Tối Cường Tiên Đế Trọng Sinh
Chương 44: Ngươi lặp lại lần nữa?
Diệp Lăng cười cười nhìn Trầm Nguyệt Tâm, hỏi:
“Đồ uống?”
“Bia đi.”
Trầm Nguyệt Tâm nói.
“Ồ?”
Diệp Lăng mi mắt chớp một cái, nói:
“Cũng đúng, làm tổng tài tập đoàn Hoa Mỹ, há lại có thể ngay cả chút tửu lượng này cũng không có a?
Nói xong, hắn "phịch" một tiếng mở ra một chai bia, đặt trước mặt Trầm Nguyệt Tâm.
Trầm Nguyệt Tâm ngây ngẩn cả người:
“Uống như thế này sao?”
“Thế này là thế nào? Uống không như mới ngon, dùng ly làm cái gì?”
Diệp Lăng nói, lại mở một chai khác cho mình.
“Đến, lần đầu quen biết!”
Thoại âm rơi xuống, Diệp Lăng cũng không có để ý tới Trầm Nguyệt Tâm, ực ực hết một chai bia.
“A... Thật sảng khoái!”
Trầm Nguyệt Tâm nhìn thấy một màn này, không khỏi trừng mắt ngây dạy.
Nàng có tửu lượng cũng không kém, nhưng uống như thế này, thật sự sẽ chịu không nổi a!
Nếu như Diệp Lăng đã cùng mình uống, mà hắn đã uống trước, chẳng lẽ mình không uống?
Trầm Nguyệt Tâm cầm lên chai bia, đôi môi đỏ hồng tươi non khẽ mở, ực ực...
thích hợp uống bia kiểu như vậy, uống
thì trực tiếp phun ra, văng
nha...
chút đỏ lên, cũng không biết
tuyến, cũng không biết lấy đâu ra một
hút một cho
Nguyệt
còn là đàn ông sao? Không biết
cũng không biết có bao
cần Trầm Nguyệt Tâm nói, thì sẽ
kiến chính mình bị sặc, chẳng những không
cảm xúc muốn cởi giầy ra,
đẹp như vậy, có thể kết
quán kia bưng đồ
mới uống một ngụm nước nóng, lại trực
triệt để
rồi a, sáng sớm hôm nay đã rữa mặt, cần
cơm vội vàng
biết nghĩ tới cái gì, bỗng
khuôn mặt Diệp Lăng, thân thể mềm mại càng run rẩy,
cười
ngươi ép
nhẫn nhịn, nhưng vẫn là
lệ, nụ cười này, càng làm cho khách
tròng mắt bọn họ đều
Lăng
nhìn mình, điều này làm cho nàng không được tự nhiên,
món này
cầm đũa lên, từng
chọc Diệp Lăng, trên khuôn mặt không
Vừa rồi mới bị
vậy, nàng cũng không có nói, với lại buổi trưa
món ăn, chẳng qua lại sợ Diệp Lăng ghét bỏ, bất
thật
Nguyệt Tâm lập
với những thứ kia sơn hào hải
lớn ngoài kia, chủ yếu là ngoài mặt,
rất ít chủ quán quan
cho ta
màn thầu đã
cho ta
Nguyệt Tâm, nữ nhân xinh đẹp như thế
a, ngươi còn muốn ăn
Tâm cũng không có để ý sạch sẽ
cũng quá nhỏ đi, đổi
vóc người của ngươi,
chủ quán bên ngoài bỗng nhiên đi
trụi
nhìn hắn bằng một mắt,
bằng cùng các ca ca ăn chung,
Tâm, nhất thời thèm thuồng, nháy mắt với nhau một
bên, không thấy mấy ca
trước mặt Diệp Lăng, tay chỉ
chỉ Trầm Nguyệt
nàng năm
sờ, tên kia cũng
8
bao
Lăng
“Lão tử năm nay 23 tuổi, thì sao?”
Tên này ngửa đầu, phách lối nói.
“Vậy sao ngươi ở trước mặt nàng nói cái gì ca ca?!”
Nói xong, Diệp Lăng bỗng nhiên đứng dậy, một tay đưa lên, nhanh như thẩm điện, đè đầu hắn xuống, một tiếng "rầm" đụng vào trên bằng gỗ.
Tên kia đầu đập vào bàn gỗ, không khỏi kêu thê lương một tiếng, máu huyết không ngừng chảy ra.
Trầm Nguyệt Tâm lại càng hoảng sợ, hoàn toàn không nghĩ tới Diệp Lăng lại tàn bạo như vậy, nói đánh là đánh.
“Con mẹ nó, mày muốn chết phải không?”
Mấy tên khác nhìn thấy một màn này, cũng kịp phản ứng lại, trực tiếp đem vây quanh Diệp Lăng ở giữa.
Diệp Lăng cần lên chai bia mà Trầm Nguyệt Tâm còn chưa uống xong, rầm một tiếng đập lên trên đầu một tên trong đó.
Sau đó, Diệp Lăng cầm lên chiếc ghế phía sau lưng, hung hăng lao lên, đánh!
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, trong nháy mắt, vài tên đã bị đánh ngã nằm la liệt trên đất.
Diệp Lăng ném chiếc ghế xuống, nhặt lên chai bia trước mặt, đi tới bên cạnh tên vừa rồi, một cước đã dẫm trên khuôn mặt hắn.
“Lão tử nhất ghét nhất là lúc ăn cơm bị quấy rầy, ngươi mới vừa nói ta muốn chết đúng không?”
Tên kia thật có chút cốt khí, kêu nói:
“Ngươi nếu có gan thì đừng đi, lão tử hôm nay muốn giết ngươi!”
“!”
Hắn vừa mới nói xong, chai bia trên tay Diệp Lăng liền nên trên lên trên đầu hắn.
"Xoảng"
Chai bia nhất thời bể nát, tên này cũng đau đớn kêu to một tiếng.
“Ngươi nói lại cho ta nghe?”
Tối Cường Tiên Đế Trọng Sinh