Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Chương 74: Một Hứa Đường Chu hiếm thấy
304@-
Sau khi quay xong quảng cáo Mist, hai người tranh thủ cùng một ngày rảnh để đến bệnh viện nơi Cừu Âm làm việc.
Việc cả hai xuất hiện cùng lúc sẽ quá lộ liễu, vì vậy họ chọn thời điểm sau 9 giờ tối, lặng lẽ đi thẳng từ bãi đậu xe lên tầng nơi Cừu Âm làm việc.
Ngay cả ở một trong những bệnh viện hàng đầu Trung Quốc, khắp nơi vẫn tràn ngập mùi thuốc khử trùng.
Về mặt chính thức, Cừu Âm không hẳn là bác sĩ, cậu ta không khám bệnh cũng không kê đơn, ngoài việc học theo ca với cố vấn, hầu hết thời gian đều ở phòng thí nghiệm do bệnh viện hợp tác với trường cậu ta thành lập để nghiên cứu.
Lăng Triệt khử trùng xong trước, rồi quay sang giúp Hứa Đường Chu mặc áo bảo hộ.
Người kia cúi đầu trông rất ngoan ngoãn, vết cắn sau gáy đã lành, tuyến thể tiết chất dịch sẽ được tiêm lấy mẫu trong chốc lát.
"Hồi kiểm tra lần trước là làm thế nào nhỉ..." Hứa Đường Chu có chút lo lắng, "Họ cũng lấy dịch từ đây phải không?"
Lăng Triệt nhẹ nhàng véo gáy cậu: "Ừ."
Lần kiểm tra trước đã cách đây bốn năm.
Hứa Đường Chu phân hóa quá bất ngờ, lại còn ở hai nơi khác nhau, Lăng Triệt bận với các thông báo quan trọng khi ra mắt không thể rời, là Tạ Nhụy gọi điện cả đêm để lấy dịch của anh làm kiểm tra, chuẩn bị cho Hứa Đường Chu khi vào giai đoạn ph*t t*nh.
Kết quả tất nhiên không mấy khả quan.
Hứa Đường Chu ngoảnh lại, tay chạm vào cổ Lăng Triệt: "Còn anh? Cũng lấy từ đây à?"
Tuyến thể Alpha mọc ở hai bên cổ, khi răng đâm vào tuyến thể Omega, Alpha sẽ tiết đủ dịch trộn với nước bọt, để tiêm sâu vào tuyến thể của Omega, hoàn tất việc đánh dấu.
Lăng Triệt cảm nhận được ngón tay cậu lạnh, biết Hứa Đường Chu thực sự không muốn tới đây, liền nắm tay cậu: "Không lấy thì sao? Anh cũng đâu phải rắn độc, không thể giữ đầu rồi ép lấy dịch từ răng được."
Hình ảnh đó thật hài hước!
Hứa Đường Chu bật cười, suýt nữa thì cười đến quên cả căng thẳng.
Lăng Triệt nhìn cậu cười, giọng nhẹ nhàng: "Nếu chúng ta cùng đi bệnh viện bị chụp ảnh, báo lá cải sẽ viết gì nhỉ?"
Hứa Đường Chu cười hỏi: "Gì cơ? Hẹn hò giữa đêm ở bệnh viện à? Em không tin họ sẽ đoán là chúng ta làm vì khoa học."
"Sai rồi." Lăng Triệt nhướn mày, nhắc nhở nhẹ: "Họ sẽ viết là em có thai."
Hứa Đường Chu: "???"
WTF?
Cũng đúng, cặp đôi tin đồn xuất hiện ở bệnh viện giữa đêm chắc chắn gây ra ấn tượng đó!
Lăng Triệt không hiểu sao bản thân lại như vậy.
Người trước mặt không vui là muốn dỗ, dỗ xong lại muốn trêu chọc.
Chẳng hạn lúc này, thấy nụ cười Hứa Đường Chu đóng băng, anh còn tàn nhẫn cúi xuống dùng ngón trỏ chạm nhẹ vào bụng cậu: "Hừm, làm nhiều lần như vậy, có khi nào đã có rồi không?"
Hứa Đường Chu: "!!!"
Vừa nghe nói, mặt cậu đã đỏ bừng trong vài giây, hoàn toàn hoàn thành "kỹ năng đổi mặt 1s kiểu Hứa Đường Chu".
Không thể nào!!!
Đừng có bắt nạt cậu vì học dốt!
Omega nam không ở giai đoạn ph*t t*nh thì không thể có thai!!
Lăng Triệt tự tin: "Có thì sinh đi, anh không chê."
Hứa Đường Chu: "......"
Sau cánh cửa cách ly, Cừu Âm xuất hiện trong khung kính, không biểu cảm: "Các anh có vào hay không?"
Cậu ta đã đứng đợi phía sau cửa đủ lâu rồi.
Lăng Triệt rất tự nhiên đẩy Hứa Đường Chu: "Đi thôi."
Hứa Đường Chu thực sự muốn phát nổ tại chỗ!
Sinh con có phải đẻ trứng đâu! Sao mà có dễ vậy?!
Hơn nữa bây giờ nói chuyện này chẳng phải quá sớm à!!
Kiểm tra của Cừu Âm không theo quy chuẩn, có lẽ vì đề tài nghiên cứu, sau khi lấy mẫu dịch, cậu ta còn lấy máu và màng nhầy trong khoang miệng.
Lúc lấy dịch, Lăng Triệt ngồi trên ghế vì quá cao, phải nghiêng cổ thì Cừu Âm mới lấy mẫu dễ dàng.
Ngay cả khi ngồi, Lăng Triệt vẫn toát ra khí thế uy nghi, đôi mắt nâu lạnh lùng khiến Cừu Âm hơi ngần ngại.
