Tôi là Nữ Quan Tài

Chương 436: Ngưu Khanh địa ngục

145@-
Tôi và cô nàng mập tiến thoái lưỡng nan đứng ở tầng thứ chín Dầu Oa địa ngục, phía trước là Ngưu Khanh địa ngục, nếu như không mở cho chúng tôi một con đường “ tham quan” mới, tôi không thể xuống đất đi được, bắt buộc để cô nàng mập cõng tôi cẩn thận từ sừng trâu giẫm đi qua, vạn nhất có điểm nào không tốt, hai chúng tôi đều sẽ bị ngã vào trong Ngưu Khanh, bị chân trâu giẫm, lửa trên người trâu thiêu chết.

Tuy nói Linh thể bị đưa vào Ngưu Khanh Địa phủ có thể sẽ không chết ở bên trong, nhưng tôi và cô nàng mập là người? Sau khi chết Linh Thể trực tiếp ở Ngưu Khanh địa ngục chịu hình, nơi này phải có bao nhiêu cái hố vậy.

Mà quái đầu người thân rắn lại có thể xuyên qua bên trong mười tám tầng Địa ngục, đây là dựa vào cái gì?

Đồng dạng không phải nhân viên Địa phủ, ả ta có thể ở chỗ này tùy ý ra vào, ngược lại tôi và cô nàng mập giống như hai vị khách không được hoan nghênh không mời, đến nơi này bị khó xử, đến nơi đó phải nhìn sắc mặt cùng bị dọa.

Tôi quay đầu lại vẫn không nhìn thấy quái đầu người thân rắn, nhưng tôi có thể cảm ứng được sự hưng phấn từ trong giọng nói vừa rồi của ả ta.

Đột nhiên có chút kỳ lạ, ả ta không yêu cầu đưa tôi đến đâu? Chỉ là làm cho tôi biến thành thân rắn để ả ta nuốt xuống là được, nhưng Sư công bọn họ lại nhất định phải đưa tôi đến phía dưới sông Âm này, lấy máu của tôi ngâm Kiến Mộc, đem hồn Xi Vưu bên trong dẫn ra rồi lại dùng vải đỏ bọc lại.

Nhưng phương pháp này là ai nói cho bọn họ?

Không phải vì trấn an quái đầu người thân rắn, ngăn cản ả ta đừng để cho những thôn bên ngoài kia biến mất, cho nên mới hi sinh tôi trấn an ả ta sao?

Nhưng bây giờ sao lại cảm thấy dường như chuyện này không có quan hệ nhiều đến quái đầu người thân rắn?

Còn có những gì ả ta nói về ông ta? Cùng Nguyên Thần Tịch nói cái người chạy kia rốt cuộc có quan hệ gì?

“Trương Dương, chúng ta đi sao?” Mồ hôi trên người cô nàng mập dùng từ “mồ hôi như mưa” đều có chút không chuẩn xác, mồ hôi trên người cô ấy hoàn toàn giống như nước chảy xuống, theo toàn thân cô ấy chảy xuống.

Mũi chân tôi đã bắt đầu chầm chậm dựa vào, nhất định phải dùng một lực rất lớn đem mũi chân hướng hai bên vểnh lên mới có thể phòng ngừa mũi chân lại hợp lại một chỗ.

Mồ hôi trên người cô nàng mập đầm đìa, thế nhưng lại có một cỗ đau đớn nóng bỏng, hai chân bất giác duỗi ra phía trước, hai mũi chân nhẹ nhàng đụng phải một khối.

Theo đó chỉ thấy bên trong mũi chân chảy ra một cỗ mủ màu vàng nhạt trong nháy mắt liền đem mũi chân hai chân tôi dính chặt, tôi vội vàng dùng sức cắn răng hướng phía trước vểnh lên, mới khiến cho hai mũi chân hơi tách ra một chút, nhưng cũng đau như xé da mình.

“Tê!”


Hít một hơi lạnh, tôi cảm thấy chân dường như đã thay đổi, ngay lúc nãy khi tôi nhấc mũi chân lên, đau đớn phát hiện tôi đã không có đầu gối.

