Tôi Trùng Sinh Vào Cái Đêm Hòa Ly Với Trúc Mã Kiếm Tôn

Chương 41: (Trung): Ta thấy ngươi có vẻ như rất không muốn ở cùng với ta.

68@-

Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng, Thẩm Quân Ngọc đã được Cửu U Ma Quân triệu kiến.


Bởi vì tối qua đề cập đến chuyện dung mạo thật khiến Văn Túc "không vui" mà Thẩm Quân Ngọc vốn định sáng nay sẽ đi giải hòa với Văn Túc.


Không ngờ Cửu U Ma Quân lại triệu kiến y sớm như vậy.


Y đành phải vội vàng cải trang rồi lên đường trước.


Hai hôm trước, khi Thẩm Quân Ngọc gặp Cửu U Ma Quân thì Cửu U Ma Quân đều mặc trang phục đen, nhưng hôm nay hắn lại mặc một bộ trường bào tơ lựa màu lam đậm.


Lúc này, mái tóc đen của Cửu U Ma Quân đổ xuống như thác nước, chân trần đi guốc mộc, vạt áo trước ngực hơi mở ra, lộ ra một nửa cơ ngực săn chắc trắng lạnh.


Quá buông thả và nhàn tản khiến ánh mắt của Thẩm Quân Ngọc không biết phải đặt ở đâu.


Hơn nữa, hiện tại Thẩm Quân Ngọc dịch dung chưa triệt để lắm, thế là y dứt khoát mặc kệ, chỉ cụp mắt xuống, chắp tay nói: "Ma quân gọi thuộc hạ đến có việc gì không?"


Cửu U Ma Quân liếc nhìn Thẩm Quân Ngọc: "Ngồi đi."


Thẩm Quân Ngọc nghe lời ngồi xuống.


Lúc này Cửu U Ma Quân lấy ra chiếc nhẫn trữ vật kia, đặt trên bàn bạch ngọc rồi nói: "Ở đây có mấy tấm linh trận thượng cổ bị thiếu sót, có thể giúp tu sĩ đột phá cảnh giới, ngươi lấy xem thử đi, coi có thể bổ sung không?"


Nghe vậy, Thẩm Quân Ngọc liền biết mục đích của Cửu U Ma Quân: "Ma quân muốn giúp Thiên Đồng Ma Quân thăng cấp?"



Cửu U Ma Quân lạnh nhạt liếc Thẩm Quân Ngọc một cái.


Thẩm Quân Ngọc hiểu ý, gật đầu nói: "Thuộc hạ sẽ cố gắng hết sức, nếu không thể bổ sung được thì cũng sẽ không nói chuyện này ra ngoài, hủy hoại danh tiếng của Ma quân."


Cửu U Ma Quân cau mày: "Bổn quân không hề nói gì, ngươi cứ thế mà suy đoán lung tung?"


Thẩm Quân Ngọc nghẹn họng, chỉ có thể nói: "Là lỗi của thuộc hạ, thuộc hạ không dám tự suy diễn nữa."


Cửu U Ma Quân: "Ừ."


Thẩm Quân Ngọc cảm nhận được trạng thái biếng nhác của Cửu U Ma Quân lúc này, trong lòng y có chút lơ đãng, đồng thời cũng đang nghĩ đến Văn Túc, nếu sáng thức dậy không nhìn thấy mình, có lẽ cậu ấy sẽ lại lo lắng cho mình.


Nghĩ rồi nghĩ, Thẩm Quân Ngọc chắp tay nói: "Nếu Ma quân không còn việc gì khác, thuộc hạ xin cáo lui trước, trở về nghiên cứu những bản đồ khuyết thiếu mà Ma quân đã đưa cho."


Cửu U Ma Quân nghe vậy, cuối cùng cũng liếc nhìn Thẩm Quân Ngọc, vẻ mặt có chút không vui: "Ta thấy ngươi có vẻ như rất không muốn ở cùng với ta, lần nào cũng nói chưa được mấy câu đã đòi đi. Hửm?"


Tim Thẩm Quân Ngọc giật thót, vội nói: "Thuộc hạ tuyệt đối không có ý đó."


