Tổng Giám Đốc, Em Mệt Rồi!

Chương 50: Tìm Gặp Mặc Hạo Đông

193@-
Tại Biệt Thự Của Hàn Thiên

Chu Diệp Châu trở về từ Hàn Thị, cô ta thất thần bước vào nhà, ném túi xách xuống sàn nhà, sau đó vừa tức giận đập phá hết đồ đạc trong phòng, vừa la hét:

- "Không được....không bao giờ em rời xa anh....không bao giờ............ aaaaaaaaaaaa"

Reng reng.....reng

Điện thoại của Chu Diệp Châu rơi trên sàn nhà đổ chuông, bước đến nhặt máy lên, nhìn thấy dãy số đã lâu không liên lạc, bất giác toàn thân thể run lên.

- "Vẫn khỏe chứ?"

Giọng nói trong điện thoại lạnh nhạt cùng xa cách khiến cho Chu Diệp Châu có chút không được tự nhiên.

- "Có...có chuyện gì? Sao anh lại gọi cho tôi?"

Chu Diệp Châu khó khăn trả lời, hôm nay cô thật không ngờ lại nhận được điện thoại từ người mà cô không mong muốn này.

- "Tôi sắp về nước, chỉ là sống ở Mỹ lâu năm, trở về có lẽ chỉ còn quen mỗi mình cô"

Giọng người đàn ông đó nói như không nói, nửa thật nửa đùa khiến cho người nghe không lường trước được.

- "Anh là muốn gì? Nói thẳng ra đi"

- "Chỉ là hỏi thăm nhau thôi. Không được sao?"

Chu Diệp Châu không bất ngờ về lời nói của anh ta. Những năm sống ở Mỹ, cô đã sống cùng anh ta nửa năm trời, con người anh ta thế nào cô còn không biết rõ.

- "Tôi bận rồi. Tôi sắp kết hôn"

Thấy Chu Diệp Châu trả lời mình như vậy. Người đàn ông nói tiếp:

- "Vậy hẹn gặp lại tại hôn lễ"

Nói rồi cúp mắt để lại Chu Diệp Châu còn chưa định hình được mọi chuyện.

.....................


nhưng hắn vẫn không hề ngủ được, cứ nhắm mắt lại lại thấy hình ảnh Hạ Mộc Vân khóc lóc cầu xin hắn tha thứ. Mỗi ngày Hàn Thiên đều vùi đầu vào công việc, tối đến lại mượn rượu làm bạn. Hắn muốn tìm kiếm Hạ Mộc Vân, có



không nhìn lên, hắn biết người vừa


kiềm nén, bước đến ngồi xuống bên


anh lại không về nhà? Anh có


những giọt nước mắt của Chu


đến đây


Thiên


cho anh, uống nhiều rượu


như em


xoáy sâu vào đôi mắt đẫm nước của Chu Diệp Châu như


khiếp sợ, vội vàng nhìn đi chỗ khác, đưa tay chỉnh


em thì


ít, Chu Diệp Châu thực sự có lừa gạt hắn không thực sự hắn không biết và càng không muốn biết. Mỗi lần nhìn thấy cô


anh về


Châu nức


Hạ Mộc Vân chưa phá


Chu Diệp Châu bên


Hạ Mộc Vân, cô ta chưa phá thai. Không...không thể nào...nhưng làm sao



Chu Diệp Châu, tay cầm


Hạ Mộc Vân mà anh


Anh không thể vì kẻ thứ ba mà bỏ rơi em được, hơn nữa không phải


Vân, tại sao hết lần này đến lần khác cô không buông tha cho cuộc sống của cô. Vậy thì, muốn diệt




sạn, đi tới phòng tiếp tân lấy chìa


một vị tiểu thư muốn


tay vừa chỉ về


mày có chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh liền khôi phục dáng vẻ


lâu không


cùng xa cách khiến cho Chu


ở trước mặt, Chu Diệp Châu bất giác


cô biết tôi


là Mặc Hạo Đông, người đã sống


mà lại nói dối tôi. Nếu tôi


kiếm các chuyến bay gần nhất của anh ta, không ngờ liền biết được anh ta đã về nước 1 tháng trước, vậy mà


ở trước mặt khiến cho cô


sao năm



chỉnh lại tâm trạng của mình,


thì rời đi thôi. Chu tiểu


mà lạnh nhạt khiến cho


sao còn liên


Đông lạnh


tiểu thư chôn cất 2 đứa


thai con anh, vậy mà anh lại


nói. Mặc cho Mặc Hạo


hình đâu. Chu Diệp Châu, tôi không nghĩ là cô độc


Đông lớn


còn đã từng 2 lần bỏ đi con


bọt, xấu hổ cúi mặt,


tôi xảy ra


"Có


nha, dù sao tôi cũng sống cùng anh nửa


lại vô tình như vậy? Từ lâu cô luôn tin tưởng, ỷ vào anh


quan hệ với tôi cũng không có. Có muốn an ủi cô cũng nên là anh ta chứ không phải là


mặt với cô gái này lại khiến cho anh chỉ muốn tránh xa thôi. Cô và Hàn Thiên


biết là tôi



Chu Diệp Châu thấy Mặc Hạo Đông vạch rõ quan hệ của hai người như thế thì không thoải mái chút nào, tức giận nói.

