Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Chương 11: Không thân lắm
212@-
"Yo~ Nhóc con!"
"Gọi là nhóc con cơ đấy!!"
Điện thoại vừa ngắt, khách mời xung quanh đã bắt đầu ồn ào trêu chọc.
Tai của Hứa Đường Chu vẫn đỏ bừng, "nhóc con" là biệt danh từ nhỏ của cậu, ngoài fan của cậu thì hầu như chẳng ai gọi như thế.
Lăng Triệt làm sao mà biết được?
Hứa Đường Chu nhanh chóng nghĩ đến quản lý Nhã. Hoàng Thiên đã chuẩn bị trước kỹ càng như vậy, thì Tư Đồ Nhã với kinh nghiệm phong phú chắc chắn còn chuẩn bị nhiều hơn nữa. Nghĩ đến điều này, hơi nóng trên mặt cậu mới dần tan đi.
Mục đích của cuộc gọi này đã đạt, bất kể là để tạo hiệu ứng chương trình hay thật sự muốn hỏi thăm tình hình của Lăng Triệt. Cảnh này cũng nhanh chóng được lướt qua, coi như có kinh hoảng nhưng không nguy hiểm. Tiếp theo, hai người còn phải đối mặt với nhiều thử thách hơn nữa, trước ống kính, từng lời nói từng cử động đều sẽ bị ghi lại.
Hứa Đường Chu tự nhủ bản thân phải thả lỏng.
Chưa bao lâu, Hạ Nguyệt và Hạ Tinh đã kêu ầm lên là lớp trang điểm bị trôi, cần phải dặm lại.
Nhân lúc họ trang điểm lại, tổ chương trình dứt khoát để Thích Mộc mời cặp đôi Lục Thừa An ra một chỗ yên tĩnh để phỏng vấn, khai thác chút chuyện ngọt ngào thường ngày, sau này biên tập thành tư liệu hậu trường.
Lăng Triệt vừa bước vào phim trường liền thấy Hứa Đường Chu ngồi lẻ loi một mình trên ghế.
Hứa Đường Chu lại mặc một chiếc áo len.
Có lẽ vì khí chất của cậu quá lạnh nhạt, stylist rất để tâm điều này, nên phối cho cậu toàn những trang phục chất liệu ấm áp, màu sắc ấm để trung hòa cảm giác xa cách trên ống kính. Cố gắng khiến cậu trông hòa đồng hơn.
Nhưng Hứa Đường Chu ngồi đó vẫn mang cảm giác quá không ăn nhập.
Không ai có thể bắt bẻ chút khuyết điểm nào trên gương mặt cậu.
Dù không trang điểm, không chút phấn son, cậu vẫn khiến hai chị em Hạ Nguyệt Hạ Tinh ăn diện lộng lẫy bên cạnh trở nên lu mờ.
"Triệt Thần đến rồi!"
Hiện trường bỗng xôn xao, có người nhỏ giọng reo vui, ồn ào náo động hẳn lên.
Hứa Đường Chu ngẩng mắt nhìn.
Chỉ thấy một người đàn ông cao lớn được camera bám sát theo, tay đang kéo vali, ung dung thong dong bước tới đây.
"Sao thế?" Lăng Triệt phớt lờ mọi người, thẳng bước đến cạnh Hứa Đường Chu, xoa xoa lên đầu cậu, "Không ai để ý cậu à?"
Câu hỏi cùng động tác này, bảo họ không quen thì chẳng ai tin.
Ngoài ống kính, không biết có bao nhiêu ánh mắt đang âm thầm quan sát tương tác của hai người họ.
"Họ đều bận mà." Dưới nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm, tim Hứa Đường Chu đập loạn, cậu mỉm cười gượng gạo, giọng nói cứng nhắc: "Anh đến là tốt rồi."
Rõ ràng còn chưa chính thức quay hình, nhưng chỉ cần Lăng Triệt vừa xuất hiện, tất cả máy quay lập tức coi như đã vào trạng thái ghi hình chính thức. Từng khung hình, từng giây đều có thể được đưa vào kho tư liệu hậu kỳ.
Lăng Triệt mặc một chiếc áo khoác đen, mang chút phong cách retro, nhìn như đồ thường ngày. Phong cách hai người khác hẳn nhau, nhưng lại vô tình hợp nhau kỳ lạ, như thể đã bàn bạc trước vậy.
Mọi người đều biết, tổ hợp của họ mới là trọng tâm của chương trình.