Về mặt nhân học, nếu muốn vắt mũi chân lên, phải chịu lực từ đầu gối, xiết chặt xương sườn mới làm cho mũi chân hoàn toàn vểnh lên.

Nhưng vừa rồi, tôi đem mũi chân của hai chân vểnh lên, hoàn toàn dựa vào lực của đùi.

Mà đầu gối của tôi, tôi lại hoàn toàn không có cảm giác gì.

Dù sao tôi cũng không cảm thấy nóng, cũng không quản sự lo lắng của cô nàng mập, cúi đầu nhìn kỹ về phía cổ tay của cô nàng mập.

Quả nhiên, hai chân thẳng tắp hướng xuống dưới, quả thật giống như cây bút chì thẳng tắp trở nên nhỏ đi, không có nửa điểm uốn cong và độ cong, nhưng lại có độ dẻo dai vô hạn, bị cô nàng mập tùy ý trêu chọc bất kỳ chỗ nào cũng có thể kẹp lại, giống như từ gốc đùi đi lên chính là một từng đoạn xương rắn nhỏ.

Trong lòng đã bắt đầu tuyệt vọng!

Thì ra tôi vẫn đợi đến ngày này, tôi đã nghĩ qua các loại Tử pháp, nhưng lại không bao giờ nghĩ rằng có một ngày bản thân biến thành một con rắn! Một con quái vật đầu người thân rắn giống như nữ thần cổ Nữ Oa.

“Trương Dương! Trương Dương!” Cô nàng mập thấy tôi không trả lời, vội vàng quay đầu, dùng sức lau mồ hôi trên mặt nói: “Cô giúp tôi lau một chút, mồ hôi vào trong mắt rất đau.”

Nhìn mặt của cô nàng mập đỏ bừng sắp chuyển sang màu đen, tôi lại có chút băn khoăn.

Tôi bây giờ không cảm giác được lạnh và nóng, bởi vì tôi đã bắt đầu máu lạnh, nếu như trước đây tôi chắc chắn sẽ vội vàng tìm cách để tự cứu mình và cứu người.

Nhưng bây giờ tôi lại có thể lạnh lùng không để ý đến câu hỏi của cô nàng mập, mà là cúi đầu nhìn chân mình?

Đây là máu trên người và trong trái tim trở nên lạnh lẽo rồi sao?

“ Nhanh lên! Cô lau mồ hôi xong giúp tôi làm một miếng vải bọc trên trán, che một chút, miễn cho mồ hôi chảy vào trong mắt rất đau!” Cô nàng mập hai tay cõng tôi không thể nhúc nhích, chỉ có thể dùng sức lắc đầu nói.


Tôi áp chặt lòng bàn tay lên trán cô ấy, dùng sức lau nói: “ Cô đặt tôi xuống đây, cô tự nghĩ cách thoát ra ngoài!”

“Cái gì?” cô nang mập đang cất bước, đột nhiên quay đầu lại nhìn tôi nói: “Cô nghĩ rằng tôi là loại người như vậy?”

“Ừ!” Chỉ cần vừa nghĩ đến cô nàng mập lúc trước ở dưới sông Âm chỉ cần ăn, tôi càng thêm khẳng định cô ấy đối với mạng của mình rất coi trọng.

Nhà họ Điền viện Trại Miêu bây giờ chỉ còn lại một người, không còn ai có chung huyết thống nữa.

Nếu như đến cô ấy cũng chết, nhà họ Miêu cũng không còn Miêu y, có lẽ không bao lâu nữa đến Miêu trại trong hang ổ nhà họ Điền cũng bắt đầu hàn hóa, ngoại trừ “ Miêu gia a muội” ở điểm du lịch Miêu tộc mặc Miêu phục chụp ảnh với du khách ra, có lẽ chúng tôi sẽ không còn nhìn thấy người nhà họ Miêu chân chính nữa.

