Tiên Nghịch
Chương 1561: Đại bộc phát!
Đại hán phong lôi cười nanh ác tiến tới gần hai phụ tử Thanh Thủy. Hai mắt Thanh Thủy ảm đạm vô thần, đang nhắm mắt lại. Trong nháy mắt này hắn mờ mịt nhìn về phía xa. Tầm mắt của hắn mơ hồ nhưng tâm thần lại cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc tới cực điểm.
Luồng khí tức quen thuộc này chính là của huynh đệ hắn, của sư đệ hắn!
Nữ tử áo hồng đang dìu hắn cũng ngước mắt lên đôi mắt lộ vẻ ngời sáng chưa từng có nhìn về phía trước.
Thân thể đại hán phong lôi run lên quay phắt đầu lại, ánh mắt lộ vẻ không thể nào tin nổi!
Trên một tu chân tinh khác, thân thể Mộc Băng Mi đã tuyệt vọng đột nhiên run rẩy. Hai mắt nàng bừng sáng. Trong nháy mắt này, vẻ mặt nàng càng tuyệt mỹ!
Trên mặt nàng hiện lên nụ cười vui vẻ. Thậm chí cả đời này cực kỳ hiếm khi có được nụ cười vui vẻ thế này. Nàng biết, nàng tin là hắn không chết!
Đạo Phi Hủ chỉ còn cách Mộc Băng Mi không tới mười trượng thân thể đột nhiên chấn động. Hắn cảm thấy một luồng khí tức khiến da đầu hắn tê dại, thấy khóe miệng Mộc Băng Mi hiện lên nụ cười nhu hòa. Hắn cho dù chưa gặp Vương Lâm nhưng giờ phút này tâm thần ầm vang. Một phỏng đoán khiến hắn kinh hãi xuất hiện.
Hắn quay phắt đầu lại!
Ở trên một tu chân tinh khác, vô số người Vương Lâm quen biết đang ở đây. Tây Tử Phượng, Chiến Không Liệt, Thân Công Hổ, Viêm Lôi Tử, còn có vô số người khác! Những người này trong nháy mắt này đều đưa mắt nhìn về phía xa xa, bên trong tinh không, mũi tên có khí thế giống như một dải ngân hà đang gào thét lao tới!
Đó là một mũi tên lớn chừng vạn trượng, khí thế hủy thiên diệt địa. mũi tên hình tròn, trên đường gào thét lao tới khiến tinh không phía trước sụp đổ, tất cả lực lượng không thể ngăn cản nổi!
Ở trên mũi tên có một người toàn thân bạch y, mái tóc bạc trắng đang đứng! Mơ hồ có thể nhìn thấy phía sau hắn có hai bánh xe bất động khổng lồ đang ầm ầm bay theo.
Trong giờ khắc này Thanh Lâm, Hồng Sam Tử và cả nữ tử Triệu Hà Vương Lâm không quen biết kia, ánh mắt đều toàn bộ quay lại nhìn về phía mũi tên khiến cho người ta sợ hãi kia!
Ánh mắt Thanh Lâm lộ vẻ không thể tin nổi. mũi tên này hắn mơ hồ có cảm giác quen thuộc, mơ hồ như nhận ra. Nhưng hắn quả thật không dám tưởng tượng!
Hồng Sam Tử hoàn toàn ngẩn ra. Hắn cũng không thể nào ngờ được là Vương Lâm lại không chết, ngược lại tu vi đạt tới trình độ này, lại dùng một phương thức kinh thiên động địa lao tới đây!
Sự chấn kinh của tu sĩ giới nội thực sự không thể so với tu sĩ giới ngoại. Giờ phút này tâm thần mười vạn tu sĩ giới ngoại hoàn toàn chấn động, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ. Có rất nhiều người trong bọn họ nhận ra Vương Lâm giờ phút này bị nỗi sợ hãi hoàn toàn bao phủ.
Nhất là mấy bậc toàn năng Không Huyền năm đó vây sát Vương Lâm lại càng quay phắt đầu lại, vẻ mặt lộ sự khiếp sợ!
