Tiên Nghịch
Chương 1438: Cung ở nơi này
Giới nội hoàn toàn yên tĩnh, hàn y đồng tử cùng với các cao thủ đang giao chiến với Nam Vân Tử và Hồng Sam Tử kia lần lượt đình chiến, đứng ở một bên lạnh lùng nhìn lại.
Chỉ có Tiên Phi áo đỏ kia thần sắc lại âm trầm. Vừa rồi nàng không biết về sự xuất hiện của cây cung kia, lúc này sau khi nghe thấy lời nói của Phong Dư kia, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ phẫn nộ. Với trí thông minh của nàng, nàng hiển nhiên có thể nhìn ra bản thân mình đã trở thành một quân cờ trong kế hoạch của người khác.
Trong tiếng hừ lạnh, Tiên Phi áo đỏ này liếc mắt nhìn Triệu Hà Tử Mộng ở phía đối diện cũng đã ngừng chiến, rồi xoay người không để ý tới bất cứ kẻ nào nữa, đi thẳng tới lỗ hổng Phong Giới Đại Trận.
Không có một người nào ngăn cản nàng, ánh mắt Nam Vân Tử không thể không lóe lên. Tiên Phi áo đỏ kia đã bước vào trong lỗ hổng, đi vào trong Thái Cổ Tinh Thần, thân ảnh biến mất không còn.
Rồi tới đám người hàn y đồng tử kia cũng trầm mặc, lùi ra phía sau, lần lượt bước vào trong lỗ hổng Phong Giới Đại Trận.
- Sao vậy, những đạo hữu của giới nội, không có ai dám tới lấy cây cung này sao?
Phong Dư thủ đồ của Chưởng Tôn kia lắc đầu, nhìn về phía những tu sĩ giới nội trong Phong Giới Đại Trận.
Trong thời gian ngắn này, lỗ hổng trên Phong Giới Đại Trận đã khép lại chỉ còn chưa tới mười trượng, ngoài rìa đã có u quang lóe lên, đang chậm rãi đóng lại hoàn toàn. Nhưng ngay lúc nó thu lại chỉ còn bảy trượng, bàn tay khổng lồ vừa mới xuất hiện giữa không trung trong Thái Cổ Tinh Thần bỗng nhiên lại hiện ra, túm vào lỗ hổng trên Phong Giới Đại Trận kéo mạnh một cái. Trong tiếng ầm ầm, tinh không chấn động, chỉ thấy lỗ hổng kia lập tức tan vỡ, dường như có một sức mạnh khổng lồ nhập vào bên trong, khiến cho lỗ hổng đang khép lại này lại bị xé toạc ra mấy trăm trượng.
Trong tiếng ầm vang đinh tai nhức óc, một uy áp không thể chống cự từ bên trong bàn tay kia truyền ra, bao phủ giới nội. Dưới uy áp này, đám người Hồng Sam Tử tâm thần chấn động, đồng loạt lùi về phía sau!
Sắc mặt Vương Lâm cũng tái nhợt, bị uy áp này tràn tới, thân thể đạp đạp lui về phía sau mấy trăm trượng.
Trong mắt Hồng Sam Tử lóe lên hàn quang, trong lúc lui về phía sau hắn bỗng bước mạnh về phía trước một bước, giơ tay phải lên vung về phía trước, lập tức liền có một đám mây đỏ tràn ra, lao thẳng tới bàn tay đang xé mở lỗ hổng trên Phong Giới Đại Trận kia.
Cùng lúc đó, Nam Vân Tử thần sắc ngưng trọng, tay phải vỗ lên trán, thân thể hắn bỗng nhiến chấn động, chỉ thấy có một đám hư ảnh từ phía sau hắn hiện ra.Những hư ảnh này giống y hệt nhau, ngưng tụ lại với nhau tạo thành những pho tượng, sắp xếp lẫn nhau hình thành một trận pháp khổng lồ, theo sau đám mây đỏ kia, bay về phía bàn tay khổng lồ.
Triệu Hà Tử Mộng, còn có mỹ phụ trung niên kia, cùng với Lỗ Phu Tử và Thái A La, bốn người gần như đồng thời ra tay. Dưới hào quang vạn trượng, đủ loại thần thông nhanh chóng được xuất ra, dung hợp với thần thông của Hồng Sam Tử và Nam Vân Tử, hình thành nên một con cuồng phong kinh thiên động địa, lao thẳng tới bàn tay khổng lồ đang xé mở lỗ hổng.
