Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài
Chương 92: Kinh khủng Địa Liệt Tinh Xà
159@-Đứng quan sát một thời gian dài!
Đế Nguyên Quân cau mày suy nghĩ, hai đầu lục cấp hung thú đang trú ngụ ở phía bên dưới đáy của đầm lầy vẫn đang không ngừng có dị động. Nên hắn không thể phóng ra linh khí rồi bay qua, như vậy sẽ bị thần thức của chúng đánh dấu thì sẽ có hậu quả cực kỳ khôn lường.
Điều khiến hắn cảm thấy khó hiểu đó chính là Huyết Linh Quả mọc ở chính giữa đầm lầy kia tại sao lại không bị hung thú xung quanh đã động đến.
Đối với hung thú từ ngũ cấp trở lên, chúng vừa có thực lực cực kỳ mạnh mẽ và tu luyện lên cao sẽ cực kỳ khó khăn, nên linh dược tam phẩm đối với chúng chỉ có giúp ích rất nhỏ mà thôi.
Mặc dù là vậy như một khi băng qua đầm lầy có khả năng bị chúng phục kích một cách chớp nhoáng. Với tốc độ hiện tại thì Đế Nguyên Quân không thể sánh bằng.
Kể cả tung ra kiếm ý cùng thiên cấp kiếm pháp cũng chưa chắc để lại cho chúng quá nhiều thương tích.
Trái lại, mỗi một lần toàn lực thi triển khiến cơ thể không theo kịp được mức độ hao hụt và cắn trả của chân nguyên và tinh lực, nên mỗi lần muốn sử dụng thì phải chờ đợi thời điểm phù hợp rồi tung một kích mạnh mẽ để lấy mạng đối phương.
Dựa theo khí tức mà nó thoát ra, Đế Nguyên Quân đã đoán được chúng là loại hung thú nào. Chính vì thế mới khiến hắn cảm thấy quan ngại.
“Địa Liệt Tinh Xà, sở trường là tốc độ, sức mạnh cũng cực kỳ mạnh và độc của nó là loại cực độc. Chỉ cần dính trúng một giọt cũng đủ để bị ăn mòn toàn thân rồi”.
“Nếu chỉ biết đứng đợi như thế này không phải là cách”.
“Cần phải tìm được một biện pháp nào đó để dụ chúng ra ngoài”.
“…”.
Thời gian cứ dần dần trôi qua, Đế Nguyên Quân trong lòng cảm thấy có chút hơi nóng lòng.
“Có rồi”.
Chợt, Đế Nguyên Quân nghĩ ra được chuyện gì mà giật nảy mình.
Nhanh chóng quay người rời đi, Đế Nguyên Quân vừa đi vừa cẩn thận tung ra thần thức cảm ứng của mình.
Liên tục băng qua những khu rừng lớn, liên tục tránh né đám hung thú ngũ cấp ở phía bên dưới. Đế Nguyên Quân tốn một thời gian dài mới có thể tìm đến được vị trí phù hợp.
“Dùng cái này câu dẩn các ngươi vậy?”.
Từ trong nhẩn trử vật lấy ra, Đé Nguyên Quân không tiếc nuối mà hi sinh mà lấy ra một cái chậu lớn đựng phế dược dịch đặt xuống đất.
Đang lúc suy nghĩ, Đế Nguyên Quân nhớ lại trước đây đã một lần nghe thấy. Trong hắc ám chi khí có một thứ mẩn cảm nhất đó chính là linh khí ở bên ngoài, đặc biệt hơn là dược dịch hay linh dược.
Bởi vì hắc khí tại đây xung khắc với linh khí bên ngoài nên chúng không thể hòa lẩn vào nhau nên linh khí và dược lực phát ra sẽ tồn tại ở nơi này một thời gian khá dài.
Và đám hung thú xung quanh sẽ bị thu hút rồi tới đây. Mặc dù chỉ có linh khí và dược lực ngang với một cây tam phẩm linh dược nhưng với sự đặc biệt khác lạ vừa mới xuất hiện sẽ khiến chúng hứng thú.
