Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn
Chương 69
181@-Bạch Thanh Tuyền xem lại kịch bản phim mới một lần nữa.
Nói thật, từng diễn qua một bộ phim như Đông cung tới , nhìn lại loại phim thần tượng ngốc bạch ngọt này, hắn cảm thấy... không nhìn nổi.
Chẳng qua bộ phim này hẳn có thể nổi. Nữ diễn viên đóng cùng hắn là tiểu hoa đán Chính Thịnh* mấy năm này rất nổi, tỷ suất người xem chắc cũng sẽ rất tốt... Mặc dù không đạt tới đông cung cao độ.
(Không biết có phải tên người không =.=)
Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác nhận phim này, nói về phương diện nào cũng đều là một bước lùi.
“Sao thế? Không hài lòng với phim này?” Anh Uy hỏi.
Bạch Thanh Tuyền bèn nói: “Bộ phim tiếp theo Thẩm Kim Đài nhận là phim điện ảnh.”
Anh Uy cười, nói: “ Xuân Dạ Hỉ Vũ là chúng ta từ chối.”
“Nhưng cậu ấy nói phiên bản hiện tại vốn không phải là cái chúng ta thấy lúc đầu. Xem cậu ta để ý như vậy, kịch bản mới nhất định rất tốt, Thẩm Kim Đài có thể coi trọng kịch bản đến vậy mà.”
“Em đánh giá cao Thẩm Kim Đài nhỉ.”
“Cậu ta quả thật... Chí ít thì cũng rất tinh tường.”
Hơn nữa cảm giác rất có học thức và cảm nhận.
“Sau này chúng ta cũng có phim mới rồi. Nửa năm sau sẽ mở phim đấu tranh gián điệp, công ty nhất định sẽ ưu tiên cân nhắc em. Bộ phim hiện đại này cũng đã ký hợp đồng rồi, ba tháng là quay xong, em không cần nghĩ có hay không.”
“Em nghe chị Dương nói, công ty chúng ta không phải muốn mở mới điện ảnh vào tháng ba sao? Đã chuẩn bị rồi.”
“Em nói Làm chồng của ngươi?”
Bạch Thanh Tuyền gật đầu.
“Bộ phim đó không hợp với em.” Anh Uy nói: “Là phim điện ảnh tình cảm đồng tính, hơn nữa hạng mục đã thất bại.”
Đông cung tới đạt được thành công chưa từng có, khiến truyền thông Ánh Dương nhận được kích thích rất lớn. Điểm thu hút ở bộ phim này đều ở trên tuyến nhân vật Lý Tự, người xem rất điên cuồng đối với tuyến này, cho nên người của bộ phận biên tập và thẩm định của công ty bắt đầu đưa ánh mắt vào đề tài phim ảnh cùng giới.
Chính vì thế, bộ phận biên tập và thẩm định đã đào ra một bộ tiểu thuyết mạng, Sau khi người yêu đã già, tôi vẫn còn xinh đẹp như hoa.
Tóm tắt là một người đàn ông không già, thông qua du hành thời gian liên tục trở lại quá khứ yêu đương. Sau khi bộ tiểu thuyết này được soạn lại thành kịch bản, lấy một cái tên tương đối nghệ thuật, gọi là Làm chồng của ngươi.
Mấy cô gái nhỏ bên bộ phận biên tập và thẩm định đó cũng rất thích tiểu thuyết này, vừa đọc vừa khóc một đống lớn. Chẳng qua liên lạc một chút mới phát hiện, bản quyền bộ tiểu thuyết này đã bị mua đi.
Bạch Thanh Tuyền yếu ớt nói: “Thật ra em diễn cảnh tình yêu cùng giới cũng không sao, chỉ cần không comeout là được mà.”
“Sau khi diễn loại phim này, nhất định sẽ có không ít người gắn liền em với người cùng giới. Nếu em là thẳng nam thì được, nhưng nếu thật sự thích đàn ông, ngộ nhỡ có một ngày bị tuôn ra ngoài, nhất định sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự nghiệp của em. Anh biết em muốn lấy Thẩm Kim Đài làm ví dụ, nhưng thực tế Thẩm Kim Đài cũng chịu ảnh hưởng rất lớn. Em nghĩ coi, bây giờ em diễn loại phim thần tượng này được, cậu ta lại không. Tài nguyên sau này của cậu ta cũng rất xấu, cơ bản là hết duyên với cảnh tình yêu. Có lẽ em còn chưa biết, tài nguyên của cậu ta sau Đông cung, rất ít vai nam một.”
