Tiên Nghịch
Chương 1337: Ý tưởng điên cuồng
Lão tổ của Hỏa tước tộc thân là cao thủ bước thứ ba, mặc dù chỉ là Không Niết sơ kỳ, nhưng trong tinh không này, chỉ nhấc chân lên cũng có thể chấn kinh thiên địa. Hắn thi triển độn thuật, lại thêm Súc Địa Thành Thốn, mang theo Lưu Kim Bưu đi thẳng về tổng bộ của Hỏa Tước tộc.
Bên ngoài Hỏa Tước tinh, lão tổ này ở trong tinh không vặn vẹo, một bước phóng tới, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng điên cuồng, nhoáng một cái đi thẳng vào sâu bên trong tu chân tinh bị lửa vờn quanh này.
Tốc độ của hắn rất nhanh, trong nháy mắt đã tới chỗ hắn bình thường vẫn bế quan.
Ở nơi này, sức nóng của ngọn lửa cực kỳ đáng sợ, có thể khiến cho tu sĩ thân thể bị thiêu cháy mà chết. Nhưng lão tổ Hỏa Tước tộc này lại không hề có bất cứ một thương tổn nào, mang theo Lưu Kim Bưu nhanh chóng tới gần.
Dọc đường thần sắc của Lưu Kim Bưu vẫn âm trầm như trước, lạnh lùng nhìn lão tổ của Hỏa Tước tộc, nhìn không ra một chút tâm tư nào. Giờ phút này hắn đã hoàn toàn quên đi quá khứ của mình, tự lừa gạt chính mình, coi như Lưu mỗ chính là Chu Tước đời thứ sáu, sau khi nắm giữ quyền lực rất lâu, đã bị Hỏa Tước tộc đánh lén bắt giữ. Nhưng mặc dù như vậy, hắn thân là Chu Tước đời thứ sáu, có địa vị cao quý, cho dù là gặp nguy cơ sinh tử cũng sẽ không mở miệng cầu xin tha thứ.
Chỗ bế quan của lão tổ Hỏa Tước tộc có một cánh cửa hư ảo. Cánh cửa này toàn bộ là hư ảo, ẩn giấu bên trong biển lửa, người thường hoàn toàn không có cách nào bước vào. Hơn nữa, cánh cửa này lão tổ tự mình canh gác, cực kỳ cẩn mật.
Mấy ngày nay tuy hắn rời khỏi, nhưng cánh cửa hư ảo bên trong ngọn lửa này cũng ẩn chứa một cấm chế hùng mạnh. Cấm chế này không phải do hắn bố trí, mà là do chủ nhân của nó lưu lại, cấm chế này hùng mạnh tới mức ngay cả tu sĩ bước thứ ba cũng không thể phá vỡ trong thời gian ngắn.
Đi tới cánh cửa này, lão tổ Hỏa Tước tộc cố nén sự kích động trong lòng, phịch một tiếng, quỳ xuống. Cảnh tượng này rơi vào trong mắt của Lưu Kim Bưu.
Cao thủ bước thứ ba, lão tổ của Hỏa Tước tộc lại quỳ gối!
- Chủ nhân, lão nô đã bắt giữ Chu Tước đời thứ sáu, dâng lên cho chủ nhân, trợ giúp cho chủ nhân hồi phục thương thế!
- Chủ nhân?
Da đầu Lưu Kim Bưu tê rần, mắt hắn lộ ra vẻ rung động. Hắn chằm chằm nhìn bên trong cánh cửa hư ảo, trong lòng dậy sóng!
- Chủ nhân của cao thủ bước thứ ba. việc này. việc này.
Bên trong cánh cửa không có tiếng động nào, lão tổ của Hỏa Tước tộc quỳ ở đó đợi đã lâu, thần sắc không hề có một chút thiếu kiên nhẫn, thủy chung vẫn rất cung kính. Hắn càng như vậy, Lưu Kim Bưu trong lòng lại càng rung động, thậm chí có dấu hiệu thức tỉnh lại.
hắn đã bị làm cho tỉnh lại!
