Tôi Trùng Sinh Vào Cái Đêm Hòa Ly Với Trúc Mã Kiếm Tôn
Chương 35: (Thượng): Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc.
102@-
Nắm đấm của Mạnh Tinh Diễn cực kỳ mạnh mẽ, ba linh lực Ngũ hành xanh, trắng, đen trong nắm tay bổ sung cho nhau và bao bọc lấy ma khí của cậu ta, ánh sáng chói lóa, giống như một mặt trời nhỏ nóng bỏng và chói mắt.
Khi mọi người dưới võ đài nhìn thấy, tất cả đều hoảng sợ biến sắc, cứ tưởng thắng thua sẽ được quyết định vào lúc này.
Trong phút chốc, cả đám hối hận xanh cả ruột.
Ai ngờ, ngay lúc cú đấm uy lực và thần tốc bổ thẳng vào mặt Tần Hoài Khuyết, thổi bay mái tóc đen của hắn ta, Tần Hoài Khuyết vốn còn đang loạng choạng ọc máu thì đột nhiên trong mắt lóe lên một tia sáng.
Chỉ thấy, thân hình hắn ta chợt biến đổi, hóa thành ma khí phân tán ra mọi hướng, tránh được cú đấm trong gang tấc!
Mạnh Tinh Diễn dường như đã đoán trước được điều này, sắc mặt cậu ta không hề thay đổi, xoay người đuổi theo.
Nhất thời, trên võ đài rộng lớn, hai ma khí xen kẽ nhau bay lượn, lúc thì hiện ra bóng người, lúc thì tản ra bốn phía.
Khói bụi bay mù mịt, ma khí rung chuyển, bùng lên thu lại trong lúc giao chiến, rực rỡ huy hoàng.
Cho thấy mấy chục chiêu ban đầu chỉ là trò trẻ con.
Đến lúc này, tình thế đã rõ ràng ——Trạng thái yếu thế vừa rồi của Tần Hoài Khuyết chỉ là diễn mà thôi, hắn ta chỉ đang cố đào ra con át chủ bài của Mạnh Tinh Diễn.
Bấy giờ, hắn ta mới sử dụng toàn bộ công lực.
Dưới võ đài, tất cả ma tu bỗng hưng phấn trở lại, vỗ tay nhiệt liệt cho Tần Hoài Khuyết.
Lúc này, trong bảo xe.
Thẩm Quân Ngọc quan sát trận chiến đang diễn ra, nói: "Tần Hoài Khuyết đạt đến cảnh giới cao như thế hoàn toàn hiểu được đạo lý không được phép khinh địch cũng không được nóng nảy, trấn áp trước rồi mới đánh trả, người này không thể xem thường."
Văn Túc: "Mạnh Tinh Diễn cũng đang giấu nghề."
Thẩm Quân Ngọc: "Tiểu Hầu gia diễn xuất rất tốt, trước giờ không nhìn ra."
Văn Túc: "Người có thể đứng trên võ đài ngày hôm nay chẳng có kẻ nào ngu ngốc thật sự cả, chứ đừng nói đến con trai của Ma quân, ai mà không có vài con át chủ bài chưa lật chứ?"
Vừa dứt lời, trên võ đài, Mạnh Tinh Diễn đã bị ma khí của Tần Hoài Khuyết đập thẳng vào mặt, văng mạnh ra ngoài.
Chiêu này của Tần Hoài Khuyết không hề nương tay, lưng của Mạnh Tinh Diễn suýt chút nữa đập nát hơn chục lan can bạch ngọc của võ đài mới có thể miễn cưỡng dừng lại.
Lúc này Mạnh Tinh Diễn phun ra một ngụm máu, đứng dậy ôm nửa lan can gãy, thờ ơ phủi bụi trên người, nói với Tần Hoài Khuyết ở đối diện: "Tiếp đi!"
Tần Hoài Khuyết bay lơ lửng trên không trung, bạch y tung bay phấp phới, hắn ta nhìn trận đồ linh trận không hề bị tổn hại trên người Mạnh Tinh Diễn, lông mày nhíu lại, ánh mắt lạnh lùng ngưng trọng.
Hiển nhiên đám đông dưới võ đài cũng nhìn ra được manh mối —— Nếu những linh trận đó không bị phá hủy, đánh đến khi Tần Hoài Khuyết kiệt sức, hắn ta sẽ thua cuộc!
Trong lúc nhất thời không ai dám khen ngợi, tất cả đều ngẩng đầu nhìn võ đài với vẻ mặt nặng nề, sốt ruột.
Mà lúc này, tuy Mạnh Tinh Diễn trông có vẻ biếng nhác, cà lơ phất phơ, nhưng thực tế mỗi một tấc cơ bắp trên người cậu ta đều vô cùng căng thẳng, chờ đợi chiêu tiếp theo của Tần Hoài Khuyết.