Lòng bàn tay Hứa Đường Chu lập tức toát mồ hôi.
Lăng Triệt thoải mái ngồi xuống cạnh Hứa Đường Chu, cánh tay gác lên lưng ghế, ghé sát lại mỉm cười khẽ nói: "Hứa Đường Chu, cậu là đồ ngốc à?"
Giọng điệu lạnh tanh hoàn toàn không hợp với nụ cười.
Hứa Đường Chu: "......"
Đúng rồi, đây mới là con người thật của Lăng Triệt.
Khóe môi Lăng Triệt vẫn cong như cũ, nhìn bề ngoài cứ như đang trò chuyện thân thiết với nhau, nhưng lời nói lại vô tình trách mắng: "Người ta bày hố cho cậu là cậu cứ thế nhảy vào đấy à? Làm việc thì phải chịu khó động não, đừng để bị dắt mũi. Lần sau chưa chắc tôi có thể cứu cậu đâu."
Lông mi Hứa Đường Chu khẽ run, quay đầu lại, đôi mắt đen láy như mực, bờ môi xinh đẹp mấp máy: "Biết rồi. Lần sau em sẽ cố hết sức để anh không phải cứu em."
Cậu có chút giận thật.
Bản thân cậu cũng thấy mình ngốc.
"Biết là tốt." Lăng Triệt nhìn cậu, "Ngoan một chút, đừng gây thêm rắc rối cho tôi."
"Hai người đang thì thầm cái gì vậy!"
Hứa Đường Chu còn chưa kịp đáp lại, Thích Mộc và Lục Thừa An đã quay lại, cười chen ngang dòng sóng ngầm giữa hai người.
Lăng Triệt ngồi đó mà vẫn cao hơn Hứa Đường Chu một chút, tư thế không đổi, từ góc độ này trông hai người khá thân mật. Anh thuận miệng đáp: "Đã gọi là thì thầm, tất nhiên sẽ không cho mọi người biết rồi."
"Đúng thế." Không ngờ Hứa Đường Chu cũng phụ họa thêm một câu, thậm chí còn khẽ cười, "Dù sao chúng tôi đang nói xấu tổ chương trình mà."
Nói xong, hai người liếc nhau một cái, cứ như thật vậy.
Trong mắt Hứa Đường Chu đầy vẻ không chịu yếu thế.
Hiện trường bị trò đùa của hai người chọc cười rúc rích.
Lúc này, hai chị em Hạ Nguyệt - Hạ Tinh cũng quay lại, vừa thấy Lăng Triệt liền hét toáng lên, tranh nhau bắt tay với anh. Hai người nửa thật nửa đùa kéo qua kéo lại, vừa khoa trương vừa buồn cười.
Sau khi màn khởi động xong, đạo diễn hô "bắt đầu", Thích Mộc cầm micro, cuối cùng chính thức khai màn chương trình.
Thích Mộc là MC nổi tiếng, ba mùa liên tiếp đảm nhiệm MC trường quay cho chương trình. Nghiệp vụ vô cùng vững, luật chơi và lưu ý chẳng cần nhìn kịch bản cũng có thể nói trôi chảy, lại còn có thể thêm chút hài hước, biến những nội dung khó nhằn thành nghe như vô cùng hợp lý.
Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta, là một show du lịch, cũng là một show cạnh tranh kinh tế.
Tổng cộng ba nhóm khách mời, mỗi nhóm trước khi xuất phát đều được cấp cùng một khoản tiền cơ bản, số lượng cụ thể tùy theo điểm đến của từng mùa mà thay đổi. Từ lúc khách mời bắt đầu xuất phát thì cuộc thi chính thức bắt đầu. Bọn họ sẽ du lịch và sinh hoạt tại điểm đến trong một tuần, khi trở về phim trường thì cuộc thi kết thúc, nhóm nào còn giữ lại nhiều tiền nhất sẽ thắng.
Tất nhiên, với luật chơi và sự "giúp đỡ" của tổ chương trình, muốn thắng không dễ. Nhưng mỗi năm nhóm thắng đều nhận được phần thưởng khiến người ta ghen tị, vì vậy ai cũng dốc toàn lực để tranh, đó cũng là một điểm thu hút của show.
Mà phần thưởng năm nay còn hấp dẫn hơn hẳn những năm trước.
Thích Mộc hưng phấn tuyên bố: "Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta, khách mời thắng mùa này sẽ trở thành người đại diện hình ảnh toàn cầu cho thương hiệu quốc tế hàng đầu Bufferni!"
