Tiên Nghịch

Chương 810: Lão tử thua rồi

Vương Lâm hai mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị, nâng song chưởng lên, bấm quyết. Lập tức hai con hắc long dài nghìn trượng bên ngoài thân thể liền gầm lên, trong mắt tràn ra u quang! U quang này rất thâm thúy, dường như trong khoảnh khắc này, hai con hắc long này trở nên có linh tính, hoặc mới thức tỉnh sau một giấc ngủ say nào đó, gieo tang thương vào trời đất, cuốn theo hắc phong nồng đậm bay thẳng đến bốn thanh Thiên Đao kia! Thiên Đao sắc bén, có thể chém hết thảy trời đất, nhưng lại không chém đứt được linh hồn của hắc long! Đao thứ nhất ầm vang lên một tiếng giữa trời đất, nhanh chóng chém xuống. Một đao này mang theo ánh mắt của khán giả bốn phía, dường như có thể nuốt lấy hết thảy. Trong lúc hạ xuống, Tinh Không xuất hiện gợn sóng, dường như dưới một đao này, Tinh Không cũng bị xé ra một đường! Một con hắc long rít gào ngẩng đầu lên, lao thẳng đến thanh đao kia! Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, đao thứ nhất kia ngay khi chém xuống, mũi đao bắt đầu tan vỡ, hóa thành vô số mảnh vỡ cuồn cuộn lên. Sự tan vỡ này liên tục tràn ra, điên cuồng khuếch tán, liên tục không ngừng trong tiếng ầm ầm lan ra toàn bộ thân đao. Trong phút chốc, toàn bộ thanh đao vỡ tan! Trong khoảnh khắc này đao thứ hai cũng từ trên trời giáng xuống. Đao thứ hai này vừa mới tới gần, liền lập tức hành thành một cơn lốc hùng mạnh. Khi cơn lốc này ầm ầm hạ xuống. Trong không gian phát ra tiếng xẹt xẹt, xuất hiện những vết nứt lớn, những mảnh vỡ của đao thứ nhất lúc trước cuồn cuộn nổi lên lúc này cũng lập tức dung nhập vào trong đao thứ hai.
 
Đao thứ hai với một tiếng gào thét kỳ dị bỗng nhiên chém xuống.
 
Hàng loạt chấn động trong phạm vi ngàn dặm không ngừng ầm ầm nổ vang, trong phút chốc đã át đi hết thảy thanh âm bốn phía, vang lên trong tai toàn bộ tu sĩ. Một vài tu sĩ có tu vi thấp, bị âm thanh này tác động, lập tức hai mắt hoa lên.
 
Đao thứ hai này là do dung hợp với đao thứ nhất mà thành, trực tiếp chém xuống, va chạm với hắc long kia! Trong tiếng nổ, tiếng rống giận điên cuồng của hắc long kia vang lên. Toàn thân hắc long này chấn động, vung mạnh đầu, chỉ nghe thấy những tiếng ầm ầm, thanh đao thứ hai kia cũng tan vỡ! Đao thứ ba, thứ tư trong nháy mắt cũng tiến đến, hấp thụ mảnh vỡ của hai thanh đao kia. Đao thứ ba chưa kịp chém xuống liền tự tiêu tan, dung nhập vào đao thứ tư, hình thành một đao quang không thể tưởng tượng được, trong tiếng ầm ầm, chém xuống! Hắc long này trong tiếng rít gào kịch liệt, thân mình tan vỡ, hóa thành một luồng hắc phong lớn, cuốn ra bốn phía. Cùng lúc đó, thanh đao cuối cùng kia cũng trong tiếng ầm ầm tan vỡ! Cùng tan vỡ còn có quầng sáng nghìn dặm, nó rốt cuộc cũng không chịu nổi sức tấn công này, hóa thành vô số mảnh vỡ. Quầng sáng này cũng biến mất không còn! Đòn tấn công kịch liệt kia đã không còn gì ngăn cản, hướng về bốn phía phát tiết ra, đám tu sĩ bốn phía sắc mặt đều đại biến, trưởng bối của các gia tộc lập tức thi triển thần thông bảo vệ cho tộc nhân.
 
Những tảng đá xanh kia dưới cơn lốc này toàn bộ bị thổi về phía sau, không ít đã trực tiếp nổ tung, hóa thành bụi. Trong thời gian ngắn, trong vòng vạn dặm bên ngoài Địa Viêm Tinh này dường như đang lâm vào một thảm họa.
 
