Toàn Giới Giải Trí Đều Run Rẩy
Chương 109: Phiên ngoại 6: Nghi thức
209@-Tuy rằng pháp luật trong nước vẫn chưa chấp nhận đồng tính kết hôn, nhưng Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng vẫn quyết định làm một nghi thứ đơn giản, xem như là lời hứa với đối phương.
Nghi thức được tổ chức ở một hòn đảo ở Nam bán cầu, Hạ Tinh Hàng chơi lớn bao hẳn chuyên cơ đến đón đại diện võ lâm tham dự.
Nhưng mà hiển nhiên chưởng môn các phái cũng không có chút cảm kích nào, trộm thảo luận luận cơ lần này của Hạ Tinh Hàng ở trong nhóm.
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: Các ông nói xem, nếu tôi nói với Hạ Tinh Hàng hôm đó đau bụng không đi được sẽ có hậu quả gì?
Cái Bang – Hạ Thù: Chắc là ba người hỗn hợp đánh.
Thích Nhạc: Ba người? Anh Tinh Hàng cùng anh Thiên Thu, không phải hai người sao? Người thứ ba đâu ra? Chẳng lẽ…………
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: Chẳng lẽ, trong kịch bản của bọn họ là sinh tử văn?
Cái Bang – Hạ Thù:………………………………
Cái Bang – Hạ Thù: Tôi nói chính là Thương Tuyết Ý
Cái Bang – Hạ Thù: Tư tưởng này của mấy người đúng là không ổn
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: Chúng ta chỉ là tự hỏi theo suy nghĩ của người bình thường thôi
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Vì cái gì không nghĩ đi?
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: Bởi vì tôi không ăn được cơm chó
Cái Bang – Hạ Thù: Tôi cũng cảm thấy, Tinh Hàng mời chúng ta đi là vì muốn khoe cho nhiều người biết thôi
Đường Môn – Đường Phi Linh: Tôi không sao, cậu ta đã đồng ý để heo con Peppa trên máy bay rồi
Những người khác:……………………
Cái Bang – Hạ Thù: Tôi chỉ sợ, nếu như gặp Nhiếp Thiên Thu thêm mấy lần nữa, chỉ sợ tôi sẽ mất luôn đồ đệ
Cái Bang – Hạ Thù: Mấy ngày hôm trước Thi Mặc tố giác với tôi là đồ đệ đang định sau khi tốt nghiệp tiểu học sẽ trốn đi đầu quân vào bên Nhiếp Thiên Thu!!!!
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: +1
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: A, đồ đệ tôi cũng tham dự vào, nhưng mà tôi đã nhìn ra, dù sao trước đó tâm của nó đều không ở chỗ tôi, ban đầu nó chỉ lợi dụng tôi để tiếp cận Nhiếp Thiên Thu mà thôi
Những người khác:……………………………………
Thích Nhạc: Ách, vậy mấy người không đi sao?
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: Không dám
Cái Bang – Hạ Thù: Không dám
Thích Nhạc: [ Link ]
Thích Nhạc: Mấy người giúp tôi chọn màu quần bơi đi
Cái Bang – Hạ Thù:……………………????
Thích Nhạc: Tôi đã tra rồi, bờ cát trên hòn đảo này đặc biệt đẹp, tôi định ra bờ biển tự do mà rong chơi
Cái Bang – Hạ Thù: Đại sư, sau khi ngài hoàn tục đã càng ngày càng thả bay chính mình
Thích Nhạc: A di đà phật, sắc tức là không, không tức là sắc, Hạ thí chủ hà tất câu nệ với tiêu chuẩn thế tục
Cái Bang – Hạ Thù:……
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Được rồi, tôi đã đặt một tá, đến lúc đó mỗi người chúng ta một cái, cùng đi bơi lội
Những người khác:……
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ:…… Lão Hà đúng là phái hành động
Cái Bang – Hạ Thù: Sau khi phải Côn Luân phất lên, lão Hà mua quần bơi cũng đều mua theo lố
Đường Môn – Đường Phi Linh:…… Tôi từ chối mặc cùng loại với mấy người
Những người khác:…………
Phái Võ Đang – Trương Do: Bần đạo không biết bơi hức hức hức QAQ
…
Cùng ngày hôm đó, trừ bỏ những người trong võ lâm còn có mấy người có quan hệ thân cận với Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng như đám người Bùi Thanh cũng có mặt.