Ngược lại, Lăng Triệt còn thúc giục một câu.
Khi kim đâm, Lăng Triệt nghiến răng, trán nổi gân xanh.
Tuyến Alpha thực ra còn nhạy cảm hơn Omega, có hệ thần kinh phức tạp, liên quan đến mọi chức năng cơ thể, nên không thể tách ra được.
Cái kim này, đau đớn là điều dễ đoán, lại còn không thể gây tê.
Hứa Đường Chu lo lắng hỏi: "Có đau lắm không?!"
Lăng Triệt không nói gì, sau khi lấy xong, trán đã lấm tấm mồ hôi: "Cũng bình thường."
Người mà lưng bị thương còn chịu đau hoàn thành chương trình ghi hình, đau một chút này chẳng là gì.
Hứa Đường Chu nhận ra, Lăng Triệt còn không muốn đến kiểm tra hơn cậu.
Cậu mất trí nhớ, Lăng Triệt thì không, cậu chịu đựng kết quả tàn nhẫn vì phản ứng quá nhút nhát, tỏ ra không muốn chấp nhận, nên Lăng Triệt mới đồng hành để trải qua lần nữa.
Trong phòng thí nghiệm có mùi tin tức tố nhẹ, tách biệt, mang lại cảm giác cực đoan.
Cừu Âm đánh dấu mẫu xong rồi cất vào tủ lạnh: "16 và 20354, lần đầu tiên em gặp tin tức tố hiếm đến vậy. Lăng Triệt không cần nói, số 16, theo điều tra dân số lần trước, trong hơn một tỷ người Trung Quốc, dưới 100 người sở hữu số này, còn hiếm hơn những tin tức tố số thấp hơn."
Cấp S không phải tự nhiên gọi là cấp S, nó biểu thị năng khiếu vượt trội, điều kiện sinh lý đặc biệt, khi cần còn có tính tấn công, người sở hữu cực kỳ hiếm.
Cừu Âm nghiêm túc: "Nhưng với anh, Hứa Đường Chu, hiện thế giới chưa đến 5 trường hợp. Sách Tin tức tố xuất bản lần đầu cách đây 40 năm, xếp theo mức hiếm, số càng trước càng ít người. Năm đó tin tức tố của anh còn chưa được phát hiện, trong sách không có anh. Cập nhật lần hai mười mấy năm trước, người ta chỉ thêm những tin tức tố mới. Nếu xếp theo lần đầu, anh lọt top 3 cũng bình thường."
Cừu Âm nói tiếp: "Có nghĩa là ngay cả chưa gặp Lăng Triệt, trên thế giới muốn tìm Alpha hợp với anh cũng cực kỳ khó."
Hứa Đường Chu: "...Cừu Âm, cậu không cần nói với anh chi tiết vậy chứ."
Đây là hình phạt.
Ngày đó, cậu dùng cách này bịa ra Alpha 80% tương thích nói với Lăng Triệt để chia tay, khiến Lăng Triệt nhận ra "Alpha đó" khó tìm thế nào, cực kỳ tàn nhẫn.
Nhắc lại chuyện này, cậu còn không dám nhìn mặt Lăng Triệt.
Cừu Âm nghiêm túc khi làm việc, nói: "Em chỉ muốn nói, về lý thuyết, với độ tương thích thấp như vậy các anh lẽ ra không bị thu hút, nhưng các anh vẫn yêu nhau."
Lăng Triệt dựa vào bàn phía sau, vẻ bình thản.
Anh dang tay, kéo Hứa Đường Chu gần hơn, lơi lỏng ôm vai câu: "Đây là hướng nghiên cứu của cậu?"
"Đúng." Cừu Âm đẩy kính, "Em nghĩ, có thể là cảm giác yêu trước khi phân hóa còn duy trì đến nay, nhưng lý thuyết cho rằng sau phân hóa tin tức tố phải xung khắc, chưa kể lần đầu sau mất trí nhớ, Hứa Đường Chu vẫn nhạy cảm với tin tức tố của anh."
Cậu ta bình tĩnh nói tiếp: "Em có lý do để nghĩ độ tương thích của hai anh không chỉ 18%."
Hai người sững sờ.
Không chỉ 18%?!
Câu đó như một quả bom dưới nước.
Cừu Âm nói bình thường, nhưng trong lòng hai người đã dậy sóng, chỉ dám nhìn cậu thiếu niên này.
Không khí trong phòng thí nghiệm đột nhiên nặng nề, Lăng Triệt nói: "Ý cậu là lý thuyết khoa học hiện tại sai?"
Cừu Âm suy nghĩ: "Không sai, chỉ là lệch."
Lăng Triệt hỏi: "Khả năng suy đoán này cao bao nhiêu?"
Hứa Đường Chu cứng người.
Cậu nhận ra giọng Lăng Triệt trầm hẳn, không còn thoải mái.
Quay lại, thấy Lăng Triệt nhìn cậu, ánh mắt vừa quen thuộc vừa nặng nề khiến cậu hơi sợ.
Cừu Âm không biết gì: "Em không biết, nên mới gọi các anh đến lấy mẫu. Em đang viết công thức mô phỏng mới, nếu đúng, năm sau sẽ mời các anh đi Mỹ nhận giải."
Nghe có vẻ kiêu ngạo, nhưng quen Cừu Âm đều sẽ biết cậu ta không đùa.
Nếu thành công, cậu ta nhận giải, không thành cũng không xấu hổ.
Dù là thiên tài, Cừu Âm thiếu chút tình người, nhưng ý muốn giúp Hứa Đường Chu còn thua ý muốn nghiên cứu y học, nhưng chính tinh thần đó mang đến kết quả đáng kinh ngạc.
