Tiên Nghịch

Chương 1340: Ngày này đã tới!

Cơn lốc lửa dừng lại giữa không trung, dung hợp với cái ô kia, hình thành Phần giới cổ tán. Một ngụm máu tươi rơi lên trên đó, liền có sức sống vô biên điên cuồng nhập vào, khiến cho chiếc ô này phát ra từng trận tiếng động ầm ầm.
 
Trong tiếng động này, thánh địa của Hỏa Tước tộc đang sắp sửa sụp đổ, lập tức tràn ngập một sức nóng không thể nào hình dung được. Bên trong sức nóng này, ngay cả chưởng ấn đang tới gần cũng bị sóng nhiệt này xông tới, hơi dừng lại một chút.
 
Chưởng Tôn kia sắc mặt càng đại biến! Đúng lúc này, một tiếng gầm nhẹ của Vương Lâm đột nhiên vang lên kinh thiên, cái ô kia chậm rãi mở ra. Theo nó mở ra, một ngọn lửa diệt thế từ bên trong cái ô tràn tới. Ngọn lửa này không có màu sắc, thậm chí nó không thể gọi là ngọn lửa, mà là một luồng khí, một luồng hỏa khí vô hình. Cái ô kia dần dần chuyển động, khi mở ra được một phần, chưởng ấn tới gần. Hỏa khí này ầm ầm xuất hiện, trong nháy mắt va chạm với chưởng ấn. Trong tiếng động đinh tai, chưởng ấn kia lập tức tan vỡ, hỏa khí kia không hề dừng lại, mà hướng về bốn phương tám hướng chậm rãi khuếch tán ra. Phàm là những nơi bị nó bao phủ đều bị hủy diệt hoàn toàn, trở thành một thế giới chết! Đây là sức mạnh diệt thế, bên trong tinh không này vừa rồi nguyên linh Chu TƯớc xuyết hiện, va chạm với thần thông của Chưởng Tôn mà hình thành nên lực tấn công vô tận hủy diệt hết thảy sinh linh, giờ phút này lực tấn công kia lại cùng với hỏa khí va chạm, trong tiếng ầm ầm, lực tấn công này tiêu tan, bị hỏa khí thiêu đốt.
 
- Phần Giới Cổ Tán!
 
Sắc mặt của Chưởng Tôn tái nhợt. Hắn vốn đang trọng thương, hôm nay thi triển Mò trăng đáy giếng thất bại, sau đó lại bị nguyên linh Chu Tước đánh trọng thương, lúc này vừa thấy Vương Lâm thi triển ra Phần Giới Cổ Tán cực kỳ đáng sợ này, hắn đã bị thương lại càng thêm bị thương! Thần sắc hắn lộ ra vẻ dữ tợn, hai tay bấm quyết, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng, trong tiếng gầm nhẹ hướng ra phía ngoài xé một cái. Một cơn đau nhức kéo tới, hắn đã đem tấm áo giáp dung hợp trên thân thể hắn xé xuống, vung một cái, tấm áo giáp này hóa thành một đạo ánh sáng màu xám xuất hiện giữa trời đất, bất ngờ hóa thành một bàn tay vô cùng lớn.
 
- Phần Giới Cổ Tán sao có thể dễ dàng khởi động như vậy. Áo giáp này là lão phu lấy được từ sư tôn, là một thái cổ chí bảo, đối với Cổ Tán chưa hoàn toàn mở ra đủ sức để đối kháng!
 
chưởng Tôn trong tiếng gầm nhẹ, bàn tay khổng lồ do áo giáp biến thành kia bay thẳng tới Vương Lâm. Tốc độ của nó cực nhanh, kích thước đủ để che trời, có thể so sánh với Chu Tước khổng lồ kia, giờ phút nó quét ngang đến, trực tiếp va chạm với hỏa khí từ bên trong Cổ Tán tiết ra.

 
Tiếng ầm vang điên cuồng nổi lên, trong tiếng ầm ầm này, hỏa khí đã bị bàn tay kia xuyên thấu. Bàn tay kia trong lúc đang không ngừng tiêu tan, lao thẳng tới chiếc ô đang mở ra bên trong đám hỏa khí tấn công.
 
Toàn bộ chuyện này diễn ra trong phút chốc, nhanh tới mức khó tin. Bàn tay kia sau khi không ngừng tiêu tan, ngay lập tức tới bên ngoài chiếc ô, kích thước đã thu lại một nửa, phịch một tiếng rơi lên trên chiếc ô.
 
- Phá Phần Giới Cổ Tán cho ta!
 