Tuy rằng ngay từ đầu chỉ nói là mời những người quen ăn bữa cơm chứng kiến một chút, nhưng Hạ Tinh Hàng vẫn là thực trịnh trọng mà mời chứng hôn người, là bạn thân của ba Hạ, ba của Lâm Đạt Dương.
Lâm Đạt Dương vì vậy cũng bị cha mình chất vấn suốt ba ngày: “Đối tượng của con đâu?”
“Sự nghiệp con đã không thể so được với Hạ Tinh Hàng, ngay cả đối tượng cũng không bằng người ta?”
“…… Nếu như đối tượng tương lai của con bằng được một nửa Nhiếp Thiên Thu, dù là gay ba cũng đồng ý.”
Lâm Đạt Dương: “……………………”
Tuy rằng trong lòng mọi người vẫn có chút oán niệm vì vị Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng bắt nạt, nhưng khi bắt đầu nghi thức, nhìn thấy hai người tây trang phẳng phiu, trao đổi nhân cho nhau vẫn là thực cảm động.
Tuy rằng hiện giờ xã hội đã có cái nhìn cởi mở hơn đối với đồng tính luyến ái, nhưng mà, hai người này, một người là thiếu gia tập đoàn lớn, một người là minh tinh đang hot, đều là nhân vận được vạn chúng chú ý. Hai người bọn họ ở cùng một chỗ khẳng định sẽ chịu nhiều áp lực hơn người khác nhiều, đặc biệt là Nhiếp Thiên Thu, nếu như không xử lý tốt khả năng sẽ hoàn toàn hủy hoại sự nghiệp sau này. Thế nhưng hai người vẫn không bởi vậy mà lui lại.
“Anh Thiên Thu cùng Hạ tổng thật sự rất xứng đôi.” Trợ lý của Nhiếp Thiên Thu hai mắt lấp lánh nới với Bùi Thanh.
Bùi Thanh cũng thực cảm khái: “Còn không phải sao.”
Trợ lý nhìn xung quanh, xác định không có người chú ý bọn họ, mới tiến sát lại gần Bùi Thanh, thấp giọng hỏi: “Anh Thanh này, có phải anh Thiên Thu có ý định công khai không?”
Bùi Thanh trừng mắt nhìn cô một cái: “Em nghe nói từ đâu?”
Trợ lý ngượng ngùng nói: “Có lần đi ngang qua văn phòng của anh Thiên Thu, vừa vặn nghe được hai người đang cãi nhau……”
Bùi Thanh: “……”
Bùi Thanh bất đắc dĩ mà thở dài, thấp giọng nói: “Em nhó giữ bí mật.”
Trợ lý làm một tư thế kéo khóa miệng: “Trời biết đất biết, anh biết em biết.”
Cùng lúc đó, ở một cía bàn nào dó đằng xa, Thích Nhạc đột nhiên ngồi nghiêm chỉnh.
Đường Phi Linh không hiểu được mà nhìn hắn: “Đại sư, ngài đang làm gì?”
Thích Nhạc làm một động tác “Suỵt -”, thần bí mà nói: “Tôi nghe thấy người đại diện của Thiên Thu đang bát quái về anh ta……”
Mấy người ngồi cùng bàn lập tức buông đũa cùng nĩa trên tay xuống, sôi nổi dựng lên lỗ tai, vận công bắt đầu lắng nghe bát quái, vừa lúc nghe được trợ lý nói cái câu “Anh biết em biết” kia, Hạ Thù cầm lòng không được mà nói tiếp: “Còn có chúng tôi biết.”
Chỉ nghe Bùi Thanh nói: “Anh Thiên Thu của em cảm thấy nên cho Hạ tổng một danh phận, cho nên muốn đợi mấy năm rồi công khai.”
Trợ lý nói: “Anh Thiên Thu thật MAN!”
