Tổ Sư Gia Truy Phu Ký
Chương 3: 3: Đặc Hiệu
Một cơn gió lạnh buốt thình lình ập vào mặt làm y rùng mình nổi da gà.
Không gian mới một phút trước còn tràn đầy ánh nắng sáng ngời nay lại âm u ngột ngạt.
Mặt trời trên cao chợt giống hệt với mặt trời trong cái logo xe của Hà Trường Thanh, bị mây mù che lấp.
Không biết có phải Hà Trường Thanh bị cảnh tượng ảm đạm này ảnh hưởng phán đoán và tâm trạng hay không, y có cảm giác làn nước hồ vốn xanh lam trong vắt nay xỉn màu rong rêu, vẩn đục một cách quỷ dị.
Một làn sương trắng xám xuất hiện ở giữa hồ, nhanh chóng khuếch trương ra bốn phía, vờn khắp mọi ngóc ngách, tràn lan lên cả đại lộ đông nghịt xe.
Tận mắt nhìn sương mù thình lình xuất hiện cứ như thời tiết đột nhiên giở trò ảo thuật ngay trước mặt, Hạ Trường Thanh nhíu mày, nghi hoặc lẩm bẩm, "Hiện tượng thiên nhiên quái lạ gì thế này? Tháng Sáu sương mù bay có người vừa hàm oan mà chết à?"
Hạ Trường Thanh có một người bạn là nhà văn chuyên viết các loại tiểu thuyết đề tài linh dị quỷ quái, y không thiếu bị buộc làm biên tập bất đắc dĩ kiêm độc giả đầu tiên "thử độc" mỗi khi cậu ta viết sách mới.
Có lẽ vì bị "đầu độc" quá nhiều, thân là một người theo chủ nghĩa duy vật tuyệt đối, lúc này nhìn sương mù xuất hiện, trong đầu Hà Trường Thanh lại ngược đời lóe lên rất nhiều những truyền thuyết đô thị, câu chuyện quỷ quái đậm chất tâm linh kỳ bí.
Bị mấy ý tưởng này làm cho giật mình, Hà Trường Thanh có chút bất đắc dĩ, lý trí nhanh chóng đưa ra phản bác.
Bậy bạ, là sương mù chứ không phải tuyết bay, với cả hiện giờ mới là tháng Tư mà thôi!
Tiếng cửa xe mở ra rồi đóng sập lại vang lên gần đó kéo Hà Trường Thanh thoát khỏi mớ suy nghĩ rối rắm của mình.
Y xoay mặt nhìn sang.
Vài ba người trên mấy cái xe chung quanh đang lục tục xuống xe.
Từ chiếc áo thun sặc sỡ in logo anime giống hệt nhau mà bọn họ mặc trên người, Hà Trường Thanh phỏng chừng đây là một cộng đồng, hội nhóm cùng sở thích xem manga/anime nào đó.
Lúc này Hà Trường Thanh mới phát hiện, có vẻ như xe của y đã vô tình lẩn vào giữa một loạt xe kết bè mà đi của bọn họ.
Nhóm người này đa số là thanh niên, có cả nam lẫn nữ, nhanh chóng tụ lại bên nhau.
Bởi vì cách khá gần, Hà Trường Thanh có thể tương đối rõ ràng nghe được lời nói của họ.
"Đằng trước xảy ra chuyện gì vậy? Mới giờ này mà đã tắc đường hả trời?!"
"Chắc xảy ra tai nạn giao thông gì rồi! Tao thường xuyên đi tuyến đường này mà có khi nào gặp ùn tắc giao thông vào giờ này đâu!"
"Túm lại bây giờ phải làm sao đây?"
"Đều tại con Thúy với thằng Phong câu giờ cả buổi trời, chứ không thì giờ này tụi mình đã tới hội trường rồi! Tới trễ không kịp hóa trang là coi như bể kế hoạch, khỏi có sinh nhật sinh nhiếc gì luôn!"
Hà Trường Thanh nghe một hồi, hiểu được nhóm người này không chỉ là fan manga anime mà còn là coser, hôm nay nhận việc biểu diễn ở một buổi tiệc sinh nhật fanclub góp tiền tổ chức.
Nhóm bạn mỗi người một câu, dần dần chuyển thành oán trách cãi cọ với nhau.
Cũng may trong nhóm có vài người còn bình tĩnh can ngăn, cuối cùng hai chàng trai và một cô gái trong nhóm xung phong lôi kéo nhau len lỏi qua mấy chiếc xe đang nằm trên đường, đi lên trước xem tình huống gì đang diễn ra.
Thấy không còn náo nhiệt để xem, Hà Trường Thanh định thu hồi tầm mắt, chợt đối diện ánh nhìn của một cô gái tóc đỏ đội mũ lưỡi trai ngược trong nhóm đó.
Cô gái bắt quả tang y vừa rồi hóng chuyện, không vui nhíu mày lườm một cái sắc lẻm.
Bị lườm, Hà Trường Thanh bình tĩnh vờ như không có huyện gì xảy ra, cúi đầu móc điện thoại xem xét.
Đồng hồ trên điện thoại hiển thị 7h48, y ước chừng thời gian đi lại và giải quyết tắc đường, nhắn tin cho trợ lý ở phòng khám, thông báo dời cuộc hẹn với người bệnh lúc 8h40 lại ít nhất một tiếng.
Chờ Hà Trường Thanh nhận được tin nhắn đáp lại của trợ lý xong rồi ngẩng đầu lên, thời gian đã trôi thêm vài phút.
Y nhìn thấy ba người đi tìm hiểu tình huống đang trở lại, động tác vội vàng còn sắc mặt thì pha trộn giữa cảm xúc kích động phấn khích lẫn bực bội.
