Tiên Nghịch
Chương 1820: Trước mắt tối sầm!
Kim quang trên bầu trời giờ phút này tỏa ra ánh sáng chói mắt, trong phút chốc bao phủ bát phương, hoàn toàn tràn ngập cả đống đổ nát của Đạo Ma Tông này. Thân ảnh trong kim quang không thèm nhìn phía dưới, tay phải bỗng nhiên giơ lên, lập tức thánh chỉ đã xuất hiện trên tay.
Đạo Ma Tông tiếp chỉ!
Trong nháy mắt khi lời nói này truyền ra, ánh mắt Tông chủ Đạo Ma Tông lộ ra vẻ kích động và mừng rỡ vô cùng. Thân thể hắn đang lùi lại đột nhiên dừng lại, hai tay ôm quyền hướng về phía bầu trời vái một cái. Nhưng vẻ kích động của hắn lúc này bỗng nhiên bay biến, hóa thành sự sợ hãi.
Bởi vì Vương Lâm không hề ngẩng đầu nhìn kim quang trên bầu trời chút nào, cũng chẳng để ý tới thánh chỉ, bước chân không dừng lại nửa điểm, bước thẳng về phía Tông chủ Đạo Ma Tông, tay phải giơ quyền đánh tới!
Một quyền ầm vang, tiếng động chấn kinh cả thiên địa, hóa thành một lực lượng bộc phát toàn bộ tu vi của Vương Lâm, hình thành một lực lượng khiến cho cả tu sĩ Kim Tôn cũng phải hoảng sợ.
Thánh chỉ tới vẫn giết người!
Tâm thần Tông chủ Đạo Ma Tông run rẩy, điên cuồng lui lại, hai tay bắt quyết, tu vi toàn thân vận chuyển, bất ngờ hóa thành hai hư ảnh đạo ma, vờn quanh bốn phía, liều mạng chống cự.
Tiếng nổ ầm ầm lại vang lên. Một quyền của Vương Lâm đánh tay hư ảnh đạo tôn, đập nát hư ảnh ma tôn, trực tiếp đánh lên thân thể Tông chủ Đạo Ma Tông.
Toàn thân Tông chủ Đạo Ma Tông chấn động, phun ra một ngụm máu tươi, thương thế quá nặng, thân thể bị cuốn đi, thần sắc tràn ngập sợ hãi. Toàn thân hắn lập tức lan ra một lượng sét lớn. Ngưng tụ bên ngoài cơ thể, hóa thành vô số lôi cầu bay về phía Vương Lâm.
Cùng lúc đó, thân ảnh màu vàng kim trên bầu trời cúi đầu, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương Lâm. Hắn cầm thánh chỉ, truyền ra một tiếng quát tràn ngập uy nghiêm.
Dám trước mặt thánh chỉ hoàng tộc giết người, ngươi thật to gan! Còn không lui ra!
Vương Lâm không để ý tới thân ảnh màu vàng kia, hai mắt lóe lên sát khí, cất bước đi về phía Tông chủ Đạo Ma Tông đã trọng thương kia, đối với lôi cầu đang gào thét hắn cũng chẳng thèm liếc mắt một cái!
Vương mỗ muốn giết người thì không ai ở đây cứu được ngươi!
Thân thể hắn nhoáng lên, tay phải nắm quyền, quyền thứ ba trực tiếp đánh ra!
Tiếng nổ ầm ầm vang lên. Toàn bộ lôi cầu tới trước người hắn lập tức tan nát. Tông chủ Đạo Ma Tông dù có tu vi Kim Tôn nhưng dưới quyền thứ ba này cũng chỉ có thể phát ra một tiếng kêu thê lương, lại phun máu tươi một lần nữa, thân thể bắn về phía sau, cả người uể oải, thần sắc lộ vẻ sợ hãi ngập trời.
