Toàn Chức Cao Thủ
Chương 1285: Trị liệu bóp team
Edit & beta: Lá Mùa Thu
Phó bản trăm người level 60, đơn trị liệu.
Đứng trước cửa phó bản, đưa ra đề nghị ngông cuồng đó chính là An Văn Dật, tuyển thủ cầm trị liệu của chiến đội Hưng Hân. Điều kiện quá khắc nghiệt, có thể tưởng tượng trị liệu sẽ bị đẩy vào tình cảnh luống cuống tay chân đến mức nào. An Văn Dật muốn dùng chính tình cảnh ấy để train phản ứng của mình.
Có điều ý tưởng này có phần quá điên. Trong game Vinh Quang, chưa bao giờ tồn tại khái niệm phó bản trăm người chỉ một trị liệu, dù hiện nay toàn dân đã level 75 và phó bản trước mặt chỉ level 60. Ưu thế đẳng cấp không nói lên rằng người chơi có thể càn phó bản trăm người dễ như bỡn. Nếu mà vậy thật thì An Văn Dật đã chẳng đến đây rèn luyện.
Bằng tư cách tuyển thủ Hưng Hân hiện tại, An Văn Dật có thể vào thẳng công hội Hưng Hân để train, nhưng công hội chắc chắn sẽ cố gắng chăm chút cậu, phối hợp với cậu trong phó bản. Chưa kể đó là đoàn đội ổn định, tính ăn ý cao, sẽ hạ thấp áp lực đổ lên đầu trị liệu. Cái An Văn Dật cần là điều kiện chiến đấu bức ép cậu vào tình cảnh khó nhằn, nên cậu tìm đến một đoàn đội tự lập lâm thời ở trước cửa phó bản, sẽ phù hợp với yêu cầu hơn.
"Đơn trị liệu..." Người chơi kị sĩ tuy lập đội tự phát, nhưng trong đội cũng có vài đồng bọn chơi chung nên chưa trả lời ngay, xem ra đang bàn riêng với nhau.
An Văn Dật im lặng đứng chờ. Nếu đội này từ chối, cậu sẽ đi tìm đội khác. Hôm nay là thứ Hai, phó bản mới reset, một lượng người chơi tụ tập về đây đánh phó bản. Trong đó, số lượng đoàn đội ổn định chiếm phần rất ít. Hầu hết người chơi sẽ lập đội với người lạ, gặp người nào add người nấy. Nhu cầu dân tình cao nên An Văn Dật nghĩ sẽ không khó kiếm một đội chấp nhận lời đề nghị của cậu. Bệnh chung của game online là khan hiếm trị liệu mà. Nhất là khi Vinh Quang có đến 24 nghề, tỉ lệ trị liệu chỉ chiếm 8%, nhưng nhu cầu đối với trị liệu trong đội phó bản trăm người thì cao hơn 8% nhiều, mức độ khan hiếm càng lớn.
Hội bạn kị sĩ có vẻ thảo luận khá lâu, nhìn người xung quanh xin đội toàn là các nghề khác, mục sư và sứ giả thủ hộ chẳng thấy đâu. Hễ có bóng dáng trị liệu xuất hiện trong biển người, lập tức sẽ bị các đoàn đội nhanh tay hốt mất.
"Hay cứ thử xem?" Họ bắt đầu rung rinh, kéo mục sư của An Văn Dật vào đội.
An Văn Dật thở phào.
Cậu chưa bao giờ đi một phó bản trăm người đơn trị liệu, nhưng cậu không đến đây với hai bàn tay trắng. Vì sao lại chọn phó bản này? Đó là kết quả đã qua tính toán cả. Người giúp An Văn Dật tính là La Tập, cái cậu chỉ bằng xem clip mà ngồi viết ra được mấy bài hướng dẫn ngốc nghếch ấy. Cậu ta giúp An Văn Dật rất nhiều, từ tính toán lượng sát thương của phó bản đến lượng trị liệu của nhân vật mục sư An Văn Dật sử dụng, phó bản này có thể nảy sinh các tình huống gì, một trị liệu có thể xử lý mọi tình huống ấy theo lý thuyết không.