Về phần Tần Hoài Khuyết, hắn ta dừng trên không trung trầm ngâm hồi lâu, đột nhiên lạnh giọng nói: "Có thể ép ta ra chiêu này, Mạnh huynh, lần này ngươi có thua cũng là vinh dự cho ngươi."
Vừa dứt lời, hai tay Tần Hoài Khuyết kết ấn, ma khí bốc lên trong lòng bàn tay, toàn thân hắn ta bùng lên ánh sáng đỏ rực như ngọn lửa cuồng nộ!
Tiếp đó, vô số ma khí hiện ra xung quanh người hắn, biến thành từng đóa hoa sen đỏ rực, áp đảo cả bầu trời, dồn dập đánh về phía Mạnh Tinh Diễn——
"Ma khí sen đỏ! Không ngờ Tần huynh đã lĩnh ngộ được ma khí sen đỏ!"
"Đây là bí pháp của Thượng Cổ Ma Đế đó, mỗi cánh hoa sen đỏ đều có thể tạo ra lửa ma thiêu hủy, nhiều hoa sen đỏ nổ tung cùng một lúc, cho dù Mạnh Tinh Diễn biến thành tro bụi cũng không có đường thoát!"
Trong lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi thì võ đài rộng lớn đã phủ kín ma khí sen đỏ đang bốc cháy, Mạnh Tinh Diễn hóa thành ma quang ẩn nấp khắp nơi.
Tuy nhiên, số lượng ma khí sen đỏ vẫn đang tăng lên.
Sắc mặt Tần Hoài Khuyết cũng dần tái nhợt.
Hắn ta muốn đảm bảo đánh trúng trong một đòn nên phải rải ma khí sen đỏ ra vô tận, những đóa ma khí sen đỏ này đủ để g**t ch*t một tu sĩ cảnh giới Hóa Thần.
Nói chi là Mạnh Tinh Diễn.
Cuối cùng, những đóa ma khí sen đỏ do Tần Hoài Khuyết triệu hồi đã hoàn toàn chiếm lĩnh mọi ngóc ngách của võ đài, Tần Hoài Khuyết đứng trên những bông ma khí sen đỏ tựa như đại dương đẫm máu, nhẹ nhàng cất lên một chữ——
"Nổ."
Nháy mắt, tất cả những đóa ma khí sen đỏ mới chớm nở đồng loạt nở rộ, vô số cánh hoa bay xuống, từ trên cao trút xuống như thác nước, biến thành lửa ma cuồn cuộn trên võ đài rồi nổ tung.
Lửa ma bùng lên, ánh sáng đỏ ngợp trời, toàn bộ võ đài ngay lập tức bị bao vây bởi ngọn lửa ma vô tận.
Bấy giờ tia ma khí của Mạnh Tinh Diễn cũng bị nhấn chìm bởi ngọn lửa ma này.
Tất cả chuyện này xảy ra quá nhanh, đến lúc Thiên Đồng Ma Quân kịp phản ứng lại muốn ra tay, thì trong đám lửa ma đã không còn tung tích của Mạnh Tinh Diễn.
Thiên Đồng Ma Quân nổi giận.
Tần Hoài Khuyết đang bay lơ lửng trên những đóa ma khí sen đỏ cũng bất giác lộ ra ý cười đạm nhạt.
Tuy nhiên, giây tiếp theo——
Một luồng sáng xanh cực kỳ chói mắt từ trong lửa ma đang bốc cháy vô biên vô tận phóng thẳng lên trời, không ai khác chính là Mạnh Tinh Diễn.
Linh trận trên người cậu ta đã bị vỡ hai cái, Bạch Hổ Linh Trận và Huyền Vũ Linh Trận, chỉ còn lại Thanh Long Linh Trận vẫn quấn quanh bao bọc thân thể cậu ta, cả người cậu ta đầy rẫy mảnh vỡ linh trận và máu tươi, nhưng đôi mắt vẫn cứ sáng ngời rạng rỡ.
Lúc này, bóng hình của Thanh Long quấn quanh cánh tay Mạnh Tinh Diễn, dưới ánh mắt kinh ngạc tột độ của mọi người, cậu ta cười lạnh một tiếng, đấm mạnh vào gương mặt tái nhợt của Tần Hoài Khuyết!
Lần này, Tần Hoài Khuyết đã hao hết ma khí, muốn tránh đi nhưng không tránh được.
Hắn ta từ trên không rơi thẳng xuống, văng ra khỏi võ đài.
Mọi người kinh hãi hét lên.
Ánh mắt Mạnh Tinh Diễn tập trung theo dõi, thuận thế phóng người đuổi theo, nhưng đúng lúc này, bên tai cậu ta vang lên một thanh âm trong trẻo.
