Tinh Giả: Luyện Linh Đến 1000 Tầng

Chương 39: Rồng

Những thớ thịt vương vãi khắp nơi, cả cơ thể bị giằng xé đến mức ngay cả những khúc xương thừa cũng không toàn vẹn.

Cảnh tượng kinh khủng đến mức mà Thảo phải nôn ngay lập tức.

Sau khi bình tâm lại thì vẫn thấy đáng sợ, nơi đây đã bị những con yêu thú tranh nhau miếng thịt giằng xé lẫn nhau, những mảnh vải cao cấp bị rách ở khắp nơi, đây chắc chắn là xác của con người.

Thảo tạo ra tiếng động khiến cho những con thú đó chú ý đến, cô bé xuất hiện trước mặt bọn chúng, lũ sói cũng thấy thế mà lao lên.

Thảo bắt đầu rút kiếm, sau đó là lướt tới tấn công liên tục chém đôi lũ sói.

Sau khi Thảo dừng kiếm thì lũ sói đó cũng đã bị kiếm của Thảo chém đôi chết hết.

Thảo bắt đầu trừng mắt nhìn lũ còn lại, sát khí tỏa ra ngùn ngụt khiến cho lũ yêu thú sợ hãi chạy toán loạn đi mất.

Sau khi lũ thú đi thì Thảo cũng bắt đầu thở phào, cô nâng thanh kiếm lên nhìn.


Qua mấy ngày nay chém giết yêu thú liên tục đã khiến cho thanh kiếm sắp không chịu nổi rồi.

Thảo vừa nghĩ vừa sầu lắng, trong suốt hành trình thì cô bé cũng đã bảo toàn hết mức việc chiến đấu nên cũng phần nào khiến cho thanh kiếm trụ đến bây giờ.

Mình cũng đã lau đi vết máu khiến cho thanh kiếm không bị rỉ sét rồi nhưng mà… có vẻ như việc chém sừng của con gấu kia đã là quá mức rồi.

Thảo thở dài một hơi và bắt đầu đi lấy yêu đan.

May mà lần trước mình biết rằng phần bụng của nó là yếu điểm nên việc giết cũng khá dễ dàng.

Sau khi thu thập xong thì Thảo bắt đầu đi tới chỗ của đống xác kia, Thảo bắt đầu nhìn ngó xung quanh thì thấy một ít vũ khí còn sót lại, và một vài nhẫn trữ vật, mặc dù bên trong không có quá nhiều đồ nhưng mà linh thạch thì cũng khá nhiều.

Có vẻ như đây là đệ tử nội môn rồi, bên trong còn có lệnh bài.



Sau khi chôn xong thì Thảo chắp tay cầu nguyện.

"Ta xin lấy đồ vật của mọi người, nếu thoát ra thì ta sẽ đưa vật cho bọn họ!"

Sau khi cầu nguyện xong thì Thảo bắt đầu đi tiếp, bởi vì khu rừng rộng lớn, Thảo phải mất khá lâu mới có thể ra được, may là hồi nãy Thảo có không ít vũ khí nên cũng bớt lo phần nào.

Sau vài ngày, cô bé cuối cùng cũng ra khỏi khu rừng, Thảo bắt đầu nhìn thì thấy rằng nơi đây thật sự rất rộng lớn, một đồng bằng thảo nguyên trước mắt khiến cho Thảo lác mắt.

Những ngọn núi xa xa tạo nên cảnh tượng hùng vĩ tô nét thêm cho cảnh sắc xung quanh.

Thảo đi tới đồng bằng và nhìn xung quanh, nơi này có rất nhiều thảo dược khiến cho cô bé vui mừng, Thảo nhanh chóng đi thu thập những thảo dược xung quanh thì thấy một thứ gì đó ở trước mặt.

Vì tò mò nên cô bé đi tới chỗ đó thì thấy một hang động nhỏ, cô bé đi vào thì thấy một cục khoáng thạch trước mắt, nó được đặt trên một cái bàn đá trông rất đáng ngờ.



Bên trên hòn đá có một dấu ấn hình con rồng, cô bé nghĩ rằng đây có lẽ là một bảo vật.

Cô bé mò mẫm xung quanh hang động rồi dò xét xem cái bàn đá, sau một hồi thì không thấy cấm chế hay gì cả, Thảo cũng dùng mấy viên đá nhỏ ném vào cục đá đó nhưng chẳng có gì xảy ra cả.

Sau khi chắc chắn rằng không có cấm chế gì thì cô bé bắt đầu lấy tay cầm viên đá đó, nhưng khi Thảo cầm lên thì một thứ gì đó chui từ hòn đá vào lòng bàn tay của Thảo, cô hét toáng lên vì đau đớn, tay cũng bất giác mà thả cục đá xuống, khi cục đá rơi xuống thì con rồng trên cục đá cũng không thấy đâu.

Thảo cảm thấy như cơ thể bị xé toạc, trên ngực phải của Thảo xuất hiện một dấu ấn hình con rồng, cả người Thảo phát động lên mà một luồng khí tức nổ ra làm cho linh xung quanh bị xáo trộn.

Thảo gục xuống và bất tỉnh, cả cơ thể toát ra luồng khí tức màu vàng khiến cho những con yêu thú nhất giai trung phẩm cảm thấy sợ hãi mà không dám đến gần.

...----------------...

Một lát sau, Thảo bắt đầu tỉnh dậy, cô bé nâng người lên, cả cơ thể đau nhức, dường như cô bé bị thứ gì đó.



"Thể chất của mình, mạnh lên rồi!"

Dù không nhiều nhưng mà có còn hơn không.

Thảo chú ý đến viên đá hồi nãy, cô bé cầm lên thì thấy rằng dấu vết hình con rồng kia đã biến mất, bây giờ thì đây chỉ là hòn đá bình thường.

Thảo bóp nát viên đá đó thì cảm thấy ngực của mình có hơi nóng, cô bé cởi áo ra xem thì thấy rằng trên ngực của mình có một dấu vết nhỏ hình con rồng, điều này khiến cho Thảo rất buồn.

Mình có một dấu ấn gì đó trên trán rồi mà còn dấu ấn trên ngực nữa à!

Thảo mặc áo lại rồi đi ra ngoài hang động, hiện giờ thì những thảo dược ở nơi đây đã bị cướp hết, Thảo buồn một chút nhưng cũng sớm vực dậy.

Dù gì thì cũng mất rồi, bây giờ mình nên đi kiếm nơi khác thì sẽ tốt hơn.

Thảo bắt đầu đi phiêu lưu tiếp.

Tinh Giả: Luyện Linh Đến 1000 Tầng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tinh Giả: Luyện Linh Đến 1000 Tầng Truyện Tinh Giả: Luyện Linh Đến 1000 Tầng Story Chương 39: Rồng
10.0/10 từ 36 lượt.
loading...