Bùi Thanh: “Đương nhiên bởi vì lòng chịu trách nhiệm với fans rồi. Dù sao cậu ta cũng xuất đạo từ một thần tượng, có thể được đến thành tựu hôm nay cũng không thể thiếu sự duy trì từ các fans, nếu đột nhiên công khia tình yêu, không biết có bao nhiêu fans bởi vì vậy mà tan nát cõi lòng. Thần tượng có trách nhiệm của thần tượng, cho nên hiện tại cậu ta không muốn công khai.”
“Nhưng cậu ta cũng có trách nhiệm với người yêu, cho nên phải có thời gian quá độ, mấy năm nay ngoài việc chậm rãi chuyện sang phái thực lực, cũng chậm rãi đưa ra một ít ám chỉ cho fans, chờ thêm mấy năm trình độ tiếp thu của fans lớn hơn lại công khai.”
Trợ lý gật gật đầu: “Em đã hiểu.”
……
Gia Cát Vong Cơ sờ sờ cằm: “Tôi không hiểu.”
Những người khác nhìn hắn, hắn tiếp tục nói: “Nhiếp Thiên Thu phải cho Tinh Hàng một cái danh phận? Cho nên, Thiên Thu là phía trên sao?”
Những người khác: “……”
Hạ Thù khiếp sợ nhìn hắn: “Hiện tại ông mới nghĩ đến sao? Thiên Thu đương nhiên là mặt trên, ông cho rằng Hạ Tinh Hàng có thể ép được cậu ta sao?”
Đường Phi Linh như suy tư gì: “Cái này không phải dựa võ công chứ?”
Hạ Thù cười lạnh một tiếng: “Không dựa võ công dựa cái gì? Dựa kỹ thuật sao? Võ công cũng là kỹ thuật một bộ phận!”
Gia Cát Vong Cơ không phục mà nói: “Nhưng mà CP của bọn họ không phải là ‘ Tinh Cầu cp’ sao? Tinh ở phía trước, ai trên ai dưới chẳng phải vừa nhìn là hiểu sao?”
Hạ Thù khinh thường: “Đó là dân mạng tự mình YY, dân mạng thì biết cái gì.”
Mấy người đang tranh luận, bên cạnh bỗng nhiên truyền âm thanh quen thuộc: “Các vị rất tò mò sao?”
Mấy chưởng môn nghe vậy cả người cứng đờ, vừa quay đầu lại liền thấy Nhiếp Thiên Thu đang cười tủm tỉm mà nhìn bọn họ, Hạ Tinh Hàng vẻ mặt cạn lời mà đứng ở một bên.
Hạ Thù trực tiếp một đầu ngã quỵ đến trên đùi Hà Phương Ngại, nói năng lộn xộn: “Tôi không có say ~ tiếp, tiếp tục uống nào, cụng ly ”
Những người khác: “……”
Gia Cát Vong Cơ quyết đoán bán đứng hắn: “Cậu ta giả say!”
Hạ Thù hô to: “Tôi không có ~~~”
Nhiếp Thiên Thu tiếp tục cười tủm tỉm mà nói: “Nếu mấy vị muốn biết thì có thể đến nháo động phòng đêm nay.”
Hạ Thù hấp hối ngồi dậy, làm một tư thế cá chép lộn nhào đoan chính bày tỏ thái độ của mình: “Đêm nay tôi hẹn người đấu địa chủ, không có thời gian.”
Những người khác cũng sôi nổi tỏ vẻ đã có kế hoạch, không tiện tiến đến.
Nhiếp Thiên Thu tiếc nuối nói: “Vậy chẳng phải các vị vĩnh viễn không biết chân tướng sao?”
Trên trán Hạ Thù chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, căng da đầu nói: “Không, không sao, chúng tôi có thể não bổ.”
Gia Cát Vong Cơ nhanh chóng phủi sạch: “Đó là cậu ta, tôi chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Tôi không quan tâm cái này, cũng chưa từng não bổ!”
Hạ Thù: Sơ ý!!!!
