Toàn Chức Cao Thủ
Chương 1177: Sợ chưa?
Edit & beta: Lá Mùa Thu
"Quao!"
Vừa load xong bản đồ trận solo thứ hai, trong nhà thi đấu liền có kha khá người hô lên.
Bởi bản đồ Diệp Tu lựa chọn lại là Võ Đài... Cái bản đồ hình vuông phẳng lì, đơn giản tuyệt đối, trong game người ta chọn khi muốn đánh cho nhanh gọn ấy. Chẳng có địa hình, diện tích thì bé, hai nhân vật vừa spawn ra là thấy bản mặt nhau ngay, đi thêm vài bước sẽ tiến vào tầm bắn của hệ súng.
"Chọn cái bản đồ vậy luôn?!" Trương Giai Lạc chat trên kênh chung. Dụng ý khi một tuyển thủ chọn Võ Đài thi đấu rất dễ hiểu: Yolo đi bạn, trốn tránh nhau chi, có trốn được éo?
"Ừ, sợ chưa?" Diệp Tu trả lời.
Sợ chưa sợ chưa sợ chưa?
Offline online gì cũng lải nhải mỗi câu này, sợ con em chứ sợ! Trương Giai Lạc nóng máu, pháo hoa rực rỡ lập tức nở rộ quanh người như thể một vũ trụ be bé đột nhiên cháy bùng, đóa to đóa nhỏ, đều do hắn tự điều khiển mà thành.
Diệp Tu không hề lùi bước, Quân Mạc Tiếu xông lên!
Ánh sáng muôn màu cuốn tới, vừa là che chắn vừa là tấn công.
Quân Mạc Tiếu bỗng tan theo bọt nước. Mưa ánh sáng Bách Hoa chỉ chụp xuống cái bóng của Thuật Phân Thân!
Người thật đã ở sau lưng Bách Hoa Liễu Loạn, Cắt Yết Hầu! Ánh sáng sắc lẹm lóe ra từ bàn tay Quân Mạc Tiếu.
Bách Hoa Liễu Loạn thụp người lăn né, ném trả một quả lựu đạn đáp lễ. Quân Mạc Tiếu không lùi không tránh, Ô Thiên Cơ soạt một tiếng giương rộng, ánh lửa bị cản hoàn toàn. Mặt ô gập lại, tia lửa tung tóe giữa không trung, Ô Thiên Cơ đã biến thành hình thái mâu.
Long Nha!
Bách Hoa Liễu Loạn tiếp tục lăn, đồng thời trả hàng thêm một quả lựu đạn nữa, không biết loại gì. Quân Mạc Tiếu vẫn không thoái nhượng, cầm ngược Ô Thiên Cơ bên hông, lướt tới một bước, vỗ ra một chưởng.
Lạc Hoa Chưởng?
Pha bước lướt giúp Quân Mạc Tiếu tránh thoát lựu đạn trước mặt, nhưng muốn chưởng trúng Bách Hoa Liễu Loạn đã lăn liên tục hai vòng thì khoảng cách hơi bị xa. Ai ngờ một luồng sáng từ đâu xuất hiện: Rút Đao Trảm!
Cầm ngược Ô Thiên Cơ là tư thế xuất chiêu của Lạc Hoa Chưởng, nhưng kẹp kiếm ngang hông cũng chính là khởi đầu của Rút Đao Trảm!
Hai kỹ năng, một tư thế, chỉ Ô Thiên Cơ với khả năng biến hình mới có thể khiến đối thủ lẫn lộn. Rút Đao Trảm ra chiêu vừa nhanh, vừa bất ngờ, được ngụy trang hoàn hảo dưới tư thế Lạc Hoa Chưởng, không thể phòng bị như cách người ta hay quan sát động tác kẹp vỏ kiếm một bên của Rút Đao Trảm thông thường.