Đội trưởng nhanh chóng thêm người vào đội. Có trị liệu rồi, việc thêm người rất thoải mái vì không phải chừa slot nữa. Thế rồi những người vào sau bắt đầu phát hiện có gì đó sai sai.
"Một trị liệu?" Họ ồ lên khi được đội trưởng xác nhân.
"Bị ngu hả? Biết đánh không ba?" Vài người lập tức out team.
"Phó bản level 60 thôi mà, một trị liệu là đủ, hiệu suất bezt!" Đội trưởng trích lại lời An Văn Dật. Tuy vậy, vẫn có một số người chơi lắc đầu rời đội. Những người ở lại hoặc là ngu ngơ, hoặc là tò mò. Thêm nhiều người vào đội nữa, đều mắng rồi out. Mấy lần như thế, cuối cùng mới full một đội lộn xộn.
Đơn trị liệu!
Ai nấy ngóng cổ về phía cậu trị liệu duy nhất cả đội, muốn xem cậu ta là thần thánh phương nào. An Văn Dật cũng không khỏi khẩn trương. Cậu không phải đến đây để hại người ta. Cậu nhất định phải thực hiện được!
"Vào phó bản!" Đội trưởng ra lệnh. Toàn đội bước vào cửa. Buổi train khó tin của An Văn Dật bắt đầu!
Dẹo nguyên team.
Đội trăm người chết sạch ở con boss đầu tiên.
"Đơn trị liệu má mày!" Lời mắng từ ít nhất năm mươi trên một trăm người.
Level 75 đánh phó bản level 60, dù là đoàn đội tự phát đi nữa, chỉ cần giữ nguyên số trị liệu bình thường, sẽ cực ít xảy ra chuyện chết cả team ngay con boss đầu tiên.
Chú trị liệu "mình tao là đủ" này, từ đợt quái nhỏ thứ nhất đã có vẻ luống cuống tay chân, đội trưởng lúc đó bắt đầu thấy điềm dữ rồi. Đoàn đội tự phát thường rất hỗn loạn, ý thức đội viên lẫn sức phối hợp đều nhấp nhô, vô số thời điểm phải nhờ vào trị liệu chống chọi. Đi suốt một đường gà bay chó chạy, bất kể chat voice hay chat chữ đều nghe thấy nhiều nhất là "máu máu máu máu máu máu", không ngừng có người ngã xuống. Ai ngã xuống coi như mất luôn một lần phó bản. Đến con boss đầu tiên, cả đội đã tạch hết ba chục em, sáu chục em còn lại tạch dưới chân boss.
Đội trưởng ôm trái tim tổn thương, vừa ra khỏi phó bản liền đi tìm An Văn Dật tính sổ. Cờ hó này rảnh quá đi troll người ta hả? Lẽ nào là clone của kẻ thù mình? Đội trưởng giận tím người, nghĩ mãi chẳng ra đứa nào thù mình đến mức đi phá đội phó bản tự phát. Ai ngờ tìm khắp xung quanh cửa phó bản, cũng không thấy bóng dáng tên mục sư kia đâu...
"Cmn, đừng để tao gặp lại mày!" Đội trưởng phẫn uất mắng.
"Khó xử lý thật..." Nhanh chân rời khỏi phó bản Hạm Đội Thất Lạc, An Văn Dật tổng kết hành trình siêu thất bại của mình. Thật ra cậu đã sớm chuẩn bị tâm lý với cái hỗn loạn của kiểu đoàn đội tự phát, nhưng phải vào thực chiến mới thấy còn loạn hơn hẳn tưởng tượng.
Tuy vậy, An Văn Dật vẫn không mảy may lùi bước. Nếu bản thân có thể xử lý trận thế hỗn loạn dễ dàng, thì cậu cần gì phải train cách này nữa? Cậu đã chuẩn bị kỹ càng rồi, chuẩn bị hẳn một ngăn tủ toàn thẻ tài khoản mục sư luôn.
Kinh nghiệm chơi game của An Văn Dật dày lắm. Cậu biết một mục sư bóp team như mình cứ đi khắp nơi bóp mãi, sẽ chẳng mấy chốc bị tế lên kênh thế giới. Cho nên, cậu đã thủ sẵn một mớ acc, đến lúc cần là đổi ngay.