"Đừng đuổi cùng giết tận."
Là lời nhắc nhở của Thẩm Quân Ngọc.
Mạnh Tinh Diễn chợt bừng tỉnh, lập tức ý thức được điều gì đó, cậu ta xoay người muốn quay lại võ đài.
Ngay lúc đó, Tần Hoài Khuyết rõ ràng đã rơi khỏi võ đài đột nhiên khí thế dâng trào, tu vi của hắn ta từ từ tăng lên, chỉ trong vòng ba hơi thở, cảnh giới của hắn ta từ trạng thái bị áp chế xuống Nguyên Anh hậu kỳ nhanh chóng khôi phục lại cảnh giới Luyện Hư sơ kỳ.
Áo bào tung bay, uy áp khổng lồ trút xuống!
Đôi mắt lạnh lùng của Tần Hoài Khuyết lóe lên sát ý, hắn ta lật bàn tay lại, một luồng sáng đen hiện ra trong lòng bàn tay hắn, vậy mà lại là Hắc Giao Bá Vương Thương.
Tần Hoài Khuyết không chút do dự, siết chặt trường thương trong tay, đâm thẳng vào tim Mạnh Tinh Diễn——
Mạnh Tinh Diễn cả người lạnh toát, liều mạng bỏ chạy!
Thiên Đồng Ma Quân giận dữ quát: "Thằng nhãi vô sỉ!"
Tuy nhiên, giây tiếp theo, một luồng ma quang càng sắc bén và lạnh lùng hơn b*n r* từ bảo tọa của Thiên Hoang Ma Quân, kẻ chưa từng mở miệng nói lời nào.
Trong phút chốc, đòn tấn công của Thiên Đồng Ma Quân bị phá tan.
Ngay lúc này, Hắc Giao Bá Vương Thương của Tần Hoài Khuyết cũng chạm tới lồng ngực Mạnh Tinh Diễn, từng chút một nghiền nát tầng Thanh Long Linh Trận cuối cùng.
Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ——
Một cầu vồng vàng xanh lặng yên không một tiếng động bay ra từ bảo tọa của Cửu U Ma Quân, ầm một tiếng, đánh thẳng vào ngực Tần Hoài Khuyết!
Tần Hoài Khuyết không còn sức phản kháng, hắn ta phụt máu bay ngược về sau, đập vỡ bức tường cao rồi rơi xuống.
Nhưng lần này, toàn bộ xương cốt trong người hắn ta đã bị ma khí xanh vàng vô hình đánh nát, không còn sức lực để đứng lên.
Toàn bộ hiện trường lặng ngắt như tờ, không một tiếng động.
Nhìn thấy cảnh này, Mạnh Tinh Diễn đổ mồ hôi đầm đìa, cảm giác như mình vừa thoát khỏi kiếp nạn, cậu ta mặc kệ trên người còn thương tích vội vàng bay về bảo tọa của Thiên Đồng Ma Quân trốn.
Thiên Hoang Ma Quân từ nãy giờ chưa từng lên tiếng cuối cùng cũng tức giận nói: "Cửu đệ, ngươi ra tay cũng nặng quá rồi đó."
Một lúc sau, một giọng nói lười biếng không nhanh không chậm truyền ra từ bảo tọa của Cửu U Ma Quân: "Thế à? Vậy lần sau ta sẽ nhẹ tay chút, cũng đâu thể để cháu Tần còn trẻ đã mang tiếng xấu là kẻ sát nhân được?"
Một câu nói, chặn ngang họng Thiên Hoang Ma Quân không phản bác được gì.
Mà lúc này, một bảo tọa khác cũng vang lên giọng nói lạnh lùng và uy nghiêm của Thiên Đồng Ma Quân: "Không đánh lại liền khôi phục cảnh giới giết người, nhị huynh dạy con hay quả nhỉ."
Thiên Hoang Ma Quân lấy lại bình tĩnh: "Từ nhỏ bản tính của Hoài Khuyết đã hung bạo, nhất thời không kiềm chế được mới bốc đồng như vậy. Tại đây ta thay mặt nó gửi lời xin lỗi đến cháu Tinh Diễn."
Thiên Đồng Ma Quân hừ lạnh một tiếng.
Thấy tranh chấp giữa hai Ma quân sắp vượt khỏi tầm kiểm soát, Vân Mộng Ma Quân vẫn luôn bàng quan ngồi nhìn cuối cùng cũng chậm rãi lên tiếng: "Hai vị huynh trưởng, đây là tỷ võ chiêu thân của bát muội, giữ chút thể diện cho bát muội đi, đừng vì chút chuyện nhỏ của mấy đứa cháu mà nảy sinh bất hòa."