Lại thêm Vương Lâm tâm niệm khẽ động, Linh Động Thượng Nhân và Chu Cẩn hai người trong lúc trầm mặc cũng thi triển ra thần thông. Có thể nói tất cả những cao thủ của giới nội ở đây lúc này, toàn bộ đều trong khoảng khắc này bộc phát ra sức mạnh lớn nhất. Đủ loại thần thông dung hợp với nhau, khiến cho cuồng phong ầm ầm nổi lên.
Tinh điểm Cổ Thần trên mi tâm xoay tròn, Vương Lâm giơ tay phải lên vung mạnh về phía trước. Chỉ thấy đầu của Đạo Cổ hiện ra, bất ngờ hóa thành một quyền khổng lồ, ở xung quanh quyền này có biển lửa tràn ngập, ở bên trong còn có lôi đình lóe lên, trong tiếng ầm ầm dung hợp với con cuồng phong kia, hóa thành một sức mạnh to lớn nhất của giới nội, trong khoảnh khắc này lao thẳng tới bàn tay khổng lồ kia!
Trong nháy mắt, sức mạnh to lớn nhất của giới nội được ngưng tụ lại ầm ầm va chạm với bàn tay kia. Ngay lúc đó, một luồng yêu khí đến từ giới nội từ trong tinh không nhanh chóng lao tới, hóa thành một khuôn mặt của cửu tinh Cổ Yêu lơ lửng giữa không trung. Khuôn mặt Cổ Yêu này vô cùng dữ tợn, còn lộ ra một vẻ thù hận, há miệng trực tiếp phun ra một ngụm yêu khí. Yêu khí này vừa mới xuất hiện liền lập tức hóa thành một con yêu long rất lớn, trong tiếng rít gào lao thẳng về phía trước.
Ngay khi con yêu long này lao tới, chín tinh điểm Cổ Yêu trong mắt trái của Cổ Yêu này đồng loạt bay ra, bất ngờ dung nhập vào trong con yêu long, theo cơn cuồng phong và một quyền của Vương Lâm bay thẳng tới bàn tay khổng lồ.
Tiếng ầm ầm trong khoảnh khắc này chấn động tinh không, cả giới nội giới ngoại đều có thể nghe được rõ ràng. Cơn cuồng phong do thần thông của đám người Hồng Sam Tử hóa thành trực tiếp nổ tung ở trên bàn tay kia, hình thành một sức tấn công vô biên vô hạn quét ngang ra bốn phía!
Trong tiếng ầm ầm, đám người Hồng Sam Tử đồng loạt phun ra máu tươi, tất cả nhanh chóng lui về phía sau. Bàn tay khổng lồ kia trong lúc chấn động, trong năm ngón tay lập tức liền có bốn ngón vỡ tan!
Ngay lúc này, một quyền Đạo Cổ của Vương Lâm ầm ầm lao tới, ngay khi cơn cuồng phong kia nổ tung, bàn tay khổng lồ vỡ mất bốn ngón, ầm ầm đánh vào ngón cuối cùng kia. Tiếng nổ ầm ầm lại một lần nữa vang lên, thân thể Vương Lâm chấn động mạnh, máu tươi tràn ra khỏi khóe miệng, tay phải đầy máu, vô cùng đau nhức, như thể xương cốt đã bị vỡ vụn.
Thân thể hắn lại lui về phía sau.
Ngón tay cuối cùng này ngay khi va chạm với một quyền của Vương Lâm lập tức xuất hiện dấu hiệu tan vỡ. Cùng lúc đó, con yêu long dung hợp với chín khối yêu tinh rít gào lao tới, trực tiếp đâm vào. Ngón tay cuối cùng của bàn tay kia vỡ tan! Bàn tay kia chỉ còn lại có lòng bàn tay, dưới sự liên thủ của rất nhiều cao thủ giới nội, ầm ầm lảo đảo!
Lực xung kích khuếch tán ra, truyền vào bên trong Phong Giới Đại Trận, khiến cho trận pháp này lóe lên hào quang chói mắt, lỗ hổng kia lại càng bị mở rộng ra.