Có điều... liên tục đòi đơn mục sư cho phó bản trăm người cũng là một hành động dễ bị phát hiện, e rằng đổi acc cũng không đủ che giấu! An Văn Dật suy xét vấn đề rất thấu đáo, tính hết mọi phương diện. Cậu lấy chiếc thẻ thứ hai, đăng nhập vào Máy Chủ 4.
Máy chủ thường cũng có mọi thứ như Thần Chi Lĩnh Vực, số phó bản trăm người không hề ít hơn. An Văn Dật cầm mớ thẻ chuyên dùng trà trộn vào các máy chủ thường, đổi phó bản, đổi acc, đổi máy chủ, lăn khắp phố phường, gieo họa tứ phương.
Đúng vậy, An Văn Dật thật phải gọi là một tai họa.
Hết đội này đến đội khác bị cậu ta bóp chết sạch, bao nhiêu là người chơi lãng phí số lượng phó bản được đánh. An Văn Dật cũng hơi hơi ngượng, nhưng rồi lại lập tức vào đội mới, tiếp tục kiên cường, bình tĩnh gieo họa nhân gian.
Có lên trình không?
Nếu chỉ nhìn từ tiến độ phó bản thì không thấy khác biệt gì. Tình huống thực chiến mỗi lần mỗi khác, biểu hiện của An Văn Dật cũng nhấp nhô, rõ ràng không có khả năng kiểm soát ổn định thế trận. Tuy vậy, với tính tình vô cùng lý trí, An Văn Dật ngay từ đầu đã không kỳ vọng mình sẽ tiến bộ thần tốc. Cậu chỉ từng bước, từng bước ôm nguyên cái tủ tài khoản chạy khắp thế giới kiếm kèo.
Vì là tuần mới, cậu có rất nhiều cơ hội lăn lộn phó bản. Tết là giai đoạn lượng người online Vinh Quang thấp nhất hàng năm. Game Vinh Quang năm nào cũng đưa ra các hoạt động với quà thưởng hấp dẫn để lôi kéo người chơi vào giai đoạn này. Thường thì trong thời gian hoạt động, số người đi phó bản sẽ giảm, nhưng hoạt động Tết năm nay vừa khéo là một trò cần đánh theo đội lớn, tuy không phải phó bản nhưng cũng không khác gì điều kiện train trong phó bản. Thế là An Văn Dật tiếp tục train. Gieo họa xong chúng sinh phó bản, ta gieo họa tới chúng sinh hoạt động!
Qua mấy ngày Tết, bắt đầu có lời đồn ầm về yêu quái trong game. Đông đảo người chơi lên forum khóc lóc, bảo gặp phải mục sư bóp team. Có người lập luôn topic "Mục sư năm ấy chúng ta cùng bị bóp", vô số người chơi vào kể kinh nghiệm. Topic càng lúc càng hút view, bởi ai cũng thấy quen quen. Sau đó, những người bị bóp bởi cùng một cái tên tìm thấy nhau, ôm ôm bắn tym như gặp tri kỷ.
"Là An Văn Dật đấy."
Khi Trần Quả kể lại câu chuyện đang hot trong game gần đây cho mọi người nghe, Diệp Tu bèn lên forum tìm topic nọ. Lật xem vài post tả kỹ cảnh bóp, hắn quả quyết kết luận.
"Ủa?" Trần Quả ngớ mặt.
"Cậu ta đang muốn rèn luyện phản ứng bằng điều kiện khắc nghiệt." Diệp Tu nói.
"Ặc... liệu có ích không?" Trần Quả ngờ vực.
"Chỉ cần kiên trì không bỏ cuộc, chắc chắn sẽ tiến bộ." Diệp Tu nói.
"Nhưng cậu ta chơi lớn kiểu này, chị thấy có khi sắp hết cơ hội kiên trì rồi?" Trần Quả click vào topic kia xem, phía dưới mọi người đều đang phân tích vụ mục sư bóp team. Tuy tạm thời chưa ra manh mối, nhưng nó là topic đang hot, những người chơi thường lên forum sẽ rất dễ nhìn thấy. Đến khi gặp phải mục sư đòi một mình trị liệu cho phó bản trăm người, e rằng ai cũng cảnh giác.
"Ha ha, tui nghĩ cậu ta sẽ nghĩ ra cách thôi." Diệp Tu nói.