Thánh chỉ của hoàng tộc ở trên mà ngươi dám giết ta. Ngươi chắc chắn cũng phải chết!
Thần sắc Tông chủ Đạo Ma Tông thê lương, vừa thụt lùi vừa liên tục phun ra huyết vụ. Nhưng cơ thể hắn bị dư âm một quyền của Vương Lâm công kích vào, lúc này đã chẳng khác nào đèn sắp cạn dầu.
Tu vi của hắn không phải là đối thủ trước mặt Vương Lâm!
Ngươi trước thánh chỉ mà dám giết người, cuồng vọng kiêu ngạo. Ta thân là sứ giả hoàng tộc, tuyên ý chỉ của Tiên Hoàng, ngươi không lùi xuống, rõ là nghịch chỉ!
Thân ảnh màu vàng kia thấy Vương Lâm như vậy, lập tức gầm nhẹ, thân thể nhoáng lên, bay thẳng tới Vương Lâm!
Vừa lao ra, một vùng kim quang vừa lóe lên từ thân ảnh màu vàng này, hóa thành một tấm màn màu vàng kim nhanh chóng bao phủ lấy Vương Lâm!
Từ tấm màn này tỏa ra tiên khí cực kỳ nồng đậm, cũng tràn ngập uy nghiêm, lập tức tới gần.
Cảnh tượng này rơi vào mắt Tông chủ Đạo Ma Tông đang điên cuồng lui lại khiến hắn như trong tuyệt vọng lại nắm được một cây rơm cứu mạng, thần sắc dữ tợn, hai tay bắt quyết khiến một dòng xoáy biến ảo ra từ mi tâm. Từ trong đó bay ra chín thành phi đao màu đen. Gào thét lao thẳng về phía Vương Lâm.
- Cút ngay!
Hàn quang trong mắt Vương Lâm lóe lên, xoay phắt người nhìn về phía sứ giả của hoàng tộc bỗng nhiên gầm một tiếng, tay phải vỗ mạnh về phía sau.
Một chưởng này khiến thiên địa ầm vang. Một chưởng ấn khổng lồ từ lòng bàn tay Vương Lâm biến ảo ra, với khí thế xoay chuyển cả thiên địa ầm ầm đánh tới sứ giả hoàng tộc.
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Chưởng ấn khổng lồ này va chạm với tấm màn sáng của sứ giả hoàng tộc, trong tiếng ầm ầm liền khiến tấm màn sụp đổ, khiến cho thủ ấn mang theo lực lượng mênh mông này lập tức đánh vào người sứ giả hoàng tộc.
Vào lúc tiếng ầm vang thay thế tất cả tiếng động trong thiên địa này, sứ giả hoàng tộc phun máu tươi, thân thể nhanh chóng lui lại phía sau mấy trăm trượng mới miễn cưỡng đứng lại được, một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm lộ vẻ không thể nào tin nổi.
Tu. Tu vi Thiên Tôn!
Một chưởng đánh lui sứ giả hoàng tộc, tay áo Vương Lâm vung lên, vận chuyển tu vi toàn thân. Một cơn lốc màu đen từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra, va chạm với chín thanh phi đao. Tiếng chấn động vang lên, chín thanh phi đao liền tan vỡ toàn bộ.
Thân thể Vương Lâm tiến về phía trước, trong nháy mắt đã tới bên cạnh Tông chủ Đạo Ma Tông. Đồng tử trong hai mắt hắn tràn ngập vẻ sợ hãi. Lúc này tay phải Vương Lâm giơ lên thành quyền đánh thẳng vào ngực hắn!
Ầm một tiếng, thần sắc Tông chủ Đạo Ma Tông lập tức ảm đạm. Cả người tràn ngập tử khí. Thân thể bay đi. Vương Lâm nhoáng một cái giống như mũi trên rời dây cung, bay lên đuổi theo. Lại một lần nữa xuất quyền đánh tới!