Vân Mộng Ma Quân đã nói như vậy, Thiên Hoang Ma Quân và Thiên Đồng Ma Quân cuối cùng cũng im lặng, không tranh cãi nữa.
Nhưng bầu không khí lại càng trở nên căng thẳng hơn.
Mà Tần Hoài Khuyết thảm bại như vậy, Thiên Hoang Ma Quân cũng chẳng còn mặt mũi ở lại, ông ta sai người khiêng Tần Hoài Khuyết bị thương nặng lên muốn rời đi.
Bất chợt ——
"Tần thúc gượm đã."
Người lên tiếng là Mạnh Tinh Diễn.
Lông mày Thiên Hoang Ma Quân giật mạnh một cái, mặt không biểu tình hỏi: "Cháu Tinh Diễn còn có chuyện gì?"
Mạnh Tinh Diễn đã thay bộ quần áo mới, vén rèm lên, bước ra khỏi bảo tọa của Thiên Đồng Ma Quân, nhìn về phía bảo tọa của Thiên Hoang Ma Quân ở đối diện, cười nói: "Vừa rồi Tần huynh có đánh cược với con, bây giờ đã phân định thắng thua, nhưng huynh ấy vẫn chưa đưa đồ đặt cược cho ta."
Thiên Hoang Ma Quân: ...
Dù đến muộn nhưng ông ta vẫn nghe thấy tiếng cá cược giữa hai người.
Nhưng Hắc Giao Bá Vương Thương là pháp bảo bán linh cấp Hậu Thiên đó.
Tuy nhiên vào lúc này, ở trước mặt mọi người, còn có nhiều Ma quân đang theo dõi như vậy, Thiên Hoang Ma Quân cũng không thể trực tiếp chối cãi: "Hiện tại Hoài Khuyết đang hôn mê bất tỉnh, đợi nó tỉnh lại rồi ——"
Lời còn chưa dứt, Mạnh Tinh Diễn đã hóa thành ma quang, đáp xuống trước mặt Tần Hoài Khuyết bất tỉnh đang được nhiều ma tướng đỡ dậy.
Trước mặt mọi người, cậu ta thẳng thừng nện vào bàn tay đang cầm Hắc Giao Bá Vương Thương của Tần Hoài Khuyết, sau đó lấy cây thương ra khỏi lòng bàn tay xương cốt nát bấy của Tần Hoài Khuyết, quay đầu về phía Thiên Hoang Ma Quân nhướng mày cười: "Vậy không làm phiền Tần thúc, con tự lấy được rồi."
Trong bảo tọa, vẻ mặt Thiên Hoang Ma Quân gần như méo mó, nhưng cố tình lúc này, ông ta lại không thể thốt lên câu phản bác nào.
Hiện trường lại một mảnh im lặng chết chóc.
Chỉ có nụ cười của Mạnh Tinh Diễn càng tươi sáng rực rỡ hơn dưới ánh nắng.
Cuối cùng, Thiên Hoang Ma Quân mang theo Tần Hoài Khuyết hôn mê, không nói một lời lạnh lùng rời đi.
Sau khi Thiên Hoang Ma Quân rời đi, bảo tọa của Cửu U Ma Quân cũng lặng lẽ bay lên, ánh sáng cầu vồng xanh vàng nâng lên bảo xe ở bên cạnh, rời đi trong im lặng.
Sau khi hai vị Ma quân bỏ đi, bảo tọa của Thiên Đồng Ma Quân cũng di chuyển.
Đám công tử ma tu ở dưới võ đài nhìn thấy đồng loạt thở phào nhẹ nhõm trong lòng —— Bọn họ cho rằng Mạnh Tinh Diễn chỉ quan tâm đến Hắc Giao Bá Vương Thương của Tần Hoài Khuyết chứ không bận tâm đến vụ cá cược với bọn họ.
Nhưng giây tiếp theo, giọng nói nhàn nhã của Mạnh Tinh Diễn vang lên từ trên bảo tọa bay cao giữa bầu trời.
"Những người đã đặt cược với ta, xin hãy nhớ chuyển đồ đặt cược đến chỗ ở của ta trong vòng ba ngày. Nếu không, bị Thiên Ma Huyết Thệ phản phệ không phải chuyện đùa đâu."
Đám ma tu nghe thấy sắc mặt ai nấy đều vàng như nghệ, nhưng bọn chúng chỉ có thể hậm hực thừa nhận thất bại.
Đồng thời tự an ủi mình trong lòng, ít nhất bọn họ không có thua thảm hại như Tần Hoài Khuyết.