Bách Hoa Liễu Loạn trúng kiếm, hoa máu tung tóe. Quân Mạc Tiếu thừa thế áp sát, Ô Thiên Cơ lại tách thành tonfa, hai tay hai cây, ra sức đấm đá Bách Hoa Liễu Loạn.
Cận chiến là điểm yếu của chuyên gia đạn dược. Trương Giai Lạc liều mạng khiển Bách Hoa Liễu Loạn tránh né, lát sau chớp được thời cơ thả một quả lựu đạn.
Bom Xung Chấn!
Sóng xung chấn lan ra dữ dội, tạo nên lực đẩy vô đối. Tuy nhiên, Quân Mạc Tiếu đã di chuyển một bước trước khi bom nổ. Một bước không thể giúp hắn thoát khỏi AoE của Bom Xung Chấn, nhưng có thể thay đổi vị trí của hắn với tâm vụ nổ.
Trước bước này, sóng xung chấn sẽ lan trước mặt Quân Mạc Tiếu.
Sau bước này, sóng xung chấn đã lan sau lưng Quân Mạc Tiếu.
AoE tác dụng của kỹ năng vẫn như cũ, Bom Xung Chấn không cộng thêm bonus khi hit từ phía sau nên sát thương và hiệu ứng không khác mấy. Điểm khác biệt ở chỗ sau lưng Quân Mạc Tiếu không ai, còn trước mặt thì có Bách Hoa Liễu Loạn. Sóng xung chấn đẩy hắn văng đi, ôm theo Bách Hoa Liễu Loạn.
"Móa..." Trương Giai Lạc hoa dung đẫm lệ. Có thủ đoạn áp sát mắc dại đến vậy hả?
Hai nhân vật thân thiết ôm nhau thăng thiên. Chuyên gia đạn dược lên trời vẫn yếu khoản cận chiến hệt như dưới đất thôi. Quân Mạc Tiếu bắt đầu động thủ, tính đến khi hai người cùng rơi xuống, hắn đã chơi được mấy chiêu cấp thấp, phút cuối còn không cho con nhà người ta yên ổn đáp đất mà Ưng Đạp với Ngân Quang Lạc Nhẫn để giẫm bẹp Bách Hoa Liễu Loạn nữa chứ. Chưa hết, Đạp Bắn nối liền thế tấn công, cho vài viên đạn vào đầu Bách Hoa Liễu Loạn.
Khán giả xem đến mức ngơ ngẩn!
Trương Giai Lạc mới đầu còn đỡ được ít nhiều, từ lúc bị Quân Mạc Tiếu tiếp cận thì rơi hẳn vào thế bị động. Khó khăn lắm mới ném thành công một quả Bom Xung Chấn hòng đẩy Quân Mạc Tiếu xakutara, ai ngờ bị hắn lợi dụng để áp sát.
Sau đó, chuỗi kỹ năng cấp thấp liền tù tì của tán nhân ảo đến mức nhìn còn không kịp. Khán giả nghỉ đếm, chỉ theo dõi Ô Thiên Cơ pặc pặc pặc biến hình đủ kiểu đã hoa cả mắt rồi.
Tấn công, tấn công, tấn công không ngừng. Quân Mạc Tiếu cướp toàn bộ chủ động, thỉnh thoảng ăn dame từ Bách Hoa Liễu Loạn cũng là do cố tình bán máu.
Chẳng lẽ hắn cứ thế mà chơi chết Bách Hoa Liễu Loạn luôn?
Ý nghĩ ấy hiện lên trong đầu mọi người, và rồi nó trở thành sự thật.
Xác chuyên gia đạn dược nằm phơi một góc Võ Đài, Quân Mạc Tiếu tra kiếm về vỏ, giương ô lên đầu, che những giọt mưa máu từ trời rơi xuống.
"Gần đây anh train được style bạo lắm cưng nhá." Diệp Tu để lại câu cuối trên kênh chat, xong phất áo out game, cầm điểm xuống đài.
Khán giả trong nhà thi đấu đứng hình suốt hồi lâu mới hoàn hồn lại.