Hơn một trăm năm trước, tại biên giới Mạnh Thổ Châu, cảnh tượng đầu người bay lên, Vương Lâm tuyệt vọng chạy trốn, toàn bộ lúc này khi vung quyền hiện lên trong đáy lòng hắn!
- Chết đi!
Vương Lâm đánh ra một quyền, khiến thân thể Tông chủ Đạo Ma Tông kia lập tức sụp đổ, Nguyên Thần mang theo tiếng rít thê lương, từ bên trong huyết nhục tan nát nhanh chóng lui lại.
Cảnh hơn một trăm năm trong Ma Hạt Miếu, Vương Lâm cứng cỏi đối lấy cơ duyên lúc này hiện lên trong tâm thần hắn. Hai mắt Vương Lâm lộ sát khí. Lúc này hắn không còn vung tay nữa mà há miệng hướng về phía Tông chủ Đạo Ma Tông đang bỏ chạy hút mạnh một cái!
Một động tác này liền có lực hút vô cùng tràn ra, khiến Nguyên Thần của Tông chủ Đạo Ma Tông phát ra một tiếng gầm thét tuyệt vọng.
Lão tổ, cứu ta!
Sứ giả đại nhân, cứu ta!
Sứ giả hoàng tộc trên bầu trời lúc này thần sắc mau chóng biến hóa, cắn răng một cái. Thân thể bỗng tiến về phía trước, lại một lần nữa nhằm phía Vương Lâm. Đang muốn ngăn cản Vương Lâm cắn nuốt.
Vương Lâm, ngươi giết hắn ta không thể tuyên bố ý chỉ của Tiên Hoàng. Việc này ngươi không thể gánh được, là mạo phạm tiên uy. Ngươi chẳng lẽ muốn phản tiên!
Cả đời sứ giả hoàng tộc này chỉ có lần này lại gặp phải trường hợp này. Hắn không thể nào ngờ tới là lúc này tới đây lại gặp phải chuyện như vậy. Hắn thân là sứ giả hoàng tộc, ở Trung Châu đã gặp nhiều cường giả nhưng chưa gặp ai cuồng vọng tới cực điểm như Vương Lâm. Dám trước thánh chỉ mà giết người!
Ngươi chết chắc rồi, ngươi làm như vậy thì ngươi chết chắc rồi!
Sứ giả hoàng tộc lúc này cực kỳ phẫn nộ, giờ phút này lao ra, vội vàng gầm lên, kim quang tỏa ra khắp toàn thân, bất ngờ có một kim ấn rất lớn biến ảo ra bên ngoài thân thể, mang theo tiếng gào thét kỳ dị bay thẳng về phía Vương Lâm đang cắn nuốt Tông chủ Đạo Ma Tông!
Giờ phút này Nguyên Thần của Tông chủ Đạo Ma Tông đang bị Vương Lâm cắn nuốt, chỉ còn cách Vương Lâm không tới một trăm trượng, căn bản không thể bỏ chạy, chỉ còn biết tuyệt vọng rống lên.
Sứ giả hoàng tộc ra tay lập tức khiến Tông chủ Đạo Ma Tông đang tuyệt vọng này càng giãy giụa, muốn tìm một cơ may sống sót, nhất định phải mượn ngoại lực bỏ chạy!
Kim ấn gào thét lao tới, trong phút chốc sẽ bao phủ Vương Lâm. Trong chớp mắt khi nó hạ xuống, hai mắt Vương Lâm bùng lên hàn quang, xoay phắt người, trong mắt tỏa ra kim quang ngập trời!
Trong kim quang này ẩn chứa mảnh vỡ của Tiên Cực Kiếm, ẩn chứa một luồng lực lượng trấn áp thiên địa. Trong nháy mắt khi hắn xoay người, kim quang trong hai mắt ầm ầm tuôn ra.