Dưới lực xung kích này, cây cung ở gần nhất vẫn không hề có một chút biến đổi nào, vẫn lơ lửng ở nơi đó. Dường như sức mạnh này đối với nó không hề đáng kể, chỉ có ánh sáng nhẹ nhàng từ trên đó tỏa ra là hơi vặn vẹo một chút mà thôi.
Bàn tay đã mất năm ngón tay kia trong lúc lảo đảo lui về phía sau, trên đó liền có năm đạo ánh sáng lóe lên, dường như năm ngón tay sắp sửa tái sinh.
Nhưng đúng lúc này liền có một sự kinh biến. Ở phía sau đám người Vương Lâm, đột nhiên có một gợn sóng chấn động tinh không bỗng nhiên xuất hiện. Một tiếng gào thét đủ để khiến cho tất cả tu sĩ chấn động tâm thần từ trong tinh không phía sau bọn họ nhanh chóng truyền tới!
Tiếng gào thét này lúc mới bắt đầu dường như vẫn còn ở xa vô tận, nhưng trong nháy mắt đã ầm vang ngợp trời. Đám người Hồng Sam Tử mặt mày biến sắc, đồng loạt quay đầu nhìn lại, Vương Lâm cũng quay lại nhìn.
Hắn đã nhìn thấy một cảnh tượng mà cả đời cũng không thể quên được!
Chín tu chân tinh bị thiêu đốt, giống như là chín vầng thái dương điên cuồng bốc cháy, tản mát ra sức nóng khôn cùng xếp thành một chữ, từ đằng xa trong tinh không bay nhanh đến.
Tốc độ của chúng cực nhanh, tinh không như thể bị vỡ vụn, vô số gợn sóng mang theo khí tức cực nóng hóa thành một chuỗi những dao động, hướng về bốn phía khuếch tán ra.
Với tốc độ cực nhanh, những tu chân tinh này trong nháy mắt đã tới gần, lao thẳng tới cây cung đang lơ lửng ở bên ngoài Phong Giới Đại Trận!
Bàn tay khổng lồ có năm ngón tay đang tái sinh kia lập tức vung lên, chắn ở phía trước cây cung, cùng với tu chân tinh bốc cháy thứ nhất va chạm với nhau.
Tiếng ầm ầm vang lên, tu chân tinh thứ nhất kia hóa thành một luồng đại lực, ngay khi tiếp xúc với bàn tay kia lập tức nổ tung, hình thành một lực tấn công rất lớn khiến cho bàn tay này phải lùi lại.
Nhưng nó chưa kịp lùi lại tới ngàn trượng, tu chân tinh thứ hai đã đâm tới. Trong tiếng ầm vang, bàn tay này lại một lần nữa lùi lại phía sau!
Tu chân tinh thứ ba cũng theo sau tới gần, trực tiếp đâm vào bàn tay này. Bàn tay khổng lồ kia chấn động, ầm ầm nổ tung. Ngay khi nó nổ tung, một hư ảnh mặc hắc bào từ bên trong bước ra.
Hư ảnh mặc hắc bào này không ngờ chính là Chưởng Tôn mà Vương Lâm đã nhìn thấy ở bên ngoài cổ mộ!
Sau khi hắn xuất hiện, không nói lời nào, giơ tay phải lên. Trên cánh tay khô héo kia lập tức có một đạo ánh sáng sáng ngời lóe lên, từ xa nhìn lại, giống như cánh tay của hắn đã trở thành một đạo ánh sáng bất diệt trong thiên địa.
Hắn giơ tay phải lên trực tiếp cách không ấn về phía tu chân tinh thứ tư đang gào thét lao tới. Tiếng ầm ầm vang lên ngợp trời, tu chân tinh thứ tư kia tan vỡ, nhưng hư ảnh mặc hắc bào này cũng lùi lại phía sau mấy bước, hào quang trong tay cũng sụp đổ.
Tu chân tinh thứ năm, thứ sáu, thứ bảy, thứ tám đồng thời lao tới, ngay khi đến gần hư ảnh mặc hắc bào này đồng thời nổ tung, hình thành một sức tấn công không thể nào hình dung nổi, ở bên trong Thái Cổ Tinh Thần tại giới nội, ầm ầm vang vọng.