Bên kia, giọng nói của Mặc Hạo Đông cứ đều đều, không nghe ra cảm xúc gì. Anh chỉ lấy làm khó hiểu, một người cao ngạo như Chu Diệp Châu vì cái gì lại muốn dây dưa với anh như vậy? Mặc dù khó hiểu nhưng khi nhắc đến việc mang thai con anh thì đã chọc giận anh rồi. Điều anh hối tiếc nhất là lỡ cho cô mang thai con của mình và đứa bé bất hạnh của anh đã mất đi làm cho anh luôn áy náy với nó.

- "Đúng, tôi đương nhiên không biết và cũng không cần biết những chuyện như thế này làm gì. Cho dù cô không gặp tai nạn thì liệu cô vẫn còn sinh con được sao? Chừng ấy lần phá thai, nếu cơ thể cô không thể nữa thì ông trời cũng không cho cô làm mẹ nữa đâu. Cô chỉ chờ một khi bước lên làm Hàn phu nhân, cô sẽ không do dự mà tiếp tục mà lừa dối chồng cô. Một người xem con cái là dụng cụ để lợi dụng như cô thì có tư cách gì ở đây trách móc tôi?"

Mặc Hạo Đông tức giận, giọng nói cũng cao hơn. Người phụ nữ này thật khiến cho anh kinh tởm, một người có bề ngoài đẹp đẽ nhưng tâm hồn lại rỗng toách, mang theo trái tim móp méo, người như thế thì biết thế nào là hạnh phúc chứ.

Chu Diệp Châu giật mình khi thấy Mặc Hạo Đông tức giận như vậy, cô đến đây không phải để gây gổ bất hòa với anh. 3 năm không gặp, cô chỉ đơn giản muốn ôn lại chuyện xưa thuận tiện kéo mối quan hệ nhờ anh suy nghĩ tính kế cho mình thôi. Dù sao đi nữa, anh cũng là người mà cô tin tưởng lúc này. Hiện tại rơi vào hoàn cảnh như lúc này, cô thật khó xử không biết phải làm sao đành im lặng.

Mặc Hạo Đông nhìn cô đang rối rắm có chút không kiên nhẫn, anh cũng không muốn nhắc lại chuyện xưa nữa, chỉ lạnh lùng nói:

- "Hôm nay cô tìm gặp tôi có chuyện gì, không phải chỉ để ôn lại chuyện cũ chứ? Nhưng nếu là chuyện tư của cô, thật xin lỗi, tôi không muốn biết."

Nói xong, anh đứng lên muốn rời khỏi.

- "Hàn Thiên đòi chấm dứt với tôi, anh ta muốn quay lại với tình nhân trước và con của mình, tôi không còn gì hết. Anh giúp tôi đi, hãy nghĩ lại tình nghĩa những năm chúng ta bên nhau, anh giúp tôi lần này thôi, tôi sẽ không làm phiền anh nữa, được không?"

Khi cô nhìn thấy Mặc Hạo Đông bước đi thì hoảng hốt, vội đứng lên nói ra mục đích mình đến gặp anh hôm nay.

Mặc Hạo Đông nghe thế chỉ thấy buồn cười, anh cứ nghĩ người phụ nữ này tuy có có chút ích kỷ và vô tình nhưng vẫn là một người thông minh và cao ngạo. Nhưng xem ra, anh lại đánh giá sai về cô một lần nữa rồi.

- "Cô muốn tôi làm gì?"

- "Anh có thể đem của cô ta rời khỏi đây một lần nữa được không? Lần này hãy đưa bọn họ đi một chuyến không bao giờ trở lại, vậy thì Hàn Thiên sẽ là của tôi lần nữa rồi. Tôi sẽ gửi thông tin của cô ta cho anh".

Chu Diệp Châu trong lòng đắc ý nghĩ, thật sự cô vì quá lo lắng mà đầu óc mụ mị mất rồi.

- "Nếu giúp cô, tôi được gì?"

Mặc Hạo Đông cố nén cảm giác chán ghét trong lòng, cười lạnh hỏi.

Chu Diệp Châu không suy nghĩ liền trả lời ngay.

- "Anh muốn gì tôi cũng cho, thân thể của tôi cũng từng là của anh mà."

- --------------

(Từ nay mình hơi bận việc học một chút, 1 đến 2 ngày mình mới có thể ra 1 chap, tùy thời gian mình rảnh nữa nha, mọi người thông cảm cho mình. Vì mình đã hứa với mọi người là không quá 1 tuần mình sẽ trở lại nên hôm nay mình cố gắng up lên chap mới cho mọi người. Chủ yếu mình sẽ up truyện vào buổi tối nhé, mọi người để ý để theo dõi truyện nè....)
Tổng Giám Đốc, Em Mệt Rồi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tổng Giám Đốc, Em Mệt Rồi! Truyện Tổng Giám Đốc, Em Mệt Rồi! Story Chương 50: Tìm Gặp Mặc Hạo Đông
10.0/10 từ 29 lượt.
loading...