Top 10 Bài văn tả thầy giáo mà em yêu quý hay nhất

Giáo viên là một nghề nghiệp cao quý và đáng tôn trọng. Người giáo viên là những người truyền đạt tri thức cho học sinh, cho thế hệ tương lai của đất nước sau ... xem thêm...

  1. "Người thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm hôm...". Đó là lời bài hát mà tôi rất thích, nó còn gợi về thầy Huy- thầy giáo chủ nhiệm lớp 5 của tôi và là người tôi vô cùng kính trọng. Dù sau này có đi tới đâu, tôi vẫn mãi nhớ về bài học làm người thầy đã dạy.


    Thầy Huy mới chuyển về công tác ở trường tôi được một năm. Ngày đầu thầy bước vào lớp thay cho cô chủ nhiệm mới sinh em bé, ai trong lớp cũng hồ nghi về thầy. Một thầy giáo trẻ, chưa có kinh nghiệm liệu có thể dẫn dắt được lũ học trò này không nhỉ? Nhưng ngay buổi đầu giảng dạy, thầy đã khiến chúng tôi rất ngạc nhiên và thích thú. Dáng người thầy dong dỏng cao trông rất thư sinh nho nhã. Mái tóc cắt ngắn ép sát vào da đầu lúc nào cũng được chải rất gọn gàng. Người ta nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn và đôi mắt thầy chính là một ô cửa sổ như thế.


    Đôi mắt vừa ánh lên vẻ thông minh, sáng dạ lại vừa hiền từ nhưng cũng thật nghiêm túc. Thầy hay đeo một cặp kính gọng sáng khiến đôi mắt như càng long lanh hơn. Gương mặt xương xương nhưng khá cân đối, gương mặt ấy rất ít khi nở nụ cười, rất ít khi biểu lộ tình cảm nhưng thật ra lại vô cùng ấm áp. Chỉ cần là một ánh mắt âu yếm thầy dành cho chúng tôi, âu đó cũng là một tình yêu thương thầy dành cho lũ học trò này.


    Thầy Huy giảng bài rất có sức hút. Lời thầy nói rất nhẹ nhàng mà truyền cảm, đưa lũ học trò chúng tôi bay vào thế giới của tri thức mở rộng. Đôi tay thầy cầm viên phấn trắng, lật giở từng trang sách, thầy giảng bài cứ như người lái đò cần mẫn trước những chuyến đò ngang đến với bến bờ tri thức. Lời thầy giảng đến bây giờ vẫn còn in dấu ấn đậm nét trong tâm trí tôi.


    Là người dạy thay cho cô chủ nhiệm, thế mà chẳng mấy chốc thầy đã chiếm được cảm tình của lũ học trò. Thầy quan tâm tới từng gia đình khó khăn, thầy ân cần chỉ thêm cho những bạn học kém. Chính thầy là người đã bồi đắp tình yêu môn văn cho cô học trò nhỏ là tôi, thầy đã nói rằng chỉ cần có đam mê và nỗ lực thì tất cả đều có thể trở thành hiện thực. Thầy luôn là ánh đèn soi sáng cho mỗi bước đường chúng tôi đi.thầy giảng cho tôi về lẽ sống, thầy truyền cho tôi ước mơ và niềm tự tin tràn đầy. Có lẽ chính nhờ thầy mà tôi có được kết quả như ngày hôm nay. Dưới lớp vỏ bọc lạnh lùng với gương mặt ít khi nở nụ cười, lại là một trái tim rất ấm áp. Lớp chúng tôi yêu thầy và kính trọng thầy hết mực. Thầy mãi mãi là thầy giáo đáng mến nhất trong quãng đời học sinh của tôi.


    Mấy hôm trước tôi có dịp trở về thăm thầy. Thầy đã già hơn trước nhưng vẫn phong thái của những năm tháng trước kia, thầy lại đem đến cho tôi những bài học sống quý báu. Thầy ơi, dù sau này có bất cứ điều gì xảy ra, con vẫn mãi coi thầy là người thầy con kính trọng nhất.

    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
    Ảnh minh họa (Nguồn internet)

  2. "Khi thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi. Có hạt bụi nào vương trên tóc thầy". Mỗi lần lời bài hát "Bụi phấn" vang lên, trong tâm trí tôi lại hiện về hình ảnh của thầy giáo Nam - thầy giáo chủ nhiệm tôi năm lớp Năm. Thầy là một người mà tôi vô cùng biết ơn và kính trọng.