- Chu Tước đời thứ sáu?
Hồi lâu sau, một thanh âm hư ảo từ bên trong cánh cửa kia truyền ra.
Thân thể của lão tổ Hỏa Tước tộc chấn động, thần sắc càng thêm cung kính, mắt lộ ra vẻ kích động, vội vàng nói:
- Lão nô đã kiểm tra kỹ lưỡng, thi triển Sưu Hồn thuật lên hắn, tuyệt đối không sai! Người này chính là Chu Tước đời thứ sáu!
Người này là lão nô bắt giữ ở vùng đất Điên LẠc!
Thanh âm của hắn dường như trở nên trầm mặc. Trong khi hắn trở nên trầm mặc, một luồng uy áp vô hình dần dần bao phủ, khiến cho thân thể Lưu Kim Bưu run lên, vẻ cao ngạo trong mắt đã sớm tiêu tan, thay vào đó là một nỗi sợ hãi vô tận.
Hắn đã hoàn toàn thức tỉnh!
- Nguy rồi! Lần này nguy rồi!
Lưu Kim Bưu miệng đắng lưỡi khô, mắt lộ vẻ hoảng sợ, trong lòng điên cuồng gào thét:
- Dùng cao thủ bước thứ ba làm nô bộc, đây. đây rốt cuộc là ai. Vương Lâm đã sắp xếp ta tới đây, nói là có thể cứu ta ra ngoài, nhưng cho dù là hắn, chỉ sợ cũng phải bỏ mạng.
Sau khi yên lặng hồi lâu, thanh âm hư ảo này lại một lần nữa từ bên trong từ từ truyền ra.
- Đưa hắn vào đây!
Thân thể Lưu Kim Bưu lập tức run lên, mở miệng đang định giải thích, nhưng lão tổ Hỏa Tước tộc lập tức nắm lấy thân thể hắn, đi thẳng đến cánh cửa hư ảo kia!
Cấm chế trên cánh cửa này dường như bị áp chế, không hề bộc phát, để mặc cho lão tổ Hỏa Tước tộc tiến vào.
Tiến vào bên trong, hiện lên ở trước mắt Lưu Kim Bưu là một cảnh tượng khiến cho hắn cả đời này không thể quên được.
Đây là một vùng tinh không, không có trời, không có đất, chỉ có một ngọn lửa khổng lồ! Ngọn lửa kia chiếm bảy phần tinh không, trong lúc tràn ngập thiêu đốt truyền ra tiếng nổ rầm rầm.
Trong tinh không bên ngoài ngọn lửa, không có bất cứ tinh ngân nào, chỉ có những sợi tơ giống như những cánh tay kéo dài tràn ngập tinh không. Liếc mắt nhìn giống như là mạng nhện!
ngọn lửa kia ở giữa trung tâm của cái mạng nhện! Những chi nhánh của mạng nhện dường như có những thông đạo hẹp, có vô số những đốm nhúc nhích, theo bốn phương tám hướng bay thẳng đến ngọn lửa ở trung tâm, giống như bị ngọn lửa hấp thụ.
Ngọn lửa có bảy màu! Không có hai màu trắng đen. Ngọn lửa bảy màu này thiêu đốt ngợp trời, mơ hồ có thể thấy ở sâu bên trong có một thân ảnh đang khoanh chân ngồi!
Thân ảnh này toàn thân giống như mặc khôi giáp, sau lưng còn có một con Chu Tước bảy màu lấp lánh.
- Ngươi lui ra đi.
Thanh âm hư ảo vang vọng một cách quỷ dị trong tinh không, còn có một ngọn lửa bảy màu to bằng nắm tay bay ra, lao thẳng đến lão tổ Hỏa tước tộc, dung nhập vào trong mi tâm của hắn.
Thân thể lão tổ của hỏa tước tộc chấn động, trong mắt lộ vẻ vui mừng điên cuồng.