-Vương Lâm!
-Hắn không ngờ còn chưa chết!
-Đây là mũi tên của Lý Quảng!
Hai tiên phi năm đó chứng kiến uy lực của mũi tên này sắc mặt liền đại biến!
Tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong phút chốc. mũi tên ầm vang, từ rất xa trong nháy mắt đã tới gần. Tinh vực trên đường đi của nó có sóng gợn tràn ra, khiến tinh vực sụp đổ, không ngờ bị xé toang ra hình thành một cái khe tồn tại vĩnh viễn trong tinh không!
Cái khe này từ biên giới Vân Hải tinh vực kéo dài ra vô tận!
mũi tên này mang theo sự phẫn nộ của Vương Lâm, mang theo sát lục hắn tạo thành khi đi qua Côn Hư, Triệu Hà, Vân Hải tinh vực, ầm ầm lao tới, đánh thẳng lên chưởng ấn đang từ trên cung điện khổng lồ trong cái khe trên bầu trời của Chưởng Tôn.
Đây là Vương Lâm muốn đánh một trận với Chưởng Tôn!
Tất cả đều diễn ra nhanh hơn tia chớp. Trong tích tắc khi tu sĩ giới ngoại còn đang khiếp sợ, mũi tên gào thét lao tới, càng ngày càng áp sát chưởng ấn của Chưởng Tôn!
Trong giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều ngưng tụ tại nơi này. Vương Lâm xuất hiện đã thay thế tất cả ánh sáng trong thiên địa khiến cho tu sĩ giới ngoại, làm cho bậc toàn năng giới ngoại không thể không để ý!
Dưới ánh mắt bọn họ mũi tên gào thét lao tới, ầm ầm va chạm với chưởng ấn của Chưởng Tôn!
Trong nháy mắt khi va chạm, chưởng ấn nọ chấn động không ngừng, tỏa ra ánh sáng bảy màu. ánh sáng bảy màu này tràn ra vạn trượng, nhưng lại không thể lấn át mũi tên sát lục không có chút ánh sáng kia!
Tiếng ầm ầm vào lúc này điên cuồng truyền ra, tạo thành chấn động chưa từng xuất hiện tại La Thiên, hướng về bốn phía quét tới. cũng trong lúc này, chưởng ấn run rẩy kịch liệt, đột nhiên sụp đổ!
Cùng với sự sụp đổ của nó„ mũi tên kinh thiên kia xuyên thấu qua, mang theo tiếng gió rít kinh người, giống như thu hút tất cả những người đang quan sát, trong khi mọi người đang thừ ra giải khai toàn bộ nguy cơ vừa rồi, đánh thẳng vào cung điện bên ngoài cái khe. Hắc bào toàn thân Chưởng Tôn bị cuốn lên, lộ ra tướng mạo vô cùng thê lương. Gương mặt héo quắt của hắn lúc này mơ hồ chuyển động, hai mắt lộ vẻ điên cuồng hiếm thấy.
-Lão phu không tin là cây cung của Lý Quảng trên tay ngươi lại có thể có lực lượng giết ta!
Chưởng Tôn gầm nhẹ, thân thể bước về phía trước, áp sát mũi tên kia!
Trong phút chốc, thân thể Chưởng Tôn hiện ra trước mũi tên hai cánh tay khô héo vung lên, ánh sáng bảy màu lóe lên, bao phủ trước người hắn hình thành một tấm màn sáng bảy màu, va chạm với mũi tên kia.
Tiếng ầm vang lại một lần nữa nổi lên trong tinh không. Chỉ thấy tấm màn sáng bảy màu trong nháy mắt khi đụng phải mũi tên, những tấm màn sáng màu xích, chanh, hồng, lục hơi ngăn cản được một chút liền vỡ tan. Ngay sau đó, ba tấm màn thanh, lam, tử cũng lóe lên kịch liệt, ầm ầm sụp đổ.
