Toàn Chức Cao Thủ
Chương 1695: Sẽ có ngày dùng tới
Dịch bởi Lá Mùa Thu
Lẽ nào chiến lược của Luân Hồi có vấn đề?
Nghe Phan Lâm và Lý Nghệ Bác phân tích, không ít khán giả cho là vậy. Nếu Giang Ba Đào có mặt gần Kiều Nhất Phàm thì mọi thứ đã dễ dàng hơn cho Luân Hồi, nhưng Giang Ba Đào lại đi mất. Rõ ràng, Luân Hồi đã sai từ trong kế hoạch.
Hội tuyển thủ chuyên nghiệp lại nghĩ khác.
Từ diễn biến mà suy luận ngược rằng chiến lược của Luân Hồi có vấn đề là quá võ đoán. Tình huống đó, Luân Hồi đã hành động rất chính xác. Việc thả cho Tô Mộc Tranh tự do ban đầu để đồng loạt cứu viện Phương Minh Hoa mới thực sự là quyết định vội vàng. Còn lúc này, Giang Ba Đào không có mặt ở nơi cần hắn nhất và Luân Hồi chẳng thể làm gì Kiều Nhất Phàm là sự thật cần được chấp nhận.
Tuy nhiên nếu lật về xa hơn, Kiều Nhất Phàm ắt đã không thể ra tay nếu Giang Ba Đào còn nán lại. Do vậy, không phải chiến lược của Luân Hồi có vấn đề mà là Kiều Nhất Phàm quá sáng suốt trong nhận định tình hình. Chính mắt nhìn cục diện xuất sắc của cậu đã gây nên nghi vấn ở mọi người về chiến lược của Luân Hồi.
"Tướng đoàn đội xuất sắc." Các tuyển thủ chuyên nghiệp cất lời khen ngợi. Mỗi lần như thế, chiến đội Vi Thảo đều trở thành tâm điểm của mọi ánh mắt nhìn về. Tuy không ai nói gì, những ánh mắt ấy vẫn hàm chứa những điều khiến người Vi Thảo khó chịu vô cùng dù trong lòng không còn khúc mắc.
Chỉ có Luân Hồi không dành tâm trí thưởng thức phong độ của Kiều Nhất Phàm. Đối với họ, đây là một mối phiền phức lớn.
Nên đuổi theo Diệp Tu và Đường Nhu hay là không?
Một câu hỏi khó trả lời, nhưng khi vòng qua các Quỷ Trận giăng đầy đất, Tôn Tường đã hạ quyết tâm.
Đuổi theo!
Tôn Tường nhận thấy nhóm Diệp Tu đã giảm tốc độ di chuyển khi mình và Ngô Khải bị kẹt bởi Quỷ Trận. Họ đang quan sát xem cậu sẽ làm gì. Nếu Luân Hồi quyết định focus Kiều Nhất Phàm, họ chắc chắn sẽ dừng hẳn để dồn sát thương giải quyết Phương Minh Hoa.
Đó không phải kết quả Luân Hồi mong đợi. Truy đuổi thì chưa chắc thành công, nhưng ít nhất cũng tạo áp lực cho nhóm Diệp Tu, bắt họ phải duy trì đấu pháp dễ sơ sẩy mà sát thương không cao kia.
Cho nên Luân Hồi sẽ đuổi theo. Không cần hai người, một người là được!
Nghĩ đến đây, Tôn Tường bèn báo với Ngô Khải về kế hoạch chia quân hai ngả: Ngô Khải xử lý Kiều Nhất Phàm trong Quỷ Trận, Tôn Tường tiếp tục truy sát Diệp Tu và Đường Nhu.
Nhất Diệp Chi Thu dợm bước. Bỗng nhiên, ánh kiếm loáng lên.
Nguyệt Quang Trảm! Mãn Nguyệt Trảm!
Combo hai chiêu kinh điển của quỷ kiếm sĩ xuất hiện trước mắt hắn. Nhất Diệp Chi Thu tha cho Một Tấc Tro, Một Tấc Tro lại tấn công ngược với thái độ hung hãn như thể mình là một trảm quỷ chứ chẳng phải trận quỷ vậy.
Giỏi về nhìn thế trận, Một Tấc Tro sao lại không hiểu Luân Hồi nghĩ gì? Tay Nhỏ Lạnh Giá chắc chắn hi sinh, nhưng Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu có giết được Tiếu Ca Tự Nhược hay không mới là vấn đề. Mấu chốt của điều này nằm ở Nhất Diệp Chi Thu và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Do đó, Một Tấc Tro sẽ không thoái nhượng.