Các nhóm khách mời bùng nổ.
Ngay cả Lục Thừa An cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Bufferni là thương hiệu xa xỉ quốc tế hàng đầu, khởi đầu bằng trang sức, những năm gần đây liên tục mời các nhà thiết kế danh tiếng thế giới, nước hoa và túi xách tung ra đều gây sốt toàn cầu.
Quan trọng hơn, Bufferni vốn đã có một người đại diện toàn cầu đẳng cấp thiên vương chính là con trai của chủ tịch, Lăng Triệt.
Dù ở quốc gia nào cũng có thể thấy biển quảng cáo khổng lồ của anh.
Mà danh hiệu "người đại diện hình ảnh toàn cầu" này không chỉ là hư danh. Không chỉ được đãi ngộ ngang bằng Lăng Triệt, mà còn có khả năng cùng anh xuất hiện trong các quảng cáo. Cộng thêm phí đại ngôn khổng lồ, loại tài nguyên hạng nhất này mà tổ chương trình lại có thể lấy được!
"Cảm ơn Bufferni đã độc quyền tài trợ cho mùa này."
Thích Mộc nghiêm túc nói trước máy quay, rồi lại tinh nghịch quay sang Lăng Triệt: "Tất nhiên cũng phải cảm ơn gia đình của Lăng Triệt. Nếu không nhờ Lăng Triệt đến, tôi nghĩ Bufferni chắc chắn sẽ không để mắt tới bọn tôi đâu, đẳng cấp cách xa quá mà."
Lăng Triệt lười nhác đáp: "Biết thế thì tốt, gọi ba đi."
Thích Mộc kéo dài giọng: "Ba ba kim chủ ơi~"
Mọi người đều bật cười.
Thực ra Lăng Triệt trước đó không hề biết chuyện này, chỉ là ngày hôm qua tình cờ gặp mẹ ở nhà, bà mới tiện miệng nói qua như nói chuyện thời tiết.
Về làm ăn, không ai giỏi hơn Lăng Chí, độ hot của con trai ruột thì tội gì không tận dụng.
Mễ Phi nói: "Vậy thì Triệt thần chắc chắn sẽ không muốn thắng đâu, dù sao phần thưởng này đối với cậu coi như không có. Tôi thấy chi bằng cậu nhận thua luôn, nhường cơ hội cho chúng tôi đi."
Câu này nói trúng lòng mọi người.
Hứa Đường Chu cũng cùng ánh mắt mọi người nhìn về phía Lăng Triệt.
Lăng Triệt có gương mặt giống mẹ mang dòng máu lai ngoại quốc, đẹp đến mức có chút xa cách, thường ngày anh cũng ít nói. Trước mặt đông người, anh chỉ hơi hất cằm về phía Hứa Đường Chu: "Sao có thể, cơ hội là của nhóc con nhà chúng tôi."
"......"
Hứa Đường Chu bị điểm danh bất ngờ, đôi mắt phượng mở to.
Không, tôi không hề muốn một tí nào!
Nói kiêu ngạo quá sẽ bị ghét đó!
Còn nữa, người anh em à, anh thật sự không bị đa nhân cách đó chứ?
Lục Thừa An lại trêu chọc nhắc đến chuyện khác: "Biết đâu thật sự có nội tình. Mọi người không biết đấy thôi, Hứa Đường Chu trước kia từng làm người mẫu, mười mấy tuổi đã từng catwalk cho Bufferni rồi."
Các khách mời đồng loạt kêu trời ra là có "ẩn tình".
Chỉ có Thích Mộc là ngơ ngác: "Hóa ra lúc đó Chu Chu làm người mẫu à? Bảo sao chân dài thế...... Khoan, tôi phát hiện điểm mù này. Tôi biết rồi, Triệt thần và Chu Chu chính là quen nhau từ khi đó đúng không?! Chu Chu, tôi muốn nghe em nói! Trong miệng Triệt thần chẳng có câu nào thật đâu."
Hứa Đường Chu hoàn toàn không nhớ gì về mấy năm đó. Cậu nhớ chuyện lúc nhỏ, nhớ chuyện lớn thêm chút, nhưng riêng mấy năm đó lại không nhớ nổi.
Cậu chỉ có thể thuận theo, mập mờ để lại đường lui cho mình, tránh sau này lộ tẩy: "Đúng, lúc đó chúng tôi có quen, nhưng chẳng thân chút nào."