Trận solo đã kết thúc với quá trình áp đảo từ một phía, mà đối thủ của Quân Mạc Tiếu nào phải người bình thường. Đó là Trương Giai Lạc, đại thần hạng A đấy! Trong trận này, nghề tán nhân bỗng dưng để lộ phong cách hung hãn chưa từng thấy, tiết tấu ra chiêu siêu nhanh và tính linh động siêu phức tạp. Hôm nay Trương Giai Lạc là nạn nhân, hôm sau đổi người khác thì sao? Cũng sẽ bị hắn chơi chết không kịp thở?
Lúc Trương Giai Lạc từ phòng thi đấu đi ra, mặt mày vẫn còn ngơ ngác.
Trước đây đánh với tán nhân khó chịu vì không dễ xử lý, nhưng hôm nay Trương Giai Lạc thật sự có cảm giác sợ hãi, cái cảm giác khi bị một nùi chiêu cấp thấp tổng hợp của 24 nghề đổ ập lên người mình, tìm đách thấy cơ hội nào, khoảng trống nào để giãy thoát.
Khoan, mình tìm không thấy chứ chưa chắc là không có! Chẳng qua lối đánh quá lạ, mình quá thiếu kinh nghiệm nên mới phản ứng không kịp thôi.
Có thể xem trận solo này như tư liệu quý giá mình đánh đổi về. Trương Giai Lạc cười mếu. Mình thế mà bị giết không kịp ngáp! Coi như tư liệu là chút thu hoạch duy nhất để an ủi vậy.
Trương Giai Lạc lắc đầu, thở dài đi xuống hàng ghế tuyển thủ. Bên kia Diệp Tu cũng mới ngồi yên vị, quay qua thấy hắn, bèn cười: "Sợ chưa?"
Sợ chưa sợ chưa sợ chưa! Sợ con em chứ sợ!
Nhưng có điều Trương Giai Lạc hơi hơi sợ thật á...
Cái nghề của Diệp Tu khó thể giải quyết trong thời gian ngắn, nhưng hên ở chỗ qua lượt đấu này xong, mấy tháng sau nữa mới gặp lại. Tới khi đó ấy à, để xem mèo nào cắn mỉu nào!
Hiện tại là hiện tại, tương lai là tương lai.
Chưa đánh sao biết!
Trương Giai Lạc tiếp tục ôm tâm lý hệt như trước trận, nhún vai thay cho trả lời câu hỏi "Sợ chưa?" của Diệp Tu, thản nhiên ngồi xuống ghế.
Trận solo thứ hai kết thúc. Hưng Hân 2 điểm, Bá Đồ vẫn 0 điểm.
Fan cũng cần sĩ khí. Sĩ khí của họ thường bắt nguồn từ phong độ của chiến đội. Lúc chiến đội rơi vào thế yếu, fan làm sao đủ sức cổ vũ?
Chứng kiến Trương Giai Lạc bị Diệp Tu áp đảo đến chết là đả kích nặng nề cho sĩ khí của fan. Điểm số bị dẫn trước càng khiến họ sa sút tâm trạng.
Không sao, vẫn còn trận thứ ba, cướp về một điểm đi!
Fanclub cố gắng chấn chỉnh tinh thần hò hét cổ vũ Bá Đồ. Họ vốn đang tác chiến trên sân khách, nhân số không thể đông hơn fan sân nhà, đầu game nhờ vào ăn ý mới khí thế hơn fanclub thiếu tổ chức của Hưng Hân. Nhưng giờ đây họ liên tục ăn dame trong khi fan Hưng Hân đang phấn khích vì chiến thắng quá oách của đội nhà. Khí thế sân nhà bị giành lại, fanclub Bá Đồ mới hô hai ba câu cho trận kế tiếp, đã bị fan Hưng Hân đồng loạt la ó bật ngược.
Trận solo thứ ba, tuyển thủ Bá Đồ xuất chiến: Tống Kỳ Anh, nhà quyền pháp Trường Hà Lạc Nhật.
