Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa

Chương 79: Có người tự ngược bản thân

246@-

Cái gọi là sự tương thích hoàn mỹ giữa A và O đối với thế giới này chỉ là một sự tồn tại tựa như truyền thuyết, nó vốn chỉ tồn tại trong lý thuyết sách vở.


 


100% mức độ tương thích có nghĩa là gì?


 


Nghĩa là họ có sức hấp dẫn trí mạng với nhau, nghĩa là họ tuyệt đối yêu nhau, nghĩa là giữa họ tồn tại mối ràng buộc sâu sắc nhất.


 


Bởi vì vốn dĩ A và O sinh ra đã có sự bất bình đẳng về phương diện sinh lý, cho nên sự tương thích hoàn mỹ càng có nghĩa là Omega sẽ không còn bản ngã. Người đó không chỉ sẽ nhất kiến chung tình với Alpha của mình, mà còn không thể kháng cự bất kỳ yêu cầu nào từ Alpha, và sẽ vô cùng khao khát được Alpha đánh dấu chiếm hữu.


 


Loại đánh dấu này, chính là một dấu ấn khắc sâu vào linh hồn.


 


Trong mức độ tương hợp này, A và O đều không thể mất đi nhau, nếu không sẽ giống như cỏ cây đối mặt với mùa đông lạnh giá mà nhanh chóng héo úa.


 


"Thật là phóng đại, đúng không?" Ứng Thần cười cười nói tiếp, "Cho nên tôi mới nói là vẽ bánh quá lớn, cậu nhóc bác sĩ thấy khổ não cũng không phải không có lý. Chuyện này mà nói ra thì chẳng ai tin, quả thực có chút kinh khủng."


 


Lăng Triệt im lặng một lúc lâu mới mở miệng: "Cậu đang đùa tôi?"


 


Ứng Thần giơ tay làm tư thế đầu hàng: "Cậu nghĩ tôi dám à!"


 


Thấy sắc mặt Lăng Triệt có chút bất thiện, Ứng Thần mới phản ứng kịp: "Không phải chứ, đến cả 100% cậu cũng không muốn sao?"


 


Lăng Triệt ngẩng mí mắt lên, lạnh nhạt thốt ra hai chữ: "Không muốn."


 


Tình yêu không nên liên quan đến tin tức tố.


 


Đây là điều mà Lăng Triệt luôn kiên trì từ trước đến nay.


 


Hai người đều im lặng rất lâu.


 


Trên thế giới chưa từng có ai biết, bọn họ trong căn nhà này lại đang thảo luận một đề tài có thể khiến cả thế giới chấn động, đưa ra một giả thuyết đủ để lật đổ kiến thức lý luận hiện có.


 


Ứng Thần phá tan sự yên tĩnh trước: "Lăng Triệt, cậu đừng quá chấp nhất, rất có thể là Cừu Âm đã tính sai. Hơn nữa, cho dù là tương thích hoàn mỹ, thì tình yêu vẫn là thật."


 


Lăng Triệt tựa vào ghế sofa, chìm trong suy tư.


 


Kỳ ph*t t*nh của Hứa Đường Chu chính là vào tháng sau, bất kể mức độ tương thích có vấn đề hay không, sau kỳ ph*t t*nh đều sẽ có một đáp án.


 


Vì vậy cho đến khi Hứa Đường Chu trở về, Lăng Triệt cũng không nhắc đến chuyện này nữa. Ứng Thần cũng không nói gì thêm, trò chuyện một lát rồi bảo phải đi.


 


Hứa Đường Chu ngạc nhiên: "Ứng tiền bối, anh không ở lại ăn cơm sao?"


 


Ứng Thần cười phong lưu: "Cậu nghĩ tôi là kiểu người gì vậy chứ, lẽ nào mỗi lần tới đều phải ăn chực xong mới đi?"


 


Hứa Đường Chu: "..." Anh chính là như vậy đó.


 


Siêu cấp bóng đèn, loại 5000W.


 


Thấy Ứng Thần vào thang máy, Hứa Đường Chu không nhịn được đuổi theo, nhỏ giọng hỏi: "Ứng tiền bối, dạo này Cừu Âm thế nào?"


