Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Chương 666
Chương 666
“Còn xem mức độ nghiêm trọng.” Khóe môi anh hiện lên một nụ cười:
“Nhưng mà tôi càng hy vọng cô luôn khỏe mạnh, như vậy cũng không cần phải tìm đến tôi chữa bệnh nữa.”
“Cám ơn câu nói may mắn của bác sĩ Kiều nhé.” Giang Nguyệt nháy mắt.
Hai người trò chuyện tán gẫu rất nhiều, nhưng ai cũng không đề cập đến chuyện Giang Nguyệt sẽ rời đi.
Giống như đây trở thành sự ăn ý không cần nói thành lời giữa hai người.
Nhưng mặt trời sẽ luôn lặn, cũng không có con đường nào không thể đi đến cuối cùng.
Khi bầu không khí lại yên tĩnh trở lại, bước chân của Kiều Cẩn Nhuận dần dần chậm hơn, cho đến khi dừng lại tại chỗ.
“Giang Nguyệt, sau này cô có dự định gì không?” Anh hỏi cô, giọng điệu vẫn không khác gì khác trước, vẫn ôn hòa như vậy.
Giang Nguyệt cười cười, cũng theo đó trả lời anh: “Tôi chưa nghĩ tới. Có lẽ cần phải nghỉ ngơi một thời gian, sau đó mới cân nhắc hướng phát triển sau này.”
“Cô không tính quay trở lại Bắc thành sao?”
Giang Nguyệt không chút do dự lắc đầu: “Bắc Thành không thích hợp với tôi.”
Cô sẽ không có bất kỳ lưu luyến nào nữa.
Kiều Cẩn Nhuận rũ mi mắt nhìn cô, sâu trong mắt là ôn nhu cùng trầm tĩnh sâu không thấy đáy.
Anh có thể thấy rằng cô đã đưa ra quyết định cuối cùng.
“Có cơ hội đến Hoa thành thì tìm tôi nhé.” Nụ cười Giang Nguyệt vẫn ngọt ngào như trước: “Đến lúc đó, tôi sẽ chiêu đãi anh.”
Kiều Cẩn Nhuận nhìn chăm chú vào cô, tay nhét trong áo blouse trắng nhiều lần muốn rút ra, cuối cùng anh vẫn lấy đồ trong túi ra.
“Cái gì thần mà thần thần bí bí vậy?” Giang Nguyệt tiến lại gần cười vô tâm với anh: “Anh sẽ không chuẩn bị quà chia tay cho tôi chứ?”
“Đúng là bị cô đoán trúng.” Kiều Cẩn Nhuận cong môi cười cười, giống như không còn cách nào khác với cô, đưa tay lên trước mặt cô.
Lúc anh mở lòng bàn tay ra, bên trong là một bông hồng gỗ được chạm khắc cực kỳ tinh xảo, đến gần còn ngửi thấy mùi hương gỗ rất dễ chịu.
Giang Nguyệt “Oa” một tiếng, ánh mắt tỏa sáng, cô giơ ngón tay lên muốn chạm vào, nhịn không được lẩm bẩm:
“Hoa hồng thật xinh đẹp.”
Cô chưa từng thấy qua bông hoa hồng được chạm khắc từ gỗ mà chân thực như vậy. Ngay cả những nếp gấp của mỗi cánh hoa trên đó cũng đều sống động như thật, tựa như sức sống đang bừng bừng nở rộ.
“Tôi nghĩ cô chắc là không thiếu hoa hồng, nhưng đóa này vĩnh viễn sẽ không tàn, có thể cất giữ thật lâu.” Anh nói rất bình thản, nhưng bên môi lại mang theo ý cười.
Giang Nguyệt chần chờ vài giây, sau đó không xác định hỏi anh: “Cái này cũng là lúc trực đêm nhàm chán khắc sao?”
“Không, là đặc biệt khắc vì cô.”
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Đánh giá:
Truyện Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Story
Chương 666
10.0/10 từ 15 lượt.