Một tân binh Bá Đồ lần đầu lên sân, cầm chung nghề với át chủ bài mười năm Hàn Văn Thanh, còn có cả cái tên tạo thành vế đối cùng câu thơ với Quyền Hoàng Đại Mạc Cô Yên: Trường Hà Lạc Nhật.
Chẳng lẽ đây là người sẽ kế thừa Quyền Hoàng trong tương lai?
Mọi người không khỏi thả hồn suy diễn. Truyền thừa át chủ bài có hai cách: Tự bồi dưỡng gà nhà hoặc tìm một tuyển thủ cùng nghề, đem về trao trọng trách.
Chiến đội Bá Đồ đã từng bồi dưỡng người kế thừa, thế nhưng Hàn Văn Thanh tuổi thì tăng mà vai không mòn, tuyển thủ kế thừa anh chờ mãi, chờ mãi, cuối cùng mòn mỏi trước tiền bối mình.
Tuyển thủ chuyên nghiệp mà, tỏa sáng được bao năm đâu, có ai sẽ muốn hao phí thời gian chỉ để đợi chờ? Mùa thứ sáu giải đấu chuyên nghiệp, Cổ Thế Minh - gà nhà Bá Đồ, nhà quyền pháp được kỳ vọng kế thừa Hàn Văn Thanh - rời khỏi chiến đội.
Thật ra về sau nhìn lại, quyết định của hắn rất sáng suốt. Hàn Văn Thanh từ mùa giải thứ sáu vẫn tiếp tục đánh, tiếp tục ngồi vững slot át chủ bài đến tận nay, mùa giải thứ mười. Nếu Cổ Thế Minh hồi đó cứ ngồi chờ, chắc bây giờ đã tàn đời trên ghế dự bị.
Có điều rời khỏi Bá Đồ rồi, hắn cũng không đạt được thành tựu to lớn nào.
Đầu tiên Cổ Thế Minh chuyển đến Hoàng Phong đánh hết hai mùa, sau được Hư Không mua về, nay vẫn đang ở chiến đội Hư Không nhưng mãi không thể góp mặt vào hàng ngũ chủ lực.
Mùa giải thứ mười, tuổi nghề của Cổ Thế Minh đã là bốn năm, khó lòng đột phá thêm gì nữa.
Vô số người ngờ vực, một tuyển thủ được chọn để trở thành át chủ bài tối cao của một chiến đội, lại sống nhạt nhòa đến mức không giành nổi một slot chủ lực ở chiến đội khác? Bá Đồ có vấn đề về mắt nhìn à?
Thậm chí khi Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn lần lượt gia nhập, có người còn đá xoáy: Phải chăng Bá Đồ dính phốt Cổ Thế Minh xong hết tự tin với bản thân, đành đi gom đại thần đã qua kiểm nghiệm thực lực?
Dĩ nhiên đó chỉ là trò bỡn cợt. Trại huấn luyện Bá Đồ vẫn luôn tích cực, nghiêm khắc bồi dưỡng các tiểu tướng trẻ tuổi dám có chí lớn.
Tống Kỳ Anh, cậu tuyển thủ chỉ mới 17 tuổi liệu có sẽ trở thành người kế thừa Hàn Văn Thanh hay không, tạm thời chưa khả năng xác nhận.
Nhưng chỉ cần cậu ta đủ giỏi, việc đó cũng chẳng cần đem đi hỏi Bá Đồ.
Show diễn đầu tiên của thiếu niên này sẽ ra sao? Giữa muôn vàn trông ngóng, tuyển thủ xuất chiến bên Hưng Hân cũng cất bước lên sân.
Phương Duệ, thánh chơi zâm...
Thôi rồi mặc niệm đi con. Đối với tân binh, chẳng có thể loại đối thủ nào mắc mệt hơn hắn đâu.
Toàn Chức Cao Thủ
"Quao!"