Cửu U Ma Quân đưa tay chống cằm, lẳng lặng nhìn chằm chằm Thẩm Quân Ngọc: "Thật sao?"


Lúc này, Thẩm Quân Ngọc mới thực sự hiểu được ý nghĩa của câu "Gần vua như gần hổ", dù trong lòng cảm thấy Cửu U Ma Quân thật vô lý nhưng ngoài mặt y cũng chỉ có thể kiên nhẫn giải thích: "Thuộc hạ chỉ cảm thấy Ma quân thường xuyên bận rộn công việc, sợ quấy rầy đến Ma quân, chứ không có ý không muốn ở cùng với Ma quân."


Cửu U Ma Quân hơi nhướng mày: "Thì ra là vậy à?"


Thẩm Quân Ngọc thở dài trong lòng, trên mặt vẫn một bộ bình tĩnh: "Từng chữ đều là thật, tuyệt đối không nói dối."



Thẩm Quân Ngọc: ?


Nhưng dù sao y cũng đang sống dưới mái nhà người ta, dẫu cảm thấy Cửu U Ma Quân cư xử quá kỳ lạ, nhưng y cũng không thể nói gì nhiều, chỉ có thể đồng ý.


May là Cửu U Ma Quân nói xong những lời đó cũng không làm khó Thẩm Quân Ngọc nữa, trực tiếp đứng dậy đi tới một đài cao khác tu luyện.


Thẩm Quân Ngọc thấy vậy, trong lòng khẽ động, cảm thấy Cửu U Ma Quân còn chưa tin tưởng mình, nên muốn nhân cơ hội này quan sát mình.


Tuy nhiên, y rất thoải mái vô tư, ngoại trừ thân phận giả, y không giấu giếm Cửu U Ma Quân điều gì.


Vì vậy sau một lúc suy tư, Thẩm Quân Ngọc liền làm như không có việc gì lấy ra bản đồ sao khuyết thiếu trong nhẫn trữ vật, bắt đầu giải mã và hoàn thiện nó một cách hết sức tập trung.


Y hoàn toàn không hay biết rằng, trên đài cao nơi Cửu U Ma Quân đang ngồi, nếu từ trên cao nhìn xuống, có thể quan sát y triệt để từ đầu đến chân.


Thẩm Quân Ngọc đối với chính sự luôn rất coi trọng.


Lúc đầu, y hoàn thiện những tấm bản đồ sao thiếu sót này để chuyển dời sự chú ý với Cửu U Ma Quân.


Nhưng dần dà, y bị thu hút hoàn toàn bởi những tấm bản đồ sao tinh diệu này.


Vừa xem, y vừa cảm thán —— Trước kia y từng cho rằng truyền thừa thuật số của Ngọc Hoành Tông đã đủ uyên thâm lắm rồi, nhưng trên thực tế, núi cao còn có núi khác cao hơn.


So với nội dung trong những tấm bản đồ sao rời rạc này, truyền thừa cao nhất của Ngọc Hoành Tông đã có phần bị lu mờ.


Chỉ đáng tiếc, là bản đồ khuyết thiếu.



Mà càng là như thế, Thẩm Quân Ngọc càng nảy sinh h*m m**n tìm hiểu, y không khỏi cố gắng tập trung khởi động một vài bí pháp thời gian, rót linh thức vào trong bản đồ, thử hoàn thiện nội dung trong bản đồ thiếu sót.


Nhưng suy cho cùng, những tấm bản đồ thiếu sót này đều được truyền thừa từ Thượng giới, đi kèm với một số phương pháp bảo vệ, hơn nữa, một số chỗ bị hư hỏng giống như đã bị người ta xóa bỏ, nên cũng tiềm ẩn những quy luật phản phệ và tấn công.


Có mấy lần Thẩm Quân Ngọc bị những quy luật phản phệ và tấn công này công kích nhưng may là y đủ thông minh để tránh được chúng.


Cuối cùng, bổ sung đến chỗ cực kỳ quan trọng, Thẩm Quân Ngọc gặp phải vấn đề tương tự như khi đấu pháp với Mạnh Tinh Diễn.


Ở đây có linh trận, nếu muốn phá giải nhất định sẽ bị quy luật phản phệ.