Lão tổ của Hỏa tước tộc cung kính lui về phía sau, biến mất bên trong tinh không.
Bên trong tinh không quỷ dị này chỉ còn có Lưu Kim Bưu cùng với thân ảnh bên trong ngọn lửa kia.
Thân thể Lưu Kim Bưu run rẩy, hắn có thể cảm nhận được đối phương ở bên trong ngọn lửa có một uy áp khiến cho hít thở không ra hơi. Uy áp này đủ để giết chết hắn ngàn vạn lần!
- Ngươi không phải là Chu Tước đời thứ sáu.
Thanh âm hư ảo này chậm rãi truyền đến, rơi vào trong tâm thần của Lưu Kim Bưu, khiến cho trong tâm thần của hắn ầm vang, da đầu run lên, hồn bay phách tán.
Phịch một tiếng, Lưu Kim Bưu quỳ trên mặt đất, mắt lộ ra vẻ hoảng sợ tột cùng, không nghĩ ngợi lập tức cầu xin tha thứ, nói:
- Đại tiên tha mạng, đại tiên tha mạng. tiểu nhân là Lưu Kim Bưu, chỉ là một tiểu tu sĩ, bị kẻ xấu uy hiếp, không thể không tới nơi này, nếu không tuân theo sẽ nguy đến tính mạng. Xin đại tiên khai ân, tiểu nhân xin dốc sức khuyển mã hầu hạ đại tiên.
- Nhưng trên người của nguơi có thứ làm cho bản tôn cảm thấy hứng thú.
Thanh âm hư ảo này cắt đứt lời nói của Lưu Kim Bưu. Lập tức vô số những sợi tơ có những thông đạo ở bốn phía Lưu Kim Bưu đồng loạt dâng lên, trực tiếp cuốn lên thân thể Lưu Kim Bưu, phá vỡ thân thể hắn, chui vào bên trong cơ thể , khẽ hút một cái. Lưu Kim Bưu lập tức hét lên thảm thiết.
Thân thể hắn nhanh chóng héo rũ với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, một lượng lớn máu tưoi nhanh chóng bị rút ra hóa thành những đốm trên những chi nhánh kia, đi thẳng đến ngọn lửa.
Ngoài máu của hắn, sức sống của hắn dưới một cái hút này cũng nhanh chóng tiêu tan. Trong lúc nguy ngập, Lưu Kim Bưu giãy giụa rít lên một tiếng, phun ra một ngụm tinh khí!
Ngụm tinh khí này vừa phun ra, lập tức liền có kiếm khí ngợp trời ầm ầm xuất hiện. Chỉ thấy Hứa Lập Quốc biến hóa thành một thanh đại kiếm, sau khi xuất hiện không đâm về phía ngọn lửa hư ảo, mà ầm ầm xoay tròn hóa thành một cơn lốc kiếm!
- Chủ nhân, thông đạo đã mở!
Hứa Lập Quốc lúc này cũng hồn bay phách tán, tâm thần kịch chấn, sau khi xuất hiện trong lòng gào thét lên.
- Tất cả đều là do tên sát tinh này, hắn cho rằng thánh địa này có hỏa bổn nguyên, không ngờ rằng ở đây còn có người sống, hơn nữa lại còn là người có thể dùng cao thủ bước thứ ba làm nô bộc!
- Rất thông minh.
Thanh âm hư ảo kia như mang theo vẻ mỉm cười, chậm rãi vang vọng.
Trên Đại đế tinh ở vùng đất Điên Lạc, Vương Lâm đang nhắm mắt khoanh chân ngồi bên trong Truyền tống trận, tâm thần dung nhập vào trong Hô Phong Hoán Vũ giới tìm kiếm hồn phách của Thiên Vận Tử, dung nhập vào thể xác và tinh thần hắn với tốc độ cực nhanh. Trong nháy mắt, hắn đột nhiên mở mạnh hai mắt, trong đó lóe lên vẻ bạo ngược!