Thiên tài 19 tuổi ngây thơ và kiêu ngạo, sẽ nghiên cứu ra điều gì chấn động thế giới?
Trên đường về, Hứa Đường Chu dần bình tĩnh lại, không phải coi thường Cừu Âm, mà là không tin chuyện sẽ dễ giải quyết vậy, một lý thuyết gần trăm năm, áp dụng vào cậu mà sai sao?
Nhưng cậu không thể kìm lòng muốn biết sự thật, chỉ muốn thời gian trôi nhanh, nhấn nút nhảy nhanh, hoặc kéo Cừu Âm lại để viết công thức, cho đến khi chuyện này thực sự sáng tỏ.
"Nhóc con."
Lăng Triệt bỗng nhiên gọi cậu.
Hứa Đường Chu hoàn hồn, phát hiện xe đã dừng lại, đang chờ đèn đỏ.
Con đường giữa đêm khuya vắng lặng, không có bao nhiêu xe cộ, mặt đường trống trải, như thể cả thế giới chỉ còn lại cậu và Lăng Triệt.
Trời bắt đầu mưa. Thời tiết tháng Sáu nói đổi là đổi.
Mưa rơi lộp bộp trên cửa kính, những giọt nước nhỏ nhanh chóng tụ lại thành một màn mưa trắng xóa.
Đột ngột, giống hệt như câu nói kia của Cừu Âm vậy.
Lăng Triệt nắm chặt tay lái, gương mặt tuấn mỹ dưới ánh sáng chập chờn mờ tỏ như một vị thần: "Lần đầu tiên em gặp lại anh, đã bị nhạy cảm với tin tức tố của anh rồi sao?"
Không ngờ Lăng Triệt lại hỏi điều này.
Sự trầm ổn của Lăng Triệt khiến Hứa Đường Chu dần tìm lại được điểm tựa, không còn quá bồn chồn nữa. Cậu ngập ngừng đáp một tiếng, rồi bổ sung: "Hôm đó em còn chảy máu mũi trên xe nữa."
Ngay trước mặt Lăng Triệt, bị tin tức tố của anh k*ch th*ch đến mức tuyến thể đập loạn, máu dồn lên mũi.
Lăng Triệt như nhớ lại điều gì, khóe môi khẽ cong lên một góc độ khó nhận ra.
Đèn xanh bật sáng, anh lái xe qua ngã tư, dừng lại ven đường vắng rồi tắt máy: "Vậy... em chỉ nhạy cảm với tin tức tố của một mình anh thôi sao?"
Hứa Đường Chu gật đầu: "...Đúng."
Trong lòng vô thức thầm nhại khẩu khí thường ngày của Lăng Triệt: Không thì còn ai nữa.
Chính vì chỉ nhạy cảm với mình anh, nên trong lúc quay chương trình mới sợ hãi đến thế khi làm mất thuốc, mới luôn luôn lo lắng bị anh phát hiện; mới muốn né tránh mỗi khi anh lại gần; mới bị tin tức tố của anh k*ch th*ch đến mất ngủ cả đêm, phát sốt không dứt, chân tay bủn rủn.
Cũng chính vì thế, mới điên cuồng, khát khao anh, muốn được anh đánh dấu.
Lăng Triệt dường như đã nghe thấu tiếng lòng này.
Trong màn mưa, anh nghiêng người, đưa tay nâng lấy gương mặt trước mắt, rồi hôn thật sâu.
_______________
Vài ngày sau, Hứa Đường Chu mới biết lý do tại sao hôm đó cậu nói muốn đến nhà Cừu Âm, mà Cừu Âm lại bảo là "không tiện".
Hóa ra Ứng Thần đã dọn đến căn phòng trước đây cậu từng ở.
Về phần tại sao biết được, là vì một hôm Ứng Thần đến chỗ Lăng Triệt, hỏi: "Chu Chu, à đúng rồi, khi cậu ở nhà thuê trước kia có thấy điều hòa bị hỏng không?"
Hứa Đường Chu: "???"
Ứng Thần nói: "Chúng tôi ngủ đến nửa đêm thì nóng không chịu nổi. Tôi bảo điều hòa không làm lạnh, phải thay cái mới, nhưng Âm Âm cứ khăng khăng bảo lúc cậu ở thì chẳng có vấn đề gì, tôi thấy rõ ràng là em ấy tiếc tiền thôi."
Hứa Đường Chu: "???"
Sáng đó cậu vừa mới thức dậy, còn mơ màng, trượt ván từ phòng ngủ ra phòng khách.
Vừa thấy người đàn ông ngồi trong phòng khách, cảm giác như gặp phải một con công trống xòe đuôi, nghi ngờ bản thân vẫn chưa tỉnh ngủ.
Con công kia như thể bộ lông đầy màu sắc, còn nói: "Làm nghiên cứu học thuật thật không dễ dàng, ngày ngày ngâm trong phòng thí nghiệm, lại còn phải tranh thủ về nhà bầu bạn với tôi, Âm Âm của tôi gầy cả đi rồi."
Hứa Đường Chu: "..."
Cậu dường như đã hiểu ra vì sao Cừu Âm lại cố sống cố chết muốn biết độ phù hợp giữa cậu và Lăng Triệt.
Vì như thế thì có cớ để không về nhà.
"Giữ lòng bình tĩnh thì tự nhiên sẽ thấy mát." Lăng Triệt nhấc chân, thu tấm ván trượt lại.
Anh đi tới, ôm lấy vai Hứa Đường Chu, lạnh lùng nói với ai kia: "Cửa ở đằng kia."
Ứng Thần nằm dài trên sofa, thoải mái như ở nhà mình, tâm trạng có vẻ rất tốt, không hề nhúc nhích: "Tôi có chuyện nghiêm túc. Chu Chu, kế hoạch sắp tới của cậu thế nào?"
