Tiên Nghịch

Chương 1578: Diệp Mịch không có con trai !

Ầm!
 
Thân thể Vương Lâm chấn động, khí huyết trong cơ thể quay cuồng, máu tươi trào ra khóe miệng. Thân thể của hắn bị bức phải lùi lại phía sau mấy bước. Mỗi bước lùi này hắn lại đạp ầm một tiếng, giống như truyền phản lực vào tinh không, khiến tinh không run rẩy.
 
Thân thể nam tử trung niên cũng truyền ra tiếng bùng bùng, một luồng lực lượng vô hình từ ngực truyền ra. Khóe miệng hắn nhếch lên cũng có máu tươi tuôn ra, lùi lại phía sau mấy bước.
 
Tu sĩ một kích có thể khiến Vương Lâm bị thương thì trừ phi là người có tu vi cao hơn hắn một bậc, dùng đại thần thông đối kháng nhau thì mới làm nổi. Nhưng trong cổ tộc thì lực lượng kinh khủng của thân thể trong lúc tấn công nhau lại có thể làm được điều này!
 
Đây là sự bất đồng của cổ và tiên!
 
Vừa lui lại phía sau chân phải Vương Lâm vừa giậm mạnh về phía sau một bước, ngăn thân thể lùi lại, sau đó bước về phía trước. Chiến ý trong hai mắt hắn càng bùng lên, gầm nhẹ một tiếng rồi lao ra một lần nữa.
 
Nam tử trung niên kia cũng ngừng lùi lại, trong nháy mắt khi Vương Lâm vọt tới liền gầm lên.
 
Tiếng ầm ầm lại vang vọng khắp tinh không. Nắm tay hai người trong thời gian ngắn liên tục va chạm chín lần! mỗi một lần hai nắm tay họ đụng nhau thì đều hóa thành vô số gợn sóng quét về bốn phía.
 
Sau chín quyền, sóng gợn truyền ra cuồn cuộn như khi biển khơi có giông tố, chấn động tinh không. Mấy vạn tu sĩ giới ngoại đồng loạt lui về phía sau hơn mười vạn trượng nhưng vẫn chưa dám dừng lại. Đám người này hoảng sợ dùng thần thức quan sát hai người khổng lồ đang chém giết.
 
Vô Danh Chuyển Luân trận lúc này trong sự chấn động đã xuất hiện sự vặn vẹo, giống như không thể thừa nhận lực lượng trùng kích do sóng gợn truyền vào.
 
Sau chín quyền, Vương Lâm phun một ngụm máu tươi, thân thể giống như bị chín tu chân tinh liên tục đánh vào, lui lại phía sau, chỉ trong chớp mắt là đụng phải Vô Danh Chuyển Luân trận. Nhưng thân thể hắn lúc này sững lại, ngẩng cao đầu vẻ mặt hung ác, chiến ý trong hai mắt không hề tiêu tan nửa điểm mà ngược lại lại càng dữ dội hơn!
 
Nam tử trung niên cũng phun một ngụm máu tươi, thân thể lùi lại rất xa, ở mấy vạn trượng mới dừng lại được, lau máu tươi trên khóe miệng, gầm thét lao tới một lần nữa.
 
Trong tinh không giữa hai người lúc này tràn ngập máu tươi do họ phun ra, một trong số đó bị lực lượng trùng kích cuốn đi, vẩy lên mặt Vương Lâm.
 

Máu tươi đó không phải thuộc về hắn mà thuộc về đối phương.
 
Lau đi giọt máu tươi trên mặt, Vương Lâm đưa tay lên khóe miệng liếm một chút, chiến ý trong mắt bùng lên lộ ra ánh sáng kỳ dị, thân thể bước về phía trước. Lúc này hai tay hắn đồng thời đánh ra, song chưởng túm lại, hai quyền hợp nhất hóa thành một, vừa lao tới vừa gầm nhẹ, thân thể hướng về phía tinh không hung hăng bước tới. Tinh không run rẩy, thân thể hắn trực tiếp lao đi vạn trượng. Do vậy khoảng cách giữa Vương Lâm và nam tử trung niên kia lúc này chỉ còn một chút!
 
Song quyền của Vương Lâm hướng về phía ngoài thân thể, hung hăng đấm tới nam tử trung niên kia!
 
Thân thể nam tử trung niên kia sững lại ngẩng phắt đầu, trong nháy mắt khi song quyền của Vương Lâm đánh tới, tay phải hắn vung lên hướng về bầu trời điểm một chỉ. Chỉ thấy phía sau hắn bất ngờ xuất hiện một hư ảnh cổ Thần khổng lồ.
 
Hư ảnh cổ Thần này lớn vô cùng, thân thể mặc một bộ giáp đầy đủ, trên mi tâm không ngờ lại có tám tinh điểm lóe lên. Một chỉ của nam tử trung niên này điểm ra, hư ảnh cổ Thần này cũng giơ tay phải lên hướng về phía Vương Lâm ầm ầm điểm tới!
 