 



Ứng Thần diễn xuất thượng thừa, hoàn toàn không lộ chút sơ hở: "Bận rộn lắm, suốt ngày trong phòng thí nghiệm, bằng không thì tôi đâu có rảnh tới chơi với các cậu? Sao, cậu tìm em ấy có việc à?"


 


Hứa Đường Chu vội vàng lắc đầu: "Không có gì."


 


Ứng Thần lại nói: "Yên tâm đi. Âm Âm đáng yêu như vậy, tôi sẽ không bắt nạt em ấy đâu."


 


Cửa thang máy khép lại, Ứng Thần đi rồi.


 


Hứa Đường Chu quay đầu lại liền thấy Lăng Triệt đang tựa vào cửa.


 


Alpha cao lớn, khí thế không còn vẻ lười nhác thường ngày, nhưng sức ép bức người ấy vô tình lộ ra, nhìn bao nhiêu lần cũng khiến người ta mềm nhũn chân.


 


Lăng Triệt: "Đi rồi?"


 


Hứa Đường Chu biết anh đang hỏi Ứng Thần, liền gật đầu.


 


Lăng Triệt xoay người vào trong phòng, giọng điệu không lạnh không nóng: "Lại đây."


 


Hứa Đường Chu đóng cửa rồi đi theo.


 


Lăng Triệt ôm lấy cậu, cúi đầu hôn lên môi.


 


Tựa hồ là vì bóng đèn kia ở lại quá lâu, nụ hôn này bị đè nén đã lâu, cho nên Lăng Triệt hôn có chút mãnh liệt.


 


Sự chiếm hữu của Alpha rõ ràng và mãnh liệt, không chỉ thể hiện trong cuộc sống, mà còn thể hiện trong từng lần khao khát với cậu. Tình yêu này rất sâu, cho dù Lăng Triệt không muốn nói ra, Hứa Đường Chu cũng hoàn toàn hiểu rõ.


 


Trên người Hứa Đường Chu vẫn còn vương chút mùi nước hoa sau khi dự sự kiện, nhưng càng nhiều hơn lại là hương vị rực rỡ như ánh mặt trời, không thể che giấu.


 


Rõ ràng đã dùng thuốc ức chế tin tức tố của Omega, nhưng mỗi người gặp cậu hôm nay, không cần nhìn thấy miếng dán trên tuyến thể, cũng biết cậu đã được Lăng Triệt cưng chiều hết mực.


 


Trước đây Lăng Triệt vốn không định che giấu, sau khi công khai lại càng không nghĩ đến việc che giấu.


 


Nụ hôn kết thúc, anh vẫn không buông người trong lòng ra, mà ép cậu vào tường, lột miếng dán ở sau gáy, chậm rãi dùng lưỡi l**m những dấu vết cắn anh để lại.


 


Nước bọt của Alpha có thể nhanh chóng chữa lành vết cắn này.


 


Hứa Đường Chu th* d*c có phần gấp gáp.


 


Dưới mái tóc đen, vành tai trắng như ngọc đã đỏ lên.


 


Trên chiếc cổ mịn màng có đeo một sợi dây bạc mảnh, buông xuống xương quai xanh thẳng tắp, treo một mặt dây chuyền hình tiểu hành tinh.


 


Fan nói, ngay cả sợi dây chuyền đó cũng là Lăng Triệt thiết kế riêng cho Hứa Đường Chu, cho nên hãng mới phát hành giới hạn ít như vậy.


 


Không ai ra mặt giải thích, cũng không ai đứng ra bác bỏ, giống như mặc định công nhận, bởi vậy giá vốn đã cao lại càng bị độn lên chóng mặt.


 


Lúc này Hứa Đường Chu giống như một chú mèo bị nắm gáy, ngoan ngoãn mặc người khống chế, trong miệng phải ngậm lấy hạt châu trên sợi dây chuyền để khỏi cắn trúng đầu lưỡi mình. Cậu khẽ nức nở, toàn thân chỉ nhờ vào cánh tay rắn chắc đang vòng lấy eo mà đứng vững.


 


"Nhóc con."



 


Lăng Triệt gọi cậu bằng biệt danh.