Biến! Ngăn cản ta một lần nữa thì dù ngươi là thân phận gì, hôm nay Vương mỗ cũng sẽ giết ngươi!
Kim ấn đang tới gần kia trong ánh mắt Vương Lâm phát ra tiếng động như không thể chịu đựng nổi, không ngờ dừng lại giữa không trung, giống như bị một lực lượng vô hình nắm lấy, khiến nó không thể tiếp tục tiến về phía trước.
Sứ giả hoàng tộc sau phía sau kim ấn trong nháy mắt khi nhìn thấy ánh mắt trấn áp của Vương Lâm tâm thần cũng ầm vang, sắc mặt đại biến, da đầu tê tái, cảm nhận được một sự uy nghiêm khiến hắn run rẩy!
Ánh mắt như vậy, sự uy nghiêm như vậy. Lực trấn áp như vậy hắn chỉ có thể cảm nhận được trên người Tiên Hoàng. Dù Vương Lâm không thể là Tiên Hoàng nhưng sứ giả hoàng tộc lúc này lại có cảm giác như đối mặt với Tiên Hoàng vậy!
Hắn không dám không lui lại, không thể không lui. Trong nháy mắt khi hắn lui lại, Tông chủ Đạo Ma Tông hoàn toàn tuyệt vọng, trơ mắt nhìn thân thể Nguyên Thần mình nhanh chóng bị Vương Lâm hút đi, khoảng cách một trăm trượng chợt kéo tới không còn đủ ba mươi trượng, chuẩn bị hoàn toàn bị cắn nuốt. Trong tích tắc này, thần sắc hắn lộ ra vẻ điên cuồng!
Ngươi muốn ta chết thì ta phải cho ngươi chôn cùng! Sứ giả hoàng tộc, đọc chỉ đi. Lão phu là Tông chủ Đạo Ma Tông, trước khi tử vong cũng muốn nghe ý chỉ của Tiên Hoàng!
Hắn không tự bạo mà lựa chọn trong giờ phút cuối cùng này nghe sứ giả hoàng tộc tuyên chỉ, do vậy hoàn toàn khiến hành động giết chóc của Vương Lâm phải trả giá, lấy cái chết của bản thân khiến tương lai Vương Lâm gặp chuyện không hay!
Trong tiếng gầm chói tai này, Nguyên Thần của Tông chủ Đạo Ma Tông đã tới cách Vương Lâm không tới một trượng, nhanh chóng phóng vọt tới, hóa thành u quang bị Vương Lâm cắn nuốt.
Cùng chết đi!
Sứ mạng của sứ giả hoàng tộc trên bầu trời chính là tuyên chỉ, giờ phút này người tiếp chỉ yêu cầu, hắn không cần nghĩ ngợi liền mở thánh chỉ trong tay ra, vừa nhìn vừa đọc!
Lấy danh nghĩa huyết mạch Tiên Tổ truyền thừa tuyên chỉ, Tông chủ Đạo Ma Tông to gan lớn mật, dám xúc phạm tới uy nghiêm của hoàng tộc, cùng với nô phó của Lục Ma Hạt dám bày mưu với người hoàng tộc. Nếu đã dám làm thế thì phải khiến Đạo Ma Tông tự hủy trước chỉ của trẫm!
Nếu như đã chết thì người giết kẻ này hẳn là Vương Lâm. Vương Lâm tiếp chỉ vào Trung Châu gặp trẫm. Ngươi có ân với Liên Đạo Phi, trẫm sau khi biết chuyện chưa bao giờ từng quên!
Sứ giả hoàng tộc đọc xong mồ hôi đầy mặt. Hắn chưa gặp người tiếp chỉ thì chưa được mở thánh chỉ, giờ phút này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nội dung, đọc xong liền sững sờ ở nơi đó.
Hắn còn như thế thì đừng nói tới Tông chủ Đạo Ma Tông. Trong nháy mắt trước khi hoàn toàn bị Vương Lâm cắn nuốt, hắn nghe xong nội dung thánh chỉ này, chỉ thấy trước mắt tối sầm lại.