Vừa load xong bản đồ trận solo thứ hai, trong nhà thi đấu liền có kha khá người hô lên.
Bởi bản đồ Diệp Tu lựa chọn lại là Võ Đài... Cái bản đồ hình vuông phẳng lì, đơn giản tuyệt đối, trong game người ta chọn khi muốn đánh cho nhanh gọn ấy. Chẳng có địa hình, diện tích thì bé, hai nhân vật vừa spawn ra là thấy bản mặt nhau ngay, đi thêm vài bước sẽ tiến vào tầm bắn của hệ súng.
"Chọn cái bản đồ vậy luôn?!" Trương Giai Lạc chat trên kênh chung. Dụng ý khi một tuyển thủ chọn Võ Đài thi đấu rất dễ hiểu: Yolo đi bạn, trốn tránh nhau chi, có trốn được éo?
"Ừ, sợ chưa?" Diệp Tu trả lời.
Sợ chưa sợ chưa sợ chưa?
Offline online gì cũng lải nhải mỗi câu này, sợ con em chứ sợ! Trương Giai Lạc nóng máu, pháo hoa rực rỡ lập tức nở rộ quanh người như thể một vũ trụ be bé đột nhiên cháy bùng, đóa to đóa nhỏ, đều do hắn tự điều khiển mà thành.
Diệp Tu không hề lùi bước, Quân Mạc Tiếu xông lên!
Ánh sáng muôn màu cuốn tới, vừa là che chắn vừa là tấn công.
Quân Mạc Tiếu bỗng tan theo bọt nước. Mưa ánh sáng Bách Hoa chỉ chụp xuống cái bóng của Thuật Phân Thân!
Người thật đã ở sau lưng Bách Hoa Liễu Loạn, Cắt Yết Hầu! Ánh sáng sắc lẹm lóe ra từ bàn tay Quân Mạc Tiếu.
Bách Hoa Liễu Loạn thụp người lăn né, ném trả một quả lựu đạn đáp lễ. Quân Mạc Tiếu không lùi không tránh, Ô Thiên Cơ soạt một tiếng giương rộng, ánh lửa bị cản hoàn toàn. Mặt ô gập lại, tia lửa tung tóe giữa không trung, Ô Thiên Cơ đã biến thành hình thái mâu.
Long Nha!
Bách Hoa Liễu Loạn tiếp tục lăn, đồng thời trả hàng thêm một quả lựu đạn nữa, không biết loại gì. Quân Mạc Tiếu vẫn không thoái nhượng, cầm ngược Ô Thiên Cơ bên hông, lướt tới một bước, vỗ ra một chưởng.
Lạc Hoa Chưởng?
Pha bước lướt giúp Quân Mạc Tiếu tránh thoát lựu đạn trước mặt, nhưng muốn chưởng trúng Bách Hoa Liễu Loạn đã lăn liên tục hai vòng thì khoảng cách hơi bị xa. Ai ngờ một luồng sáng từ đâu xuất hiện: Rút Đao Trảm!
Cầm ngược Ô Thiên Cơ là tư thế xuất chiêu của Lạc Hoa Chưởng, nhưng kẹp kiếm ngang hông cũng chính là khởi đầu của Rút Đao Trảm!
Hai kỹ năng, một tư thế, chỉ Ô Thiên Cơ với khả năng biến hình mới có thể khiến đối thủ lẫn lộn. Rút Đao Trảm ra chiêu vừa nhanh, vừa bất ngờ, được ngụy trang hoàn hảo dưới tư thế Lạc Hoa Chưởng, không thể phòng bị như cách người ta hay quan sát động tác kẹp vỏ kiếm một bên của Rút Đao Trảm thông thường.
Bách Hoa Liễu Loạn trúng kiếm, hoa máu tung tóe. Quân Mạc Tiếu thừa thế áp sát, Ô Thiên Cơ lại tách thành tonfa, hai tay hai cây, ra sức đấm đá Bách Hoa Liễu Loạn.