Nụ cười trên mặt Lăng Triệt nhạt đi, giọng anh lạnh hơn: "Đúng là chẳng thân lắm."
Sau đó, Lăng Triệt hầu như không nói gì nữa.
Dù có ai cố tình lôi kéo chủ đề về phía anh, anh cũng chẳng mấy hứng thú tiếp lời. Người ngoài chỉ nghĩ anh quen thói ngôi sao lớn, không quan tâm đến số lượng máy quay. Chỉ có Hứa Đường Chu ngồi bên mới biết, anh có vẻ đang khó chịu.
Tin tức tố của Lăng Triệt ở nơi công cộng đã thu lại nhiều, nhưng hơi thở nóng rực như ánh mặt trời ấy vẫn mơ hồ len vào sau gáy Hứa Đường Chu, khiến vùng da ấy ngứa ngáy.
Hứa Đường Chu không nhịn được đưa tay gãi một cái, thầm cảm thấy may mắn vì mình vẫn uống thuốc đều đặn.
Cậu đã mấy ngày không còn mơ thấy giấc mơ bị Lăng Triệt cắn đánh dấu...... Một mặt cậu trong lòng trách người ta, một mặt thân thể lại muốn được người ta đánh dấu, đúng là quá mờ ám.
Bí mật này chỉ có thể chôn sâu trong bụng.
_________________
Phần pha trò đã xong, Thích Mộc bắt đầu đi vào quy trình: "Lần này, điểm đến của chúng ta là đảo Sulilan. Đảo Sulilan nằm ở phía đông châu Phi, tài nguyên phong phú, phong cảnh tuyệt đẹp, nhờ yên tĩnh tự nhiên nên rất được giới nhà giàu ưa chuộng, là đảo nghỉ dưỡng đang dần phát triển những năm gần đây. Nói cách khác, chi phí ở đó không hề rẻ đâu nhé."
Tổ chương trình chiếu vài bức ảnh đảo Sulilan.
Biển xanh nhạt, cát trắng mịn, dường như trời biển nối liền một đường, đẹp đến kinh ngạc.
Khiến người ta chỉ muốn bay đến ngay lập tức.
Hứa Đường Chu hiếm khi chủ động mở miệng: "Đẹp quá...... Vậy, chương trình cho chúng tôi bao nhiêu tiền?"
Hỏi chẳng thực tế chút nào.
Thích Mộc bị chọc cười, công bố con số: "Sau khi bàn bạc kỹ lưỡng, tổ chương trình quyết định cho mỗi nhóm khách mời 20.000 tệ."
Các nhóm khách mời rì rầm bàn tán về con số này.
Mễ Phi và Lục Thừa An nói: "Nhiêu đó, sống bảy ngày cũng không khó."
Hứa Đường Chu lại thấy có gì đó không đúng.
Lăng Triệt từ nãy vẫn im bỗng thản nhiên buông một câu: "Nhưng mà....."
"Nhưng mà," quả nhiên Thích Mộc nối tiếp, cười hí hửng, "20.000 này bao gồm cả vé máy bay khứ hồi, ăn ở và mọi chi phí trên đảo."
Hiện trường lập tức lặng ngắt.
Dường như ai cũng choáng trước độ "không biết xấu hổ" vô liêm sỉ của tổ chương trình.
Phải biết, chỉ riêng vé máy bay khứ hồi cho hai người đã ngốn gần nửa số tiền cơ bản.
"Chúng tôi đã chuẩn bị ba chuyến bay khác nhau trong ba ngày tới." Thích Mộc nói, "Mọi người có thể tự do chọn dựa vào giá vé. Nhóm đến Sulilan sớm nhất sẽ được thưởng ba ngày ăn ở miễn phí và ưu tiên chọn phòng, nhóm về nhì thì được thưởng hai ngày miễn phí. Nhóm về ba, không có gì cả, mọi chi phí tự lo."
Trong lúc mọi người xôn xao, Thích Mộc lại nói: "Nhưng trước khi cất cánh, chúng ta sẽ kiểm tra hành lý. Phụ lục hôm qua gửi cho mọi người chắc đều nhận được rồi, bên trong ghi rõ những vật dụng nào bị cấm mang theo. Để công bằng, ngoài việc vứt bỏ những món cấm, còn có hình phạt: mỗi món bị phát hiện sẽ trừ đi 100 tệ của nhóm đó."
Cô nhìn đám người lại bắt đầu im lặng.
"Các bạn chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
"Yo~ Nhóc con!"