Trong thánh địa của Hỏa Tước tộc có người đang trị thương, việc này trước khi Vương Lâm tới Đại đế tinh quả thực không thể biết được. Nhưng sau khi hắn nói chuyện với Chu Tước đời đầu tiên, trong lòng cũng hiểu rõ trong đó tất nhiên có người!
Lúc trước hắn có thể bỏ qua kế hoạch, gọi bọn Lưu Kim Bưu trở về, nhưng trong lòng Vương Lâm lại có một ý tưởng điên cuồng!
Lão tổ đời đầu tiên từng nói người trị thương này rất có thể là tam đại nghiệt tước, là người mà trong lòng nhất đại lão tổ rất căm hận, nếu không phải là không có cách nào rời khỏi Thiên Phương Giới, hắn nhất định sẽ tới Hỏa Tước tộc, tự tay tiêu diệt tên nghiệt tước này!
Mặc dù hắn không nói rõ, nhưng trong lúc nói chuyện với Vương Lâm cũng có thể hiểu, hắn giúp Vương Lâm hoàn thiện kế hoạch, có thể lẻn vào thánh địa của Hỏa Tước tộc, còn đưa cho hắn một lông chim chí bảo.
Hết thảy điều này cho thấy rõ vấn đề!
Quan trọng hơnn là tam đại nghiệt tước này trong Thái Cổ Tinh Thần còn có thân phận khác, thân phận này Vương Lâm đã từng suy đoán, trên thực tế, trong lòng hắn đã có bảy phần đoán được! Thậm chsi có thể nói, đáp án này đã lên tới chín phần chính xác!
Bảy phần đã đủ để cho hắn quyết định một chuyện kinh thiên động địa, huống hồ là chín phần! Làm xong chuyện này, hắn sẽ rời khỏi Thái Cổ, trở lại Phong Giới!
- Bị Chu Tước đời đầu tiên đả thương, lại bị sức mạnh của tu sĩ thần bí trong giới nội đánh trọng thương, không thể không bế quan trị thương. Vài ngàn năm không lộ diện, nhưng âm thầm thao túng Thái Cổ, chuẩn bị một màn âm mưu quỷ kế! Con gái của hắn đi vào giới nội dụ dỗ Thanh Lâm, hủy diệt sức mạnh hương hỏa Tứ Đại Tiên giới của chủ nhân Phong Giới, liên thủ với mọi người bức bách chủ nhân Phong giới thân thể tan vỡ, suýt nữa tử vong.
Phàm là người bị hắn để ý trong giới nội, đều bị hắn dùng thủ đoạn dụ dỗ. Như Tư Mã Mặc, thanh Lâm, thậm chí nếu như ta đoán không sai, việc Thanh Thủy năm đó trở nên điên khùng cũng rất có thể liên quan đến người này!
Hết thảy mọi chuyện đềuu là âm mưu của hắn. Hiện giờ hắn đang bế quan trị thương, sao ta có thể bỏ qua cơ hội này!
Trong mắt Vương Lâm lộ ra vẻ điên cuồng. Việc mà hắn muốn làm vốn là một việc điên cuồng!
Hào quang của trận pháp này đột nhiên lóe lên, trong nháy mắt liền có thanh âm rầm rầm kinh thiên vang dội. Trận pháp này nhanh chóng xoay tròn, tạo thành một vòng xoáy, trong tiếng nổ ầm ầm biến mất trên Đại đế tinh. Thân ảnh Vương Lâm cũng theo đó mà biến mất!
Lão Chu Tước ngồi bên hồ, mở hai mắt, yên lặng nhìn về nơi Vương Lâm vừa biến mất. Hồi lâu sau, hắn nói khẽ:
- Lão tổ, người thủy chung cảm thấy hắn không phải là người của Chu Tước tộc ta mặc dù hắn đã vượt qua thí luyện, nhưng đệ tử tin đúng là hắn. Ta không nghe theo sự phân phó của người, tự tiện truyền thuật mạnh nhất của Chu Tước tộc ta cho hắn, bởi vì đây vốn là điều mà hắn đạt được sau khi kết thúc thí luyện.