Hứa Đường Chu nhớ lại lịch trình Hoàng Thiên đưa cho mình: có vài sự kiện phải tham gia, bao gồm quảng bá game Ngự Phong, họp báo Mist, mấy buổi tuyên truyền phim, thêm một quảng cáo mỹ phẩm và lời mời dự tuần lễ thời trang.
Cậu kể sơ qua, Ứng Thần lại hỏi: "Có đang tiếp xúc kịch bản nào không?"
Lăng Triệt: "Cậu có đề cử?"
Hứa Đường Chu nói: "Trong tay có vài kịch bản, nhưng chưa quyết định."
Ứng Thần bảo: "Cậu chắc biết Diệp Chi Phàm chứ? Ông ấy là thầy tôi."
Ảnh đế lão làng Diệp Chi Phàm, Hứa Đường Chu tất nhiên là biết.
Thì ra Diệp Chi Phàm đang chuẩn bị một bộ phim do chính ông viết kịch bản và làm đạo diễn, hiện đã gần hoàn thiện, đang tìm diễn viên cho vai nam số hai. Vô tình ông xem thấy Hứa Đường Chu trên truyền hình. Đây là một bộ phim cảnh sát - tội phạm không theo lối mòn, nhân vật nam hai là một Omega nằm vùng, chiến đấu cực đỉnh, yêu cầu ngoại hình sắc sảo, mà Hứa Đường Chu lại rất phù hợp.
Quan trọng hơn, vai nam chính của bộ phim chính là ảnh đế toàn năng Ứng Thần.
Hứa Đường Chu kinh ngạc: "Tôi đây là đang nhờ quan hệ mà vô tình trở thành người thắng cuộc trong đời à?!"
Đúng là tài nguyên thần tiên mà.
Quả nhiên, cậu chính là "tiểu bạch kiểm" số một giới giải trí.
Ứng Thần cười: "Cậu hiểu lầm rồi, tôi chỉ mang thông báo thử vai tới thôi, đi hay không là do ý cậu. Nhưng cậu cũng đừng tự hạ thấp mình, cậu thật sự không phải dựa vào quan hệ, mà là do Cố Tiểu Sơn giới thiệu cậu đấy."
Cố lão sư?
Hứa Đường Chu thật sự choáng váng.
Đúng rồi, cậu từng nghe Cố lão sư nói Diệp Chi Phàm là bạn của ông.
"Cố Tiểu Sơn bình thường chẳng bao giờ tiến cử người mới, trong phim của ông ấy cậu tuy chỉ diễn vai nhỏ." Ứng Thần nói tiếp, "Nhưng ông ấy lại nhìn trúng cậu, mất cả đêm để giới thiệu cậu cho Diệp Chi Phàm, còn đem trailer mang cho ông ấy xem. Cố Tiểu Sơn cũng không lấy tiền, tôi không biết ông ấy lấy đâu ra sự tin tưởng như vậy với cậu, chỉ có thể chứng minh một điều—cậu thật sự rất giỏi."
Ứng Thần rời đi rồi, Hứa Đường Chu vẫn còn ngẩn ngơ trong giấc mơ bị cơ hội to lớn này đập trúng.
Cậu biết đây chỉ mới là thử vai, nhiều diễn viên, kể cả tân binh cũng có cơ hội như vậy. Nhưng việc được Cố lão sự công nhận lại mang ý nghĩa hoàn toàn khác với cậu.
Ngay cả khi nghe tin mình sẽ làm gương mặt đại diện của Mist cậu cũng không phấn khích đến thế, bởi cậu thật sự rất yêu thích diễn xuất.
Lăng Triệt hỏi cậu nghĩ sao.
Bộ phim này khó, mà Diệp Chi Phàm lại nổi tiếng nghiêm khắc. Khi còn làm diễn viên, ông từng mắng bạn diễn khóc ngay tại trường quay.
Ánh mắt Hứa Đường Chu sáng rực: "Em muốn thử."
Ánh mắt ấy khiến tim Lăng Triệt khẽ rung động.
Nó gợi lên trong anh những ý nghĩ ích kỷ, cảm xúc xấu xa trào dâng—chỉ mong người này lập tức bước vào thời kỳ ph*t t*nh, để anh có thể từ đầu đến chân phủ kín cậu bằng mùi hương của mình, chẳng cần quan tâm tới cái gọi là độ tương thích chết tiệt kia.
Anh biết, nếu Hứa Đường Chu thử vai thành công, sẽ có rất nhiều cảnh đối diễn với Ứng Thần. Nghĩ đến ánh mắt kia đặt trên người Ứng Thần, nghĩ đến việc nhiều người sẽ thấy được, sẽ yêu thích cậu... Lăng Triệt bỗng không muốn Hứa Đường Chu đi nữa.
Cho dù Ứng Thần là bạn tốt của anh cũng không được.
Hứa Đường Chu lấy làm lạ trước phản ứng ấy: "Sao thế?"
Lăng Triệt bỗng đưa tay che đi đôi mắt sáng rực kia.
Đè nén cảm xúc xấu, anh tỏ vẻ hờ hững: "Vậy thì chúng ta có lẽ sẽ hợp tác với nhau rồi."
"???"
Ý Lăng Triệt là gì?
Hứa Đường Chu chớp mắt, hàng mi cọ vào lòng bàn tay anh.
Trước mắt tối đen, chẳng nhìn thấy gì.
Nào biết, ánh mắt Lăng Triệt lúc này lại rơi xuống bờ môi cậu.
Một lúc lâu sau, như vừa đưa ra quyết định, Lăng Triệt ngạo nghễ nói: "Anh vừa nhận làm chế tác nhạc cho cả bộ phim này."
Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Sau khi quay xong quảng cáo Mist, hai người tranh thủ cùng một ngày rảnh để đến bệnh viện nơi Cừu Âm làm việc.
Việc cả hai xuất hiện cùng lúc sẽ quá lộ liễu, vì vậy họ chọn thời điểm sau 9 giờ tối, lặng lẽ đi thẳng từ bãi đậu xe lên tầng nơi Cừu Âm làm việc.
Ngay cả ở một trong những bệnh viện hàng đầu Trung Quốc, khắp nơi vẫn tràn ngập mùi thuốc khử trùng.
Về mặt chính thức, Cừu Âm không hẳn là bác sĩ, cậu ta không khám bệnh cũng không kê đơn, ngoài việc học theo ca với cố vấn, hầu hết thời gian đều ở phòng thí nghiệm do bệnh viện hợp tác với trường cậu ta thành lập để nghiên cứu.
Lăng Triệt khử trùng xong trước, rồi quay sang giúp Hứa Đường Chu mặc áo bảo hộ.
Người kia cúi đầu trông rất ngoan ngoãn, vết cắn sau gáy đã lành, tuyến thể tiết chất dịch sẽ được tiêm lấy mẫu trong chốc lát.
"Hồi kiểm tra lần trước là làm thế nào nhỉ..." Hứa Đường Chu có chút lo lắng, "Họ cũng lấy dịch từ đây phải không?"
Lăng Triệt nhẹ nhàng véo gáy cậu: "Ừ."
Lần kiểm tra trước đã cách đây bốn năm.
Hứa Đường Chu phân hóa quá bất ngờ, lại còn ở hai nơi khác nhau, Lăng Triệt bận với các thông báo quan trọng khi ra mắt không thể rời, là Tạ Nhụy gọi điện cả đêm để lấy dịch của anh làm kiểm tra, chuẩn bị cho Hứa Đường Chu khi vào giai đoạn ph*t t*nh.
Kết quả tất nhiên không mấy khả quan.
Hứa Đường Chu ngoảnh lại, tay chạm vào cổ Lăng Triệt: "Còn anh? Cũng lấy từ đây à?"
Tuyến thể Alpha mọc ở hai bên cổ, khi răng đâm vào tuyến thể Omega, Alpha sẽ tiết đủ dịch trộn với nước bọt, để tiêm sâu vào tuyến thể của Omega, hoàn tất việc đánh dấu.
Lăng Triệt cảm nhận được ngón tay cậu lạnh, biết Hứa Đường Chu thực sự không muốn tới đây, liền nắm tay cậu: "Không lấy thì sao? Anh cũng đâu phải rắn độc, không thể giữ đầu rồi ép lấy dịch từ răng được."
Hình ảnh đó thật hài hước!
Hứa Đường Chu bật cười, suýt nữa thì cười đến quên cả căng thẳng.
Lăng Triệt nhìn cậu cười, giọng nhẹ nhàng: "Nếu chúng ta cùng đi bệnh viện bị chụp ảnh, báo lá cải sẽ viết gì nhỉ?"
Hứa Đường Chu cười hỏi: "Gì cơ? Hẹn hò giữa đêm ở bệnh viện à? Em không tin họ sẽ đoán là chúng ta làm vì khoa học."
"Sai rồi." Lăng Triệt nhướn mày, nhắc nhở nhẹ: "Họ sẽ viết là em có thai."
Hứa Đường Chu: "???"
WTF?
Cũng đúng, cặp đôi tin đồn xuất hiện ở bệnh viện giữa đêm chắc chắn gây ra ấn tượng đó!
Lăng Triệt không hiểu sao bản thân lại như vậy.
Người trước mặt không vui là muốn dỗ, dỗ xong lại muốn trêu chọc.
Chẳng hạn lúc này, thấy nụ cười Hứa Đường Chu đóng băng, anh còn tàn nhẫn cúi xuống dùng ngón trỏ chạm nhẹ vào bụng cậu: "Hừm, làm nhiều lần như vậy, có khi nào đã có rồi không?"
Hứa Đường Chu: "!!!"
Vừa nghe nói, mặt cậu đã đỏ bừng trong vài giây, hoàn toàn hoàn thành "kỹ năng đổi mặt 1s kiểu Hứa Đường Chu".
Không thể nào!!!
Đừng có bắt nạt cậu vì học dốt!
Omega nam không ở giai đoạn ph*t t*nh thì không thể có thai!!
Lăng Triệt tự tin: "Có thì sinh đi, anh không chê."
Hứa Đường Chu: "......"
Sau cánh cửa cách ly, Cừu Âm xuất hiện trong khung kính, không biểu cảm: "Các anh có vào hay không?"
Cậu ta đã đứng đợi phía sau cửa đủ lâu rồi.
Lăng Triệt rất tự nhiên đẩy Hứa Đường Chu: "Đi thôi."
Hứa Đường Chu thực sự muốn phát nổ tại chỗ!
Sinh con có phải đẻ trứng đâu! Sao mà có dễ vậy?!
Hơn nữa bây giờ nói chuyện này chẳng phải quá sớm à!!
Kiểm tra của Cừu Âm không theo quy chuẩn, có lẽ vì đề tài nghiên cứu, sau khi lấy mẫu dịch, cậu ta còn lấy máu và màng nhầy trong khoang miệng.
Lúc lấy dịch, Lăng Triệt ngồi trên ghế vì quá cao, phải nghiêng cổ thì Cừu Âm mới lấy mẫu dễ dàng.
Ngay cả khi ngồi, Lăng Triệt vẫn toát ra khí thế uy nghi, đôi mắt nâu lạnh lùng khiến Cừu Âm hơi ngần ngại.
Ngược lại, Lăng Triệt còn thúc giục một câu.
