Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật
Chương 72
61@-Pit Bull là một giống cho hung dữ vì vậy chúng cần được huấn luyện cẩn thận nếu không chúng có thể trở lên mất kiểm soát và nguy hiểm. Cái giá mà ông ta phải trả cho Tony để cậu giúp huấn luyện chúng là 1000 usd cho mỗi con. Đây là một cái giá khá là hữu nghị dành cho người trong thị trấn.
Trong số 18 con chó mà Tony đang huấn luyện trong trang trại thì có 8 con chó cậu huấn luyện để bán. Chúng gồm 1 con chó săn English Foxhound, 1 con chó Beagle, 3 con chó Labrador, 1 con chó Newfoundland và 2 con chó Doberman.
Mấy người đến tìm Tony vui vẻ ra về với những con chó mà họ mua được. Còn Tony thì vui sướng khi cầm trong tay một xấp tiền dày cộp mà cậu mới kiếm được.
Trong khi cha mẹ Tony đưa tiễn những người khách về thì Tony trở lại phòng khách. Cậu thấy trong phòng khách còn có một người đàn ông ngồi đó chưa về. Cậu nhìn kỹ thì nhận ra đó là ông Jim hàng xóm cách trang trại cậu không xa.
“Ông Jim ông đến nhà cháu có chuyện gì vậy? Vừa rồi có nhiều người hỏi chuyện cháu không thấy ông ngồi đó.”
Jim nói: “À ta sang nhà cháu mượn chiếc khoan về có tý việc.”
“Ra vậy.” Tony nói.
Jim nói: “Tony ta có chuyện này muốn nói với cháu.”
Tony nói “Có chuyện gì vậy ông Jim.”
Jim nói: “Cháu nhớ con bé Jesscia cháu gái của ta chứ?”
Tony nói: “Vâng, sao cháu có thể không nhớ cô bé được.”
Jim nói: “Con bé Jessica mỗi năm nghỉ hè vẫn luôn trở về sống cùng ta mấy tháng hè. Trong trang trại có một chú chó săn cháu cũng không lạ gì nó. Ta còn nhớ cháu từng bị nó đuổi chạy vòng quanh nhà của ta.”
Tony nghĩ tới chú chó nhỏ nói: “Ông nói đến con Pop. Nó giờ chắc cũng phải già lắm rồi.”
Jim nói: “Ừm nó già nắm rồi. Jesscia mỗi khi hè về đều làm bạn cùng Pop đi khám phá khắp nơi quanh thị trấn. Mỗi khi kỳ nghỉ hè kết thúc, con bé đều luyến tiếc rời xa Pop. Jessica ngày càng lớn và Pop thì ngày càng già đi. Pop đã quá già để có thể theo kịp những bước chân Jessica đi khắp mọi nơi mỗi mùa hè. Cách đây mấy tháng con chó chết mà ta không giám để con bé biết.”
“Lúc nó từ thành phố về trang trại trong kỳ nghỉ hè năm nay, nó phát hiện ra con Pop đã mất thì khóc thương tâm mấy ngày liền. Từ đó Jessica cứ du dú trong nhà không còn muốn đi đâu như trước nữa. Hôm nay ông sang nhà cháu mượn cái khoan, có dẫn theo con bé đi cùng, ông nghĩ để con bé đi ra ngoài sẽ đỡ hơn, khi tới trang trại của gia đình cháu con bé nhìn thấy con chó Newfoundland to lớn màu đen liền thích không thôi.” Jim nói.
Nghe câu truyện của Jim, Tony liền tưởng tượng đến cảnh Jessica mặc một bộ quần áo thám hiểm, dưới ánh mặt trời chói chang mùa hè ở vùng ngoại ô thị trận, cùng một chú chó săn trung thành lang thang khám phá khắp mọi nơi, dưới những tán cây đầy tiếng ve, trên cánh đồng đuổi bắt chuồn chuồn, bắt châu chấu và bươm bướm… Đó nhất định là một ký ức đầy hạnh phúc mà một đứa trẻ có được với chú chó của mình.
Tony cảm động, nói với ông Jim: “Nếu Jessica thích thì cứ để em ý mang về nuôi.”
Ông Jim nghe ra ý tứ trong câu nói của Tony ông nói: “Chú chó bao nhiêu tiền vậy Tony?”
Tony nói: “Tiền gì chứ. Ông cũng đừng đề cập đến chuyện tiền nong. Cháu nhận nuôi nó ở trung tâm cứu trợ động vật có mất đồng nào đâu. Chỉ mất chút công huấn luyện thôi.”
Jim nói: “Sao thế được, ta ngồi đây từ nãy đến giờ, chó do cháu huấn luyện thì rất là thông minh và nghe lời, giá trị hẳn không nhỏ, ta sao có thể lấy không của cháu được. Mặc dù hiện tại ta không thể trả hết tiền cho cháu, nhưng cũng có một ít để trả trước.”