Hà Trường Thanh hơi nhoài người nhìn ra.
Tuy bị những chiếc xe phía trước hạn chế tầm nhìn khá nhiều, bằng vào thị lực siêu tốt của mình, y rõ ràng nhìn thấy bối cảnh không trung xa xa sau lưng của ba người thình lình chớp lóe lên vài ba chùm sáng nhiều màu sắc, có đen có đỏ có vàng, loạn xị.
"Tụi mày sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi hả?" Một trong số những người đứng tại chỗ chờ tin tức thấy bộ dạng của ba đứa bạn, vội hỏi.
Cô gái trong ba người chân mang giày cao gót sải bước như bay, bỏ xa hai người bạn nam bên cạnh, thất thanh hô:
"Y như phim luôn bây ơi! Tao thấy một đám con trai ăn mặc đạo bào màu xanh tóc dài tới nách cầm kiếm đánh lộn với một đám con gái mặc mát mẻ như là mặc đồ bơi quơ móng tay dài như Từ Hi! Phe Từ Hi không xài kiếm mà dùng móng tay dài làm vũ khí luôn! Ghê chưa ghê chưa!"
Hai cậu con trai cuối cùng cũng bắt kịp cô gái, vội vàng vừa thở hổn hển vừa thi nhau bổ sung: "Nhiêu đó đã là gì, hai phe giành giật một cái quan tài thủy tinh mới ghê nha!"
"Tao thấy hình như trong quan tài có người đang nằm nữa nhen! Có điều hình như là quan tài làm từ thủy tinh rẻ tiền nên nhìn màu đục đục xấu xấu bẩn bẩn, xem không rõ cho lắm!"
"Phe Từ Hi còn có một người mặc bộ đồ con cọp trắng lăn lộn múa vuốt tấn công nhìn y chang như cọp thiệt luôn á! Coi tao ớn lạnh từng chặp!"
"Có khi là cọp thiệt mượn trong mấy rạp xiếc được huấn luyện đàng hoàng cũng nên!"
"Nhìn không thấy máy quay nhưng mà chắc có hệ thống thiết bị ngụy trang ở gần đó rồi, đặc hiệu âm thanh ánh sáng chuẩn cmnr luôn!"
Nhóm người đứng chờ nghe ba người diễn tả, sôi nổi gia nhập, đa số là mắng to.
"Làm cái quái gì vậy trời? Lại là một đám Lumen thích thể hiện nào nhảy ra chiếm dụng nơi công cộng làm video ngắn nữa hả?"
"Đờ mờ! Tao vái cho Lux mau mau bị đánh sập mà công nhận cái app đó nó sống dai vờ lờ thiệt!"
"Tháng trước Lumen quậy banh bét cái rạp chiếu phim để quay video đú trend xong bị chửi thì chửi mà view tăng thì tăng, hỏi sao đám này không chứng nào tật nấy muốn làm gì thì làm! Bây giờ còn nhảy ra đại lộ diễn trò nữa chớ, bó tay!"
Có người bực mình mắng xong lại hỏi ba người kia, "Rồi ba đứa mày có ai quay lại cảnh đó không? Cho tao xem với!"
Ba người đang hăng say kể thì khựng lại, xìu như cái bong bóng xì hơi, tiếc nuối lắc đầu.
"Không có quay, lo nhìn miết nên quên mất."
Nghe vậy, có người đấm ngực giậm chân, "Thiệt tình, tụi mày đáng ra phải quay được chút ít để mình còn có chứng cứ đăng lên cho dân mạng xúm vô hội đồng đám Lumen này một phen!"
"Bây giờ đi đâu cũng thấy người cầm điện thoại quay phim, đều do dám Lumen này làm gương xấu! Đúng là hết nói nổi!"
Vừa nói, người này vừa mở cửa xe lấy điện thoại và gậy chụp ảnh.
Hà Trường Thanh: "…"
Lux là một cái app video ngắn nổi bật nhất trên thế giới những năm gần đây, lượng người dùng đông đảo và oái oăm lắm chiêu vô cùng, được gọi chung là Lumen.
Lux có chính sách quy đổi lượt xem ra tiền cho người dùng, những tài khoản nổi tiếng nhất app thường thường sẽ thu được khoản tiền kếch xù, vì vậy rất nhiều người coi Lumen là nghề nghiệp mưu s1nh lý tưởng, thi nhau làm video câu view.
Để có một video ngắn thu hút được lượt xem và lượng tương tác cao, rất nhiều Lumen không ngại lập kế hoạch tạo ra cảnh quay càng độc lạ càng tốt.
Điều này đôi khi tạo thành rất nhiều phiền toái cho những địa điểm hoặc đối tượng liên quan đến nội dung video ngắn mà Lumen quay.
Thông thường, sau lưng mỗi video viral cõi mạng của Lumen là rất nhiều nạn nhân bất đắc dĩ.
Hiện giờ nghe lời nói của ba người vừa đi thám thính thông tin kia, hôm nay sở dĩ tắc đường là vì có một số Lumen lại bắt đầu phát rồ trưng dụng đại lộ và cảnh bên hồ đẹp mắt này để quay video tiên hiệp hay cổ trang gì đó? Lại còn giật gân khác người kết hợp văn hóa Đông - Tây mặc đạo bào với cả đồ bơi để tranh giành quan tài thủy tinh, chẳng lẽ bên trong còn có công chúa Bạch Tuyết? Không có bạch mã hoàng tử mà có cọp trắng Từ Hi?
Hà Trường Thanh nghi hoặc tự hỏi, kia rốt cuộc là món lẩu thập cẩm gì vậy? Rồi video quay xong có chắc sẽ viral hay sẽ bị chửi vì tào lao quá sức chịu đựng?
..
Tổ Sư Gia Truy Phu Ký