Tiên Nghịch
Đạo Ma Tông tiếp chỉ!
Trong nháy mắt khi lời nói này truyền ra, ánh mắt Tông chủ Đạo Ma Tông lộ ra vẻ kích động và mừng rỡ vô cùng. Thân thể hắn đang lùi lại đột nhiên dừng lại, hai tay ôm quyền hướng về phía bầu trời vái một cái. Nhưng vẻ kích động của hắn lúc này bỗng nhiên bay biến, hóa thành sự sợ hãi.
Bởi vì Vương Lâm không hề ngẩng đầu nhìn kim quang trên bầu trời chút nào, cũng chẳng để ý tới thánh chỉ, bước chân không dừng lại nửa điểm, bước thẳng về phía Tông chủ Đạo Ma Tông, tay phải giơ quyền đánh tới!
Một quyền ầm vang, tiếng động chấn kinh cả thiên địa, hóa thành một lực lượng bộc phát toàn bộ tu vi của Vương Lâm, hình thành một lực lượng khiến cho cả tu sĩ Kim Tôn cũng phải hoảng sợ.
Thánh chỉ tới vẫn giết người!
Tâm thần Tông chủ Đạo Ma Tông run rẩy, điên cuồng lui lại, hai tay bắt quyết, tu vi toàn thân vận chuyển, bất ngờ hóa thành hai hư ảnh đạo ma, vờn quanh bốn phía, liều mạng chống cự.
Tiếng nổ ầm ầm lại vang lên. Một quyền của Vương Lâm đánh tay hư ảnh đạo tôn, đập nát hư ảnh ma tôn, trực tiếp đánh lên thân thể Tông chủ Đạo Ma Tông.
Toàn thân Tông chủ Đạo Ma Tông chấn động, phun ra một ngụm máu tươi, thương thế quá nặng, thân thể bị cuốn đi, thần sắc tràn ngập sợ hãi. Toàn thân hắn lập tức lan ra một lượng sét lớn. Ngưng tụ bên ngoài cơ thể, hóa thành vô số lôi cầu bay về phía Vương Lâm.
Cùng lúc đó, thân ảnh màu vàng kim trên bầu trời cúi đầu, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương Lâm. Hắn cầm thánh chỉ, truyền ra một tiếng quát tràn ngập uy nghiêm.
Dám trước mặt thánh chỉ hoàng tộc giết người, ngươi thật to gan! Còn không lui ra!
Vương Lâm không để ý tới thân ảnh màu vàng kia, hai mắt lóe lên sát khí, cất bước đi về phía Tông chủ Đạo Ma Tông đã trọng thương kia, đối với lôi cầu đang gào thét hắn cũng chẳng thèm liếc mắt một cái!
Vương mỗ muốn giết người thì không ai ở đây cứu được ngươi!
Thân thể hắn nhoáng lên, tay phải nắm quyền, quyền thứ ba trực tiếp đánh ra!
Tiếng nổ ầm ầm vang lên. Toàn bộ lôi cầu tới trước người hắn lập tức tan nát. Tông chủ Đạo Ma Tông dù có tu vi Kim Tôn nhưng dưới quyền thứ ba này cũng chỉ có thể phát ra một tiếng kêu thê lương, lại phun máu tươi một lần nữa, thân thể bắn về phía sau, cả người uể oải, thần sắc lộ vẻ sợ hãi ngập trời.
Thánh chỉ của hoàng tộc ở trên mà ngươi dám giết ta. Ngươi chắc chắn cũng phải chết!
Thần sắc Tông chủ Đạo Ma Tông thê lương, vừa thụt lùi vừa liên tục phun ra huyết vụ. Nhưng cơ thể hắn bị dư âm một quyền của Vương Lâm công kích vào, lúc này đã chẳng khác nào đèn sắp cạn dầu.
