Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 191
Chương 191
Tiểu Túc Bảo: ∑(°Д°;
Thấy mặt Tô Tử Du tràn ngập nỗi sợ hãi, cô bé cũng vội vàng đuổi theo.
Tô Tử Du nào dám quay đầu, vì thế Túc Bảo đuổi theo chỉ khiến cậu tưởng nhầm ma quỷ mà sợ tới hồn bay phách tán.
Vừa chạy về phía phòng sách vừa hét lớn: “Ba ơi ba, cứu con!”
Ông cụ Tô với bà cụ Tô nghe tiếng kêu thì cuống quýt ra hỏi: “Sao vậy?”
Trong hành lang tầng hai, hai đứa trẻ đang điên cuồng rượt đuổi nhau.
Cậu bé chạy, cô bé đuổi theo.
Tô Tử Du có chạy đằng trời!
Tô Nhất Trần vừa ra khỏi phòng sách thì thấy Tô Tử Du đang xách quần chạy như bay, còn có Túc Bảo ở phía sau.
“Sao vậy?” Tô Nhất Trần đỡ Tô Tử Du vừa lao vào lòng anh ấy.
Chợt ngửi thấy một mùi hôi kỳ lạ.
Tô Nhất Trần: “…”
Đây là…. đi ị xong không lau mông hả?
Hồn vía Tô Tử Du còn chưa ổn định: “Có quỷ!”
Túc Bảo thở hổn hển đuổi đến, nói: “Anh ơi không có quỷ đâu!”
Sao anh trai lại chạy như ma quỷ thế?
Túc Bảo hồ nghi ngoảnh đầu, dì xấu xí mới là quỷ, nhưng bình thường con người không thể trông thấy dì xấu xí.
Nữ quỷ bay phía sau, gương mặt cũng ngập tràn sự hồ nghi.
Gì cơ, cậu bé này có thể nhìn thấy dì sao? Bây giờ vẫn nhìn thấy dì ư?
Nữ quỷ sắp tới trước mặt Tô Tử Du, chỉ thấy cậu bé vẫn nhìn đăm đăm về phía sau.
“Ở đây thì không thấy được…”
Kỷ Trường hơi híp mắt.
Mọi chuyện mỗi lúc một quỷ dị nha.
Đầu tiên là Túc Bảo nhìn thấy tử hồn của bà lão kia trong mơ.
Tiếp đó, Tô Tử Du lại trông thấy nữ quỷ một cách khó hiểu.
Kỷ Trường cụp mi, nhìn Túc Bảo đăm đăm.
Tô Nhất Trần khẽ vỗ vai Tô Tử Du, nói: “Không có quỷ đâu con, là Túc Bảo!”
Tô Tử Du quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy Túc Bảo đứng phía sau.
Phía sau Túc Bảo là ông bà nội, còn có Tô Tử Chiến đang ló đầu ra ở phòng mình.
Ngoài ra chẳng còn gì hết.
Gió nhẹ thổi qua, Tô Tử Du thấy mông hơi mát.
Túc Bảo vội che mắt, nói: “Sao anh không mặc quần đã chạy ra đây ạ?”
Tô Tử Du: “…”
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Đánh giá:
Truyện Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Story
Chương 191
10.0/10 từ 33 lượt.