    Thầy Nam năm nay đã hơn năm mươi tuổi rồi. Dáng người thầy cao và có phần hơi mập. Mái tóc thầy đã có những sợi điểm bạc - bạc vì ở tuổi ấy, có mái tóc ai còn xanh đâu, bạc vì bụi phấn, bạc vì những lo toan thường nhật và vì lũ học trò tinh nghịch chúng tôi nữa. Gương mặt thầy vuông chữ điền, toát lên sự cương nghị. Đôi mắt thầy ánh lên sự cương trực với cái nhìn đầy xa xăm nhưng ánh mắt thầy dành cho học trò chúng tôi thì thật ấm áp biết bao. Sống mũi thầy rộng và vầng trán lại thật cao. Mỗi khi thầy cười, những nếp nhăn nơi khóe mắt, khóe miệng lại hằn sâu hơn, phản chiếu những lo toan và vất vả trong cuộc đời. Thầy ăn vận giản di lắm nhưng lại vô cùng lịch lãm.


    Thầy hiền và tốt với chúng tôi lắm. Có những lần học sinh bị ốm, thầy đều hỏi han tận tình, giảng lại bài cho chúng tôi. Trong lớp, nếu có ai học kém hoặc có hoàn cảnh gia đình đặc biệt, thầy đều cố gắng giúp đỡ như động viên các bạn cố gắng học tập, giúp đỡ các bạn cả về vật chất lẫn tinh thần. Tôi nhớ, trong lớp tôi có cái Lan, nhà nó khó khăn lắm, bố mất sớm, gánh nặng gia đình dồn cả vào đôi vai của người mẹ nhưng mẹ Lan lại hay đau ốm, có lần vì không đủ tiền nộp học, mẹ Lan định cho Lan nghỉ học nhưng thầy đã khuyên mẹ bạn ấy và sẵn lòng giúp đỡ khoản tiền học phí ấy.


    Thầy như người cha thứ hai luôn ân cần bảo ban, chăm sóc chúng tôi, nhắc chúng tôi mỗi khi trời lạnh phải mặc áo ấm hay buổi sáng đến trường thì không bao giờ được bỏ bữa. Nhưng cũng có lúc, thầy rất nghiêm khắc, đó là những khi chúng tôi không vâng lời thầy, về nhà có khi còn không chịu làm bài, hay có những lần mắc khuyết điểm, những lúc ấy thầy đều nhắc nhở. Vậy là thầy không chỉ dạy chúng tôi tri thức mà còn dạy chúng tôi cách sống, cách làm người. Thầy luôn được các bậc phụ huynh, đồng nghiệp và mọi người yêu mến, đó là bởi thầy không chỉ tốt bụng, nhiệt huyết mà còn hăng hái tham gia vào mọi hoạt động của trường.


    Dù thời gian có trôi đi, dù sau này có không được gặp thầy thì trong trái tim tôi mãi hiện về hình ảnh của thầy. Làm sao tôi có thể quên được sự ân cần chỉ bảo cùng những bài học định hướng một nhân cách cao đẹp của thầy dành cho chúng tôi?

    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
  3. Trong đời học sinh mỗi người chắc hẳn ai cũng có những thầy cô giáo giống như những người cha người mẹ của mình đã bồi dưỡng tâm hồn ta nuôi dưỡng trí tuệ ta để ta có được những thành quả như ngày hôm nay. Tôi cũng vậy tôi cũng có những người thầy giáo những người cô giáo như thế mà đến suốt cuộc đời nay tôi cũng không thể quên được họ. Họ đã dậy tôi cách làm người dậy tôi những bài học đầu tiên để tôi chập chững bước vào đời. Nhưng có lẽ người để lại nhiều ấn tượng nhất đối với tôi có lẽ chính là thầy Tuấn là thầy giáo chủ nhiệm của tôi khi tôi học lớp 4.


    Khi tôi mới bước vào lớp bảy thì nhận được tin cô giáo chủ nhiệm năm ngoái của chúng tôi phải nghĩ đẻ để sinh em bé. Chúng tôi buồn lắm vì cô là cô giáo mà chúng tôi rất quý mến. Ngày ấy cũng là khi chúng tôi được đón một thầy giáo chủ nhiệm mới về trường đến dậy thay cô môn văn. Mới nghe thôi chúng tôi đã không thích thầy phần vì chúng tôi chưa được học văn thầy giáo bao giờ cả phần vì cô giáo cũ của chúng tôi được lốp rất yêu quý. Thế nhưng khi thầy bước vào lớp thì tất cả lớp chúng tôi đều rất ngỡ ngàng vì vẻ ngoài trước tiên là khá đẹp của thầy. Thầy có mái tóc đen dày và rất đẹp. Mỗi khi vui thầy lại lấy tay vuốt cái mái tóc ấy khiến nó càng trở nên mềm mại hơn rất nhiều. Thầy có đôi mắt khá to đen nhánh cùng đôi lông mi khá dài đối với một người đàn ông. Khuôn mặt thầy vuông chữ điền nước da thầy thì hơn ngăm đen màu bánh mật một màu da rất đặc thù của miền đất biển quê chúng tôi. Thầy cũng không cao lắm chỉ khoảng một mét sáu lăm thôi nhưng dáng hình hơi gầy của thầy khiến thầy trông cao hơn nhiều.