Bảy tấm màn sáng cũng không cách nào ngăn cản được mũi tên này! tu vi Vương Lâm có lẽ không đủ để đối kháng với Chưởng Tôn nhưng trong thiên địa này, ở giới nội và giới ngoại.
trong động phủ này, người có thể ngăn được một mũi tên của hắn thì chỉ có vài người, trong đó không gồm Chưởng Tôn!
Thân thể Chưởng Tôn không ngừng lui lại phía sau song chưởng từ trong hắc bào mở tung ra, lộ ra hai cánh tay khô héo. Sắc mặt hắn âm trầm, thân thể lùi lại nhưng lại nổi giận gầm lên một tiếng, cắn chót lưỡi phun ra một ngụm máu tươi.
Máu tươi này ẩn chứa màu vàng, trong nháy mắt liền tuôn ra lực lượng huyết mạch của tiên nhân, hóa thành một mặt trời trước người hắn. Mặt trời này xuất hiện liền có một luồng thái sơ quy tắc bao phủ khắp tinh vực.
-Lão phu không tin!
Chưởng Tôn gầm lên, hai tay vung lên về phía mặt trời trước người, hướng về phía mũi tên kia hung hăng đánh tới.
-Chỉ có thứ không ra gì này, biến cho ta!
Tiếng nói của Vương Lâm ầm ầm vang lên. Tiếng nói này xuất hiện, mũi tên liền va chạm với mặt trời màu vàng kia.
Một cơn sóng âm truyền ra, khiến cho vô số tu sĩ kêu thảm thiết, đôi tai bị phá tan, phun ra rất nhiều máu tươi. Mặt trời màu vàng kia run rẩy kịch liệt, dưới mũi tên không thể tiến tới, cho dù là song chưởng của Chưởng Tôn có đẩy ra thì nó cũng đành không cam lòng mà nhanh chóng lui lại phía sau.
Cuối cùng một tiếng động vang trời nổi lên. Chỉ thấy mặt trời đó vỡ tan, hóa thành một lực trùng kích chí cường cuồng bạo cuốn về bốn phía. Mà mũi tên mang theo uy áp kia lại hướng thẳng về phía Chưởng Tôn!
Chưởng Tôn phun máu tươi, hắc bào toàn thân vỡ tung, lộ ra thân thể khô héo. Hắn nhanh chóng lui lại, ầm một tiếng đã đụng lên cung điện vừa chui ra từ cái khe kia.
Tiếng chấn động ầm vang khắp không gian. Cung điện kia lập tức xuất hiện những vết nứt. mũi tên vẫn gào thét lao tới. Trong nháy mắt khi đụng phải cung điện, hai tay Chưởng Tôn bắt quyết, hất mạnh về phía trước. Một cái giếng khổng lồ bất ngờ xuất hiện trước người hắn trong giếng ẩn chứa càn khôn nhật nguyệt, ẩn chứa tinh không vô tận!
Giếng này chính là hương hỏa giới thứ hai của Chưởng Tôn là pháp bảo mà hắn khi còn ở Tiên Cương đại lục được người điên ban cho! Giờ phút này trong nháy mắt khi mũi tên bắn tới, hắn liền xuất ra!
Cái giếng này cũng không phải bằng phẳng mà thẳng đứng, mặt nước trong giếng có gợn sóng quanh quẩn. Trong tích tắc khi mũi tên bắn tới, bên trong giếng bất ngờ cũng huyễn hóa ra một mũi tên giống hệt.
mũi tên hư ảo này ầm ầm lao ra khỏi mặt nước, đánh thẳng tới mũi tên của Lý Quảng. Hai mũi tên đụng vào nhau, mũi tên hư ảo liền lập tức vỡ vụn. Chưởng Tôn lại một lần nữa phun máu tươi, ánh mắt lộ vẻ không thể tin nổi.