Chỉ tiếc rằng, các kỹ năng thuộc dạng khống chế của cậu đều đang cooldown. Sát thương của Hỏa Trận và hiệu ứng giảm phòng ngự của Ôn Trận không đủ sức trói buộc nếu đối phương chấp nhận thí máu. Hết cách, Một Tấc Tro đành lao lên chém hòng quấn chân Nhất Diệp Chi Thu.
Nhất Diệp Chi Thu phản ứng cực nhanh, lách hai cú liên tục và tránh được combo của Một Tấc Tro. Tôn Tường nhìn mà ngứa ngáy, rất muốn khiển Nhất Diệp Chi Thu vung Khước Tà làm thịt miếng mồi tự đưa tới miệng. Một ý nghĩ vụt qua đầu, cậu bèn chat lên: "Đổi!"
Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đã rơi vào Tro Trận và Tĩnh Mặc Trận, sức chiến đấu giảm đáng kể, bảo hắn đi xử lý Một Tấc Tro là việc không dễ dàng. Trong thời gian ngắn, hắn khó thể chiếm ưu thế khi một chọi một với cậu, thậm chí có khả năng bị đè đầu. Đâu phải tự nhiên mà trận quỷ thường bị bọn tay ngắn gọi là "bug game"?
Dư sức áp đảo Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, nhưng Một Tấc Tro lại chọn Nhất Diệp Chi Thu làm mục tiêu. Nếu chế ngự được trận quỷ, sẽ không còn ai cản trở Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc lết khỏi hai Quỷ Trận. Nghề thích khách có ưu điểm là tốc độ, việc đuổi kịp nhóm Quân Mạc Tiếu không phải chuyện gì to tát với hắn, có lẽ sẽ chẳng chậm hơn Nhất Diệp Chi Thu là bao.
Vậy thì đổi!
Cảm thấy cơ hội đang đến với mình, Tôn Tường phấn chấn vô cùng. Kiều Nhất Phàm cẩn trọng thật đấy, nhưng gánh trên vai một nhiệm vụ quá nặng nề, cậu ta mắc sai lầm rồi.
Bá Toái!
Khi dòng chat hiện lên cũng là lúc Nhất Diệp Chi Thu ra tay. Hắn dùng Bá Toái để quét Một Tấc Tro ra xa khỏi hai Quỷ Trận. Trận quỷ một khi bị áp sát sẽ rất khó đánh vì thiếu thốn cơ hội ngâm xướng Quỷ Trận, vũ khí lớn nhất của họ. Vậy các chiêu chém thì sao? Chúng cũng giống như pháp sư nguyên tố học chiêu cấp thấp của pháp sư chiến đấu, tự vệ một phen trong lúc cấp bách còn được chứ chẳng ai thực sự dùng cả.
Ai ngờ, Một Tấc Tro lại phản xạ cực nhanh. Bá Toái quét đến, cậu nhảy lùi về phía sau và lập tức di chuyển ngang, bước chân nhỏ và đều. Lối di chuyển này trông thật quen mắt, nhưng hình như... nó không nên xuất hiện ở một trận quỷ.
"Gì vậy?" Đệ nhất trận quỷ Lý Hiên thốt lên. Hắn là người đầu tiên cảm thấy động tác của Một Tấc Tro rất lạ lùng, dù rằng chi tiết này quá nhỏ nhặt.
Các tuyển thủ dày kinh nghiệm đều có chung cảm giác, nhưng nếu hỏi họ vì sao lạ lùng thì không ai biết trả lời. Trong lúc đó, Một Tấc Tro vẫn tiếp tục bước ngang.
"Chạy Chéo Chân." Có người đã phát hiện ra. Vừa nghe thấy cái tên này, mọi người liền hiểu cảm giác quen mắt từ đâu mà đến.
Chạy Chéo Chân không phải từ khóa gì đặc biệt, mà chỉ là thuật ngữ dùng để gọi tên một trick rất thường dùng.
Trong Vinh Quang, các nghề khác nhau sẽ có phong cách chơi khác nhau, dẫn đến một số nghề sở hữu lượng trick và đấu pháp của riêng mình. Chạy Chéo Chân là một trick di chuyển căn bản tạo nên bởi các bước chạy nhỏ và nhanh, dùng khoảng cách ngắn nhất để tiếp cận bên hông và sau lưng mục tiêu, nhằm thực hiện hit tấn công từ phía sau. Thiết lập game vốn cộng sát thương phụ trợ cho các hit đánh dạng này, nhưng có một nghề đặc biệt mà sát thương phụ trợ được đẩy lên hẳn một tầm cao mới.
