Tiên Nghịch

Chương 1564: Quyết chiến (tam)

Vương Lâm giết người luôn thích dùng tâm cơ. Tâm cơ có lẽ cũng không phải cao minh nhưng trong lúc giao chiến sinh tử này lại có tác dụng rất lớn.
 
Ngoài ra hắn lại nắm rất tốt thời cơ, trình độ đã đạt tới mức xuất thần nhập hóa. Đầu tiên khí tiên phi này muốn thi triển tiên thuật cần huyết mạch tiên nhân. Vương Lâm liền rút cây cung của Lý Quảng ra.
 
Cây cung vừa xuất hiện, đúng như hắn dự đoán tiên phi liền bị hù dọa, bỏ tất cả thần thông mà bỏ chạy. Bởi vì tiên phi không dám cam đoan là Vương Lâm có dám bắn một tiễn nữa hay không!
 
Sau đó khi tiên phi bị dồn tới cực hạn trong tích tắc khi Dịch Linh Ấn sắp đánh xuống lại chuẩn bị thi triển thần thông huyết mạch của tiên nhân một lần nữa. Vương Lâm lại truyền âm nói một câu khiến nàng khiếp sợ!
 
Một câu nói này trong lúc tiên phi không chuẩn bị, vào thời khắc sinh tử đại chiến lại có tác dụng khiến nàng chấn động tâm thần. Chấn động này đối với tu sĩ mà nói chính là sai lầm trí mạng!
 
Trong nháy mắt khi tiên phi khiếp sợ, Dịch Linh Ấn ầm ầm đánh tới. Cùng lúc Vương Lâm giơ huyết kiếm trong tay lên, huyết quang kinh thiên chói mắt bừng lên, giống như chém nát thiên địa ầm ầm rơi xuống.
 
Tất cả mọi chuyện đều diễn ra trong nháy mắt, nhanh tới khó tin nổi!
 
Trong phút chốc, tiếng ầm vang chấn động cuồn cuộn tỏa ra. Dịch Linh Ấn đánh tới, huyết kiếm chém xuống, hóa thành đại kiếp sinh tử đối với tiên phi. Cùng với tiếng chấn động vang vọng kia, tiếng kêu thảm thiết của tiên phi mơ hồ truyền ra, thân thể run lên lập tức tan nát, hình thần câu diệt!
 
Vương Lâm cũng phun máu tươi. Tiên phi trong một khắc trước khi chết cuối cùng cũng thi triển thần thông huyết mạch của tiên nhân. Cho dù Dịch Linh Ấn có đỡ được một phần nhưng lực lượng do thần thông này đánh ra cũng truyền vào thân thể Vương Lâm.
 
Thân thể hắn run lên liên tục lùi lại phía sau trăm trượng, lại một lần nữa phun máu tươi.
 
Giết một người thì hắn cũng bị thương. Nhưng chuyện này vô cùng đáng giá!
 
Cả quá trình hắn giết tiên phi này, tu sĩ giới ngoại và giới nội cũng chém giết, máu chảy thành sông, sát lục cuồn cuộn ngập trời, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang vọng trong tinh không.
 

Vương Lâm sau khi phun một ngụm máu tươi liền âm thầm điều chỉnh khí tức. Đột nhiên, một cảm giác nguy cơ bùng lên. Thân thể hắn nhoáng lên né sang một bên, xoay phắt người lại. Chỉ thấy một đạo kiếm khí gào thét lao sát qua thân thể hắn xuyên thẳng vào không trung, tạo thành một cái khe thật lớn trong tinh không.
 
Thừa dịp Vương Lâm bị thương mà đánh lén chính là lão già mặc áo đen có tu vi Không Huyền năm đó tham gia vây giết Vương Lâm đang đứng phía xa. Tay phải lão già này đang cầm một thanh kiếm tỏa ánh sáng đen, lúc này lóe lên đánh thẳng về phía Vương Lâm.
 
-Hắn giờ đã bị thương, đúng là thời cơ tốt nhất để giết hắn!
 