Một sức nóng cuộn lên, nhanh chóng đi sâu vào trong Thái Cổ Tinh Thần. Theo sức nóng này tràn qua, tinh không tan nát, hư ảnh mặc hắc bào kia quần áo toàn thân bị cuộn lên, dưới lực tấn công này phun ra một ngụm nguyên thần khí, trong tiếng ầm ầm, thân thể giống như là bị xé rách!
- Ngươi vẫn chưa chết!
Thanh âm khàn khàn mang theo một vẻ khiếp sợ từ trong miệng của người mặc hắc bào truyền ra.
- Ta vẫn chưa chết!
Một thanh âm không biết từ nơi nào bên trong giới nội truyền ra, vang vọng tới, xông vào trong giới ngoại. Đồng thời, tu chân tinh thứ chín cũng điên cuồng lao về phía hư ảnh mặc hắc bào kia.
Hư ảnh mặc hắc bào này gầm nhẹ, giơ hai tay lên nhanh chóng bấm quyết. Lập tức ở phía sau hắn đột nhiên xuất hiện một cái giếng rất lớn, ở bên trong cái giếng kia có một ánh trăng. Ngay khi cái giếng này xuất hiện, hư ảnh mặc hắc bào kia lui ra phía sau, cánh tay trái khô héo nhúng vào trong cái giếng, hướng ra phía ngoài mạnh mẽ chụp tới.
Hắn đem ánh trăng ở dưới giếng đột nhiên mò lên, không thể phân biệt rõ hắn mò lên nước giếng hay là ánh trăng! Ở trong tay hắn có rất nhiều nước giếng, còn ở bên trong giếng kia vẫn còn có một ánh trăng!
Sau khi mò ra, hư ảnh hắc bào này vung mạnh về phía trước, lập tức nước giếng lao thẳng về phía tu chân tinh thứ chín kia.
Ngay khi hai bên va chạm với nhau, trong tiếng ầm vang, nước giếng kia lập tức bốc hơi, trong nháy mắt hóa thành một đám hơi nước tiêu tan. Nhưng tu chân tinh thứ chín kia cũng chấn động, trực tiếp vỡ thành từng mảnh!
Ở trên đó, có thể nhìn thấy rõ ràng có một ấn ký hình ánh trăng xuất hiện. Ấn ký hình ánh trăng kia trong tiếng ầm ầm xuyên thấu qua tu chân tinh này, khiến cho nó tan vỡ, đồng thời tiếp tục xuyên qua hướng về khoảng không ở phía sau tu chân tinh này trực tiếp phóng đi!
- Năm đó lão phu đi tới giới ngoại, Thái Cổ Ngũ Tôn các ngươi không ai là đối thủ của lão phu, bị lão phu đoạt đi rất nhiều hương hỏa. Hôm nay tái ngộ, ngươi vẫn không chịu nổi được một đòn!
Thanh âm già nua nhưng lộ ra một khí phách vô tận truyền tới. Ngay khi ánh trăng kia rơi vào một chỗ bên trong tinh không, một thân ảnh hư ảo mơ hồ hiện ra. Thân ảnh này nhìn không rõ hình dáng, nhưng ngay khi xuất hiện liền giơ tay phải lên, ngón trỏ vung về phía trước, bất ngờ liền viết ra một chữ Chiến!
Một chữ Chiến này khiến cho ánh trăng kia lập tức vỡ tan!
- Người đời chỉ biết nãm đó hắn dùng sức mạnh của một tiếng rống để đuổi ngươi đi, mà không biết trong một tiếng rống kia còn có sự cảnh cáo. Nếu ngươi dám bước vào trong giới nội này nửa bước, chắc chắn ngươi sẽ phải chết!
Tiểu tử nhát gan nhà ngươi mà cũng dám xưng Tôn sao? Cây cung này ngoài Lý tộc ra thì không ai có thể làm chủ. Nếu ngươi đã muốn như vậy, thì lão phu sẽ thay mặt hắn tới nhận!
Thân ảnh mơ hồ kia thanh âm rất bình tĩnh, cất bước đi thẳng tới cây cung đang lơ lửng bên ngoài Phong Giới Đại Trận!
- Chiến lão quỷ! Không ngờ ngươi vẫn chưa chết!
Hư ảnh mặc hắc bào kia ngẩng mạnh đầu. hắc bào ở trên đầu bị xé tung thành những mảnh nhỏ, bay ra bốn phía, lộ ra dung nhan của hắn ở bên dưới lớp áo!