    Thầy là giáo viên mới gia trường, nghe nói thầy được giữ lại dậy trên thành phố nhưng thầy nhất định về nơi nông thôn chúng tôi để dạy cái chữ cho chúng tôi. Biết được thế chúng tôi càng quý thầy hơn và càng thương thầy nữa. Thầy dạy văn rất hay và truyền cảm. Chẳng thế mà một đứa ghét văn đến tận xương tủy như tôi vẫn có thể nghe thầy giáng từ đầu đến cuối giờ không lọt một chữ nào. Những giờ giải lao thì càng thú vị hơn nữa ,chúng tôi được thoải mái nói lên những suy nghĩ của mình về vấn đề đoàn kết trong lớp và cả những giờ dạy của thầy nữa. Những buổi chiều thầy thường xuyên đến nhà những bạn không đi học hay nhà những bạn có hoàn cảnh khó khăn để dậy thêm và để an ủi các bạn chịu khó đến lớp. Thế nên tình hình học tập của lớp tôi đứa nào cũng tốt cả ,chúng tôi ai cũng quý thầy lắm chỉ mong thầy mãi mãi là thầy giáo chủ nhiệm của chúng tôi thôi.


    Thế nhưng thầy đối với tôi sẽ không có những kỉ niệm tốt đẹp như bây giờ nếu chuyện ấy không xảy ra. Đó là một lần thi giữa kì môn văn tôi đã học tủ và kết quả học tủ thì chắc hẳn các bạn đều biết rồi ,tôi bị điểm kém và thật không may cho tôi là thầy giáo bảo tất cả mọi người đều phải đem về cho bố mẹ kí vào. Tôi sợ tái cả mặt không dám mang về cho bố mẹ vì tôi đã hứa với bố là lần này tôi nhất định sẽ được điểm cao. Tôi nghĩ đủ mọi cách để có thể thoát nạn nào là bảo thầy bố mẹ đều không có nhà nhưng cuối cùng tôi chọn giải pháp là tự mình kí. Tôi nộp cho thầy giáo chữ kí giả của mình.


    Thầy xem qua của cả lớp một lượt sau đó không nói gì. Tôi cứ tưởng đã thoát được đại nạn thế nhưng khi tôi tan học thầy thầy gọi tôi lại và nói với tôi rằng thầy biết đó là chữ kí của tôi. Tôi chỉ biết òa khóc và nói với thầy tất cả mọi chuyện. Thầy đồng ý với tôi là sẽ không nói ra chuyện này nêu lần thi cuối kì tới tôi sẽ đạt được điểm ỏi. Tôi lo lắng ấp úng không dám nói gì thế nhưng nghĩ đến bố tôi khi biết chuyện tôi sợ tái mặt chỉ biết gật đầu đồng ý với thầy. Kì thi cuối lì cũng gần đến tôi đang loay hoay không biết làm sao thì thầy đến nhà tôi nói là sẽ dậy kèm tôi học. Lúc đầu tôi cũng cảm thấy hơi ngại thế nhưng trước sự nhiệt tình của thầy tôi càng chăm chú học hơn. Kì thi cuối kì kết thúc đúng như mong đợi của tôi ,một điểm chím đỏ chót trên bài thi chính là những thành quả lớn nhất mà tôi đạt được. Tôi thầm cảm ơn thầy nếu không có thầy thì tôi chắc chắn sẽ không có được thành tích như ngày hôm nay.


    Thầy tôi đôi khi đối với tôi là một người thầy một người bạn đôi khi lại là một người cha nâng niu bước chân tôi. Thầy đã mở một cánh cửa rất lớn trong tâm hồn tôi không chỉ về kiến thức mà cong là về đạo đức. Thầy không tha thứ cho những lỗi lầm mà chúng tôi gây ra mà thầy khiến chúng tôi phải chuộc lại những lỗi lầm đó. Cả cuộc đời này có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được thầy quên được một người đã dìu dắt từng bước chân tôi.