Cổ Thần nhất chỉ!
 
Một ngón tay hư ảo khổng lồ kia trong nháy mắt trực tiếp va chạm với nắm tay của Vương Lâm. Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này giống như một bức tranh. Bức tranh này có thể khiến tất cả mọi người chứng kiến đều chấn động tâm thần.
 
Bên trong bức tranh tinh không mênh mông, thân thể Vương Lâm ngàn trượng oanh kích tới, hướng về phía trước tung song quyền.
 
Phía bên dưới là nam tử trung niên với mái tóc đen tung bay, hai mắt lóe sáng, một chỉ xuất ra, phía sau hiện lên một hư ảnh cổ Thần khổng lồ, một chỉ cũng điểm tới, bởi vì thân thể quá lớn nên một chỉ này cũng to tới trăm trượng, đánh thẳng tới Vương Lâm.
 
Ầm một tiếng, song quyền của Vương Lâm và ngón tay của cổ Thần kia đụng vào nhau, tiếng chấn động như muốn xé tung tinh không, ù ù vang vọng bốn phía.
 
Vương Lâm phun một ngụm máu tươi, mái tóc bạc trắng tung bay nhưng thân thể không lùi lại mà gầm lên một tiếng kinh thiên, song quyền lại theo thân thể ầm ầm đánh xuống.
 
Một chỉ của hư ảnh cổ Thần lập tức tan nát, bị song quyền của Vương Lâm xuyên qua, giống như là bị bổ làm đôi, phân thành hai nửa rồi ầm ầm tan rã.
 
Nó tan rã, thân thể Vương Lâm liền xuyên qua ngón tay vừa sụp đổ của cổ Thần hư ảo, đánh thẳng vào ngực hắn trực tiếp xuyên qua thân thể hắn, khiến hư ảnh cổ Thần này trong tiếng ầm vang liền hoàn toàn vỡ vụn.
 

 
Khoảng cách mấy chục trượng đối với tu sĩ cổ tộc thì cũng giống như không tới bảy thước của phàm nhân!
 
Ngay lập tức Vương Lâm đã vượt qua, song quyền đụng vào một chỉ của nam tử trung niên đó.
 
Tiếng chấn động tràn ra khắp không gian. Ngón tay của nam tử trung niên này lập tức nổ tung, cốt nhục mơ hồ, máu tươi văng tung tóe, thân thể cũng phun ra một ngụm máu tươi, nhanh chóng lui lại phía sau.
 
Một ngón tay của hắn làm sao có thể so với song quyền của Vương Lâm. Lúc này khi nó vỡ tan, song quyền của Vương Lâm liền hung hăng đánh vào ngực nam tử trung niên đang lùi lại.
 
Thân thể nam tử trung niên nọ kịch chấn, ầm một tiếng, ngực hắn liền lõm hẳn vào trong. Nhưng hắn dù sao cũng ngang tài ngang sức với Vương Lâm, giờ phút này dù bị thương, dù phun máu tươi nhưng chân phải cũng giơ đá ngang người Vương Lâm.
 
Lúc này chân phải hắn va chạm với song quyền của Vương Lâm.
 
Một lực lượng mạnh mẽ từ bên trong chân phải tràn ra, hoàn toàn bộc phát trên song quyền của Vương Lâm, mơ hồ lộ ra cực hạn.
 
Thân thể Vương Lâm chấn động, khóe miệng tràn máu tươi. Thân thể hắn lúc này bị đá tung về phía sau mấy ngàn trượng, song chưởng mơ hồ run rẩy. Một kích vừa rồi hắn cho dù không thi triển thần thông của cổ Thần nhưng là một đòn cực mạnh của lực lượng thân thể mà hắn sau khi được truyền thừa của Đạo cổ có thể phát ra được!
 
Một kích này cho dù là tu sĩ Không Niết cũng phải tan xương, dù là tu sĩ Không Linh thì cũng không thể đối kháng. Dù có là tu sĩ Không Huyền trung kỳ thì cũng phải thi triển đại thần thông mới có thể ngăn cản nổi.
 
Cổ tộc chiến ấn chính là chiến đấu sinh tử!
 
Nhưng hễ là chiến đấu sanh tử thì kẻ dũng mãnh hơn sẽ chiến thắng. Vương Lâm không thiếu sự dũng mãnh, lúc này thần sắc dữ tợn không để ý tới thương thế, vừa lui lại phía sau thân thể lại nhoáng lên một lần nữa lao tới, áp sát nam tử trung niên kia.
 
-Giết!
 
Rống lớn một tiếng, Vương Lâm lần đầu tiên gầm lớn trong trận chiến này.

 
Âm thanh này vang lên khiến Vương Lâm giống như hung thần ác sát, khiến sắc mặt nam tử trung niên đang lui lại phía sau kia cũng thay đổi lần đầu tiên trong trận chiến này.
 
-Cổ Yêu thôn thiên!
 