Tiên Nghịch
Chỉ có Tiên Phi áo đỏ kia thần sắc lại âm trầm. Vừa rồi nàng không biết về sự xuất hiện của cây cung kia, lúc này sau khi nghe thấy lời nói của Phong Dư kia, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ phẫn nộ. Với trí thông minh của nàng, nàng hiển nhiên có thể nhìn ra bản thân mình đã trở thành một quân cờ trong kế hoạch của người khác.
Trong tiếng hừ lạnh, Tiên Phi áo đỏ này liếc mắt nhìn Triệu Hà Tử Mộng ở phía đối diện cũng đã ngừng chiến, rồi xoay người không để ý tới bất cứ kẻ nào nữa, đi thẳng tới lỗ hổng Phong Giới Đại Trận.
Không có một người nào ngăn cản nàng, ánh mắt Nam Vân Tử không thể không lóe lên. Tiên Phi áo đỏ kia đã bước vào trong lỗ hổng, đi vào trong Thái Cổ Tinh Thần, thân ảnh biến mất không còn.
Rồi tới đám người hàn y đồng tử kia cũng trầm mặc, lùi ra phía sau, lần lượt bước vào trong lỗ hổng Phong Giới Đại Trận.
- Sao vậy, những đạo hữu của giới nội, không có ai dám tới lấy cây cung này sao?
Phong Dư thủ đồ của Chưởng Tôn kia lắc đầu, nhìn về phía những tu sĩ giới nội trong Phong Giới Đại Trận.
Trong thời gian ngắn này, lỗ hổng trên Phong Giới Đại Trận đã khép lại chỉ còn chưa tới mười trượng, ngoài rìa đã có u quang lóe lên, đang chậm rãi đóng lại hoàn toàn. Nhưng ngay lúc nó thu lại chỉ còn bảy trượng, bàn tay khổng lồ vừa mới xuất hiện giữa không trung trong Thái Cổ Tinh Thần bỗng nhiên lại hiện ra, túm vào lỗ hổng trên Phong Giới Đại Trận kéo mạnh một cái. Trong tiếng ầm ầm, tinh không chấn động, chỉ thấy lỗ hổng kia lập tức tan vỡ, dường như có một sức mạnh khổng lồ nhập vào bên trong, khiến cho lỗ hổng đang khép lại này lại bị xé toạc ra mấy trăm trượng.
Trong tiếng ầm vang đinh tai nhức óc, một uy áp không thể chống cự từ bên trong bàn tay kia truyền ra, bao phủ giới nội. Dưới uy áp này, đám người Hồng Sam Tử tâm thần chấn động, đồng loạt lùi về phía sau!
Sắc mặt Vương Lâm cũng tái nhợt, bị uy áp này tràn tới, thân thể đạp đạp lui về phía sau mấy trăm trượng.
Trong mắt Hồng Sam Tử lóe lên hàn quang, trong lúc lui về phía sau hắn bỗng bước mạnh về phía trước một bước, giơ tay phải lên vung về phía trước, lập tức liền có một đám mây đỏ tràn ra, lao thẳng tới bàn tay đang xé mở lỗ hổng trên Phong Giới Đại Trận kia.
Cùng lúc đó, Nam Vân Tử thần sắc ngưng trọng, tay phải vỗ lên trán, thân thể hắn bỗng nhiến chấn động, chỉ thấy có một đám hư ảnh từ phía sau hắn hiện ra.Những hư ảnh này giống y hệt nhau, ngưng tụ lại với nhau tạo thành những pho tượng, sắp xếp lẫn nhau hình thành một trận pháp khổng lồ, theo sau đám mây đỏ kia, bay về phía bàn tay khổng lồ.
Triệu Hà Tử Mộng, còn có mỹ phụ trung niên kia, cùng với Lỗ Phu Tử và Thái A La, bốn người gần như đồng thời ra tay. Dưới hào quang vạn trượng, đủ loại thần thông nhanh chóng được xuất ra, dung hợp với thần thông của Hồng Sam Tử và Nam Vân Tử, hình thành nên một con cuồng phong kinh thiên động địa, lao thẳng tới bàn tay khổng lồ đang xé mở lỗ hổng.