Nếu như có thể kích phát ra được một trận chiến sẽ kéo dài được nhiều thời gian hơn cho hắn hành động.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, Đế Nguyên Quân nhanh chóng chạy ra xa và chờ đợi.
Rống!
Không lâu đó, một tiếng rống lớn vang vọng trong màn đêm khiến mọi thứ rung động.
Đó là khí tức của một đầu ngũ cấp hung thú và nó cách nơi này không quá xa.
Bị khí tức mới lạ thu hút, nó không chần chừ mà nhanh chóng di chuyển, cùng lúc đó. Hàng loạt tiếng động di chuyển vang lên.
Đế Nguyên Quân lúc đầu còn hơi giật mình vì không thể ngờ được hiệu quả của nó lại tốt đến như vậy.
Và một khi chúng tụ tập tại nơi này thì sẽ nổ ra một trận chiến lớn. Điều này sẽ giúp ích rất lớn cho hắn vào thời điểm này.
Vị trí mà Đế Nguyên Quân đặt phế dược dịch cách đầm lầy cũng không quá xa, chỉ với khoảng cách không tới mười dặm, và với thần thức của chúng thì việc cảm ứng được sẽ cực kỳ nhanh.
Nhưng đợi một lúc mà vẫn không thấy nó có động tỉnh gì. Đế Nguyên Quân trầm tư một lúc.
Ở phía xa!
Trận chiến tranh giành phế dược dịch của hung thú đang nổ ra, đứng ở bên ngoài một đoạn xa nhưng sóng va chạm vẫn truyền đến một cách mãnh liệt. Trước đây hắn đã chứng kiến cảnh này rất nhiều lần nhưng chưa một lần nào cảm thấy kinh khủng như hiện tại.
Với thực lực nhỏ bé của mình, Đế Nguyên Quân lúc này mới biết được cảm giác kẻ yếu nhìn lên là như thế nào.
“Thất bại rồi sao?”.
Đợi thêm một lúc, hai đầu lục cấp kia vẫn không xuất hiện, thậm chí nó còn không một lần ngoi đầu ra khỏi đầm. Thấy chờ đợi như thế này cũng không phải là cách, Đế Nguyên Quân quyết định rời đi.
Lợi dụng trận chiến kinh khủng ở phía sau, đám hung thú ngũ cấp, tứ cấp yếu một chút bị khí tức va chạm mạnh mẽ làm cho sợ hãi.
Quay trở về bên cạnh đầm lầy, Đế Nguyên Quân vẫn không ngừng quan sát. Điều mà khiến hắn không hiểu chính là khu vực xung quanh đầm lầy hơn hai mươi dặm lại vắng bóng hung thú đến vậy. Nếu như chúng không bị phế dược dịch thu hút thì chắc chắn chúng không tiến lại gần.
“Khí tức này là?”.
Chợt, Đế Nguyên Quân cảm nhận được một loại khí tức sinh mệnh cường đại vừa mới chào đời tuôn ra. Mặc dù bị hắc khí ngăn cản không không cho phát tán ra ngoài nhưng với khả năng nhạy cảm với cảm giác sinh mệnh nên không thể thoát khỏi.
“Đây là từ phía bên dưới truyền lên sao?”.
Ánh mắt Đế Nguyên Quân đảo xuống nhìn chằm chằm xuống phía bên dưới.
“Hóa ra là vậy?”.
Dường như hiểu được chuyện gì đang xảy ra ở phía bên dưới, Đế Nguyên Quân nở một nụ cười kỳ dị rồi trực tiếp đạp không một cách nhanh chóng rồi lao nhanh về phía trước.
Rống!
Bị tiếng rống kinh khủng làm cho hai lỗ tai đau nhức không ngừng, ngay cả lục phủ ngũ tạng trong cơ thể cũng chịu không ít sự ảnh hưởng.
Chịu đựng đau đớn, Đế Nguyên Quân hai lỗ tai bắt đầu rỉ máu, khóe mắt đau rát chảy xuống hai hàng máu tươi. Liều mình băng qua, Đế Nguyên Quân khí tức điên cuồng tuôn ra rồi tạo một màn chắn che phủ ở bên ngoài.