Hàn quang tràn ngập hai mắt Vương Lâm, thân thể lập tức lui lại phía sau, bất ngờ hóa thành một đám sương mù màu đen trực tiếp lao vào đại quân tu sĩ giới ngoại đang chém giết với tu sĩ giới nội.
 
Sương mù màu đen do thân thể hắn biến thành tràn ngập trong vòng vạn trượng, đảo qua một cái liền cuốn lấy rất nhiều tu sĩ giới ngoại. Từ bên trong sương mù, những tiếng kêu thảm thiết truyền ra. Tới khi sương mù tan đi, người ta thấy những đám hài cốt bị hút sạch sinh cơ và huyết nhục đang từ từ tan rã.
 
Sát khí trong mắt lão già mặc áo đen càng đậm, đuổi theo Vương Lâm.
 
Sương mù do Vương Lâm biến nhanh chóng khuếch tán về phía sau, hễ là tu sĩ giới ngoại bị bao phủ đều tử vong rất thê lương. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi một hơi thở đã có hơn một vạn tu sĩ giới ngoại tan xác.
 
Giờ phút này tốc độ lão già mặc áo đen càng nhanh, từng bước tiến tới gần đám sương mù do Vương Lâm biến thành, tay phải cầm thanh kiếm tỏa ánh sáng đen kia hướng về phía sương mù hung hăng chém một nhát.
 
Kiếm khí ngập trời ầm ầm xuất hiện.
 
Ngay trong tích tắc khi kiếm khí tới gần, sương mù do Vương Lâm biến thành nhanh chóng co rút lại, bất ngờ lại ngưng tụ thành thân thể. Thương thế vừa rồi nhờ thôn phệ mà đã khôi phục được hơn phân nửa.
 
Lúc này thân thể hắn hiện ra hai mắt lóe lên hồng quang. Trong nháy mắt khi lão già này chém xuống, tay phải Vương Lâm giơ lên không điểm một chỉ.
 
-Nhân Quả trận!
 

Một chỉ này của hắn khiến trong bánh xe do Nhân Quả trận biến thành trong nháy mắt xuất hiện, dựng đứng trước người Vương Lâm, ào ào lao về phía trước. Bánh xe nhân quả bất động tiến thẳng về phía lão già, ầm ầm va chạm với một kiếm do lão già chém xuống.
 
Tiếng chấn động đinh tai nhức óc vang lên. Kiếm khí của lão già sững lại, bất ngờ tan nát, thân thể bị cuốn đi, phun máu tươi. Nhân Quả trận cũng run lên không ngờ sụp đổ tan nát!
 
Nhưng bánh xe nhân quả này vừa vỡ vụn lại không khiến Vương Lâm có vẻ gì là đau lòng. Ánh mắt hắn lộ ra ánh sáng kỳ quái, trong tiếng cười dài, hai tay bắt quyết, tay phải nắm thành quyền vung lên.
 
-Nhân Quả trận thành một kiếm của ngươi là nhân của trận ta, giờ phút này trận vỡ hóa thành vô số, đó chính là cuối cùng của nhân quả! Nhân Quả trận, mở !
 
Vương Lâm phất tay lên, Nhân Quả trận vừa sụp đổ lập tức hóa thành những luồng khí nhân quả hỗn độn, quét ngang tám hướng. Lúc này đám khí nhân quả này ước chừng năm vạn đạo!
 
mỗi một luồng khí tức này trong nháy mắt liền thay đổi hình thành, bất ngờ biến thành kiếm khí của lão già vừa chém xuống. Do vậy kiếm khí trong thiên địa lúc này hiện liền chừng trăm vạn đạo!
 
Đây chính là Nhân Quả trận!
 
Tay áo Vương Lâm vung lên, khí tức nhân quả biến thành năm vạn đạo kiếm khí liền ầm ầm tản ra, lao thẳng về đám tu sĩ giới ngoại. Những tiếng kêu thảm thiết nhanh chóng vang lên. Năm vạn đạo kiếm khí oanh kích, cuối cùng có năm vạn tu sĩ giới ngoại tử vong!
 