Mặt vốn vừa đỏ vừa đen của cô nàng mập lập tức trầm xuống, cố sức trừng mắt nhìn tôi một hồi, đột nhiên vung đầu, hét lên một tiếng liền vọt về phía trước.

“Dừng lại!” Tôi không nghĩ tới cô nàng mập từ trước đến nay sợ chết lười biếng lại liều mạng đến như vậy, vội vàng kêu to một tiếng ngăn cản cô ấy.

Nhưng đã không kịp rồi, chỉ thấy cô ấy vọt về phía trước, đi theo phía trước trống không, một sườn dốc khổng lồ xuất hiện trước mặt chúng tôi, cô nàng mập loạng choạng lao về phía trước, hoàn toàn phanh không được theo sườn dốc lớn hướng thi thể phía dưới nhanh chóng lao xuống.

Mà ở dưới sườn dốc là vô số hỏa Ngưu đang chạy như điên, lúc này đang ngửa đầu thẳng tắp nhìn về chúng tôi, lớn tiếng kêu lên hướng sườn dốc xông tới.

“A!” Bản thân cô nàng mập cũng sợ tới mức thét chói tai, A Hồng cố gắng vỗ đôi cánh bảy màu mỏng manh lôi kéo cô nàng mập muốn kéo chúng tôi lên, hai con mắt đen nhánh như sắp trừng ra ngoài.

Mặc dù A Hồng cố gắng như vậy, nhưng bản thân nó dựa vào cánh cũng bay không xa, càng không nói là mang theo tôi và cô nàng mập, cho nên tôi và cô nàng mập vẫn là lao xuống, mắt thấy tôi và cô nàng mập sẽ đụng phải sừng trâu phía dưới.

Đầu óc tôi hồi tưởng lại quái đầu người thân rắn tại sao có thể xuyên qua giữa mười tám tầng địa ngục, nhưng như thế nào cũng không tìm ra được manh mối.

Từ trong giọng điệu của ả ta có thể nghe ra, ả ta tách ra từ trong cơ thể của tôi, hơn nữa bản thân ả ta cũng không rõ hai nhân vật “A Lạc” và “Trương Dương” rốt cuộc ả ta đang đóng vai ai. Nhưng ít nhất có một điểm có thể nói rõ, tôi và ả ta vẫn có một điểm chung.

Nếu ả ta có thể xuyên qua trong mười tám tầng địa ngục này, vậy tôi cũng có thể.

Vấn đề là tôi không có tìm được phương pháp!


Nhưng bây giờ thời gian cũng không đủ!

Quả nhiên đồng đội giống như heo

Hố chết người không đền mạng!

Nếu như cô nàng mập có thể kiên nhẫn đợi tôi nghĩ rõ ràng, tôi và cô ấy sẽ không chết thảm như vậy!

“Trương Dương, xin lỗi!” Cô nàng mập đột nhiên thả tay ra, nắm lấy cánh của A Hồng dùng sức vung lên trên, sau đó tay chỉ một điểm nói: “Tôi muốn cởi bỏ cổ ước với A Hồng, sống một cái cũng tốt!”

“Chi!”

Tôi nhìn A Hồng bị ném lên không trung, không nghĩ đến sống vậy mà lại là một rết Hỏa Sơn mập đến cơ hồ bay không nổi, trong cổ họng đột nhiên ngứa ngáy, tôi nhịn không được nấc lên một tiếng, trong miệng đầy, giống như có thứ gì bị tôi vô hình dung nhổ vào trong miệng vậy.

“Nâng lên!”

Còn chưa kịp mở miệng nôn ra, đã nghe thấy một âm thanh nhỏ nhắn kêu to, theo đó hàm răng của tôi cũng bị nâng lên, một đám tiểu Quỷ bộ dạng cổ quái màu xanh nhanh chóng từ trong miệng tôi nhảy ra ngoài, theo thân thể tôi trượt xuống phía dưới nhanh chóng nâng chân tôi và cô nàng mập lên.

“A!”