Thích khách.
Kỹ năng chuyển nghề mang tên Nghệ Thuật Ám Sát cho thích khách thêm một tầng sát thương phụ trợ ở các hit đâm từ sau lưng. Bản thân nghề thích khách lại linh hoạt và nhanh nhẹn nên thường không đâm trước mặt. Chạy Chéo Chân không phải trick dành riêng cho thích khách, nhưng thích khách là nghề phát huy giá trị lớn nhất của nó. Vì vậy thông thường, thích khách là những người thông thạo trick này.
Một Tấc Tro không phải thích khách. Chạy Chéo Chân có thể được dùng bởi một vài nghề cận chiến, nhưng nó không liên quan lắm đến quỷ kiếm sĩ và nhất là trận quỷ. Vậy mà hiện tại, Một Tấc Tro lại đang sử dụng Chạy Chéo Chân. Đó là nguyên nhân cho cảm giác kỳ lạ của mọi người. Càng nhiều người cảm giác thấy, càng chứng tỏ sự hiển hiện trong cách Kiều Nhất Phàm xài trick.
Một quỷ kiếm sĩ, lại còn là một trận quỷ, nghiên cứu và sử dụng trick Chạy Chéo Chân của thích khách đến mức điêu luyện để làm gì?
Trong số những người cảm thấy ngạc nhiên không có Vi Thảo, các tuyển thủ đã từng train chung với Kiều Nhất Phàm. Bởi vì họ biết, thích khách chính là nghề mà Kiều Nhất Phàm được giao cho chơi hồi mới có slot trong đội chủ lực. Kiều Nhất Phàm chăm chỉ luyện nghề này suốt nửa năm, sau qua Hưng Hân mới đổi làm trận quỷ. Cậu không lãng quên kỹ thuật chơi thích khách mà mình đã khổ luyện. Tuy chúng không thể áp dụng cho nghề hiện tại, nhưng cậu cảm thấy giữ lại cũng chẳng mất mát gì. Hơn nữa, bên cạnh còn có cả một tấm gương tinh thông toàn bộ kỹ thuật chơi 24 nghề, người mà Kiều Nhất Phàm nhiều lần chứng kiến dùng đủ loại trick và xoay chuyển tình thế như một phép màu.
Mình không có tài hoa ấy, nhưng những gì đã luyện tập vẫn là vũ khí thuộc về mình. Kiều Nhất Phàm tin rằng một ngày nào đó, chúng sẽ phát huy tác dụng. Chỉ cần ngày đó đến, chỉ cần giờ phút đó xuất hiện, củi ba năm mà cậu góp nhặt đều sẽ đáng giá.
Và hôm nay, nó đến rồi.
Chạy Chéo Chân!
Trick phổ thông được sử dụng thành thạo bởi rất nhiều người chơi này là phương thức di chuyển đến phần hông và lưng của đối thủ nhanh nhất. Xét ra, nó không hề khó đối phó. Với cái trình của Tôn Tường, hai bước Chạy Chéo Chân không đến mức khiến cậu hụt nhịp, nhưng vấn đề là người đang thực hiện trick có điều kỳ lạ. Cậu ta không phải thích khách. Cậu ta là trận quỷ.
Ai mà đỡ được một trận quỷ tự dưng Chạy Chéo Chân? Đã vậy còn thành thạo như một thích khách đúng nghĩa.
Khi Tôn Tường nhận ra Kiều Nhất Phàm đang dùng trick gì, cậu đã đi tận ba bước, quá đủ cho Một Tấc Tro vòng từ mặt trước sang phía hông của Nhất Diệp Chi Thu. Nhất Diệp Chi Thu vội vàng nhấc tay, nhưng Một Tấc Tro đã sớm vào thế.
Đâm Liên Chớp!
Kỹ năng cấp thấp của kiếm khách, vút một phát cực nhanh.
Không kịp né, Nhất Diệp Chi Thu trúng kiếm.
Sát thương không cao nhưng có hiệu ứng đẩy lùi.
Tôn Tường tái mặt, vì cậu hiểu rất rõ cú đẩy lùi này mang tới điều gì.
Xung quanh Nhất Diệp Chi Thu là một màu tăm tối.
Tĩnh Mặc Trận.