Hà Phương Ngại đồng tình mà vỗ vỗ bả vai của sư đệ: “Xem ra đệ không ngồi được chuyên cơ của Tinh Hàng về rồi rồi, để huynh mua vé máy bay cho đệ.”
Hạ Thù nước mắt lưng tròng mà nhìn sư huynh.
Chờ Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng thong thả ung dung đi xa, Trương Do mới mờ mịt mà nhìn những người khác, tỏ vẻ hiếu học: “Chư vị, các vị vừa nói là có ý gì? Bần đạo một câu đều không nghe hiểu.”
Những người khác: “……”
Trương Do thấy bọn họ một đám ho khan, làm bộ ăn cơm, đành phải đem ánh mắt hiếu học nhìn về phía Thích Nhạc.
Chỉ thấy Thích Nhạc che mặt: “Bần tăng chỉ là một bé con mà thôi!”
Trương Do:????
……
Tới tối, thời điểm Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng về phòng, khách sạn đã tri kỷ mà chuẩn bị xong bồn tắm riêng cho bọn họ, còn chuẩn bị cả cánh hoa cùng nến thơm. Hạ Tinh Hàng tràn ngập chờ mong mà mời Nhiếp Thiên Thu cùng nhau t4m chung.
Nhiếp Thiên Thu vừa hướng về phía bồn tắm vừa tò mò hỏi: “Cậu nói xem liệu có ai tới nháo động phòng không?”
Hạ Tinh Hàng đang sôi trào nhiệt huyết hơi chút bình tĩnh một chút, hậm hực nói: “Ai tới ai chết!”
Nhiếp Thiên Thu: “……”
Nhiếp Thiên Thu vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Người trong võ lâm không chịu dạy cậu võ công, xem ra là có nguyên nhân.”
Hạ Tinh Hàng từ sau lưng vòng lấy cậu: “Em có thầy là đủ rồi.”
Nhiếp Thiên Thu xoay người vòng lấy hắn: “Tôi cũng vậy.”
°°°·.°·..·°¯°·._.· à ă à ·._.·°¯°·.·°.·°°°
Toàn Giới Giải Trí Đều Run Rẩy
Nghi thức được tổ chức ở một hòn đảo ở Nam bán cầu, Hạ Tinh Hàng chơi lớn bao hẳn chuyên cơ đến đón đại diện võ lâm tham dự.
Nhưng mà hiển nhiên chưởng môn các phái cũng không có chút cảm kích nào, trộm thảo luận luận cơ lần này của Hạ Tinh Hàng ở trong nhóm.
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: Các ông nói xem, nếu tôi nói với Hạ Tinh Hàng hôm đó đau bụng không đi được sẽ có hậu quả gì?
Cái Bang – Hạ Thù: Chắc là ba người hỗn hợp đánh.
Thích Nhạc: Ba người? Anh Tinh Hàng cùng anh Thiên Thu, không phải hai người sao? Người thứ ba đâu ra? Chẳng lẽ…………
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: Chẳng lẽ, trong kịch bản của bọn họ là sinh tử văn?
Cái Bang – Hạ Thù:………………………………
Cái Bang – Hạ Thù: Tôi nói chính là Thương Tuyết Ý
Cái Bang – Hạ Thù: Tư tưởng này của mấy người đúng là không ổn
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: Chúng ta chỉ là tự hỏi theo suy nghĩ của người bình thường thôi
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Vì cái gì không nghĩ đi?
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: Bởi vì tôi không ăn được cơm chó
Cái Bang – Hạ Thù: Tôi cũng cảm thấy, Tinh Hàng mời chúng ta đi là vì muốn khoe cho nhiều người biết thôi
Đường Môn – Đường Phi Linh: Tôi không sao, cậu ta đã đồng ý để heo con Peppa trên máy bay rồi
Những người khác:……………………
Cái Bang – Hạ Thù: Tôi chỉ sợ, nếu như gặp Nhiếp Thiên Thu thêm mấy lần nữa, chỉ sợ tôi sẽ mất luôn đồ đệ
Cái Bang – Hạ Thù: Mấy ngày hôm trước Thi Mặc tố giác với tôi là đồ đệ đang định sau khi tốt nghiệp tiểu học sẽ trốn đi đầu quân vào bên Nhiếp Thiên Thu!!!!