    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
  4. Trong cuộc đời mỗi con người, để thành công thì không thể nào thiếu đi những bóng dáng người thầy. Người xưa đã có câu: "Không thầy đố mày làm nên". Trong tim em cũng có một người thầy cho riêng mình. Đó chính là thầy dạy môn Toán.


    Thầy năm nay cũng đã gần bốn mươi. Với cái tuổi trung niên thì thầy vẫn còn xuân chán. Thầy rất nhẹ nhàng chỉ bảo em những bài toán khó. Thầy rất cao, khoảng 1m75. Em đứng chỉ đến vai thầy. Thầy không có một gương mặt chữ điền chuẩn mực, cũng không có làn da nâu khỏe khoắn. Làn da thầy trắng, mặc dù không mềm mại như da con gái nhưng da thầy rất sáng. Nó làm nổi bật lên bộ đồ mà thầy đang mặc.


    Thầy thường mặc áo sơ mi trắng khi đi dạy, quần âu, dép xăng đan đơn giản. Mùa đông, thầy khoác một cái áo gió bên ngoài nữa là ổn. Tóc thầy còn đen, chưa bạc cái nào. Thầy quanh năm chỉ để một kiểu tóc, không hề thay đổi. Thầy có nụ cười rất duyên. Mỗi khi thầy cười, cả lớp cũng muốn cười theo. Em chưa thấy thầy bật cười thành tiếng bao giờ, chỉ là một nụ cười mỉm nhẹ. Mỗi lần cười, ánh mắt, gương mặt thầy đều bừng sáng. Làn da trắng cũng ửng đỏ lên trên gương mặt thầy mỗi khi cười.


    Thầy rất tâm huyết với học sinh. Thầy luôn cố gắng tìm tòi những bài toán hay, lạ để thúc đẩy sự phát triển về toán học của chúng em. Từ ngày thầy mới tiếp nhận dạy môn Toán của lớp, em yêu Toán hẳn. Thầy đã truyền được cái lửa, cái tình yêu toán học của mình cho chúng em. hàng ngày thầy đến lớp, bước vào với một tâm thế đầy lửa của một người thầy yêu học trò. Cái thước dài để thầy vẽ hình lúc nào cũng có mặt. Tay thầy cầm phấn rất đẹp. Những nét chữ uyển chuyển được viết lên bảng một cách nhanh chóng. Chữ thầy rất rõ ràng, thầy vẽ hình, viết con số cũng rất đẹp.


    Em rất yêu quý thầy bởi cái tâm thế của người dạy học. Những tâm huyết của thầy luôn là món quà vô giá mà thầy đã dành cho chúng em.

    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
  5. Gần năm năm trôi qua mà em vẫn còn nhớ hình bóng thầy giáo lớp Một của em vừa mới gặp thầy ngày hôm qua vậy.


    Trên vầng trán cao và rộng của thầy đã hằn sâu nhiều nếp nhăn. Nhìn mái tóc đã bạc phơ vì năm tháng, gương mặt gầy gầy, em đoán thầy đã dạy học từ lâu lắm rồi. Thầy đã dìu dắt biết bao thế hệ học trò, đã cầm tay nắn nốt từng nét chữ cho họ, không biết giờ đấy có ai còn nhớ đến thầy không! Mắt thầy chắc cũng yếu rồi nên thầy thường đeo cặp kính trắng, nhất là những lúc nhìn vào sách hay chấm bài chúng em.


    Tuy tuổi đã ngoài năm mươi nhưng ngày nào thầy cũng đến lớp thật sớm để viết từng chữ mẫu vào vở tập viết hoặc bao lại từng quyển sách đã rách bìa cho học sinh mình. Trong chiếc cặp da cu kỹ đã phai màu của thầy lúc nào cũng có một con dao lam. Mỗi khi viết chì tã đầu, chúng em đều nhờ thầy chuốt lại. Suốt buổi, thầy cứ bận rộn với đám học trò nhỏ mà có bao giờ thầy tỏ vẻ bực bội đâu.


    Một lần nọ, em mới bước vào lớp, thầy đã gọi ngay lại. Em hơi lo, không biết thầy sẽ quở trách điều gì. Nào ngờ, thầy sửa lại cái cổ áo mà trong lúc vội vàng sơ ý em quên bẻ lại. Cử chỉ thân ái ấy em không thể nào quên được. Ít khi thầy la rầy chúng em lắm. Những lúc chúng em mỉm cười hiền lành tha thứ và chỉ dẫn tường tận lại cho tất cả cùng hiểu. Thầy thường khuyên chúng em phải cố gắng học hành để mai này trở thành người hữu dụng cho đất nước.