Toàn Chức Cao Thủ
Lẽ nào chiến lược của Luân Hồi có vấn đề?
Nghe Phan Lâm và Lý Nghệ Bác phân tích, không ít khán giả cho là vậy. Nếu Giang Ba Đào có mặt gần Kiều Nhất Phàm thì mọi thứ đã dễ dàng hơn cho Luân Hồi, nhưng Giang Ba Đào lại đi mất. Rõ ràng, Luân Hồi đã sai từ trong kế hoạch.
Hội tuyển thủ chuyên nghiệp lại nghĩ khác.
Từ diễn biến mà suy luận ngược rằng chiến lược của Luân Hồi có vấn đề là quá võ đoán. Tình huống đó, Luân Hồi đã hành động rất chính xác. Việc thả cho Tô Mộc Tranh tự do ban đầu để đồng loạt cứu viện Phương Minh Hoa mới thực sự là quyết định vội vàng. Còn lúc này, Giang Ba Đào không có mặt ở nơi cần hắn nhất và Luân Hồi chẳng thể làm gì Kiều Nhất Phàm là sự thật cần được chấp nhận.
Tuy nhiên nếu lật về xa hơn, Kiều Nhất Phàm ắt đã không thể ra tay nếu Giang Ba Đào còn nán lại. Do vậy, không phải chiến lược của Luân Hồi có vấn đề mà là Kiều Nhất Phàm quá sáng suốt trong nhận định tình hình. Chính mắt nhìn cục diện xuất sắc của cậu đã gây nên nghi vấn ở mọi người về chiến lược của Luân Hồi.
"Tướng đoàn đội xuất sắc." Các tuyển thủ chuyên nghiệp cất lời khen ngợi. Mỗi lần như thế, chiến đội Vi Thảo đều trở thành tâm điểm của mọi ánh mắt nhìn về. Tuy không ai nói gì, những ánh mắt ấy vẫn hàm chứa những điều khiến người Vi Thảo khó chịu vô cùng dù trong lòng không còn khúc mắc.
Chỉ có Luân Hồi không dành tâm trí thưởng thức phong độ của Kiều Nhất Phàm. Đối với họ, đây là một mối phiền phức lớn.
Nên đuổi theo Diệp Tu và Đường Nhu hay là không?
Một câu hỏi khó trả lời, nhưng khi vòng qua các Quỷ Trận giăng đầy đất, Tôn Tường đã hạ quyết tâm.
Đuổi theo!
Tôn Tường nhận thấy nhóm Diệp Tu đã giảm tốc độ di chuyển khi mình và Ngô Khải bị kẹt bởi Quỷ Trận. Họ đang quan sát xem cậu sẽ làm gì. Nếu Luân Hồi quyết định focus Kiều Nhất Phàm, họ chắc chắn sẽ dừng hẳn để dồn sát thương giải quyết Phương Minh Hoa.
Đó không phải kết quả Luân Hồi mong đợi. Truy đuổi thì chưa chắc thành công, nhưng ít nhất cũng tạo áp lực cho nhóm Diệp Tu, bắt họ phải duy trì đấu pháp dễ sơ sẩy mà sát thương không cao kia.
Cho nên Luân Hồi sẽ đuổi theo. Không cần hai người, một người là được!
Nghĩ đến đây, Tôn Tường bèn báo với Ngô Khải về kế hoạch chia quân hai ngả: Ngô Khải xử lý Kiều Nhất Phàm trong Quỷ Trận, Tôn Tường tiếp tục truy sát Diệp Tu và Đường Nhu.
Nhất Diệp Chi Thu dợm bước. Bỗng nhiên, ánh kiếm loáng lên.
Nguyệt Quang Trảm! Mãn Nguyệt Trảm!
Combo hai chiêu kinh điển của quỷ kiếm sĩ xuất hiện trước mắt hắn. Nhất Diệp Chi Thu tha cho Một Tấc Tro, Một Tấc Tro lại tấn công ngược với thái độ hung hãn như thể mình là một trảm quỷ chứ chẳng phải trận quỷ vậy.
Giỏi về nhìn thế trận, Một Tấc Tro sao lại không hiểu Luân Hồi nghĩ gì? Tay Nhỏ Lạnh Giá chắc chắn hi sinh, nhưng Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu có giết được Tiếu Ca Tự Nhược hay không mới là vấn đề. Mấu chốt của điều này nằm ở Nhất Diệp Chi Thu và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Do đó, Một Tấc Tro sẽ không thoái nhượng.