Đành chịu thôi, phim truyền hình bây giờ, nam chính không yêu đương không kết hôn, không liên quan gì tới tình yêu trai gái, quá ít.
Đây là thế giới của phim tình cảm.
“Vậy em vẫn nên đàng hoàng quay phim thần tượng thôi...” Bạch Thanh Tuyền nói: “Anh nói vậy em lại cảm thấy thật đồng cảm với cậu ta. Chờ có hạng mục nào tốt em sẽ làm trung gian cho cậu ấy, khó lắm mới nổi lên được, cậu ta không nên dừng quay.”
Anh Uy bèn cười: “Năm ngoái em còn mắng cậu ta mỗi ngày đó.”
“Bây giờ em đã không ghét cậu ấy, em còn cảm thấy nhớ cậu ấy.” Bạch Thanh Tuyền thở dài, nâng tai làm ra dáng vẻ rất thiếu nữ: “Còn muốn cùng cậu ta quay phim.”
“Không phải là em thích cậu ta đó chứ?” Anh Uy hỏi.
“Haha?” Bạch Thanh Tuyền nói: “Đừng so sánh chị em với nhau, bị thiên lôi đánh đó.”
Anh Uy cười lên: “Anh cảm thấy cậu ta rất công, chưa chắc đã là 0 “
“Cậu ta thích giám đốc Diêm rồi, thế mà còn công? Bạch Thanh Tuyền em chỉ cần đại mãnh công thuần 1, muốn làm ass của tất cả 0. Em chỉ cần một người đàn ông đơn thuần!”
Thẩm Kim Đài ngồi ở trường quay lướt điện thoại di động một chút.
Trường quay đã không thấy Bạch Thanh Tuyền, cậu cảm thấy nhớ hắn.
Tiểu mỹ 0 này, bây giờ không ở dưới mí mắt của cậu, nếu như thích người đàn ông khác thì phải làm sao.
Hay lại thành đôi với Diêm Thu Trì.
Cậu bấm vào WeChat của Bạch Thanh Tuyền, chụp một tấm ảnh trường quay rồi gửi đi, nói: “Trường quay không có cậu, thật sự không quen.”
Sau khi gửi đi đợi một hồi lâu cũng không thấy Bạch Thanh Tuyền nhắn về.
“Anh Kim, chuẩn bị khai máy.”
Thẩm Kim Đài đứng lên từ trên ghế.
Vốn cảnh đầu tiên sau khi khai xuân là phải tiếp tục quay cảnh Chu Cảnh chết. Cảnh tang lễ này xuất hiện rất xuất sắc, là cảnh đấu đá lẫn nhau của Hạ Lan Bích và Lý Tự, Hạ Lan Bích còn nhân cơ hội đấu đổ người phi tần không an phận cuối cùng.
Nhưng tổ phim cũng tương đối mê tín, cảm thấy cảnh quay đầu xuân mà lại quay tang lễ, có chút xui xẻo, thế là quay phần phía sau trước.
Đều là phân cảnh gốc, hoàn toàn khác so với tiểu thuyết.
Thẩm Kim Đài cởi áo phao, giao cho trợ lý bên cạnh, bên trong chỉ có một cái áo mỏng manh, mặc lỏng lẻo lên người. Mái tóc gần như trắng hoàn toàn rơi xuống, ánh đèn một chục, trang điểm yêu dã (diêm dúa lẳng lơ).
Dương Lý Chi phải đối diễn với cậu, chỉ nhìn một cái, trong lòng đã đập thình thịch.
Đầu năm nay, sợ nhất là phải đối diễn với những diên viên có thực lực cao. Lần trước cô diễn cảnh đối diễn cùng Tống Vi đóng vai hoàng hậu Tiêu, thực lực diễn của Tống Vi đã khiến cô rợn cả tóc gáy, bị so sánh thê thảm đến không nỡ nhìn.
Lực bộc phát của những người này quá dọa người.