Bọ họ tử vong, máu tươi bắn khắp nơi khiến cho vùng tinh không này giống như bị nhiễm thành một màu đỏ sậm!
 
-Tiên phi khó giết, nhưng giết một kẻ Không Huyền sơ kỳ thì không khó!
 
Vương Lâm bước từng bước về phía trước, xuyên thấu qua Nhân Quả trận vừa sụp đổ, lao thẳng tới lão già kia.
 
-Tay trái là sinh, tay phải là tử, Sinh Tử Ấn!
 

Trong nháy mắt khi tới gần lão già, Vương Lâm căn bản không thèm để ý xem đối phương thi triển thần thông gì, tay trái nhấn về phía trước một cái, tay phải theo ngay sau. Hai khí sinh tử ầm ầm va chạm với lão già, tạo nên một tiếng vang chấn động cả thiên địa.
 
Lão già kia phun máu tươi, thân thể lui lại phía sau thần sắc dữ tợn hai tay bắt quyết thi triển thần thông. Nhưng tất cả Vương Lâm đều không thèm quan tâm. Hắn nhắm hai mắt lại. Trong một khắc hắn nhắm mắt, tất cả mọi vật trong thiên địa đều là giả.
 
Nhắm hai mắt, thân thể nhanh chóng tiến tới, xuyên thấu qua thần thông của lão già này, trong nháy mắt Vương Lâm đã tới trước người hắn tay phải đặt lên ngực lão già túm một cái sau đó kéo mạnh ra ngoài.
 
-Nhân Quả ấn!
 
Ầm một tiếng, lão già kia kêu thảm thiết lui phía sau ở ngực lập tức có khí tức bổn nguyên lộ ra, bị Vương Lâm nắm trong tay. Lúc này hắn mở bừng đôi mắt, tay phải hung hăng nắm chặt, bóp nát một phần bổn nguyên của lão già.
 
Trong tích tắc khi lão già lùi lại, tay trái Vương Lâm vung lên một khe trữ vật xuất hiện, tất cả Thất Thải Đinh từ bên trong đó bay ra, bị hắn vung mạnh về phía trước.
 
Thất Thải Đinh hóa thành ánh sáng bảy màu chói mắt, rít gào bay tới, dùng một tốc độ không thể hình dung đâm vào ngực lão già. Hai mắt lão già lộ vẻ sợ hãi khóe miệng có máu tươi tràn ra, nhanh chóng lui lại phía sau.
 
Ngay lúc Vương Lâm muốn đuổi theo, sát khí từ xa xa cuồn cuộn ập tới. Một tiên phi khác xuất hiện. Nữ tử này mặc áo lam hóa thành một đám mây màu lam tràn tới, trong nháy mắt đã tới gần Vương Lâm. Một dải lụa màu lam từ bên trong đám mây lóe lên cuốn về phía Vương Lâm.
 
Phía sau nữ tử này, Thanh Lâm đang đuổi theo sát nút. Hiển nhiên người này lúc trước đang giao chiến với Thanh Lâm, lúc này tiến tới vây công Vương Lâm.
 
Ờ một nơi xa hơn nữ tu Triệu Hà giống như la sát đang cùng với mấy tu sĩ Không Niết ầm ầm chiến đấu.
 
Bà lão áo lục tu vi Không Huyền của giới ngoại lúc này cũng đang giao chiến! Tiên phi cuối cùng trong ba tiên phi lúc này đang chém giết với Hồng Sam Tử. Hồng Sam Tử rõ ràng không phải là địch thủ của nàng, đang gắng gượng ngăn cản đối phương.
 
Ở phía xa xa, tu sĩ giới nội tử vong rất nhiều nhưng tu sĩ giới ngoại cũng tử vong hơn mười vạn. Tiếng gầm thét, tiếng chém giết vang vọng trong tinh không, tràn ngập cả La Thiên Tinh Vực.
 