“Cháu còn nhớ hồi bé, thi thoảng cha mẹ cháu bận đi đâu đó, đều mang cháu sang nhờ ông bà trông giúp. Cháu còn nghịch hỏng bao nhiêu đồ đạc trong nhà. Mà ông bà có bắt đền cha mẹ cháu đâu. Cháu mà dám thu tiền của ông thì cha mẹ cháu sẽ không vui.” Tony mỉm cười nói với Jim.
“Đúng đấy bác Jim nó mà dám cầm tiền của bác thì cháu đánh chết nó.” Bà Nancy đi vào nói.
Jim ngại ngùng nói: “Nhưng mà cô cũng nghe mọi người nói rồi đấy chó của Tony bán 2000 usd một con còn rẻ. Sao ta có thể nhận được.”
‘Bác Jim, bác đừng khách sáo như vậy. Bác nhìn xem Jessica chơi với con chó vui vẻ làm sao.” Ba Nancy vừa nói vừa kéo Jim tới bên cửa sổ nhìn ra phía bên hông nhà.
Một bé gái mặc chiếc váy vàng chanh đang vui đùa hớn hở cùng một chú chó to lớn trên thảm cỏ thật vui vẻ.
Tony lúc trở về do quá vội vã không chú ý tới nên không có phát hiện ra có một bé gái đang chơi đùa bên hông nhà cùng chú chó Newfoundland bởi tâm trí của cậu lúc ý còn đang mải nghĩ tới những hình ảnh nóng bỏng khi ở cùn Naomi.
Ông Jim cuối cùng cũng nhận món quà mà Tony tặng cho cháu gái mình dù trong lòng vẫn có chút áy náy.
Hai vợ chồng già sống nhờ chút tích góp quả thật cũng không có nhiều để bỏ ra số tiền lớn như vậy mua một con chó. Đứa con trai thì chắc chắn là không bởi nó không thích nuôi chó. Jessica vì vậy chỉ có thể đến nhà ông bà mới có thể chơi với con chó mà mình yêu thích.
Có lẽ mỗi năm chỉ được gặp con chó vài tháng ngắn ngủi khiến cho tình cảm của cô bé với con cho Pop trở lên sâu đậm như vậy.
Tiễn ông Jim về, Tony đang chuẩn bị đi cho lũ lươn điện ăn thì một chiếc xe cảnh sát chạy vào trong trang trại nhà cậu.
Bước xuống xe chính là thanh tra cảnh sát xinh đẹp Monica.
Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật
Trong số 18 con chó mà Tony đang huấn luyện trong trang trại thì có 8 con chó cậu huấn luyện để bán. Chúng gồm 1 con chó săn English Foxhound, 1 con chó Beagle, 3 con chó Labrador, 1 con chó Newfoundland và 2 con chó Doberman.
Mấy người đến tìm Tony vui vẻ ra về với những con chó mà họ mua được. Còn Tony thì vui sướng khi cầm trong tay một xấp tiền dày cộp mà cậu mới kiếm được.
Trong khi cha mẹ Tony đưa tiễn những người khách về thì Tony trở lại phòng khách. Cậu thấy trong phòng khách còn có một người đàn ông ngồi đó chưa về. Cậu nhìn kỹ thì nhận ra đó là ông Jim hàng xóm cách trang trại cậu không xa.
“Ông Jim ông đến nhà cháu có chuyện gì vậy? Vừa rồi có nhiều người hỏi chuyện cháu không thấy ông ngồi đó.”
Jim nói: “À ta sang nhà cháu mượn chiếc khoan về có tý việc.”
“Ra vậy.” Tony nói.
Jim nói: “Tony ta có chuyện này muốn nói với cháu.”
Tony nói “Có chuyện gì vậy ông Jim.”
Jim nói: “Cháu nhớ con bé Jesscia cháu gái của ta chứ?”
Tony nói: “Vâng, sao cháu có thể không nhớ cô bé được.”
Jim nói: “Con bé Jessica mỗi năm nghỉ hè vẫn luôn trở về sống cùng ta mấy tháng hè. Trong trang trại có một chú chó săn cháu cũng không lạ gì nó. Ta còn nhớ cháu từng bị nó đuổi chạy vòng quanh nhà của ta.”
Tony nghĩ tới chú chó nhỏ nói: “Ông nói đến con Pop. Nó giờ chắc cũng phải già lắm rồi.”
Jim nói: “Ừm nó già nắm rồi. Jesscia mỗi khi hè về đều làm bạn cùng Pop đi khám phá khắp nơi quanh thị trấn. Mỗi khi kỳ nghỉ hè kết thúc, con bé đều luyến tiếc rời xa Pop. Jessica ngày càng lớn và Pop thì ngày càng già đi. Pop đã quá già để có thể theo kịp những bước chân Jessica đi khắp mọi nơi mỗi mùa hè. Cách đây mấy tháng con chó chết mà ta không giám để con bé biết.”