Tu vi của hắn không phải là đối thủ trước mặt Vương Lâm!
Ngươi trước thánh chỉ mà dám giết người, cuồng vọng kiêu ngạo. Ta thân là sứ giả hoàng tộc, tuyên ý chỉ của Tiên Hoàng, ngươi không lùi xuống, rõ là nghịch chỉ!
Thân ảnh màu vàng kia thấy Vương Lâm như vậy, lập tức gầm nhẹ, thân thể nhoáng lên, bay thẳng tới Vương Lâm!
Vừa lao ra, một vùng kim quang vừa lóe lên từ thân ảnh màu vàng này, hóa thành một tấm màn màu vàng kim nhanh chóng bao phủ lấy Vương Lâm!
Từ tấm màn này tỏa ra tiên khí cực kỳ nồng đậm, cũng tràn ngập uy nghiêm, lập tức tới gần.
Cảnh tượng này rơi vào mắt Tông chủ Đạo Ma Tông đang điên cuồng lui lại khiến hắn như trong tuyệt vọng lại nắm được một cây rơm cứu mạng, thần sắc dữ tợn, hai tay bắt quyết khiến một dòng xoáy biến ảo ra từ mi tâm. Từ trong đó bay ra chín thành phi đao màu đen. Gào thét lao thẳng về phía Vương Lâm.
- Cút ngay!
Hàn quang trong mắt Vương Lâm lóe lên, xoay phắt người nhìn về phía sứ giả của hoàng tộc bỗng nhiên gầm một tiếng, tay phải vỗ mạnh về phía sau.
Một chưởng này khiến thiên địa ầm vang. Một chưởng ấn khổng lồ từ lòng bàn tay Vương Lâm biến ảo ra, với khí thế xoay chuyển cả thiên địa ầm ầm đánh tới sứ giả hoàng tộc.
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Chưởng ấn khổng lồ này va chạm với tấm màn sáng của sứ giả hoàng tộc, trong tiếng ầm ầm liền khiến tấm màn sụp đổ, khiến cho thủ ấn mang theo lực lượng mênh mông này lập tức đánh vào người sứ giả hoàng tộc.
Vào lúc tiếng ầm vang thay thế tất cả tiếng động trong thiên địa này, sứ giả hoàng tộc phun máu tươi, thân thể nhanh chóng lui lại phía sau mấy trăm trượng mới miễn cưỡng đứng lại được, một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm lộ vẻ không thể nào tin nổi.
Tu. Tu vi Thiên Tôn!
Một chưởng đánh lui sứ giả hoàng tộc, tay áo Vương Lâm vung lên, vận chuyển tu vi toàn thân. Một cơn lốc màu đen từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra, va chạm với chín thanh phi đao. Tiếng chấn động vang lên, chín thanh phi đao liền tan vỡ toàn bộ.
Thân thể Vương Lâm tiến về phía trước, trong nháy mắt đã tới bên cạnh Tông chủ Đạo Ma Tông. Đồng tử trong hai mắt hắn tràn ngập vẻ sợ hãi. Lúc này tay phải Vương Lâm giơ lên thành quyền đánh thẳng vào ngực hắn!
Ầm một tiếng, thần sắc Tông chủ Đạo Ma Tông lập tức ảm đạm. Cả người tràn ngập tử khí. Thân thể bay đi. Vương Lâm nhoáng một cái giống như mũi trên rời dây cung, bay lên đuổi theo. Lại một lần nữa xuất quyền đánh tới!
Hơn một trăm năm trước, tại biên giới Mạnh Thổ Châu, cảnh tượng đầu người bay lên, Vương Lâm tuyệt vọng chạy trốn, toàn bộ lúc này khi vung quyền hiện lên trong đáy lòng hắn!
- Chết đi!
