Tôi Không Hề Tôi Không Có
C1: Chưa gì đã ngã ngựa rồi
Editor Milley
Chủ nhiệm lớp là một người đàn ông trẻ tuổi, có khuôn mặt lạnh lùng, khí chất lãnh đạm, quản lớp lại cực kỳ nghiêm khắc, cho rằng mọi sự xuất sắc không lấy thành tích làm cơ sở đều là trò lừa bịp. Mỗi ngày xị mặt học tự học từ sáng đến tối, nắm bắt học tập, nắm vững nếp sống, không chứa nổi một hạt cát "không học tập" trong mắt.
Ai mà ngờ được chủ nhiệm lớp như vậy lại có một bí mật nhỏ xíu — Thầy ấy tạo acclone ở trên mạng lén lút viết truyện khiêu dâm — Còn không phải là truyện khiêu dâm bình thường, mà là truyện Gay!
Chủ nhiệm lớp ban ngày ở trường học khắt khe giáo dục con em, ban đêm về nhà viết lách kiếm sống không ngừng nghỉ, một ngày hơn bốn ngàn (chữ), thỉnh thoảng hứng lên liền có thể viết hơn gấp bội. Sau khi viết xong liền cập nhật "ư ư a a" tràn màn hình đăng ra ngoài, châm điếu thuốc hưởng thụ tiếng "áu áu áu áu" ăn như hùm như sói của các độc giả. Sau đó hút thêm một điếu, tắt máy tính, đổi việc làm.
Vừa đổi vừa cau mày, đám học sinh này chừng nào mới có thể viết một bài văn nên hồn đây? Lời nhảm quá nhiều, quá dở.
Học sinh hết lớp này đến lớp khác, hôm đó nhà trường mở đại hội, chủ nhiệm lớp nhận được cờ hiệu "chủ nhiệm lớp xuất sắc" lần thứ bảy. Cậu bước lên sân khấu phát biểu qua loa, sau đó dựa theo quy trình, học sinh xuất sắc đại diện của lớp bọn họ lên bục mời phát biểu dào dạt, kế tiếp, đại diện phụ huynh học sinh tiêu biểu của đại diện học sinh xuất sắc, cũng lên phát biểu một tiếng.
Chủ nhiệm lớp ở dưới sân khấu nhìn chủ tịch ở trên bục một bộ nam nhân thanh lịch phong thái thượng lưu, lặng thầm hồi tưởng lại. Không đúng! Cậu làm sao không có chút ấn tượng nào với vị phụ huynh này vậy? Lại nghĩ tiếp, người mặc bộ tây trang đeo cà-vạt này trông giống con cá vàng bụng bọ* lắm, thích hợp để viết anh ta vào trong truyện trước là như thế này sau lại như thế kia. He he
* Bề ngoài trông tốt đẹp, nhưng trong lòng xấu xa.
Phụ huynh tiêu biểu ở trên sân khấu phát biểu phong thái nhẹ nhàng, chủ nhiệm lớp ở dưới sân khấu một mặt ý dâm ngay thẳng. Trong lúc nghĩ bậy nghĩ bạ đến sảng, phụ huynh tiêu biểu đột nhiên nhìn về phía cậu, nở nụ cười cáo già: "Tất nhiên không thể thiếu, lời cảm ơn đến chủ nhiệm lớp của bọn trẻ, thầy chủ nhiệm. Phong cách và giảng dạy của thầy ấy, đều là những gì mà tôi ngưỡng mộ."
Học sinh trong lớp hét vang lên như sấm, chủ nhiệm lớp nâng nhẹ cằm, hướng phụ huynh tiêu biểu gật đầu chào hỏi.
Sau đó cậu nghiêng đầu hỏi học sinh xuất sắc bên cạnh: "Đây là cha em hả? Sao trước đây họp phụ huynh chưa từng thấy qua vậy?"
Học sinh xuất sắc hào sảng trả lời: "Dạ, lúc trước đều là do mẹ của em đi, nhưng hiện tại hai người họ đã li hôn rồi, quyền nuôi con đã được giao cho cha em ạ."
Chủ nhiệm lớp khẽ gật đầu, ở trong lòng nghĩ, phải rồi, cha em nhìn có vẻ Gay lắm.
Ngay sau đó cậu liền lái xe* bốc đầu bốc đít ở trong lòng.
* 18+
Sau khi đại hội kết thúc, chủ nhiệm lớp không định cho học sinh của mình thời gian ăn bơ làm biếng chút nào, chống nạnh chỉ huy các học sinh quay về lớp học bài.
Trong lúc rời khỏi hội trường, cậu bị người nào đó gọi lại.
Phụ huynh tiêu biểu: "Thầy chủ nhiệm, chào thầy."
Chủ nhiệm lớp quay đầu lại nhìn người đàn ông lúc nãy ở trong đầu mình búng chym, khuôn mặt trầm tĩnh: "Cha của bé xuất sắc, chào anh."
Phụ huynh tiêu biểu nhìn xa anh tuấn, nhìn gần càng giống một hữu vương ngũ lão* mê hoặc lòng người, ở trong đám người mặc ý bộc phát hormone nam giới, thu hút các chị mẹ, nữ sinh, công nhân viên nhà trường nhiều lần ngoảnh đầu.
* 钻石王老五, chỉ người đàn ông độc thân rất giàu có, từ bộ phim "王老五" năm 1937 của đạo diễn Sái Sở Sanh. Gồm năm tiêu chuẩn: Nhiều tiền, điển trai, học vấn cao, năng lực mạnh và khiêm tốn.
Phụ huynh tiêu biểu: "Thầy chủ nhiệm, tôi muốn hỏi thăm thầy một chút về việc học hành của con trai tôi. Do trước đây mải mê công việc, mắc nợ thằng bé quá nhiều. Mặc kệ thầy cười nhạo, đây là lần đầu tiên tôi đến trường cho con trai."
Chủ nhiệm lớp cười trừ: "Chuyện này có thể hiểu được, tới văn phòng nói chuyện thôi."
Hai người bọn họ băng qua dòng người đi về phía văn phòng. Tòa văn phòng này nằm ở đằng sau hội trường, chỉ cần đi qua một bãi sân tập thể thao nhỏ.
Sân tập thể thao không có nhiều người, chỉ có hai hoặc ba học sinh kết bạn với nhau đi vòng trở về.
Phụ huynh tiêu biểu đột nhiên nhàn nhã mở miệng, âm lượng chỉ đủ cho hai người nghe: "Thầy chủ nhiệm, có một chuyện, cũng muốn hỏi thầy."
Chủ nhiệm lớp quay đầu lại, nhướng mắt dò hỏi.
Phụ huynh tiêu biểu nheo mắt, cười nửa miệng, lời nói ra lại gây ra bão cấp 8, cấp 9: "Tác Phẩm Đầu Tay, có phải là tác phẩm của thầy không ạ?"
Đây là cuốn tiểu thuyết chơi Gay nổi tiếng nhất của chủ nhiệm lớp. Bối cảnh lớn, đi theo cốt truyện, văn cay thịt dày, được coi là một kiệt tác kinh điển trong giới.
Chủ nhiệm lớp mặt không biểu cảm: "... Tôi không hề, tôi không có."
- ----
Bản dịch phèn lòi này chỉ xuất hiện duy nhất tại Wattpad.
-Hết chương 1-
Tôi Không Hề Tôi Không Có