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: +1
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: A, đồ đệ tôi cũng tham dự vào, nhưng mà tôi đã nhìn ra, dù sao trước đó tâm của nó đều không ở chỗ tôi, ban đầu nó chỉ lợi dụng tôi để tiếp cận Nhiếp Thiên Thu mà thôi
Những người khác:……………………………………
Thích Nhạc: Ách, vậy mấy người không đi sao?
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ: Không dám
Cái Bang – Hạ Thù: Không dám
Thích Nhạc: [ Link ]
Thích Nhạc: Mấy người giúp tôi chọn màu quần bơi đi
Cái Bang – Hạ Thù:……………………????
Thích Nhạc: Tôi đã tra rồi, bờ cát trên hòn đảo này đặc biệt đẹp, tôi định ra bờ biển tự do mà rong chơi
Cái Bang – Hạ Thù: Đại sư, sau khi ngài hoàn tục đã càng ngày càng thả bay chính mình
Thích Nhạc: A di đà phật, sắc tức là không, không tức là sắc, Hạ thí chủ hà tất câu nệ với tiêu chuẩn thế tục
Cái Bang – Hạ Thù:……
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Được rồi, tôi đã đặt một tá, đến lúc đó mỗi người chúng ta một cái, cùng đi bơi lội
Những người khác:……
Thần Toán Môn – Gia Cát Vong Cơ:…… Lão Hà đúng là phái hành động
Cái Bang – Hạ Thù: Sau khi phải Côn Luân phất lên, lão Hà mua quần bơi cũng đều mua theo lố
Đường Môn – Đường Phi Linh:…… Tôi từ chối mặc cùng loại với mấy người
Những người khác:…………
Phái Võ Đang – Trương Do: Bần đạo không biết bơi hức hức hức QAQ
…
Cùng ngày hôm đó, trừ bỏ những người trong võ lâm còn có mấy người có quan hệ thân cận với Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng như đám người Bùi Thanh cũng có mặt.
Tuy rằng ngay từ đầu chỉ nói là mời những người quen ăn bữa cơm chứng kiến một chút, nhưng Hạ Tinh Hàng vẫn là thực trịnh trọng mà mời chứng hôn người, là bạn thân của ba Hạ, ba của Lâm Đạt Dương.
Lâm Đạt Dương vì vậy cũng bị cha mình chất vấn suốt ba ngày: “Đối tượng của con đâu?”
“Sự nghiệp con đã không thể so được với Hạ Tinh Hàng, ngay cả đối tượng cũng không bằng người ta?”
“…… Nếu như đối tượng tương lai của con bằng được một nửa Nhiếp Thiên Thu, dù là gay ba cũng đồng ý.”
Lâm Đạt Dương: “……………………”
Tuy rằng trong lòng mọi người vẫn có chút oán niệm vì vị Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng bắt nạt, nhưng khi bắt đầu nghi thức, nhìn thấy hai người tây trang phẳng phiu, trao đổi nhân cho nhau vẫn là thực cảm động.
Tuy rằng hiện giờ xã hội đã có cái nhìn cởi mở hơn đối với đồng tính luyến ái, nhưng mà, hai người này, một người là thiếu gia tập đoàn lớn, một người là minh tinh đang hot, đều là nhân vận được vạn chúng chú ý. Hai người bọn họ ở cùng một chỗ khẳng định sẽ chịu nhiều áp lực hơn người khác nhiều, đặc biệt là Nhiếp Thiên Thu, nếu như không xử lý tốt khả năng sẽ hoàn toàn hủy hoại sự nghiệp sau này. Thế nhưng hai người vẫn không bởi vậy mà lui lại.
“Anh Thiên Thu cùng Hạ tổng thật sự rất xứng đôi.” Trợ lý của Nhiếp Thiên Thu hai mắt lấp lánh nới với Bùi Thanh.
Bùi Thanh cũng thực cảm khái: “Còn không phải sao.”