Khi kim đâm, Lăng Triệt nghiến răng, trán nổi gân xanh.
Tuyến Alpha thực ra còn nhạy cảm hơn Omega, có hệ thần kinh phức tạp, liên quan đến mọi chức năng cơ thể, nên không thể tách ra được.
Cái kim này, đau đớn là điều dễ đoán, lại còn không thể gây tê.
Hứa Đường Chu lo lắng hỏi: "Có đau lắm không?!"
Lăng Triệt không nói gì, sau khi lấy xong, trán đã lấm tấm mồ hôi: "Cũng bình thường."
Người mà lưng bị thương còn chịu đau hoàn thành chương trình ghi hình, đau một chút này chẳng là gì.
Hứa Đường Chu nhận ra, Lăng Triệt còn không muốn đến kiểm tra hơn cậu.
Cậu mất trí nhớ, Lăng Triệt thì không, cậu chịu đựng kết quả tàn nhẫn vì phản ứng quá nhút nhát, tỏ ra không muốn chấp nhận, nên Lăng Triệt mới đồng hành để trải qua lần nữa.
Trong phòng thí nghiệm có mùi tin tức tố nhẹ, tách biệt, mang lại cảm giác cực đoan.
Cừu Âm đánh dấu mẫu xong rồi cất vào tủ lạnh: "16 và 20354, lần đầu tiên em gặp tin tức tố hiếm đến vậy. Lăng Triệt không cần nói, số 16, theo điều tra dân số lần trước, trong hơn một tỷ người Trung Quốc, dưới 100 người sở hữu số này, còn hiếm hơn những tin tức tố số thấp hơn."
Cấp S không phải tự nhiên gọi là cấp S, nó biểu thị năng khiếu vượt trội, điều kiện sinh lý đặc biệt, khi cần còn có tính tấn công, người sở hữu cực kỳ hiếm.
Cừu Âm nghiêm túc: "Nhưng với anh, Hứa Đường Chu, hiện thế giới chưa đến 5 trường hợp. Sách Tin tức tố xuất bản lần đầu cách đây 40 năm, xếp theo mức hiếm, số càng trước càng ít người. Năm đó tin tức tố của anh còn chưa được phát hiện, trong sách không có anh. Cập nhật lần hai mười mấy năm trước, người ta chỉ thêm những tin tức tố mới. Nếu xếp theo lần đầu, anh lọt top 3 cũng bình thường."
Cừu Âm nói tiếp: "Có nghĩa là ngay cả chưa gặp Lăng Triệt, trên thế giới muốn tìm Alpha hợp với anh cũng cực kỳ khó."
Hứa Đường Chu: "...Cừu Âm, cậu không cần nói với anh chi tiết vậy chứ."
Đây là hình phạt.
Ngày đó, cậu dùng cách này bịa ra Alpha 80% tương thích nói với Lăng Triệt để chia tay, khiến Lăng Triệt nhận ra "Alpha đó" khó tìm thế nào, cực kỳ tàn nhẫn.
Nhắc lại chuyện này, cậu còn không dám nhìn mặt Lăng Triệt.
Cừu Âm nghiêm túc khi làm việc, nói: "Em chỉ muốn nói, về lý thuyết, với độ tương thích thấp như vậy các anh lẽ ra không bị thu hút, nhưng các anh vẫn yêu nhau."
Lăng Triệt dựa vào bàn phía sau, vẻ bình thản.
Anh dang tay, kéo Hứa Đường Chu gần hơn, lơi lỏng ôm vai câu: "Đây là hướng nghiên cứu của cậu?"
"Đúng." Cừu Âm đẩy kính, "Em nghĩ, có thể là cảm giác yêu trước khi phân hóa còn duy trì đến nay, nhưng lý thuyết cho rằng sau phân hóa tin tức tố phải xung khắc, chưa kể lần đầu sau mất trí nhớ, Hứa Đường Chu vẫn nhạy cảm với tin tức tố của anh."
Cậu ta bình tĩnh nói tiếp: "Em có lý do để nghĩ độ tương thích của hai anh không chỉ 18%."
Hai người sững sờ.
Không chỉ 18%?!
Câu đó như một quả bom dưới nước.
Cừu Âm nói bình thường, nhưng trong lòng hai người đã dậy sóng, chỉ dám nhìn cậu thiếu niên này.
Không khí trong phòng thí nghiệm đột nhiên nặng nề, Lăng Triệt nói: "Ý cậu là lý thuyết khoa học hiện tại sai?"
Cừu Âm suy nghĩ: "Không sai, chỉ là lệch."
Lăng Triệt hỏi: "Khả năng suy đoán này cao bao nhiêu?"
Hứa Đường Chu cứng người.
Cậu nhận ra giọng Lăng Triệt trầm hẳn, không còn thoải mái.
Quay lại, thấy Lăng Triệt nhìn cậu, ánh mắt vừa quen thuộc vừa nặng nề khiến cậu hơi sợ.
Cừu Âm không biết gì: "Em không biết, nên mới gọi các anh đến lấy mẫu. Em đang viết công thức mô phỏng mới, nếu đúng, năm sau sẽ mời các anh đi Mỹ nhận giải."
Nghe có vẻ kiêu ngạo, nhưng quen Cừu Âm đều sẽ biết cậu ta không đùa.
Nếu thành công, cậu ta nhận giải, không thành cũng không xấu hổ.
Dù là thiên tài, Cừu Âm thiếu chút tình người, nhưng ý muốn giúp Hứa Đường Chu còn thua ý muốn nghiên cứu y học, nhưng chính tinh thần đó mang đến kết quả đáng kinh ngạc.
Thiên tài 19 tuổi ngây thơ và kiêu ngạo, sẽ nghiên cứu ra điều gì chấn động thế giới?
