ấy phủ sơn khê
Thôi thôi nhé, hoa đã sầu dưới đất
Cười trên cành sao được nữa em ơi!
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Đem cho em là đã mất đi rồi!
Xuân Diệu -
Có cuộc tình chỉ mãi mãi trong mơ
Không gặp gỡ mong chờ hay ước hẹn
Không phải giận hay thẹn thùng bẽn lẽn
Mà chỉ đành chôn nén xuống thật sâuCó cuộc tình đằm thắm chẳng bao lâu
Đã vội vã để nhịp cầu chia cắt
Dòng lệ đẫm đôi bờ môi mím chặt
Chẳng dám oà theo nước mắt tuôn rơiCó cuộc tình sầu khổ lắm ai ơi
Khi cảm xúc không muốn rời xa nữa
Nhưng vốn bởi đời không phần trọn lựa
Nên ngậm ngùi hai nửa nhuốm thương đau.Tác giả: Nguyễn Thị Hường
-
Giá có thể một lần thôi người nhỉ
Mình bên nhau bình thản đón gió chiều
Chẳng cần nhiều tha thiết những lời yêu
Mà lặng im nắm tay nhau thật chặtGiá có thể những đêm buồn khuya khoắt
Em một mình trầm mặc đếm tàn canh
Gió lạnh lùa run vai gầy mỏng manh
Người nhẹ đứng từ sau choàng khăn ấmGiá có thể một ngày trôi thật chậm...
Mình bên nhau được trọn vẹn một ngày
Làm mọi điều vui vẻ tay trong tay
Được hạnh phúc đắm say tình viên mãnGiá có thể cùng nhau xem ngày cạn
Ngắm hoàng hôn lãng đãng cuối chân trời
Chỉ một ngày hai đứa mình mà thôi
Dành cho nhau quên đời bao bề bộnChỉ một ngày gạt lo toan bận rộn
Những bon chen sấp ngửa với cuộc người
Em một lần rạng rỡ nụ cười tươi
Được sống thật với tình yêu duy nhấtGiá một ngày ... không là kẻ hành khất
Sống bên lề hạnh phúc...của tình yêu...!
Đồng Ánh Liễu -
Em cứ tưởng tình mình là muôn thuở
Nào hay đâu duyên nợ lỡ giữa đường
Kỷ niệm này vẫn luôn mãi vấn vương
Giờ thầm trách đời vô thường bao nỗi.
Đường vào yêu muôn đời không có tội
“Là rất nhiều…chẳng phải lỗi mùa Thu”
Nhìn khói sương giăng phủ kín mịt mù
Thầm lặng bước…khóc ru tình đã chết.
Mộng trăm năm ôm vết đau thấm mệt
Tình yêu buồn đoạn kết cũng về không.
Đứng bên anh…em bỗng thấy nát lòng
Buồn man mác đếm đong từng giọt lệ.
Khi còn thương đường về đâu nghĩ thế?
Đang ngọt ngào không dễ nói lời quên
Nhưng nay như bèo bỏ bến bồng bềnh
Theo con nước lênh đênh không trở lại.
Rồi mai đây tháng ngày dài khắc khoải
Lỡ chữ tình…đành phải khóc sầu duyên.
- Cỏ Hoang Tình Buồn -
-
Nói thế nào cũng khiến trái tim đau
Thôi cứ thế chia tay nhau lặng lẽ
Kỷ niệm xưa hãy quên đi người nhé
Yêu thương nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai
Tình đôi mình chẳng thể có ngày maiMong gì nữa chuyện tương lai hạnh phúc
Nói thế nào cũng không sao thuyết phục
Tranh luận rồi lại ấm ức được thua
Cắt nghĩa thế nào cũng nhận lấy xót chuaTổn thương nhau liệu có vừa tâm ý
Trót vấn vương đừng làm nhau khó nghĩ
Nhận được gì hay cũng chỉ đắng cay?