Nam tử áo đen kia khoanh chân ngồi trên tảng đá đỏ sẫm lúc này sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lộ tinh quang, tảng đá dưới thân mình phịch một tiếng vỡ vụn, thân mình hắn không thể không bay lên cao, năm thanh đao còn lại ngay khi tảng đá tan vỡ cũng bay lên theo phía sau thân mình của nam tử áo đen.
 
Nam tử này sắc mặt tái nhợt, cũng lập tức lui về phía sau.

 
Bốn đao chém chết một con hắc long, chiến tích như vậy cũng là kinh người. Hai mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, con hắc long thứ hai trong tiếng rít gào cũng trực tiếp lao ra.
 
- Không phải muốn đánh sao, vì sao lại lùi lại!
 
Hắn tiến lên một bước, dường như cả người dung nhập vào trong con hắc long, điên cuồng lao ra, lao thẳng đến nam tử áo đen đang lui về phía sau.
 
Nam tử áo đen trong mắt lóe lên tinh quang, phát ra chiến ý nồng đậm, nghe thấy vậy dừng chân lại, hai tay vờn phía trước người, đẩy mạnh ra phía ngoài, trong miệng hét lớn:
 
- Thiên Đao Đồ Ma!
 
Năm thanh đao bên cạnh hắn lập tức chấn động, tản mát ra đao khí sắc bén, hóa thành năm đạo ngân quang hướng thẳng đến Vương Lâm. Ở trong tinh không, năm đạo ngân quang do năm thành đao hóa thành bỗng nhiên đồng thời hạ xuống, bay thẳng đến vị trí của Vương Lâm.
 

 
- Hô phong hoán vũ tát đậu thành binh. .
 
Vào lúc này, trong đầu Vương Lâm hiện lên từng chữ viết trên bức tranh.
 
Con hắc long trong hai mắt lóe lên u quang mạnh mẽ, trong nháy mắt há miệng phun ra âm phông. Nhưng âm phong này không phải toàn bộ đều là gió! Mà còn có mưa! Mưa mặc dù không lớn, nhưng đích xác là mưa! Trong phút chốc, trong tinh không này, hắc phong quét ngang, bên trong lại có hàng trăm giọt mưa dung nhập, khiến cho bốn phía bị bao phủ vào trong một luồng khí âm hàn theo mưa xuất hiện. Năm thanh đao đang chém xuống kia bỗng nhiên run lên, bên trên truyền ra những tiếng động rắc rắc. Hắc long rống giận, xông ra nghênh chiến với năm thanh Thiên Đao kia! Ầm, ầm, ầm… … Những tiếng nổ kịch liệt không ngừng vang lên, khiến cho Tinh Không lay động, khiến cho bốn phía xuất hiện những lực xung kích vô tận. Tu sĩ đứng trong phạm vi vạn dặm nhanh chóng lui về phía sau. Duy chỉ có những người tu vi cao thâm mới có thể dưới lực xung kích này mà không hề bị một chút sứt mẻ, hai mắt như đuốc, tận mắt chứng kiến hai đại thần thông giao chiến với nhau! Dư âm tiếng rít gào của hắc long vẫn còn, nhưng thân mình nó đã chậm rãi tiêu tan giữa trời đất, hắc phong lúc này đã biến mất không còn. Sắc mặt Vương Lâm hơi tái nhợt, thân mình lui lại phía sau vài bước, hai mắt lóe lên tinh quang.
 
- Người này tu vi tương đương với ta, nhưng cũng là một kình địch mạnh nhất!
 
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thân mình nhoáng lên một cái, dung nhập vào trời đất, hoàn toàn biến mất.
 
Nam tử áo đen nhanh chóng lui về phía sau, trên mặt đã không còn chút máu, năm thanh Thiên Đao toàn bộ đều tan vỡ, tâm thần đã tổn thương. Trong mắt hắn không hề có sự kinh hãi, mà chiến ý có nồng đậm hơn.
 

 
- Thống khoái! Nam Cung Hàn ta sau khi đao đạo đại thành đến nay, ngoại trừ những tiền bối cao nhân có đại thần thông, chưa bao giờ gặp được đối thủ. Lúc ta Vấn Đỉnh là người mạnh nhất dưới Âm Hư, lúc ta Âm Hư thì mạnh nhất dưới Dương Thực, lúc ta Dương Thực là mạnh nhất dưới Khuy Niết, ngươi có tư cách trở thành đối thủ hiện giờ của ta.
 
Nam tử áo đen Nam Cung Hàn trong tiếng cười dài, hai tay bấm quyết, ở phía trước người nhoáng lên một cái, lập tức tinh không bên ngoài cơ thể gợn sóng, lại có chín thanh đao hư ảo bỗng nhiên xuất hiện.
 