Cận chiến là điểm yếu của chuyên gia đạn dược. Trương Giai Lạc liều mạng khiển Bách Hoa Liễu Loạn tránh né, lát sau chớp được thời cơ thả một quả lựu đạn.
Bom Xung Chấn!
Sóng xung chấn lan ra dữ dội, tạo nên lực đẩy vô đối. Tuy nhiên, Quân Mạc Tiếu đã di chuyển một bước trước khi bom nổ. Một bước không thể giúp hắn thoát khỏi AoE của Bom Xung Chấn, nhưng có thể thay đổi vị trí của hắn với tâm vụ nổ.
Trước bước này, sóng xung chấn sẽ lan trước mặt Quân Mạc Tiếu.
Sau bước này, sóng xung chấn đã lan sau lưng Quân Mạc Tiếu.
AoE tác dụng của kỹ năng vẫn như cũ, Bom Xung Chấn không cộng thêm bonus khi hit từ phía sau nên sát thương và hiệu ứng không khác mấy. Điểm khác biệt ở chỗ sau lưng Quân Mạc Tiếu không ai, còn trước mặt thì có Bách Hoa Liễu Loạn. Sóng xung chấn đẩy hắn văng đi, ôm theo Bách Hoa Liễu Loạn.
"Móa..." Trương Giai Lạc hoa dung đẫm lệ. Có thủ đoạn áp sát mắc dại đến vậy hả?
Hai nhân vật thân thiết ôm nhau thăng thiên. Chuyên gia đạn dược lên trời vẫn yếu khoản cận chiến hệt như dưới đất thôi. Quân Mạc Tiếu bắt đầu động thủ, tính đến khi hai người cùng rơi xuống, hắn đã chơi được mấy chiêu cấp thấp, phút cuối còn không cho con nhà người ta yên ổn đáp đất mà Ưng Đạp với Ngân Quang Lạc Nhẫn để giẫm bẹp Bách Hoa Liễu Loạn nữa chứ. Chưa hết, Đạp Bắn nối liền thế tấn công, cho vài viên đạn vào đầu Bách Hoa Liễu Loạn.
Khán giả xem đến mức ngơ ngẩn!
Trương Giai Lạc mới đầu còn đỡ được ít nhiều, từ lúc bị Quân Mạc Tiếu tiếp cận thì rơi hẳn vào thế bị động. Khó khăn lắm mới ném thành công một quả Bom Xung Chấn hòng đẩy Quân Mạc Tiếu xakutara, ai ngờ bị hắn lợi dụng để áp sát.
Sau đó, chuỗi kỹ năng cấp thấp liền tù tì của tán nhân ảo đến mức nhìn còn không kịp. Khán giả nghỉ đếm, chỉ theo dõi Ô Thiên Cơ pặc pặc pặc biến hình đủ kiểu đã hoa cả mắt rồi.
Tấn công, tấn công, tấn công không ngừng. Quân Mạc Tiếu cướp toàn bộ chủ động, thỉnh thoảng ăn dame từ Bách Hoa Liễu Loạn cũng là do cố tình bán máu.
Chẳng lẽ hắn cứ thế mà chơi chết Bách Hoa Liễu Loạn luôn?
Ý nghĩ ấy hiện lên trong đầu mọi người, và rồi nó trở thành sự thật.
Xác chuyên gia đạn dược nằm phơi một góc Võ Đài, Quân Mạc Tiếu tra kiếm về vỏ, giương ô lên đầu, che những giọt mưa máu từ trời rơi xuống.
"Gần đây anh train được style bạo lắm cưng nhá." Diệp Tu để lại câu cuối trên kênh chat, xong phất áo out game, cầm điểm xuống đài.
Khán giả trong nhà thi đấu đứng hình suốt hồi lâu mới hoàn hồn lại.