    Trong lớp, hơn ba mươi học trò nhỏ đều coi thầy như vị cha già đầy kính yêu của mình.

    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
  6. Năm nay em đang học lớp Ba, đã không còn bỡ ngỡ như ngày đầu đi học, nhưng cũng chưa đủ chín chắn như anh chị lớp trên. Bởi vậy, với em, thầy giáo chủ nhiệm hiện tại - thầy Dũng, không chỉ là thầy mà còn là người cha thứ hai nơi mái trường thân yêu của em.


    Thầy Dũng là giáo viên chủ nhiệm, đồng thời là giáo viên dạy môn Toán của lớp em. Thầy năm nay đã hơn ba mươi tuổi rồi nhưng thầy vẫn còn trẻ lòng lắm. Lúc nào thầy cũng tươi cười khiến không khí xung quanh cũng vui vẻ hẳn lên. Tuy nhiên, lúc cần nghiêm túc thì thầy nghiêm lắm đấy nhé. Những lúc lớp có bạn không làm bài hay làm việc sai, thầy đều yêu cầu phạt rất công bằng, nghiêm minh. Đôi lông mày rậm nhíu lại, đôi mắt hơi híp đầy vẻ nguy hiểm khiến cả lớp ai cũng sợ, không dám ho he một lời.


    Ấy thế mà lúc cần vui vẻ thì thầy vui tính lắm. Giọng nói hào sảng của thầy vang xa, kéo cả đám hòa nhập cuộc vui. Em thích nhất là được nghe thầy giảng bài. Dáng người cao lớn trong bộ quần áo chỉnh tề, áo sơ mi trắng thẳng tuốt, quần âu dài khiến thầy điển trai vô cùng. Thầy giảng rất dễ hiểu, đôi bàn tay to cầm viên phấn trắng viết từng chữ, từng số lên bảng. Nếu có chỗ nào chưa hiểu, thầy đều kiên nhẫn giảng lại cho chúng em. Nhờ có thầy mà tình hình học tập của lớp tốt lên nhiều lắm.


    Em rất yêu quý thầy Dũng lớp em. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của thầy, cũng để thầy vui lòng.

    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
  7. Mỗi ngày đến trường, ta được tiếp thu biết bao tri thức, bao hiểu biết, mà người cung cấp cho chúng ta, chỉ dạy cho chúng ta những điều ấy không ai khác chính là những người thầy, người cô giáo của ta. Trong suốt những năm tháng đi học, tôi đã được học và tiếp xúc với bao người giáo viên đáng kính. Tuy nhiên, có lẽ người giáo viên để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất chính là thầy Lâm, thầy giáo chủ nhiệm của tôi.


    Thầy Lâm năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, ở thầy là sự chững chạc, nghiêm nghị của một người đàn ông trong độ tuổi tứ tuần. Thầy có dáng người cao, hơi gầy cùng với làn da màu bánh mật khiến thầy trông đầy khỏe khoắn . Khuôn mặt thầy vuông chữ điền, mái tóc thầy đen óng, được cắt tỉa gọn gàng, trên mái tóc ấy đã xuất hiện một vài sợi tóc sâu lấm tấm do dấu hiệu tuổi tác. Vầng trán thầy cao như trán Bác Hồ, phía dưới là đôi mắt đen, sáng , đôi mắt ấy lúc nào cũng nhìn chúng em bằng cái nhìn trìu mến, ấm áp.


    Đặc biệt thầy có chiếc răng khểnh nên mỗi khi thầy cười, chiếc răng khểnh lại lộ ra trông rất duyên cùng với hai má lúm đồng tiền lúc nào cũng rặng rỡ.Trang phục hàng ngày của thầy đầy lịch lãm và nghiêm túc. Mỗi sáng đến trường, thầy đều mặc những chiếc áo sơ mi nhạt màu cùng quần âu đen, khi trường có lễ hội, thầy lại khoác lên mình những bộ vest, phối cùng những chiếc ca-la-vát đầy nam tính và lịch lãm. Thầy có giọng nói ấm áp mà dõng dạc. Khi giảng bài, thầy nói to, rõ ràng từng phần kiến thức, giúp chúng tôi tiếp thu bài nhanh hơn.