Tiên Nghịch
Bên ngoài Hỏa Tước tinh, lão tổ này ở trong tinh không vặn vẹo, một bước phóng tới, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng điên cuồng, nhoáng một cái đi thẳng vào sâu bên trong tu chân tinh bị lửa vờn quanh này.
Tốc độ của hắn rất nhanh, trong nháy mắt đã tới chỗ hắn bình thường vẫn bế quan.
Ở nơi này, sức nóng của ngọn lửa cực kỳ đáng sợ, có thể khiến cho tu sĩ thân thể bị thiêu cháy mà chết. Nhưng lão tổ Hỏa Tước tộc này lại không hề có bất cứ một thương tổn nào, mang theo Lưu Kim Bưu nhanh chóng tới gần.
Dọc đường thần sắc của Lưu Kim Bưu vẫn âm trầm như trước, lạnh lùng nhìn lão tổ của Hỏa Tước tộc, nhìn không ra một chút tâm tư nào. Giờ phút này hắn đã hoàn toàn quên đi quá khứ của mình, tự lừa gạt chính mình, coi như Lưu mỗ chính là Chu Tước đời thứ sáu, sau khi nắm giữ quyền lực rất lâu, đã bị Hỏa Tước tộc đánh lén bắt giữ. Nhưng mặc dù như vậy, hắn thân là Chu Tước đời thứ sáu, có địa vị cao quý, cho dù là gặp nguy cơ sinh tử cũng sẽ không mở miệng cầu xin tha thứ.
Chỗ bế quan của lão tổ Hỏa Tước tộc có một cánh cửa hư ảo. Cánh cửa này toàn bộ là hư ảo, ẩn giấu bên trong biển lửa, người thường hoàn toàn không có cách nào bước vào. Hơn nữa, cánh cửa này lão tổ tự mình canh gác, cực kỳ cẩn mật.
Mấy ngày nay tuy hắn rời khỏi, nhưng cánh cửa hư ảo bên trong ngọn lửa này cũng ẩn chứa một cấm chế hùng mạnh. Cấm chế này không phải do hắn bố trí, mà là do chủ nhân của nó lưu lại, cấm chế này hùng mạnh tới mức ngay cả tu sĩ bước thứ ba cũng không thể phá vỡ trong thời gian ngắn.
Đi tới cánh cửa này, lão tổ Hỏa Tước tộc cố nén sự kích động trong lòng, phịch một tiếng, quỳ xuống. Cảnh tượng này rơi vào trong mắt của Lưu Kim Bưu.
Cao thủ bước thứ ba, lão tổ của Hỏa Tước tộc lại quỳ gối!
- Chủ nhân, lão nô đã bắt giữ Chu Tước đời thứ sáu, dâng lên cho chủ nhân, trợ giúp cho chủ nhân hồi phục thương thế!
- Chủ nhân?
Da đầu Lưu Kim Bưu tê rần, mắt hắn lộ ra vẻ rung động. Hắn chằm chằm nhìn bên trong cánh cửa hư ảo, trong lòng dậy sóng!
- Chủ nhân của cao thủ bước thứ ba. việc này. việc này.
Bên trong cánh cửa không có tiếng động nào, lão tổ của Hỏa Tước tộc quỳ ở đó đợi đã lâu, thần sắc không hề có một chút thiếu kiên nhẫn, thủy chung vẫn rất cung kính. Hắn càng như vậy, Lưu Kim Bưu trong lòng lại càng rung động, thậm chí có dấu hiệu thức tỉnh lại.
hắn đã bị làm cho tỉnh lại!
- Chu Tước đời thứ sáu?
Hồi lâu sau, một thanh âm hư ảo từ bên trong cánh cửa kia truyền ra.