Răng rắc!
Nhưng chỉ trong chớp mắt, màn chắn đã hoàn toàn vỡ nát.
Theo đó, Đế Nguyên Quân khóe miệng một dòng máu tươi chảy ra. Bị chân nguyên cắn trả khiến đan điền đau nhức không cùng. Nhưng hắn không thể từ bỏ, nếu như cơ hội lần này mà không tận dụng thì chắc chắn sẽ không có một cơ hội nào khác nữa.
“Ta sẽ khiến ngươi phải trả giá”.
Đợi sóng xung kích qua di, Đế Nguyên Quân quát lớn. Khí tức trên người một lần nữa tăng cao, thình lình. Trong tay không biết từ lúc nào xuất hiện một ánh kiếm sáng chói.
Thiên cấp hạ phẩm kiếm pháp, Dụ Linh Kiếm, Thiên Sát Cô Nhân Kiếm!
Kiếm khí điên cuồng tung ra, Đế Nguyên Quân thúc dục chân nguyên đổ dồn vào bên trong, một khí tức điên cuồng sắc bén tuôn trào. Không chần chừ, Đế Nguyên Quân vung kiếm chém mạnh về phía trước.
Ngay lập tức, kiếm khí điên cuồng tuôn ra dung nhập vào bên trong ánh kiếm rồi đẩy bắn về phía trước, hướng phía trung tâm đầm lầy.
“Lên cho ta?”.
Một kiếm sau khi tung ra, Đế Nguyên Quân trên trán nổi lên từng sợi gân xanh quát lớn.
Rầm!
Nhanh chóng, một tiếng rổ lớn vang lên, một kiếm vừa rồi của hắn đã đánh trúng mục tiêu. Uy lực của thiên cấp kiếm pháp cực kỳ bá đạo, vừa tung ra một kiếm thôi nhưng đan điền hắn đã hao tổn hơn bảy phần. Nếu như không phải là hỗn độn đan điền thì chắc chắn không thể tung ra được một kiếm này.
Ở phía xa, mỏm đất lớn ở trung tâm đầm lầy, bị kiếm khí chém sâu xuống phía bên dưới. Huyết Linh Tinh Thạch bị một kiếm kinh khủng chém trúng, ngay lập tức nó gần như bị nhổ lên khỏi mặt đất để lộ một mỏm đá lớn kinh khủng, ít nhất cũng phải cao hơn hai mét. Huyết Khí ở phía trên vết chém đang không ngừng tuôn ra.
Rống!
Huyết Linh Tinh Thạch bị nhổ lên khỏi mặt đất, ngay lập tức. Khí tức sinh mệnh vừa mới chào đời không còn được huyết khí cắm sâu phía bên dưới lòng đất ngăn cản nên đang không ngừng bốc lên.
Bị Đế Nguyên Quân phá hủy, tôn lục cấp hung thú nhanh chóng ngoi lên, ở bên trong màn đêm, một cặp mắt đỏ rực điên cuồng nhìn về phía bóng lưng hắn.
Bỗng, một cảm giác rùng rợn từ phía sau lưng truyền đến, Đế Nguyên Quân quay đầu nhìn lại thì trông thấy cơ thể to lớn của nó. Cái đầu to lớn của nó vừa chỉ mới ngoi lên thôi nhưng đã ngoi lên hơn hai mươi mét, ở trên thân là từng lớp lân phiến màu đen bóng ánh lên, khí tức hung mãnh đến cực độ.
“Địa Liệt Tinh Xà, lục cấp đỉnh phong hung thú”.
Địa cấp thần hành, Phi Tung Cửu Bộ, thức thứ hai, Khúc Tinh Bộ Pháp!
Một đầu hung thú lục cấp đỉnh phong hung thú đang nổi lên sát ý muốn giết chết mình. Không chần chừ, Đế Nguyên Quân thúc dục thân pháp mà lao nhanh về phía trước. Được công pháp tăng phúc, tốc độ Đế Nguyên Quân lúc này vượt xa tốc độ âm thanh, chỉ trong chớp mắt đã có thể di chuyển đến khoảng cách ba dặm trong một tích tắc.