Thẩm Kim Đài của ngày hôm nay, cơ thể trẻ trung tích chứa lực bộc phát càng kinh người hơn. Nhìn cậu ta lẳng lặng đứng ở dưới ánh đèn, nhắm mắt nổi lên ưu tư, cô chợt cảm thấy khẩn trương, hơi mất bình tĩnh.
“Các bộ phận chuẩn bị!”
Theo một tiếng ra lệnh của đạo diễn, “Tách tách tách” mấy ánh đèn tại trường quay tắt hết, chỉ chừa một ngọn đèn lớn phía sau màn che.
“Ba, hai, một, action!”
Lý Tự ôm đàn tỳ bà, tóc trắng bù xù, cười cười ngã xuống giường.
Hạ Lan Bích làm thái hậu, lớp hóa trang đậm, cả người dưới tang phục màu trắng trông càng uy nghiêm âm lệ, nàng mang người đi nhanh vào trong điện, vén mành lên.
Lý Tự ôm tỳ bà lại đánh hai cái, đưa tay đi lấy cái vò rượu bên cạnh, Hạ Lan Bích trực tiếp xách cái vò rượu lên, tạt vào trên mặt y.
“Hài cốt tiên đế chưa lạnh, ngươi đã hát ca ở trong cung nửa đêm, Bổn cung thấy ngươi có vẻ chán sống rồi!”
Lý Tự đưa tay xóa đi vết bẩn do rượu trên mặt, thấy nàng đã cười, nói: “Ta còn tưởng là ai, hóa ra là Hoàng hậu nương nương... Không đúng, ngài là Thái hậu rồi. Thái hậu nương nương đêm khuya tới, là muốn giết ta à?”
Một tiếng “giết ta” kia, âm điệu bỗng nhiên giương cao, rượu mạnh hun cặp mắt y đỏ thẫm, nước mắt lênh láng, ở trong đêm tối trông càng thêm ngông cuồng quỷ dị.
“Ngươi đừng tưởng ngươi có di chiếu của tiên đế và thư thiết khoán màu đỏ là có thể muốn làm gì làm nấy trong cung này, tiên đế khoan dung với ngươi, Bổn cung không khoan dung nổi! Người đâu, trói y đến trước linh cữu của tiên đế đi, để tiên đế nhìn một chút, Lý Ngàn Tuổi hắn một lòng muốn bảo vệ có tâm tư gì!”
“Ta có di chiếu của tiên đế, người giết ta, giết cửu tộc, ai dám động ta!” Lý Tự nắm di chiếu đứng lên, thái độ điên cuồng phách lối.
Thái giám trong cung tới tấp tiến lên: “Đại nhân, ngài uống nhiều rồi, mau đi xuống.”
Lý Tự lại vẫn nhảy trên bàn, một cước đạp đàn tỳ bà rớt xuống đất, Hạ Lan Bích giận dữ: “Xem ra không để lại được rồi, người đâu, lập tức bắt y lại!”
Mấy thị vệ vọt tới trước, trực tiếp lôi Lý Tự từ trên bàn xuống, Lý Tự vùng vẫy mấy cái, đã bị ấn ngã xuống đất, y vẫn còn rêu rao: “Ta có kim bài miễn tử, ngươi thử giết ta xem. Tiên đế nói, người giết ta, giết cửu tộc, à, đúng rồi, nhà ngươi cũng sắp chết sạch cả rồi, còn cửu tộc gì đâu.”
Hạ Lan Bích “bốp” mà cho y một cái tát, vung ống tay áo lên, xoay người: “Chặn miệng y lại!”
Đêm dài thật sâu, trong cung điện lớn đen thui một mảnh, chỉ có một tia sáng trong hàng lang dài. Nhóm cung nhân gánh đèn lồng bước chân vội vã, bọn thị vệ kéo một cái bao tải, người bên trong kêu a a. Một thái giám nhỏ bị dọa sợ nhanh chóng quay lưng lại. Nhịp trống thâm trầm dồn dập, biểu thị kết thúc đã tới.
—
“Trời ạ, Hạ Lan Bích đáng chết, nàng muốn làm gì đấy? Chẳng lẽ nàng không nhìn ra Lý Tự của chúng ta là cố ý chọc giận nàng sao!”
“Đầu óc của cô nữ chính này có vấn đề gì hả? Nàng sẽ không giết Lý Tự thật đó chứ!”
“A a a a, một cái tát kia đánh thật ác, Hạ Lan Bích tôi và cô không đội trời chung!”