Trên đường về, Hứa Đường Chu dần bình tĩnh lại, không phải coi thường Cừu Âm, mà là không tin chuyện sẽ dễ giải quyết vậy, một lý thuyết gần trăm năm, áp dụng vào cậu mà sai sao?
Nhưng cậu không thể kìm lòng muốn biết sự thật, chỉ muốn thời gian trôi nhanh, nhấn nút nhảy nhanh, hoặc kéo Cừu Âm lại để viết công thức, cho đến khi chuyện này thực sự sáng tỏ.
"Nhóc con."
Lăng Triệt bỗng nhiên gọi cậu.
Hứa Đường Chu hoàn hồn, phát hiện xe đã dừng lại, đang chờ đèn đỏ.
Con đường giữa đêm khuya vắng lặng, không có bao nhiêu xe cộ, mặt đường trống trải, như thể cả thế giới chỉ còn lại cậu và Lăng Triệt.
Trời bắt đầu mưa. Thời tiết tháng Sáu nói đổi là đổi.
Mưa rơi lộp bộp trên cửa kính, những giọt nước nhỏ nhanh chóng tụ lại thành một màn mưa trắng xóa.
Đột ngột, giống hệt như câu nói kia của Cừu Âm vậy.
Lăng Triệt nắm chặt tay lái, gương mặt tuấn mỹ dưới ánh sáng chập chờn mờ tỏ như một vị thần: "Lần đầu tiên em gặp lại anh, đã bị nhạy cảm với tin tức tố của anh rồi sao?"
Không ngờ Lăng Triệt lại hỏi điều này.
Sự trầm ổn của Lăng Triệt khiến Hứa Đường Chu dần tìm lại được điểm tựa, không còn quá bồn chồn nữa. Cậu ngập ngừng đáp một tiếng, rồi bổ sung: "Hôm đó em còn chảy máu mũi trên xe nữa."
Ngay trước mặt Lăng Triệt, bị tin tức tố của anh k*ch th*ch đến mức tuyến thể đập loạn, máu dồn lên mũi.
Lăng Triệt như nhớ lại điều gì, khóe môi khẽ cong lên một góc độ khó nhận ra.
Đèn xanh bật sáng, anh lái xe qua ngã tư, dừng lại ven đường vắng rồi tắt máy: "Vậy... em chỉ nhạy cảm với tin tức tố của một mình anh thôi sao?"
Hứa Đường Chu gật đầu: "...Đúng."
Trong lòng vô thức thầm nhại khẩu khí thường ngày của Lăng Triệt: Không thì còn ai nữa.
Chính vì chỉ nhạy cảm với mình anh, nên trong lúc quay chương trình mới sợ hãi đến thế khi làm mất thuốc, mới luôn luôn lo lắng bị anh phát hiện; mới muốn né tránh mỗi khi anh lại gần; mới bị tin tức tố của anh k*ch th*ch đến mất ngủ cả đêm, phát sốt không dứt, chân tay bủn rủn.
Cũng chính vì thế, mới điên cuồng, khát khao anh, muốn được anh đánh dấu.
Lăng Triệt dường như đã nghe thấu tiếng lòng này.
Trong màn mưa, anh nghiêng người, đưa tay nâng lấy gương mặt trước mắt, rồi hôn thật sâu.
_______________
Vài ngày sau, Hứa Đường Chu mới biết lý do tại sao hôm đó cậu nói muốn đến nhà Cừu Âm, mà Cừu Âm lại bảo là "không tiện".
Hóa ra Ứng Thần đã dọn đến căn phòng trước đây cậu từng ở.
Về phần tại sao biết được, là vì một hôm Ứng Thần đến chỗ Lăng Triệt, hỏi: "Chu Chu, à đúng rồi, khi cậu ở nhà thuê trước kia có thấy điều hòa bị hỏng không?"
Hứa Đường Chu: "???"
Ứng Thần nói: "Chúng tôi ngủ đến nửa đêm thì nóng không chịu nổi. Tôi bảo điều hòa không làm lạnh, phải thay cái mới, nhưng Âm Âm cứ khăng khăng bảo lúc cậu ở thì chẳng có vấn đề gì, tôi thấy rõ ràng là em ấy tiếc tiền thôi."
Hứa Đường Chu: "???"
Sáng đó cậu vừa mới thức dậy, còn mơ màng, trượt ván từ phòng ngủ ra phòng khách.
Vừa thấy người đàn ông ngồi trong phòng khách, cảm giác như gặp phải một con công trống xòe đuôi, nghi ngờ bản thân vẫn chưa tỉnh ngủ.
Con công kia như thể bộ lông đầy màu sắc, còn nói: "Làm nghiên cứu học thuật thật không dễ dàng, ngày ngày ngâm trong phòng thí nghiệm, lại còn phải tranh thủ về nhà bầu bạn với tôi, Âm Âm của tôi gầy cả đi rồi."
Hứa Đường Chu: "..."
Cậu dường như đã hiểu ra vì sao Cừu Âm lại cố sống cố chết muốn biết độ phù hợp giữa cậu và Lăng Triệt.
Vì như thế thì có cớ để không về nhà.
"Giữ lòng bình tĩnh thì tự nhiên sẽ thấy mát." Lăng Triệt nhấc chân, thu tấm ván trượt lại.
Anh đi tới, ôm lấy vai Hứa Đường Chu, lạnh lùng nói với ai kia: "Cửa ở đằng kia."
Ứng Thần nằm dài trên sofa, thoải mái như ở nhà mình, tâm trạng có vẻ rất tốt, không hề nhúc nhích: "Tôi có chuyện nghiêm túc. Chu Chu, kế hoạch sắp tới của cậu thế nào?"