Nhưng, Địa Liệt Tinh Xà đâu dễ dàng buông tha như vậy. Cái đầu to lớn, nó mở rộng miệng của mình, dần dần ở bên trong ngưng tụ một quả cầu hắc sát chứa đựng độc dược cùng với năng lượng của mình rồi bắn về phía Đế Nguyên Quân đang lao đi.
“Nguy hiểm”.
Đế Nguyên Quân cảm nhận được phía sau truyền đến khí tức tử vong mà thốt lên, tạm thời dừng lại. Hai tay nắm chặt chuôi kiếm hướng về phía luồng năng lượng tử vong ngăn chặn. Tung ra phần chân nguyên ít ỏi còn lại, Đế Nguyên Quân toàn lực dốc sức đẩy chân nguyên ra ngoài rồi tạo thành một màn chắn năng lượng chống đỡ.
Rầm!
Răng rắc.
Một tiếng nổ lớn vang lên, ở bên ngoài màn chắn chân nguyên xuất hiện một lỗ lớn xuyên thủng ở hai đầu, lưỡi kiếm ngăn chặn công kích một cách yếu đuối bị mạnh mẽ đánh nát. Cơ thể Đế Nguyên Quân bị đánh văng ra ngoài rồi rơi xuống phía trên mỏm đất. Bị chân nguyên cắn trả, Đế Nguyên Quân một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Điều đáng sợ vẫn chưa dừng lại ở đó, nếu như vừa rồi hắn không nhanh chóng phản ứng thì luồng năng lượng kia đã đánh nát cơ thể. Đế Nguyên Quân may mắn tránh thoát được một kiếp nạn nhưng cánh tay trái đã bị chấn diệt thành bụi phấn và máu tươi đang không ngừng chảy ra.
- --
Ps: Chương cuối trong ngày nha các đh.
Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài
Đế Nguyên Quân cau mày suy nghĩ, hai đầu lục cấp hung thú đang trú ngụ ở phía bên dưới đáy của đầm lầy vẫn đang không ngừng có dị động. Nên hắn không thể phóng ra linh khí rồi bay qua, như vậy sẽ bị thần thức của chúng đánh dấu thì sẽ có hậu quả cực kỳ khôn lường.
Điều khiến hắn cảm thấy khó hiểu đó chính là Huyết Linh Quả mọc ở chính giữa đầm lầy kia tại sao lại không bị hung thú xung quanh đã động đến.
Đối với hung thú từ ngũ cấp trở lên, chúng vừa có thực lực cực kỳ mạnh mẽ và tu luyện lên cao sẽ cực kỳ khó khăn, nên linh dược tam phẩm đối với chúng chỉ có giúp ích rất nhỏ mà thôi.
Mặc dù là vậy như một khi băng qua đầm lầy có khả năng bị chúng phục kích một cách chớp nhoáng. Với tốc độ hiện tại thì Đế Nguyên Quân không thể sánh bằng.
Kể cả tung ra kiếm ý cùng thiên cấp kiếm pháp cũng chưa chắc để lại cho chúng quá nhiều thương tích.
Trái lại, mỗi một lần toàn lực thi triển khiến cơ thể không theo kịp được mức độ hao hụt và cắn trả của chân nguyên và tinh lực, nên mỗi lần muốn sử dụng thì phải chờ đợi thời điểm phù hợp rồi tung một kích mạnh mẽ để lấy mạng đối phương.
Dựa theo khí tức mà nó thoát ra, Đế Nguyên Quân đã đoán được chúng là loại hung thú nào. Chính vì thế mới khiến hắn cảm thấy quan ngại.
“Địa Liệt Tinh Xà, sở trường là tốc độ, sức mạnh cũng cực kỳ mạnh và độc của nó là loại cực độc. Chỉ cần dính trúng một giọt cũng đủ để bị ăn mòn toàn thân rồi”.