Chẳng còn gì thôi cứ thế chia tayThứ hạnh phúc đi vay thì nên trả
Kể từ đây mình thành người xa lạ
Bước ngược đường nên hóa những người dưng!
- Ngọc Hân -
-
Em muốn bây giờ mình có thể gặp anh
Khi mà ngôn từ cúi mình trong suy nghĩ
Em cũng cúi mình trước lòng em mộng mị
Tháng sáu thở dài, nghiêng nắng cháy trên vai
Muốn gặp một người để nói hết đúng – sai
Để được khóc cười như khi chưa hề gặp
Đâu như bây giờ… điêu linh buồn quay quắt
Chỉ thấy mỗi mình soi bóng những cô đơn…
Có thể làm gì để cảm thấy tốt hơn
Khi mà nước mắt trực trào nơi khóe mắt?
Em không khóc được… là em đang giành giật
Giữa em và anh – người vốn dĩ xa rồi.
- Vô danh -
-
Nhìn về phương ấy xa xôi
Mà nghe ruột thắt tim bồi hồi đau
Từng chòm mây trắng đổi màu
Phải chăng báo hiệu thương đau đến gần.Cuộc đời là cõi phù vân
Ngẫn ngơ...ngơ ngẫn vạn lần đau thương
Tình yêu đâu biết mà lường
Ôm nhầm trái đắng lệ vương giọt sầu.Thơ tình vỏn vẹn đôi câu
Mà sao lận đận trong đầu khó phai
Nhớ nhau than ngắn thở dài
Thẫn thờ...thờ thẫn chờ ai...ai chờ.Anh đi bỏ lại bơ vơ
Lời thương câu nhớ hững hờ trôi xa
Bóng em nghiêng dưới chiều tà
Nhớ thương kỷ niệm sầu da diết sầu.- Cỏ hoang tình buồn -
-
Tình không tròn nên duyên mình dang dở
Mộng không thành nên đôi ngả chia ly
Kể từ nay thôi vĩnh biệt phân kỳ
Đành rẽ lối ta ngược về hai hướng.
Tiếc một thời chung đường nhiều mơ ước
Nguyện trọn đời sánh bước dẫu bão giông
Dù xa nhau cách mặt chẳng thay lòng
Ai đâu ngỡ chỉ còn là giấc mộng.
Đã hết rồi thôi xin đừng trông ngóng
Đừng ngang nhà để thêm bận lòng nhau
Đừng nhớ mong vương vấn chuyện hôm nào
Hãy buông bỏ cho tâm hồn thanh thản!
Đã hết rồi những trăng sao lãng mạn
Gió lang thang đưa thơm ngát hương hoa
Áng mây buồn vẫn đẹp buổi chiều tà
Mưa giăng lối là cả trời thơ mộng
Từ bây giờ giữa mênh mông gió lộng
Ta một đường ngược hướng chẳng bên nhau
Người đừng buồn đừng trách giận thêm đau
Chân trời mới đang chào người đi tới.
- Hạnh Ngọc -
-
Vẫn trong tim một tình yêu chan chứa,
Ngày tháng dài câu thề hứa còn không?
Sao tâm tư nghe chát đắng vô cùng,
Bao khắc khoải giữa mông lung... hoài niệm...
Tình hôm nao... nay chẳng còn nguyên vẹn
Gió thu về cho giá lạnh tim côi.
Ký ức xưa giờ đã quá xa xôi
Yêu thương ấy nay... khuất rồi vạn nẻo
Hãy quên thôi, còn chi mà níu kéo,
Ân tình kia đã khô héo nhạt nhòa
Mùa thu nào ký ức cũng trôi xa
Dư hương cũ quyện hòa theo sương khói.
Em không trách tình đời đầy gian dối,
Chỉ trách mình sao quá vội lời yêu.
Để thu nay mây giăng xám trời chiều,
Băn khoăn mãi với bao điều bỏ ngõ...