-Ngươi được chủ nhân ban cho tiên nhân bất diệt thể! Tiên nhân bất diệt thể trân quý như thế, cả đời chỉ có một cơ hội đạt được, ngươi.ngươi không ngờ lại bỏ qua, ngươi không ngờ lại để lỡ.một mũi tên như vậy ngươi còn có thể bắn được mấy lần. Ta chắc chắn ngươi chỉ còn tiên lực để bắn được hai lần nữa! Sau hai lần này cuộc đời này ngươi tuyệt đối không thể thành tiên nhân. Không đạt được huyết mạch của tiên nhân, khi đó ngươi chỉ là con kiến hôi mà thôi!
Giọng nói của Chưởng Tôn bị mũi tên ầm ầm đánh lên người cắt đứt. Một luồng lực lượng cực mạnh truyền tới. Thân thể Chưởng Tôn trực tiếp tan nát. Tan nát cùng với hắn còn có cung điện phía sau!
Cung điện này đã tồn tại từ rất xa xưa, là biểu tượng tinh thần của tu sĩ giới ngoại. Cung điện này chính là thánh vật, vĩnh viễn không thể bị hủy diệt!
Nhưng giờ phút này bọn họ lại phải trơ mắt nhìn cung điện này nứt ra rồi vỡ tan thành từng mảnh nhỏ trước mắt họ.
Chưởng Tôn diệt, cung điện tan, thiên địa biến sắc!
Nhưng Chưởng Tôn cũng chưa hoàn toàn tử vong. Trong tích tắc khi thân thể tan nát, khi một mũi tên xuyên thấu qua thân thể tuôn ra toàn bộ lực lượng rồi tiêu tán trong thiên địa, thân thể Chưởng Tôn vừa tan nát, hóa thành một đám huyết nhục tiêu tán lại quỷ dị xuất hiện một lần nữa, nhanh chóng ngưng tụ. Bất ngờ là cung điện vừa mới mất đi cũng lại một lần nữa được ngưng tụ bên ngoài cái khe!
-Phong diệt tộc, tam mệnh thuật!
Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rút lại.
Chưởng Tôn vừa sống lại sắc mặt tái nhợt, không chút do dự, trong nháy mắt khi thân thể vừa ngưng tụ lại liền hướng về cái khe nhanh chóng bước đi, trực tiếp nhảy vào trong khe, tay phải chụp mạnh về phía sau một cái. Trong tiếng ầm vang, cái khe lập tức tiêu tán.
Thân ảnh của hắn bỏ chạy cực kỳ chật vật!
Âm thanh còn đang vang vọng bốn phía, sau đó từ từ tán đi. Hơn mười vạn tu sĩ này hoàn toàn yên tĩnh. ánh mắt mọi người lúc này đều ngưng tụ trên người Vương Lâm.
Một mũi tên đó đủ để kinh tâm động phách!
Bà lão tu sĩ Không Huyền của giới ngoại lúc này sắc mặt tái nhợt, hai mắt lộ vẻ sợ hãi vô tận. Một mũi tên đó đã dọa cho bà ta chết khiếp!
Còn có lão già mặc áo đen, thần sắc hoảng hốt. Hắn nhìn thấy uy lực của một mũi tên đó, giống như đã nhìn thấy tử thần!
Cả hai tiên phi kia, cho dù địa vị cực cao nhưng ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm lúc này cũng lộ vẻ sợ hãi! Mặc dù các nàng là tiên nhân của Tiên Cương đại lục thì đã sao! cũng đều phải sợ hãi mũi tên trong tay tu sĩ mà các nàng coi là thấp hèn nhỏ bé trong động phủ này - Vương Lâm!
Vân Lạc đại ti ở phía xa xa thân thể mơ hồ không thể khống chế, trở nên run rẩy. ở vị trí của nàng nhìn thấy chính là bóng lưng của Vương Lâm. Bóng lưng này nàng vô cùng quen thuộc, nàng sợ hãi. Bóng lưng này chính là của người mà nàng khi tính toán đã nhìn thấy - Người hủy diệt thiên địa!
-Nàng mặc dù không phải là hồng nhan của ta nhưng lại là mẫu thân của con trai Vương Bình của ta. Ngươi vừa rồi nói gì!
Vương Lâm xoay người, hai mắt như kiếm, nhìn thẳng vào Đạo Phi Hủ đang ở trên một tu chân tinh, còn cách Mộc Băng Mi ngoài mười trượng, đang bị dọa sững người ra đó.