Lại thêm Vương Lâm tâm niệm khẽ động, Linh Động Thượng Nhân và Chu Cẩn hai người trong lúc trầm mặc cũng thi triển ra thần thông. Có thể nói tất cả những cao thủ của giới nội ở đây lúc này, toàn bộ đều trong khoảng khắc này bộc phát ra sức mạnh lớn nhất. Đủ loại thần thông dung hợp với nhau, khiến cho cuồng phong ầm ầm nổi lên.
Tinh điểm Cổ Thần trên mi tâm xoay tròn, Vương Lâm giơ tay phải lên vung mạnh về phía trước. Chỉ thấy đầu của Đạo Cổ hiện ra, bất ngờ hóa thành một quyền khổng lồ, ở xung quanh quyền này có biển lửa tràn ngập, ở bên trong còn có lôi đình lóe lên, trong tiếng ầm ầm dung hợp với con cuồng phong kia, hóa thành một sức mạnh to lớn nhất của giới nội, trong khoảnh khắc này lao thẳng tới bàn tay khổng lồ kia!
Trong nháy mắt, sức mạnh to lớn nhất của giới nội được ngưng tụ lại ầm ầm va chạm với bàn tay kia. Ngay lúc đó, một luồng yêu khí đến từ giới nội từ trong tinh không nhanh chóng lao tới, hóa thành một khuôn mặt của cửu tinh Cổ Yêu lơ lửng giữa không trung. Khuôn mặt Cổ Yêu này vô cùng dữ tợn, còn lộ ra một vẻ thù hận, há miệng trực tiếp phun ra một ngụm yêu khí. Yêu khí này vừa mới xuất hiện liền lập tức hóa thành một con yêu long rất lớn, trong tiếng rít gào lao thẳng về phía trước.
Ngay khi con yêu long này lao tới, chín tinh điểm Cổ Yêu trong mắt trái của Cổ Yêu này đồng loạt bay ra, bất ngờ dung nhập vào trong con yêu long, theo cơn cuồng phong và một quyền của Vương Lâm bay thẳng tới bàn tay khổng lồ.
Tiếng ầm ầm trong khoảnh khắc này chấn động tinh không, cả giới nội giới ngoại đều có thể nghe được rõ ràng. Cơn cuồng phong do thần thông của đám người Hồng Sam Tử hóa thành trực tiếp nổ tung ở trên bàn tay kia, hình thành một sức tấn công vô biên vô hạn quét ngang ra bốn phía!
Trong tiếng ầm ầm, đám người Hồng Sam Tử đồng loạt phun ra máu tươi, tất cả nhanh chóng lui về phía sau. Bàn tay khổng lồ kia trong lúc chấn động, trong năm ngón tay lập tức liền có bốn ngón vỡ tan!
Ngay lúc này, một quyền Đạo Cổ của Vương Lâm ầm ầm lao tới, ngay khi cơn cuồng phong kia nổ tung, bàn tay khổng lồ vỡ mất bốn ngón, ầm ầm đánh vào ngón cuối cùng kia. Tiếng nổ ầm ầm lại một lần nữa vang lên, thân thể Vương Lâm chấn động mạnh, máu tươi tràn ra khỏi khóe miệng, tay phải đầy máu, vô cùng đau nhức, như thể xương cốt đã bị vỡ vụn.
Thân thể hắn lại lui về phía sau.
Ngón tay cuối cùng này ngay khi va chạm với một quyền của Vương Lâm lập tức xuất hiện dấu hiệu tan vỡ. Cùng lúc đó, con yêu long dung hợp với chín khối yêu tinh rít gào lao tới, trực tiếp đâm vào. Ngón tay cuối cùng của bàn tay kia vỡ tan! Bàn tay kia chỉ còn lại có lòng bàn tay, dưới sự liên thủ của rất nhiều cao thủ giới nội, ầm ầm lảo đảo!
Lực xung kích khuếch tán ra, truyền vào bên trong Phong Giới Đại Trận, khiến cho trận pháp này lóe lên hào quang chói mắt, lỗ hổng kia lại càng bị mở rộng ra.
Dưới lực xung kích này, cây cung ở gần nhất vẫn không hề có một chút biến đổi nào, vẫn lơ lửng ở nơi đó. Dường như sức mạnh này đối với nó không hề đáng kể, chỉ có ánh sáng nhẹ nhàng từ trên đó tỏa ra là hơi vặn vẹo một chút mà thôi.