Tôi Trùng Sinh Vào Cái Đêm Hòa Ly Với Trúc Mã Kiếm Tôn
Nắm đấm của Mạnh Tinh Diễn cực kỳ mạnh mẽ, ba linh lực Ngũ hành xanh, trắng, đen trong nắm tay bổ sung cho nhau và bao bọc lấy ma khí của cậu ta, ánh sáng chói lóa, giống như một mặt trời nhỏ nóng bỏng và chói mắt.
Khi mọi người dưới võ đài nhìn thấy, tất cả đều hoảng sợ biến sắc, cứ tưởng thắng thua sẽ được quyết định vào lúc này.
Trong phút chốc, cả đám hối hận xanh cả ruột.
Ai ngờ, ngay lúc cú đấm uy lực và thần tốc bổ thẳng vào mặt Tần Hoài Khuyết, thổi bay mái tóc đen của hắn ta, Tần Hoài Khuyết vốn còn đang loạng choạng ọc máu thì đột nhiên trong mắt lóe lên một tia sáng.
Chỉ thấy, thân hình hắn ta chợt biến đổi, hóa thành ma khí phân tán ra mọi hướng, tránh được cú đấm trong gang tấc!
Mạnh Tinh Diễn dường như đã đoán trước được điều này, sắc mặt cậu ta không hề thay đổi, xoay người đuổi theo.
Nhất thời, trên võ đài rộng lớn, hai ma khí xen kẽ nhau bay lượn, lúc thì hiện ra bóng người, lúc thì tản ra bốn phía.
Khói bụi bay mù mịt, ma khí rung chuyển, bùng lên thu lại trong lúc giao chiến, rực rỡ huy hoàng.
Cho thấy mấy chục chiêu ban đầu chỉ là trò trẻ con.
Đến lúc này, tình thế đã rõ ràng ——Trạng thái yếu thế vừa rồi của Tần Hoài Khuyết chỉ là diễn mà thôi, hắn ta chỉ đang cố đào ra con át chủ bài của Mạnh Tinh Diễn.
Bấy giờ, hắn ta mới sử dụng toàn bộ công lực.
Dưới võ đài, tất cả ma tu bỗng hưng phấn trở lại, vỗ tay nhiệt liệt cho Tần Hoài Khuyết.
Lúc này, trong bảo xe.
Thẩm Quân Ngọc quan sát trận chiến đang diễn ra, nói: "Tần Hoài Khuyết đạt đến cảnh giới cao như thế hoàn toàn hiểu được đạo lý không được phép khinh địch cũng không được nóng nảy, trấn áp trước rồi mới đánh trả, người này không thể xem thường."
Văn Túc: "Mạnh Tinh Diễn cũng đang giấu nghề."
Thẩm Quân Ngọc: "Tiểu Hầu gia diễn xuất rất tốt, trước giờ không nhìn ra."
Văn Túc: "Người có thể đứng trên võ đài ngày hôm nay chẳng có kẻ nào ngu ngốc thật sự cả, chứ đừng nói đến con trai của Ma quân, ai mà không có vài con át chủ bài chưa lật chứ?"
Vừa dứt lời, trên võ đài, Mạnh Tinh Diễn đã bị ma khí của Tần Hoài Khuyết đập thẳng vào mặt, văng mạnh ra ngoài.
Chiêu này của Tần Hoài Khuyết không hề nương tay, lưng của Mạnh Tinh Diễn suýt chút nữa đập nát hơn chục lan can bạch ngọc của võ đài mới có thể miễn cưỡng dừng lại.
Lúc này Mạnh Tinh Diễn phun ra một ngụm máu, đứng dậy ôm nửa lan can gãy, thờ ơ phủi bụi trên người, nói với Tần Hoài Khuyết ở đối diện: "Tiếp đi!"
Tần Hoài Khuyết bay lơ lửng trên không trung, bạch y tung bay phấp phới, hắn ta nhìn trận đồ linh trận không hề bị tổn hại trên người Mạnh Tinh Diễn, lông mày nhíu lại, ánh mắt lạnh lùng ngưng trọng.
Hiển nhiên đám đông dưới võ đài cũng nhìn ra được manh mối —— Nếu những linh trận đó không bị phá hủy, đánh đến khi Tần Hoài Khuyết kiệt sức, hắn ta sẽ thua cuộc!
Trong lúc nhất thời không ai dám khen ngợi, tất cả đều ngẩng đầu nhìn võ đài với vẻ mặt nặng nề, sốt ruột.
Mà lúc này, tuy Mạnh Tinh Diễn trông có vẻ biếng nhác, cà lơ phất phơ, nhưng thực tế mỗi một tấc cơ bắp trên người cậu ta đều vô cùng căng thẳng, chờ đợi chiêu tiếp theo của Tần Hoài Khuyết.