Ầm một tiếng, chiếc ô kia chấn động mạnh, Vương Lâm phun ra máu tươi, thể nội đột nhiên rối loạn. Dù sao tu vi của hắn còn chưa đủ, không thể phát huy uy lực chân chính của chiếc ô này, có thể mở ra hai phần, khiến cho một chưởng của Chưởng Tôn tiêu tan một nửa đã là cực hạn. Phun ra máu tươi, thân thể Vương Lâm lảo đảo, trực tiếp lui về phía sau. Không còn sức sống nhập vào, chiếc ô kia chậm rãi tiêu tan, nó tiêu tan không phải là do bàn tay kia. Nhưng ngay lúc nó sắp sửa biến mất, Vương Lâm trong lúc lui về phía sau thần sắc lộ ra vẻ dữ tợn, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng, quát khẽ:
 
- Bạo!
 
Cổ Tán đang chuẩn bị biến mất bỗng nhiên chấn động, ngay khi lời nói của Vương Lâm truyền ra, ầm một tiếng nổ tung. Một sức mạnh có thể hủy diệt hết thảy từ bên trong đột nhiên khuếch tán ra, toàn bộ thánh địa của Hỏa Tước tộc hoàn toàn sụp đổ! Chưởng ấn màu xám do áo giáp biến thành đang truy kích Vương Lâm kia lập tức bị cuốn đi, tan vỡ.
 

Ở bên ngoài cửa lớn của thánh địa Hỏa Tước tộc, lão tổ của Hỏa Tước tộc đang khoanh chân ngồi, mở mạnh hai mắt, lộ ra vẻ kinh ngạc quay đầu nhìn về phía cánh cửa mơ hồ kia. Nhưng ngay lúc hắn quay đầu lại, cánh cửa kia ầm ầm tan vỡ, vô số mảnh vỡ theo đó tấn công ra, lao thẳng tới lão tổ Hỏa tước tộc.
 
Cảnh tượng này quá mức đột ngột, lão tổ Hỏa Tước tộc, hoàn toàn không phát hiện được một chút nào, bị những mảnh vỡ kia trực tiếp đâm lên người. Hắn phun ra máu tươi, thân thể vội vàng lui về phía sau, ánh mắt lộ ra vẻ chấn kinh và khiếp sợ. Trong khi hắn vẫn còn chưa tin được, ở bên trong cánh cửa vỡ, thân ảnh Vương Lâm lóe lên xuất hiện, nhanh chóng lui về phía sau. Ở phía sau hắn, thánh địa kia lại càng điên cuồng sụp đổ, hóa thành một sức tấn công hủy diệt, từ trong cánh cửa ầm ầm tràn ra.
 
Tiếng gầm nhẹ của Chưởng Tôn từ bên trong truyền ra, thân ảnh của hắn chợt lóe lên, ở bên trong luồng sức mạnh hủy diệt tràn ra, lao thẳng tới Vương Lâm truy kích! Với tu vi của hắn, mặc dù lúc này đang bị trọng thương, nhưng vẫn có thể truy kích Vương Lâm.
 
Trong lúc lao tới, Chưởng Tôn giơ tay phải lên, hướng về phía trước hung hăng vỗ một cái, liền có một chưởng ấn khổng lồ ầm ầm đuổi theo Vương Lâm. Nhìn thấy nguy cơ bị hủy diệt, Vương Lâm trong lúc lui về phía sau sắc mặt tái nhợt, máu tươi tràn ra, hai tay bấm quyết vung lên. Chỉ thấy ở bên ngoài thân thể hắn xuất hiện Hô Phong Hoán Vũ giới. Giới này vừa xuất hiện, lập tức va chạm với chưởng ấn kia.
 
Ầm một tiếng, Hô Phong Hoán Vũ giới tan vỡ, Vương Lâm phun ra máu tươi, thân thể đột nhiên có bạch quang lóe lên, sau khi rời khỏi cửa lớn của thánh địa, xuất hiện giữa trung tâm của tu chân tinh này, lóe lên hào quang vô tận, trực tiếp ngưng tụ bên ngoài thân thể Vương Lâm, hình thành một quang ảnh khổng lồ. Đây là thần thông của Lam Mộng đạo tôn, Quang Ảnh thuẫn. Quang Ảnh thuẫn vừa mới xuất hiện, đã bị chưởng ấn kia đánh lên trên. Quang Ảnh thuẫn lóe lên kịch liệt, điên cuồng khúc xạ, nhưng cuối cùng cũng không thể kiên trì nổi, ầm một tiếng tan vỡ, hóa thành vô số mảnh quang ảnh cuốn đi. Sắc mặt Vương Lâm cực kỳ tái nhợt, lại phun ra máu tươi. Mắt thấy chưởng ấn kia sắp đánh lên người, trong tiếng Vương Lâm gầm nhẹ, tinh điểm Cổ Thần đột nhiên biến ảo hiện ra trên mi tâm, trong lúc xoay tròn từ bên trong tinh điểm thứ nhất Thiên Hoàng Lô ầm ầm bay ra, xuất hiện ở bên ngoài thân thể Vương Lâm, hình thành một tầng phòng hộ, va chạm với chưởng ấn kia.
 
