Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 311: Di chứng chia tay

Editor: Yuhina

Nghe được hai chữ tên trộm, Mr Cung lập tức dang hai cánh tay ra che ở trước người của cô, "Chủ nhân không cần sợ, ta sẽ bảo vệ ngài, ngài hãy ở yên đây, ta đi ra ngoài giúp ngài đánh đi tên trộm."

Mr Cung thông minh khiến cho cô ấm lòng.

"Tốt."

Thời Tiểu Niệm gật đầu, Mr Cung có công phu, nếu như là tên trộm vặt chắc chắn sẽ không có nhiều tên, cũng chưa chắc còn ở ngoài.

Mr Cung đi ra ngoài, sau đó đóng cửa lại, Thời Tiểu Niệm đi tới gần cửa, cắn chặt môi.

Mới ngày đầu tiên ở trong căn hộ này thì đã phát sinh việc lạ lùng, có tóc mà không có âm thanh gì vang lên nữa chứ, cẩn thận thay đổi khóa cũng không an toàn, có khi cô phải tìm một chỗ mới mất.

Thời Tiểu Niệm âm thầm nghĩ, liền nghe âm thanh của Mr Cung từ bên ngoài truyền đến, "Chủ nhân, bên ngoài không có ai."

"Ngươi xác định à"

Thời Tiểu Niệm cách cánh cửa ngạc nhiên mà hỏi, Mr Cung đã tìm kỹ chưa

"Đúng, chủ nhân, ta có thể cảm ứng được hô hấp của người, nếu có người đang ở phụ cận ta có thể cảm ứng được, ngài yên tâm, trong phòng an toàn." giọng nói điện tử của Mr Cung vang lên ở ngoài cửa.

Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm thở phào nhẹ nhõm.

Không phải trộm là tốt rồi.

Thời Tiểu Niệm kéo cửa ra, Mr Cung bình tĩnh đứng ở ngoài cửa, nhìn thấy nó, trong mắt Thời Tiểu Niệm tràn đầy cảm động, "Cám ơn ngươi, Mr Cung, may là có ngươi đang ở đây."

Cô sợ có trộm.

Biết không có ai bên ngoài, gan Thời Tiểu Niệm lớn hơn rất nhiều, đi ra ngoài đem toàn bộ đèn trong phòng bật lên, ánh đèn sáng ngời, cô cảm thấy cả người thư thái hơn rất nhiều.

"Quá kì quái, trước đây tôi ở một mình chẳng có chuyện gì xảy ra, mà mới ngày đầu tiên ở trong căn hộ này thì lại phát sinh việc lạ lùng." Thời Tiểu Niệm vừa nói vừa nhìn quanh phòng.

Chẳng lẽ do cô cả nghĩ quá rồi sao, kỳ thực không có chuyện gì xảy ra.

Là do cô nghi thần nghi quỷ.


Thời Tiểu Niệm đi vào nhà bếp, thấy cái vá đảo thức ăn nằm chỏng chơ trên sàn nhà, tại sao cái vá nằm ở trên sàn

Cô ngơ ngác, Thời Tiểu Niệm nhặt cái vá lên nhìn, sau đó nhìn về phía kệ bếp sạch sẽ, trong mắt lộ ra một vệt nghi hoặc.

Do cô làm rơi cái vá từ trước sao

Trong phút chốc đầu óc Thời Tiểu Niệm có chút hỗn loạn, cắn cắn môi, cát cái vá trở về chỗ cũ.

"Chủ nhân, ngài nên nghỉ ngơi đi, ta sẽ bảo vệ ngài, tôi sẽ canh giữ ở bên cạnh ngài."

Có thể cảm giác được tâm tình Thời Tiểu Niệm đang sợ sệt, Mr Cung đứng ở cạnh đó nói.

Thời Tiểu Niệm quay đầu nhìn về phía Mr Cung, nhìn thân hình cao lớn của nó, sau đó gật gật đầu.