 


Hứa Đường Chu cố gắng "ừm" một tiếng, thoải mái đến mức chẳng nói nên lời, phía trước là bức tường lạnh lẽo, phía sau lại là vòng ôm nóng bỏng.


 


Cậu nghe thấy Lăng Triệt hỏi: "Khi bị anh cắn cổ, em cảm thấy thế nào?"


 


Hứa Đường Chu: "???"


 


Đầu óc còn chưa kịp phản ứng.


 


Lăng Triệt ngừng l**m, lật người cậu lại, giam trong vòng tay.


 


Khoảng cách giữa hai người gần đến mức chỉ cần hơi động là có thể hôn nhau lần nữa, Lăng Triệt dường như rất thích sự gần gũi này.


 


Đôi mắt phượng của Hứa Đường Chu đen trắng phân minh, ngấn nước long lanh, thẹn thùng phản hỏi: "Tại sao lại hỏi cái đó?"


 


Đây là làm gì chứ? Sao Alpha lại tò mò chuyện này.


 


Lăng Triệt nói: "Muốn biết."


 


Hứa Đường Chu liền thành thật trả lời: "Cảm giác rất tê dại."


 


Lăng Triệt hạ mắt, ánh nhìn dừng lại trên đôi môi hơi sưng đỏ của cậu, lông mi dài che đi sắc nâu nhạt trong mắt, khiến người khác nhìn không thấu tâm tư, nhưng ngữ khí lại thay đổi: "Nói cụ thể hơn chút."


 


Đã nói thì nói luôn, Hứa Đường Chu dứt khoát ôm lấy eo anh, không cần thể diện mà tả: "Ừm, chính là vừa tê vừa dại. Lúc mới bị cắn thì hơi đau một chút, sau đó cảm giác lan dọc sống lưng, đầu óc cũng mơ hồ, cơ thể cũng không biết nên làm thế nào nữa."


 


Lăng Triệt vẫn chưa thấy đủ, muốn biết thêm: "Vậy nếu anh không cắn thì sao?"


 


Hứa Đường Chu nắm lấy một ngón tay anh, đặt lên sau gáy mình, nói: "Thì chỗ này sẽ giật giật, ngứa ngáy, khó chịu."


 


Lần trước ở đoàn phim, chính vì dấu hiệu này không được giải tỏa, Hứa Đường Chu mới sinh ra di chứng phụ thuộc tin tức tố, bị sốt.


 


"Anh không nỡ để em khó chịu." Hứa Đường Chu khẳng định, "Cho nên anh sẽ không thể không cắn em."


 


Đêm nay Lăng Triệt có chút kỳ lạ.


 


Hứa Đường Chu đang định hỏi thì thấy anh cười trêu chọc: "Em tự tin như vậy à?"


 


Hứa Đường Chu: "..." Lại giở trò gì nữa đây?


 


Lăng Triệt khôi phục dáng vẻ thường ngày: "Anh thích sự tự tin này của em."


 


Lúc này Hứa Đường Chu mới hiểu ra.


 


Lăng Triệt mở laptop đặt trên bàn trà trong phòng khách cho Hứa Đường Chu xem, công ty chiều nay đã nhận được một email từ fan.


 


Một fan only tự xưng là Bạch Thược trong thư viết rằng: cậu ta và Lăng Triệt có mức độ tương hợp tin tức tố đạt 65%, vượt xa tiêu chuẩn hợp cách.


 



Ban đầu cậu ta nghĩ mình không xứng với Lăng Triệt cấp S, chỉ muốn lặng lẽ làm fan, cứ vậy thích anh suốt đời. Nhưng giờ cậu ta thấy Hứa Đường Chu chỉ có 18% tương thích, hoàn toàn không chấp nhận được.


 


Nguyên văn của cậu ta là:
"Anh à, em thích anh trọn vẹn bốn năm rưỡi, từ khi anh ra albumtears the phone đã thích rồi, càng chưa từng nghĩ đến việc rời xa anh. Hứa Đường Chu từng chia tay anh, tính ra thích anh còn không bằng em lâu, cậu ta có tư cách gì? Cậu ta căn bản không có nổi một phần trăm tình yêu của em dành cho anh! Nếu anh cứ cố chấp bị cậu ta che mắt, em sẽ khiến anh tỉnh táo lại. Ba ngày nữa, trưa mười hai giờ, nếu anh chưa chia tay cậu ta, em sẽ từ nơi cao nhất của thành phố này lao xuống để đến bên anh."