An Văn Dật quả thật đã nghĩ ra cách. Sau nhiều lần bị từ chối, cậu bắt đầu dẹp trò cũ, đổi qua tìm kiếm các đội gặp áp lực lớn về mặt trị liệu. Trải qua huấn luyện chuyên nghiệp đã lâu, trình của An Văn Dật hôm nay đã vượt xa người chơi thường. Một trị liệu gánh đội trăm người, thọt là vì cậu thực sự có khuyết điểm. Nhưng nếu chỉ là các tình huống áp lực một tí, cậu vẫn gánh khỏe.
Trị liệu tuần tự bài bản không phải mục tiêu train của An Văn Dật. Thế nên vào các đội thế này, cậu tự giao thêm việc cho mình: Mặc kệ đội trưởng phân công thế nào, cậu vẫn chỉ xem mình là trị liệu duy nhất, ra sức hồi máu cho cả đội.
Có các trị liệu khác trợ giúp, phó bản qua an toàn. Cái sự phổ độ chúng sinh của An Văn Dật trông vào mắt người khác lại càng trở thành trình cao, có mắt nhìn toàn cục. Thế là An Văn Dật bèn nhân cơ hội đề nghị: "Có tôi rồi, không cần nhiều mục sư vậy đâu. Thêm ít dame đi, đánh cho nhanh, phó bản sau kick bớt mấy trị liệu đi."
Toàn Chức Cao Thủ
Phó bản trăm người level 60, đơn trị liệu.
Đứng trước cửa phó bản, đưa ra đề nghị ngông cuồng đó chính là An Văn Dật, tuyển thủ cầm trị liệu của chiến đội Hưng Hân. Điều kiện quá khắc nghiệt, có thể tưởng tượng trị liệu sẽ bị đẩy vào tình cảnh luống cuống tay chân đến mức nào. An Văn Dật muốn dùng chính tình cảnh ấy để train phản ứng của mình.
Có điều ý tưởng này có phần quá điên. Trong game Vinh Quang, chưa bao giờ tồn tại khái niệm phó bản trăm người chỉ một trị liệu, dù hiện nay toàn dân đã level 75 và phó bản trước mặt chỉ level 60. Ưu thế đẳng cấp không nói lên rằng người chơi có thể càn phó bản trăm người dễ như bỡn. Nếu mà vậy thật thì An Văn Dật đã chẳng đến đây rèn luyện.
Bằng tư cách tuyển thủ Hưng Hân hiện tại, An Văn Dật có thể vào thẳng công hội Hưng Hân để train, nhưng công hội chắc chắn sẽ cố gắng chăm chút cậu, phối hợp với cậu trong phó bản. Chưa kể đó là đoàn đội ổn định, tính ăn ý cao, sẽ hạ thấp áp lực đổ lên đầu trị liệu. Cái An Văn Dật cần là điều kiện chiến đấu bức ép cậu vào tình cảnh khó nhằn, nên cậu tìm đến một đoàn đội tự lập lâm thời ở trước cửa phó bản, sẽ phù hợp với yêu cầu hơn.
"Đơn trị liệu..." Người chơi kị sĩ tuy lập đội tự phát, nhưng trong đội cũng có vài đồng bọn chơi chung nên chưa trả lời ngay, xem ra đang bàn riêng với nhau.
An Văn Dật im lặng đứng chờ. Nếu đội này từ chối, cậu sẽ đi tìm đội khác. Hôm nay là thứ Hai, phó bản mới reset, một lượng người chơi tụ tập về đây đánh phó bản. Trong đó, số lượng đoàn đội ổn định chiếm phần rất ít. Hầu hết người chơi sẽ lập đội với người lạ, gặp người nào add người nấy. Nhu cầu dân tình cao nên An Văn Dật nghĩ sẽ không khó kiếm một đội chấp nhận lời đề nghị của cậu. Bệnh chung của game online là khan hiếm trị liệu mà. Nhất là khi Vinh Quang có đến 24 nghề, tỉ lệ trị liệu chỉ chiếm 8%, nhưng nhu cầu đối với trị liệu trong đội phó bản trăm người thì cao hơn 8% nhiều, mức độ khan hiếm càng lớn.