Chỉ tiếc rằng, các kỹ năng thuộc dạng khống chế của cậu đều đang cooldown. Sát thương của Hỏa Trận và hiệu ứng giảm phòng ngự của Ôn Trận không đủ sức trói buộc nếu đối phương chấp nhận thí máu. Hết cách, Một Tấc Tro đành lao lên chém hòng quấn chân Nhất Diệp Chi Thu.
Nhất Diệp Chi Thu phản ứng cực nhanh, lách hai cú liên tục và tránh được combo của Một Tấc Tro. Tôn Tường nhìn mà ngứa ngáy, rất muốn khiển Nhất Diệp Chi Thu vung Khước Tà làm thịt miếng mồi tự đưa tới miệng. Một ý nghĩ vụt qua đầu, cậu bèn chat lên: "Đổi!"
Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đã rơi vào Tro Trận và Tĩnh Mặc Trận, sức chiến đấu giảm đáng kể, bảo hắn đi xử lý Một Tấc Tro là việc không dễ dàng. Trong thời gian ngắn, hắn khó thể chiếm ưu thế khi một chọi một với cậu, thậm chí có khả năng bị đè đầu. Đâu phải tự nhiên mà trận quỷ thường bị bọn tay ngắn gọi là "bug game"?
Dư sức áp đảo Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, nhưng Một Tấc Tro lại chọn Nhất Diệp Chi Thu làm mục tiêu. Nếu chế ngự được trận quỷ, sẽ không còn ai cản trở Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc lết khỏi hai Quỷ Trận. Nghề thích khách có ưu điểm là tốc độ, việc đuổi kịp nhóm Quân Mạc Tiếu không phải chuyện gì to tát với hắn, có lẽ sẽ chẳng chậm hơn Nhất Diệp Chi Thu là bao.
Vậy thì đổi!
Cảm thấy cơ hội đang đến với mình, Tôn Tường phấn chấn vô cùng. Kiều Nhất Phàm cẩn trọng thật đấy, nhưng gánh trên vai một nhiệm vụ quá nặng nề, cậu ta mắc sai lầm rồi.
Bá Toái!
Khi dòng chat hiện lên cũng là lúc Nhất Diệp Chi Thu ra tay. Hắn dùng Bá Toái để quét Một Tấc Tro ra xa khỏi hai Quỷ Trận. Trận quỷ một khi bị áp sát sẽ rất khó đánh vì thiếu thốn cơ hội ngâm xướng Quỷ Trận, vũ khí lớn nhất của họ. Vậy các chiêu chém thì sao? Chúng cũng giống như pháp sư nguyên tố học chiêu cấp thấp của pháp sư chiến đấu, tự vệ một phen trong lúc cấp bách còn được chứ chẳng ai thực sự dùng cả.
Ai ngờ, Một Tấc Tro lại phản xạ cực nhanh. Bá Toái quét đến, cậu nhảy lùi về phía sau và lập tức di chuyển ngang, bước chân nhỏ và đều. Lối di chuyển này trông thật quen mắt, nhưng hình như... nó không nên xuất hiện ở một trận quỷ.
"Gì vậy?" Đệ nhất trận quỷ Lý Hiên thốt lên. Hắn là người đầu tiên cảm thấy động tác của Một Tấc Tro rất lạ lùng, dù rằng chi tiết này quá nhỏ nhặt.
Các tuyển thủ dày kinh nghiệm đều có chung cảm giác, nhưng nếu hỏi họ vì sao lạ lùng thì không ai biết trả lời. Trong lúc đó, Một Tấc Tro vẫn tiếp tục bước ngang.
"Chạy Chéo Chân." Có người đã phát hiện ra. Vừa nghe thấy cái tên này, mọi người liền hiểu cảm giác quen mắt từ đâu mà đến.
Chạy Chéo Chân không phải từ khóa gì đặc biệt, mà chỉ là thuật ngữ dùng để gọi tên một trick rất thường dùng.
Trong Vinh Quang, các nghề khác nhau sẽ có phong cách chơi khác nhau, dẫn đến một số nghề sở hữu lượng trick và đấu pháp của riêng mình. Chạy Chéo Chân là một trick di chuyển căn bản tạo nên bởi các bước chạy nhỏ và nhanh, dùng khoảng cách ngắn nhất để tiếp cận bên hông và sau lưng mục tiêu, nhằm thực hiện hit tấn công từ phía sau. Thiết lập game vốn cộng sát thương phụ trợ cho các hit đánh dạng này, nhưng có một nghề đặc biệt mà sát thương phụ trợ được đẩy lên hẳn một tầm cao mới.