- Hoàng Hôn Tím -
-
Đến bao giờ chuyện ấy sẽ xảy ra?
Ngày em rời xa anh để về bên người khác.
Anh biết rồi một ngày tình yêu kia phai nhạt,
Bởi bấy lâu nay em đã khác quá nhiều…
Điều em chọn không còn là tình yêu,
Hoặc nếu có, cũng không cùng anh nữa…
Nên nếu buộc lòng anh phải chọn lựa,
Anh muốn được nghe chuyện đã biết trước rồi.
Nói đi em dẫu chỉ một lời thôi,
Cho anh thấy điều mình luôn sợ hãi.
Anh không muốn một ngày thành thừa thãi,
Chỉ vì muốn được yêu mà mang nợ một người…
Anh không muốn mình cứ phải gượng cười,
Sau tất cả, đừng dối nhau, tội lắm!
Nên nếu không thể cùng nhau tay nắm,
Hãy nói anh nghe lời tạm biệt sau cùng.
- Khiêm Đô Văn -
-
Có lúc gần cũng có lúc xa xôi
Bởi kề bên vẫn như người xa lạ
Nỗi nhớ nào khiến cho lòng buồn bã
Khi chẳng còn những thứ đã từng mongAi sổ lồng..tựa chim sáo sang sông
Ai đắng cay giấc mơ hồng tan vỡ
Trách ai đây khi đời duyên chẳng nợ
Để canh tàn không tròn giấc ngủ trơNgày yêu nhau nào biết được chữ ngờ
Ở tương lai là bến bờ vô định
Ai biệt ly mà không lần bịn rịn
Không xót xa rồi nghèn nghẹn chạnh lòngMơ thật nhiều rồi tất cả bằng không
Thì sao khỏi chất chồng bao nỗi nhớ
Tình vỡ tan đâu hẳn đời đang dở
Nhưng giọt sầu nức nở tránh được sao?- Tùng Trần -
-
Có lẽ nào quay gót em xa anh?
Lời thề ước tan thành mây thành khói
Nhìn em bước mà tim anh đau nhói
Mắt lệ nhoà thầm gọi tiếng em yêu!Có lẽ nào xa cách một buổi chiều
Tim chất chứa bao nhiêu là kỷ niệm
Sáng Xuân đến, Hạ chiều ta thề nguyện
Thu qua rồi Đông luyến nhớ bên nhauCó lẽ nào em chẳng biết anh đau?
Khi bỏ mặc bao câu xưa vàng đá
Em cất bước mà không lời từ giã
Rồi vội vàng lơi lả bước bên ai?Có lẽ nào... chắc bởi tại anh sai?
Yêu em quá chẳng hoài nghi nhân nghĩa
Lòng nghèn nghẹn bây giờ anh thấm thía
Có lẽ nào tình nghĩa hóa hư vô???- Đặng Minh Mai -
-
Em trở về thế giới của riêng em
Buồn vui với từng đêm đen lặng lẽ
Hạnh phúc, khổ đau, không cần ai chia sẻ
Giấc mộng đời thường chẳng tô vẽ cùng anh
Em chẳng cần níu lại những mong manh
Bởi yêu thương phải chân thành… nhiệt huyết
Nghĩa gì đâu khi tình kia đã hết
Dối gian lòng là giết chết niềm tin !
Trả cho người những ngày tháng không tên
Trả yêu thương, vùi chôn tình ngang trái
Để quên đi thời đắm say vụng dại
Không mệt nhoài giữa khắc khoải niềm đau
Kể từ giờ mình bước ngược đời nhau
Chẳng bận tâm nỗi sầu ai vẫn giữ
Chẳng vấn vương về những lời tình tự
Đến một ngày mọi thứ cũng trôi xa
Trả lại người mộng ảo của ngày qua
Trả luôn cả giấc mơ hoa thuở ấy
Dẫu con tim biết đớn đau nhiều vậy
Vẫn cam đành nhận lấy những đắng cay!
- Ngọc Hân -