"Gọi là nhóc con cơ đấy!!"
Điện thoại vừa ngắt, khách mời xung quanh đã bắt đầu ồn ào trêu chọc.
Tai của Hứa Đường Chu vẫn đỏ bừng, "nhóc con" là biệt danh từ nhỏ của cậu, ngoài fan của cậu thì hầu như chẳng ai gọi như thế.
Lăng Triệt làm sao mà biết được?
Hứa Đường Chu nhanh chóng nghĩ đến quản lý Nhã. Hoàng Thiên đã chuẩn bị trước kỹ càng như vậy, thì Tư Đồ Nhã với kinh nghiệm phong phú chắc chắn còn chuẩn bị nhiều hơn nữa. Nghĩ đến điều này, hơi nóng trên mặt cậu mới dần tan đi.
Mục đích của cuộc gọi này đã đạt, bất kể là để tạo hiệu ứng chương trình hay thật sự muốn hỏi thăm tình hình của Lăng Triệt. Cảnh này cũng nhanh chóng được lướt qua, coi như có kinh hoảng nhưng không nguy hiểm. Tiếp theo, hai người còn phải đối mặt với nhiều thử thách hơn nữa, trước ống kính, từng lời nói từng cử động đều sẽ bị ghi lại.
Hứa Đường Chu tự nhủ bản thân phải thả lỏng.
Chưa bao lâu, Hạ Nguyệt và Hạ Tinh đã kêu ầm lên là lớp trang điểm bị trôi, cần phải dặm lại.
Nhân lúc họ trang điểm lại, tổ chương trình dứt khoát để Thích Mộc mời cặp đôi Lục Thừa An ra một chỗ yên tĩnh để phỏng vấn, khai thác chút chuyện ngọt ngào thường ngày, sau này biên tập thành tư liệu hậu trường.
Lăng Triệt vừa bước vào phim trường liền thấy Hứa Đường Chu ngồi lẻ loi một mình trên ghế.
Hứa Đường Chu lại mặc một chiếc áo len.
Có lẽ vì khí chất của cậu quá lạnh nhạt, stylist rất để tâm điều này, nên phối cho cậu toàn những trang phục chất liệu ấm áp, màu sắc ấm để trung hòa cảm giác xa cách trên ống kính. Cố gắng khiến cậu trông hòa đồng hơn.
Nhưng Hứa Đường Chu ngồi đó vẫn mang cảm giác quá không ăn nhập.
Không ai có thể bắt bẻ chút khuyết điểm nào trên gương mặt cậu.
Dù không trang điểm, không chút phấn son, cậu vẫn khiến hai chị em Hạ Nguyệt Hạ Tinh ăn diện lộng lẫy bên cạnh trở nên lu mờ.
"Triệt Thần đến rồi!"
Hiện trường bỗng xôn xao, có người nhỏ giọng reo vui, ồn ào náo động hẳn lên.
Hứa Đường Chu ngẩng mắt nhìn.
Chỉ thấy một người đàn ông cao lớn được camera bám sát theo, tay đang kéo vali, ung dung thong dong bước tới đây.
"Sao thế?" Lăng Triệt phớt lờ mọi người, thẳng bước đến cạnh Hứa Đường Chu, xoa xoa lên đầu cậu, "Không ai để ý cậu à?"
Câu hỏi cùng động tác này, bảo họ không quen thì chẳng ai tin.
Ngoài ống kính, không biết có bao nhiêu ánh mắt đang âm thầm quan sát tương tác của hai người họ.
"Họ đều bận mà." Dưới nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm, tim Hứa Đường Chu đập loạn, cậu mỉm cười gượng gạo, giọng nói cứng nhắc: "Anh đến là tốt rồi."
Rõ ràng còn chưa chính thức quay hình, nhưng chỉ cần Lăng Triệt vừa xuất hiện, tất cả máy quay lập tức coi như đã vào trạng thái ghi hình chính thức. Từng khung hình, từng giây đều có thể được đưa vào kho tư liệu hậu kỳ.
Lăng Triệt mặc một chiếc áo khoác đen, mang chút phong cách retro, nhìn như đồ thường ngày. Phong cách hai người khác hẳn nhau, nhưng lại vô tình hợp nhau kỳ lạ, như thể đã bàn bạc trước vậy.
Mọi người đều biết, tổ hợp của họ mới là trọng tâm của chương trình.
Lòng bàn tay Hứa Đường Chu lập tức toát mồ hôi.
