Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa

Chương 86: Mọi chuyện đã ngã ngũ

10@-

Lăng Triệt chính là cố ý chọc, Hứa Đường Chu muốn biết mọi người tại sao lại chúc mừng mình, nhưng Lăng Triệt thì cứ không chịu nói.

 

Chiều hôm đó, Ô Na Na đến, mang hết đồ đạc của Hứa Đường Chu ở căn hộ sang giúp cậu sắp xếp. Căn nhà đó quyết định thuê nhưng chỉ ở có một lần, để vậy thật phí, nên thôi, quyết định trả lại.

 

Khi đang sắp xếp đồ, Hứa Đường Chu lại nhớ ra một chuyện: "Em biết tại sao lúc đó em lại nói với Cừu Âm là muốn ở hai người rồi!!"

 

Lăng Triệt cầm ly cà phê: "Hửm?"

 

Khi Hứa Đường Chu hồi tưởng lại quá khứ, thường xuyên có những thứ bất chợt bật ra.

 

Qua vài năm, mỗi khi nhớ ra một chút, cậu lại càng giống với chính mình của quá khứ, ví dụ lúc này, cậu háo hức khoe công: "Tất nhiên là để được sống cùng anh mà!!!"

 

Lăng Triệt đặt ly xuống.

 

Hứa Đường Chu liền dựa vào, ôm lấy eo Lăng Triệt, ngẩng nhẹ đầu: "Hình như... chúng ta từng nói sẽ chuyển ra ngoài đúng không?"

 

Lăng Triệt đã trưởng thành, một Alpha trưởng thành và đang yêu không thể suốt ngày ở nhà mà không chuyển đi.

 

Nhà ở Mật Viên thật sự rất rộng, hai người ở trong phòng đóng cửa thì không sao, nhưng họ không thể lúc nào cũng ở trong phòng. Không cần Lăng Chí đề cập, Lăng Triệt đã bắt đầu tìm chỗ ở, nhưng tốt nhất là thuận tiện cho công việc và học tập của cả hai.

 

Hứa Đường Chu mơ hồ nhớ lại, cậu đã đặt căn nhà này sau khi nói chuyện chia tay với Lăng Triệt qua điện thoại.

 

Hành động trong cơn tuyệt vọng ấy, thậm chí còn không biết liệu mình có thể thi đỗ vào thủ đô hay không, nhưng một khi đã đặt xong, dường như có hy vọng, có can đảm tiếp tục ở lại Khởi Nam cho đến khi hoàn thành kỳ thi đại học.

 

"Lúc đó em không có nhiều tiền... không đủ khả năng chịu nổi một căn nhà lớn hoàn toàn của chúng ta." Hứa Đường Chu không tự giác nhíu mày, "Em nhớ khi nói chuyện với Cừu Âm, nghe thấy đầu bên kia là một đứa nhóc, nó còn nói rằng ở hai người không sao cả, dù sao bình thường nó ở ký túc xá, nhưng em phải chịu trách nhiệm dọn dẹp nhà cửa."

 

Cừu Âm khi đó chưa đầy mười sáu tuổi, cậu ta đã sống một mình từ 13 tuổi.

 

Không biết duyên phận thế nào, Hứa Đường Chu mất hết ký ức lại theo email mà bản thân liên hệ thuê nhà từ trước lúc mất trí nhớ gặp được cậu nhóc này.

 

Khi xác định Hứa Đường Chu lúc đó là bất đắc dĩ, Lăng Triệt thực ra đã đoán trước được điều này từ lâu.

 

Nhưng anh vẫn hạ mí mắt, chạm nhẹ mũi người trong lòng: "Nhóc con, em bao giờ mới nhớ lại hết đây."

 

Hứa Đường Chu lộ vẻ tinh nghịch: "Em cứ tưởng anh không muốn em nhớ ra."

 

Lăng Triệt thừa nhận: "...Đó là trước đây."

 

Hứa Đường Chu: "Sợ em nhận ra anh thích em đến mức nào sao?"

 

Lăng Triệt: "......"

 

Hứa Đường Chu: "Em đoán đúng rồi phải không?"

 

Bởi vì Lăng Triệt giữ thể diện, bởi vì Lăng Triệt không muốn thua, bởi vì Lăng Triệt cảm thấy mình từng bị từ chối, nên không muốn cho cậu nhớ lại trước đây cậu đã bị theo đuổi, đã được yêu đến mức nào sao?