Có người làm bạn cảm giác thật là an tâm, dù cho nó chỉ là người máy.

Trở lại phòng ngủ, Thời Tiểu Niệm khóa cửa phòng vào rồi mới nằm dài trên giường, Mr Cung đứng thẳng tắp ngay trước cửa, cách cô khoảng 1 mét, tránh cho bức xạ ảnh hưởng đến cô.

Nhìn nó, nghe bản nhạc rủ ngủ, Thời Tiểu Niệm nằm ở trên giường chậm rãi nhắm mắt lại.

Ngày hôm sau, Thời Tiểu Niệm vừa tỉnh lại, ngay cả bữa sáng cũng chưa ăn liền chạy vào phòng an ninh, xin bảo an tòa nhà cho cô nhìn hình ảnh camera giám sát phía bên ngoài căn hộ của cô tối hôm qua, kết quả cả đêm đều không có động tĩnh gì.

Trước cửa căn hộ không có bất kỳ ai đi qua.

Bên ngoài ban công cũng không có ai trèo tường lên.

Tất cả nói cho cô biết, do cô quá đa nghi mà thôi, chỉ là một vá rơi xuống đất, chẳng có chuyện gì.

Thời Tiểu Niệm trở lại căn hộ của mình, người có chút mệt mỏi, cô do dự có nên dọn nhà hay không, nhưng hợp đồng cho thuê đã kí rồi, cô còn đóng trước nửa năm tiền thuê nhà.

Hiện tại tiền tài đối với cô mà nói, rất giá trị.

Hiện tại cô nhất định phải tích góp thật nhiều tiền, bằng không sau khi bảo bảo sinh ra sẽ không được sống tốt.

Đã từ rất lâu rồi Thời Tiểu Niệm không vì cuộc sống mà nhức đầu buồn phiền như vậy, cô đi về phía tủ lạnh, mở cửa tủ lạnh ra, lấy món ăn còn thừa tối hôm qua ra, chuẩn bị hâm nóng lại để ăn sáng.



"…"

Thời Tiểu Niệm không nói gì nhìn chằm chằm vào trong hộp bảo quản thực phẩm, cô nhớ rõ, tối hôm qua sau khi nấu ăn xong, cô không có gì khẩu vị, nên một miếng cũng cũng không động.

Hơn nữa cô nhớ trong hộp có miếng trứng hình tam giác ở ngay trên cùng, hiện tại không thấy đâu.

Thời Tiểu Niệm đặt hộp thức ăn xuống, từ trong tủ lạnh lấy ra hai món ăn và một bát canh còn dư lại, cũng như vậy, đều thiếu một chút, không nhìn kỹ thì sẽ nhìn không ra.

Thời Tiểu Niệm lại mở nồi cơm điện ra, cơm trong nồi cơm điện vẫn còn, nhưng rõ ràng đã vơi đi không ít.

Quả nhiên có người đã tới phòng của cô.

Ăn vụng cơm còn có thể đem đồ đặt lại vị trí cũ, sau đó còn có thể sửa lại hình ảnh cảu camera giám sát, làm cho thần không biết quỷ không hay, loại trộm công nghệ cao như vậy từ trước đến giờ cô chưa từng găpk.

Thời Tiểu Niệm nghĩ, cô  biết "Tên trộm" này là ai.

Nhưng không nên.

Không phải là hắn đã không thèm khát đồ ăn cô làm rồi sao, không phải hắn đã trị hết bệnh rồi sao, không phải hắn muốn đem cái tình cảm sủng vật này vứt bỏ rồisao

Đến cùng thì hắn đang nghĩ gì, lại muốn làm cái gì

Thời Tiểu Niệm đem món ăn bỏ vào trong nồi đun nóng, bụng đầy nghi hoặc, một lát sau, sau khi suy nghĩ cẩn thận cô mở miệng nói, " Mr Cung, tạm thời chúng ta không dọn nhà nữa."