Lăng Triệt thoải mái ngồi xuống cạnh Hứa Đường Chu, cánh tay gác lên lưng ghế, ghé sát lại mỉm cười khẽ nói: "Hứa Đường Chu, cậu là đồ ngốc à?"
Giọng điệu lạnh tanh hoàn toàn không hợp với nụ cười.
Hứa Đường Chu: "......"
Đúng rồi, đây mới là con người thật của Lăng Triệt.
Khóe môi Lăng Triệt vẫn cong như cũ, nhìn bề ngoài cứ như đang trò chuyện thân thiết với nhau, nhưng lời nói lại vô tình trách mắng: "Người ta bày hố cho cậu là cậu cứ thế nhảy vào đấy à? Làm việc thì phải chịu khó động não, đừng để bị dắt mũi. Lần sau chưa chắc tôi có thể cứu cậu đâu."
Lông mi Hứa Đường Chu khẽ run, quay đầu lại, đôi mắt đen láy như mực, bờ môi xinh đẹp mấp máy: "Biết rồi. Lần sau em sẽ cố hết sức để anh không phải cứu em."
Cậu có chút giận thật.
Bản thân cậu cũng thấy mình ngốc.
"Biết là tốt." Lăng Triệt nhìn cậu, "Ngoan một chút, đừng gây thêm rắc rối cho tôi."
"Hai người đang thì thầm cái gì vậy!"
Hứa Đường Chu còn chưa kịp đáp lại, Thích Mộc và Lục Thừa An đã quay lại, cười chen ngang dòng sóng ngầm giữa hai người.
Lăng Triệt ngồi đó mà vẫn cao hơn Hứa Đường Chu một chút, tư thế không đổi, từ góc độ này trông hai người khá thân mật. Anh thuận miệng đáp: "Đã gọi là thì thầm, tất nhiên sẽ không cho mọi người biết rồi."
"Đúng thế." Không ngờ Hứa Đường Chu cũng phụ họa thêm một câu, thậm chí còn khẽ cười, "Dù sao chúng tôi đang nói xấu tổ chương trình mà."
Nói xong, hai người liếc nhau một cái, cứ như thật vậy.
Trong mắt Hứa Đường Chu đầy vẻ không chịu yếu thế.
Hiện trường bị trò đùa của hai người chọc cười rúc rích.
Lúc này, hai chị em Hạ Nguyệt - Hạ Tinh cũng quay lại, vừa thấy Lăng Triệt liền hét toáng lên, tranh nhau bắt tay với anh. Hai người nửa thật nửa đùa kéo qua kéo lại, vừa khoa trương vừa buồn cười.
Sau khi màn khởi động xong, đạo diễn hô "bắt đầu", Thích Mộc cầm micro, cuối cùng chính thức khai màn chương trình.
Thích Mộc là MC nổi tiếng, ba mùa liên tiếp đảm nhiệm MC trường quay cho chương trình. Nghiệp vụ vô cùng vững, luật chơi và lưu ý chẳng cần nhìn kịch bản cũng có thể nói trôi chảy, lại còn có thể thêm chút hài hước, biến những nội dung khó nhằn thành nghe như vô cùng hợp lý.
Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta, là một show du lịch, cũng là một show cạnh tranh kinh tế.
Tổng cộng ba nhóm khách mời, mỗi nhóm trước khi xuất phát đều được cấp cùng một khoản tiền cơ bản, số lượng cụ thể tùy theo điểm đến của từng mùa mà thay đổi. Từ lúc khách mời bắt đầu xuất phát thì cuộc thi chính thức bắt đầu. Bọn họ sẽ du lịch và sinh hoạt tại điểm đến trong một tuần, khi trở về phim trường thì cuộc thi kết thúc, nhóm nào còn giữ lại nhiều tiền nhất sẽ thắng.
Tất nhiên, với luật chơi và sự "giúp đỡ" của tổ chương trình, muốn thắng không dễ. Nhưng mỗi năm nhóm thắng đều nhận được phần thưởng khiến người ta ghen tị, vì vậy ai cũng dốc toàn lực để tranh, đó cũng là một điểm thu hút của show.
Mà phần thưởng năm nay còn hấp dẫn hơn hẳn những năm trước.
Thích Mộc hưng phấn tuyên bố: "Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta, khách mời thắng mùa này sẽ trở thành người đại diện hình ảnh toàn cầu cho thương hiệu quốc tế hàng đầu Bufferni!"
Các nhóm khách mời bùng nổ.