Hứa Đường Chu nhớ lại lịch trình Hoàng Thiên đưa cho mình: có vài sự kiện phải tham gia, bao gồm quảng bá game Ngự Phong, họp báo Mist, mấy buổi tuyên truyền phim, thêm một quảng cáo mỹ phẩm và lời mời dự tuần lễ thời trang.
Cậu kể sơ qua, Ứng Thần lại hỏi: "Có đang tiếp xúc kịch bản nào không?"
Lăng Triệt: "Cậu có đề cử?"
Hứa Đường Chu nói: "Trong tay có vài kịch bản, nhưng chưa quyết định."
Ứng Thần bảo: "Cậu chắc biết Diệp Chi Phàm chứ? Ông ấy là thầy tôi."
Ảnh đế lão làng Diệp Chi Phàm, Hứa Đường Chu tất nhiên là biết.
Thì ra Diệp Chi Phàm đang chuẩn bị một bộ phim do chính ông viết kịch bản và làm đạo diễn, hiện đã gần hoàn thiện, đang tìm diễn viên cho vai nam số hai. Vô tình ông xem thấy Hứa Đường Chu trên truyền hình. Đây là một bộ phim cảnh sát - tội phạm không theo lối mòn, nhân vật nam hai là một Omega nằm vùng, chiến đấu cực đỉnh, yêu cầu ngoại hình sắc sảo, mà Hứa Đường Chu lại rất phù hợp.
Quan trọng hơn, vai nam chính của bộ phim chính là ảnh đế toàn năng Ứng Thần.
Hứa Đường Chu kinh ngạc: "Tôi đây là đang nhờ quan hệ mà vô tình trở thành người thắng cuộc trong đời à?!"
Đúng là tài nguyên thần tiên mà.
Quả nhiên, cậu chính là "tiểu bạch kiểm" số một giới giải trí.
Ứng Thần cười: "Cậu hiểu lầm rồi, tôi chỉ mang thông báo thử vai tới thôi, đi hay không là do ý cậu. Nhưng cậu cũng đừng tự hạ thấp mình, cậu thật sự không phải dựa vào quan hệ, mà là do Cố Tiểu Sơn giới thiệu cậu đấy."
Cố lão sư?
Hứa Đường Chu thật sự choáng váng.
Đúng rồi, cậu từng nghe Cố lão sư nói Diệp Chi Phàm là bạn của ông.
"Cố Tiểu Sơn bình thường chẳng bao giờ tiến cử người mới, trong phim của ông ấy cậu tuy chỉ diễn vai nhỏ." Ứng Thần nói tiếp, "Nhưng ông ấy lại nhìn trúng cậu, mất cả đêm để giới thiệu cậu cho Diệp Chi Phàm, còn đem trailer mang cho ông ấy xem. Cố Tiểu Sơn cũng không lấy tiền, tôi không biết ông ấy lấy đâu ra sự tin tưởng như vậy với cậu, chỉ có thể chứng minh một điều—cậu thật sự rất giỏi."
Ứng Thần rời đi rồi, Hứa Đường Chu vẫn còn ngẩn ngơ trong giấc mơ bị cơ hội to lớn này đập trúng.
Cậu biết đây chỉ mới là thử vai, nhiều diễn viên, kể cả tân binh cũng có cơ hội như vậy. Nhưng việc được Cố lão sự công nhận lại mang ý nghĩa hoàn toàn khác với cậu.
Ngay cả khi nghe tin mình sẽ làm gương mặt đại diện của Mist cậu cũng không phấn khích đến thế, bởi cậu thật sự rất yêu thích diễn xuất.
Lăng Triệt hỏi cậu nghĩ sao.
Bộ phim này khó, mà Diệp Chi Phàm lại nổi tiếng nghiêm khắc. Khi còn làm diễn viên, ông từng mắng bạn diễn khóc ngay tại trường quay.
Ánh mắt Hứa Đường Chu sáng rực: "Em muốn thử."
Ánh mắt ấy khiến tim Lăng Triệt khẽ rung động.
Nó gợi lên trong anh những ý nghĩ ích kỷ, cảm xúc xấu xa trào dâng—chỉ mong người này lập tức bước vào thời kỳ ph*t t*nh, để anh có thể từ đầu đến chân phủ kín cậu bằng mùi hương của mình, chẳng cần quan tâm tới cái gọi là độ tương thích chết tiệt kia.
Anh biết, nếu Hứa Đường Chu thử vai thành công, sẽ có rất nhiều cảnh đối diễn với Ứng Thần. Nghĩ đến ánh mắt kia đặt trên người Ứng Thần, nghĩ đến việc nhiều người sẽ thấy được, sẽ yêu thích cậu... Lăng Triệt bỗng không muốn Hứa Đường Chu đi nữa.
Cho dù Ứng Thần là bạn tốt của anh cũng không được.
Hứa Đường Chu lấy làm lạ trước phản ứng ấy: "Sao thế?"
Lăng Triệt bỗng đưa tay che đi đôi mắt sáng rực kia.
Đè nén cảm xúc xấu, anh tỏ vẻ hờ hững: "Vậy thì chúng ta có lẽ sẽ hợp tác với nhau rồi."
"???"
Ý Lăng Triệt là gì?
Hứa Đường Chu chớp mắt, hàng mi cọ vào lòng bàn tay anh.
Trước mắt tối đen, chẳng nhìn thấy gì.
Nào biết, ánh mắt Lăng Triệt lúc này lại rơi xuống bờ môi cậu.
Một lúc lâu sau, như vừa đưa ra quyết định, Lăng Triệt ngạo nghễ nói: "Anh vừa nhận làm chế tác nhạc cho cả bộ phim này."
Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Đánh giá:
Truyện Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Story
Chương 74: Một Hứa Đường Chu hiếm thấy
10.0/10 từ 24 lượt.