Vương Lâm đánh ra một quyền, khiến thân thể Tông chủ Đạo Ma Tông kia lập tức sụp đổ, Nguyên Thần mang theo tiếng rít thê lương, từ bên trong huyết nhục tan nát nhanh chóng lui lại.
Cảnh hơn một trăm năm trong Ma Hạt Miếu, Vương Lâm cứng cỏi đối lấy cơ duyên lúc này hiện lên trong tâm thần hắn. Hai mắt Vương Lâm lộ sát khí. Lúc này hắn không còn vung tay nữa mà há miệng hướng về phía Tông chủ Đạo Ma Tông đang bỏ chạy hút mạnh một cái!
Một động tác này liền có lực hút vô cùng tràn ra, khiến Nguyên Thần của Tông chủ Đạo Ma Tông phát ra một tiếng gầm thét tuyệt vọng.
Lão tổ, cứu ta!
Sứ giả đại nhân, cứu ta!
Sứ giả hoàng tộc trên bầu trời lúc này thần sắc mau chóng biến hóa, cắn răng một cái. Thân thể bỗng tiến về phía trước, lại một lần nữa nhằm phía Vương Lâm. Đang muốn ngăn cản Vương Lâm cắn nuốt.
Vương Lâm, ngươi giết hắn ta không thể tuyên bố ý chỉ của Tiên Hoàng. Việc này ngươi không thể gánh được, là mạo phạm tiên uy. Ngươi chẳng lẽ muốn phản tiên!
Cả đời sứ giả hoàng tộc này chỉ có lần này lại gặp phải trường hợp này. Hắn không thể nào ngờ tới là lúc này tới đây lại gặp phải chuyện như vậy. Hắn thân là sứ giả hoàng tộc, ở Trung Châu đã gặp nhiều cường giả nhưng chưa gặp ai cuồng vọng tới cực điểm như Vương Lâm. Dám trước thánh chỉ mà giết người!
Ngươi chết chắc rồi, ngươi làm như vậy thì ngươi chết chắc rồi!
Sứ giả hoàng tộc lúc này cực kỳ phẫn nộ, giờ phút này lao ra, vội vàng gầm lên, kim quang tỏa ra khắp toàn thân, bất ngờ có một kim ấn rất lớn biến ảo ra bên ngoài thân thể, mang theo tiếng gào thét kỳ dị bay thẳng về phía Vương Lâm đang cắn nuốt Tông chủ Đạo Ma Tông!
Giờ phút này Nguyên Thần của Tông chủ Đạo Ma Tông đang bị Vương Lâm cắn nuốt, chỉ còn cách Vương Lâm không tới một trăm trượng, căn bản không thể bỏ chạy, chỉ còn biết tuyệt vọng rống lên.
Sứ giả hoàng tộc ra tay lập tức khiến Tông chủ Đạo Ma Tông đang tuyệt vọng này càng giãy giụa, muốn tìm một cơ may sống sót, nhất định phải mượn ngoại lực bỏ chạy!
Kim ấn gào thét lao tới, trong phút chốc sẽ bao phủ Vương Lâm. Trong chớp mắt khi nó hạ xuống, hai mắt Vương Lâm bùng lên hàn quang, xoay phắt người, trong mắt tỏa ra kim quang ngập trời!
Trong kim quang này ẩn chứa mảnh vỡ của Tiên Cực Kiếm, ẩn chứa một luồng lực lượng trấn áp thiên địa. Trong nháy mắt khi hắn xoay người, kim quang trong hai mắt ầm ầm tuôn ra.
Biến! Ngăn cản ta một lần nữa thì dù ngươi là thân phận gì, hôm nay Vương mỗ cũng sẽ giết ngươi!
Kim ấn đang tới gần kia trong ánh mắt Vương Lâm phát ra tiếng động như không thể chịu đựng nổi, không ngờ dừng lại giữa không trung, giống như bị một lực lượng vô hình nắm lấy, khiến nó không thể tiếp tục tiến về phía trước.