Thân thể của lão tổ Hỏa Tước tộc chấn động, thần sắc càng thêm cung kính, mắt lộ ra vẻ kích động, vội vàng nói:
- Lão nô đã kiểm tra kỹ lưỡng, thi triển Sưu Hồn thuật lên hắn, tuyệt đối không sai! Người này chính là Chu Tước đời thứ sáu!
Người này là lão nô bắt giữ ở vùng đất Điên LẠc!
Thanh âm của hắn dường như trở nên trầm mặc. Trong khi hắn trở nên trầm mặc, một luồng uy áp vô hình dần dần bao phủ, khiến cho thân thể Lưu Kim Bưu run lên, vẻ cao ngạo trong mắt đã sớm tiêu tan, thay vào đó là một nỗi sợ hãi vô tận.
Hắn đã hoàn toàn thức tỉnh!
- Nguy rồi! Lần này nguy rồi!
Lưu Kim Bưu miệng đắng lưỡi khô, mắt lộ vẻ hoảng sợ, trong lòng điên cuồng gào thét:
- Dùng cao thủ bước thứ ba làm nô bộc, đây. đây rốt cuộc là ai. Vương Lâm đã sắp xếp ta tới đây, nói là có thể cứu ta ra ngoài, nhưng cho dù là hắn, chỉ sợ cũng phải bỏ mạng.
Sau khi yên lặng hồi lâu, thanh âm hư ảo này lại một lần nữa từ bên trong từ từ truyền ra.
- Đưa hắn vào đây!
Thân thể Lưu Kim Bưu lập tức run lên, mở miệng đang định giải thích, nhưng lão tổ Hỏa Tước tộc lập tức nắm lấy thân thể hắn, đi thẳng đến cánh cửa hư ảo kia!
Cấm chế trên cánh cửa này dường như bị áp chế, không hề bộc phát, để mặc cho lão tổ Hỏa Tước tộc tiến vào.
Tiến vào bên trong, hiện lên ở trước mắt Lưu Kim Bưu là một cảnh tượng khiến cho hắn cả đời này không thể quên được.
Đây là một vùng tinh không, không có trời, không có đất, chỉ có một ngọn lửa khổng lồ! Ngọn lửa kia chiếm bảy phần tinh không, trong lúc tràn ngập thiêu đốt truyền ra tiếng nổ rầm rầm.
Trong tinh không bên ngoài ngọn lửa, không có bất cứ tinh ngân nào, chỉ có những sợi tơ giống như những cánh tay kéo dài tràn ngập tinh không. Liếc mắt nhìn giống như là mạng nhện!
ngọn lửa kia ở giữa trung tâm của cái mạng nhện! Những chi nhánh của mạng nhện dường như có những thông đạo hẹp, có vô số những đốm nhúc nhích, theo bốn phương tám hướng bay thẳng đến ngọn lửa ở trung tâm, giống như bị ngọn lửa hấp thụ.
Ngọn lửa có bảy màu! Không có hai màu trắng đen. Ngọn lửa bảy màu này thiêu đốt ngợp trời, mơ hồ có thể thấy ở sâu bên trong có một thân ảnh đang khoanh chân ngồi!
Thân ảnh này toàn thân giống như mặc khôi giáp, sau lưng còn có một con Chu Tước bảy màu lấp lánh.
- Ngươi lui ra đi.
Thanh âm hư ảo vang vọng một cách quỷ dị trong tinh không, còn có một ngọn lửa bảy màu to bằng nắm tay bay ra, lao thẳng đến lão tổ Hỏa tước tộc, dung nhập vào trong mi tâm của hắn.
Thân thể lão tổ của hỏa tước tộc chấn động, trong mắt lộ vẻ vui mừng điên cuồng.
Lão tổ của Hỏa tước tộc cung kính lui về phía sau, biến mất bên trong tinh không.
Bên trong tinh không quỷ dị này chỉ còn có Lưu Kim Bưu cùng với thân ảnh bên trong ngọn lửa kia.