Về phần Tần Hoài Khuyết, hắn ta dừng trên không trung trầm ngâm hồi lâu, đột nhiên lạnh giọng nói: "Có thể ép ta ra chiêu này, Mạnh huynh, lần này ngươi có thua cũng là vinh dự cho ngươi."
Vừa dứt lời, hai tay Tần Hoài Khuyết kết ấn, ma khí bốc lên trong lòng bàn tay, toàn thân hắn ta bùng lên ánh sáng đỏ rực như ngọn lửa cuồng nộ!
Tiếp đó, vô số ma khí hiện ra xung quanh người hắn, biến thành từng đóa hoa sen đỏ rực, áp đảo cả bầu trời, dồn dập đánh về phía Mạnh Tinh Diễn——
"Ma khí sen đỏ! Không ngờ Tần huynh đã lĩnh ngộ được ma khí sen đỏ!"
"Đây là bí pháp của Thượng Cổ Ma Đế đó, mỗi cánh hoa sen đỏ đều có thể tạo ra lửa ma thiêu hủy, nhiều hoa sen đỏ nổ tung cùng một lúc, cho dù Mạnh Tinh Diễn biến thành tro bụi cũng không có đường thoát!"
Trong lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi thì võ đài rộng lớn đã phủ kín ma khí sen đỏ đang bốc cháy, Mạnh Tinh Diễn hóa thành ma quang ẩn nấp khắp nơi.
Tuy nhiên, số lượng ma khí sen đỏ vẫn đang tăng lên.
Sắc mặt Tần Hoài Khuyết cũng dần tái nhợt.
Hắn ta muốn đảm bảo đánh trúng trong một đòn nên phải rải ma khí sen đỏ ra vô tận, những đóa ma khí sen đỏ này đủ để g**t ch*t một tu sĩ cảnh giới Hóa Thần.
Nói chi là Mạnh Tinh Diễn.
Cuối cùng, những đóa ma khí sen đỏ do Tần Hoài Khuyết triệu hồi đã hoàn toàn chiếm lĩnh mọi ngóc ngách của võ đài, Tần Hoài Khuyết đứng trên những bông ma khí sen đỏ tựa như đại dương đẫm máu, nhẹ nhàng cất lên một chữ——
"Nổ."
Nháy mắt, tất cả những đóa ma khí sen đỏ mới chớm nở đồng loạt nở rộ, vô số cánh hoa bay xuống, từ trên cao trút xuống như thác nước, biến thành lửa ma cuồn cuộn trên võ đài rồi nổ tung.
Lửa ma bùng lên, ánh sáng đỏ ngợp trời, toàn bộ võ đài ngay lập tức bị bao vây bởi ngọn lửa ma vô tận.
Bấy giờ tia ma khí của Mạnh Tinh Diễn cũng bị nhấn chìm bởi ngọn lửa ma này.
Tất cả chuyện này xảy ra quá nhanh, đến lúc Thiên Đồng Ma Quân kịp phản ứng lại muốn ra tay, thì trong đám lửa ma đã không còn tung tích của Mạnh Tinh Diễn.
Thiên Đồng Ma Quân nổi giận.
Tần Hoài Khuyết đang bay lơ lửng trên những đóa ma khí sen đỏ cũng bất giác lộ ra ý cười đạm nhạt.
Tuy nhiên, giây tiếp theo——
Một luồng sáng xanh cực kỳ chói mắt từ trong lửa ma đang bốc cháy vô biên vô tận phóng thẳng lên trời, không ai khác chính là Mạnh Tinh Diễn.
Linh trận trên người cậu ta đã bị vỡ hai cái, Bạch Hổ Linh Trận và Huyền Vũ Linh Trận, chỉ còn lại Thanh Long Linh Trận vẫn quấn quanh bao bọc thân thể cậu ta, cả người cậu ta đầy rẫy mảnh vỡ linh trận và máu tươi, nhưng đôi mắt vẫn cứ sáng ngời rạng rỡ.
Lúc này, bóng hình của Thanh Long quấn quanh cánh tay Mạnh Tinh Diễn, dưới ánh mắt kinh ngạc tột độ của mọi người, cậu ta cười lạnh một tiếng, đấm mạnh vào gương mặt tái nhợt của Tần Hoài Khuyết!
Lần này, Tần Hoài Khuyết đã hao hết ma khí, muốn tránh đi nhưng không tránh được.
Hắn ta từ trên không rơi thẳng xuống, văng ra khỏi võ đài.
Mọi người kinh hãi hét lên.
Ánh mắt Mạnh Tinh Diễn tập trung theo dõi, thuận thế phóng người đuổi theo, nhưng đúng lúc này, bên tai cậu ta vang lên một thanh âm trong trẻo.
"Đừng đuổi cùng giết tận."
Là lời nhắc nhở của Thẩm Quân Ngọc.