Trợ lý nhìn xung quanh, xác định không có người chú ý bọn họ, mới tiến sát lại gần Bùi Thanh, thấp giọng hỏi: “Anh Thanh này, có phải anh Thiên Thu có ý định công khai không?”
Bùi Thanh trừng mắt nhìn cô một cái: “Em nghe nói từ đâu?”
Trợ lý ngượng ngùng nói: “Có lần đi ngang qua văn phòng của anh Thiên Thu, vừa vặn nghe được hai người đang cãi nhau……”
Bùi Thanh: “……”
Bùi Thanh bất đắc dĩ mà thở dài, thấp giọng nói: “Em nhó giữ bí mật.”
Trợ lý làm một tư thế kéo khóa miệng: “Trời biết đất biết, anh biết em biết.”
Cùng lúc đó, ở một cía bàn nào dó đằng xa, Thích Nhạc đột nhiên ngồi nghiêm chỉnh.
Đường Phi Linh không hiểu được mà nhìn hắn: “Đại sư, ngài đang làm gì?”
Thích Nhạc làm một động tác “Suỵt -”, thần bí mà nói: “Tôi nghe thấy người đại diện của Thiên Thu đang bát quái về anh ta……”
Mấy người ngồi cùng bàn lập tức buông đũa cùng nĩa trên tay xuống, sôi nổi dựng lên lỗ tai, vận công bắt đầu lắng nghe bát quái, vừa lúc nghe được trợ lý nói cái câu “Anh biết em biết” kia, Hạ Thù cầm lòng không được mà nói tiếp: “Còn có chúng tôi biết.”
Chỉ nghe Bùi Thanh nói: “Anh Thiên Thu của em cảm thấy nên cho Hạ tổng một danh phận, cho nên muốn đợi mấy năm rồi công khai.”
Trợ lý nói: “Anh Thiên Thu thật MAN!”
Bùi Thanh: “Đương nhiên bởi vì lòng chịu trách nhiệm với fans rồi. Dù sao cậu ta cũng xuất đạo từ một thần tượng, có thể được đến thành tựu hôm nay cũng không thể thiếu sự duy trì từ các fans, nếu đột nhiên công khia tình yêu, không biết có bao nhiêu fans bởi vì vậy mà tan nát cõi lòng. Thần tượng có trách nhiệm của thần tượng, cho nên hiện tại cậu ta không muốn công khai.”
“Nhưng cậu ta cũng có trách nhiệm với người yêu, cho nên phải có thời gian quá độ, mấy năm nay ngoài việc chậm rãi chuyện sang phái thực lực, cũng chậm rãi đưa ra một ít ám chỉ cho fans, chờ thêm mấy năm trình độ tiếp thu của fans lớn hơn lại công khai.”
Trợ lý gật gật đầu: “Em đã hiểu.”
……
Gia Cát Vong Cơ sờ sờ cằm: “Tôi không hiểu.”
Những người khác nhìn hắn, hắn tiếp tục nói: “Nhiếp Thiên Thu phải cho Tinh Hàng một cái danh phận? Cho nên, Thiên Thu là phía trên sao?”
Những người khác: “……”
Hạ Thù khiếp sợ nhìn hắn: “Hiện tại ông mới nghĩ đến sao? Thiên Thu đương nhiên là mặt trên, ông cho rằng Hạ Tinh Hàng có thể ép được cậu ta sao?”
Đường Phi Linh như suy tư gì: “Cái này không phải dựa võ công chứ?”
Hạ Thù cười lạnh một tiếng: “Không dựa võ công dựa cái gì? Dựa kỹ thuật sao? Võ công cũng là kỹ thuật một bộ phận!”
Gia Cát Vong Cơ không phục mà nói: “Nhưng mà CP của bọn họ không phải là ‘ Tinh Cầu cp’ sao? Tinh ở phía trước, ai trên ai dưới chẳng phải vừa nhìn là hiểu sao?”
Hạ Thù khinh thường: “Đó là dân mạng tự mình YY, dân mạng thì biết cái gì.”
Mấy người đang tranh luận, bên cạnh bỗng nhiên truyền âm thanh quen thuộc: “Các vị rất tò mò sao?”