Thân thể Lưu Kim Bưu run rẩy, hắn có thể cảm nhận được đối phương ở bên trong ngọn lửa có một uy áp khiến cho hít thở không ra hơi. Uy áp này đủ để giết chết hắn ngàn vạn lần!
- Ngươi không phải là Chu Tước đời thứ sáu.
Thanh âm hư ảo này chậm rãi truyền đến, rơi vào trong tâm thần của Lưu Kim Bưu, khiến cho trong tâm thần của hắn ầm vang, da đầu run lên, hồn bay phách tán.
Phịch một tiếng, Lưu Kim Bưu quỳ trên mặt đất, mắt lộ ra vẻ hoảng sợ tột cùng, không nghĩ ngợi lập tức cầu xin tha thứ, nói:
- Đại tiên tha mạng, đại tiên tha mạng. tiểu nhân là Lưu Kim Bưu, chỉ là một tiểu tu sĩ, bị kẻ xấu uy hiếp, không thể không tới nơi này, nếu không tuân theo sẽ nguy đến tính mạng. Xin đại tiên khai ân, tiểu nhân xin dốc sức khuyển mã hầu hạ đại tiên.
- Nhưng trên người của nguơi có thứ làm cho bản tôn cảm thấy hứng thú.
Thanh âm hư ảo này cắt đứt lời nói của Lưu Kim Bưu. Lập tức vô số những sợi tơ có những thông đạo ở bốn phía Lưu Kim Bưu đồng loạt dâng lên, trực tiếp cuốn lên thân thể Lưu Kim Bưu, phá vỡ thân thể hắn, chui vào bên trong cơ thể , khẽ hút một cái. Lưu Kim Bưu lập tức hét lên thảm thiết.
Thân thể hắn nhanh chóng héo rũ với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, một lượng lớn máu tưoi nhanh chóng bị rút ra hóa thành những đốm trên những chi nhánh kia, đi thẳng đến ngọn lửa.
Ngoài máu của hắn, sức sống của hắn dưới một cái hút này cũng nhanh chóng tiêu tan. Trong lúc nguy ngập, Lưu Kim Bưu giãy giụa rít lên một tiếng, phun ra một ngụm tinh khí!
Ngụm tinh khí này vừa phun ra, lập tức liền có kiếm khí ngợp trời ầm ầm xuất hiện. Chỉ thấy Hứa Lập Quốc biến hóa thành một thanh đại kiếm, sau khi xuất hiện không đâm về phía ngọn lửa hư ảo, mà ầm ầm xoay tròn hóa thành một cơn lốc kiếm!
- Chủ nhân, thông đạo đã mở!
Hứa Lập Quốc lúc này cũng hồn bay phách tán, tâm thần kịch chấn, sau khi xuất hiện trong lòng gào thét lên.
- Tất cả đều là do tên sát tinh này, hắn cho rằng thánh địa này có hỏa bổn nguyên, không ngờ rằng ở đây còn có người sống, hơn nữa lại còn là người có thể dùng cao thủ bước thứ ba làm nô bộc!
- Rất thông minh.
Thanh âm hư ảo kia như mang theo vẻ mỉm cười, chậm rãi vang vọng.
Trên Đại đế tinh ở vùng đất Điên Lạc, Vương Lâm đang nhắm mắt khoanh chân ngồi bên trong Truyền tống trận, tâm thần dung nhập vào trong Hô Phong Hoán Vũ giới tìm kiếm hồn phách của Thiên Vận Tử, dung nhập vào thể xác và tinh thần hắn với tốc độ cực nhanh. Trong nháy mắt, hắn đột nhiên mở mạnh hai mắt, trong đó lóe lên vẻ bạo ngược!
Trong thánh địa của Hỏa Tước tộc có người đang trị thương, việc này trước khi Vương Lâm tới Đại đế tinh quả thực không thể biết được. Nhưng sau khi hắn nói chuyện với Chu Tước đời đầu tiên, trong lòng cũng hiểu rõ trong đó tất nhiên có người!