 

Lăng Triệt nhìn cậu hai ba giây, dùng tay vén rối tóc: "Không phải."

 

Hứa Đường Chu: "?"

 

Lăng Triệt nói: "Anh chỉ sợ em nhớ lại lúc chia tay, trái tim em lúc đó cứng rắn đến mức nào."

 

Không ngờ lại là câu trả lời như vậy, trái tim Hứa Đường Chu đau nhói như muốn vỡ ra.

 

Cậu cay mũi, mới chớp mắt hai lần, nước mắt đã tràn đầy khoé mắt, chưa kịp rơi, Lăng Triệt cúi xuống, l**m đi những giọt nước mặn.

 

Có thể đoán trước, dù bao nhiêu lần, họ vẫn sẽ biết ơn vì được gặp lại nhau.

 

"Đã sắp xong hết rồi! Chu Chu, quần áo mùa đông của cậu chắc cần thay hết, tôi dành hẳn một khu trống cho cậu, lúc đó treo vào thôi...."

 

Ô Na Na bước ra, tình cờ thấy hai người tình tứ, suýt nữa thì bị chói mù mắt. Chỉ vài phút sau khi Chu Chu ra ngoài, sao lại bị Triệt Thần làm khóc nữa cơ chứ!

 

Chẳng trách, Tiểu An không muốn lên lầu!

 

Nhưng không thể phủ nhận, ngay cả Ô Na Na, người gần như ngày nào cũng thấy hai người bên nhau, cũng thấy vui mắt, "ngọt" mà không hề ngán, đúng là cặp Zero Sugar, khiến cô cũng muốn yêu đương.

 

Đặc biệt là bây giờ, Hứa Đường Chu dính "nhãn mác" của Lăng Triệt, khiến Ô Na Na suýt nữa cười kiểu dì ghẻ.

 

Trước khi đi, cô còn nói với Hứa Đường Chu: "Chu Chu, chúc mừng cậu."

 

Hứa Đường Chu nhíu mày, nhận ra chuyện không đơn giản: "Khoan, sao mọi người đều chúc mừng tôi vậy?"

 

Không lẽ cũng giống fan, chúc mừng cậu đã vượt qua kỳ ph*t t*nh?

 

Ô Na Na cười bí ẩn: "Sớm thôi, cậu sẽ biết."

 

Hứa Đường Chu vừa gác sự nghi ngờ xuống giờ nó lại nổi lên.

 

Chỉ mới sống cách biệt thế giới bảy ngày, rào cản giao tiếp gần như đã bị phá vỡ, mãi cậu vẫn không hiểu mọi người nói tới gì.

 

Tối hôm đó, Ứng Thần cũng đến thăm họ, một mình mang hoa và giỏ trái cây, người ngoài không biết còn tưởng là đến thăm người mới sinh.

 

Ăn xong, đại ảnh đế Ứng Thần nhìn Hứa Đường Chu: "Khí sắc tốt, không có phản ứng xấu chứ? Ví dụ như buồn nôn gì đó?"

 

Hứa Đường Chu bình thản: "Muốn sống tốt, phải dùng biện pháp tránh thai. Yêu xếp thứ hai, tránh thai là thứ nhất."

 

Ứng Thần: "?"

 

Xin đừng chúc mừng tôi.

 

Tôi chưa có thai.

 

Hứa Đường Chu muốn nói với tất cả những người bước vào cánh cửa hôm nay.

 

"Tôi vẫn còn là một đứa trẻ, sao có thể nuôi thêm một đứa trẻ khác?"

 

Câu này Lăng Triệt từng dỗ Hứa Đường Chu, cậu sợ Ứng Thần không tin, nên nghiêm túc nói: "Biết ai là người thầy đầu tiên của trẻ không? Là cha mẹ. Trẻ cần đi học mới thành học sinh giỏi, nhưng chúng ta không cần đi học vẫn có thể dễ dàng làm cha mẹ người khác, nghĩ mà xem, thế giới này thật điên rồ."

 

Ứng Thần: "??? Tôi muốn hỏi....."

 

Lăng Triệt cuối cùng xuất hiện: "Ứng Thần, tôi có chuyện muốn nói với cậu."

 

Hai Alpha đi vào phòng sách.

 

Hứa Đường Chu cả người bỗng chùng xuống. Cậu thật sự khí sắc tốt sao? Nên Ứng Thần mới hiểu nhầm cậu có thai?