    Thầy là một người khá nghiêm túc trong công việc, thầy luôn cố gắng hết mình để truyền đạt kiến thức cho học trò, chỗ nào chúng tôi không hiểu, thầy đều sẵn sàng giảng giải. Dường như niềm vui của thầy là được nhìn thấy học trò tiếp thu được tri thức, hiểu biết. Bên ngoài công việc, thầy lại giống như một người bạn của chúng tôi vậy.Thầy hay cười và rất vui tính, thầy luôn yêu thương chúng tôi, trò chuyện với chúng tôi, cho chúng tôi những lời khuyên chân thành khi có ai đó gặp khó khăn.


    Những giờ học của thầy bên cạnh được tiếp thu kiến thức, thầy thường đan xen kể những câu chuyện vui để giờ học bớt căng thẳng và bầu không khí được sôi nổi hơn. Lớp tôi ai cũng yêu quý thầy, thầy như người bố thứ hai, như người bạn của chúng tôi vậy. Thầy giáo của chúng tôi luôn được mọi người yêu quý bởi tấm lòng nhân hậu, sự nhiệt huyết với nghề và tình yêu thương sâu sắc với học trò.


    Cuộc đời chúng ta sẽ gặp qua rất nhiều người, mỗi người sẽ có một ý nghĩa sâu sắc với ta. Với tôi, thầy Lâm là một người giáo viên mà tôi luôn kính trọng và yêu quý. Tôi sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để sau này trở thành một người học trò mà thầy có thể tự hào.

    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
  8. Trong cuộc sống, nhất là trong quãng đời ấu thơ còn đang trong tuổi đi học, ngồi trên ghế nhà trường thì người gắn bó, quan tâm tới chúng ta không chỉ có bố mẹ hay những người thân trong gia đình mà còn có cả những người thầy, người cô đáng kính, những bạn những bè thân thương ở trường, lớp. Đặc biệt là thầy giáo, không ai trong chúng ta là không ghi lòng tạc dạ, khắc sâu hình ảnh một người thầy giáo đáng kính trong lòng mình. Và em cũng có một người thầy như thế. Đó là thầy giáo chủ nhiệm năm lớp 1 của em. Thầy tên là Kiên. Thầy là một người thầy giáo rất tâm huyết với nghề và luôn quan tâm, chăm sóc cho học sinh như con đẻ của mình. Em rất yêu quý và kính trọng thầy.


    Hồi Tiểu học, khi em mới chập chững bước chân vào lớp 1, tiếp xúc với một ngôi trường mới, một không gian học tập mới nên em không tránh khỏi sự bỡ ngỡ, nhút nhát và rụt rè. Khi đó, thật may khi em được học trong lớp mà thầy Kiên làm giáo viên chủ nhiệm. Thầy Kiên khi đó đã hơn ba mươi tuổi rồi. Dáng người thầy cao, nhưng không to, nói chung rất cân đối. Nước da thầy hơi ngăm ngăm bánh mật trong rất khỏe mạnh và tràn đầy sức sống.


    Gương mặt thầy vuông chữ điền trông rất nghiêm nghị nhưng thực chất, thầy Kiên là một người vô cùng tốt bụng và vui tính. Bàn tay thầy to, thô ráp, chai sạn vì cầm phấn nhiều. Tóc thầy đã điểm một vài sợi bạc và luôn luôn được thầy chỉn chu cắt gọn gàng và gội sạch sẽ. Đôi mắt thầy sáng tỏ rõ vẻ thông minh. Nụ cười của thầy như ông bụt từ trong câu chuyện cổ tích bước ra vậy, hiền hậu và ấm áp vô cùng. Thầy là một người dễ nhìn và cũng rất dễ gần.


    Thầy Kiên là một thầy giáo vô cùng tận tâm với nghề, đặc biệt thầy rất yêu thương, chăm sóc tận tình cho học sinh của mình, tuy nhiên thầy cũng vô cùng nghiêm khắc trong cách giáo dục học sinh. Thầy là giáo viên chủ nhiệm nên luôn luôn quan tâm, chăm sóc cho chúng em từng li từng tí một, từng bữa ăn tới giấc ngủ. Một bữa, có một bạn nam trong lớp em bị sốt mà gia đình có việc bận không thể tới đón được nên thầy đã thức cả trưa để chăm sóc cho bạn ấy: đút cho bạn ấy ăn, ngồi coi, phe phẩy quạt cho bạn ấy ngủ, mua thuốc cho bạn ấy uống.


    Hình ảnh thầy Kiên khi ấy hiện lên không khác gì một người cha hiền từ đang chăm sóc cho con trai của mình. Thầy cũng rất nghiêm khắc. Với những bạn không nghe lời, thầy luôn có những hình thức nhắc nhở kịp thời để cho các bạn sửa chữa và thay đổi. Thầy dạy cho chúng em những bài học về đạo lý làm người, về cách ứng xử đẹp trong cuộc sống.