Mắt trái của nam tử trung niên liền lóe lên ba yêu tinh, bất ngờ hóa thành ba giọt máu, từ bên trong mắt trái bay ra, ở bên ngoài thân thể liền hóa thành hư ảnh một cổ Yêu khổng lồ.
 
Trong mắt trái của cổ Yêu này không ngờ lại có chín yêu tinh!
 
Cổ Yêu vừa xuất hiện liền gào lên chói tai. chỉ thấy thân thể nó nhanh chóng bành trướng, hướng về phía Vương Lâm mở to miệng thôn phệ.
 
-Cổ Ma phệ địa!
 
Trong mắt phải của nam tử trung niên lại bay ra ba ma tinh, biến thành ba giọt máu, trong đó bộc phát ra ma khí tinh thuần, hóa thành một hư ảnh cổ Ma lớn vô cùng.
 
Cổ Ma này vừa xuất hiện liền khiến thiên địa biến sắc, đất trời chấn động.
 
-Cổ Thần nổi giận!
 
Hai tinh điểm cổ Thần trên mi tâm của nam tử trung niên lúc này lóe lên, như hai giọt máu khiến khí tức của cổ Thần tràn ra. Khí tức này dung hợp khiến cho hư ảnh cổ Thần lại một lần nữa xuất hiện.
 
Hư ảnh cổ Thần lần này xuất hiện mang theo vẻ giận dữ vô cùng, hướng về phía Vương Lâm gầm nhẹ.
 
-Phụ thần Đạo cổ, ngưng hóa cổ ánh!
 
Nam tử trung niên hét lớn một tiếng. chỉ thấy phía sau hắn nơi có hư ảnh của tam tộc cổ, một thân ảnh khổng lồ hơn đột nhiên xuất hiện!

Thân ảnh ấy Vương Lâm rất quen thuộc, chính là Đạo cổ Diệp Mịch!
 
Nếu so với hắn thì hư ảnh của tam tộc cổ không khác gì trẻ con!
 
Đạo Cổ Diệp Mịch vừa xuất hiện, hai tay nam tử trung niên liền hướng về Vương Lâm điểm mạnh một cái.
 
-Ta là con trai của Đạo cổ, ngươi được truyền thừa của phụ thân ta, hôm nay ta muốn thu hồi truyền thừa!
 
Một chỉ này khiến hư ảnh của tam tộc cổ ầm ầm lao tới, cùng lúc đó còn có cả hư ảnh của Đạo Cổ Diệp Mịch cất bước tiến thẳng về phía Vương Lâm.
 
-Đạo Cổ Diệp Mịch không có con trai! Trước khi chết ba ngàn giọt máu hóa thành ba tộc cổ. Ba giọt máu này có lẽ có chín giọt là tâm huyết, bên trong có khí tức cổ tộc cực nồng đậm. Ngươi chỉ sợ là bị đám người Chưởng Tôn trong giới ngoại qua vô tận năm tháng, giết vô số người của tam tộc cổ, từ trên cơ thể họ ngưng tụ ra tâm huyết rồi biến thành mà thôi!
 
Cho dù là thế thì hôm nay ngươi cũng chỉ mới ngưng tụ được có tám giọt tâm huyết!
 
Ánh mắt Vương Lâm lộ hung quang. Tất cả mọi chuyện đều là sau khi hắn nếm máu huyết của đối phương mà phân tích ra. Chiến đấu tới lúc này, hắn đã hoàn toàn xác định.
 
Trong nháy mắt khi hư ảnh của tam tộc cổ, còn có hư ảnh của Đạo cổ Diệp Mịch tới gần Vương Lâm, bảy tinh điểm cổ Thần trên mi tâm của hắn, tất cả tinh điểm cổ Yêu trong mắt trái của hắn liền nhanh chóng xoay tròn.
 
Chúng xoay tròn và không ngừng dung hợp trong cơ thể khiến cho khí tức Đạo cổ trên cơ thể hắn đột nhiên bộc phát. Trong tích tắc khi khí tức này bộc phát ra, phía sau Vương Lâm liền có đầu lâu không có mắt trái của Đạo cổ do Vương Lâm được truyền thừa xuất hiện!
 
Đây là một trận chiến sinh tử giữa người được truyền thừa và kẻ do tâm huyết của Đạo cổ biến thành. Nếu Vương Lâm thắng thì hắn thôn phệ đối phương cũng chính là thôn phệ tám giọt tinh huyết của Đạo cổ!
 
Tám giọt tinh huyết này rất có khả năng khiến tinh điểm trên mi tâm Vương Lâm ngưng hóa ra tám cái, cũng có thể khiến cổ Yêu, cổ Ma tăng thêm một tinh điểm!
 
Tất cả mọi chuyện chính là cơ hội để hắn có thể vào vùng đất cổ mộ lần thứ hai, đạt được truyền thừa một lần nữa!
 


Tiên Nghịch
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tiên Nghịch Truyện Tiên Nghịch Story Chương 1578: Diệp Mịch không có con trai !
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...