 

Đối diện gương, Hứa Đường Chu quan sát toàn thân mình một lượt.

 

Người trong gương vẫn là người đó, nhưng càng nhìn, càng cảm thấy có gì đó khác khác... bồn rửa bằng đá cẩm thạch trắng, gương lớn và sáng, chiếm gần nửa bức tường, đặt trên bồn rửa khiến cảm giác vừa mát vừa nóng....đợi đã, cậu đang nghĩ gì thế.

 

Bảy ngày này có quá nhiều kỷ niệm để nhớ lại.

 

Hứa Đường Chu thu hồi suy nghĩ dò xét của mình, tập trung vào cơ thể.

 

Ngoài cảm giác khác lạ khó tả, điểm khác có thể nhìn thấy là vài vết hồng vẫn còn trên cổ, những chỗ bị che còn có dấu răng, sau gáy bị cắn...

 

Nhìn không thấy.

 

Hứa Đường Chu không nhớ rõ đã bị cắn bao nhiêu lần, dù sao cũng không đến mức như lần đầu cả hai đều điên cuồng. Ngoại trừ ngày đ*ng t*nh bị động, cả kỳ đ*ng t*nh của Lăng Triệt đều rất dịu dàng, khiến cậu cảm thấy kinh nghiệm về kỳ đ*ng t*nh của Alpha trước đây mình biết khác hẳn với sách vở, không đáng sợ như mô tả.

 

Nhưng khi chạm vào sau gáy, chỉ thấy trơn láng.

 

Không thấy vết thương, cũng không thấy miếng dán tuyến.

 

Hứa Đường Chu thấy kỳ lạ.

 

Khoảng cách từ lần Lăng Triệt cắn gần nhất không lâu, vết thương không thể lành nhanh thế.

 

Hứa Đường Chu lấy gương nhỏ từ ngăn kéo, chỉnh ánh sáng phòng tắm sáng hơn, soi sau gáy vào gương lớn.

 

Nhìn vậy, Hứa Đường Chu sững người.

 

Bên ngoài có tiếng đóng cửa, hơi thở quen thuộc áp sát từ phía sau, Alpha của cậu dùng tay che mắt cậu: "Nhóc con."

 

Giọng ấy ngay sát tai, trầm ấm, nam tính và đáng tin cậy. Người hâm mộ nói giọng Lăng Triệt là món quà đặc biệt mà trời ban.

 

Lăng Triệt chỉ dùng tay trái che mắt Hứa Đường Chu từ phía sau, tay phải cầm gương nhỏ trong tay cậu. Omega lần đầu trải qua kỳ ph*t t*nh, quá chậm chạp nên không nhận ra gì khác biệt, nếu không có người khác can thiệp, có lẽ cậu vẫn giữ trạng thái ấy xuất hiện trên ống kính, ngơ ngác cho cả thế giới thấy.

 

Cũng khá thú vị, nhưng Lăng Triệt không muốn.

 

Sự thú vị này, chỉ cần anh thưởng thức một mình là đủ rồi.

 

Lăng Triệt nắm tay Hứa Đường Chu, thấy cậu run, càng siết chặt hơn.

 

"Bây giờ anh sẽ cho em xem một thứ."

 

Hứa Đường Chu bị che mắt, ngoài cảm giác ánh sáng, không thấy gì. Nhưng không sao, vì lúc này cậu hoàn toàn không cần suy nghĩ.

 

Khi gương nhỏ chiếu hình lên gương lớn, cậu thấy một vết cắn trên sau gáy.

 

Một vết cắn đã lành nhưng không biến mất.

 

Lúc này, Hứa Đường Chu không dám tin ý nghĩa của nó, thậm chí nghi ngờ liệu mình có hiểu sai, liệu có phép màu thật sự xuất hiện hay chỉ đang mơ?!

 

Dưới sự dẫn dắt của Lăng Triệt, cậu lảo đảo đi đến giường.

 

Ngồi xuống vẫn bị che mắt, Lăng Triệt đặt gì đó vào tay cậu, cảm giác như vài tờ giấy mỏng.

 

"Cái này là gì?"

 

Vừa mở miệng, Hứa Đường Chu mới nhận ra môi chính mình cũng run.

 

"Là thứ Ứng Thần mang đến tối nay." Lăng Triệt nói, "Anh chờ vài ngày mới thực sự xác nhận được."