Mấy chưởng môn nghe vậy cả người cứng đờ, vừa quay đầu lại liền thấy Nhiếp Thiên Thu đang cười tủm tỉm mà nhìn bọn họ, Hạ Tinh Hàng vẻ mặt cạn lời mà đứng ở một bên.
Hạ Thù trực tiếp một đầu ngã quỵ đến trên đùi Hà Phương Ngại, nói năng lộn xộn: “Tôi không có say ~ tiếp, tiếp tục uống nào, cụng ly ”
Những người khác: “……”
Gia Cát Vong Cơ quyết đoán bán đứng hắn: “Cậu ta giả say!”
Hạ Thù hô to: “Tôi không có ~~~”
Nhiếp Thiên Thu tiếp tục cười tủm tỉm mà nói: “Nếu mấy vị muốn biết thì có thể đến nháo động phòng đêm nay.”
Hạ Thù hấp hối ngồi dậy, làm một tư thế cá chép lộn nhào đoan chính bày tỏ thái độ của mình: “Đêm nay tôi hẹn người đấu địa chủ, không có thời gian.”
Những người khác cũng sôi nổi tỏ vẻ đã có kế hoạch, không tiện tiến đến.
Nhiếp Thiên Thu tiếc nuối nói: “Vậy chẳng phải các vị vĩnh viễn không biết chân tướng sao?”
Trên trán Hạ Thù chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, căng da đầu nói: “Không, không sao, chúng tôi có thể não bổ.”
Gia Cát Vong Cơ nhanh chóng phủi sạch: “Đó là cậu ta, tôi chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Tôi không quan tâm cái này, cũng chưa từng não bổ!”
Hạ Thù: Sơ ý!!!!
Hà Phương Ngại đồng tình mà vỗ vỗ bả vai của sư đệ: “Xem ra đệ không ngồi được chuyên cơ của Tinh Hàng về rồi rồi, để huynh mua vé máy bay cho đệ.”
Hạ Thù nước mắt lưng tròng mà nhìn sư huynh.
Chờ Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng thong thả ung dung đi xa, Trương Do mới mờ mịt mà nhìn những người khác, tỏ vẻ hiếu học: “Chư vị, các vị vừa nói là có ý gì? Bần đạo một câu đều không nghe hiểu.”
Những người khác: “……”
Trương Do thấy bọn họ một đám ho khan, làm bộ ăn cơm, đành phải đem ánh mắt hiếu học nhìn về phía Thích Nhạc.
Chỉ thấy Thích Nhạc che mặt: “Bần tăng chỉ là một bé con mà thôi!”
Trương Do:????
……
Tới tối, thời điểm Nhiếp Thiên Thu cùng Hạ Tinh Hàng về phòng, khách sạn đã tri kỷ mà chuẩn bị xong bồn tắm riêng cho bọn họ, còn chuẩn bị cả cánh hoa cùng nến thơm. Hạ Tinh Hàng tràn ngập chờ mong mà mời Nhiếp Thiên Thu cùng nhau t4m chung.
Nhiếp Thiên Thu vừa hướng về phía bồn tắm vừa tò mò hỏi: “Cậu nói xem liệu có ai tới nháo động phòng không?”
Hạ Tinh Hàng đang sôi trào nhiệt huyết hơi chút bình tĩnh một chút, hậm hực nói: “Ai tới ai chết!”
Nhiếp Thiên Thu: “……”
Nhiếp Thiên Thu vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Người trong võ lâm không chịu dạy cậu võ công, xem ra là có nguyên nhân.”
Hạ Tinh Hàng từ sau lưng vòng lấy cậu: “Em có thầy là đủ rồi.”
Nhiếp Thiên Thu xoay người vòng lấy hắn: “Tôi cũng vậy.”
°°°·.°·..·°¯°·._.· à ă à ·._.·°¯°·.·°.·°°°
Toàn Giới Giải Trí Đều Run Rẩy
Đánh giá:
Truyện Toàn Giới Giải Trí Đều Run Rẩy
Story
Chương 109: Phiên ngoại 6: Nghi thức
10.0/10 từ 22 lượt.