Thứ nhất là cô không muốn lãng phí tiền, thứ hai là cô muốn bắt tên trộm.

Hai ngày liên tiếp, tên trộm đều không có ghé thăm.

Hạ Vũ sợ một mình Thời Tiểu Niệm ở nhà vùi đầu sáng tác sẽ buồn chết, cưỡng bách cô đến văn phòng của tạp chí làm việc, Thời Tiểu Niệm không suy chuyển được Hạ Vũ, không thể làm gì khác hơn là theo cô đi làm.

Đến văn phòng của tạp chí truyện tranh, Thời Tiểu Niệm mới phát hiện bố cục bên trong rất khác nhau, một căn phòng vừa nhìn thì có phong cách của Hạ Vũ, một cái thì có vẻ vừa được sửa sang lại.

"Đến, đây là văn phòng tạp chí truyện tranh của chúng ta, văn phòng làm việc này là của cô"

Hạ Vũ mang cô đến trước cửa kính, khoa trương lớn tiếng nói.



Thời Tiểu Niệm nhìn trên cửa kính in "văn phòng danh dự của họa sỹ truyện tranh", không khỏi thẹn thùng, "Không cần khoa trương như vậy chứ, Hạ biên tập, không đúng, Hạ tổng."

"Tôi muốn khoa trương như vậy đấy, vào xem văn phòng mới của cô một chút đi." Hạ Vũ đẩy cô đi vào.

Bên trong phòng sạch sẽ, bàn làm việc là một chiếc bàn kính tạo hình uốn lượn nhìn rất khác biệt, rất có thể kích thích linh cảm của người sáng tác, trong góc bày hai chậu cây cảnh, góp phần làm cho không khí trong lành.

Vừa nhìn đã thấy người bố trí rất có tâm.

Ngồi ở đây, so với cô ngồi sáng tác một mình ở trước bàn ăn thì tốt hơn nhiều.

Thời Tiểu Niệm nhìn những này, đưa tay ôm lấy Hạ Vũ, "Hạ biên tập, tôi thật sự rất vui, vì bây giờ bên cạnh tôi có cô, có Mr Cung, may là có các ngươi. "

Bọn họ làm cho cô biết, cô không phải chỉ có một mình, cô còn có người quan tâm.

"Còn có cái xứng đáng làm cô cảm động hơn đó, cô biết không, bộ truyện “Độc chiếm”  cảu cô, tôi đã bán bản quyền phim truyền hình và bản quyền điện ảnh rồi đó, còn là hãng phim lớn nhất trong nước quay nữa nhá." Hạ Vũ vỗ vỗ lưng của cô nói rằng, "Cô đã hồng rồi đó" ( hồng: nổi tiếng)

"Có đúng không" Thời Tiểu Niệm rất là kinh hỉ, "Vậy có phải là tôi đã có tiền rồi không"

Cô khá quan tâm đến tiền bạc.

"Chà chà, cô nói xem, theo Cung tiên sinh lăn lộn một chuyến, cô đã vượt qua đống hỗn tạp đó để quay trở về." Hạ Vũ không khỏi nói, "Yên tâm đi, có tiền, cô cứ ở đây hảo hảo vẽ. Cô phải hồng, phải hồng đến nỗi nổi danh trên toàn thế giới, phải hồng để còn chọc mù mắt Cung tiên sinh"

"…"

Thời Tiểu Niệm cười cười không nói lời nào.

"Được rồi, không quấy rầy cô nữa, tôi đi ra ngoài trước." Hạ Vũ nói, sau đó lập tức đi ra ngoài.

Phải hồng đến nỗi nổi danh trên toàn thế giới, phải hồng để còn chọc mù con mắt người kia, người mà không còn muốn cô, làm sao để có thể kích thích được hắn.