Bàn tay đã mất năm ngón tay kia trong lúc lảo đảo lui về phía sau, trên đó liền có năm đạo ánh sáng lóe lên, dường như năm ngón tay sắp sửa tái sinh.
Nhưng đúng lúc này liền có một sự kinh biến. Ở phía sau đám người Vương Lâm, đột nhiên có một gợn sóng chấn động tinh không bỗng nhiên xuất hiện. Một tiếng gào thét đủ để khiến cho tất cả tu sĩ chấn động tâm thần từ trong tinh không phía sau bọn họ nhanh chóng truyền tới!
Tiếng gào thét này lúc mới bắt đầu dường như vẫn còn ở xa vô tận, nhưng trong nháy mắt đã ầm vang ngợp trời. Đám người Hồng Sam Tử mặt mày biến sắc, đồng loạt quay đầu nhìn lại, Vương Lâm cũng quay lại nhìn.
Hắn đã nhìn thấy một cảnh tượng mà cả đời cũng không thể quên được!
Chín tu chân tinh bị thiêu đốt, giống như là chín vầng thái dương điên cuồng bốc cháy, tản mát ra sức nóng khôn cùng xếp thành một chữ, từ đằng xa trong tinh không bay nhanh đến.
Tốc độ của chúng cực nhanh, tinh không như thể bị vỡ vụn, vô số gợn sóng mang theo khí tức cực nóng hóa thành một chuỗi những dao động, hướng về bốn phía khuếch tán ra.
Với tốc độ cực nhanh, những tu chân tinh này trong nháy mắt đã tới gần, lao thẳng tới cây cung đang lơ lửng ở bên ngoài Phong Giới Đại Trận!
Bàn tay khổng lồ có năm ngón tay đang tái sinh kia lập tức vung lên, chắn ở phía trước cây cung, cùng với tu chân tinh bốc cháy thứ nhất va chạm với nhau.
Tiếng ầm ầm vang lên, tu chân tinh thứ nhất kia hóa thành một luồng đại lực, ngay khi tiếp xúc với bàn tay kia lập tức nổ tung, hình thành một lực tấn công rất lớn khiến cho bàn tay này phải lùi lại.
Nhưng nó chưa kịp lùi lại tới ngàn trượng, tu chân tinh thứ hai đã đâm tới. Trong tiếng ầm vang, bàn tay này lại một lần nữa lùi lại phía sau!
Tu chân tinh thứ ba cũng theo sau tới gần, trực tiếp đâm vào bàn tay này. Bàn tay khổng lồ kia chấn động, ầm ầm nổ tung. Ngay khi nó nổ tung, một hư ảnh mặc hắc bào từ bên trong bước ra.
Hư ảnh mặc hắc bào này không ngờ chính là Chưởng Tôn mà Vương Lâm đã nhìn thấy ở bên ngoài cổ mộ!
Sau khi hắn xuất hiện, không nói lời nào, giơ tay phải lên. Trên cánh tay khô héo kia lập tức có một đạo ánh sáng sáng ngời lóe lên, từ xa nhìn lại, giống như cánh tay của hắn đã trở thành một đạo ánh sáng bất diệt trong thiên địa.
Hắn giơ tay phải lên trực tiếp cách không ấn về phía tu chân tinh thứ tư đang gào thét lao tới. Tiếng ầm ầm vang lên ngợp trời, tu chân tinh thứ tư kia tan vỡ, nhưng hư ảnh mặc hắc bào này cũng lùi lại phía sau mấy bước, hào quang trong tay cũng sụp đổ.
Tu chân tinh thứ năm, thứ sáu, thứ bảy, thứ tám đồng thời lao tới, ngay khi đến gần hư ảnh mặc hắc bào này đồng thời nổ tung, hình thành một sức tấn công không thể nào hình dung nổi, ở bên trong Thái Cổ Tinh Thần tại giới nội, ầm ầm vang vọng.
Một sức nóng cuộn lên, nhanh chóng đi sâu vào trong Thái Cổ Tinh Thần. Theo sức nóng này tràn qua, tinh không tan nát, hư ảnh mặc hắc bào kia quần áo toàn thân bị cuộn lên, dưới lực tấn công này phun ra một ngụm nguyên thần khí, trong tiếng ầm ầm, thân thể giống như là bị xé rách!