Hội bạn kị sĩ có vẻ thảo luận khá lâu, nhìn người xung quanh xin đội toàn là các nghề khác, mục sư và sứ giả thủ hộ chẳng thấy đâu. Hễ có bóng dáng trị liệu xuất hiện trong biển người, lập tức sẽ bị các đoàn đội nhanh tay hốt mất.
"Hay cứ thử xem?" Họ bắt đầu rung rinh, kéo mục sư của An Văn Dật vào đội.
An Văn Dật thở phào.
Cậu chưa bao giờ đi một phó bản trăm người đơn trị liệu, nhưng cậu không đến đây với hai bàn tay trắng. Vì sao lại chọn phó bản này? Đó là kết quả đã qua tính toán cả. Người giúp An Văn Dật tính là La Tập, cái cậu chỉ bằng xem clip mà ngồi viết ra được mấy bài hướng dẫn ngốc nghếch ấy. Cậu ta giúp An Văn Dật rất nhiều, từ tính toán lượng sát thương của phó bản đến lượng trị liệu của nhân vật mục sư An Văn Dật sử dụng, phó bản này có thể nảy sinh các tình huống gì, một trị liệu có thể xử lý mọi tình huống ấy theo lý thuyết không.
Đội trưởng nhanh chóng thêm người vào đội. Có trị liệu rồi, việc thêm người rất thoải mái vì không phải chừa slot nữa. Thế rồi những người vào sau bắt đầu phát hiện có gì đó sai sai.
"Một trị liệu?" Họ ồ lên khi được đội trưởng xác nhân.
"Bị ngu hả? Biết đánh không ba?" Vài người lập tức out team.
"Phó bản level 60 thôi mà, một trị liệu là đủ, hiệu suất bezt!" Đội trưởng trích lại lời An Văn Dật. Tuy vậy, vẫn có một số người chơi lắc đầu rời đội. Những người ở lại hoặc là ngu ngơ, hoặc là tò mò. Thêm nhiều người vào đội nữa, đều mắng rồi out. Mấy lần như thế, cuối cùng mới full một đội lộn xộn.
Đơn trị liệu!
Ai nấy ngóng cổ về phía cậu trị liệu duy nhất cả đội, muốn xem cậu ta là thần thánh phương nào. An Văn Dật cũng không khỏi khẩn trương. Cậu không phải đến đây để hại người ta. Cậu nhất định phải thực hiện được!
"Vào phó bản!" Đội trưởng ra lệnh. Toàn đội bước vào cửa. Buổi train khó tin của An Văn Dật bắt đầu!
Dẹo nguyên team.
Đội trăm người chết sạch ở con boss đầu tiên.
"Đơn trị liệu má mày!" Lời mắng từ ít nhất năm mươi trên một trăm người.
Level 75 đánh phó bản level 60, dù là đoàn đội tự phát đi nữa, chỉ cần giữ nguyên số trị liệu bình thường, sẽ cực ít xảy ra chuyện chết cả team ngay con boss đầu tiên.
Chú trị liệu "mình tao là đủ" này, từ đợt quái nhỏ thứ nhất đã có vẻ luống cuống tay chân, đội trưởng lúc đó bắt đầu thấy điềm dữ rồi. Đoàn đội tự phát thường rất hỗn loạn, ý thức đội viên lẫn sức phối hợp đều nhấp nhô, vô số thời điểm phải nhờ vào trị liệu chống chọi. Đi suốt một đường gà bay chó chạy, bất kể chat voice hay chat chữ đều nghe thấy nhiều nhất là "máu máu máu máu máu máu", không ngừng có người ngã xuống. Ai ngã xuống coi như mất luôn một lần phó bản. Đến con boss đầu tiên, cả đội đã tạch hết ba chục em, sáu chục em còn lại tạch dưới chân boss.
Đội trưởng ôm trái tim tổn thương, vừa ra khỏi phó bản liền đi tìm An Văn Dật tính sổ. Cờ hó này rảnh quá đi troll người ta hả? Lẽ nào là clone của kẻ thù mình? Đội trưởng giận tím người, nghĩ mãi chẳng ra đứa nào thù mình đến mức đi phá đội phó bản tự phát. Ai ngờ tìm khắp xung quanh cửa phó bản, cũng không thấy bóng dáng tên mục sư kia đâu...