Ngay cả Lục Thừa An cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Bufferni là thương hiệu xa xỉ quốc tế hàng đầu, khởi đầu bằng trang sức, những năm gần đây liên tục mời các nhà thiết kế danh tiếng thế giới, nước hoa và túi xách tung ra đều gây sốt toàn cầu.
Quan trọng hơn, Bufferni vốn đã có một người đại diện toàn cầu đẳng cấp thiên vương chính là con trai của chủ tịch, Lăng Triệt.
Dù ở quốc gia nào cũng có thể thấy biển quảng cáo khổng lồ của anh.
Mà danh hiệu "người đại diện hình ảnh toàn cầu" này không chỉ là hư danh. Không chỉ được đãi ngộ ngang bằng Lăng Triệt, mà còn có khả năng cùng anh xuất hiện trong các quảng cáo. Cộng thêm phí đại ngôn khổng lồ, loại tài nguyên hạng nhất này mà tổ chương trình lại có thể lấy được!
"Cảm ơn Bufferni đã độc quyền tài trợ cho mùa này."
Thích Mộc nghiêm túc nói trước máy quay, rồi lại tinh nghịch quay sang Lăng Triệt: "Tất nhiên cũng phải cảm ơn gia đình của Lăng Triệt. Nếu không nhờ Lăng Triệt đến, tôi nghĩ Bufferni chắc chắn sẽ không để mắt tới bọn tôi đâu, đẳng cấp cách xa quá mà."
Lăng Triệt lười nhác đáp: "Biết thế thì tốt, gọi ba đi."
Thích Mộc kéo dài giọng: "Ba ba kim chủ ơi~"
Mọi người đều bật cười.
Thực ra Lăng Triệt trước đó không hề biết chuyện này, chỉ là ngày hôm qua tình cờ gặp mẹ ở nhà, bà mới tiện miệng nói qua như nói chuyện thời tiết.
Về làm ăn, không ai giỏi hơn Lăng Chí, độ hot của con trai ruột thì tội gì không tận dụng.
Mễ Phi nói: "Vậy thì Triệt thần chắc chắn sẽ không muốn thắng đâu, dù sao phần thưởng này đối với cậu coi như không có. Tôi thấy chi bằng cậu nhận thua luôn, nhường cơ hội cho chúng tôi đi."
Câu này nói trúng lòng mọi người.
Hứa Đường Chu cũng cùng ánh mắt mọi người nhìn về phía Lăng Triệt.
Lăng Triệt có gương mặt giống mẹ mang dòng máu lai ngoại quốc, đẹp đến mức có chút xa cách, thường ngày anh cũng ít nói. Trước mặt đông người, anh chỉ hơi hất cằm về phía Hứa Đường Chu: "Sao có thể, cơ hội là của nhóc con nhà chúng tôi."
"......"
Hứa Đường Chu bị điểm danh bất ngờ, đôi mắt phượng mở to.
Không, tôi không hề muốn một tí nào!
Nói kiêu ngạo quá sẽ bị ghét đó!
Còn nữa, người anh em à, anh thật sự không bị đa nhân cách đó chứ?
Lục Thừa An lại trêu chọc nhắc đến chuyện khác: "Biết đâu thật sự có nội tình. Mọi người không biết đấy thôi, Hứa Đường Chu trước kia từng làm người mẫu, mười mấy tuổi đã từng catwalk cho Bufferni rồi."
Các khách mời đồng loạt kêu trời ra là có "ẩn tình".
Chỉ có Thích Mộc là ngơ ngác: "Hóa ra lúc đó Chu Chu làm người mẫu à? Bảo sao chân dài thế...... Khoan, tôi phát hiện điểm mù này. Tôi biết rồi, Triệt thần và Chu Chu chính là quen nhau từ khi đó đúng không?! Chu Chu, tôi muốn nghe em nói! Trong miệng Triệt thần chẳng có câu nào thật đâu."
Hứa Đường Chu hoàn toàn không nhớ gì về mấy năm đó. Cậu nhớ chuyện lúc nhỏ, nhớ chuyện lớn thêm chút, nhưng riêng mấy năm đó lại không nhớ nổi.
Cậu chỉ có thể thuận theo, mập mờ để lại đường lui cho mình, tránh sau này lộ tẩy: "Đúng, lúc đó chúng tôi có quen, nhưng chẳng thân chút nào."
Nụ cười trên mặt Lăng Triệt nhạt đi, giọng anh lạnh hơn: "Đúng là chẳng thân lắm."