Trận solo đã kết thúc với quá trình áp đảo từ một phía, mà đối thủ của Quân Mạc Tiếu nào phải người bình thường. Đó là Trương Giai Lạc, đại thần hạng A đấy! Trong trận này, nghề tán nhân bỗng dưng để lộ phong cách hung hãn chưa từng thấy, tiết tấu ra chiêu siêu nhanh và tính linh động siêu phức tạp. Hôm nay Trương Giai Lạc là nạn nhân, hôm sau đổi người khác thì sao? Cũng sẽ bị hắn chơi chết không kịp thở?
Lúc Trương Giai Lạc từ phòng thi đấu đi ra, mặt mày vẫn còn ngơ ngác.
Trước đây đánh với tán nhân khó chịu vì không dễ xử lý, nhưng hôm nay Trương Giai Lạc thật sự có cảm giác sợ hãi, cái cảm giác khi bị một nùi chiêu cấp thấp tổng hợp của 24 nghề đổ ập lên người mình, tìm đách thấy cơ hội nào, khoảng trống nào để giãy thoát.
Khoan, mình tìm không thấy chứ chưa chắc là không có! Chẳng qua lối đánh quá lạ, mình quá thiếu kinh nghiệm nên mới phản ứng không kịp thôi.
Có thể xem trận solo này như tư liệu quý giá mình đánh đổi về. Trương Giai Lạc cười mếu. Mình thế mà bị giết không kịp ngáp! Coi như tư liệu là chút thu hoạch duy nhất để an ủi vậy.
Trương Giai Lạc lắc đầu, thở dài đi xuống hàng ghế tuyển thủ. Bên kia Diệp Tu cũng mới ngồi yên vị, quay qua thấy hắn, bèn cười: "Sợ chưa?"
Sợ chưa sợ chưa sợ chưa! Sợ con em chứ sợ!
Nhưng có điều Trương Giai Lạc hơi hơi sợ thật á...
Cái nghề của Diệp Tu khó thể giải quyết trong thời gian ngắn, nhưng hên ở chỗ qua lượt đấu này xong, mấy tháng sau nữa mới gặp lại. Tới khi đó ấy à, để xem mèo nào cắn mỉu nào!
Hiện tại là hiện tại, tương lai là tương lai.
Chưa đánh sao biết!
Trương Giai Lạc tiếp tục ôm tâm lý hệt như trước trận, nhún vai thay cho trả lời câu hỏi "Sợ chưa?" của Diệp Tu, thản nhiên ngồi xuống ghế.
Trận solo thứ hai kết thúc. Hưng Hân 2 điểm, Bá Đồ vẫn 0 điểm.
Fan cũng cần sĩ khí. Sĩ khí của họ thường bắt nguồn từ phong độ của chiến đội. Lúc chiến đội rơi vào thế yếu, fan làm sao đủ sức cổ vũ?
Chứng kiến Trương Giai Lạc bị Diệp Tu áp đảo đến chết là đả kích nặng nề cho sĩ khí của fan. Điểm số bị dẫn trước càng khiến họ sa sút tâm trạng.
Không sao, vẫn còn trận thứ ba, cướp về một điểm đi!
Fanclub cố gắng chấn chỉnh tinh thần hò hét cổ vũ Bá Đồ. Họ vốn đang tác chiến trên sân khách, nhân số không thể đông hơn fan sân nhà, đầu game nhờ vào ăn ý mới khí thế hơn fanclub thiếu tổ chức của Hưng Hân. Nhưng giờ đây họ liên tục ăn dame trong khi fan Hưng Hân đang phấn khích vì chiến thắng quá oách của đội nhà. Khí thế sân nhà bị giành lại, fanclub Bá Đồ mới hô hai ba câu cho trận kế tiếp, đã bị fan Hưng Hân đồng loạt la ó bật ngược.
Trận solo thứ ba, tuyển thủ Bá Đồ xuất chiến: Tống Kỳ Anh, nhà quyền pháp Trường Hà Lạc Nhật.