Tháng ba mùa xuân, Đông cung tới đã phát sóng đến cuối, cái chết của Chu Cảnh triệt để tẩy trắng cho nam chính, nhưng nữ chính bởi vì một tháng này đều đang ngược Lý Tự rất ác, dẫn tới bị toàn dân mắng chửi, Lý Tử fan bị chửi khí thế tới mức không dám phản kích.
Từ sau kỳ nghỉ tết xuân, tỷ suất người xem của Đông cung tới không những không rơi xuống, mà ngược lại còn tiếp tục leo lên. Khả năng phá 6 rất cao, đôi đài cao nhất phá 6, đây là kết quả tỉ suất người xem chưa từng có trong bao nhiêu năm, cảm xúc của tổ phim dâng cao.
Mọi người đều biết tỉ suất người xem của bộ phim này sẽ lên đỉnh điểm ở đâu.
Nhất định là tập Lý Tự hạ tuyến!
Kết cục của riêng Lý Tự, thật sự là tác động tới trái tim của người xem cả nước. Nhất là theo lời tổ phim nói, mười tập kết thúc của tiểu thuyết gần như tất cả đều là bản gốc mới.
Lý Tự có chết hay không, Thái tử Chu Anh có chết hay không, sắp công bố kết quả cuối cùng!
Mọi người đều rất thấp thỏm kích động, chỉ có một người buồn rầu.
Đó chính là nữ chính Dương Lý Chi.
Cái vai nữ chính này của cô thật khó khăn. Rõ ràng cô là biểu tượng của chính nghĩa, ngăn cản Lý Tự làm ác, kết quả bởi vì ngược Lý Tự quá ác mà người xem đều đang mắng cô.
Ngay cả bà nội cô ngày hôm qua gọi điện thoại tới cũng chất vấn cô, hỏi: “Sao cháu diễn người phụ nữ xấu xa như vậy!”
Ôi ôi ôi, ông trời thương xót, vai nữ chính này mặc dù thủ đoạn độc ác, nhưng tam quan siêu chính nghĩa mà.
Lý Tự lộng quyền có chút điên, bây giờ hoàng đế đã chết, nàng cái người hoàng hậu này không ra tay không được mà!
Vì bị mắng mà Hạ Lan Bích đã lên tận 3 hotsearch. Ngay cả công ty quản lý của cô cũng bắt đầu chú ý tới vấn đề của kịch bản. Ông chủ công ty bọn họ ngày ngày gọi điện thoại tới, hỏi cô có nắm chắc được kịch bản phía sau không.
“Giờ đây toàn tổ phim đều phòng bị, nghiêm túc phòng chống tiết lộ kết cục. Có thể nói, trừ biên kịch Mạnh Hiểu Thanh, ngay cả đạo diễn Quách cũng không biết cụ thể nội dung phim, chứ đừng nói là tôi. Bây giờ tổ phim chúng tôi đều theo phi trang rồi.”
“Sau này nhận phim, không cho xem toàn bộ kịch bản thật sự là không thể nhận.” Trợ lý nói.
“Chủ yếu vẫn là đông cung quá nổi, sức ảnh hưởng quá lớn. Nhân vật này của em lại...” Người quản lý nói: “Chỉ có thể mong phía sau sẽ có đảo ngược, năng lực của Mạnh Hiểu Thanh trâu bò như vậy, che giấu kết cục nhất định là vì muốn ra một chiêu lớn.”
“Cũng chỉ còn hai ngày này.” Dương Lý Chi nói: “Lý Tự sống hay chết sẽ thấy rõ.”
Kết cục của Lý Tự còn chưa tới, Dương Lý Chi đã nhận được một phi trang khiến cô thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì cô nhìn thấy Thái tử Chu Anh ở trong kịch bản mới nhất.
“Chào chị Dương.” Trịnh Tư Tề ở trường quay rất lễ phép chào cô.
Mấy tháng không thấy, Trịnh Tư Tề trông lại càng anh tuấn trong trẻo chính trực, trong chớp mắt Dương Lý Chi thấy cậu ta, nước mắt cũng sắp rơi xuống.
Cám ơn em, em trai, hu hu hu! Cô muốn khóc!
Vì Lý Tự, cũng vì mình!
Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn
Nói thật, từng diễn qua một bộ phim như Đông cung tới , nhìn lại loại phim thần tượng ngốc bạch ngọt này, hắn cảm thấy... không nhìn nổi.
Chẳng qua bộ phim này hẳn có thể nổi. Nữ diễn viên đóng cùng hắn là tiểu hoa đán Chính Thịnh* mấy năm này rất nổi, tỷ suất người xem chắc cũng sẽ rất tốt... Mặc dù không đạt tới đông cung cao độ.
(Không biết có phải tên người không =.=)
Chẳng hiểu sao cứ có cảm giác nhận phim này, nói về phương diện nào cũng đều là một bước lùi.
“Sao thế? Không hài lòng với phim này?” Anh Uy hỏi.
Bạch Thanh Tuyền bèn nói: “Bộ phim tiếp theo Thẩm Kim Đài nhận là phim điện ảnh.”
Anh Uy cười, nói: “ Xuân Dạ Hỉ Vũ là chúng ta từ chối.”
“Nhưng cậu ấy nói phiên bản hiện tại vốn không phải là cái chúng ta thấy lúc đầu. Xem cậu ta để ý như vậy, kịch bản mới nhất định rất tốt, Thẩm Kim Đài có thể coi trọng kịch bản đến vậy mà.”
“Em đánh giá cao Thẩm Kim Đài nhỉ.”
“Cậu ta quả thật... Chí ít thì cũng rất tinh tường.”
Hơn nữa cảm giác rất có học thức và cảm nhận.
“Sau này chúng ta cũng có phim mới rồi. Nửa năm sau sẽ mở phim đấu tranh gián điệp, công ty nhất định sẽ ưu tiên cân nhắc em. Bộ phim hiện đại này cũng đã ký hợp đồng rồi, ba tháng là quay xong, em không cần nghĩ có hay không.”
“Em nghe chị Dương nói, công ty chúng ta không phải muốn mở mới điện ảnh vào tháng ba sao? Đã chuẩn bị rồi.”
“Em nói Làm chồng của ngươi?”
Bạch Thanh Tuyền gật đầu.
“Bộ phim đó không hợp với em.” Anh Uy nói: “Là phim điện ảnh tình cảm đồng tính, hơn nữa hạng mục đã thất bại.”
Đông cung tới đạt được thành công chưa từng có, khiến truyền thông Ánh Dương nhận được kích thích rất lớn. Điểm thu hút ở bộ phim này đều ở trên tuyến nhân vật Lý Tự, người xem rất điên cuồng đối với tuyến này, cho nên người của bộ phận biên tập và thẩm định của công ty bắt đầu đưa ánh mắt vào đề tài phim ảnh cùng giới.
Chính vì thế, bộ phận biên tập và thẩm định đã đào ra một bộ tiểu thuyết mạng, Sau khi người yêu đã già, tôi vẫn còn xinh đẹp như hoa.
Tóm tắt là một người đàn ông không già, thông qua du hành thời gian liên tục trở lại quá khứ yêu đương. Sau khi bộ tiểu thuyết này được soạn lại thành kịch bản, lấy một cái tên tương đối nghệ thuật, gọi là Làm chồng của ngươi.
Mấy cô gái nhỏ bên bộ phận biên tập và thẩm định đó cũng rất thích tiểu thuyết này, vừa đọc vừa khóc một đống lớn. Chẳng qua liên lạc một chút mới phát hiện, bản quyền bộ tiểu thuyết này đã bị mua đi.
Bạch Thanh Tuyền yếu ớt nói: “Thật ra em diễn cảnh tình yêu cùng giới cũng không sao, chỉ cần không comeout là được mà.”
“Sau khi diễn loại phim này, nhất định sẽ có không ít người gắn liền em với người cùng giới. Nếu em là thẳng nam thì được, nhưng nếu thật sự thích đàn ông, ngộ nhỡ có một ngày bị tuôn ra ngoài, nhất định sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự nghiệp của em. Anh biết em muốn lấy Thẩm Kim Đài làm ví dụ, nhưng thực tế Thẩm Kim Đài cũng chịu ảnh hưởng rất lớn. Em nghĩ coi, bây giờ em diễn loại phim thần tượng này được, cậu ta lại không. Tài nguyên sau này của cậu ta cũng rất xấu, cơ bản là hết duyên với cảnh tình yêu. Có lẽ em còn chưa biết, tài nguyên của cậu ta sau Đông cung, rất ít vai nam một.”