Mạnh Tinh Diễn chợt bừng tỉnh, lập tức ý thức được điều gì đó, cậu ta xoay người muốn quay lại võ đài.
Ngay lúc đó, Tần Hoài Khuyết rõ ràng đã rơi khỏi võ đài đột nhiên khí thế dâng trào, tu vi của hắn ta từ từ tăng lên, chỉ trong vòng ba hơi thở, cảnh giới của hắn ta từ trạng thái bị áp chế xuống Nguyên Anh hậu kỳ nhanh chóng khôi phục lại cảnh giới Luyện Hư sơ kỳ.
Áo bào tung bay, uy áp khổng lồ trút xuống!
Đôi mắt lạnh lùng của Tần Hoài Khuyết lóe lên sát ý, hắn ta lật bàn tay lại, một luồng sáng đen hiện ra trong lòng bàn tay hắn, vậy mà lại là Hắc Giao Bá Vương Thương.
Tần Hoài Khuyết không chút do dự, siết chặt trường thương trong tay, đâm thẳng vào tim Mạnh Tinh Diễn——
Mạnh Tinh Diễn cả người lạnh toát, liều mạng bỏ chạy!
Thiên Đồng Ma Quân giận dữ quát: "Thằng nhãi vô sỉ!"
Tuy nhiên, giây tiếp theo, một luồng ma quang càng sắc bén và lạnh lùng hơn b*n r* từ bảo tọa của Thiên Hoang Ma Quân, kẻ chưa từng mở miệng nói lời nào.
Trong phút chốc, đòn tấn công của Thiên Đồng Ma Quân bị phá tan.
Ngay lúc này, Hắc Giao Bá Vương Thương của Tần Hoài Khuyết cũng chạm tới lồng ngực Mạnh Tinh Diễn, từng chút một nghiền nát tầng Thanh Long Linh Trận cuối cùng.
Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ——
Một cầu vồng vàng xanh lặng yên không một tiếng động bay ra từ bảo tọa của Cửu U Ma Quân, ầm một tiếng, đánh thẳng vào ngực Tần Hoài Khuyết!
Tần Hoài Khuyết không còn sức phản kháng, hắn ta phụt máu bay ngược về sau, đập vỡ bức tường cao rồi rơi xuống.
Nhưng lần này, toàn bộ xương cốt trong người hắn ta đã bị ma khí xanh vàng vô hình đánh nát, không còn sức lực để đứng lên.
Toàn bộ hiện trường lặng ngắt như tờ, không một tiếng động.
Nhìn thấy cảnh này, Mạnh Tinh Diễn đổ mồ hôi đầm đìa, cảm giác như mình vừa thoát khỏi kiếp nạn, cậu ta mặc kệ trên người còn thương tích vội vàng bay về bảo tọa của Thiên Đồng Ma Quân trốn.
Thiên Hoang Ma Quân từ nãy giờ chưa từng lên tiếng cuối cùng cũng tức giận nói: "Cửu đệ, ngươi ra tay cũng nặng quá rồi đó."
Một lúc sau, một giọng nói lười biếng không nhanh không chậm truyền ra từ bảo tọa của Cửu U Ma Quân: "Thế à? Vậy lần sau ta sẽ nhẹ tay chút, cũng đâu thể để cháu Tần còn trẻ đã mang tiếng xấu là kẻ sát nhân được?"
Một câu nói, chặn ngang họng Thiên Hoang Ma Quân không phản bác được gì.
Mà lúc này, một bảo tọa khác cũng vang lên giọng nói lạnh lùng và uy nghiêm của Thiên Đồng Ma Quân: "Không đánh lại liền khôi phục cảnh giới giết người, nhị huynh dạy con hay quả nhỉ."
Thiên Hoang Ma Quân lấy lại bình tĩnh: "Từ nhỏ bản tính của Hoài Khuyết đã hung bạo, nhất thời không kiềm chế được mới bốc đồng như vậy. Tại đây ta thay mặt nó gửi lời xin lỗi đến cháu Tinh Diễn."
Thiên Đồng Ma Quân hừ lạnh một tiếng.
Thấy tranh chấp giữa hai Ma quân sắp vượt khỏi tầm kiểm soát, Vân Mộng Ma Quân vẫn luôn bàng quan ngồi nhìn cuối cùng cũng chậm rãi lên tiếng: "Hai vị huynh trưởng, đây là tỷ võ chiêu thân của bát muội, giữ chút thể diện cho bát muội đi, đừng vì chút chuyện nhỏ của mấy đứa cháu mà nảy sinh bất hòa."
Vân Mộng Ma Quân đã nói như vậy, Thiên Hoang Ma Quân và Thiên Đồng Ma Quân cuối cùng cũng im lặng, không tranh cãi nữa.