Tuy nói Ngưu Khanh rất sâu, tôi và cô nàng mập cũng trượt xuống sườn dốc, nhưng dù sao cũng gần đến cuối, cô nàng mập lại một tia lửa điện cộng thêm tia chớp, hét ầm ầm cộng thêm sấm sét.

Lúc này trong miệng tôi không ngừng có thứ gì đó đi ra, cũng không có thời gian đi quản tiếng hét của cô nàng mập là do rơi xuống Ngưu Khanh sợ? hay là bởi vì những tiểu Quỷ này nâng cô ấy lên.

“Nâng lên!”

Những tiểu quỷ màu xanh kia lớn tiếng hô hào, tôi và cô nàng mập được nâng lên.


Cũng không biết trong bụng tôi có bao nhiêu thứ như vậy, tôi một bên nôn một bên rơi nước mắt.

Nôn lâu cổ họng và dạ dày đều rất khó chịu, nhưng trong lòng càng khó chịu hơn.

Đây là những tiểu Quỷ mà cô Sáu dùng Kiến Mộc mài ra, trước kia là của cô Sáu, cô ấy vì cứu Trường Sinh mà mượn những tiểu Quỷ này tiến vào trong cơ thể của Trường Sinh, đánh thức cậu ấy, nhưng chính mình lại chết; nhưng bây giờ Trường Sinh đang ở trong mặt nạ, mà mặt nạ lại ở trong bụng tôi, những tiểu quỷ này đi ra, vậy Trường Sinh thì sao?

Cũng chết rồi sao?

“Nâng lên!”

Có những tiểu Quỷ này nâng lên, tôi và cô nàng mập vững vàng đứng ở trên chân trâu của Ngưu Khanh.

Trong miệng tôi vẫn không ngừng có tiểu Quỷ chui ra, tôi một bên rơi lệ, một bên che miệng mặc cho những tiểu Quỷ lớn nhỏ cực kỳ xấu xí kia hướng bên ngoài chui ra.

Mà những tiểu Quỷ này thân nhẹ còn có thể bay, cơ bản không sợ Ngưu Khanh địa ngục này.

“Khóc sao?”

Đột nhiên một giọng nói nhẹ nhàng bên tai tôi nói: “Không phải chỉ là nôn ra mấy tiểu Quỷ thôi sao? Buồn nôn đến hỏng rồi à?”

Tôi mạnh mẽ mở mắt ra, chỉ nhìn thấy khuôn mặt Trường Sinh ở trước  tôi, đôi mắt đen láy kia nặng nề nhìn tôi, có chút lo lắng đưa tay sờ nước mắt trên mặt tôi nói: “Sao mới một chút thời gian mà trở nên khó coi như vậy?”

“Trường Sinh?” Tôi nhìn Trường Sinh, cố sức híp mắt lại.

Tôi không nhìn ra cậu ấy là Linh thể hay là Thực thể, nhưng trong lòng vẫn thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có một thứ là tốt rồi, mặc kệ cậu ấy có phải là người hay không!

“Mặt nạ!” Trường Sinh đột nhiên ngửa tay lên, đưa mặt nạ cho tôi nói: “Tôi nghĩ cô bây giờ có biện pháp khống chế rồi? Địa ngục này trước tiên để cho tiểu Quỷ đầu xanh nâng ra trước đi.”

“Trường Sinh, Trương Dương, các người có thể đổi tư thế nói chuyện không.” Âm thanh thở hổn hển của cô nàng mập lúc này vang lên ở phía dưới, cơ hồ có chút hộc máu nói: “Hai người các người bây giờ đều đang nằm sấp trên lưng tôi! Nhất là La Trường Sinh, cậu từ trong miệng Trương Dương đi ra không thể để cho những tiểu Qủy này trực tiếp nâng chủ nhân là cậu sao? Tại sao lại giống như Trương Dương nằm sấp trên lưng tôi đè ép tôi!”
Tôi là Nữ Quan Tài
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tôi là Nữ Quan Tài Truyện Tôi là Nữ Quan Tài Story Chương 436: Ngưu Khanh địa ngục
9.4/10 từ 39 lượt.
loading...