“Nếu chỉ biết đứng đợi như thế này không phải là cách”.
“Cần phải tìm được một biện pháp nào đó để dụ chúng ra ngoài”.
“…”.
Thời gian cứ dần dần trôi qua, Đế Nguyên Quân trong lòng cảm thấy có chút hơi nóng lòng.
“Có rồi”.
Chợt, Đế Nguyên Quân nghĩ ra được chuyện gì mà giật nảy mình.
Nhanh chóng quay người rời đi, Đế Nguyên Quân vừa đi vừa cẩn thận tung ra thần thức cảm ứng của mình.
Liên tục băng qua những khu rừng lớn, liên tục tránh né đám hung thú ngũ cấp ở phía bên dưới. Đế Nguyên Quân tốn một thời gian dài mới có thể tìm đến được vị trí phù hợp.
“Dùng cái này câu dẩn các ngươi vậy?”.
Từ trong nhẩn trử vật lấy ra, Đé Nguyên Quân không tiếc nuối mà hi sinh mà lấy ra một cái chậu lớn đựng phế dược dịch đặt xuống đất.
Đang lúc suy nghĩ, Đế Nguyên Quân nhớ lại trước đây đã một lần nghe thấy. Trong hắc ám chi khí có một thứ mẩn cảm nhất đó chính là linh khí ở bên ngoài, đặc biệt hơn là dược dịch hay linh dược.
Bởi vì hắc khí tại đây xung khắc với linh khí bên ngoài nên chúng không thể hòa lẩn vào nhau nên linh khí và dược lực phát ra sẽ tồn tại ở nơi này một thời gian khá dài.
Và đám hung thú xung quanh sẽ bị thu hút rồi tới đây. Mặc dù chỉ có linh khí và dược lực ngang với một cây tam phẩm linh dược nhưng với sự đặc biệt khác lạ vừa mới xuất hiện sẽ khiến chúng hứng thú.
Nếu như có thể kích phát ra được một trận chiến sẽ kéo dài được nhiều thời gian hơn cho hắn hành động.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, Đế Nguyên Quân nhanh chóng chạy ra xa và chờ đợi.
Rống!
Không lâu đó, một tiếng rống lớn vang vọng trong màn đêm khiến mọi thứ rung động.
Đó là khí tức của một đầu ngũ cấp hung thú và nó cách nơi này không quá xa.
Bị khí tức mới lạ thu hút, nó không chần chừ mà nhanh chóng di chuyển, cùng lúc đó. Hàng loạt tiếng động di chuyển vang lên.
Đế Nguyên Quân lúc đầu còn hơi giật mình vì không thể ngờ được hiệu quả của nó lại tốt đến như vậy.
Và một khi chúng tụ tập tại nơi này thì sẽ nổ ra một trận chiến lớn. Điều này sẽ giúp ích rất lớn cho hắn vào thời điểm này.
Vị trí mà Đế Nguyên Quân đặt phế dược dịch cách đầm lầy cũng không quá xa, chỉ với khoảng cách không tới mười dặm, và với thần thức của chúng thì việc cảm ứng được sẽ cực kỳ nhanh.
Nhưng đợi một lúc mà vẫn không thấy nó có động tỉnh gì. Đế Nguyên Quân trầm tư một lúc.
Ở phía xa!
Trận chiến tranh giành phế dược dịch của hung thú đang nổ ra, đứng ở bên ngoài một đoạn xa nhưng sóng va chạm vẫn truyền đến một cách mãnh liệt. Trước đây hắn đã chứng kiến cảnh này rất nhiều lần nhưng chưa một lần nào cảm thấy kinh khủng như hiện tại.
Với thực lực nhỏ bé của mình, Đế Nguyên Quân lúc này mới biết được cảm giác kẻ yếu nhìn lên là như thế nào.
“Thất bại rồi sao?”.
Đợi thêm một lúc, hai đầu lục cấp kia vẫn không xuất hiện, thậm chí nó còn không một lần ngoi đầu ra khỏi đầm. Thấy chờ đợi như thế này cũng không phải là cách, Đế Nguyên Quân quyết định rời đi.