"Cmn, đừng để tao gặp lại mày!" Đội trưởng phẫn uất mắng.
"Khó xử lý thật..." Nhanh chân rời khỏi phó bản Hạm Đội Thất Lạc, An Văn Dật tổng kết hành trình siêu thất bại của mình. Thật ra cậu đã sớm chuẩn bị tâm lý với cái hỗn loạn của kiểu đoàn đội tự phát, nhưng phải vào thực chiến mới thấy còn loạn hơn hẳn tưởng tượng.
Tuy vậy, An Văn Dật vẫn không mảy may lùi bước. Nếu bản thân có thể xử lý trận thế hỗn loạn dễ dàng, thì cậu cần gì phải train cách này nữa? Cậu đã chuẩn bị kỹ càng rồi, chuẩn bị hẳn một ngăn tủ toàn thẻ tài khoản mục sư luôn.
Kinh nghiệm chơi game của An Văn Dật dày lắm. Cậu biết một mục sư bóp team như mình cứ đi khắp nơi bóp mãi, sẽ chẳng mấy chốc bị tế lên kênh thế giới. Cho nên, cậu đã thủ sẵn một mớ acc, đến lúc cần là đổi ngay.
Có điều... liên tục đòi đơn mục sư cho phó bản trăm người cũng là một hành động dễ bị phát hiện, e rằng đổi acc cũng không đủ che giấu! An Văn Dật suy xét vấn đề rất thấu đáo, tính hết mọi phương diện. Cậu lấy chiếc thẻ thứ hai, đăng nhập vào Máy Chủ 4.
Máy chủ thường cũng có mọi thứ như Thần Chi Lĩnh Vực, số phó bản trăm người không hề ít hơn. An Văn Dật cầm mớ thẻ chuyên dùng trà trộn vào các máy chủ thường, đổi phó bản, đổi acc, đổi máy chủ, lăn khắp phố phường, gieo họa tứ phương.
Đúng vậy, An Văn Dật thật phải gọi là một tai họa.
Hết đội này đến đội khác bị cậu ta bóp chết sạch, bao nhiêu là người chơi lãng phí số lượng phó bản được đánh. An Văn Dật cũng hơi hơi ngượng, nhưng rồi lại lập tức vào đội mới, tiếp tục kiên cường, bình tĩnh gieo họa nhân gian.
Có lên trình không?
Nếu chỉ nhìn từ tiến độ phó bản thì không thấy khác biệt gì. Tình huống thực chiến mỗi lần mỗi khác, biểu hiện của An Văn Dật cũng nhấp nhô, rõ ràng không có khả năng kiểm soát ổn định thế trận. Tuy vậy, với tính tình vô cùng lý trí, An Văn Dật ngay từ đầu đã không kỳ vọng mình sẽ tiến bộ thần tốc. Cậu chỉ từng bước, từng bước ôm nguyên cái tủ tài khoản chạy khắp thế giới kiếm kèo.
Vì là tuần mới, cậu có rất nhiều cơ hội lăn lộn phó bản. Tết là giai đoạn lượng người online Vinh Quang thấp nhất hàng năm. Game Vinh Quang năm nào cũng đưa ra các hoạt động với quà thưởng hấp dẫn để lôi kéo người chơi vào giai đoạn này. Thường thì trong thời gian hoạt động, số người đi phó bản sẽ giảm, nhưng hoạt động Tết năm nay vừa khéo là một trò cần đánh theo đội lớn, tuy không phải phó bản nhưng cũng không khác gì điều kiện train trong phó bản. Thế là An Văn Dật tiếp tục train. Gieo họa xong chúng sinh phó bản, ta gieo họa tới chúng sinh hoạt động!
Qua mấy ngày Tết, bắt đầu có lời đồn ầm về yêu quái trong game. Đông đảo người chơi lên forum khóc lóc, bảo gặp phải mục sư bóp team. Có người lập luôn topic "Mục sư năm ấy chúng ta cùng bị bóp", vô số người chơi vào kể kinh nghiệm. Topic càng lúc càng hút view, bởi ai cũng thấy quen quen. Sau đó, những người bị bóp bởi cùng một cái tên tìm thấy nhau, ôm ôm bắn tym như gặp tri kỷ.
"Là An Văn Dật đấy."
