Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 823
Anh cầm tay Tô Cẩm Ngọc, cẩn thận kéo cô xuống từng chút một, cảm giác giống như bóc một lớp màn dán trên màn hình xuống vậy, vô cùng quái dị.
Tô Cẩm Ngọc lắc đầu, cơ thể bùm một tiếng khôi phục lại dáng dấp lúc trước, hào hứng reo lên: “Anh cả, làm lại được không anh?”
Tô Nhất Trần: “…”
Tô Cẩm Ngọc cười hì hì nhưng đáy lòng lại lén thở phào, cô sợ anh cả lại như anh tư, khổ sở muốn chết nhưng vẫn cố kìm nước mắt, chắc chắn rất khó chịu.
Cô cũng buồn, nhưng trên hết cô muốn vẫy tay chào tạm biệt mọi người trong vui vẻ hơn.
Tô Cẩm Ngọc đùa giỡn một phen như thế, nỗi nặng nề dưới lòng Tô Nhất Trần đã vơi đi một chút, anh hỏi: “Sao tự dưng em lại tới đây?”
Tô Cẩm Ngọc: “Rằm tháng bảy, tháng cô hồn đó, lúc này là dễ gặp quỷ nhất, anh không biết à?”
Rằm tháng bảy, quỷ môn quan mở.
Thời gian này, những con quỷ nặng sát khí rất dễ hiện hình, chúng thường tìm kẻ chết thay hoặc gây chuyện ở nhân gian, hoặc cũng có thể cảm nhận một chút không khí sinh hoạt đã lâu không thấy.
Tô Cẩm Ngọc cười hì hì: “Anh cả, sao anh thấy em mà chẳng ngạc nhiên chút nào hết vậy?”
Tô Nhất Trần nhìn cô, khẽ nói: “Anh đã biết từ lâu rồi.”
Chỉ không ngờ bọn họ có thể gặp nhau chào tạm biệt như vậy thôi…
Tô Cẩm Ngọc bừng tỉnh, kéo tay Tô Nhất Trần bay ra ngoài: “Anh cả, đi thôi, chúng ta lên mái nhà uống rượu!”
Tô Nhất Trần nhìn em gái không chớp mắt, khẽ ừ một tiếng, lại nghe Tô Cẩm Ngọc nói: “Em đi gọi anh hai!”
“Anh năm nữa… À đúng rồi, đêm nay anh út trực bệnh viện, thôi đành gọi video vậy.”
Tô Nhất Trần buông tay cô: “Đi đi!”
Tô Cẩm Ngọc hào hứng bay tới phòng Tô Tử Lâm.
Tính anh hai kiệm lời, không thích nói chuyện, ngày thường đều trưng ra dáng vẻ như hũ nút, chẳng biết lúc anh thấy cô có bị giật mình không nữa.
Phòng Tô Tử Lâm.
Tô Tư Lâm đang ngủ say, bỗng nhiên cảm giác trên mặt hơi ngứa bèn cau mày mở mắt… Đập vào mắt là một con ma nữ đang thò đầu ra trước giường từ từ tới gần anh.
Tô Tử Lâm: “…”
Anh nhìn ma nữ chằm chằm hồi lâu, không biết nghĩ thế nào mà lại nhắm mắt ngủ tiếp.
Tô Cẩm Ngọc: “?”
Cô há miệng thở dốc, anh hai có phản ứng gì thế này!
Cô khẽ ho khan, cất giọng sâu kín: “Tô Tử Lâm~ Tô Tử Lâm~”
Tô Tử Lâm lại mở mắt, dường như đang suy nghĩ gì đó, nhìn chòng chọc Tô Cẩm Ngọc.
Sau đó…
Xoay người, ngủ tiếp.
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Tô Cẩm Ngọc lắc đầu, cơ thể bùm một tiếng khôi phục lại dáng dấp lúc trước, hào hứng reo lên: “Anh cả, làm lại được không anh?”
Tô Nhất Trần: “…”
Tô Cẩm Ngọc cười hì hì nhưng đáy lòng lại lén thở phào, cô sợ anh cả lại như anh tư, khổ sở muốn chết nhưng vẫn cố kìm nước mắt, chắc chắn rất khó chịu.
Cô cũng buồn, nhưng trên hết cô muốn vẫy tay chào tạm biệt mọi người trong vui vẻ hơn.
Tô Cẩm Ngọc đùa giỡn một phen như thế, nỗi nặng nề dưới lòng Tô Nhất Trần đã vơi đi một chút, anh hỏi: “Sao tự dưng em lại tới đây?”
Tô Cẩm Ngọc: “Rằm tháng bảy, tháng cô hồn đó, lúc này là dễ gặp quỷ nhất, anh không biết à?”
Rằm tháng bảy, quỷ môn quan mở.
Thời gian này, những con quỷ nặng sát khí rất dễ hiện hình, chúng thường tìm kẻ chết thay hoặc gây chuyện ở nhân gian, hoặc cũng có thể cảm nhận một chút không khí sinh hoạt đã lâu không thấy.
Tô Cẩm Ngọc cười hì hì: “Anh cả, sao anh thấy em mà chẳng ngạc nhiên chút nào hết vậy?”
Tô Nhất Trần nhìn cô, khẽ nói: “Anh đã biết từ lâu rồi.”
Chỉ không ngờ bọn họ có thể gặp nhau chào tạm biệt như vậy thôi…
Tô Cẩm Ngọc bừng tỉnh, kéo tay Tô Nhất Trần bay ra ngoài: “Anh cả, đi thôi, chúng ta lên mái nhà uống rượu!”
Tô Nhất Trần nhìn em gái không chớp mắt, khẽ ừ một tiếng, lại nghe Tô Cẩm Ngọc nói: “Em đi gọi anh hai!”
“Anh năm nữa… À đúng rồi, đêm nay anh út trực bệnh viện, thôi đành gọi video vậy.”
Tô Nhất Trần buông tay cô: “Đi đi!”
Tô Cẩm Ngọc hào hứng bay tới phòng Tô Tử Lâm.
Tính anh hai kiệm lời, không thích nói chuyện, ngày thường đều trưng ra dáng vẻ như hũ nút, chẳng biết lúc anh thấy cô có bị giật mình không nữa.
Phòng Tô Tử Lâm.
Tô Tư Lâm đang ngủ say, bỗng nhiên cảm giác trên mặt hơi ngứa bèn cau mày mở mắt… Đập vào mắt là một con ma nữ đang thò đầu ra trước giường từ từ tới gần anh.
Tô Tử Lâm: “…”
Anh nhìn ma nữ chằm chằm hồi lâu, không biết nghĩ thế nào mà lại nhắm mắt ngủ tiếp.
Tô Cẩm Ngọc: “?”
Cô há miệng thở dốc, anh hai có phản ứng gì thế này!
Cô khẽ ho khan, cất giọng sâu kín: “Tô Tử Lâm~ Tô Tử Lâm~”
Tô Tử Lâm lại mở mắt, dường như đang suy nghĩ gì đó, nhìn chòng chọc Tô Cẩm Ngọc.
Sau đó…
Xoay người, ngủ tiếp.
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Đánh giá:
Truyện Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Story
Chương 823
10.0/10 từ 33 lượt.