 


Đây là một lời đe dọa tự tử.


 


Hứa Đường Chu xem xong, chấn động: "Có khi nào hắn thật sự sẽ nhảy lầu không?!"


 


Lăng Triệt ngồi sau lưng cậu, thản nhiên đáp: "Không biết."


 


Sau khi công khai tình cảm, trải qua nhiều sóng gió, hiện tại chính là thời điểm nóng nhất.


 


Lăng Triệt quá nổi tiếng rồi. Trong số những người thích anh, ngoài phần lớn fan vừa khóc vừa hô hào ủng hộ, đương nhiên cũng có một số ý kiến phản đối. Nhưng phần lớn chỉ dừng lại ở lời lẽ gay gắt, còn số ít cực đoan nhất thì cũng chỉ tuyên bố sẽ rời fandom.


 


Mọi việc đều có hai mặt, với tư cách là người của công chúng, bọn họ không thể giống như tiền, ai ai cũng thích.


 


Hứa Đường Chu trong chốc lát lại không biết phải nói gì: "...Em, chúng ta có cần làm gì đó không?"


 


Lăng Triệt hỏi ngược lại: "Làm gì? Đi thương lượng với hắn, rồi chúng ta chia tay sao?"


 


Hứa Đường Chu đáp: "Đương nhiên là không thể rồi, chỉ là... hắn hẳn là thật sự rất thích anh."


 


Dù sao đó cũng là fan của Lăng Triệt, cách làm có phần cực đoan, nhưng Hứa Đường Chu vẫn không hy vọng người đó làm chuyện dại dột.


 


Lăng Triệt tỏ vẻ không hài lòng: "Vậy còn sự tự tin vừa rồi của em đâu?"


 


"..."


 


Hứa Đường Chu nhận ra sự khó chịu của Lăng Triệt, miễn cưỡng động não: "Có khi nào đây chỉ là trò đùa ác không? Nếu thực sự muốn ép anh, hắn hẳn sẽ công khai email cho truyền thông để gây chú ý, chứ đâu phải lén lút gửi riêng cho công ty như vậy."


 


Lăng Triệt: "Cuối cùng thì em cũng thông minh được một chút rồi."


 


Anh đem chuyện mình phát hiện lúc chiều kể cho Hứa Đường Chu nghe: "Nhưng bất kể là trò đùa ác, hay người đó vốn chẳng muốn tạo sóng dư luận mà chỉ muốn làm chuyện cực đoan, thì với việc có dính líu đến uy h**p tính mạng, công ty sau khi phát hiện đã lập tức báo cảnh sát. Chỉ tiếc là hắn dùng email ẩn danh, không tra được địa chỉ IP. Anh nói vậy để em hiểu, nếu em nhận được uy h**p tương tự, nhất định phải báo cho anh ngay lập tức."


 


"Rõ rồi." Hứa Đường Chu gật đầu, hiểu Lăng Triệt đang lo cho mình.


 


Hai người không thể lúc nào cũng ở bên nhau, Lăng Triệt cũng không thể suốt ngày canh chừng an nguy của cậu, dù không phải tổn hại thực sự mà chỉ là lời lẽ công kích, anh cũng không muốn cậu chịu dù chỉ một chút.


 


Thấy Hứa Đường Chu ngoan như vậy, Lăng Triệt im lặng một thoáng, rồi kéo người vào trong lòng.


 


Anh còn chưa kịp nghiêm giọng căn dặn thêm mấy câu, thì Hứa Đường Chu đã dựa vai anh nói: "Giá mà độ tương thích của chúng ta cao hơn thì tốt rồi."


 


Lăng Triệt: "..."


 


Hứa Đường Chu nắm lấy ngón tay anh mà nghịch.


 


Trên bàn tay trái Lăng Triệt đeo hai chiếc nhẫn khác nhau, một chiếc nhẫn trơn màu đen, một chiếc nhẫn bạc đeo ở đốt ngón tay, trên những ngón tay thon dài càng thêm đẹp mắt.