Tiên Nghịch
Luồng khí tức quen thuộc này chính là của huynh đệ hắn, của sư đệ hắn!
Nữ tử áo hồng đang dìu hắn cũng ngước mắt lên đôi mắt lộ vẻ ngời sáng chưa từng có nhìn về phía trước.
Thân thể đại hán phong lôi run lên quay phắt đầu lại, ánh mắt lộ vẻ không thể nào tin nổi!
Trên một tu chân tinh khác, thân thể Mộc Băng Mi đã tuyệt vọng đột nhiên run rẩy. Hai mắt nàng bừng sáng. Trong nháy mắt này, vẻ mặt nàng càng tuyệt mỹ!
Trên mặt nàng hiện lên nụ cười vui vẻ. Thậm chí cả đời này cực kỳ hiếm khi có được nụ cười vui vẻ thế này. Nàng biết, nàng tin là hắn không chết!
Đạo Phi Hủ chỉ còn cách Mộc Băng Mi không tới mười trượng thân thể đột nhiên chấn động. Hắn cảm thấy một luồng khí tức khiến da đầu hắn tê dại, thấy khóe miệng Mộc Băng Mi hiện lên nụ cười nhu hòa. Hắn cho dù chưa gặp Vương Lâm nhưng giờ phút này tâm thần ầm vang. Một phỏng đoán khiến hắn kinh hãi xuất hiện.
Hắn quay phắt đầu lại!
Ở trên một tu chân tinh khác, vô số người Vương Lâm quen biết đang ở đây. Tây Tử Phượng, Chiến Không Liệt, Thân Công Hổ, Viêm Lôi Tử, còn có vô số người khác! Những người này trong nháy mắt này đều đưa mắt nhìn về phía xa xa, bên trong tinh không, mũi tên có khí thế giống như một dải ngân hà đang gào thét lao tới!
Đó là một mũi tên lớn chừng vạn trượng, khí thế hủy thiên diệt địa. mũi tên hình tròn, trên đường gào thét lao tới khiến tinh không phía trước sụp đổ, tất cả lực lượng không thể ngăn cản nổi!
Ở trên mũi tên có một người toàn thân bạch y, mái tóc bạc trắng đang đứng! Mơ hồ có thể nhìn thấy phía sau hắn có hai bánh xe bất động khổng lồ đang ầm ầm bay theo.
Trong giờ khắc này Thanh Lâm, Hồng Sam Tử và cả nữ tử Triệu Hà Vương Lâm không quen biết kia, ánh mắt đều toàn bộ quay lại nhìn về phía mũi tên khiến cho người ta sợ hãi kia!
Ánh mắt Thanh Lâm lộ vẻ không thể tin nổi. mũi tên này hắn mơ hồ có cảm giác quen thuộc, mơ hồ như nhận ra. Nhưng hắn quả thật không dám tưởng tượng!
Hồng Sam Tử hoàn toàn ngẩn ra. Hắn cũng không thể nào ngờ được là Vương Lâm lại không chết, ngược lại tu vi đạt tới trình độ này, lại dùng một phương thức kinh thiên động địa lao tới đây!
Sự chấn kinh của tu sĩ giới nội thực sự không thể so với tu sĩ giới ngoại. Giờ phút này tâm thần mười vạn tu sĩ giới ngoại hoàn toàn chấn động, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ. Có rất nhiều người trong bọn họ nhận ra Vương Lâm giờ phút này bị nỗi sợ hãi hoàn toàn bao phủ.
Nhất là mấy bậc toàn năng Không Huyền năm đó vây sát Vương Lâm lại càng quay phắt đầu lại, vẻ mặt lộ sự khiếp sợ!
-Vương Lâm!
-Hắn không ngờ còn chưa chết!
-Đây là mũi tên của Lý Quảng!
Hai tiên phi năm đó chứng kiến uy lực của mũi tên này sắc mặt liền đại biến!
Tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong phút chốc. mũi tên ầm vang, từ rất xa trong nháy mắt đã tới gần. Tinh vực trên đường đi của nó có sóng gợn tràn ra, khiến tinh vực sụp đổ, không ngờ bị xé toang ra hình thành một cái khe tồn tại vĩnh viễn trong tinh không!
Cái khe này từ biên giới Vân Hải tinh vực kéo dài ra vô tận!
mũi tên này mang theo sự phẫn nộ của Vương Lâm, mang theo sát lục hắn tạo thành khi đi qua Côn Hư, Triệu Hà, Vân Hải tinh vực, ầm ầm lao tới, đánh thẳng lên chưởng ấn đang từ trên cung điện khổng lồ trong cái khe trên bầu trời của Chưởng Tôn.
Đây là Vương Lâm muốn đánh một trận với Chưởng Tôn!
Tất cả đều diễn ra nhanh hơn tia chớp. Trong tích tắc khi tu sĩ giới ngoại còn đang khiếp sợ, mũi tên gào thét lao tới, càng ngày càng áp sát chưởng ấn của Chưởng Tôn!
Trong giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều ngưng tụ tại nơi này. Vương Lâm xuất hiện đã thay thế tất cả ánh sáng trong thiên địa khiến cho tu sĩ giới ngoại, làm cho bậc toàn năng giới ngoại không thể không để ý!
Dưới ánh mắt bọn họ mũi tên gào thét lao tới, ầm ầm va chạm với chưởng ấn của Chưởng Tôn!
Trong nháy mắt khi va chạm, chưởng ấn nọ chấn động không ngừng, tỏa ra ánh sáng bảy màu. ánh sáng bảy màu này tràn ra vạn trượng, nhưng lại không thể lấn át mũi tên sát lục không có chút ánh sáng kia!
Tiếng ầm ầm vào lúc này điên cuồng truyền ra, tạo thành chấn động chưa từng xuất hiện tại La Thiên, hướng về bốn phía quét tới. cũng trong lúc này, chưởng ấn run rẩy kịch liệt, đột nhiên sụp đổ!
Cùng với sự sụp đổ của nó„ mũi tên kinh thiên kia xuyên thấu qua, mang theo tiếng gió rít kinh người, giống như thu hút tất cả những người đang quan sát, trong khi mọi người đang thừ ra giải khai toàn bộ nguy cơ vừa rồi, đánh thẳng vào cung điện bên ngoài cái khe. Hắc bào toàn thân Chưởng Tôn bị cuốn lên, lộ ra tướng mạo vô cùng thê lương. Gương mặt héo quắt của hắn lúc này mơ hồ chuyển động, hai mắt lộ vẻ điên cuồng hiếm thấy.
-Lão phu không tin là cây cung của Lý Quảng trên tay ngươi lại có thể có lực lượng giết ta!
Chưởng Tôn gầm nhẹ, thân thể bước về phía trước, áp sát mũi tên kia!
Trong phút chốc, thân thể Chưởng Tôn hiện ra trước mũi tên hai cánh tay khô héo vung lên, ánh sáng bảy màu lóe lên, bao phủ trước người hắn hình thành một tấm màn sáng bảy màu, va chạm với mũi tên kia.
Tiếng ầm vang lại một lần nữa nổi lên trong tinh không. Chỉ thấy tấm màn sáng bảy màu trong nháy mắt khi đụng phải mũi tên, những tấm màn sáng màu xích, chanh, hồng, lục hơi ngăn cản được một chút liền vỡ tan. Ngay sau đó, ba tấm màn thanh, lam, tử cũng lóe lên kịch liệt, ầm ầm sụp đổ.
Bảy tấm màn sáng cũng không cách nào ngăn cản được mũi tên này! tu vi Vương Lâm có lẽ không đủ để đối kháng với Chưởng Tôn nhưng trong thiên địa này, ở giới nội và giới ngoại.
trong động phủ này, người có thể ngăn được một mũi tên của hắn thì chỉ có vài người, trong đó không gồm Chưởng Tôn!