Sau đó, Lăng Triệt hầu như không nói gì nữa.
Dù có ai cố tình lôi kéo chủ đề về phía anh, anh cũng chẳng mấy hứng thú tiếp lời. Người ngoài chỉ nghĩ anh quen thói ngôi sao lớn, không quan tâm đến số lượng máy quay. Chỉ có Hứa Đường Chu ngồi bên mới biết, anh có vẻ đang khó chịu.
Tin tức tố của Lăng Triệt ở nơi công cộng đã thu lại nhiều, nhưng hơi thở nóng rực như ánh mặt trời ấy vẫn mơ hồ len vào sau gáy Hứa Đường Chu, khiến vùng da ấy ngứa ngáy.
Hứa Đường Chu không nhịn được đưa tay gãi một cái, thầm cảm thấy may mắn vì mình vẫn uống thuốc đều đặn.
Cậu đã mấy ngày không còn mơ thấy giấc mơ bị Lăng Triệt cắn đánh dấu...... Một mặt cậu trong lòng trách người ta, một mặt thân thể lại muốn được người ta đánh dấu, đúng là quá mờ ám.
Bí mật này chỉ có thể chôn sâu trong bụng.
_________________
Phần pha trò đã xong, Thích Mộc bắt đầu đi vào quy trình: "Lần này, điểm đến của chúng ta là đảo Sulilan. Đảo Sulilan nằm ở phía đông châu Phi, tài nguyên phong phú, phong cảnh tuyệt đẹp, nhờ yên tĩnh tự nhiên nên rất được giới nhà giàu ưa chuộng, là đảo nghỉ dưỡng đang dần phát triển những năm gần đây. Nói cách khác, chi phí ở đó không hề rẻ đâu nhé."
Tổ chương trình chiếu vài bức ảnh đảo Sulilan.
Biển xanh nhạt, cát trắng mịn, dường như trời biển nối liền một đường, đẹp đến kinh ngạc.
Khiến người ta chỉ muốn bay đến ngay lập tức.
Hứa Đường Chu hiếm khi chủ động mở miệng: "Đẹp quá...... Vậy, chương trình cho chúng tôi bao nhiêu tiền?"
Hỏi chẳng thực tế chút nào.
Thích Mộc bị chọc cười, công bố con số: "Sau khi bàn bạc kỹ lưỡng, tổ chương trình quyết định cho mỗi nhóm khách mời 20.000 tệ."
Các nhóm khách mời rì rầm bàn tán về con số này.
Mễ Phi và Lục Thừa An nói: "Nhiêu đó, sống bảy ngày cũng không khó."
Hứa Đường Chu lại thấy có gì đó không đúng.
Lăng Triệt từ nãy vẫn im bỗng thản nhiên buông một câu: "Nhưng mà....."
"Nhưng mà," quả nhiên Thích Mộc nối tiếp, cười hí hửng, "20.000 này bao gồm cả vé máy bay khứ hồi, ăn ở và mọi chi phí trên đảo."
Hiện trường lập tức lặng ngắt.
Dường như ai cũng choáng trước độ "không biết xấu hổ" vô liêm sỉ của tổ chương trình.
Phải biết, chỉ riêng vé máy bay khứ hồi cho hai người đã ngốn gần nửa số tiền cơ bản.
"Chúng tôi đã chuẩn bị ba chuyến bay khác nhau trong ba ngày tới." Thích Mộc nói, "Mọi người có thể tự do chọn dựa vào giá vé. Nhóm đến Sulilan sớm nhất sẽ được thưởng ba ngày ăn ở miễn phí và ưu tiên chọn phòng, nhóm về nhì thì được thưởng hai ngày miễn phí. Nhóm về ba, không có gì cả, mọi chi phí tự lo."
Trong lúc mọi người xôn xao, Thích Mộc lại nói: "Nhưng trước khi cất cánh, chúng ta sẽ kiểm tra hành lý. Phụ lục hôm qua gửi cho mọi người chắc đều nhận được rồi, bên trong ghi rõ những vật dụng nào bị cấm mang theo. Để công bằng, ngoài việc vứt bỏ những món cấm, còn có hình phạt: mỗi món bị phát hiện sẽ trừ đi 100 tệ của nhóm đó."
Cô nhìn đám người lại bắt đầu im lặng.
"Các bạn chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Đánh giá:
Truyện Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa
Story
Chương 11: Không thân lắm
10.0/10 từ 24 lượt.