Quá rõ ràng, đã có người cố ý thiết lập nó.


Chính là không muốn người khác phá giải tấm bản đồ khuyết thiếu này.


Thẩm Quân Ngọc lặng lẽ nhìn quy luật phản phệ này hồi lâu, cũng không tìm được cách nào khác để phá giải.


Y rơi vào trầm mặc.


Đột nhiên ——


Một luồng ma khí nồng đậm nhưng lại nhẹ nhàng rơi xuống từ đỉnh đầu y, trong thoáng chốc, nó đã gột rửa hết mọi phiền lo trong tâm trí y.


Thẩm Quân Ngọc ngạc nhiên mở mắt ra, chợt bắt gặp đôi mắt vàng xanh xinh đẹp mang theo chút quan tâm của Cửu U Ma Quân.


Sau một hồi im lặng ngắn ngủi.



Mí mắt Cửu U Ma Quân giật một cái, bình tĩnh nhìn đi chỗ khác: "Bổn quân sợ ngươi tẩu hỏa nhập ma, nên lại đây nhìn thử."


Thẩm Quân Ngọc không nói nên lời, sau đó y lắc đầu: "Không đến nỗi tẩu hỏa nhập ma, chỉ là tìm hiểu đến một điểm rất quan trọng, lại không có cách nào tiến xa hơn."


Cửu U Ma Quân trầm mặc một lát, thản nhiên nói: "Đừng miễn cưỡng, ta cũng không trông cậy quá nhiều vào ngươi."


Thẩm Quân Ngọc: ?


Cửu U Ma Quân: "Nếu ngươi ngồi đây hai ba canh giờ là có thể lĩnh ngộ được mấy tấm bản đồ khiếm khuyết đẳng cấp này, thì Thiên Đồng Ma Quân không cần sống nữa."


Thẩm Quân Ngọc mỉm cười: "Ma quân nói phải, thuộc hạ sẽ tự lượng sức mình."


Cửu U Ma Quân lại nói: "Tấm này không hiểu được thì đổi tấm khác, xem từng tấm một, chỉ cần có thu hoạch thì không lỗ."


Cửu U Ma Quân nói xong lời này, Thẩm Quân Ngọc trầm mặc một lát, trong đầu lóe lên, y nhận ra được điều gì đó, trong lòng dâng lên một niềm vui khôn xiết.


Y vô thức lẩm bẩm: "Phải rồi, nếu ghép các tấm bản đồ lại với nhau, chắc chắn sẽ thu hoạch được gì đó..."


Rồi không đợi Cửu U Ma Quân nói thêm gì, y ghép những tấm bản đồ thiếu sót lại với nhau, đặt chúng cùng một chỗ.


Đồng thời, y cũng không dừng lại mà ngẫm nghĩ một lúc, lấy bút mực trong nhẫn trữ vật ra bắt đầu vẽ một bản đồ sao mới.


Mà chúng là những bản đồ sao trợ giúp thăng cấp của Ngọc Hoành Tông.


Cửu U Ma Quân xem không hiểu bản đồ sao, nhưng thấy Thẩm Quân Ngọc nghiêm túc thận trọng như vậy, hắn cũng không nói gì nữa, chỉ ở bên cạnh lặng lẽ nhìn sườn mặt dịu dàng của Thẩm Quân Ngọc, nhất thời không thể rời mắt khỏi ánh sáng rực rỡ nở rộ trong đôi mắt lưu ly xinh đẹp ấy.


Hơn chục bản đồ sao được xếp chồng lên nhau, không ngờ có thể mơ hồ nhìn thấy chúng hợp lại thành một bản đồ sao hoàn toàn mới.


Tôi Trùng Sinh Vào Cái Đêm Hòa Ly Với Trúc Mã Kiếm Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tôi Trùng Sinh Vào Cái Đêm Hòa Ly Với Trúc Mã Kiếm Tôn Truyện Tôi Trùng Sinh Vào Cái Đêm Hòa Ly Với Trúc Mã Kiếm Tôn Story Chương 41: (Trung): Ta thấy ngươi có vẻ như rất không muốn ở cùng với ta.
10.0/10 từ 17 lượt.
loading...