Thân thể Chưởng Tôn không ngừng lui lại phía sau song chưởng từ trong hắc bào mở tung ra, lộ ra hai cánh tay khô héo. Sắc mặt hắn âm trầm, thân thể lùi lại nhưng lại nổi giận gầm lên một tiếng, cắn chót lưỡi phun ra một ngụm máu tươi.
Máu tươi này ẩn chứa màu vàng, trong nháy mắt liền tuôn ra lực lượng huyết mạch của tiên nhân, hóa thành một mặt trời trước người hắn. Mặt trời này xuất hiện liền có một luồng thái sơ quy tắc bao phủ khắp tinh vực.
-Lão phu không tin!
Chưởng Tôn gầm lên, hai tay vung lên về phía mặt trời trước người, hướng về phía mũi tên kia hung hăng đánh tới.
-Chỉ có thứ không ra gì này, biến cho ta!
Tiếng nói của Vương Lâm ầm ầm vang lên. Tiếng nói này xuất hiện, mũi tên liền va chạm với mặt trời màu vàng kia.
Một cơn sóng âm truyền ra, khiến cho vô số tu sĩ kêu thảm thiết, đôi tai bị phá tan, phun ra rất nhiều máu tươi. Mặt trời màu vàng kia run rẩy kịch liệt, dưới mũi tên không thể tiến tới, cho dù là song chưởng của Chưởng Tôn có đẩy ra thì nó cũng đành không cam lòng mà nhanh chóng lui lại phía sau.
Cuối cùng một tiếng động vang trời nổi lên. Chỉ thấy mặt trời đó vỡ tan, hóa thành một lực trùng kích chí cường cuồng bạo cuốn về bốn phía. Mà mũi tên mang theo uy áp kia lại hướng thẳng về phía Chưởng Tôn!
Chưởng Tôn phun máu tươi, hắc bào toàn thân vỡ tung, lộ ra thân thể khô héo. Hắn nhanh chóng lui lại, ầm một tiếng đã đụng lên cung điện vừa chui ra từ cái khe kia.
Tiếng chấn động ầm vang khắp không gian. Cung điện kia lập tức xuất hiện những vết nứt. mũi tên vẫn gào thét lao tới. Trong nháy mắt khi đụng phải cung điện, hai tay Chưởng Tôn bắt quyết, hất mạnh về phía trước. Một cái giếng khổng lồ bất ngờ xuất hiện trước người hắn trong giếng ẩn chứa càn khôn nhật nguyệt, ẩn chứa tinh không vô tận!
Giếng này chính là hương hỏa giới thứ hai của Chưởng Tôn là pháp bảo mà hắn khi còn ở Tiên Cương đại lục được người điên ban cho! Giờ phút này trong nháy mắt khi mũi tên bắn tới, hắn liền xuất ra!
Cái giếng này cũng không phải bằng phẳng mà thẳng đứng, mặt nước trong giếng có gợn sóng quanh quẩn. Trong tích tắc khi mũi tên bắn tới, bên trong giếng bất ngờ cũng huyễn hóa ra một mũi tên giống hệt.
mũi tên hư ảo này ầm ầm lao ra khỏi mặt nước, đánh thẳng tới mũi tên của Lý Quảng. Hai mũi tên đụng vào nhau, mũi tên hư ảo liền lập tức vỡ vụn. Chưởng Tôn lại một lần nữa phun máu tươi, ánh mắt lộ vẻ không thể tin nổi.
-Ngươi được chủ nhân ban cho tiên nhân bất diệt thể! Tiên nhân bất diệt thể trân quý như thế, cả đời chỉ có một cơ hội đạt được, ngươi.ngươi không ngờ lại bỏ qua, ngươi không ngờ lại để lỡ.một mũi tên như vậy ngươi còn có thể bắn được mấy lần. Ta chắc chắn ngươi chỉ còn tiên lực để bắn được hai lần nữa! Sau hai lần này cuộc đời này ngươi tuyệt đối không thể thành tiên nhân. Không đạt được huyết mạch của tiên nhân, khi đó ngươi chỉ là con kiến hôi mà thôi!