Khi Trần Quả kể lại câu chuyện đang hot trong game gần đây cho mọi người nghe, Diệp Tu bèn lên forum tìm topic nọ. Lật xem vài post tả kỹ cảnh bóp, hắn quả quyết kết luận.
"Ủa?" Trần Quả ngớ mặt.
"Cậu ta đang muốn rèn luyện phản ứng bằng điều kiện khắc nghiệt." Diệp Tu nói.
"Ặc... liệu có ích không?" Trần Quả ngờ vực.
"Chỉ cần kiên trì không bỏ cuộc, chắc chắn sẽ tiến bộ." Diệp Tu nói.
"Nhưng cậu ta chơi lớn kiểu này, chị thấy có khi sắp hết cơ hội kiên trì rồi?" Trần Quả click vào topic kia xem, phía dưới mọi người đều đang phân tích vụ mục sư bóp team. Tuy tạm thời chưa ra manh mối, nhưng nó là topic đang hot, những người chơi thường lên forum sẽ rất dễ nhìn thấy. Đến khi gặp phải mục sư đòi một mình trị liệu cho phó bản trăm người, e rằng ai cũng cảnh giác.
"Ha ha, tui nghĩ cậu ta sẽ nghĩ ra cách thôi." Diệp Tu nói.
An Văn Dật quả thật đã nghĩ ra cách. Sau nhiều lần bị từ chối, cậu bắt đầu dẹp trò cũ, đổi qua tìm kiếm các đội gặp áp lực lớn về mặt trị liệu. Trải qua huấn luyện chuyên nghiệp đã lâu, trình của An Văn Dật hôm nay đã vượt xa người chơi thường. Một trị liệu gánh đội trăm người, thọt là vì cậu thực sự có khuyết điểm. Nhưng nếu chỉ là các tình huống áp lực một tí, cậu vẫn gánh khỏe.
Trị liệu tuần tự bài bản không phải mục tiêu train của An Văn Dật. Thế nên vào các đội thế này, cậu tự giao thêm việc cho mình: Mặc kệ đội trưởng phân công thế nào, cậu vẫn chỉ xem mình là trị liệu duy nhất, ra sức hồi máu cho cả đội.
Có các trị liệu khác trợ giúp, phó bản qua an toàn. Cái sự phổ độ chúng sinh của An Văn Dật trông vào mắt người khác lại càng trở thành trình cao, có mắt nhìn toàn cục. Thế là An Văn Dật bèn nhân cơ hội đề nghị: "Có tôi rồi, không cần nhiều mục sư vậy đâu. Thêm ít dame đi, đánh cho nhanh, phó bản sau kick bớt mấy trị liệu đi."
Đoàn đội tự phát là đoàn đội lập nên bởi những người chơi không quen biết từ trước, vì cùng nhu cầu như đánh phó bản hoặc đánh boss mà đến với nhau. Thường trước cửa phó bản hoặc trong thành thị lớn sẽ tụ tập những người thế này, rao tìm đội, vì không quen biết nên thiếu ăn ý, trình cũng không đồng đều, rất dễ bóp nhau khi đi phó bản đông hoặc khó. Trái với đoàn đội tự phát là đoàn đội cố định (CP = constant party), do các nhóm người chơi quen nhau lâu lập nên, hoặc không quen nhưng cùng bang, hoặc tìm kiếm trên forum, dù chỉ ở mức nghiệp dư nhưng cũng sẽ có quy định nhiều mặt về việc train và farm, đem đến nhiều lợi ích hơn đoàn đội tự phát. |
Thiệt chứ đậu má, cũng có một thời Lá cầm mục sư level 50 dối trá lừa gạt đi bãi 70 (game Lá chơi không hiển thị level), bóp team nguyên đêm, một đêm diệt 3 team, đến sáng bị tế tên trên kênh thế giới: Thằng cờ hó này phá lắm bà con cô bác nhớ đừng pt nó. Nhưng vì mục sư luôn hiếm, nên vẫn tiếp tục bóp thành công đến hẳn level 70, rút ngắn cả một quãng đường farm. |
Toàn Chức Cao Thủ
Đánh giá:
Truyện Toàn Chức Cao Thủ
Story
Chương 1285: Trị liệu bóp team
10.0/10 từ 25 lượt.