Tiếng ầm ầm chấn động, thân thể Vương Lâm đạp đạp lui ra phía sau, thân thể có rất nhiều vết thương, máu tươi tràn ngập. Thiên Hoàng Lô này dưới chưởng ấn vẫn chưa tan vỡ, nhưng bị chưởng ấn kia tấn công cũng không thể thành hình, bị đánh trở vào bên trong mi tâm của Vương Lâm.
 
- Để bổn tôn xem ngươi làm thế nào để chống cự, làm thế nào để chạy thoát!

Chưởng Tôn ở phía sau truy kích, ánh mắt lộ sát khí. Mắt thấy chưởng ấn chỉ còn cách chưa tới bảy thước, uy áp trên đó lan ra cũng khiến cho tâm thần Vương Lâm chấn động, nguyên thần của hắn dường như bị bức ra khỏi cơ thể. Đứng trước nguy cơ, Vương Lâm giơ mạnh tay phải lên, đặt ở trước người, từ trên cánh tay lập tức có khí tức Cổ Thần tràn ngập ra, hóa thành Cổ Thần hộ tí, một pháp khí được luyện từ xương của Cổ Thần. Ngay khi Cổ Thần hộ tí này xuất hiện, liền bị chưởng ấn đánh lên trên, ầm ầm ầm ầm! Vương Lâm liên tục phun ra máu tươi, tu chân tinh này không thể chịu đựng được lực tấn công liên tục này, toàn bộ tu chân tinh lập tức tan vỡ thành từng mảnh. Trên mặt đất xuất hiện rất nhiều vết nứt, giống như là một thủy cầu bị đập tan, trong tiếng ầm ầm tan rã. Thân thể Vương Lâm bị bắn về phía sau, đụng phải trung tâm mặt đất bị tan vỡ, ầm ầm xuyên qua, lui về phía sau vô tận, xuyên thấu tu chân tinh đang sụp đổ này, xuất hiện bên trong tinh không của Thái cổ Tinh Thần! Thân thể điên cuồng lui về phía sau, thân thể hắn dường như muốn tan vỡ, nguyên thần trở nên uể oải.
 
Cũng may thân thể hắn là Cổ Thần, nếu không chỉ cần một lực tấn công cũng đủ khiến cho hắn tử vong, nhưng hắn đã trực tiếp chặn một đòn của Chưởng Tôn mà vẫn chưa chết! Chưởng Tôn kia đang từng bước truy kích, đi bên trong tinh không, tay phải giơ lên, lại một lần nữa vỗ về phía trước. Bất ngờ có một chưởng ấn ầm ầm hiện ra, với tốc độ nhanh hơn, uy áp mạnh hơn, lao thẳng tới Vương Lâm. Vương Lâm thần sắc dữ tợn, giơ mạnh tay trái lên đặt lên trên hộ tí của tay phải, trong miệng quát khẽ:
 
- Thuật bảo mệnh bát tinh Cổ Thần, cổ chi tí hữu!
 
Sức mạnh Cổ Thần từ bên trong thân thể Vương Lâm với tốc độ cực nhanh toàn bộ hướng về phía hộ tí. Ngay khi lời của hắn vừa dứt, bên trong tinh không xuất hiện vô số gợn sóng, một luồng khí tức vô biên của Cổ Thần đột nhiên hiện lên giữa tinh không. Từ xa nhìn lại, chỉ thấy ở phía trước Vương Lâm, một Cổ Thần cao lớn có thể so sánh với một tu chân tinh đột nhiên xuất hiện. Cổ Thần này toàn thân hư ảo, lộ ra vẻ tang thương vô tận, trên đó còn có nhiều vết thương, hiển nhiên đã từng trải qua hàng trăm trận chiếc! Lưng hắn hướng về phía Chưởng Tôn đang đuổi tới, song chưởng vòng qua ôm lấy Vương Lâm vào trong lòng, giống như là bảo vệ con mình, lấy thân thể bảo vệ Vương Lâm. Từ trên thân thể hắn truyền ra một cảm giáp ấm áp, giống như là hơi ấm của cha mẹ, được ôm ở trong lòng, cho dù là trời long đất lở, cha mẹ cũng đều che chở. toàn bộ chuyện này nói ra thì lâu, nhưng diễn ra rất nhanh, ngay lúc Cổ Thần này xuất hiện, chưởng ấn của Chưởng tôn ầm ầm lao tới, trực tiếp đánh vào lưng của Cổ Thần này. Tiếng ầm ầm điên cuồng truyền ra bên trong tinh không, Cổ Thần này chưa hề động đậy, chưởng ấn kia đã tan vỡ, dường như lực tấn công đối với hắn mà nói chỉ giống như đuổi ruồi.
 