Đành chịu thôi, phim truyền hình bây giờ, nam chính không yêu đương không kết hôn, không liên quan gì tới tình yêu trai gái, quá ít.
Đây là thế giới của phim tình cảm.
“Vậy em vẫn nên đàng hoàng quay phim thần tượng thôi...” Bạch Thanh Tuyền nói: “Anh nói vậy em lại cảm thấy thật đồng cảm với cậu ta. Chờ có hạng mục nào tốt em sẽ làm trung gian cho cậu ấy, khó lắm mới nổi lên được, cậu ta không nên dừng quay.”
Anh Uy bèn cười: “Năm ngoái em còn mắng cậu ta mỗi ngày đó.”
“Bây giờ em đã không ghét cậu ấy, em còn cảm thấy nhớ cậu ấy.” Bạch Thanh Tuyền thở dài, nâng tai làm ra dáng vẻ rất thiếu nữ: “Còn muốn cùng cậu ta quay phim.”
“Không phải là em thích cậu ta đó chứ?” Anh Uy hỏi.
“Haha?” Bạch Thanh Tuyền nói: “Đừng so sánh chị em với nhau, bị thiên lôi đánh đó.”
Anh Uy cười lên: “Anh cảm thấy cậu ta rất công, chưa chắc đã là 0 “
“Cậu ta thích giám đốc Diêm rồi, thế mà còn công? Bạch Thanh Tuyền em chỉ cần đại mãnh công thuần 1, muốn làm ass của tất cả 0. Em chỉ cần một người đàn ông đơn thuần!”
Thẩm Kim Đài ngồi ở trường quay lướt điện thoại di động một chút.
Trường quay đã không thấy Bạch Thanh Tuyền, cậu cảm thấy nhớ hắn.
Tiểu mỹ 0 này, bây giờ không ở dưới mí mắt của cậu, nếu như thích người đàn ông khác thì phải làm sao.
Hay lại thành đôi với Diêm Thu Trì.
Cậu bấm vào WeChat của Bạch Thanh Tuyền, chụp một tấm ảnh trường quay rồi gửi đi, nói: “Trường quay không có cậu, thật sự không quen.”
Sau khi gửi đi đợi một hồi lâu cũng không thấy Bạch Thanh Tuyền nhắn về.
“Anh Kim, chuẩn bị khai máy.”
Thẩm Kim Đài đứng lên từ trên ghế.
Vốn cảnh đầu tiên sau khi khai xuân là phải tiếp tục quay cảnh Chu Cảnh chết. Cảnh tang lễ này xuất hiện rất xuất sắc, là cảnh đấu đá lẫn nhau của Hạ Lan Bích và Lý Tự, Hạ Lan Bích còn nhân cơ hội đấu đổ người phi tần không an phận cuối cùng.
Nhưng tổ phim cũng tương đối mê tín, cảm thấy cảnh quay đầu xuân mà lại quay tang lễ, có chút xui xẻo, thế là quay phần phía sau trước.
Đều là phân cảnh gốc, hoàn toàn khác so với tiểu thuyết.
Thẩm Kim Đài cởi áo phao, giao cho trợ lý bên cạnh, bên trong chỉ có một cái áo mỏng manh, mặc lỏng lẻo lên người. Mái tóc gần như trắng hoàn toàn rơi xuống, ánh đèn một chục, trang điểm yêu dã (diêm dúa lẳng lơ).
Dương Lý Chi phải đối diễn với cậu, chỉ nhìn một cái, trong lòng đã đập thình thịch.
Đầu năm nay, sợ nhất là phải đối diễn với những diên viên có thực lực cao. Lần trước cô diễn cảnh đối diễn cùng Tống Vi đóng vai hoàng hậu Tiêu, thực lực diễn của Tống Vi đã khiến cô rợn cả tóc gáy, bị so sánh thê thảm đến không nỡ nhìn.
Lực bộc phát của những người này quá dọa người.
Thẩm Kim Đài của ngày hôm nay, cơ thể trẻ trung tích chứa lực bộc phát càng kinh người hơn. Nhìn cậu ta lẳng lặng đứng ở dưới ánh đèn, nhắm mắt nổi lên ưu tư, cô chợt cảm thấy khẩn trương, hơi mất bình tĩnh.