Nhưng ngay khi chín thanh đao hư ảo này xuất hiện, hư không ở bên cạnh hắn nổi lên gợn sóng. Vương Lâm bước ra, hai ngón tay phải tạo thành kiếm, không chút do dự điểm ra! Một chỉ này ẩn chứa đạo của Vương Lâm, ẩn chứa nguyên lực Khuy Niết của hắn. Một chỉ này xuất ra, liền có âm dương hắc bạch song ngư xoay tròn, giống như là phong ấn, bỗng nhiên hướng về Nam Cung Hàn! Nam Cung Hàn xoay mạnh người, thân mình nhanh chóng lui về phía sau, hai tay bấm quyết, chín thanh đao hư ảo phía trước người lập tức lóe lên bay ra. Nhưng Vương Lâm xuất hiện quá sức bất ngờ, vả lại khoảng các quá gần, chín thanh đao hư ảo này chỉ có hai thanh có thể ngăn trở. Dưới ánh mắt lạnh lùng của Vương Lâm, trong khoảnh khắc, hai thanh đao hư ảo này lập tức sụp đổ! Ngay khi hai thanh đao này tan vỡ, song chỉ của Vương Lâm hướng vào giữa lông mày của Nam Cung Hàn điểm xuống.
 
Đồng tử trong mắt Nam Cung Hàn co rụt lại, một mối nguy cơ sinh tử chưa bao giờ xuất hiện trong phút chốc xuất hiện khắp toàn thân. Giờ khắc này không chút do dự nâng tay phải đưa ra một chưởng, một đạo ngân quang lóe ra, đỡ lấy song chỉ của Vương Lâm! Ầm một tiếng, một luồng nguyên lực mạnh mẽ trực tiếp xông vào trong cơ thể của Nam Cung Hàn. Cả người hắn run lên, lui mạnh về phía sau, máu tươi từ trong lồng ngực chảy ra, nhưng bị hắn miễn cưỡng ngăn chặn lại. Càng làm cho hắn có cảm giác kinh hãi chính là nguyên lực của đối phương truyền vào trong cơ thể hắn không ngờ là hai đạo khí hắc bạch. Hai đạo khí hắc bạch ngày không ngừng phá hoại, cực kỳ vững chắc, từ bên trong lại truyền ra một tia dao động ý cảnh! Lúc này, đầu ngón tay của Vương Lâm đã hoàn toàn mất đi cảm giác, hắn thắng là do đánh lén. Một đòn của đối phương tuy cũng có nguyên lực chảy vào trong cơ thể, nhưng vẫn có thể chống cự. Chẳng qua nguyên lực của Nam Cung Hàn cũng ẩn chứa đao khí, cực kỳ sắc bén, sau khi truyền vào trong cơ thể liền giống như một cây đao xé rách thân thể hắn.
 
Vương Lâm trong mắt lóe lên hàn quang, cũng không lui lại mà bước tới, dung nhập vào trong hư vô.
 
Sau khi Nam Cung Hàn nhìn thấy Vương Lâm biến mất, đồng tử trong mắt mạnh mẽ co rụt lại, hai tay nhanh chóng bấm quyết, trong miệng quát khẽ:
 

 
Trong thời gian ngắn, hai thanh đao hư ảo đã tan vỡ kia lại một lần nữa biến hóa ra, cùng với bảy thanh kia đan xen với nhau nhanh chóng xoay tròn, lập tức vờn quanh bốn phía thân thể Nam Cung Hàn, mạnh mẽ tản ra phía ngoài.
 
Thân ảnh Vương Lâm biến ảo ra cách Nam Cung Hàn ba trượng, đao trận đã tới sát người. Đồ hình Thú Cốt ở trên tay phải nhoáng lên một cái lập tức biến ảo ra, u quang lóe lên, u quang trong mắt nó lập tức tỏa sáng, khí xám tỏa ra. Trong nháy mắt này, Vương Lâm đã áp chế được thương thế bên trong cơ thể, lại một lần nữa biến mất không thấy.
 
Nam Cung Hàn thở hổn hển, cấp tốc lui về phía sau, trong miệng liên tục hét lớn:
 
- Dừng, dừng lại! Ta nhận thua! Ta không thể đánh được, người có thần thông súc địa thành thôn, làm sao lão tử có thể đánh lại! Dừng!
 
Hắn không ngừng lui về phía sau, lại đổi hướng, trong miệng cấp tốc nói.
 
- Ta đã nhận thua rồi, tên âm hồn bất tán nhà ngươi. Lão tử thua rồi, không đánh nữa!
 


Tiên Nghịch
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tiên Nghịch Truyện Tiên Nghịch Story Chương 810: Lão tử thua rồi
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...