Một tân binh Bá Đồ lần đầu lên sân, cầm chung nghề với át chủ bài mười năm Hàn Văn Thanh, còn có cả cái tên tạo thành vế đối cùng câu thơ với Quyền Hoàng Đại Mạc Cô Yên: Trường Hà Lạc Nhật.
Chẳng lẽ đây là người sẽ kế thừa Quyền Hoàng trong tương lai?
Mọi người không khỏi thả hồn suy diễn. Truyền thừa át chủ bài có hai cách: Tự bồi dưỡng gà nhà hoặc tìm một tuyển thủ cùng nghề, đem về trao trọng trách.
Chiến đội Bá Đồ đã từng bồi dưỡng người kế thừa, thế nhưng Hàn Văn Thanh tuổi thì tăng mà vai không mòn, tuyển thủ kế thừa anh chờ mãi, chờ mãi, cuối cùng mòn mỏi trước tiền bối mình.
Tuyển thủ chuyên nghiệp mà, tỏa sáng được bao năm đâu, có ai sẽ muốn hao phí thời gian chỉ để đợi chờ? Mùa thứ sáu giải đấu chuyên nghiệp, Cổ Thế Minh - gà nhà Bá Đồ, nhà quyền pháp được kỳ vọng kế thừa Hàn Văn Thanh - rời khỏi chiến đội.
Thật ra về sau nhìn lại, quyết định của hắn rất sáng suốt. Hàn Văn Thanh từ mùa giải thứ sáu vẫn tiếp tục đánh, tiếp tục ngồi vững slot át chủ bài đến tận nay, mùa giải thứ mười. Nếu Cổ Thế Minh hồi đó cứ ngồi chờ, chắc bây giờ đã tàn đời trên ghế dự bị.
Có điều rời khỏi Bá Đồ rồi, hắn cũng không đạt được thành tựu to lớn nào.
Đầu tiên Cổ Thế Minh chuyển đến Hoàng Phong đánh hết hai mùa, sau được Hư Không mua về, nay vẫn đang ở chiến đội Hư Không nhưng mãi không thể góp mặt vào hàng ngũ chủ lực.
Mùa giải thứ mười, tuổi nghề của Cổ Thế Minh đã là bốn năm, khó lòng đột phá thêm gì nữa.
Vô số người ngờ vực, một tuyển thủ được chọn để trở thành át chủ bài tối cao của một chiến đội, lại sống nhạt nhòa đến mức không giành nổi một slot chủ lực ở chiến đội khác? Bá Đồ có vấn đề về mắt nhìn à?
Thậm chí khi Trương Giai Lạc và Lâm Kính Ngôn lần lượt gia nhập, có người còn đá xoáy: Phải chăng Bá Đồ dính phốt Cổ Thế Minh xong hết tự tin với bản thân, đành đi gom đại thần đã qua kiểm nghiệm thực lực?
Dĩ nhiên đó chỉ là trò bỡn cợt. Trại huấn luyện Bá Đồ vẫn luôn tích cực, nghiêm khắc bồi dưỡng các tiểu tướng trẻ tuổi dám có chí lớn.
Tống Kỳ Anh, cậu tuyển thủ chỉ mới 17 tuổi liệu có sẽ trở thành người kế thừa Hàn Văn Thanh hay không, tạm thời chưa khả năng xác nhận.
Nhưng chỉ cần cậu ta đủ giỏi, việc đó cũng chẳng cần đem đi hỏi Bá Đồ.
Show diễn đầu tiên của thiếu niên này sẽ ra sao? Giữa muôn vàn trông ngóng, tuyển thủ xuất chiến bên Hưng Hân cũng cất bước lên sân.
Phương Duệ, thánh chơi zâm...
Thôi rồi mặc niệm đi con. Đối với tân binh, chẳng có thể loại đối thủ nào mắc mệt hơn hắn đâu.
3! |
Toàn Chức Cao Thủ
Đánh giá:
Truyện Toàn Chức Cao Thủ
Story
Chương 1177: Sợ chưa?
10.0/10 từ 25 lượt.