Sứ giả hoàng tộc sau phía sau kim ấn trong nháy mắt khi nhìn thấy ánh mắt trấn áp của Vương Lâm tâm thần cũng ầm vang, sắc mặt đại biến, da đầu tê tái, cảm nhận được một sự uy nghiêm khiến hắn run rẩy!
Ánh mắt như vậy, sự uy nghiêm như vậy. Lực trấn áp như vậy hắn chỉ có thể cảm nhận được trên người Tiên Hoàng. Dù Vương Lâm không thể là Tiên Hoàng nhưng sứ giả hoàng tộc lúc này lại có cảm giác như đối mặt với Tiên Hoàng vậy!
Hắn không dám không lui lại, không thể không lui. Trong nháy mắt khi hắn lui lại, Tông chủ Đạo Ma Tông hoàn toàn tuyệt vọng, trơ mắt nhìn thân thể Nguyên Thần mình nhanh chóng bị Vương Lâm hút đi, khoảng cách một trăm trượng chợt kéo tới không còn đủ ba mươi trượng, chuẩn bị hoàn toàn bị cắn nuốt. Trong tích tắc này, thần sắc hắn lộ ra vẻ điên cuồng!
Ngươi muốn ta chết thì ta phải cho ngươi chôn cùng! Sứ giả hoàng tộc, đọc chỉ đi. Lão phu là Tông chủ Đạo Ma Tông, trước khi tử vong cũng muốn nghe ý chỉ của Tiên Hoàng!
Hắn không tự bạo mà lựa chọn trong giờ phút cuối cùng này nghe sứ giả hoàng tộc tuyên chỉ, do vậy hoàn toàn khiến hành động giết chóc của Vương Lâm phải trả giá, lấy cái chết của bản thân khiến tương lai Vương Lâm gặp chuyện không hay!
Trong tiếng gầm chói tai này, Nguyên Thần của Tông chủ Đạo Ma Tông đã tới cách Vương Lâm không tới một trượng, nhanh chóng phóng vọt tới, hóa thành u quang bị Vương Lâm cắn nuốt.
Cùng chết đi!
Sứ mạng của sứ giả hoàng tộc trên bầu trời chính là tuyên chỉ, giờ phút này người tiếp chỉ yêu cầu, hắn không cần nghĩ ngợi liền mở thánh chỉ trong tay ra, vừa nhìn vừa đọc!
Lấy danh nghĩa huyết mạch Tiên Tổ truyền thừa tuyên chỉ, Tông chủ Đạo Ma Tông to gan lớn mật, dám xúc phạm tới uy nghiêm của hoàng tộc, cùng với nô phó của Lục Ma Hạt dám bày mưu với người hoàng tộc. Nếu đã dám làm thế thì phải khiến Đạo Ma Tông tự hủy trước chỉ của trẫm!
Nếu như đã chết thì người giết kẻ này hẳn là Vương Lâm. Vương Lâm tiếp chỉ vào Trung Châu gặp trẫm. Ngươi có ân với Liên Đạo Phi, trẫm sau khi biết chuyện chưa bao giờ từng quên!
Sứ giả hoàng tộc đọc xong mồ hôi đầy mặt. Hắn chưa gặp người tiếp chỉ thì chưa được mở thánh chỉ, giờ phút này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nội dung, đọc xong liền sững sờ ở nơi đó.
Hắn còn như thế thì đừng nói tới Tông chủ Đạo Ma Tông. Trong nháy mắt trước khi hoàn toàn bị Vương Lâm cắn nuốt, hắn nghe xong nội dung thánh chỉ này, chỉ thấy trước mắt tối sầm lại.
Tiên Nghịch
Đánh giá:
Truyện Tiên Nghịch
Story
Chương 1820: Trước mắt tối sầm!
10.0/10 từ 40 lượt.