“Các bộ phận chuẩn bị!”
Theo một tiếng ra lệnh của đạo diễn, “Tách tách tách” mấy ánh đèn tại trường quay tắt hết, chỉ chừa một ngọn đèn lớn phía sau màn che.
“Ba, hai, một, action!”
Lý Tự ôm đàn tỳ bà, tóc trắng bù xù, cười cười ngã xuống giường.
Hạ Lan Bích làm thái hậu, lớp hóa trang đậm, cả người dưới tang phục màu trắng trông càng uy nghiêm âm lệ, nàng mang người đi nhanh vào trong điện, vén mành lên.
Lý Tự ôm tỳ bà lại đánh hai cái, đưa tay đi lấy cái vò rượu bên cạnh, Hạ Lan Bích trực tiếp xách cái vò rượu lên, tạt vào trên mặt y.
“Hài cốt tiên đế chưa lạnh, ngươi đã hát ca ở trong cung nửa đêm, Bổn cung thấy ngươi có vẻ chán sống rồi!”
Lý Tự đưa tay xóa đi vết bẩn do rượu trên mặt, thấy nàng đã cười, nói: “Ta còn tưởng là ai, hóa ra là Hoàng hậu nương nương... Không đúng, ngài là Thái hậu rồi. Thái hậu nương nương đêm khuya tới, là muốn giết ta à?”
Một tiếng “giết ta” kia, âm điệu bỗng nhiên giương cao, rượu mạnh hun cặp mắt y đỏ thẫm, nước mắt lênh láng, ở trong đêm tối trông càng thêm ngông cuồng quỷ dị.
“Ngươi đừng tưởng ngươi có di chiếu của tiên đế và thư thiết khoán màu đỏ là có thể muốn làm gì làm nấy trong cung này, tiên đế khoan dung với ngươi, Bổn cung không khoan dung nổi! Người đâu, trói y đến trước linh cữu của tiên đế đi, để tiên đế nhìn một chút, Lý Ngàn Tuổi hắn một lòng muốn bảo vệ có tâm tư gì!”
“Ta có di chiếu của tiên đế, người giết ta, giết cửu tộc, ai dám động ta!” Lý Tự nắm di chiếu đứng lên, thái độ điên cuồng phách lối.
Thái giám trong cung tới tấp tiến lên: “Đại nhân, ngài uống nhiều rồi, mau đi xuống.”
Lý Tự lại vẫn nhảy trên bàn, một cước đạp đàn tỳ bà rớt xuống đất, Hạ Lan Bích giận dữ: “Xem ra không để lại được rồi, người đâu, lập tức bắt y lại!”
Mấy thị vệ vọt tới trước, trực tiếp lôi Lý Tự từ trên bàn xuống, Lý Tự vùng vẫy mấy cái, đã bị ấn ngã xuống đất, y vẫn còn rêu rao: “Ta có kim bài miễn tử, ngươi thử giết ta xem. Tiên đế nói, người giết ta, giết cửu tộc, à, đúng rồi, nhà ngươi cũng sắp chết sạch cả rồi, còn cửu tộc gì đâu.”
Hạ Lan Bích “bốp” mà cho y một cái tát, vung ống tay áo lên, xoay người: “Chặn miệng y lại!”
Đêm dài thật sâu, trong cung điện lớn đen thui một mảnh, chỉ có một tia sáng trong hàng lang dài. Nhóm cung nhân gánh đèn lồng bước chân vội vã, bọn thị vệ kéo một cái bao tải, người bên trong kêu a a. Một thái giám nhỏ bị dọa sợ nhanh chóng quay lưng lại. Nhịp trống thâm trầm dồn dập, biểu thị kết thúc đã tới.
—
“Trời ạ, Hạ Lan Bích đáng chết, nàng muốn làm gì đấy? Chẳng lẽ nàng không nhìn ra Lý Tự của chúng ta là cố ý chọc giận nàng sao!”
“Đầu óc của cô nữ chính này có vấn đề gì hả? Nàng sẽ không giết Lý Tự thật đó chứ!”
“A a a a, một cái tát kia đánh thật ác, Hạ Lan Bích tôi và cô không đội trời chung!”