Lợi dụng trận chiến kinh khủng ở phía sau, đám hung thú ngũ cấp, tứ cấp yếu một chút bị khí tức va chạm mạnh mẽ làm cho sợ hãi.
Quay trở về bên cạnh đầm lầy, Đế Nguyên Quân vẫn không ngừng quan sát. Điều mà khiến hắn không hiểu chính là khu vực xung quanh đầm lầy hơn hai mươi dặm lại vắng bóng hung thú đến vậy. Nếu như chúng không bị phế dược dịch thu hút thì chắc chắn chúng không tiến lại gần.
“Khí tức này là?”.
Chợt, Đế Nguyên Quân cảm nhận được một loại khí tức sinh mệnh cường đại vừa mới chào đời tuôn ra. Mặc dù bị hắc khí ngăn cản không không cho phát tán ra ngoài nhưng với khả năng nhạy cảm với cảm giác sinh mệnh nên không thể thoát khỏi.
“Đây là từ phía bên dưới truyền lên sao?”.
Ánh mắt Đế Nguyên Quân đảo xuống nhìn chằm chằm xuống phía bên dưới.
“Hóa ra là vậy?”.
Dường như hiểu được chuyện gì đang xảy ra ở phía bên dưới, Đế Nguyên Quân nở một nụ cười kỳ dị rồi trực tiếp đạp không một cách nhanh chóng rồi lao nhanh về phía trước.
Rống!
Bị tiếng rống kinh khủng làm cho hai lỗ tai đau nhức không ngừng, ngay cả lục phủ ngũ tạng trong cơ thể cũng chịu không ít sự ảnh hưởng.
Chịu đựng đau đớn, Đế Nguyên Quân hai lỗ tai bắt đầu rỉ máu, khóe mắt đau rát chảy xuống hai hàng máu tươi. Liều mình băng qua, Đế Nguyên Quân khí tức điên cuồng tuôn ra rồi tạo một màn chắn che phủ ở bên ngoài.
Răng rắc!
Nhưng chỉ trong chớp mắt, màn chắn đã hoàn toàn vỡ nát.
Theo đó, Đế Nguyên Quân khóe miệng một dòng máu tươi chảy ra. Bị chân nguyên cắn trả khiến đan điền đau nhức không cùng. Nhưng hắn không thể từ bỏ, nếu như cơ hội lần này mà không tận dụng thì chắc chắn sẽ không có một cơ hội nào khác nữa.
“Ta sẽ khiến ngươi phải trả giá”.
Đợi sóng xung kích qua di, Đế Nguyên Quân quát lớn. Khí tức trên người một lần nữa tăng cao, thình lình. Trong tay không biết từ lúc nào xuất hiện một ánh kiếm sáng chói.
Thiên cấp hạ phẩm kiếm pháp, Dụ Linh Kiếm, Thiên Sát Cô Nhân Kiếm!
Kiếm khí điên cuồng tung ra, Đế Nguyên Quân thúc dục chân nguyên đổ dồn vào bên trong, một khí tức điên cuồng sắc bén tuôn trào. Không chần chừ, Đế Nguyên Quân vung kiếm chém mạnh về phía trước.
Ngay lập tức, kiếm khí điên cuồng tuôn ra dung nhập vào bên trong ánh kiếm rồi đẩy bắn về phía trước, hướng phía trung tâm đầm lầy.
“Lên cho ta?”.
Một kiếm sau khi tung ra, Đế Nguyên Quân trên trán nổi lên từng sợi gân xanh quát lớn.
Rầm!
Nhanh chóng, một tiếng rổ lớn vang lên, một kiếm vừa rồi của hắn đã đánh trúng mục tiêu. Uy lực của thiên cấp kiếm pháp cực kỳ bá đạo, vừa tung ra một kiếm thôi nhưng đan điền hắn đã hao tổn hơn bảy phần. Nếu như không phải là hỗn độn đan điền thì chắc chắn không thể tung ra được một kiếm này.