Lúc trước hắn có thể bỏ qua kế hoạch, gọi bọn Lưu Kim Bưu trở về, nhưng trong lòng Vương Lâm lại có một ý tưởng điên cuồng!
Lão tổ đời đầu tiên từng nói người trị thương này rất có thể là tam đại nghiệt tước, là người mà trong lòng nhất đại lão tổ rất căm hận, nếu không phải là không có cách nào rời khỏi Thiên Phương Giới, hắn nhất định sẽ tới Hỏa Tước tộc, tự tay tiêu diệt tên nghiệt tước này!
Mặc dù hắn không nói rõ, nhưng trong lúc nói chuyện với Vương Lâm cũng có thể hiểu, hắn giúp Vương Lâm hoàn thiện kế hoạch, có thể lẻn vào thánh địa của Hỏa Tước tộc, còn đưa cho hắn một lông chim chí bảo.
Hết thảy điều này cho thấy rõ vấn đề!
Quan trọng hơnn là tam đại nghiệt tước này trong Thái Cổ Tinh Thần còn có thân phận khác, thân phận này Vương Lâm đã từng suy đoán, trên thực tế, trong lòng hắn đã có bảy phần đoán được! Thậm chsi có thể nói, đáp án này đã lên tới chín phần chính xác!
Bảy phần đã đủ để cho hắn quyết định một chuyện kinh thiên động địa, huống hồ là chín phần! Làm xong chuyện này, hắn sẽ rời khỏi Thái Cổ, trở lại Phong Giới!
- Bị Chu Tước đời đầu tiên đả thương, lại bị sức mạnh của tu sĩ thần bí trong giới nội đánh trọng thương, không thể không bế quan trị thương. Vài ngàn năm không lộ diện, nhưng âm thầm thao túng Thái Cổ, chuẩn bị một màn âm mưu quỷ kế! Con gái của hắn đi vào giới nội dụ dỗ Thanh Lâm, hủy diệt sức mạnh hương hỏa Tứ Đại Tiên giới của chủ nhân Phong Giới, liên thủ với mọi người bức bách chủ nhân Phong giới thân thể tan vỡ, suýt nữa tử vong.
Phàm là người bị hắn để ý trong giới nội, đều bị hắn dùng thủ đoạn dụ dỗ. Như Tư Mã Mặc, thanh Lâm, thậm chí nếu như ta đoán không sai, việc Thanh Thủy năm đó trở nên điên khùng cũng rất có thể liên quan đến người này!
Hết thảy mọi chuyện đềuu là âm mưu của hắn. Hiện giờ hắn đang bế quan trị thương, sao ta có thể bỏ qua cơ hội này!
Trong mắt Vương Lâm lộ ra vẻ điên cuồng. Việc mà hắn muốn làm vốn là một việc điên cuồng!
Hào quang của trận pháp này đột nhiên lóe lên, trong nháy mắt liền có thanh âm rầm rầm kinh thiên vang dội. Trận pháp này nhanh chóng xoay tròn, tạo thành một vòng xoáy, trong tiếng nổ ầm ầm biến mất trên Đại đế tinh. Thân ảnh Vương Lâm cũng theo đó mà biến mất!
Lão Chu Tước ngồi bên hồ, mở hai mắt, yên lặng nhìn về nơi Vương Lâm vừa biến mất. Hồi lâu sau, hắn nói khẽ:
- Lão tổ, người thủy chung cảm thấy hắn không phải là người của Chu Tước tộc ta mặc dù hắn đã vượt qua thí luyện, nhưng đệ tử tin đúng là hắn. Ta không nghe theo sự phân phó của người, tự tiện truyền thuật mạnh nhất của Chu Tước tộc ta cho hắn, bởi vì đây vốn là điều mà hắn đạt được sau khi kết thúc thí luyện.
Tiên Nghịch
Đánh giá:
Truyện Tiên Nghịch
Story
Chương 1337: Ý tưởng điên cuồng
10.0/10 từ 40 lượt.