Giọng nói của Chưởng Tôn bị mũi tên ầm ầm đánh lên người cắt đứt. Một luồng lực lượng cực mạnh truyền tới. Thân thể Chưởng Tôn trực tiếp tan nát. Tan nát cùng với hắn còn có cung điện phía sau!
Cung điện này đã tồn tại từ rất xa xưa, là biểu tượng tinh thần của tu sĩ giới ngoại. Cung điện này chính là thánh vật, vĩnh viễn không thể bị hủy diệt!
Nhưng giờ phút này bọn họ lại phải trơ mắt nhìn cung điện này nứt ra rồi vỡ tan thành từng mảnh nhỏ trước mắt họ.
Chưởng Tôn diệt, cung điện tan, thiên địa biến sắc!
Nhưng Chưởng Tôn cũng chưa hoàn toàn tử vong. Trong tích tắc khi thân thể tan nát, khi một mũi tên xuyên thấu qua thân thể tuôn ra toàn bộ lực lượng rồi tiêu tán trong thiên địa, thân thể Chưởng Tôn vừa tan nát, hóa thành một đám huyết nhục tiêu tán lại quỷ dị xuất hiện một lần nữa, nhanh chóng ngưng tụ. Bất ngờ là cung điện vừa mới mất đi cũng lại một lần nữa được ngưng tụ bên ngoài cái khe!
-Phong diệt tộc, tam mệnh thuật!
Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rút lại.
Chưởng Tôn vừa sống lại sắc mặt tái nhợt, không chút do dự, trong nháy mắt khi thân thể vừa ngưng tụ lại liền hướng về cái khe nhanh chóng bước đi, trực tiếp nhảy vào trong khe, tay phải chụp mạnh về phía sau một cái. Trong tiếng ầm vang, cái khe lập tức tiêu tán.
Thân ảnh của hắn bỏ chạy cực kỳ chật vật!
Âm thanh còn đang vang vọng bốn phía, sau đó từ từ tán đi. Hơn mười vạn tu sĩ này hoàn toàn yên tĩnh. ánh mắt mọi người lúc này đều ngưng tụ trên người Vương Lâm.
Một mũi tên đó đủ để kinh tâm động phách!
Bà lão tu sĩ Không Huyền của giới ngoại lúc này sắc mặt tái nhợt, hai mắt lộ vẻ sợ hãi vô tận. Một mũi tên đó đã dọa cho bà ta chết khiếp!
Còn có lão già mặc áo đen, thần sắc hoảng hốt. Hắn nhìn thấy uy lực của một mũi tên đó, giống như đã nhìn thấy tử thần!
Cả hai tiên phi kia, cho dù địa vị cực cao nhưng ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm lúc này cũng lộ vẻ sợ hãi! Mặc dù các nàng là tiên nhân của Tiên Cương đại lục thì đã sao! cũng đều phải sợ hãi mũi tên trong tay tu sĩ mà các nàng coi là thấp hèn nhỏ bé trong động phủ này - Vương Lâm!
Vân Lạc đại ti ở phía xa xa thân thể mơ hồ không thể khống chế, trở nên run rẩy. ở vị trí của nàng nhìn thấy chính là bóng lưng của Vương Lâm. Bóng lưng này nàng vô cùng quen thuộc, nàng sợ hãi. Bóng lưng này chính là của người mà nàng khi tính toán đã nhìn thấy - Người hủy diệt thiên địa!
-Nàng mặc dù không phải là hồng nhan của ta nhưng lại là mẫu thân của con trai Vương Bình của ta. Ngươi vừa rồi nói gì!
Vương Lâm xoay người, hai mắt như kiếm, nhìn thẳng vào Đạo Phi Hủ đang ở trên một tu chân tinh, còn cách Mộc Băng Mi ngoài mười trượng, đang bị dọa sững người ra đó.
Tiên Nghịch
Đánh giá:
Truyện Tiên Nghịch
Story
Chương 1561: Đại bộc phát!
10.0/10 từ 40 lượt.