Tháng ba mùa xuân, Đông cung tới đã phát sóng đến cuối, cái chết của Chu Cảnh triệt để tẩy trắng cho nam chính, nhưng nữ chính bởi vì một tháng này đều đang ngược Lý Tự rất ác, dẫn tới bị toàn dân mắng chửi, Lý Tử fan bị chửi khí thế tới mức không dám phản kích.
Từ sau kỳ nghỉ tết xuân, tỷ suất người xem của Đông cung tới không những không rơi xuống, mà ngược lại còn tiếp tục leo lên. Khả năng phá 6 rất cao, đôi đài cao nhất phá 6, đây là kết quả tỉ suất người xem chưa từng có trong bao nhiêu năm, cảm xúc của tổ phim dâng cao.
Mọi người đều biết tỉ suất người xem của bộ phim này sẽ lên đỉnh điểm ở đâu.
Nhất định là tập Lý Tự hạ tuyến!
Kết cục của riêng Lý Tự, thật sự là tác động tới trái tim của người xem cả nước. Nhất là theo lời tổ phim nói, mười tập kết thúc của tiểu thuyết gần như tất cả đều là bản gốc mới.
Lý Tự có chết hay không, Thái tử Chu Anh có chết hay không, sắp công bố kết quả cuối cùng!
Mọi người đều rất thấp thỏm kích động, chỉ có một người buồn rầu.
Đó chính là nữ chính Dương Lý Chi.
Cái vai nữ chính này của cô thật khó khăn. Rõ ràng cô là biểu tượng của chính nghĩa, ngăn cản Lý Tự làm ác, kết quả bởi vì ngược Lý Tự quá ác mà người xem đều đang mắng cô.
Ngay cả bà nội cô ngày hôm qua gọi điện thoại tới cũng chất vấn cô, hỏi: “Sao cháu diễn người phụ nữ xấu xa như vậy!”
Ôi ôi ôi, ông trời thương xót, vai nữ chính này mặc dù thủ đoạn độc ác, nhưng tam quan siêu chính nghĩa mà.
Lý Tự lộng quyền có chút điên, bây giờ hoàng đế đã chết, nàng cái người hoàng hậu này không ra tay không được mà!
Vì bị mắng mà Hạ Lan Bích đã lên tận 3 hotsearch. Ngay cả công ty quản lý của cô cũng bắt đầu chú ý tới vấn đề của kịch bản. Ông chủ công ty bọn họ ngày ngày gọi điện thoại tới, hỏi cô có nắm chắc được kịch bản phía sau không.
“Giờ đây toàn tổ phim đều phòng bị, nghiêm túc phòng chống tiết lộ kết cục. Có thể nói, trừ biên kịch Mạnh Hiểu Thanh, ngay cả đạo diễn Quách cũng không biết cụ thể nội dung phim, chứ đừng nói là tôi. Bây giờ tổ phim chúng tôi đều theo phi trang rồi.”
“Sau này nhận phim, không cho xem toàn bộ kịch bản thật sự là không thể nhận.” Trợ lý nói.
“Chủ yếu vẫn là đông cung quá nổi, sức ảnh hưởng quá lớn. Nhân vật này của em lại...” Người quản lý nói: “Chỉ có thể mong phía sau sẽ có đảo ngược, năng lực của Mạnh Hiểu Thanh trâu bò như vậy, che giấu kết cục nhất định là vì muốn ra một chiêu lớn.”
“Cũng chỉ còn hai ngày này.” Dương Lý Chi nói: “Lý Tự sống hay chết sẽ thấy rõ.”
Kết cục của Lý Tự còn chưa tới, Dương Lý Chi đã nhận được một phi trang khiến cô thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì cô nhìn thấy Thái tử Chu Anh ở trong kịch bản mới nhất.
“Chào chị Dương.” Trịnh Tư Tề ở trường quay rất lễ phép chào cô.
Mấy tháng không thấy, Trịnh Tư Tề trông lại càng anh tuấn trong trẻo chính trực, trong chớp mắt Dương Lý Chi thấy cậu ta, nước mắt cũng sắp rơi xuống.
Cám ơn em, em trai, hu hu hu! Cô muốn khóc!
Vì Lý Tự, cũng vì mình!
Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn
Đánh giá:
Truyện Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn
Story
Chương 69
10.0/10 từ 49 lượt.