    Em rất yêu quý và kính trọng thầy Kiên. Mai này dù đi đâu xa, em cũng không bao giờ quên hình ảnh người thầy giáo thân thương coi chúng em như con đẻ trong gia đình để mà yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ nên người.

    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
  9. Đã qua gần sáu năm cắp sách đến trường, tôi ấn tượng với rất nhiều thầy cô giáo. Thầy cô luôn để lại trong tôi những hình ảnh đẹp và mãi không phai mờ. Nhưng đặc biệt nhất với tôi và cũng là người tôi quí nhất – thầy giáo dạy tôi hồi lớp 5.


    Tôi thấy rất ít người lựa chọn nghề làm thầy giáo. Thế mà thầy giáo tôi lại rất say mê với sự nghiệp trồng người này. Thầy tâm sự với chúng tôi, thầy muốn làm thầy giáo từ khi học cấp 2. Mỗi lần ngồi nghe thầy giáo giảng bài thích lắm. Trông thầy đứng trên bục giảng chững chạc, tự tin và được học trò yêu mến, thầy đã nuôi ước mơ từ đó. Về nhà, thầy bắt tụi em nhỏ ngồi sắp hàng ngay ngắn và thầy giả làm thầy giáo. Lạ lùng thay, bọn trẻ lại ngồi nghe đến say mê. Không biết chúng hiểu mấy phần “thầy” giảng nhưng đứa nào mặt mũi cũng ngơ ngẩn, say sưa. Có khi “thầy” nói xong rồi mà chúng vẫn ngồi bần thần, lúc đó phải gọi lớn chúng mới như sực tỉnh. Đó là động lực đầu tiên giúp cho ước mơ của thầy thành hiện thực.


    Con đường đến với nghề của thầy cũng lắm gian nan. Vì thế mà bây giờ thầy dành cho nghề một tình yêu thật mãnh liệt. Là con trai cả trong gia đình có truyền thống làm bác sĩ, thầy được bố mẹ định hướng cho thi vào trường đại học Y. Ngay từ nhỏ, gia đình thầy đã mong muốn như thế: Thầy vốn học giỏi lại thông minh, nhanh nhẹn nên cả nhà đặt niềm hi vọng rất lớn. Nhưng năm lớp 12, Bất ngờ thầy thông báo với gia đình sẽ thi vào Trường Cao đẳng Sư phạm, Khoa Tiểu học. Đó là một cú sốc với gia đình, nhất là người cha của thầy. Gia đình kịch liệt phản đối quyết định của thầy, nhiều lúc làm thầy rất khổ sở nhưng chưa có lúc nào thấy dao động. Thấy vững vàng với quỵết tâm của mình và kiên trì thuyết phục mọi người.


    Ngày đi thi cũng là ngày thầy buồn nhất. Không một lời chúc, không một sự động viên, thầy đi thi chỉ có một mình. Nhìn chúng ban có người thân châm sóc, thây cũng thấy tủi thân. Nhưng lúc đó thầy nghĩ mình càng phải cứng rắn và mạnh mẽ. Rồi khi đỗ thủ khoa, niềm vui của thầy cũng không được trọn vẹn. Gia đình thông báo sẽ không trợ cấp cho thầy ăn học trong ba năm. Thế là một mình thầy lại phải chống đỡ, xoay sở với biết bao khó khăn trong những năm học Cao đẳng. Vừa đi làm thêm vừa đi học, thầy bất chấp khó khăn để đạt được ước mơ của mình và để chứng minh cho gia đình sự lựa chọn của thầy không sai….


    Nhìn thầy giáo trẻ của chúng tôi lạc quan, hài hước đứng trên bục giảng ít ai có thể nghĩ rằng con đường thầy đã đi thật dài khi phải vượt qua một mình. Nhưng giờ đâỵ thầy là một người thầy rất thành công. Không chỉ là thầy giáo dạy giỏi mà thầy còn được tất cả học trò chúng tôi yêu quí. Chúng tôi yêu quí thầy vì con người thầy tốt bụng. Tuy còn trẻ nhưng trong mắt chúng tôi thầy rất chững chạc, vững vàng. Thầy nghiêm khắc trong giờ học nhưng ngoài giờ thầy như một người khác, gần gũi, thân thiện và hài hước.