Ở phía xa, mỏm đất lớn ở trung tâm đầm lầy, bị kiếm khí chém sâu xuống phía bên dưới. Huyết Linh Tinh Thạch bị một kiếm kinh khủng chém trúng, ngay lập tức nó gần như bị nhổ lên khỏi mặt đất để lộ một mỏm đá lớn kinh khủng, ít nhất cũng phải cao hơn hai mét. Huyết Khí ở phía trên vết chém đang không ngừng tuôn ra.
Rống!
Huyết Linh Tinh Thạch bị nhổ lên khỏi mặt đất, ngay lập tức. Khí tức sinh mệnh vừa mới chào đời không còn được huyết khí cắm sâu phía bên dưới lòng đất ngăn cản nên đang không ngừng bốc lên.
Bị Đế Nguyên Quân phá hủy, tôn lục cấp hung thú nhanh chóng ngoi lên, ở bên trong màn đêm, một cặp mắt đỏ rực điên cuồng nhìn về phía bóng lưng hắn.
Bỗng, một cảm giác rùng rợn từ phía sau lưng truyền đến, Đế Nguyên Quân quay đầu nhìn lại thì trông thấy cơ thể to lớn của nó. Cái đầu to lớn của nó vừa chỉ mới ngoi lên thôi nhưng đã ngoi lên hơn hai mươi mét, ở trên thân là từng lớp lân phiến màu đen bóng ánh lên, khí tức hung mãnh đến cực độ.
“Địa Liệt Tinh Xà, lục cấp đỉnh phong hung thú”.
Địa cấp thần hành, Phi Tung Cửu Bộ, thức thứ hai, Khúc Tinh Bộ Pháp!
Một đầu hung thú lục cấp đỉnh phong hung thú đang nổi lên sát ý muốn giết chết mình. Không chần chừ, Đế Nguyên Quân thúc dục thân pháp mà lao nhanh về phía trước. Được công pháp tăng phúc, tốc độ Đế Nguyên Quân lúc này vượt xa tốc độ âm thanh, chỉ trong chớp mắt đã có thể di chuyển đến khoảng cách ba dặm trong một tích tắc.
Nhưng, Địa Liệt Tinh Xà đâu dễ dàng buông tha như vậy. Cái đầu to lớn, nó mở rộng miệng của mình, dần dần ở bên trong ngưng tụ một quả cầu hắc sát chứa đựng độc dược cùng với năng lượng của mình rồi bắn về phía Đế Nguyên Quân đang lao đi.
“Nguy hiểm”.
Đế Nguyên Quân cảm nhận được phía sau truyền đến khí tức tử vong mà thốt lên, tạm thời dừng lại. Hai tay nắm chặt chuôi kiếm hướng về phía luồng năng lượng tử vong ngăn chặn. Tung ra phần chân nguyên ít ỏi còn lại, Đế Nguyên Quân toàn lực dốc sức đẩy chân nguyên ra ngoài rồi tạo thành một màn chắn năng lượng chống đỡ.
Rầm!
Răng rắc.
Một tiếng nổ lớn vang lên, ở bên ngoài màn chắn chân nguyên xuất hiện một lỗ lớn xuyên thủng ở hai đầu, lưỡi kiếm ngăn chặn công kích một cách yếu đuối bị mạnh mẽ đánh nát. Cơ thể Đế Nguyên Quân bị đánh văng ra ngoài rồi rơi xuống phía trên mỏm đất. Bị chân nguyên cắn trả, Đế Nguyên Quân một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Điều đáng sợ vẫn chưa dừng lại ở đó, nếu như vừa rồi hắn không nhanh chóng phản ứng thì luồng năng lượng kia đã đánh nát cơ thể. Đế Nguyên Quân may mắn tránh thoát được một kiếp nạn nhưng cánh tay trái đã bị chấn diệt thành bụi phấn và máu tươi đang không ngừng chảy ra.
- --
Ps: Chương cuối trong ngày nha các đh.
Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài
Đánh giá:
Truyện Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài
Story
Chương 92: Kinh khủng Địa Liệt Tinh Xà
10.0/10 từ 10 lượt.