Vương Lâm xoay phắt người, ánh mắt lộ vẻ điên cuồng. Mấy tu sĩ Không Huyền của giới ngoại không chết thì trận chiến này sẽ không thể chấm dứt. Trong tích tắc khi hắn quay đầu, từ bên trong cổ Thần tinh điểm trên mi tâm Vương Lâm Thiên Hoàng Lô biến ảo ra, hướng về phía trước mở rộng, trong chớp mắt đã bao phủ bốn phía Chu Tước Tinh, cũng vây cả lão già mặc áo đen và tiên phi lại.
 
Thiên Hoàng Lô tỏa ra một luồng khí tức nhu hòa đẩy nhẹ Thanh Lâm đang đuổi theo tiên phi ra, sau đó trong chớp mắt liền thôn phệ tiên phi và lão già mặc áo đen rồi đột nhiên co rút lại.
 
Tiếng ầm ầm cuồn cuộn vang lên trong Thiên Hoàng Lô. Nó dù đã thôn phệ tiên phi và lão già mặc áo đen nhưng rất khó có thể luyện hóa hai người này, lúc này trong tiếng ầm ầm sắp sửa bị phá tan.
 
Thân thể Vương Lâm nhoáng lên, khoanh chân ngồi lên đỉnh Thiên Hoàng Lô, phun một ngụm máu tươi lên thân lò, hai tay bắt quyết điểm vào mi tâm một cái. Toàn bộ tinh điểm cổ Thần bất ngờ bay ra đồng loạt rơi lên Thiên Hoàng Lô.
 
Cũng từ mi tâm của hắn giọt máu màu vàng do tiên nhân bất diệt thể biến thành cũng bay ra, bị hắn ấn xuống, dung hợp với Thiên Hoàng Lô, khiến cho nó tỏa ra kim quang vạn trượng.
 
-Dùng tiên nhân huyết mạch, dùng cổ Thần huyết mạch, dung nhập với lực lượng Thiên Hoàng Lô, trấn áp hai ngươi vạn vạn năm!
 
Tay áo Vương Lâm vung lên, thần thông Lưu Nguyệt bất ngờ xuất hiện, hóa thành một cánh cửa khổng lồ đặt lên Thiên Hoàng Lô!
 
Cánh cửa đá xuất hiện, dòng chảy tháng năm nhanh chóng lưu chuyển. Với tu vi của Vương Lâm lúc này, hắn có thể dùng thuật này khiến tháng năm chảy vô tận!
 
Trán toát mồ hôi hột, Vương Lâm khoanh chân ngồi bên trên Thiên Hoàng Lô, hai mắt đỏ bừng, hướng về thiên địa gầm nhẹ một tiếng.
 
-Tiền bối Thanh Lâm, Hồng Sam Tử, cả tiền bối từ Triệu Hà, ba người các ngươi chặn hai kẻ Không Huyền cuối cùng cho ta đủ thời gian bố trí Sinh Tử, Nhân Quả, Chân Giả đại trận!
 
Ba người Thanh Lâm gật đầu. Ba người liên thủ, ngăn chặn hai tu sĩ Không Huyền cuối cùng, để cho bọn họ trong thời gian ngắn không thể ngăn cản Vương Lâm.
 
Hai tay Vương Lâm bắt quyết, ánh mắt lộ vẻ điên cuồng. Nếu trận chiến này là một trò chơi của Chiến lão quỷ và đạo nhân bảy màu, nếu trận chiến này là vì một mục đích nào đó của bọn hắn vậy thì Vương Lâm cũng chẳng thèm quan tâm khiến cho toàn bộ tu sĩ giới ngoại tử vong, dùng việc này để chấm dứt trận chiến tranh này, xem rốt cục hai kẻ kia muốn tìm thứ gì!
 


Tiên Nghịch
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tiên Nghịch Truyện Tiên Nghịch Story Chương 1564: Quyết chiến (tam)
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...