Thời Tiểu Niệm ngồi vào trước bàn làm việc, để điện thoại di động sang một bên.

Điện thoại di động bỗng nhiên rung lên, thông báo mới

Trên thế giới này có rất nhiều người có tiền.



Thời Tiểu Niệm cay đắng miễn cưỡng nhếch môi, ngón tay không nhịn được mở tin tức kia, xem nội dung cụ thể, kéo xuống trang dưới, đọc hết tin tức

Không bị ảnh hưởng chút nào của chuyện chia tay.

Hắn là người làm đại sự, người bị ảnh hưởng chỉ có một mình cô mà thôi, nhưng còn chuyện tên trộm, phải giải thích như thế nào

Thời Tiểu Niệm đang muốn đóng tin tức lại, bỗng nhiên lại một bài báo tiến vào tầm mắt của cô.

Bài báo này được đặt ở vị trí bắt mắt kèm theo một bức ảnh được chụp trộm, là bức ảnh Cung Âu đi đến công ty.

Chiếc xe hàng hiệu dừng ở trước cửa cao ốc N.E, Cung Âu đi xuống từ bên trong xe ô tô, áo sơ mi màu bạc, ca-ra-vat nhạt màu, làm nổi bật lên thân hình đặc biệt thon dài nho nhã, nhìn qua tâm tình không quá nặng nề, chỉ có lạnh lùng, mang theo mùi vị chính chắn.

Trong bức ảnh chụp trộm, gò má cung Âu lạnh lùng, đôi mắt thâm thúy, ai nhìn cũng sẽ chú ý tới cặp mắt kia của hắn.

Nhìn qua có vẻ tinh thần của hắn rất tốt, không có dáng vẻ như vừa chia tay.

Nào giống như cô, ra ngoài nhất định phải dùng kính mắt để che đi đôi mắt sưng đỏ.

Trong bức ảnh, Mona đi theo phía sau Cung Âu, Mona mặc một chiếc váy kẻ ô vuông màu lam đậm, vóc người yểu điệu quyến rũ, trên cổ tay đeo một chiếc lắc tay kim cương lóng lánh chói mắt, một tay cầm túi xách đồng màu để phối hợp với chiếc váy.

Mona đi theo phía sau Cung Âu, trên mặt mang theo cười.

Từ cái góc độ kia, không giống như là phía sau, càng giống như là đi hai người đi cạnh nhau, giống nhau vị trí của cô lúc trước.

Mona, hiện tại cô ta đã quang minh chánh đại đồng hành bên cạnh Cung Âu.

Thời Tiểu Niệm đem tin tức đi kéo xuống, dĩ nhiên bài báo đã bới ra Mona là nhân vật nào, đại tiểu thư hậu duệ của gia tộc Lancaster, ẩn mình trong thế giới của người giàu có

Nhìn bài giới thiệu này, lại một lần nữa Thời Tiểu Niệm bị bối cảnh của Mona làm cho kinh sợ, gia tộc Lancaster ở trên thế giới vô cùng khiên tốn, nhưng chỉ cần đề cập đến, sẽ phát hiện rượu của giới quý tộc, hay chiếc thẻ kim cương nào đó đều là thuộc về gia tộc Lancaster.

Trong bài báo suy đoán, Mona chính là bạn gái của Cung Âu đời tiếp theo.

Thời Tiểu Niệm mở bình luận ra

Cinderella.

Thời Tiểu Niệm cười khổ một tiếng, đóng tin tức kia lại, bỗng nhiên lại chú ý tới trong  tin tức cóhai hàng chữ, Cung Âu đi tham dự hội nghị thượng đỉnh thế giới trong hai ngày, tính đến thời điểm bay giờ thì đã trở lại, đến công ty N.E, lại vội vã rời đi.

Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới Truyện Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới Story Chương 311: Di chứng chia tay
10.0/10 từ 21 lượt.
loading...