 


Hứa Đường Chu chen bàn tay mình vào kẽ tay anh, bàn tay nhỏ hơn gần một vòng đan chặt với bàn tay kia.



 


"Xin lỗi anh." Hứa Đường Chu khẽ nói, "Thực ra lúc nãy em muốn hỏi Ứng tiền bối, nghiên cứu của Cừu Âm tiến triển tới đâu rồi. Em lúc nào cũng hy vọng có thể cao hơn một chút, dù chỉ 10% cũng tốt, như vậy khả năng chúng ta đánh dấu sẽ lớn hơn nhiều. Em thật sự rất muốn... được anh đánh dấu hoàn toàn, không bao giờ xa rời nữa."


 


Cậu ngẩng đầu nhìn gương mặt Lăng Triệt: "Anh trai."


 


Năm mười sáu tuổi.


 


Hứa Đường Chu ngồi xe nhà đến cổng đại học.


 


Lăng Triệt vừa ra khỏi cổng đã nhìn thấy cậu. Omega còn trẻ bị nắng chiếu đến đỏ bừng cả da, đang núp trong bóng râm ăn kem que: "Anh trai!"


 


"Không biết chờ trong chỗ râm sao, Hứa Đường Chu, em là đồ ngốc à?" Lăng Triệt lôi cậu vào xe, dặn tài xế bật điều hòa, "Nắng thế này thấy dễ chịu lắm à?"


 


Hứa Đường Chu thản nhiên: "Ừm, dễ chịu mà."


 


Trên mặt cậu đỏ ửng vì bị nắng gắt, chắc chắn chịu không nổi mới chạy vào chỗ râm.


 


Lăng Triệt trừng mắt: "Ngốc nghếch."


 


Hứa Đường Chu l**m một miếng kem, rồi nói tiếp: "Em nghe người ta nói, tin tức tố của anh cũng giống như mặt trời hôm nay. Em phơi thử rồi, quả nhiên đặc biệt thích."


 


Nhìn thiếu niên Omega chưa phân hóa, nên còn chưa thể cảm nhận được tin tức tố, Lăng Triệt chỉ thấy tim mình như bị bắn trúng một phát.


 


Vừa ngọt ngào, vừa đau nhói.


 


Hứa Đường Chu hoàn toàn không nhận ra mình vừa nói lời tình tứ cỡ nào, còn đưa que kem cho Lăng Triệt nếm thử, vô tình nói: "Coi như nếm thử trước đi, sau này tin tức tố của anh sớm muộn cũng là của em mà."


 


Khi đó cả hai đều không ngờ rằng....


 


Có một ngày, Omega từng nói rất thích tin tức tố của anh lại gọi điện đến:


 


"Anh, độ tương thích của chúng ta quá thấp, không thể tiếp tục ở bên nhau nữa."


 


"Em không thích anh nữa rồi."


 


"Chúng ta chia tay đi."


 


Tim Lăng Triệt nhói đau.


 


Lời của Ứng Thần lặp lại trong đầu, khiến anh có chút nghẹt thở, bàn tay còn lại siết chặt thành nắm đấm. Vận mệnh như đang trêu chọc anh vậy, hoặc là thấp nhất, hoặc là cao nhất.


 


Từ đầu tới cuối, chỉ có anh là kẻ chìm đắm.


 


Phải mất hơn mười giây, cơn đau nhói ấy mới dịu lại. Anh hỏi người trong lòng: "Nhóc con, em thích anh ở điểm nào?"


 


Hứa Đường Chu không nhận ra điều bất thường, còn hỏi ngược lại: "Anh đang lo lắng về độ tương thích sao?"


 


Ánh mắt Lăng Triệt sâu thẳm.


 


"Đừng lo, cho dù Cừu Âm không tìm ra cách thì cũng chẳng sao. Em thích anh chính là thích anh, điều đó không gì có thể thay đổi." Hứa Đường Chu chủ động hôn anh một cái, "Cùng lắm thì... coi như em là một Beta đi, tình yêu giữa Alpha và Beta cũng rất tốt mà."


Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa Truyện Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa Story Chương 79: Có người tự ngược bản thân
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...