Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Chương 662
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lệ Kiến Đình nhìn Kiều Phương Hạ, lại nhìn về phía Kiều Diệp Ngọc còn đang quỳ trên mặt đất.
Mọi người ở đây đều có chút kinh ngạc, Kiều Phương Hạ vậy mà không hề nói dối.
“Mặc dù như vậy, không phải Diệp Ngọc đã tận mắt nhìn thấy cô ta vào phòng bệnh của Quốc Chiến sao? Lúc cô ta khám bệnh có thể bớt chút thời gian đi đến phòng bệnh cũng không phải việc gì khó chứ?” Có người đứng bên cạnh nghi ngờ hỏi.
Nói đến một nửa, thấy ánh mắt sắc bén của Lệ Đình
Tuấn đảo qua người kia, người nói lập tức chuyển sang trạng thái không phát ra tiếng.
Bên trong rơi vào im lặng.
“Chị đang nghi ngờ em đó hả?” Kiều Diệp Ngọc nhíu mày, dùng giọng điệu ngỡ ngàng tiếp tục hỏi ngược lại.
“Tôi chỉ muốn nhìn qua di động của cô một chút thôi.
Kiều Phương Hạ lạnh lùng trả lời: “Nếu cô không chột dạ, cũng sẽ không sợ người khác điều tra ra cái gì, không phải sao?”
Ánh mắt Lệ Đình Tuấn đảo qua đảo lại giữa hai người, sau đó nhìn thẳng về phía Kiều Diệp Ngọc, trầm giọng nói: “Đưa điện thoại cho cô ấy đi.”
Phải có lý do gì đó, thì Kiều Phương Hạ mới muốn lấy di động của Kiều Diệp Ngọc.
Kiều Diệp Ngọc lập tức nhìn về phía Lệ Kiến Đình, tỏ vẻ chần chừ muốn nói lại thôi.
“Cứ đưa cho cô ấy đi” Lệ Kiến Đình đắn đo một chút, sau đó thấp giọng nhắc lại.
Nêu Kiều Phương Hạ không có nói dối, như vậy chỉ có một khả năng: người nói dối chính là Kiều Diệp Ngọc.
Kiều Diệp Ngọc trầm mặc trong giây lát, cuối cùng vẫn lấy di động của mình ra đưa cho Kiều Phương Hạ.
Nhìn đôi tay đang duỗi về phía mình của Kiều Diệp Ngọc, Kiều Phương Hạ thấy được, tay của cô ta đang run ray.
Cũng không biết là do vừa gãy tay nối lại, còn đang trong thời kỳ phục hồi nên mới run, hay là do chột dạ nên mới run nữa..
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Anh nói chậm, cũng đã tới chậm từng bước.
Kiều Phương Hạ mím môi, không lên tiếng.
Chốc lát sau, quản gia nhà họ Lệ liền trở lại phòng tiếp khách, đi đến trước mặt Lệ Kiến Đình, nhẹ giọng nói: “Ông chủ, lời bọn họ nói đều là sự thật.
Lệ Kiến Đình nhìn Kiều Phương Hạ, lại nhìn về phía Kiều Diệp Ngọc còn đang quỳ trên mặt đất.
Mọi người ở đây đều có chút kinh ngạc, Kiều Phương Hạ vậy mà không hề nói dối.
“Mặc dù như vậy, không phải Diệp Ngọc đã tận mắt nhìn thấy cô ta vào phòng bệnh của Quốc Chiến sao? Lúc cô ta khám bệnh có thể bớt chút thời gian đi đến phòng bệnh cũng không phải việc gì khó chứ?” Có người đứng bên cạnh nghi ngờ hỏi.
Nói đến một nửa, thấy ánh mắt sắc bén của Lệ Đình
Tuấn đảo qua người kia, người nói lập tức chuyển sang trạng thái không phát ra tiếng.
Bên trong rơi vào im lặng.
“Chị đang nghi ngờ em đó hả?” Kiều Diệp Ngọc nhíu mày, dùng giọng điệu ngỡ ngàng tiếp tục hỏi ngược lại.
“Tôi chỉ muốn nhìn qua di động của cô một chút thôi.
Kiều Phương Hạ lạnh lùng trả lời: “Nếu cô không chột dạ, cũng sẽ không sợ người khác điều tra ra cái gì, không phải sao?”
Ánh mắt Lệ Đình Tuấn đảo qua đảo lại giữa hai người, sau đó nhìn thẳng về phía Kiều Diệp Ngọc, trầm giọng nói: “Đưa điện thoại cho cô ấy đi.”
Phải có lý do gì đó, thì Kiều Phương Hạ mới muốn lấy di động của Kiều Diệp Ngọc.
Kiều Diệp Ngọc lập tức nhìn về phía Lệ Kiến Đình, tỏ vẻ chần chừ muốn nói lại thôi.
“Cứ đưa cho cô ấy đi” Lệ Kiến Đình đắn đo một chút, sau đó thấp giọng nhắc lại.
Nêu Kiều Phương Hạ không có nói dối, như vậy chỉ có một khả năng: người nói dối chính là Kiều Diệp Ngọc.
Kiều Diệp Ngọc trầm mặc trong giây lát, cuối cùng vẫn lấy di động của mình ra đưa cho Kiều Phương Hạ.
Nhìn đôi tay đang duỗi về phía mình của Kiều Diệp Ngọc, Kiều Phương Hạ thấy được, tay của cô ta đang run ray.
Cũng không biết là do vừa gãy tay nối lại, còn đang trong thời kỳ phục hồi nên mới run, hay là do chột dạ nên mới run nữa..
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Đánh giá:
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Story
Chương 662
10.0/10 từ 13 lượt.