 

Thì ra tối nay Ứng Thần không phải đến để xem trò cười.

 

Vậy mà trong tình huống này, Hứa Đường Chu vẫn còn tâm tư nghĩ đến chuyện đó.

 

Cậu mơ hồ đoán được mấy tờ giấy trong tay là gì, nhưng không dám hỏi ra, lượng thông tin quá lớn, đầu óc gần như trống rỗng, hoàn toàn ở trạng thái không thể suy nghĩ.

 

"Chuẩn bị tinh thần tốt chưa?"

 

Lăng Triệt hỏi.

 

Hứa Đường Chu khẽ "ừm" một tiếng, cảm giác được bàn tay Lăng Triệt dần buông ra.

 

Ánh sáng từng chút một sáng trở lại, tầm mắt dần dần rõ ràng, lúc này Hứa Đường Chu mới nhìn rõ thứ mình đang cầm trong tay.

 

Đập vào mắt đầu tiên là: Báo cáo kiểm tra giới tính AO – độ tương thích pheromone & gen.

 

Người viết báo cáo: Cừu Âm.

 

Đây chính là lần trước khi lấy mẫu ở phòng thí nghiệm của Cừu Âm, cậu ta nói sẽ làm lại kiểm tra độ tương thích, sau ngần ấy thời gian, cuối cùng đã có kết quả.

 

Alpha
Họ tên: Lăng Triệt
Giới tính: Nam
Tuổi: 26
Mã số pheromone: 16, cấp S trừu tượng hóa, "Mặt trời rực cháy"

 

Omega
Họ tên: Hứa Đường Chu
Giới tính: Nam
Tuổi: 22
Mã số pheromone: 20354, cấp S trừu tượng hóa, "Tuyết đầu mùa"

 

Kết quả kiểm tra
Độ tương hợp pheromone & gen: 100%

 

Hứa Đường Chu sững sờ khi thấy con số đó, cậu hoài nghi bản thân bị mù chữ, nếu không thì sao lại nhìn nhầm đến mức này? Cậu lắp bắp: "Anh... là do em hoa mắt rồi đúng không? Hay Cừu Âm gõ nhầm thêm một số 0? Sao Cừu Âm có thể phạm lỗi sơ đẳng như thế?"

 

100%???

 

Chẳng lẽ là truyền thuyết "tương thích hoàn mỹ"?

 

Lăng Triệt ôm lấy cậu, lật sang trang khác, không nói thừa một câu, chỉ ra hiệu cho cậu đọc tiếp.

 

Trước mắt Hứa Đường Chu mờ mịt, giống như phủ đầy sương, kỳ thực là nước mắt. Cậu dùng mu bàn tay lau đi, nhưng nước mắt vẫn rơi xuống giấy, cậu sao lại hay khóc đến vậy.

 

Trang tiếp theo có tiêu đề, Hứa Đường Chu nhìn không hiểu. Sang trang kế tiếp, cũng không hiểu. Sau này cậu mới biết, đó là luận văn cấp SCI (*), lúc này còn chưa công bố chính thức, Cừu Âm vì quá tin tưởng bọn họ nên mới đưa cho bản sao.

 

(*) Science Citation Index (SCI) là cơ sở dữ liệu trích dẫn khoa học do Clarivate (trước đây là Thomson Reuters) phát triển, bao gồm các bài báo khoa học có ảnh hưởng và uy tín từ các tạp chí khoa học hàng đầu thế giới.

 

Chỉ số then chốt trong đo lường độ tương hợp AO – Tương hợp gen, tác giả: Cừu Âm

 

Đánh giá phân loại pheromone Omega cực kỳ hiếm thấy, tác giả: Cừu Âm

 

Cái nào đọc cũng không hiểu, nhưng hiển nhiên đều "rất đỉnh".

 

Cuối cùng Hứa Đường Chu đã xác định đây không phải trò đùa.

 

Chẳng trách báo cáo này khác với lần trước Tạ Nhụy cho cậu xem, lần này sau mã số pheromone còn có cấp bậc, phần tương thích còn kèm liên quan đến gen, chắc chắn là phát hiện vô cùng to lớn.

 

"Các anh đang chọc em vui à? Hay là đang đùa giỡn em?" Hứa Đường Chu vừa khóc vừa cười, cậu biết bản thân lúc này nhất định rất xấu xí.