Cảnh tượng này ngay cả Chưởng Tôn cũng phải sững hai mắt lại, đang định thi triển thần thông, nhưng đúng lúc này, Cổ Thần kia liền cử động tay phải. Bảo mệnh thần thông cho Cổ Thần còn nhỏ tuyệt nhiên không chỉ để phòng ngự, Cổ Thần khổng lồ kia ngay khi hai mắt của Chưởng tôn co rút lại liền xoay mạnh người, tay phải hắn nắm lại, dường như chuẩn bị quay lại tung một quyền. Ngay khi hắn xoay người, một quyền lao thẳng tới Chưởng Tôn tấn công, trên mi tâm hắn hiện rõ tám tinh điểm xoay tròn. Ầm một tiếng, Chưởng Tôn hoàn toàn không có cơ hội né tránh, một quyền của Cổ thần cũng giống như là một lưu tinh thiên thạch khổng lồ trực tiếp rơi lên người của Chưởng Tôn.
 
Chưởng Tôn sắc mặt trắng bệch, phun ra máu tươi, hoàn toàn trọng thương, thân thể lảo đảo, truyền ra một tiếng kêu thê lương.
 
Một quyền này, cộng thêm hắn đã toàn lực đem toàn lực áp chế Chu Tước cùng với Phần Giới Cổ Tán khiến cho thương thế hàng vạn năm điều dưỡng không còn có thể ngăn chặn, điên cuồng bộc phát ra.

 
Sau một quyền, thân ảnh Cổ Thần kia tiêu tan, một lần nửa trở thành hộ tí, dung nhập vào trong cánh tay phải của Vương Lâm, biến mất không thấy.
 
Trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, lúc này hắn vốn nên bỏ chạy không chút do dự, nhưng hắn lại vung tay phải, huyết quang lóe lên. Trong tất cả những pháp bảo trứoc khi rời khỏi thánh địa đã được hắn thu lại, thanh huyết kiếm kia ầm ầm bay ra, lao thẳng tới Chưởng Tôn đang lùi lại kia. Ầm một tiếng, Chưởng Tôn không biết xuất ra pháp bảo gì, nhưng ngay khi huyết kiếm kia tới gần, huyết kiếm liền lảo đảo. Trong lòng Vương Lâm thầm than, thương thế của hắn quá nặng, chỉ còn một chút khẩu khí, nếu như khí tán, chỉ sợ sẽ lập tức ngã xuống. Giờ phút này không cần nghĩ ngợi, hắn cầm lấy huyết kiếm, lao thẳng về phía trước vội vàng bỏ chạy.
 
Nhưng ngay lúc Vương Lâm chuẩn bị thi triển Súc Địa thành thốn bỏ chạy, thanh âm yếu ớt của Chưởng Tôn vang lên bên trong tinh không. Thanh âm này từng chữ rơi vào trong tai Vương Lâm, cũng khiến cho thân thể hắn ầm ầm chấn động, mạnh mẽ dừng lại.
 
- Vương Lâm. Vương Lâm ngươi to gan lớn mật, thủ đoạn độc ác, giảo hoạt đến cực điểm. Nếu ngươi trở thành người của lão phu, chỉ cần ngươi đồng ý, ta sẽ có thể làm cho vợ con ngưoi sống lại! Không phải là đánh thức linh hồn, mà là sống lại!
 
Trong đầu Vương Lâm ong lên, toàn thân như bị sét đánh, hai mắt lộ ra vẻ điên cuồng, nhìn chằm chằm nam tử trung niên đang ôm ngực ở đằng xa.
 
- Nếu như có một ngày ta đổi thành Tư Mã Mặc, muội muội của hắn đổi lại thành Uyển Nhi, ta. phải lựa chọn như thế nào đây. Có lẽ. ngày đó. ngày đó tới rồi.
 


Tiên Nghịch
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tiên Nghịch Truyện Tiên Nghịch Story Chương 1340: Ngày này đã tới!
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...