- Ngươi vẫn chưa chết!
Thanh âm khàn khàn mang theo một vẻ khiếp sợ từ trong miệng của người mặc hắc bào truyền ra.
- Ta vẫn chưa chết!
Một thanh âm không biết từ nơi nào bên trong giới nội truyền ra, vang vọng tới, xông vào trong giới ngoại. Đồng thời, tu chân tinh thứ chín cũng điên cuồng lao về phía hư ảnh mặc hắc bào kia.
Hư ảnh mặc hắc bào này gầm nhẹ, giơ hai tay lên nhanh chóng bấm quyết. Lập tức ở phía sau hắn đột nhiên xuất hiện một cái giếng rất lớn, ở bên trong cái giếng kia có một ánh trăng. Ngay khi cái giếng này xuất hiện, hư ảnh mặc hắc bào kia lui ra phía sau, cánh tay trái khô héo nhúng vào trong cái giếng, hướng ra phía ngoài mạnh mẽ chụp tới.
Hắn đem ánh trăng ở dưới giếng đột nhiên mò lên, không thể phân biệt rõ hắn mò lên nước giếng hay là ánh trăng! Ở trong tay hắn có rất nhiều nước giếng, còn ở bên trong giếng kia vẫn còn có một ánh trăng!
Sau khi mò ra, hư ảnh hắc bào này vung mạnh về phía trước, lập tức nước giếng lao thẳng về phía tu chân tinh thứ chín kia.
Ngay khi hai bên va chạm với nhau, trong tiếng ầm vang, nước giếng kia lập tức bốc hơi, trong nháy mắt hóa thành một đám hơi nước tiêu tan. Nhưng tu chân tinh thứ chín kia cũng chấn động, trực tiếp vỡ thành từng mảnh!
Ở trên đó, có thể nhìn thấy rõ ràng có một ấn ký hình ánh trăng xuất hiện. Ấn ký hình ánh trăng kia trong tiếng ầm ầm xuyên thấu qua tu chân tinh này, khiến cho nó tan vỡ, đồng thời tiếp tục xuyên qua hướng về khoảng không ở phía sau tu chân tinh này trực tiếp phóng đi!
- Năm đó lão phu đi tới giới ngoại, Thái Cổ Ngũ Tôn các ngươi không ai là đối thủ của lão phu, bị lão phu đoạt đi rất nhiều hương hỏa. Hôm nay tái ngộ, ngươi vẫn không chịu nổi được một đòn!
Thanh âm già nua nhưng lộ ra một khí phách vô tận truyền tới. Ngay khi ánh trăng kia rơi vào một chỗ bên trong tinh không, một thân ảnh hư ảo mơ hồ hiện ra. Thân ảnh này nhìn không rõ hình dáng, nhưng ngay khi xuất hiện liền giơ tay phải lên, ngón trỏ vung về phía trước, bất ngờ liền viết ra một chữ Chiến!
Một chữ Chiến này khiến cho ánh trăng kia lập tức vỡ tan!
- Người đời chỉ biết nãm đó hắn dùng sức mạnh của một tiếng rống để đuổi ngươi đi, mà không biết trong một tiếng rống kia còn có sự cảnh cáo. Nếu ngươi dám bước vào trong giới nội này nửa bước, chắc chắn ngươi sẽ phải chết!
Tiểu tử nhát gan nhà ngươi mà cũng dám xưng Tôn sao? Cây cung này ngoài Lý tộc ra thì không ai có thể làm chủ. Nếu ngươi đã muốn như vậy, thì lão phu sẽ thay mặt hắn tới nhận!
Thân ảnh mơ hồ kia thanh âm rất bình tĩnh, cất bước đi thẳng tới cây cung đang lơ lửng bên ngoài Phong Giới Đại Trận!
- Chiến lão quỷ! Không ngờ ngươi vẫn chưa chết!
Hư ảnh mặc hắc bào kia ngẩng mạnh đầu. hắc bào ở trên đầu bị xé tung thành những mảnh nhỏ, bay ra bốn phía, lộ ra dung nhan của hắn ở bên dưới lớp áo!
Tiên Nghịch
Đánh giá:
Truyện Tiên Nghịch
Story
Chương 1438: Cung ở nơi này
10.0/10 từ 40 lượt.