 

Nhưng, những gì viết trên giấy này đều đã được họ thí nghiệm và kiểm chứng.

 

Hai người từng nhiều lần bị xác định là độ tương thích tin tức tố 18%, hoàn toàn không hợp nhau, giờ đây đã hoàn thành dấu ấn hoàn toàn, khắc lên nhau dấu ấn linh hồn, vĩnh viễn sẽ không rời xa.

 

"Hứa Đường Chu."

 

Không biết từ lúc nào, Lăng Triệt đã quỳ một gối trước mặt cậu.

 

Một Alpha trẻ tuổi, ngông nghênh nay lại làm theo cách cổ điển, trên ngón tay thon dài đẹp đẽ kẹp một chiếc nhẫn bạc nhỏ, lấp lánh, khảm đầy kim cương vụn.

 

Câu nói đã muộn hơn bốn năm, câu nên được anh thốt ra dành cho Omega duy nhất đời mình, giờ đây rốt cuộc cũng vang lên mạnh mẽ.

 

"Em có nguyện ý lấy anh không?"

 

Ánh mắt Lăng Triệt chân thành, hoàn toàn thu lại vẻ lười biếng và bất cần thường ngày.

 

Ngạo mạn, tự phụ, tất cả đều chôn vùi dưới tình yêu.

 

Chiếc nhẫn đã được chuẩn bị từ lâu, sau khi họ kết thúc chương trình "Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta" không lâu.

 

Khi đó Lăng Triệt nhìn thấy, liền như bị ma xui quỷ khiến mà mua. Ứng Thần hỏi anh mua làm gì, anh chỉ đáp: "Tự mình đeo."

 

Ứng Thần: "Kích cỡ hơi nhỏ đó."

 

Thực ra lúc đó ngay cả Lăng Triệt cũng không muốn thừa nhận mua để làm gì, liếc Ứng Thần một cái: "Đeo ngón út, cậu có ý kiến à?"

 

Sau khi trải qua kỳ ph*t t*nh đầu tiên cùng nhau, sau khi cả hai đã giãi bày lòng mình, không còn che giấu gì nữa, sau khi anh hoàn toàn đánh dấu Hứa Đường Chu...

 

Đêm nay, không có nổi một bó hoa.

 

Nhưng Lăng Triệt biết, anh thật sự không thể chịu đựng được đến bình minh.

 

Trong đôi mắt đen của Hứa Đường Chu ánh nước lấp lánh.

 

Sau tai Lăng Triệt hơi ửng đỏ, nhưng vẫn cắn răng hỏi lại lần nữa: "Hứa Đường Chu, em có nguyện ý lấy anh không?"

 

Nhìn dáng vẻ này, có ai dám nói không— làm gì có chuyện đó chứ?!

 

Hứa Đường Chu không hề do dự, nhào thẳng vào lòng anh: "Em đồng ý, em đồng ý, em đồng ý!!!"

 

Lăng Triệt bị đẩy ngã xuống thảm, hai người lăn một vòng. Hứa Đường Chu thật sự vừa khóc vừa cười, ngồi trên người anh mà hỏi: "Còn nhẫn của em đâu? Anh không định đeo cho em à?!"

 

Lăng Triệt ngồi dậy, nắm lấy tay cậu. Chậm rãi đeo nhẫn vào ngón áp út.

 

Lúc này Hứa Đường Chu mới phát hiện, Lăng Triệt đã sớm đeo nhẫn rồi, nhẫn của hai người là một cặp.

 

Họ trao nhau một nụ hôn dài miên man.

 

Đêm hôm đó, Alpha bấy lâu không cập nhật trạng thái Flow cuối cùng cũng đăng bài, dường như để đáp lại tin tức gần đây.

 

Lăng Triệt45361: Đừng đoán nữa. hình ảnh

 

Trong hình có một bóng người mờ, nhưng phông nền rõ ràng và tĩnh.

 

Nhìn động tác, hệt như lúc ai đó giành điện thoại bị chụp lén.

 

Mà màu tóc, màu da và dáng người kia, cho dù mờ nhòe vẫn dễ dàng nhận ra, chính là Hứa Đường Chu—người vừa bị cả thế giới đồn đoán đang trong kỳ ph*t t*nh, đang xấu hổ đến bẹo hình bẹo dạng.


Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa Truyện Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa Story Chương 86: Mọi chuyện đã ngã ngũ
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...