“Lúc nó từ thành phố về trang trại trong kỳ nghỉ hè năm nay, nó phát hiện ra con Pop đã mất thì khóc thương tâm mấy ngày liền. Từ đó Jessica cứ du dú trong nhà không còn muốn đi đâu như trước nữa. Hôm nay ông sang nhà cháu mượn cái khoan, có dẫn theo con bé đi cùng, ông nghĩ để con bé đi ra ngoài sẽ đỡ hơn, khi tới trang trại của gia đình cháu con bé nhìn thấy con chó Newfoundland to lớn màu đen liền thích không thôi.” Jim nói.
Nghe câu truyện của Jim, Tony liền tưởng tượng đến cảnh Jessica mặc một bộ quần áo thám hiểm, dưới ánh mặt trời chói chang mùa hè ở vùng ngoại ô thị trận, cùng một chú chó săn trung thành lang thang khám phá khắp mọi nơi, dưới những tán cây đầy tiếng ve, trên cánh đồng đuổi bắt chuồn chuồn, bắt châu chấu và bươm bướm… Đó nhất định là một ký ức đầy hạnh phúc mà một đứa trẻ có được với chú chó của mình.
Tony cảm động, nói với ông Jim: “Nếu Jessica thích thì cứ để em ý mang về nuôi.”
Ông Jim nghe ra ý tứ trong câu nói của Tony ông nói: “Chú chó bao nhiêu tiền vậy Tony?”
Tony nói: “Tiền gì chứ. Ông cũng đừng đề cập đến chuyện tiền nong. Cháu nhận nuôi nó ở trung tâm cứu trợ động vật có mất đồng nào đâu. Chỉ mất chút công huấn luyện thôi.”
Jim nói: “Sao thế được, ta ngồi đây từ nãy đến giờ, chó do cháu huấn luyện thì rất là thông minh và nghe lời, giá trị hẳn không nhỏ, ta sao có thể lấy không của cháu được. Mặc dù hiện tại ta không thể trả hết tiền cho cháu, nhưng cũng có một ít để trả trước.”
“Cháu còn nhớ hồi bé, thi thoảng cha mẹ cháu bận đi đâu đó, đều mang cháu sang nhờ ông bà trông giúp. Cháu còn nghịch hỏng bao nhiêu đồ đạc trong nhà. Mà ông bà có bắt đền cha mẹ cháu đâu. Cháu mà dám thu tiền của ông thì cha mẹ cháu sẽ không vui.” Tony mỉm cười nói với Jim.
“Đúng đấy bác Jim nó mà dám cầm tiền của bác thì cháu đánh chết nó.” Bà Nancy đi vào nói.
Jim ngại ngùng nói: “Nhưng mà cô cũng nghe mọi người nói rồi đấy chó của Tony bán 2000 usd một con còn rẻ. Sao ta có thể nhận được.”
‘Bác Jim, bác đừng khách sáo như vậy. Bác nhìn xem Jessica chơi với con chó vui vẻ làm sao.” Ba Nancy vừa nói vừa kéo Jim tới bên cửa sổ nhìn ra phía bên hông nhà.
Một bé gái mặc chiếc váy vàng chanh đang vui đùa hớn hở cùng một chú chó to lớn trên thảm cỏ thật vui vẻ.
Tony lúc trở về do quá vội vã không chú ý tới nên không có phát hiện ra có một bé gái đang chơi đùa bên hông nhà cùng chú chó Newfoundland bởi tâm trí của cậu lúc ý còn đang mải nghĩ tới những hình ảnh nóng bỏng khi ở cùn Naomi.
Ông Jim cuối cùng cũng nhận món quà mà Tony tặng cho cháu gái mình dù trong lòng vẫn có chút áy náy.
Hai vợ chồng già sống nhờ chút tích góp quả thật cũng không có nhiều để bỏ ra số tiền lớn như vậy mua một con chó. Đứa con trai thì chắc chắn là không bởi nó không thích nuôi chó. Jessica vì vậy chỉ có thể đến nhà ông bà mới có thể chơi với con chó mà mình yêu thích.
Có lẽ mỗi năm chỉ được gặp con chó vài tháng ngắn ngủi khiến cho tình cảm của cô bé với con cho Pop trở lên sâu đậm như vậy.
Tiễn ông Jim về, Tony đang chuẩn bị đi cho lũ lươn điện ăn thì một chiếc xe cảnh sát chạy vào trong trang trại nhà cậu.
Bước xuống xe chính là thanh tra cảnh sát xinh đẹp Monica.
Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật
Đánh giá:
Truyện Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật
Story
Chương 72
10.0/10 từ 24 lượt.