    Thỉnh thoảng, thầy đá bóng với các bạn nam, nhìn lúc đó thầy như trẻ thơ vậy. Đặc biệt, với vẻ ngoài đẹp trai, cao lớn và hát hay nên mỗi khi đứng trên sân khấụ biểu diễn chúng tôi cảm giác đó không còn là thây nữa mà là một nam ca sĩ có tiếng đang phiêu du cùng tình cảm của mình. Ấn tượng nhất là nụ cười của thầy. Thầy cười thật rạng rỡ, nhìn thầy cười người đang buồn bã cũng thấy vui lây.


    Có một lần thầy ốm. Không thấy thầy đến lớp cả lớp nhốn nháo hẳn lên. Cuối giờ học chúng tôi đến nhà tìm thầy. Thấy chúng tôi đến, thầy xúc động lắm. Thầy bắt tay từng đứa một, rồi giữ ở lại ăn cơm. Bữa cơm mẹ thầy nấu hôm đó thật ngon và ấm cúng. Thầy trò vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả. Dường như cũng nhờ đó mà gia đình hiểu hơn quyết định của thầy.


    Bây giờ thật khó để tìm thấy một người con trai Hà thành nào như thầy – thầy giáo dạy Tiểu học của chúng tôi. Với học trò, thầy vừa là thầy giáo nhưng hơn thế – thầy còn là một người bạn lớn.

    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
  10. Từ lớp 1 đến lớp 4, em luôn học với các cô chủ nhiệm. Năm nay, lên lớp 5, lớp em lại do thầy giáo chủ nhiệm. Điều đó, không chỉ làm mình em ngạc nhiên mà làm cho cả lớp ngạc nhiên. Vui nhất là hôm thầy nhận lớp, thầy giới thiệu với lớp tên thầy là Nguyễn Tất Thắng, cả lớp chúng em trố mắt nhìn thầy. Nhưng rồi, ngày tháng qua đi, bằng sự quan tâm, bằng việc nhiệt tình dạy dỗ của mình, thầy đã để lại trong em ấn tượng thật sâu sắc.


    Năm nay, thầy khoảng 30 tuổi. Dáng thầy to cao, khoẻ mạnh. Mắt thầy to, đen, sáng và hơi xếch, lông mày rậm. Thầy có khuôn mặt xương xương, da ngăm ngăm. Trán thầy cao, rộng. Mẹ em bảo những người trán cao, rộng thường là những người rất thông minh. Mái tóc của thầy hơi quăn, bồng bềnh. Thầy ăn mặc thật giản dị. Áo sơ mi trắng được sơ vin gọn gàng trong quần âu xanh màu tím than. Có hôm thầy mặc áo kẻ sọc ô vuông nhỏ cộc tay nên trông thầy càng khỏe mạnh.


    Đặc biệt, thầy dạy toán rất hay. Khi thầy vẽ hình, em thấy thầy thao tác một cách điêu luyện. Chỉ vài đường gạch gạch, vẽ vẽ là một hình vuông hay một hình tam giác, hình chữ nhật hiện lên. Nhiều lúc, em nhìn thầy vẽ không chán mắt. Thầy cao to nhưng đi lại rất nhẹ nhàng. Mỗi bước thầy đi, mái tóc thầy bồng bềnh rất đẹp. Thầy luôn dặn dò chúng em rất cẩn thận những khi chúng em kiểm tra hoặc thi học kì. Những bạn trong lớp có hoàn cảnh khó khăn, thầy bàn với lớp đi thăm và tạo điều kiện giúp đỡ những bạn đó.


    Trong phong trào thi đua chào mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 - 11, thầy rất nhiệt tình. Ngoài việc giúp chúng em hoàn thành tờ báo tường, thầy còn tập cho chúng em những tiết mục văn nghệ rất hay. Điều bất ngờ nhất với em là thầy múa thật dẻo. Ai có thể nghĩ to cao như thế mà thầy uốn lượn khi múa trông cứ như một nghệ sĩ. Mấy đứa con gái chúng em chẳng đứa nào múa dẻo được như thầy.Mới chưa đầy một năm mà cả lớp chúng em xem thầy như người cha kính yêu của mình. Thầy chỉ đi họp xa mấy ngày là cả lớp nhớ thầy nhiều lắm. Riêng em, em rất yêu quý và kính trọng thầy chủ nhiệm của mình.


    Để đền đáp công ơn dạy dỗ của thầy, em thầm hứa sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi. Sau này, em sẽ còn được học với nhiều thầy, nhiều cô giáo nữa, nhưng em sẽ không bao giờ quên thầy Thắng chủ nhiệm lớp 5 của em.

    Ảnh minh họa (Nguồn internet)
    Ảnh minh họa (Nguồn internet)


loading...