Nhưng bầu không khí lại càng trở nên căng thẳng hơn.
Mà Tần Hoài Khuyết thảm bại như vậy, Thiên Hoang Ma Quân cũng chẳng còn mặt mũi ở lại, ông ta sai người khiêng Tần Hoài Khuyết bị thương nặng lên muốn rời đi.
Bất chợt ——
"Tần thúc gượm đã."
Người lên tiếng là Mạnh Tinh Diễn.
Lông mày Thiên Hoang Ma Quân giật mạnh một cái, mặt không biểu tình hỏi: "Cháu Tinh Diễn còn có chuyện gì?"
Mạnh Tinh Diễn đã thay bộ quần áo mới, vén rèm lên, bước ra khỏi bảo tọa của Thiên Đồng Ma Quân, nhìn về phía bảo tọa của Thiên Hoang Ma Quân ở đối diện, cười nói: "Vừa rồi Tần huynh có đánh cược với con, bây giờ đã phân định thắng thua, nhưng huynh ấy vẫn chưa đưa đồ đặt cược cho ta."
Thiên Hoang Ma Quân: ...
Dù đến muộn nhưng ông ta vẫn nghe thấy tiếng cá cược giữa hai người.
Nhưng Hắc Giao Bá Vương Thương là pháp bảo bán linh cấp Hậu Thiên đó.
Tuy nhiên vào lúc này, ở trước mặt mọi người, còn có nhiều Ma quân đang theo dõi như vậy, Thiên Hoang Ma Quân cũng không thể trực tiếp chối cãi: "Hiện tại Hoài Khuyết đang hôn mê bất tỉnh, đợi nó tỉnh lại rồi ——"
Lời còn chưa dứt, Mạnh Tinh Diễn đã hóa thành ma quang, đáp xuống trước mặt Tần Hoài Khuyết bất tỉnh đang được nhiều ma tướng đỡ dậy.
Trước mặt mọi người, cậu ta thẳng thừng nện vào bàn tay đang cầm Hắc Giao Bá Vương Thương của Tần Hoài Khuyết, sau đó lấy cây thương ra khỏi lòng bàn tay xương cốt nát bấy của Tần Hoài Khuyết, quay đầu về phía Thiên Hoang Ma Quân nhướng mày cười: "Vậy không làm phiền Tần thúc, con tự lấy được rồi."
Trong bảo tọa, vẻ mặt Thiên Hoang Ma Quân gần như méo mó, nhưng cố tình lúc này, ông ta lại không thể thốt lên câu phản bác nào.
Hiện trường lại một mảnh im lặng chết chóc.
Chỉ có nụ cười của Mạnh Tinh Diễn càng tươi sáng rực rỡ hơn dưới ánh nắng.
Cuối cùng, Thiên Hoang Ma Quân mang theo Tần Hoài Khuyết hôn mê, không nói một lời lạnh lùng rời đi.
Sau khi Thiên Hoang Ma Quân rời đi, bảo tọa của Cửu U Ma Quân cũng lặng lẽ bay lên, ánh sáng cầu vồng xanh vàng nâng lên bảo xe ở bên cạnh, rời đi trong im lặng.
Sau khi hai vị Ma quân bỏ đi, bảo tọa của Thiên Đồng Ma Quân cũng di chuyển.
Đám công tử ma tu ở dưới võ đài nhìn thấy đồng loạt thở phào nhẹ nhõm trong lòng —— Bọn họ cho rằng Mạnh Tinh Diễn chỉ quan tâm đến Hắc Giao Bá Vương Thương của Tần Hoài Khuyết chứ không bận tâm đến vụ cá cược với bọn họ.
Nhưng giây tiếp theo, giọng nói nhàn nhã của Mạnh Tinh Diễn vang lên từ trên bảo tọa bay cao giữa bầu trời.
"Những người đã đặt cược với ta, xin hãy nhớ chuyển đồ đặt cược đến chỗ ở của ta trong vòng ba ngày. Nếu không, bị Thiên Ma Huyết Thệ phản phệ không phải chuyện đùa đâu."
Đám ma tu nghe thấy sắc mặt ai nấy đều vàng như nghệ, nhưng bọn chúng chỉ có thể hậm hực thừa nhận thất bại.
Đồng thời tự an ủi mình trong lòng, ít nhất bọn họ không có thua thảm hại như Tần Hoài Khuyết.
Tôi Trùng Sinh Vào Cái Đêm Hòa Ly Với Trúc Mã Kiếm Tôn
Đánh giá:
Truyện Tôi Trùng Sinh Vào Cái Đêm Hòa Ly Với Trúc Mã Kiếm Tôn
Story
Chương 35: (Thượng): Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc.
10.0/10 từ 17 lượt.