Thích khách.
Kỹ năng chuyển nghề mang tên Nghệ Thuật Ám Sát cho thích khách thêm một tầng sát thương phụ trợ ở các hit đâm từ sau lưng. Bản thân nghề thích khách lại linh hoạt và nhanh nhẹn nên thường không đâm trước mặt. Chạy Chéo Chân không phải trick dành riêng cho thích khách, nhưng thích khách là nghề phát huy giá trị lớn nhất của nó. Vì vậy thông thường, thích khách là những người thông thạo trick này.
Một Tấc Tro không phải thích khách. Chạy Chéo Chân có thể được dùng bởi một vài nghề cận chiến, nhưng nó không liên quan lắm đến quỷ kiếm sĩ và nhất là trận quỷ. Vậy mà hiện tại, Một Tấc Tro lại đang sử dụng Chạy Chéo Chân. Đó là nguyên nhân cho cảm giác kỳ lạ của mọi người. Càng nhiều người cảm giác thấy, càng chứng tỏ sự hiển hiện trong cách Kiều Nhất Phàm xài trick.
Một quỷ kiếm sĩ, lại còn là một trận quỷ, nghiên cứu và sử dụng trick Chạy Chéo Chân của thích khách đến mức điêu luyện để làm gì?
Trong số những người cảm thấy ngạc nhiên không có Vi Thảo, các tuyển thủ đã từng train chung với Kiều Nhất Phàm. Bởi vì họ biết, thích khách chính là nghề mà Kiều Nhất Phàm được giao cho chơi hồi mới có slot trong đội chủ lực. Kiều Nhất Phàm chăm chỉ luyện nghề này suốt nửa năm, sau qua Hưng Hân mới đổi làm trận quỷ. Cậu không lãng quên kỹ thuật chơi thích khách mà mình đã khổ luyện. Tuy chúng không thể áp dụng cho nghề hiện tại, nhưng cậu cảm thấy giữ lại cũng chẳng mất mát gì. Hơn nữa, bên cạnh còn có cả một tấm gương tinh thông toàn bộ kỹ thuật chơi 24 nghề, người mà Kiều Nhất Phàm nhiều lần chứng kiến dùng đủ loại trick và xoay chuyển tình thế như một phép màu.
Mình không có tài hoa ấy, nhưng những gì đã luyện tập vẫn là vũ khí thuộc về mình. Kiều Nhất Phàm tin rằng một ngày nào đó, chúng sẽ phát huy tác dụng. Chỉ cần ngày đó đến, chỉ cần giờ phút đó xuất hiện, củi ba năm mà cậu góp nhặt đều sẽ đáng giá.
Và hôm nay, nó đến rồi.
Chạy Chéo Chân!
Trick phổ thông được sử dụng thành thạo bởi rất nhiều người chơi này là phương thức di chuyển đến phần hông và lưng của đối thủ nhanh nhất. Xét ra, nó không hề khó đối phó. Với cái trình của Tôn Tường, hai bước Chạy Chéo Chân không đến mức khiến cậu hụt nhịp, nhưng vấn đề là người đang thực hiện trick có điều kỳ lạ. Cậu ta không phải thích khách. Cậu ta là trận quỷ.
Ai mà đỡ được một trận quỷ tự dưng Chạy Chéo Chân? Đã vậy còn thành thạo như một thích khách đúng nghĩa.
Khi Tôn Tường nhận ra Kiều Nhất Phàm đang dùng trick gì, cậu đã đi tận ba bước, quá đủ cho Một Tấc Tro vòng từ mặt trước sang phía hông của Nhất Diệp Chi Thu. Nhất Diệp Chi Thu vội vàng nhấc tay, nhưng Một Tấc Tro đã sớm vào thế.
Đâm Liên Chớp!
Kỹ năng cấp thấp của kiếm khách, vút một phát cực nhanh.
Không kịp né, Nhất Diệp Chi Thu trúng kiếm.
Sát thương không cao nhưng có hiệu ứng đẩy lùi.
Tôn Tường tái mặt, vì cậu hiểu rất rõ cú đẩy lùi này mang tới điều gì.
Xung quanh Nhất Diệp Chi Thu là một màu tăm tối.
Tĩnh Mặc Trận.
Toàn Chức Cao Thủ
Đánh giá:
Truyện Toàn Chức Cao Thủ
Story
Chương 1695: Sẽ có ngày dùng tới
10.0/10 từ 25 lượt.